Từ khi anh để lại một tràng dài để mắng mỏ, khiến cô vừa giận lại vừa thấy buồn cười, mỗi lần cô bước lên xe bus đều không chủ động được mà tìm kiếm bóng hình anh nhưng cậu bạn hệt như bốc hơi khỏi thế giới của Ji Eun
Cô vốn ít nói, thích yên tĩnh thế nhưng bị anh ríu rít mãi cũng thành quen. Đối diện với mục tin nhắn trống trơn đến kì lạ, Cô bỗng ngốc ngẩn người, cười khổ:"Cái tên ồn ào kia khuấy tung trái tim người ta xong rồi cứ thế bỏ đi vậy sao?. Để tao bắt được chắc tao ăn thịt mày cho bõ tức"
Nhiều khi Ji Eun thấy bản thân mình may mắn một cách khó tin, chẳng hạn như...lúc này đi
đang có một tên giận dai cố gắng thu người lại ở góc cửa kính trên xe bus. Nhưng con người thì không thể tàng hình, cô bình tĩnh ngồi bên cạnh
Ji Eun: Hết giận chưa?
Kim Tae Hyung: Không hết- anh bắt đầu cứng đầu
Ji Eun: Được rồi, bây giờ đến lượt em nổi giận đây
Kim TaeHyung: Huh?
Ji Eun: Cậu có bạn gái đúng không? Người chụp ảnh cùng trên ig ấy?
Kim TaeHyung: Không đâu- giọng ỉu sìu, đáng thương như bị bắt nạt- chỉ là nó thích t thôi nhưng t không thích nó
Ji Eun: Vậy mày thích ai?
Tae Hyung: thích mày!
"địt mẹ ấm lòng vcl"
Kim TaeHyung: Sao mày lại chửi tao- anh bĩu môi, mắt như sắp khóc
Ji Eun: À, có thằng muốn chat sex với t nhưng t không thích chat với nó nên chửi thôi, ai ngờ nhấn nhầm sang mày
.....
Trên chuyến xe bus hôm đó có hai kẻ vừa mới cãi nhau ỏm tỏi giờ đã quay lại vờn nhau như chó với mèo
Duyên phận đã cho ta những hạt mầm. Có những hạt chưa đủ lớn, gặp mưa giông lụi đi. Lại có những hạt kiên trì chống chịu, lẳng lặng chờ ngày mưa tan. Để rồi cuối cùng nở hoa rực rỡ trong ánh sáng của dải màu sau mưa
______________________________________END_____________________________________
sẽ có ngoại chuyện nhé
và
có H PLUS NHÉ
#bé
:3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro