dai ma vuong 957-958

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 957:

Mạo hiểm

Dịch: Chất Độc

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Đạt Tạp không thể nào ngờ còn chưa tiến vào Ma Ẩn cốc thì trong sương mù dày đặc đã xuất hiện tình trạng này. Hô to mấy tiếng mà không có phản ứng, hắn cảm thấy ngay rằng hai người Đạt Cách Mã và A Sắt Nhĩ Tư Đặc hẳn đã gặp phải dị thường gì đó, bằng không thoáng cái đã mất tích.

Cẩn thận suy nghĩ lại thì giữa ba người cũng không cách nhau quá xa, mà đột nhiên hai người kia lại không thấy bóng dáng khiến Đạt Tạp lập tức đề cao cảnh giác.

Hắn vốn định trước tiên tìm hai gã đồng bọn rồi tiếp tục tiến vào bên trong hành động, nhưng chưa kịp dùng thần hồn tìm kiếm phương hướng bọn hắn thì đột nhiên phát hiện mình đã bị từng cụm khói đặc bao lấy. Thoạt nhìn chúng cũng không có gì đặc biệt, nhưng thoáng chốc đã hóa thành vũng bùn bao phủ hắn.

Tay chân Đạt Tạp trở nên nặng hơn vạn cân, một động tác nâng cánh tay lên phải tốn sức gấp mười lần so với trước kia.

Sương mù nhỏ li ti cuốn lấy hắn, thông qua lỗ chân lông toàn thân hắn chui vào người. Đồng thời thân thể Đạt Tạp trở nên vô cùng nặng nề, còn cảm giác được da thịt tê mỏi. Quá rõ ràng, trong sương mù có độc. Đương nhiên, loại trình độ công kích này vẫn chưa thể chân chính tổn thương được hắn. Đạt Tạp thầm cười lạnh, Hủy Diệt thần lực trong cơ thể giống như núi lửa bộc phát. Lực lượng khủng bố trong nháy mắt quét sạch chất độc chui vào trong cơ thể, hơn nữa hình thành một tầng kết giới tinh tế che ngoài da thịt. Trong tích tắc, độc tố đến từ sương mù cùng lực lượng trói buộc bị quét sạch toàn bộ. Quyền chủ đạo thân thể Đạt Tạp lại đoạt lại được.

Đạt tới cảnh giới Chủ thần, Đạt Tạp trong mười hai đại thống lĩnh liên minh Liệp thần giả có lực chiến đấu nổi tiếng là cường hãn. Hủy Diệt lực lượng vốn lấy lực công kích mạnh mẽ mà nổi danh. Ở phương diện tu luyện Hủy Diệt lực lượng hắn lại không tiếc tất cả đề cao sức chiến đấu của mình, nên loại áp lực này hiển nhiên không làm khó được hắn.

Thoát khỏi vùng khói độc, Đạt Tạp lập tức phát động thần hồn, định tìm vị trí hai người Đạt Cách Mã và A Sắt Nhĩ Tư Đặc. Nhưng mà trình độ của hắn trên phương diện này rõ ràng không bằng Đạt Cách Mã. Thần hồn hắn khuếch tán phát hiện ý thức lại bị vô số tầng khí mờ nhạt ngăn cản lại, căn bản không ra quá xa được. Ngay cả khoảng cách trăm mét bên cạnh cũng không thể bao trùm tới, càng miễn bàn tới việc tìm kiếm khí tức đồng bọn cả Ma Ẩn cốc.

“May mà Bố Lai Ân kia không ở trong cốc. Bằng không lúc này hắn đã nhân cơ hội đánh lén một trong ba người chúng ta.”

Đạt Tạp ngầm cân nhắc rồi từ từ xông vào sâu bên trong.

Ma Ẩn cốc, khu trung tâm đầu não.

- Đạt Tạp quả nhiên lợi hại, căn bản không bị sương mù dày đặc ảnh hưởng.

- Xem ra chủ nhân nói quả nhiên không sai, mấy tầng phòng ngự bên ngoài đối với thần bình thường mặc dù hữu hiệu, nhưng cao thủ đạt tới cảnh giới Chủ thần thì không có hiệu quả. - Cát Nhĩ Bá Đặc đứng trước ma pháp kính nhìn thấy Đạt Tạp dễ dàng thoát khỏi ảnh hưởng của sương mù dày đặc, một mạch xuyên qua mấy kết giới bố trí tiến tới Ma Ẩn cốc không khỏi cảm khái.

- Mỗi một cường giả có thể đạt tới cảnh giới Chủ thần đều là tồn tại vô cùng đáng sợ. Ba tên Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, và A Sắt Nhĩ Tư Đặc thân là thống lĩnh Liệp thần giả, đều là hạng từ trong núi xương biển máu đi ra. Người như thế chúng ta tuyệt đối không thể khinh thường.

Bác Lan Tư vẻ mặt ngưng trọng, chần chờ thoáng liếc qua Tiểu Khô Lâu bàn bạc:

- Hắn xông vào đây như vậy có rất nhiều ma trận không ngăn được hắn. Ngươi xem có nên dẫn dụ hắn tới chỗ này hay không?

Khi nói chuyện Bác Lan Tư chỉ một khu vực giống như ụ đất trồi lên.

Ngũ Hành giáp thi thấy Bác Lan Tư lấy tay chỉ vào địa phương kia, mặt đều hơi biến sắc. Nhưng năm người cũng không nói gì, ánh mắt tụ cả lại trên người Hàn Hạo.

Thân là thủ lĩnh Liệp thần giả Vùng đất hỗn loạn, Tiểu Khô Lâu tuy rằng không thường xuyên đến Hàn gia, nhưng những thành viên Hàn gia bao gồm Tư Tháp Tác Mỗ, Phỉ Bích... đều cực kỳ tin tưởng phán đoán của hắn. Hàn Hạo sững ra nhìn về phía Bác Lan Tư chỉ, Tử ma nhãn hào quang rực rỡ. Trầm ngâm một chút hắn mới đồng ý:

- Được. Ta tự đi một chuyến dụ hắn qua.

Hàn Kim biến sắc, cả kinh nói:

- Đại ca. Hay là để cho người khác đi đi. Cái chỗ kia là một trong những hung trận đáng sợ nhất Ma Ẩn cốc. Phụ thân từng dặn dò chúng ta, chỗ đó vốn chẳng phân biệt người nào, một khi đi vào, công kích lập tức phát động. Bên trong chỉ cần còn có khí tức sinh mệnh tồn tại thì trừ phi hao hết toàn bộ lực lượng tích tụ của Ma Ẩn cốc, nếu không vĩnh viễn không dừng lại được.

- Không có việc gì. - Hàn Hạo liếc nhìn Kim giáp thi không nói thêm gì nữa, đoạn xoay người đi ra ngoài.

- Chậm đã. - Ôn Mạn mới đầu cũng không quá để ý, nhưng hiện tại thấy ngữ khí của Bác Lan Tư và Hàn Kim thì lòng cảm thấy hình như có chút không ổn. Vừa thấy Hàn Hạo đi, nàng ta không kìm được hô lên.

Dừng thân lại, Tiểu Khô Lâu quay đầu nhìn Ôn Mạn lại nói một câu:

- Không có việc gì.

Lời vừa nói xong, người hắn nhoáng lên một cái đã rời đi.

Hắn vừa mới đi ra ngoài, qua mặt ma pháp kính, mọi người phát hiện thần lực trong cơ thể Đạt Tạp đã triển khai hết mức, ngưng tụ thành từng viên Hủy Diệt pháp châu đánh về bốn phương tám hướng. Một số trận pháp dưới lực lượng này ít nhiều bị phá hủy, khó có thể phóng ra toàn bộ uy lực.

Khác với Đạt Tạp, hai người Đạt Cách Mã và A Sắt Nhĩ Tư Đặc bị lực lượng kỳ dị sương mù tách ra, thầm hô lợi hại. Sau khi hai người tiến vào trong Ma Ẩn cốc đều rất dè dặt, tiến từng bước chậm rãi tới chỗ sâu hơn mà không giống như Đạt Tạp phá hư tất cả bốn phía chung quanh.

- Hai người này cũng vô cùng nguy hiểm. Sở dĩ hiện tại vẫn chưa phát động là bởi vì bọn chúng không biết rõ ràng tình thế. Một khi hai người ra khỏi sương mù, không bị ảnh hưởng của chúng nữa thì nhất định cũng sẽ giống như Đạt Tạp, toàn lực phá huỷ cả sơn cốc. - Bác Lan Tư bình tĩnh nói.

- Không phải lo. Bọn chúng sắp đụng phải "Tâm ma luyện ngục trận" rồi, ít nhất cũng bị trì hoãn một khoảng thời gian. Vượt qua "Tâm ma luyện ngục trận", còn có "Thiên tuyệt lôi liệt trận" chờ bọn chúng. Phương hướng về hai tên này không cần quá lo lắng. - Hàn Kim nhìn thoáng qua Đạt Cách Mã và A Sắt Nhĩ Tư Đặc trên mặt ma pháp kính rồi khẽ nói với Bác Lan Tư.

- Tốt lắm.

Bác Lan Tư hơi nhấn cao giọng, thu hút toàn bộ chú ý, sau đó mới nói với mọi người:

- Chúng ta chuẩn bị một chút. Một khi Đạt Tạp bị Hàn Hạo dụ vào địa phương kia, chúng ta lập tức qua thông đạo ngầm ra ngoài cốc. Ba tên thủ hạ Đạt Tạp đều ở chờ bên ngoài. Ta nghĩ với sức chiến đấu của vệ sĩ Hàn gia chúng ta, dưới tình huống bọn Đạt Tạp không ra ngoài được, khẳng định có thể làm cho bọn chúng bị thương nặng.

- Chắc rồi.

Huyết Linh hét lớn một tiếng, nói vẻ tàn nhẫn:

- Ta đi chuẩn bị. Đám Liệp thần giả đó dám đến Hàn gia chúng ta chịu chết. Chúng ta đương nhiên phải thành toàn cho bọn chúng.

- Huyết Linh ngươi hãy dặn dò xuống trước, bảo những vệ sĩ đó chuẩn bị thật tốt. Nhưng phải chờ tín hiệu của ta. Chỉ khi ta phát tín hiệu an toàn thì ngươi mới được phép dẫn bọn hắn theo thông đạo ngầm ra ngoài nghênh chiến. - Bác Lan Tư biết Huyết Linh đôi khi cũng hơi lỗ mãng, vội vàng căn dặn.

- Yên tâm đi. Ta biết nên làm thế nào. - Huyết Linh thuận miệng đáp rồi cùng với Cát Nhĩ Bá Đặc gấp rút rời khỏi...

Trong cốc, giữa màn sương mù quanh quẩn là đủ loại trận pháp. Hàn Hạo cầm theo thanh cốt thứ vút đi như loài quỷ mị.

Vài ma đầu lặng lẽ từ trong cốt thứ của hắn bay ra. Chúng vô thanh vô tức đi tới cách không xa nơi Đạt Tạp phá hư tất cả chung quanh, ngầm quan sát nhất cử nhất động của địch nhân.

Hàn Hạo dựa theo trí nhớ siêu phàm, dọc đường tránh tầng tầng lớp lớp trận pháp và kết giới năng lượng do An Đức Lệ Na bố trí, nhanh chóng di chuyển đến vị trí Đạt Tạp.

Tà khí âm hàn nồng nặc trong Ma Ẩn cốc không chỗ nào không có. Ngay khi tất cả ma trận đều mở ra, từng trận âm phong nổi lên, sát khí rít lên. Người nào ở bên trong cũng sẽ thấy thân mình lạnh run, sức mạnh thân thể cũng sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng Hàn Hạo chẳng những không chán ghét chỗ này, mà còn cảm thấy hết thảy đều quen thuộc thoải mái. Hắn cũng tu luyện ma công nên chẳng những thích ứng hoàn cảnh đặc thù của Ma Ẩn cốc, mà ở chỗ này lực lượng của hắn còn có thể tăng lên.

Hắn vung vẩy thanh cốt thứ ở trong tay, thỉnh thoảng lại có từng luồng ô quang loé lên rồi biến mất. Tiếng khóc thấp trầm kỳ dị từ trong cốt thứ khẽ truyền ra, không chú ý lắng nghe thì không thể nghe được.

Dần dần, Hàn Hạo đi tới phương hướng ngón tay Bác Lan Tư chỉ lúc trước. Còn chưa tới gần khu vực đó, theo bản năng hắn cảm thấy hung hiểm. Mấy con ma đầu phân bố quanh đó lại càng tránh xa. Ngay cả lệ hồn trong thanh cốt thứ hình như cũng theo bản năng muốn rời xa phía đó.

- Trong Ma Ẩn cốc, tất cả mọi chỗ ngươi đều có thể đi được. Nhưng chỉ có một địa phương ngươi phải tuyệt đối cẩn thận. Cho dù là ngươi cũng không thể bước vào. Địa phương đó chẳng phân biệt được địch ta, bất cứ sinh linh nào một khi tiến vào đều sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.

Cảm thụ được sự sợ sệt của lệ hồn trong cốt thứ, Tiểu Khô Lâu chợt nhớ tới lời Hàn Thạc trước khi đi đã dặn dò hắn. Đứng cách xa khu vực kia, hắn không xâm nhập vào. Suy nghĩ một chút. Hắn cầm cốt thứ trong tay cắm vào mặt đất dưới chân. Trong lòng bàn tay từng đợt lực lượng phù văn kỳ dị nhập vào trong cốt thứ.

Hàn Hạo buông tay, cốt thứ lại cắm từng chút một xuống nền đất, chỉ lộ ra một mũi nhọn, tản ra từng luồng khói nhẹ lờ mờ.

Do dự một lúc hắn tay không rời đi, dùng tốc độ nhanh hơn xuyên qua tầng tầng trận pháp, tiến về phía Đạt Tạp.

Rất nhanh, Hàn Hạo đã tới nơi. Không nói một lời, hai mắt hắn nhìn chòng chọc Đạt Tạp, đoạn dùng linh hồn lực lượng đánh về phía đối phương.

Đạt Tạp đang phá hoại bốn phía chung quanh đột nhiên cảm thấy đầu óc tê rần, lập tức nhận ra Tiểu Khô Lâu đã đến. Hắn dù có lực công kích cường hãn nhưng về phương diện lực lượng linh hồn lại khá kém. Thần hồn hắn bị Hàn Hạo toàn lực oanh kích, cảm giác trong đầu như có thiên lôi bạo tạc, chấn cho đầu hắn choáng váng hoa mắt.

Vội vàng đình chỉ hành động phá hoại, Đạt Tạp tập trung chú ý, toàn lực chống đỡ thần hồn công kích.

Vừa làm như vậy, hắn đột nhiên phát hiện lực lượng thần hồn vừa mới công kích mạnh mẽ đã biến mất tăm. Mà Tiểu Khô Lâu cách đó không xa lại như có phần kinh hãi, đang lập tức bỏ chạy về phía xa.

- Hừ. Muốn chết. - Đạt Tạp cười lạnh, không chút nghĩ ngợi đuổi theo.

Hắn không phải tu luyện Tử Vong lực lượng. Theo hắn thấy, Tiểu Khô Lâu cho dù dung hợp toàn bộ mảnh thần cách thì Tử Vong lực lượng cũng không thể so với hắn. Cho nên Đạt Cách Mã sợ Tiểu Khô Lâu, còn hắn lại không sợ.

---------------------------------------------------------------------------------------------

Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490

Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645

Tám về Đại Ma Vương: http://www.tangthuvien.com/forum/sho...31330&page=163

The Following 237 Users Say Thank You to donquichotte For This Useful Post:

[Thu gọn/mở rộng danh sách cảm ơn]

2huy, 2Lua, a39000, acbdef, alucard_x, anh2011, anhbinh276, anhtraidethuong, anhvu21, armageddon2000, asian_pieces, atula, atula1, atula9286, az09, BachCa, bachma, Back2vn, baobien1234, baogia54, baohan96, baomanh, Ba_Van, begau01, bekhung83, Beodaica, beuchay, bigzombie, binhbt, binhminhmuon, Bios, BloodPrince, boymomang, britec, calculator, chauchc, chucuoi, chutuocst, concocghe, congtu, cqd, cyon, daicatan, darkblue, Darkzergling, deadman, dhaong1, dichanh, dinhgiathinh, dmtuan, docthulongnu, Donald, dracupi, ductango, Dungftuk47, duongqua, emhonghieu, fatchicken, felixx_do, gauden, ghetcasau, ghlangtu, GiacKhongDaiSu, giangnt, gold2012, Goldenrain, h1234, hackangle, haimong1, hamlam, Hamnang, Hóc_lơ, hhpdt, hiep45dc, hieupq99, hktrung, hoackinhgiac87, hoalienhbq, hoangde, hoangnguyenhong, hoanno, holakame, hongngu, hsp, hungtmhk, hungtt, hungtuynen, huy0209, hvktqs1234, hydrovane, hyuentram, ImLzPg, Ironboar, itzpine, james2004, jonychi, June, katema, ke2mat, KhangCa, khanhle87, khung28lkt, Khuyet Nha Tu, kidmen88, kiemhyvong, kijuto, kingnice91, kingstone, kis_hawado, kun30489, kynguyen, kyoshiro_cb, lacoste_7191, lamsonquaikhach, Lang Thien, langtu_1979, lệ quỷ, Lee, lin_lin, lk0230, ll3lack0takl_lte, longtu7000, Loving58, lt24831, Luuhuong, luuvanphong, malum, matmotmi, mayback0211, meomeodalat, milkenough, mingjun0907, minh010, minhhung, [email protected], MrChip, mvyen, n1n1n1n1, nabiki, neverdien, nguoila, nguyentam, nh2avn, nhbinhdbp, notforget, nsguyenan, n_x_thuy, o0bull0o, papyrus, phewaa, phiêu!, PhongTieuDieu81, phongtran, phongtrancp81, pigman83, pro4res, qtdevil, quemua1234, quocle79, quynhxxx, quysu842000, Quy_Le, redbee6, rua_con, Sad, saipon, saiyanvnb, sakai, satthuabc, Sở Chiêu Nam, seara, sheepdance2, shinbe, shiva001, sillyleech1, SilverMoonLight, sinhmenhtieutu, skullarking, sky_aum, soccon1202, soigia2006, solider0126, supperspy01, suthaithy, sutoloaiga, takuzama, taneoka, Tanglong, taynguyen, tử soái, tbui, thaihoa78, ThanhHoai, thanhlong09, thanlong2688, theduycom, ThiênHà, thienvan, tien1, tieuhoanvu, tin_cr, Titanm, tramphong, tranthanhbg, triuchat, trtien, trung2548, trungwiner, truongvekien55, TruyMong, tuankiettam, tungcuctrucmai, TuTuLang_HN, tycan78, tyvanlam, ushumaru, vanvantran, Vô lại, velikikarol, vietdal, vincent2510, vioxma, vjna4vn, vnn1269, vokhathi, vokietlam, Volai_tt, vophong, vutoc12, xalan, xaquesi, xinghiep, xxxsecret, youforme, zaomolin, zroccoz, [T]hun[D]er,

donquichotte

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới donquichotte

Tìm bài gởi bởi donquichotte

  #960  

Hôm qua, 10:40 PM

donquichotte

D*m Long

Administrator

Tham gia ngày: Oct 2007

Đến từ: Xứ ngọt ngào và man trá

Bài gởi: 428

Đại Ma Vương

Tác giả: Nghịch Thương Thiên

Chương 958:

Ra vào tự nhiên

Dịch: Chất Độc

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Một người có thể tu luyện đến cảnh giới Chủ thần đều tuyệt đối là nhân vật cường hãn. Linh hồn công kích của Hàn Hạo thật sự rất khó gây trọng thương thực sự cho Đạt Tạp, hắn vừa tập trung chú ý, thần hồn chấn động liền biến mất.

Ánh mắt nhíu lại, Đạt Tạp chậm trễ không thể phá huỷ đại trận Ma Ẩn cốc, liền xem Hàn Hạo như một cánh cửa đột phá.

Thầm cười lạnh, hắn nghĩ “đang lo không tìm được người dẫn đường đâu, ngươi đã chủ động đưa đến cửa, ta há có thể dễ dàng để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta!”

Hạ quyết tâm xong, Đạt Tạp bình tĩnh bám theo sau Hàn Hạo, trên đường không hề tiếp tục xuống tay với các loại cột đá bên cạnh khi hắn thấy, chuyên chú dán mắt vào Hàn Hạo không buông lỏng.

- Không có việc gì chứ? - Trước mặt ma pháp kính, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ cau mày, trong lòng có chút bất an.

Vẻ mặt Bác Lan Tư vẫn bình tĩnh, giống như trời sập xuống cũng không làm hắn sợ hãi tránh né. Ánh mắt chăm chú nhìn Tiểu Khô Lâu vút đi và Đạt Tạp truy đuổi phía sau, hắn trả lời với giọng điệu không chắc chắn:

- Ta cũng không biết. Nhưng ta nghĩ sư huynh chắc đã giải thích kỹ càng địa phương hung hiểm kia cho hắn rồi, nếu hắn có lòng tin có thể dụ Đạt Tạp vào đó, khẳng định có biện pháp đi ra!

- Hy vọng hắn không có việc gì, nếu không, chúng ta không biết ăn nói thế nào... - Tư Tháp Tác Mỗ gượng cười nói.

Hắn hiểu rõ Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu cảm tình sâu nặng, nếu Hàn Hạo ở Ma Ẩn cốc xảy ra bất trắc gì, Hàn Thạc nhất định sẽ nổi giận lôi đình, chỉ không biết sẽ làm ra chuyện gì.

- Không sao đâu! - Bác Lan Tư khẳng định, nhưng trong lòng cũng có chút thấp thỏm.

- Nhìn xem!

Phỉ Bích chợt thốt lên, ngón trỏ dài như bạch ngọc nhẹ nhàng chỉ vào một chỗ trong ma pháp kính:

- Hắn vào rồi!

Đang nói chuyện, mấy người Bác Lan Tư, Tư Tháp Tác Mỗ lập tức không nhiều lời nữa, toàn bộ chú ý vào nơi ngón tay Phỉ Bích đã chỉ, ánh mắt ai nấy sắc nhọn như đao, vẻ mặt vô cùng trầm trọng.

Sau khi Ma Ẩn cốc hoàn thành việc bố trí các loại đại trận, Hàn Thạc có nhắc đại thể đến các khu vực phải chú ý ở các nơi cho Phỉ Bích, Tư Tháp Tác Mỗ, dặn bọn họ hành sự cẩn thận, không được xông lầm vào trong một số ma trận có uy lực kinh người.

Trong rất nhiều hạng mục cần chú ý, hắn nhấn mạnh lặp đi lặp lại một chỗ, chính là nơi Tiểu Khô Lâu vừa mới tiến vào, "Thiên tuyệt trận". Hắn từng nói, trận pháp kia một khi mở ra, bất kỳ người Hàn gia nào cũng tuyệt đối không thể tới gần. Nếu không, chỉ có một con đường chết!

Những lời này Hàn Thạc nhấn mạnh không chỉ một lần, cái đầu tiên cần chú ý tới chính là "Thiên tuyệt trận". Không có ngoại lệ!

...

Hàn Hạo dừng lại sát bên ngoài khu vực "Thiên tuyệt trận".

Đột nhiên, từng đạo tia chớp từ chín tầng trời nhá lên. Quang mang sáng chói tràn ngập khắp đất trời giống như nỗi oán hận vô tận phải đánh nát linh hồn Tiểu Khô Lâu. Chúng ngưng tụ thành một ngọn núi cực lớn, ép thẳng đến hắn. Lực lượng ẩn chứa bên trong so với một kích toàn lực của một cao thủ cảnh giới Chủ thần còn đáng sợ hơn!

Dưới chân nhìn không thấy mặt đất, chỉ có hắc ám sâu không thấy đáy. Trong lòng đất một lực hút mãnh liệt trong nháy mắt bộc phát, với sức mạnh Hàn Hạo có vẻ cũng khó chịu nổi, mất tự chủ bay xuống sâu lòng đất.

Sấm chớp, núi đè, lực hút ở trong lòng đất mạnh mẽ bộc phát có được mục tiêu công kích chính xác, khoá chặt Hàn Hạo, bất luận hắn di động thế nào cũng khó có thể đào thoát công kích của ba tầng lực lượng.

Lúc này, Hàn Hạo vẫn chỉ mới tiến vào vùng ngoài cùng của "Thiên tuyệt trận"!

Hàn Hạo không khống chế được bản thân hướng tới vô cùng vô tận hắc ám. Thấy tia chớp và núi cao cùng đánh úp xuống, hắn đang định toàn lực xuất thủ ngăn cản một khắc thì đột nhiên phát hiện một bóng người cũng từ bên ngoài bắn vào.

Lòng thầm vui vẻ, Hàn Hạo bỏ không chống đỡ ba tầng công kích nữa, linh hồn lập tức liên hệ với bản mạng pháp khí cốt thứ lúc trước chôn sâu ở ngoài trận, lấy lực lượng linh hồn nháy mắt thúc dục tất cả sức mạnh của bản mạng pháp khí!

Bên ngoài "Thiên tuyệt trận", cốt thứ chỉ lộ ra vẻn vẹn một mũi nhọn quang mang đại thịnh, một đám mặt quỷ giương nanh múa vuốt dữ tợn hiện ra. Âm khí, sát khí lượn lờ quanh năm ở Ma Ẩn cốc không tiêu tan thình lình bị cốt thứ ảnh hưởng, điên cuồng hội tụ về phía nó.

Ô quang biến thành một trụ tròn rỗng ruột xâm nhập "Thiên tuyệt địa", mở ngay một con đường từ bên trong đi ra, thẳng đến trước mặt Hàn Hạo đang hãm sâu trong lòng đất.

Hai mắt tà quang rực rỡ, Hàn Hạo nhún người nhảy lên, giống như cá chạch chui vào giữa trụ tròn do ô quang kia hình thành.

Trụ tròn rỗng ruột từ bên ngoài thông với "Thiên tuyệt trận", sau khi Hàn Hạo tiến vào lập tức nhanh chóng rút lại, lui lại ngoài trận.

Đạt Tạp vừa vào trong "Thiên tuyệt trận", đột nhiên phát hiện Hủy Diệt pháp tắc lực lượng mình tân tân khổ khổ tu luyện lại chịu ảnh hưởng lớn. Khu vực này hình như đã thay đổi quy luật tự nhiên của Hủy Diệt pháp tắc, Hủy Diệt thần lực trong cơ thể hắn trở nên hỗn loạn khó khống chế, thường ngày khẽ động tâm niệm là có thể ngưng kết ra Hủy Diệt pháp châu thế nhưng lúc này không thể thành hình!

Không chỉ như thế, tia chớp mãnh liệt và lực lượng núi cao đè xuống, bao gồm cả lực hút đáng sợ từ sâu trong lòng đất truyền đến, hắn cũng cảm ứng được sâu sắc. Những lực lượng đó thậm chí làm cho Đạt Tạp cảm thấy tim đập nhanh, sát khí hận ý vô cùng vô tận ngưng kết thành núi cao đè xuống khiến tim Đạt Tạp mơ hồ thấy nặng nề.

Ngay tại lúc này, Hàn Hạo nhảy vào trước tiên đã lợi dụng bản mạng pháp khí cốt thứ tạo thành ô quang nhanh chóng ra lui lại ra bên ngoài. Đạt Tạp lập tức nhận ra mình đã trúng kế của đối phương, miễn cưỡng ổn định lại Hủy Diệt thần lực trong cơ thể, rồi bất chấp tất cả lùi mạnh ra bên ngoài!

“Ầm!”

Khu vực lúc trước dễ dàng tiến vào, giống như bị hàng tỉ cân cự thạch vô hình ngăn chặn. Đạt Tạp va phải choáng váng hoa mắt, lại không thể đột phá được màn này, ngược lại bởi vì thân thế bất ổn, lập tức rơi vào vực sâu trong lòng đất vô cùng vô tận hắc ám.

"Vù vù!" Hàn Hạo ra tới bên ngoài "Thiên tuyệt trận" liền rút thanh cốt thứ kia, nó vừa vào tay hắn, tất cả quang hoa nháy mắt thu liễm, không còn nhìn ra chút đặc thù nào.

- Đi ra rồi!

Bác Lan Tư hô lên, giọng rõ ràng thở dài nhẹ nhõm. Miệng hắn bề ngoài trấn an Tư Tháp Tác Mỗ đừng lo lắng, nhưng chính hắn lại thấp thỏm bất an, cho tới lúc Hàn Hạo từ trong đại trận đi ra, hắn mới thật sự yên lòng.

- Thật tốt quá!

Tư Tháp Tác Mỗ cười, nhấp một ngụm rượu, thoải mái nói:

- Đạt Tạp bị nhốt ở đó, vậy thoải mái rất nhiều rồi. Hừ, phía trước hai tên Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc trận pháp rất nhiều, bọn chúng càng cẩn thận càng không tránh né được. Ta thấy bọn hắn nếu muốn từ trong đó thoát ra, ít nhất cũng cần thời gian mười ngày!

Bác Lan Tư ánh mắt lạnh lùng, trầm giọng nói:

- Đây là lúc chúng ta phản kích, ta bây giờ đi dặn dò bọn Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc. Hừ, những Liệp thần giả bên ngoài đã không còn ba người Đạt Tạp trông chừng, tuyệt không phải đối thủ chúng ta!

Mọi người mừng rỡ, đều bắt tay vào việc chuẩn bị đối phó địch nhân bên ngoài, tâm tình ai nấy đều thoáng buông lỏng.

...

Hàn Thạc và Ngõa Tây Tư bay một mạch từ đỉnh Tuyết Băng hướng tới Ma Ẩn cốc cực nhanh. Hai người thực lực cường hãn toàn lực phóng đi, tốc độ nhanh như tia chớp.

Sau khi Ngõa Tây Tư từ Hàn Thạc biết được ba người Đạt Tạp chịu tổn thất cực lớn, ngoài miệng tuy rằng không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại càng thêm bội phục Hàn Thạc. Theo hắn thấy, hiện giờ Hàn Thạc bất luận là thực lực bản thân, hay là lực lượng nắm giữ trong tay đều vượt xa Thái Nhĩ đứng đầu ngũ đại quân chủ.

Trên đường đi tới, Ngõa Tây Tư không ngừng suy xét một vấn đề: vì cái gì Hàn Thạc trong trận chiến này lại lộ vẻ bình tĩnh như vậy, tự tin ở đâu ra?

Mặc kệ thế nào, lấy lực lượng ngũ đại quân chủ Vùng đất hỗn loạn cũng không phải đối thủ của liên minh Liệp thần giả. Ngũ đại quân chủ chỉ có năm cao thủ cảnh giới Chủ thần, nhưng liên minh Liệp thần giả lại không chỉ có tưng đó. Chẳng những số lượng cao thủ liên minh này mạnh hơn Vùng đất hỗn loạn, mà lực lượng thủ hạ bọn họ so với người của ngũ đại quân chủ cũng hùng hậu hơn một chút.

Trận chiến này xét từ bất kỳ phương diện nào, Vùng đất hỗn loạn dường như cũng không có khả năng thủ thắng.

Ngõa Tây Tư trước khi chưa giao chiến đã chuẩn bị sẵn sàng việc dẫn thủ hạ rút lui khỏi Vùng đất hỗn loạn, nếu không phải tự Hàn Thạc tới đỉnh Tuyết Băng cam đoan trận chiến này không có vấn đề, hắn quả quyết sẽ không cố chống lại.

- Bố Lai Ân, ngươi nói ba người Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai lưu lại tử chiến đều là vì cái gì? - Ngõa Tây Tư suy nghĩ hồi lâu, nhưng vẫn cảm thấy hỏi Hàn Thạc là tốt nhất. Vấn đề này hắn cảm thấy Hàn Thạc tựa hồ đã sớm có kế hoạch.

- Thái Nhĩ, La Cách muốn mượn cơ hội này hoàn toàn nắm giữ Vùng đất hỗn loạn, hai người tên đó tâm địa gian trá, hẳn là đều có át chủ bài! Về phần Áo Tác Ai, thẳng thắn mà nói, ta nhìn không thấu hắn lắm, nhưng ta cảm thấy Áo Tác Ai chắc đã có dự định của mình, nói không chừng sẽ làm ra một số chuyện khiến chúng ta bất ngờ! - Trầm ngâm một chút, Hàn Thạc mới cau mày nói.

- Từ khi ngươi bắt đầu đến Vùng đất hỗn loạn, Áo Tác Ai vẫn giao hảo với ngươi, lần này vì sao ngươi lại lựa chọn hợp tác với ta, mà không phải hắn? - Ngõa Tây Tư rõ ràng hơi kinh ngạc, vấn đề này cũng là nghi hoặc lớn nhất của hắn, trước sau vẫn nghĩ không thông.

- Áo Tác Ai?

Cười cười, Hàn Thạc biểu tình đăm chiêu:

- Áo Tác Ai đích thật luôn giao hảo với ta, việc này nói lên được gì? Ta và Tát Lạp Tư đại chiến, kết thù với Thái Nhĩ, La Cách, thậm chí ầm ĩ với ngươi đến rối bời. Mà Áo Tác Ai, hắn trả giá gì? Chỉ là một cửa hàng Quân Vương, và tại Ma Ẩn cốc ra tay giúp ta, chèn ép Tát Lạp Tư xuống?

Lắc đầu, hắn gượng cười tiếp lời:

- Tâm cơ người này quá sâu, ta không dám quá thân cận với hắn, cũng không dám cho hắn biết nhiều về bố trí của ta. Ở thời điểm mấu chốt, nếu hắn gian trá, ta sợ khó có thể xoay chuyển!

- Người này xác thực có điểm khiến người ta nhìn không thấu... - Ngõa Tây Tư suy nghĩ một hồi, gục gặc đầu với ý kiến của Hàn Thạc.

...

Cùng lúc, nhân vật hai người đang nghị luận đã đến bên ngoài Ma Ẩn cốc, không phải lẻ loi một mình mà dẫn theo một đám tàn binh bại tướng.

Thời điểm này, đám Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đang dẫn đầu vệ sĩ Hàn gia đuổi giết bọn Liệp thần giả đến xâm phạm. Dưới sự công kích của đoàn đội Hàn gia, địch nhân quân lính tan rã, tên nào tên nấy ôm đầu chạy trốn, chật vật vô cùng.

Áo Tác Ai rõ ràng đã trải qua một trận đại chiến, thủ hạ hắn trên người nhiễm máu tươi, có rất nhiều người còn phải nâng đỡ. Vừa mới tới, Áo Tác Ai đã truyền lệnh xuống:

- Giúp Hàn gia đối phó bọn Liệp thần giả kia!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro