1. Xin được chỉ giáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chu Tử Hạ, tên khốn, cút cho tôi."
Cô vừa hét, vừa quăng thẳng đống đồ lên người con trai trước mặt. Mặc dù đã nhiều lần cãi vã, nhưng lần này tuyệt đối chạm đến giới hạn của cô. Cô mặc kệ anh ta bình thường ra sao, duy chỉ có việc, anh ta cư nhiên lại dám đội cho cô một cái mũ xanh, lén lút yêu đương với người cô cực kỳ ghét. Nếu không phải hôm nay cô cùng bạn ra đường, tình cờ bắt gặp màn ân ân ái ái của đôi cẩu nam nữ, há chẳng phải cô sẽ tiếp tục bị tên tra nam này lừa gạt.
" Dao Dao, em bình tĩnh lại chút đi, anh và cô ta tuyệt đối không như em nghĩ."
Cô đương nhiên không nghe lọt nổi loại giải thích này.
" Câm miệng, tên tôi là để cái miệng cẩu của anh gọi ? Còn nữa, thế nào? Tính đưa nhau lên giường rồi mới là như tôi nghĩ à? Lại dám lén lút sau lưng tôi làm chuyện xấu, cấu kết với bạch liên hoa, tôi nhổ vào. Mau chóng cuốn xéo khỏi đây, đừng làm bẩn mắt đại tiểu thư."
Người con trai trước cửa bị cô mắng té tát không kịp nói lời giải thích, liền bị cô đuổi thẳng cổ ra ngoài. Trách cũng chỉ có thể trách hắn ta xấu số, lại dám tặng cô một chiếc mũ xanh, hơn nữa lại còn là đối thủ truyền kiếp của cô.
Chu Tử Hạ vừa đi khuất, Thịnh Quân Dao liền lục tìm điện thoại trong đống bừa bộn trước mặt
" Tối nay, Sunset nhé ? Tôi mời."
Vừa dứt lời Thịnh Quân Dao liền bước vào phòng tắm, gột rửa hết sự bực tức của cả ngày.
Cô mặc một chiếc váy dây nhung đỏ lộ ra tấm lưng trắng nõn không tì vết, chân váy chỉ ngắn cỡ ngang bắp đùi, vừa gợi cảm lại không thô tục còn có thể phô ra được đôi chân thon nhỏ trắng trẻo. Lại nói chiếc váy này, cô mua từ lâu nhưng chưa có cơ hội mặc. Giờ mặc lên mới thấy hoàn toàn bộc lộ được những đường cong, nét mềm mại trên cơ thể cô.
Khuôn mặt cô vốn xinh đẹp lại có chút non, Quân Dao liền đắp lên mặt mình một lớp phấn, vừa vặn che được vẻ non nớt của mình. Sau khi trang điểm, diện đồ nhìn cô thoạt nhiên không còn dáng vẻ của thiếu nữ vừa bước vào tuổi 20. Thịnh Quân Dao nhìn bản thân trong gương, cảm thấy mình vừa vặn trông già dặn lại trưởng thành, gật đầu hài lòng.
Cô hẹn Tư Nhi, bạn thân chí cốt của cô. Tuỳ cùng nhau lớn lên nhưng tính cách lại trái ngược, đến cô cũng khó hiểu bản thân tại sao có thể thân thiết với Tư Nhi như vậy. Nếu nói cô là mặt trời rực rỡ, luôn tràn ngập ánh sáng, thì Tư Nhi lại dịu dàng như mặt trăng, luôn trầm ổn, hiền hoà. Có điều để chơi thân cùng cô đến 15 năm, Tư Nhi cũng không phải loại dễ bắt nạt. Bình thường nhìn có chút nhu nhược nhưng thực chất một khi đã lên tiếng lại không ai có thể phản bác lại cô. So về độ chọc tức, xỉ nhục người khác Quân Dao vẫn là kém một bậc đi.
" Thế nào, nhận ra bản thân dẫm phải phân à?"
Vừa nhìn thấy Quân Dao, Tư Nhi lập tức cười khẩy một cái, đáp cho cô một câu, khiến cô không biết ngừoi trước mặt eoots cuộc là bạn hay thù.
" Dẵm phải phân nên muốn đến đây tìm một " đôi giày" mới để đi đó"
Cô không phản bác được, quả thật  cô chính là dẵm phải phân, nên lần này đến đây là để trút giận.
Cả hai ngồi nói chuyện trên trời dưới biển, thì điện thoại của Tư Nhi vang lên, cô vội vàng đi ra ngoài nghe điện thoại. Quân Dao lúc này đã say mèm, liền bắt đầu nháo, cô vừa ra khỏi cửa thì va phải một người, người này liền đỡ cô, hỏi cô có sao không, trời xui đất khiến cô lại đi trêu chọc
" Tiểu thịt tươi, đêm nay có muốn vui vẻ chút không?"
Người đối diện nhận ra cô đã say, vốn có ý định mặc kệ cô bỏ đi, thì lại bị cô bám víu không buông. Hắn bất đắc dĩ a.
Người đối diện nhìn cô cảm thấy vô cùng quen mắt lại xinh đẹp động lòng người, dâng lên tận miệng không ăn là có lỗi. Nhưng hắn cũng không thể thừa nước đục thả câu, nhân lúc phụ nữ người ta say mèm thì đưa lên giường.
Hắn bất đắc dĩ, đứng một chỗ nhìn cô nháo loạn, lại qua một lúc mới thấy Tư Nhi quay về. Nhìn cảnh bạn mình đang sống chết không buông một người đàn ông. Cô đánh giá một lượt, hẳn là một người thành đạt, hẳn cũng là một người đứng đắn đi ? Chỉ dựa vào việc nhìn cô bạn lả lướt khoác tay khoác chân mà còn chưa đưa cô lên giường đã cho thấy được người đàn ông này không tồi. Nhìn có chút lớn tuổi nhưng lại không giấu đi được vẻ điển trai và phong độ. Bạn cô vừa đá được một chiếc giày rách, liền nhặt được vàng. Suy nghĩ một hồi vẫn là nên ra đỡ cô bạn kia, cho người đàn ông bớt khó xử.
" Thật xin lỗi, bạn tôi có chút say, làm phiền anh rồi."
Người đàn ông gật đầu, biết được cô không hiểu lầm liền tỏ ý muốn ra về lại quay lại nhìn hai người, một say một nửa say, ăn mặc có chút mát mẻ, quả thật không an toàn, anh lên tiếng đề nghị
" Cần thiết, tôi đưa hai cô về, giờ cũng muộn, có chút không an toàn."
Lời nói vừa cất lên, lại thoang thoảng vị bạc hà mát nhẹ, khiến Quân Dao ban đầu vẫn nhíu mày, ồn ào liền yên tĩnh thả lỏng không hồ nháo.
" A vậy sao, vậy thì phiền anh đưa bạn tôi về, giờ tôi đang có chút vô cùng khẩn cấp."
Anh ngớ người một lúc lại lên tiếng
" Cô không sợ tôi có ý đồ xấu?"
"Nếu có thì trước đó tôi đã không ở đây nói chuyện với anh rồi, hơn nữa tôi nhớ mặt anh rồi, bạn tôi có chuyện tôi liền báo cảnh sát bắt anh đầu tiên"
Đương nhiên cô cũng không  muốn làm hành động bán bạn này, nhưng cô thực sự gấp chết đi được. Lại nói ở đây đều có danh sách, cùng camera khắp nơi, cô nhớ mặt anh rồi, bạn cô cũng không thể có chuyện mà không hay.
" Được, vậy tôi đưa cô ấy về. Có điều cô xác định người phụ nữ say này không hiểu lầm mà xông vào đánh tôi chứ ?"
Tư Nhi suýt nữa bật cười, quả nhiên cô không nhìn lầm, có điều đúng như anh ta nói, với tính cách của Quân Dao thì hoàn toàn có thể.
" Yên tâm yên tâm, đây là thẻ phòng, cảm ơn anh"
Anh bất đắc dĩ đưa vị tiểu thư say mèm không biết trăng sao về nhà.
Đưa cô về lại nhìn quanh một lượt, thì ra cô sống một mình, căn hộ khá rộng lớn, có vẻ có điều kiện hơn anh nghĩ. Đưa cô vào phòng định rời đi lại bị cô kéo lại ôm hôn.
Anh cũng là đàn ông a, dười người một phụ nữ thân hình mềm mại, từng mảng da thịt như ẩn hiện, lại càng khiến anh nóng rực. Phụ nữ anh gặp qua nhiều nhưng kiểu này là lần đầu tiên. Vốn đã định bỏ qua lại bị cô dán chặt vào người, bảo anh không kích động? Vậy mới không phải đàn ông.
Bị cô hôn lần nữa, anh không nhịn nữa, liền đáp lại, khẽ đưa lưỡi dò thám bên trong khoang miệng cô, lại thuận tay vuốt tấm lưng như ngọc của cô, Quân Dao khẽ rên một tiếng, anh liền kích động lại không thể ngừng, hôn đến khi cô gần như nghẹt thở mới buông ra, thấy thân thể nhỏ bé vẫn đang thở hổn hển dưới người. Vậy mà anh lại bị trêu chọc
" Cần luyện tập thêm"
Rõ ràng say mèm lại còn cả gan lên giường với đàn ông lạ, quả nhiên người này không bình thường, anh khẽ nhếch môi, lại thì thầm bên tai cô vài tiếng
" Xin được chỉ giáo,"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro