Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người- ma đương nhiên không thể chung sống hòa bình với nhau được. Triệu Tiểu Đường đã rút ra kết luận sau khi tham khảo các tác phẩm kinh điển về mối quan hệ này ví dụ như chuyện về cô búp bê xinh đẹp Annabell đi lạc, nàng sơ khao khát tình yêu, bác sĩ và những giấc mộng đều nói rằng giữa người và ma nhất định phải có một bên chết.

 Nắm rõ được tinh túy này, nhất định phải tống tiễn Ngu Thư Hân đi càng sớm càng tốt. đương nhiên hiện tại cô không thể đuổi Ngu Thư Hân đi được, trong tình hình này cần phải nhanh chóng lập ra một bản hiệp ước đình chiến. Triệu Tiểu Đường thức cả đêm, vứt một đống giấy vào sọt rác mới viết hoàn chỉnh một bản hiệp ước kín cả trang giấy. 4 giờ sáng vui vẻ dùng chân đá mạnh vào tường, Ngu Thư Hân đang ngủ trong đó giật thót một cái, thò đầu ra, mắt chưa kịp mở đã bị một tờ giấy dí sát vào mặt. Ngu Thư Hân cảm thấy rất bất bình, mới 4 giờ sáng gà còn chưa thèm dậy mà cô chủ nhà đã hưng phấn đấm vào tường như vậy, không biết đêm qua ăn nhầm cái gì. Ngu Thư Hân cau mày  nhìn mấy chữ chi chít trên giấy, quay mặt đi:

 " Dài quá, cô tóm tắt đi xem nào."

Triệu Tiểu Đường nhìn những dòng chữ tâm huyết của mình bị người khác ghét bỏ, chỉ muốn xông vào vặn cổ Ngu Thư Hân ra phía sau, nhưng nhìn Ngu Thư Hân đang uốn éo trong không khí làm đủ trò, Triệu Tiểu Đường liền nhận thức ra vấn đề đối diện mình là con ma chứ không phải người bình thường, sờ vào còn chả được nữa là đánh nhau với nó, Triệu Tiểu Đường liền hít một hơi thật sâu cố kìm chế sự tức giận của mình, bắt đầu tóm tắt từng mục:

" Đầu tiên, cậu không được phép vào phòng tôi nếu không được phép của tôi.

Thứ 2, cậu không được phép lượn lờ trong nhà tôi như vậy, lỡ dọa đến người khác thì làm sao?

Thứ 3, cậu không được chạm vào đồ của tôi.

Thứ 4, tôi không đụng đến cậu, cậu cũng không được chạm vào tôi, hai chúng ta xem như không liên quan đến nhau."

Ngu Thư Hân che miệng ngáp, giơ tay ra hiệu dừng lại bài diễn văn của Triệu Tiểu Đường, nói đi nói lại cũng chỉ là vạch ra khoảng cách với cô thôi chứ gì, không biết nói lắm thế để làm gì nữa trực tiếp nói ra có phải hơn không, dù sao cô cũng chả đồng ý. Ngu Thư Hân lè lưỡi lắc đầu rồi chui tọt vào tường, ra ý rất rõ ràng chính là có chết cũng sẽ không đồng ý bản thương thảo này, Triệu Tiểu Đường có giỏi thì vào đây mà đánh cô đi.

Triệu Tiểu Đường đương nhiên không ngờ tâm huyết cả đêm của cô lại bị Ngu Thư Hân cự tuyệt như vậy, lại còn cự tuyệt một cách vô cùng vô sỉ. Triệu Tiểu Đường rất không cam tâm tình nguyện, liên tục đá vào tường nhưng đổi lại với công sức của cô Ngu Thư Hân vẫn không một lần hiện thân, trái lại còn thò tay búng ngón tay giữa vào mặt. Triệu Tiểu Đường thở phì phò, giờ mà có thể bốc khói vì tức có khi người ta sẽ làm thịt xông khói trên đầu Triệu Tiểu Đường, hơn nữa lại còn an toàn vệ sinh thực phẩm.

Một sự thật không thể thay đổi chính là Triệu Tiểu Đường không đạt được hiệp ước hòa bình cùng Ngu Thư Hân.

Triệu Tiểu Đường cắn miếng bánh Ngu Thư Hân chuẩn bị, đến cả ánh mắt cũng phát ra điện nhìn Ngu Thư Hân múa chảo đúng nghĩa đen trong phòng bếp. Nghĩ đến tương lai mỗi ngày đều đối mặt với con ma này, Triệu Tiểu Đường cảm thấy tim mình đau nhói, miếng bánh trong miệng cũng trở nên đắng nghét, xúc xích trong đĩa cũng bị xiên cho tan nát.

Ngu Thư Hân nhìn biểu tính dữ dội của Triệu Tiểu Đường, lặng lẽ xúc thêm cho Triệu Tiểu Đường một cái xúc xích, giờ mà ánh mắt có thể giết người thì không biết Ngu Thư Hân đã bị xiên bao nhiêu kiếp rồi. Nghĩ đến đã thấy đáng sợ. 

Triệu Tiểu Đường mang khuôn mặt tức giận đi làm, vừa ra khỏi cửa đã đâm sầm vào một người đang đứng ngẩn ngơ trước chưa. Triệu Tiểu Đường đang sẵn cục tức trong lòng, ngẩng đầu mở miệng định giáo huấn cho người kia một trận liền bắt gặp ánh mắt trong trẻo như một hồ nước. Triệu Tiểu Đường nhất thời ngậm miệng lại. Mà người đối diện đột nhiên nhìn cô đầy xúc động, nước mắt bắt đầu rơi xuống mà kêu lên:

" Vợ ơi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro