1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó, Ji Eun có việc phải qua nhà dì. đến khi bắt xe bus trở về thì trời đã tối. thoáng thấy xe đã hết chỗ, Ji Eun đành phải đứng

xe hết dừng rồi lại chạy, tăng tốc rồi lại phanh đột ngột khiến Ji Eun cũng chao đảo theo. Đang lúc đó thì ai vỗ vỗ vào vai cô. Theo phản xạ quay lại nhìn - là một cậu bạn phía sau. Cậu ấy vỗ vào chiếc ghế trống bên cạnh. Cô mỉm cười cảm ơn rồi nhanh chóng ngồi xuống

Ji Eun không có thói quen nói chuyện trên xe bus nên cứ im lặng ngồi đó. Chợt cậu bạn bên cạnh cất tiếng:

...: Cậu học trường đại học Seoul à?

Ji Eun: Đúng rồi, sao cậu biết?

...: Đồng phục cậu-lấy tay chỉ chỉ

Cô sực nhớ mình vẫn đang mặc đồng phục, thầm ân hận vì đã hỏi một câu ngớ ngẩn. Cảm thấy bản thân không biết phải nói gì nữa, Ji Eun tiếp tục im lặng

...: Cậu định đi đâu thế? Nhà cậu ở đâu?- Đối phương bất ngờ tiếp tục

Ji Eun: À tớ đang đi về nhà, khu HongDae - Cô biết không nên nói ra thông tin cà nhân cho người lạ như vậy nhưng không hiểu sao cô lại muốn trả lời. Có lẽ vì trông cậu ấy không giống người xấu ư?

...: Khu HongDae à? Tớ ở khu bên cạnh luôn nè. Cấp Hai cậu học ở trường Geul Kkot đúng không? - cậu ấy có vẻ hào hứng

Ji Eun: Ừ đúng rồi!. thôi nhé đến trạm rồi, tớ về trước đây. Tạm biệt

Nói rồi, cô bước xuống, thở phào nhẽ nhõm. có lẽ cô không quen nói chuyện với người lạ

"tạm biệt gì chứ, làm sao còn gặp nữa mà 'tạm'"


------------------------------------------------

tôi đã quay trở lại rồi đây

#BÉ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taehuyng