C66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Chúc mừng kí chủ, hệ thống phiên bản 4.0 đã cập nhật, mời ngài tiếp nhận ~ 】

Trước cột mốc cao bằng hai người, ba thân ảnh ngẩng đầu nhìn lên hai chữ “Ôn Lĩnh” phía trên, nhất thời ai cũng cảm giác được dao động năng lượng lúc ẩn lúc hiện truyền đến.

Trong đầu Tống Yến đột nhiên vang lên âm thanh thông báo hệ thống thăng cấp thành công, nghe có vẻ sinh động hơn nhiều, càng ngày càng không giống máy móc.

Tính ra, thời gian thăng cấp của hệ thống lần này là hơn 8 giờ, thiếu bốn tiếng đồng hồ so với dự đoán 12 giờ lúc trước, cũng là lần nhanh nhất từ trước tới nay.

【 Leng keng ~ tự động tiếp nhận thành công, chúc mừng kí chủ, hệ thống thành công thăng cấp lên phiên bản 4.0, chìa khóa Thái Hư đã dung hợp được để trong kho hàng, mời ngài chú ý kiểm tra! 】

【 Dựa theo thông lệ, sau khi hệ thống thăng cấp, hệ thống tích phân thương thành sẽ được làm mới, đồng thời có khuyến mãi năm mươi phần trăm trong vòng 24 giờ, kí chủ có thể chậm rãi chọn lựa vật phẩm muốn đổi, lần này trong thương thành tăng thêm một vật phẩm đặc thù, sau đây là giới thiệu tỉ mỉ:

Pháp y cản sét: Đừng thấy tên đơn giản thô bạo mà lầm, bộ pháp y này là linh khí phòng ngự thượng phẩm, mặc lên cực kỳ mềm mại, có thể chống lại năm lần sét đánh, dùng hết năm lần sẽ mất tác dụng, biến thành một bộ quần áo bình thường, giá 100 tích phân. 】

Thật bất ngờ, đằng sau bảng giới thiệu bộ pháp y còn có một hàng chữ nhỏ, có vẻ là ý kiến riêng của hệ thống.

(Đề cử kí chủ đổi vật phẩm, có thể dùng để chống lại mười lần thiên lôi khi phi thăng Đại Thừa kỳ.)

Theo lời đồn đãi, phi thăng thành tiên thì trời sẽ hạ xuống lôi kiếp, khảo nghiệm xem tu sĩ có được thiên đạo tán thành hay không. Vạn năm trước có vị đại năng phi thăng thành tiên, sau khi chống lại ba mươi hai đạo lôi kiếp thì thành công phi thăng.

Tống Yến không chút do dự dùng tích phân đổi bộ pháp y này. Nếu y thành công phi thăng trong bí cánh, vậy thứ này nhất định có thể thay y giảm bớt một phần thương tích rất lớn.

【 Leng keng! Chúc mừng kí chủ đổi thành công “Pháp y cản sét”, đã khấu trừ 100 tích phân, còn lại 132 tích phân. 】

Đổi đồ xong, Tống Yến mới đưa ý thức tiến vào kho hàng, thấy một ô vuông trên bức tường phía đông có một cái chìa khóa màu sắc sặc sỡ.

… Đây là chìa khóa Thái Hư mà hệ thống nhắc tới?

Tống Yến có chút cạn lời, chẳng qua màu sắc này cũng khá giống đá Thái Hư trước kia.

【 Hệ thống đã thành công hấp thu toàn bộ năng lượng trong đá Thái Hư, vì thế đã nung chảy chúng thành một chiếc chìa khóa, vấn đề mở ra bí cảnh hiện tại với kí chủ đã không còn phải lo lắng, nhưng vị trí của lối vào cùng với lỗ khóa vẫn cần kí chủ tự mình tìm ra nha ~ 】

Tống Yến nghe được chút chột dạ trong giọng nói của hệ thống, chắc nó cũng biết mình chưa nói gì đã thăng cấp có ảnh hưởng không tốt với kí chủ là y, cho nên mới nóng lòng giải thích việc thăng cấp không có gì xấu, cũng không tiêu tốn vật tư của y.

“Sư tôn, nơi này có một cái hốc.” Thẩm Túc Chi đã tiến lên nghiêm túc quan sát cột mốc này một lúc, đúng như dự đoán, hắn phát hiện ra một cái hốc to bằng nắm tay ở dưới cùng cột mốc, nơi tiếp giáp với nền đất.

Tống Yến phục hồi tinh thần, đi đến bên người Thẩm Túc Chi.

Cái hốc nhỏ này rất kín đáo, dù có người phát hiện cũng chỉ có thể nghĩ là yêu thú nào đó không cẩn thận tạo thành mà không phải thứ gì khác thường, nhưng Tống Yến cùng Thẩm Túc Chi đều là tu sĩ Hóa Thần kỳ trở lên, càng không nói đến Linh Nhĩ, ba người đều phát hiện nơi này có chút quái lạ.

Tống Yến vừa động tay, Phù Trần kiếm liền xuất hiện.

“Sư tôn, để ta.” Thẩm Túc Chi thấy Tống Yến muốn dùng Phù Trần kiếm kiểm tra cái hốc nhỏ này, giơ tay đè lại chuôi Phù Trần kiếm, không cố ý mà đụng phải ngón tay Tống Yến.

Đầu ngón tay truyền tới cảm xúc ấm áp, Tống Yến nhất thời ngẩn ra, trong đầu chỉ còn lại một mảnh trắng xóa chói mắt.

Chỉ duy trì hai giây, trước mắt Tống Yến lại khôi phục bình thường, y rũ mắt, trực tiếp thu tay về, “Ừ”  một tiếng, lui lại phía sau một bước, ra hiệu Thẩm Túc Chi bắt đầu.

Dưới tay đột nhiên trống rỗng, trong lòng Thẩm Túc Chi có chút mất mát, không nói một lời đi tới chỗ kia, dùng một cành cây dài tiện tay bẻ được đâm vào trong đó.

Cành cây đi vào được hai phần ba, Thẩm Túc Chi cảm thấy như bị chặn lại, hắn rút ra cành cây ra, thay thế bằng Phá Vân kiếm. Rất nhanh, Phá Vân kiếm đã câu ra một cái hộp nhỏ dùng cẩm bố bọc lại.

Chất vải của cẩm bố bọn họ chưa từng gặp qua, nó cũng không phải thứ mà đại lục Hạo Miểu có thể chế tạo. Trên bề mặt có thể cảm nhận rõ ràng linh khí nhàn nhạt phát ra, bây giờ không biết đã qua bao nhiêu năm, thứ này vẫn còn linh khí lưu lại, có thể tưởng tượng trước kia cỗ linh khí này còn nồng đậm đến mức nào.

Trong nháy mắt vật này xuất hiện, Tống Yến ngay lập tức cảm thấy chút dao động ở bụi cây gần đó, chỉ trong mấy tích tắc lại dễ dàng bị y bắt được.

Y âm thầm liếc một cái, không để ý nữa.

Trong lớp vải là một hộp ngọc nhỏ, cảm giác khá trơn nhẵn, là vật liệu thượng hạng, Thẩm Túc Chi tìm một lúc cũng không thấy cách mở hay lỗ khóa.

Tống Yến tiếp nhận hộp ngọc, trầm ngâm chốc lát, giả bộ lấy từ trong túi Càn Khôn ra một chiếc chìa khóa ngũ sắc dùng đá Thái Hư hợp thành, thử đặt lên trên.

Một giây, hai giây.

Không chút phản ứng.

Ngay lúc hai người thất vọng, chiếc chìa khóa kia lại đột nhiên biến mất, ngay sau đó, hộp ngọc bỗng nhiên mở ra, ánh sáng bao trùm, Tống Yến cùng Thẩm Túc Chi cách nó gần nhất trong nháy mắt bị hút vào trong.

Vì Linh Nhĩ đứng xa mà không bị hút vào, đợi khi cậu phản ứng kịp chạy tới, ánh sáng trong hộp ngọc đã biến mất, bên trong rỗng tuếch, không hề có chỗ nào đặc biệt.

Cậu nhất thời có chút mờ mịt, giơ tay chọc chọc hộp ngọc vừa rơi xuống đất, không hiểu tại sao hai người kia lại đột nhiên biến mất.

Tự nhiên, đôi tai nhọn của Linh Nhĩ giật giật, nghiêng đầu nhìn một bụi cây bên cạnh, trong con ngươi toàn là vẻ cảnh giác: “Ai ở đó?”

Một thứ mùi son phấn chỉ thuộc về nữ tử truyền vào trong mũi Linh Nhĩ, cậu còn chưa phản ứng lại, trước mắt đã đen kịt, mất đi ý thức.

Sau bụi cây, một bóng người quen thuộc xuất hiện, đó là một nữ tử dung mạo tuyệt thế, mặc váy màu hồng nhạt, bên hông mang theo ngọc trụy, trang phục không hề ăn nhập với Ôn Lĩnh.

Nữ tử này chính là Tô Nhược.

Nàng cực kỳ khinh thường liếc qua Linh Nhĩ trên đất, cười nhạo một tiếng, lấy đi hộp ngọc trong tay cậu, linh lực chợt lóe, sau đó, đầu ngón tay xuất hiện một vết thương nho nhỏ.

Tô Nhược ép ra một giọt máu trên đầu ngón tay, nhỏ vào trong hộp, kiên trì đợi một lát. Cũng không lâu lắm, hộp ngọc lại một lần nữa phát sáng, hút Tô Nhược vào.

Hộp ngọc này, kỳ thực chính là lối vào bí cảnh.

Đặt ba khối đá Thái Hư trên nắp hộp là có thể mở nó ra. Điều kiện để tiến vào bí cảnh còn có một phương pháp bí ẩn khác, trong đó cần một miếng đá Thái Hư cùng một giọt máu tươi của Tô Nhược, được thiết kế để phòng trường hợp nàng không tìm đủ số đá Thái Hư, còn người tạo ra bí cảnh, tất nhiên chính là “phụ thân” trong miệng nàng.

Mà hiện tại, hộp ngọc đã bị mở ra, chỉ cần Tô Nhược nhỏ vào máu của mình là có thể tiến vào bí cảnh, đi tìm phương pháp phi thăng được để lại cho nàng.

Từ khi nàng biết được viên đá Thái Hư cuối cùng đã bị cướp đi, thì đã canh gác ở chỗ này mọi lúc, chờ người lấy đá Thái Hư xuất hiện.

Nàng vốn định cướp đá Thái Hư, một mình tiến vào bí cảnh, lại không ngờ có thể gặp được Tống Yến cùng Thẩm Túc Chi ở đây. Tô Nhược cùng lắm chỉ là dựa vào ngoại lực mà đột phá Hợp Thể kỳ, cũng biết mình đánh không lại hai người kia, không thể làm gì khác ngoài trốn trong bóng tối, chờ bọn họ đi mới bước ra.

Về phần Linh Nhĩ, may là lúc trước lão giả trong ngọc bội đã cho nàng một loại dược vật đặc thù có thể làm choáng yêu thú, nàng mới có thể dễ dàng đắc thủ như thế.

“Cạch” một tiếng, hộp ngọc rớt xuống đất, bên cạnh là một thiếu niên xinh đẹp nhắm chặt hai mắt đang nằm, hoa cỏ xung quanh đều trốn xa không dám tiến lên.

Mà trong bí cảnh, lại là một trận long trời lở đất.

__________________

Tác giả có lời muốn nói: Linh Nhĩ: Chỉ có ta là dư thừa, vậy ta đi nhá?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro