Đại tỷ đi học tiếp nữa nèk!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 22.

-Đồ ăn gian ,con đấy là của em mà - HS giật lại lá bài trên tay LeeTeuk.

-Của anh chứ . Anh bốc trước mà .-Lee Teuk hăm hở giật lại.

-Điêu ,em nhìn thấy nó trước - HS phản đối ngay.

-Của ai cũng được ,các em trật tự tí đi - Yoo Jae Suk chen vào - Đi chơi năm ngày liền ko chơi bài mà đến khi lên xe đi về lại lôi bài ra chơi là làm sao.Ồn ào thế thì làm sao mà tôi ngủ được.

-Thầy trật tự ôm gối lên dãy đầu mà ngồi - HS chỉ tay sai khiến .Nhưng vẫn ko quên giựt lại lá bài .

-Sao em lại hắt hủi tôi thế - Yoo Jae Suk lí nhí trước khi ôm gối ra đi 1 cách ngoan ngoãn.

-Thôi ,chơi tiếp đi - DongHae nói sau khi kẻ can ngăn duy nhất rời khỏi phạm vi của hội cờ bạc.

-Em ko mệt àh - Ji Yong ngồi đằng sau HS dịu dàng nói.

-Ko ,em sắp ù rồi -HS vui vẻ - EunHuyk đánh ra là em ù luôn.

Vừa lúc đó ,EunHuyk vứt 1 lá bài xuống ,nhưng HS chưa kịp cầm lên thì chiếc xe buýt đột nhiên phanh gấp ,khiến toàn bộ lá bài trên mặt ghế đều ào xuống gầm xe.

-Cái gì thế này - HS cáu kỉnh -Sắp thắng rồi mà.

-AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH - Đúng lúc đó ,1 tiếng hét thất thanh vang lên từ dãy ghế đầu tiên.

Tất cả nhìn lên.....

Ông thầy YJS đang đứng bất động trong khi người lái xe đang chĩa súng về phía ông.

-Cái quái gì thế này - KangIn nhăn mặt.

-Tất cả ngồi im - Tên lái xe hét lên - Động đậy tao sẽ bắn chết thằng này.Cũng đừng mong gọi được cứu trợ vì đây là vùng ko phủ sóng di động.

Mọi người bây h mới nhìn ra xung quanh ,hắn đã lái xe vào rừng mà ko ai để ý.

-Tưởng đây là lái xe trường mình - EunHuyk nói nhỏ vs LeeTeuk.

-Đúng thế ,nhưng mà.....-LeeTeuk nghẹn lời khi tên kia gí súng gần hơn vào người Yoo Jae Suk.

-Ông muốn gì -Jaejoong lớn tiếng hỏi.

-Tao muốn gì ah -Tên kia cười man rợ - Tao muốn tất cả chúng mày .Tất cả những khuôn mặt đẹp đẽ này ,tao sẽ hủy hoại từng đứa 1.Nhưng trước đó ,tao cũng nên kiếm chút tiền chuộc từ mấy lão già quản lí giàu sụ của chúng mày chứ nhỉ.

-Ông điên rồi - Yoo Jae Suk lấy hết can đảm nói. -Chúng nó chỉ là những đứa trẻ.

-Những đứa trẻ...-Tên kia hét lên- 1 lũ quái vật thì có .Chính chúng nó đã hủy hoại con gái tao .Tất cả chúng mày....lũ quái thai....

-Con gái ông.....-JaeJoong nhăn mặt -Liên quan gì đến chúng tôi.

-Lại còn ko ư ...Nó hâm mộ chúng mày điên cuồng ,ngày nào cũng chỉ mong đến trường sớm để được gặp chúng mày ,mà ko ,để nhìn thấy chúng mày ,để nghe tiếng chúng mày......

-...Thế mà chúng mày-hắn lại hét lên -Lại ko thèm đếm xỉa đến nó ,chỉ vì nó ko xinh đẹp ,nó ko phải là học sinh lớp chuyên ,nên chúng mày thờ ơ vs nó.

-....Chúng mày từ chối tình cảm của nó ,dù nó đã bày tỏ rất nhiều lần...-Hắn gào lên -....Nó đã làm sai điều gì ,sao chúng mày ko thử đón nhận tình cảm của nó...

-Nhất là mày....- Hắn chỉ vào mặt JunKi - Mày đã từ chối khi nó tỏ tình vs mày trước mặt cả lớp nó .

-Còn mày....-Hắn lại chỉ về JaeJoong - Mày đã từ chối ko đi vũ hội cùng nó dù nó đã sắm sửa rất đẹp.....

-Riêng mày ...mày phải chết đầu tiên ....-Hắn chỉ thẳng vào HS -Mày lên đây cho tao.....

-Em đừng đi - Ji Yong níu tay HS lại khi thấy cô đứng bật dậy ngay lập tức.

-Ko sao đâu - HS cười nhẹ rồi dứt tay ra.

Tên lái xe đẩy Mr.Yoo về phía 2 tên phụ xe đang lăm lăm dao đứng phía sau ,rồi tóm lấy HS ,chĩa súng thẳng vào trán cô.

-Chính mày..chính mày....mày đã hại đời con gái tao...

-Tôi còn chưa hề gặp con gái ông - HS cười khẩy.

-Đúng ,mày chưa gặp nó lần nào - Hắn gật đầu - Nhưng những quyển sách nhảm nhí của mày chất đầy trên đầu giường nó .Để nó lúc nào cũng mơ tưởng rằng mình là nhân vật chính,sẽ gặp được tình duyên như trong truyện.Cuối cùng ,nó cũng học theo nhân vật trong truyện ,ôm dtdd nhảy lầu tự tử.

-Con gái ông có biết võ ko - HS chợt hỏi lại.

-Ko 

-Cô ta có mất gia đình ko?

-Ko 

-Cô ta có bị đem bán cho ai ko?

-Ko 

-Nếu bị chó cắn ,cô ta sẽ làm gì ?- HS hỏi dồn 

-Nó sẽ khóc -Tên lái xe trả lời như cái máy - Mày hỏi những chuyện linh tinh đó làm gì.

-Tôi chỉ muốn biết xem con gái của ông như thế nào thôi .-HS thản nhiên - Xem ra cô ta cũng chỉ là 1 fan cuồng ngu ngốc mà thôi.

-Im đi -Tên kia hét lên ,gí sát hơn nòng súng vào trán HS - Mày thì biết cái gì ?

-Sao tôi lại ko biết - HS bình tĩnh - Chỉ cần nghe thôi là tôi đã biết hết rồi .Ông nói con gái ông hâm mộ học sinh lớp tôi ,nói rằng cô ta có tình cảm chân thành vs họ .Nhưng rốt cục thì cô ta thik ai nhất .Hay cô ta chỉ là kẻ tham lam,tỏ tình vs người này nhưng lại muốn đi chơi vs người khác.

-Mày.....

-Tôi nói đúng chứ gì.... - HS vênh mặt -Còn việc cô ta mơ tưởng được như trong truyện thì đâu phải lỗi tại tôi.Truyện của tôi là để giải trí ,các nhân vật trong truyện chỉ là hư cấu ,đều là những con người bất hạnh ,có nỗi đau ko đâu kể hết .Con gái ông ko phải chịu bất cứ thiệt thòi nào trong cuộc sống ,ko biết chống trả vs khó khăn mà chỉ thụ động ngồi ôm mấy quyển sách để mơ mộng thì làm sao có được cái mình cần .Ông nữa ,ông trách ai ,sao ko tự trách mình ,trách mình ko lo lắng con cái cho tử tế,để nó biết được cái gì là đúng ,cái gì là ko đúng ,bây h sai lầm rồi thì tìm bọn tôi để trút giận.

-Mày tưởng là mày biết hết hả...đồ vắt mũi chưa sạch...mày dám -Hai mắt hắn long sòng sọc.Rồi hắn lại hét lên.-Nhưng mày vẫn còn 1 tội nữa.

-Nói đi xem nào.....

-Cơm hộp con gái tao vất vả làm ,mang đi tặng thằng kia -Hắn chỉ về phía Top - Mày đã ăn hết sạch ,đúng ko ,tội đó là đáng chết nhất......

-Hóa ra là vây - HS cười khẩy - Oppa đưa cho thì tôi ăn ,thế thôi ,ko có ý kiến gì cả .

-Đã vậy ,tao sẽ cho mày được chết toàn ....

Tên lái xe nói đến đây thì bỗng ngã vật ra .

Trên người hắn ,1 phi tiêu hình ngôi sao cắm thẳng vào bên trái bụng.

-Súng mà ngon à - HS cười nhạt,phẩy nhẹ hai tay.

Ngay lập tức ,hai tên phụ xe đang gí dao vào cổ JaeSuk cũng nằm lăn quay ra.

-Cổ truyền vẫn là hơn hết.-HS nhún vai rồi bước tới đỡ lấy ông thầy còn đang ngơ ngác ko hiểu chuyện gì .Nhìn sang 2 bên ,2 tên phụ xe cũng bị 2 phi tiêu nhỏ găm thẳng vào bụng.

-Bọn chúng làm sao thế -Yoo Jae Suk lắp bắp .

-Trúng ám khí ,bất tỉnh 1 lúc thôi.Oppa ra trói lại đi -HS ra hiệu vs Kang In.

Sau khi đã thu xếp xong xuôi và nhờ ông thầy lái xe ,HS quay lại chỗ của mình,đến bên JY .

-Mấy cái phi tiêu đó anh lấy ở đâu ra vậy - HS hỏi nhỏ.

-Đồ linh tinh ,thỉnh thoảng mang ra chơi cho vui thôi.-Ji Yong nói ,chợt đánh trống lảng sang chuyện khác.-Ko hiểu con gái tên kia là ai nhỉ .

-Ko biết -HS lắc đầu ,quay ra chỗ khác ,im lặng.

"Đồ chơi ư ,chuyện đùa...Em đâu phải con ngốc...3 chiếc phi tiêu anh đưa...đâu phải ai cũng có..."

"Đó là đồ gia truyền......"

"Anh là ai thế........"

End Chap 22.

Chap 23 

-Tên cô ấy là Yoomi ,là học sinh lớp 10A7 – LeeTeuk bắt đầu kể câu chuyện đã thám thính được về con gái ông lái xe cho 1 đám hóng hớt đang bu quanh cậu , trong đám hóng hớt đấy chắc chắn ko thể thiếu được bộ đôi gangster chuyên đi tranh ăn quỵt nhà hang xóm (vẫn là bé DeaSung ăn mảnh tội nghiệp).-Sau khi bị từ vài người ở khối chuyên ,chủ yếu là học sinh lớp mình ,từ chối tình cảm ,cô ấy bắt đầu trở nên u sầu và tìm mọi cách để có được chân mệnh thiên tử của mình.Và những cuốn tiểu thuyết của Hyesun giống như là binh pháp tôn tử dành cho cô ấy.

Ngừng 1 lúc lấy hơi ,Teukie lại nói tiếp…

-Để giống như nhân vật chính trong chuyện ,cô ấy đã tìm những đối tượng gần giống vs nhân vật nam chính trong các truyện nhưng ko đạt được kết quả khả quan cho lắm ,lần cuối cùng ,khi bị JunKi từ chối đi dạ hội cùng ,cô ấy đã quyết định đi tự tử do tâm trạng quá trầm uất. Ông lái xe đã biết được toàn bộ sự việc sau khi đọc nhật kí của con gái nên ông ta quyết định tìm chúng ta để trả thù.-Lee teuk nói liền 1 hơi.

-Nhảm nhí – HyeSun phán gọn một câu sau khi nghe toàn bộ sự việc.

-Công nhận – LeeTeuk cũng hùa theo phong trào.Cậu lập tức thắc mắc-Mà sao lúc đó em lại hỏi ông ta 1 lèo những câu hỏi ko lien quan như vậy ,tìm cách câu h ư ?

-Ko hẳn – HS nhún vai –Em chỉ muốn tìm hiểu một chút về con gái ông ta thôi.Xem cô ta lấy gì mà mong trở thành nhân vật nữ chính của em thôi.

-Muốn làm nhân vật nữ chính của em khó lắm sao – HeeChul tò mò.

-Chẳng khó lắm đâu –HyeSun lắc đầu – Chỉ cần tuân theo nguyên tắc “Sướng lắm thì khổ nhiều “ là được .Muốn có nhiều hạnh phúc thì phải chịu thiệt thòi ,tỉ lệ đau khổ và hạnh phúc phải ngang nhau mới được. Đằng này lại chẳng dám chịu tí thiệt thòi nào ,chỉ muốn hưởng luôn hạnh phúc….-HS bĩu môi -Lấy đâu ra…..

-Thâm thuý ghê nhỉ - ChangMin gật gù.Rồi tự nhiên lại hỏi – Mà lúc đấy nuna lấy ở đâu ra 3 cái phi tiêu độc thế .

-Đúng rồi ,em cũng đang thắc mắc cái đấy –JunSu hùa vào.-Nuna mua mấy cái ấy ở đâu chỉ em với.

HS chợt khựng lại ,bất giác nhìn về phía Yongie ,rồi lại quay đi.

-Đồ trẻ con ,biết mấy cái đấy làm gì – HS chu mỏ nói vs ChangMIn và JunSu ,cố che đi 1 nỗi bất an khó tả.

-Nhưng mà bọn em…-ChangMin chưa kịp cãi thì một hồi chuông vang lên inh ỏi ,báo hiệu bắt đầu h học buổi sáng ,bất đắc dĩ ,cậu em cao kều phải rút về chỗ của mình.

Ngay sau tiếng chuông , ông thầy Yoo Jae Suk nghênh ngang bước vào ,theo sau là một dáng người cao lớn.

-Hello every body –Ông thầy hào hứng xổ tiếng Anh –Hôm nay thầy mang đến cho các em 1 bất ngờ nhé .

Nói rồi , ông chỉ về phía chàng trai cao lớn đứng sau mình .

-Giới thiệu vs các em , đây là thầy giáo dạy Sử mới của lớp mình ,thầy âý tên là…..

-Anh Ji Hoon –HS bất giác thốt lên ,mặt trắng bệch ko còn một giọt máu .

Bên cạnh cô ,Yongie cũng đang khẽ nhíu mày.

-…Jụng <Jụng???>Ji Hoon – mr.châu chấu tiếp lời -Thầy ấy vừa mới ra trường nên sẽ thực tập ở lớp ta 1 thời gian ,các em hãy giúp đỡ thầy ấy nhé .Này ,cậu nói gì đi chứ -Mr.Châu chấu huých nhẹ vào người Ji Hoon.

-Chào các em ,tôi là Jụng Ji Hoon ,mong rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt – Ji Hoon nói rồi cười nhẹ , đôi mắt biết cười của anh khiến hầu hết mọi người cảm thấy dễ chịu ,chỉ riêng 1 người đang bị đôi mắt ấy làm cho sợ hãi vô cùng.

-Chúng ta nên bắt đầu h học thôi nhỉ - Ji Hoon tươi cười nói vs cả lớp dù mắt chỉ chăm chú nhìn về 1 hướng.

*45 phút sau…….

-Bài học của chúng ta đến đây là hết ,cảm ơn các em vì ngày hôm nay –Ji Hoon vẫn giữ nụ cười tươi rói đến cuối tiết học.

Nói rồi ,anh thu xếp đồ đạc bước nhanh ra khỏi lớp ,nhưng vẫn ko quên ném cho 1 ai đó 1 tia nhìn đáng sợ.

-Yongie này ,nếu chúng ta chia tay nhau ,anh có buồn ko – HS chợt buồn bã quay sang hỏi JY.

-Em đang nói cái gì thế -Yongie lập tức nhăn mặt.

-Đấy chỉ là em ví dụ thế thôi ,liệu anh có buồn ko ? –Cô nhắc lại câu hỏi .

-Còn phải hỏi hay sao ,anh sẽ đi chết ngay ấy chứ - Yongie bông đùa –Nhưng sao em lại hỏi thế .

-Nếu có như thế ,anh cũng đừng buồn nhé – HS chợt nói ,giọng nhẹ như gió –Chúng ta mới quen nhau thôi mà.

-Em đang làm anh sợ đấy – Yongie cười gượng – Em có ý gì thế . Đừng nói là e muốn….

-Này ,cho em hỏi cái –HongKi từ bàn trên tự nhiên quay xuống ,tay cầm theo 1 tập kịch bản -Đoạn này em ko hiểu phải diễn đạt thế nào ,nuna chỉ em với.

-Thì nó là như thế này….-HS lập tức bị cuốn theo tập kịch bản ,nhiệt tình chỉ dẫn cho HogKi.

-Em đúg là yêu sáng tác mà – Yongie lắc đầu nói nhỏ…

Nhìn thấy HS say mê vs công việc như vậy ,trong long Yongie chợt dậy lên một mong muốn khó tả ,mong muốn được nhìn thấy cô vui vẻ như thế này ,muốn cô được thoả thích sang tác ,và hơn cả ,cậu muốn HS mãi ở bên cạnh mình…..

Thật khó…..nhưng Yongie biết ,mình là người duy nhất có thể thực hiện được những điều đó…

“Khu nhà F ,tầng 3 ,hành lang thứ 4” Một mẩu giấy ngắn gọn được chuyển đến cho Ji Hoon khi anh đag ngồi trong phòng giáo viên.

Anh nhanh chóng bước đi ,bởi những nét chữ này gợi anh nghĩ ngay đến 1 người…

-Phó bang chủ Kwon – Ji Hoon nói một cách kính cẩn trước cậu thiếu niên nhỏ hơn mình rất nhiều.

-Anh đến đây làm gì thế ? –Ji Yong lạnh lung hỏi.

-Tôi đến đưa Đường chủ về -Ji Hoon đáp ngắn gọn.

-Cô ấy là em họ anh ,có nhất thiết phải xưng hô như vậy ko – Ji Yong nhếch môi.

-Đường chủ là người kế nhiệm Bang Chủ ,tất nhiên phải lễ phép –Ji Hoon vẫn ko thay đổi cách gọi.

-Nếu tôi ko nhầm thì anh là con trai Bang chủ kia mà ,tại sao anh ko phải là người kế nhiệm .

-Tôi vốn ko được Tổ tiên lựa chọn ,ko thể làm Bang Chủ -Ji Hoon lắc đầu.

-Park bang phức tạp nhỉ - Ji Yong chép miệng – Nhưng tôi mặc kệ -Cậu chợt gằn giọng –Tôi ko để anh đưa cô ấy đi đâu…..

- Phó bang chủ ,xin cậu hãy giúp chúng tôi đưa Hye Sun về...-Ji Hoon cúi sạp người trước cậu thiếu niên gầy gò.

-Park bang lớn như vậy mà chỉ phụ thuộc vào 1 cô gái nhỏ nhắn ư - Cậu cười nhạt.

-Hye Sun là truyền nhân duy nhất của chúng tôi ,xin cậu hãy suy nghĩ kĩ - Ji Hoon vẫn ko ngửng đầu lên.

-Tôi ko cần suy nghĩ nữa ,trái tim tôi đã lên kế hoạch hết rồi .-Cậu đáp 1 cách lạnh nhạt trước khi bỏ đi 1 mạch.

-Sau này nhất định cô ấy cũng sẽ kết hôn vs cậu ,tại sao cậu lại làm khó chúng tôi như vậy-Ji Hoon lớn tiếng hỏi.

-Tôi muốn cô ấy là của tôi 1 cách đàng hoàng ,ko cần nhờ đến quyền lực để ép buộc cô ấy –Ji Yong đáp –Anh hãy quay lại Bang đi ,nói với Bang chủ là cô ấy rất bận rộn ,và cho tôi gửi lời hỏi thăm Bang chủ của các anh nhé.

Lần này thì cậu bỏ đi thật……

*Trên sân thượng toà nhà B ( nơi HS từng đánh nhau )…im ắng lạ thường….ngoài tiếng gió…chỉ còn tiếng bút loạt xoạt trên giấy……

-Em xin lỗi nhưng chúng ta ko hợp nhau –HS lẩm bẩm đọc lại những gì mình vừa viết ra-Aixxx,anh ấy sẽ ko tin đâu –Cô nhăn mặt rồi lại vò nhàu tờ giấy ,vứt về 1 phía ,nơi những tờ giấy khác cùng chung số phận cũng đang nằm lăn lóc.

Lại cắm cúi viết lại tờ khác….

-Có lẽ chúng ta nên…-HS lại lẩm nhẩm đọc lại..

-Em viết cái gi mà xả rác kinh thế - 1 giọng nói vang lên khiến HS giật mình.

-Có gì đâu -HS chối bay ,giấu tờ giấy vào sau lưng. 

-Đưa anh xem nào –Yongie lại gần ,ngồi xuống trước mặt HS ,vòng tay ra phía sau cô.-Em viết thư tình cho Kim Jaejoong hay sao mà giấu kĩ thế , đưa anh xem nào.

-Ko ,ko phải –HS cúi mặt ,tay vẫn giữ chặt tờ giấy phía sau lưng ,mặc cho Ji Yong cố sức giật lấy .

-Aixx,anh tránh ra đi – HS vội đẩy mạnh Ji Yong khi thấy anh càng ngày càng sát vào mình hơn.-Gần quá.

-Em sợ cái gì chứ -Yongie ngồi xổm trước mặt HS ,cười cợt -Sợ anh gần quá thì em sẽ nổi máu dê à ,yên tâm đi ,anh sẵn sang dâng hiến cho em mà .

-Anh nói nghe ghê quá –HS nhăn mặt ,bĩu môi –Cái thân hình phẳng lì của anh thì có gì hấp dẫn.

-Em nhìn lại mặt hàng đi –Yongie chồm lên phía trước ,hơi phanh ngực áo của mình ra –Anh sexy thế này còn gì…..

-Èo , đồ ko biết xấu hổ .Anh cứ phô bày ra hết thế thì sau này lấy vợ kiểu gì – HS bật cười , đẩy Ji Yong ra .

-Anh cho em xem hết để sau này em phải lấy anh – Yongie càng lấn tới ,lấy tay kéo áo sơ mi tuột khỏi vai mình – Này ,anh bắt em nhìn hết để còn chịu trách nhiệm.<ác ôn>

-Thôi đi , đồ trẻ con,em….

HS chưa kịp nói hết câu thì môi Ji Yong bất ngờ ập đến ,ko cho cô nói tiếp .Trong khi bờ môi anh quấn quýt ,bám riết lấy môi cô ko chịu rời thì bàn tay anh lại nắm chặt lấy tay cô ,ko cho cô kháng cự.Sự mạnh mẽ bất ngờ của Yongie khiến HS ko thể phản kháng .Cô lúc lắc đầu để tránh nhưng vẫn ko thể khiến anh rời khỏi môi cô , đành để anh muốn làm gì thì làm.Mãi đến khi nhận ra sự đầu hàng ngoan ngoãn của HS ,Yongie mới chịu nới lỏng tay và dần dần buông tha cho làn môi nhỏ nhắn của cô.

-Đồ …-HS ko thể nói hết câu , đưa tay lên xoa nhẹ bờ môi hơi đau rát của mình .

Yongie mỉm cười trước thái độ ngượng ngùng của HS ,nhận thấy cô thật yếu đuối khi ở gần mình ,Yongie bỗng thấy lâng lâng vui sướng.Anh vuốt nhẹ lên má cô ,dịu dàng .

-Anh biết em đang viết những gì trong giấy ,nhưng anh muốn em hiểu là vì anh yêu e và chúng ta yêu nhau nên em sẽ ko thể thoát khỏi anh đâu .Nên hãy từ bỏ ý nghĩ ngốc nghếch của em đi nhé .

Anh nói rôì lại dịu dàng hôn lên bờ môi có phần hoảng hốt của HS.

Anh đang an ủi hay đang doạ dẫm thế……..

HS ko hiểu ,rồi cũng ko thể hiểu ,bởi anh cứ đang quấy phá tâm trí cô……

End chap 23.

Chap 24.

“ Anh đến để đưa em về nhưng do có lí do đột xuất nên ko thể thực hiện nhiệm vụ .Nhưng em nên nhớ rằng việc em tiếp quản Bang hội là ko thể thay đổi ,sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra ,tốt hơn là em nên tự động quay về trước khi bị thúc ép.Ngoài ra em nên nhớ rõ thân phận của mình mà hành động cho đúng mực , đừng quá đà kẻo gây rắc rối cho bản thân và cho Bang ta.Cuối cùng anh xin nhắc em phải cẩn trọng , đừng nên quá tin tưởng những người xung quanh.

Anh sẽ còn quay lại chừng nào em chưa trở về.”

Hyesun chăm chú đọc bức thư được nhét 1 cách cẩn thận trong tủ chứa đồ của mình,lòng đầy nghi hoặc .Sáng nay khi nghe Yoo Jae Suk thông báo về việc Ji Hoon đột ngột nghỉ việc ,cô đã hết sức bất ngờ .Bức thư này lại càng khiến cô thêm khó hiểu.Nhất là khi anh dặn cô “đừng nên quá tin tưởng những người xung quanh”.

“Ai là người mình ko được tin tưởng.????” HyeSun thầm thắc mắc.

Đúng lúc đó…..

“ I gonna be badboy….I gonna be badboy…I gonna be bad badboy…..I gonna be Badddddddd boy” Tiếng chuông điện thoại hầm hố vang lên.

-Alô Picatsô - HS hét lớn ngay khi nhìn thấy tên người gọi.

-Em định khủng bố tai của thiên tài âm nhạc hả - Người đó càu nhàu.

-Sao sáng nay anh ko đến –HyeSun thắc mắc.

-Anh có lịch chụp ảnh , đến bây h vẫn chưa xong đây này - người ấy giải thích –Mà chiều nay em có phải lên lớp hay đi làm phim ko ?

-Ko ,chiều nay chỉ phải ở nhà chỉnh lại kịch bản chút thôi .

-Thế thì em đến đây đi - Người đó chợt nói – Anh đang ở ….

-Sao em phải đến –HS thắc mắc.

-Vì anh đang đói gần chết đây.Sáng giờ chưa ăn gì .Em nhớ mang …..

-Sao anh ko nhờ chị quản lí mua hộ ,còn bắt em mang đến nữa…..

-Ko thik ,em mang đến đi nhé,anh đói quá -Người ấy lại nhõng nhẽo –Đói , đói ,G-Dragon đẹp trai đang đói….

-Biết rồi biết rồi….bé ngoan cứ ở đấy đi…..-HS nói nhanh rồi cúp máy.

Nơi Ji Yong đang chụp ảnh là 1 studio khá rộng với 6 ,7 phông chụp khác nhau ,mỗi phông đều mang 1 phong cách và màu sắc riêng ,trông rất bắt mắt.

-Đại gian ác ,em làm gì mà lâu vậy – Ji Yong đang chụp ảnh trên 1 chiếc giường ở chính giữa studio hét lên rõ to khi thấy HS bước vào .Cậu mau chóng rời khỏi giường .nhảy ba bước tới chỗ HS.

-Ế , ác ma ,tránh ra nhé – HS chỉ vào mặt Ji Yong ,chu mỏ .Cô gọi thế bởi anh trang điểm khá đậm với đôi mắt đánh đen xì , đuôi mắt còn vẽ thêm những đường uốn lượn quái dị màu đen., đồng màu với bờ môi đen thẫm Cùng với mái tóc được phun trắng phần mai,trông Yongie ko khác gì 1 đại ma đầu trong các câu chuyện kiếm hiệp.

-Ác ma cái đầu em á –Yongie nhăn mũi -Đẹp trai thế còn gì.

-Ờ ,công nhận anh hợp vs màu tóc này đấy – HS đưa tay sờ lên phần tóc bạch kim của Yongie –Mà anh chụp cái gì mà lại lặn lộn trên giường thế ,ko lẽ chụp ảnh XXX.

-Cái gì – Ji Yong làm bộ đưa hai tay che ngực -Tấm thân trong trắng của anh sao có thể làm chuyện bậy bạ như vậy được .Em đúng là đầu óc đen tối , đồ đồi truỵ .

-Này ,anh nói them câu nữa là hết ăn đấy nhé – HS chỉ vào gói đồ ăn trên tay ,doạ dẫm.

-Thôi thôi ,anh biết rồi mà – Yongie cười nịnh bợ rồi kéo HS vào phòng nghỉ sau khi đã xin phép nghỉ ăn trưa.

-Anh chờ em mãi , đói muốn chết – Yongie nhét miếng kimbap vào mồm ,vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói.-Mà sang nay ở lớp có gì vui ko .

-Có ,anh ko đến mà xem HeeChul bị SoHee tát cho lật mặt đấy – HS hào hứng.

-Thế hả ,sao lại thế - Yongie cũng có vẻ vui mừng trước sự đau khổ của HeeChul.

-Thì đấy ,1 nhóc lớp dưới lên tận lớp mình để tỏ tình vs So Hee ,Chul oppa ko chịu được liền túm cổ thằng đấy lại ,bảo là “So Hee là người yêu anh , đừng có mà lắm chuyện “ ,rồi kéo So Hee lại hôn trước mặt thằng đấy Thế là bị ăn tát luôn .-HS kể lể.

-Hay thế nhờ ,tiếc quá ,tiếc quá – Ji Yong ôm đầu,lắc lắc mấy cái ,ra chiều đau khổ vì ko được xem chuyện hay.

-Chả hiểu có xinh xắn gì ko – 1 giọng chanh chua phát ra từ phía sau lưng 2 người.

-Chắc chả xinh ,nghe đâu là bạn cùng lớp -1 giọng khác đế vào –sao lại được làm người yêu Yongie nhỉ.

Đến lúc này ,biết chắc rằng mình là vấn đề chính trong câu chuyện của 2 bà tám phía sau ,HS liền quay lại,và bắt gặp ngay 2 cặp mắt đang super *** mình 1 cách trắng trợn.

-Này nói xấu thì nói nhỏ thôi nhé –HS buông 1 câu rồi lại quay đi.

-Chắc là xấu nên mới phải đeo kính vs đội mũ kín thế kia – 2 bà tám kia vẫn tiếp tục blah blah vì ko nhận thức được lời đe doạ vừa phát đi từ phía HS.

Nghe đến thế ,Yongie liền cười nhẹ rồi đưa tay kéo mũ của HS ra , để lộ mái tóc mà 3 stylish đẳng cấp của 10a2 vẫn chăm sóc hằng ngày ,mái tóc mà 1 cô gái ăn chơi bình thường mơ cũng chưa thấy .Rồi Yong lại kéo nhẹ cặp kính nguỵ trang hàng hiệu ra…

-Hey baby –HS ngoắc tay về phía 2 người mẫu nọ .-Lại đây mà nhìn cho kĩ này .

5 giây ngơ ngác ,2 bà tám nọ ko thể ngờ đến nhan sắc của 1 cô gái lại có thể thu hút đến vậy, đến phụ nữ nhìn mà còn choáng.

-Đeo kính áp tròng thì có gì hay – 1 bà tám khoanh tay trước ngực ,khinh khỉnh nhìn vào đôi mắt xanh hút hồn của HS .

-Baby chưa già mà đã quáng sao ,hàng thật trăm phần trăm đấy em yêu ạ -HS đến gần ,nâng cằm của cô người mẫu nọ lên ,bờ môi cong cong hơi nhếch lên – Trên mặt toàn phấn son như vậy mà dám đọ vs hàng tuyển ư , ngốc quá.

-Hừ , ai dám chắc đám diễn viên như cô ko đi thẩm mĩ – Cô người mẫu nọ hất tay HS khỏi mặt mình ,cố nói để gạt đi sự đờ đẫn khi nhìn gần vào khuôn mặt thiên thần .

-Baby lại nhầm nữa rồi –HS tiếp tục trò chơi đáng sợ của mình –Tôi thứ nhất là ko đi thẩm mĩ,thứ 2 là ko phải diễn viên ,tôi chỉ là…a…có tên tôi kia kìa ,HS chỉ vào cuốn sách để trên bàn trang điểm của 2 cô gái .Cô lại gần và cầm cuốn sách lên .-Người như baby mà cũng thik đọc truyện của tôi àh.

-Cái gì ?Truyện của cô ? Cô là Park….-2 người đó trợn tròn mắt.

-Cái tên hay giữ ở trong lòng là được rồi ,ko cần nói ra đâu – HS cười khẩy.

-Tôi ko tin ,cô…..

-Mấy người ko mệt hả ,nói them 1 lúc nữa coi chừng xấu hổ đến cái lỗ cũng ko có mà chui đâu, đừng cãi nhau vs cô ấy làm gì ,cô ấy là nhà văn mà –Yongie nãy giờ im lặng đột nhiên xen vào.

Lời nói của cậu thật có trọng lượng ,2 cô gái kia lập tức rời khỏi phòng nghỉ ,ko quên gửi lại cho HS 1 cái lườm cháy mặt và nhận lại 1 cái lườm đứt da.

-Em cũng ghê gớm quá nhỉ - Yongie tủm tỉm -Bị đụng chạm tới sắc đẹp là phản ứng luôn.

-Xì ,ai them quan tâm tới mấy lời bình phẩm đó .Em chỉ ko thik khi mấy cô đó gọi anh là Yongie thôi ,lại còn nghĩ bản thân mình xứng vs anh hơn em nữa chứ -HS bĩu môi.

-Em ghen hả - Yongie toe toét.

-Uh ,hơi tức tức –HS gật đầu.

-Em tức làm gì nhỉ ,anh thuộc về em mà – Yongie cười cười ,cầm tay HS nhét vào trong áo mình -Của em hết đó ,sờ sịt thoải mái đi .

-Éc ,cái đồ…-HS cố rút tay ra khỏi người JY –Sao anh ko biết giữ gìn danh tiết gì hết thế.

-Em còn nói danh tiết gì nữa chứ - Yongie làm bộ đưa tay lên che mặt ,ra vẻ xấu hổ -Em đã….anh….rồi còn gì…

-Em đã cái gì mà em đã .Cái đồ ko biết xấu hổ này –HS đưa tay giằng giằng cổ Yongie -Chết đi ,chết đi.

-Ak ,bỏ ra ,chết người đấy –Yongie hét loạn lên dù miệng vẫn toe toét cười cợt.

-Cháu đã gặp thằng nhóc đó rồi ư- Người phụ nữ ngồi đối diện vs Ji Hoon nhẹ nhàng hỏi.

-Vâng thưa phu nhân –JH lễ phép –Theo nhận định của cháu thì cậu ta có bản lĩnh rất lớn.Nhưng lại có vẻ ko mấy hứng thú vs những việc trong Bang Hội.

-Ta cũng có nghe qua ,nhưng ko ngờ nó xuất chúng vậy,xem ra nó có thể lo cho HS tương lai tốt đấy.-Người ấy gật đầu - Lần này vất vả cho cháu.quá.

-Ko đâu phu nhân , đó là việc cháu phải làm mà.

-Đáng nhẽ cháu có thể làm Bang chủ - Madam Lee chợt chép miệng tiếc rẻ.

-Phu nhân đừng nói vậy ,cháu phải nghe theo lời của Ông chứ -Ji Hoon lễ phép xua tay.

-Ông…đúng rồi….-Madam Lee chợt liên tưởng đến 1 quá khứ đã quá xa xôi.

Ông ngoại của JH ,cũng là ông nội của HS là 1 nhân vật khét tiếng trong giới giang hồ. Điều đặc biệt là ông vốn bẩm sinh mù loà ,thế nhưng ông ko hề khác gì một người bình thường ,trái lại còn có phần xuất sắc hơn cả.Bởi ông có 1 tài năng đặc biệt , đó là khả năng nhìn trước được tương lại và nhìn thấy rõ những việc mà đôi khi 1 người bt ko thể nhìn thấy được,ví như việc người ta suy tính cái gì trong đầu hay như trong lòng người khác nghĩ cái gì , ông đều biết hết.Năm Ji Hoon 4 tuổi , ông đột nhiên mắc 1 chứng bệnh kì lạ và phải nằm liệt giường. Ông đã gọi JH cùng tất cả con cháu đến và nói.

-Ji Hoon cháu à –Ông xoa nhẹ đầu bé Ji Hoon.-Cháu là 1 đứa bé xuất chúng ,1 tài năng hiếm có của gia tộc ta ,nếu mang cháu đi so sánh vs những kẻ có thế lực bây h thì khả năng của chúng chỉ bằng nửa ngón chân của cháu mà thôi.Mẹ cháu là Bang chủ kế ông , đáng nhẽ ra cháu cũng sẽ là Bang Chủ ,nhưng có 1 điều này khiến cháu ko thể làm vậy được.Bởi lẽ -Nói đến đây , ông chỉ về phía cô bé HyoRi ,lúc này mới 14 tuổi.Dù mắt ông bị mù nhưng ông vẫn biết Hyori đứng nép trong góc nhà – Sau này khi cô bé ấy lấy Wonbin ,sẽ sinh ra 1 bé gái mang mệnh Đại quý phi ,là người có 1 ko 2 ,bé gái ấy có khả năng thu hút những người xung quanh ,sẽ giúp gia tộc ta them thịnh vượng ,gặp dữ hoá lành.Và còn 1 điều nữa…khi các con mang quan tài của ta đi chon ,hãy kết bạn vs người đầu tiên các con gặp.

Nói đến đây thì ông cụ qua đời.

Ban đầu ,mọi người ko nghĩ rằng Hyori sẽ lấy Wonbin bởi cô vốn là người bị Wonbin bắt về sau 

khi đã khử cha nuôi của cô.

Nhưng 1 năm sau ,Hyori lấy Wonbin .thêm 1 năm nữa ,HS ra đời…..

Còn người mà họ đã kết bạn ngoài phố theo lời ông cụ ,chính là cha của Ji Yong….

End Chap 24

Chập 25

(Jea'POV)

Giữa đêm tôi bật dậy,giấc mơ có em làm tôi thêm buồn bã.

Từ khi thích em,tôi không còn là mình.Tôi dễ xúc động khi ở cạnh em.Tôi không tự điều chỉnh cảm xúc của mình.Vô cớ cáu giận khi em nhắc đến tên người khác,vô cớ vui mừng khi có em ở gần,vô cớ cười khi thấy em toa toét,vô cớ buồn khi thấy em không vui.

Tại sao tôi lại thích em.

Em thật kì lạ,cô gái lạ nhất mà tôi từng gặp.Em ghê gớm nhưng vẫn dịu dàng.Em xấu xa nhưng vẫn tốt bụng.Theo 1 cách nào đó em như người ngoái hành tinh vừa roi xuống trái đất và ý đồ 

thôn tính loài người.....

Em gần đại được điều đó vì nhưng người xug quanh luôn yêu quý em.

Ngay cả Jessica,cô ấy cũng không thể ghét em được,chính cô áy nói ràng,em thật sự rất thu thút ( ước j' mình đc như cô ấy).

Và dĩ nhiên,bọn con trai không thể nào không yêu quý em,anh có thể thấy bọn họ ở bên em mọi lúc mọi nơi.....

Có lẽ họ cũng thích tính cách của em.Thích cách em tàn nhẫn nhưng vẫn đáng yêu.

Thích cách nói thảng thừng nhưng dễ chịu của em.

Và hơn thế,họ thích cả sự chân thật của em.

Hay họ thích đôi mắt xanh biếc của e...

E vẫn thường đeo kính áp tròng đen mặc dù e biết e hợp vs đôi mắt xanh hơn.E còn nói ràng nó nguy hiểm đấy,a đừng nhìn vào mắt em làm gì,nguy hiểm,đúng,nó rất nguy hiểm.Vì nó làm cho e thêm quyến rũ

A thích cách e ngơ ngác 1 khi thức dậy sau khi nằm cả tiếng trên bàn,đoi mắt e thật trong trẻo,ngây thơ.Nhưng khi e tỉnh táo hoàn toàn,màu xanh nhạt như sâu hơn,sắc sảo hơn.

Cách em nhìn mọi vật qua đôi mắt ấy cũng thật lạ...E cko rằng a không đẹp trai.E cko rằng Ji Yong dễ thương hơn a (éc...tiếng kêu từ đấy lòng Jae).E cko rằng KyuHyun quá đẹp trai...E lại chỉ cho rằng a như 1 tiểu thư xinh đẹp.A thật không biết phải nói gì.

E không thích a.

Vì e thích KyuHyun,đã từng là như thế.

Vì e thích Ji Yong,rõ ràng là như thế.

Hay vì a đối xử vs e không tốt..a quá quắt vs e..a không biết cách thổ lộ tình cảm của mình...

Có lẽ a nên thổ lộ vs e...Hay là không...Có khi a không nói thì e cũng biết là a thích e.E là nhà văn,con mắt nhìn đời cũng tinh tường hơn người khác...

A sợ rằng sau khi biết rằng a thích e thì e sẽ chốn chạy a,chốn chạy t/c của a()

A chỉ muốn giữ e bên mình,thà rằng e ở bên a mà không biết gì còn hơn e biết rồi mà rời xa a.

Nhưng a vẫn không chịu được.

A muốn giằng e ra khỏi vòng tay Ji Yong mỗi khi hai người ở gần nhau,muốn phá phách khi 2 người trêu chọc nhau,muốn xen giữa khi 2 người ngồi gần nhau...A muốn phá hoại hết các mối quan hệ của e,muốn e nghỉ chơi vs JunKi,muốn e không đi ăn sáng cùng HongKi,muốn e đừng để KangIn vác đi mỗi khi cậu ta muốn đưa e đi đâu...

Nhưng a không làm được...a không đủ tự tin..không đủ dũng khí...Cái kiêu ngạo vốn có của a đã bị e phá hoại từ lâu rồi....trong a chỉ còn sự yếu đuối...

Mỗi ngày a đều bị sự ghen tuông,tức tối làm cho mệt mỏi.

Sao Yêu em lại khổ thế này..a không muốn..nhưng a không thể làm khác.

Có lẽ a nên rời xa e

Lee So Man đã cko a 1 lối thoát 

Chiều nay ông ta gọi bọn a lên phòng và đề nghị chuyển việc học của bọn a sang trường FO2 bên nhật.Ông ta nói điều kiện bên đó tốt hơn,thị trường cũng tốt hơn,...blah blah cái gì đó...

A không kịp nghe hết...vì a còn đang dắn đo...có nên rời xa e không....suy đi tính lại...a sẽ đi...

Nhưng JunHo không muốn đi.ChangMin không muốn đi,JunSu không muốn đi.Chỉ có a và YooChun muốn đi...

Họ hỏi tại sao a muốn đi.Họ là a e của a,a không phải giấu diếm làm gì,a nói ngay là a muốn rời xa e.

YunHo nghe thấy vậy,cậu ta suy tín 1 lúc và nói cậu ta cũng sẽ đi,có lẽ cậu ta nghĩ tới Yoona.ChangMin và Jusu liền nói:"Các a đi thì bọn e cũng đi,chúng ta là 1 mà."

Quyết định rồi,1 tháng nữa bọn anh sẽ đi...

Khi cả lớp đang ngồi la liệt trên phòng khách kí túc xá,vừa ăn pizza vừa xem hoạt hình như lũ trẻ con mẫu giáo,bọn a thông báo tin này.

Mọi người có vẻ rất buồn.Dù mới học vs nhau được nửa năm nhưng tình cảm rất thân thiết.5 bọn a đi có lẽ mọi người sẽ cảm thấy trống trải....

Nhưng a vẫn muốn đi,a phải đi,a phải rời xa e,xa người con gái nguy hiểm này...

E và đám phá hoại lớp mình đến tiễn bọn a.E vuốt má a,nhẹ nhàng nói:

-Đại công tử đi xa , đừng khóc nhé!! 

Câu dặn dò kiểu gì đấy,nhưng a sẽ không bao giờ quên.

A lấy hết dũng khí,kéo e vào lòng,nói rất rõ ràng:

-A yêu e,a sẽ đợi e!!!!

Rồi a bỏ đi thật nhanh,mặc kệ e đang ngơ ngác phía sau,mặc kệ Yongie đang tức nổ đom đóm mắt.

A sẽ quay về,sẽ dành lấy e.....

Nhưng a không nhờ,chưa đầy nửa năm sau,e đã đến tìm a....

End chap 25

Chap 26.

HS không thể tin vào những gì mình nghe thấy....Chuyện gì thế này...

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng JaeJoong thích mình,a ta có bao h thể hiện ra đâu (lúc ng' ta thể hiện toàn say xỉn cả ngắm giai thì sao mà bít)mà nghe Yongie nói Jae oppa thích Boa unie cơ mà(cái này gọi là tug tin đồn nhảm để hạ gục đối phương)

"A yêu e,a sẽ đợi e"OMG.I can't believe it.

Nhưng cuối cùng.bạn gangster xinh đẹp của chúng ta cko qua như không có chuyện gì vì:

1.Jae oppa đã đi rồi.

2.Cô đang bận làm kịch bản cho thầy Kim Ro So 

3.Là....

-Giáng Sinh e thích quà gì-1 tên ngốc hỏi cô.

-Tiền-Không rời khỏi màn hình máy tính,cô trả lời ngắn gọn

-Sao e thích tiền quá vậy,a thấy e có nhiều tiền lắm mà,quá nhiều luôn ý-Tên ngốc kia ý kiến.

-Nhiều rồi vẫn muốn nhiều hơn nữa-Vẫn tiếp tục ngắn gọn.

-Có gì e thích hơn tiền không,như a nè.-Tên ngốc ấy tự chỉ vào mình.

-Nếu a không làm phiền e trong lúc sáng tác thì e sẽ thích a hơn đấy-vẫn không rời mắt khỏi màn hình máy tính-Mà không phải a đang chuẩn bị album mới sao,sao cứ làm phiền e thế này??

-Album mới bọn a chuẩn bị sắp xong rồi nhưng sắp đền Giáng Sinh nên bọn a ngừng lại 1 chút.-Tên ngốc giải thích rồi lại hỏi-Giáng Sinh e thích quà gì,ngoài tiền ra nhé

-Album mới của a.Vậy nên a hãy hoàn thành nó nhanh và tặng e bản đầu tiên đi nào.Ok chưa,giờ thì làm việc đi.

-Sao e khôn quá vậy,được rồi,a đi đây...-Tên ngốc phụng phịu định quay lưng đi.

-Khoan đi đã,lại đây e bảo.-HS chợt vẫy vẫy.

Ngay khi Yongie tới gần,HS đứng đậy,choàng tay qua cổ và chủa động hôn Yongie.

-Thấy thế nào-HS hỏi ngay sau khi làn Yongie ngất ngây vì nụ hôn của mình 

-Thích thế....Yongie buột miệng,đưa 2 tay lên chạm vào môi để chắc rằng đấy là sự thật

-Um hiểu rồi.HS lại ngồi xuống sáng tác.

Yongie tò mò ngó vào xem.

Thì ra cô ấy đang tả cảnh hôn nhau nhưng không biết cảm xúc nhân vật nam chính nên để thế nào.

-Yah!!!!E lợi dụng a hả-Yongie ấm ức

-đố không phải lợi dụng mà là cảm hứng sáng tác-HS cười nhẹ

-A cũng cần cảm hứng,hôn a cái nữa đi-Yongie phụng phịu

-Không,mệt lắm-HS từ chối rồi đuổi khéo Yongie đi

-Hứ!Đại gian ác-Yongie đá đá mấy cái vào cửa-Nhưng a vẫn thích thế.

Nói rồi lại tung tăng đi thu đĩa.

1 tuần sau,Giáng Sinh

-HÔm nay,5h chiều gặp anh trên san thượng nhé-Yongie nói nhanh rồi chạy khỏi lớp.

-Không hiểu lại có trò gì-HS cười rồi cùng Dara và SoHee đi măm

*5h chiều,HS lên sân thượng,không có ai*

*6h tối,vẫn không thấy Yongie đâu,tuyết rơi trắng xóa đầy sân,quyết định đợi thêm 30' nữa*

*6h30 tối*

-A chết với e rồi-HS lầm bầm rồi chạy như bay về kí túc xá 

(gớm đi bằng...tên lửa à?)

-! đám người mặc áo đen đưa cậu ý đi rồi,mang theo cả hành lý nữa và bảo đưa e cái này-T.O.P nói rồi chìa ra 1 gói giấy nhỏ.

Bên trong là đĩa và 1 hộp nhỏ.Có dòng chữ "Gửi đại gian ác mà a yêu mù quáng"đó là bản thu album mới.

Còn có 1 chiếc nhân chạm khắc tinh xào ở bên ngoài và in dòng chữ "Yongie yêu HS"

"A đã đi đâu,ai đưa a đi"HS chợt thấy lo lắng.

"Chắc a ý bận việc nhà,a ấy sẽ về sơm thôi"Cô tự an ủi mình 

1 tháng sau,Yongie chưa về

Yoo Jae Suk nói a rút học bạ rồi.

Không biết biết cậu ở đâu,cậu như bị mất tích.

HS ko khóc nhưng ko khác gì người đã chết.

"Đại gian ác mà a yêu mù quáng"..."Yongie yêu HS" a gửi những thứ đó làm gì.A bỏ e rồi mà.

Đau đớn...

1 tuần sau

"Nếu muốn gặp lại Kwon Ji Yong hãy đến ABCDEFG(địa chỉ)

Ko cần biết tin nhắn của ai.HS chạy như bay đến đó

-Mama đưa a ấy đi đúng ko-HS hỏi người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mình

-Ko phải ta mà là...-Madam Lee lắc đầu

Nhưng HS không kịp nghe hết.1 làn khói mỏng bay lên làm cô muốn khụy xuống .

Thuốc mê...HS chỉ kịp nghe đến thế trước khi ngất đi

End chap 25

Chap 27

Một cơn ác mộng khiến HS tỉnh dậy sau một giác ngủ dài...

Mở mắt,dụi dụi,nhìn xung quanh...

-OMG,mình đang ở nhà-HS không kiềm chế được tiếng nói não nề...

-Ngu quá , ngu quá ,bị mắc lừa rồi.-Sau 5 giây,nữ t/g xinh đẹp tự trách mình

-Đã không tìm được Yongie mà lại còn bị bắt về nữa-Cô vẫn bắt đầu độc thoại-Lần này thì thoát đằng trời.

Nhảy khỏi chiếc giường 4 cọc đồ sộ.HS chạy ngay ra của phòng vặn ổ khóa.

Trời,cửa khóa rồi-HS tiếp tục làu bàu mặc dù đã biết trước kết quả.

Lại chạy vào nhà tắm,nhìn lên cửa thông gió nhưng vô ích cửa thông gió đã lắp thên song sắt.

Ngồi bệt xuống sàn kêu ca

-Chác h chôn xác ở nhà quá

HS chợt thấy túi có cái gì cồm cộm.

-Không thu di động sao nhân đạo quá vậy-Cô mừng rỡ khi thấy "em"đế yêu quý của mình,thầm cảm ơn ông thầy châu chấu đã tặng mình món quà quý giá này.

Hs có thể đoán vì sao không bị thu điện thoại.

-Con đi nửa năm mà pama vẫn nghĩ con đơn độc như trước sao.

Nói rồi cô bấm số của "tiếp viện".

Lúc đó.tại FO,lớp 10a1.

-Ôi chán quá-Ông thầy châu chấu than thở-Sao bh các baby của mình ngày càng ít vậy nè.Đầu tiên là mấy nhóc Đ B,rồi thì thằng Yongie phá hoại,bh cả HS siêu nhân (Siêu nhân!!!0.o) cũng biệt tăm luôn là sao.

-Ôi,e muốn đi chết-DaeSung cùng EunHuyk giãy đành đạch trên bục giảng-Sao lớp mình tan đàn sẻ nghé thế này,còn gì là biệt đội phá hoại nữa.

Cùng tâm trạng đó là bộ đôi Kang-Teuk đang đập mặt vào bàn.

-Nhớ HS,nhớ Chang Min,nhớ Su Su,nhớ Yong Yong.

Thêm phần buồn chán cho lớp học là cặp Dara,So Hee đang thẫn thờ.

-Sao tớ gọi mà HS tắt máy - So Hee buồn chán nói.

-Me too huhu.-Dara phụ họa.

-Ko thể chịu đựng được nữa rồi-HeeChul đập bàn đứng dậy nói lớn-E phải đi tìm họ,hỏi cho ra lẽ,không thể để kéo dài tình trạng này được.

Đúng lúc đó...

"I wan't nobody nobody but you...I wan't nobody but you..."Tiếng chuông ca ngợi giọng hát của SoHee vang lên trong túi quần HeeChul.

-Alô HeeChul đẹp trai đàn ông đang nghe-Cậu nhấn mạnh chữ "đàn ông"

-Oppa cứu e với-Giọng nói quen thuộc vang lên.

-HS,HS-Cậu hét lên lập tức thu hút mấy chụ cặp mắt nhìn về phía mình-E đang ở đâu,bọn anh....

-Nêu oppa muốn gặp lại e thì nghe cho rõ đây này-HS nói rõ ràng-Nếu oppa đang ở lớp thì bật loa lên cho mọi người cùng nghe.

-A bật rồi,e nói đi-HeeChul gào lên giơ điện thoại ra giữ lớp cho cả lớp cùng nghe.

-E bị bắt về nhà-HS nói lớn-Bố mẹ bắt e thôi học và có khi còn cho e đi lấy chồng nữa đấy.

-Cái gì!!!!!!!!!!!-Tập đoàn phá hoại hát lên-Hs đi lấy chồng á ???

-Mọi người bình tĩnh đi-HS thở dài-Hét vậy thủng màng nhĩ e bây giờ.

-Nhà e ở đâu,thầy đến cứu e ngay-Mr Châu Chấu đột nhiên hét lên.

-À,riêng thầy thì e chỉ xin đừng làm loạn lên là được-Hs thở dài-E cần 5 người nhanh nhẹn.Chọn xong thì gọi cho e,nếu e tắt máy hay không phải e nghe máy thì đừng gọi lại nghe chưa.

Nói r' Hs giập máy.

-Mình sẽ đi –KyuHyun lên tiếng ngay khi HS vừa tắt máy ,chỉ nghĩ đến việc cô đi lấy chồng là cậu đã ko chịu đựng được rồi.

-Anh cũng thế - Top thêm vào ,anh muốn giúp Yongie bảo vệ tình yêu của mình.Yongie ko ở đây thì anh sẽ thay cậu ấy.

-Tất nhiên là ko thể thiếu em –Shin Dong đứng bật dậy.

-Thôi,anh can –EunHyuk kéo Shin Dong ngồi xuống ngay lập tức -Cậu mà đi thì càng rối hơn cho xem.Khéo chưa lôi được HS ra thì cậu đã bị người ta tóm lại rồi.

-Anh và KangIn sẽ cùng đi – Jun Ki lên tiếng khẳng định -Lần này chỉ nên để con trai đi thôi.

-Tại sao –So Hee phản đối –Em cũng có thể đi mà.

-KO được ,ko được –HeeChul can ngăn –Anh sẽ đi mà ,em ko đi được đâu -Cậu liến thoắng.-Thế là đã xong ,bây h chúng ta cần gọi lại cho HS.

Rất may cho họ là phòng của HS khá là an toàn vs lớp cửa cách âm dày ,thêm vào đó,ko có bất cứ ai ra vào phòng cô trong lúc này ,ngoài ra chỉ có 2 tên canh cửa to béo túc trực ở phía bên ngoài .

-Alô ,bọn anh đã chuẩn bị người xong rồi – HeeChul nói vào điện thoại –Bây h phải làm thế nào nữa.

-Tốt,em sẽ nói kế hoạch ngay ,mọi người nghe cho rõ và ko được làm sai bất cứ điều gì –HS rành mạch.

Cô bắt đầu tỉ mỉ nêu lên kế hoạch của mình,từng hành động cử chỉ ,cô đều nêu lên rất rõ ràng ,chi tiết.

Theo lời Hs ,nhóm 5 hotboy lên đường vs đầy đủ những đồ dung cần thiết như : Bình hơi cay ,thuốc mê ,găng tay …và hàng đống các thứ hầm bà lằng khác.Họ núp vào 1 bụi cây bên đường ,nơi mà theo lời HS thì chỉ sau 15 phút nữa sẽ có 1 ô tô tải nhỏ của công ti môi trường đi qua.Tất cả những việc họ cần làm là chặn đường và tìm cách đánh thuốc mê những người trên xe ,giả trang làm họ và đi đến khu nhà lớn ở phía cuối con đường.

-Đó là nhà em –HS nói- Những người các anh đánh thuốc mê là nhân viên làm vườn riêng cho gia đình em.Mọi người phải bịt kín mặt để ko bị lộ cũng như đeo đủ găng tay để mấy tên vệ sĩ ko nhìn ra đôi tay trắng trẻo của mấy người.

-1 người sẽ xuống xe , bước thẳng 3 bước vào trước cổng ,rồi lại lùi thẳng ra phía sau 5 bước –HS chỉ dẫn tỉ mỉ -Sau đó đi ra trước mặt tên vệ sĩ ở phía cổng bên phải và nói “ Tôi có nên hỏi chuyện người bên trái “ ,người đó sẽ hỏi lại rằng “Anh muốn hỏi chuyện gì” chỉ cần nói “Chuyện vườn tược “ thì tên đó sẽ mở cửa cho mọi người vào.

Ngừng 1 lát ,HS lại tiếp tục chỉ dẫn.

-Sau khi vào được bên trong rồi ,mọi người hãy xách đồ nghề làm vườn đi đến mấy khóm cây cản,giả bộ như đang cắt tỉa hay chăm sóc chúng ,rồi khéo léo quan sát các ô cửa kính tầng trên,thấy ô nào sơn màu đen thì hãy kéo thùng rác to lại chỗ vườn dưới ô đó ,bật máy cắt cỏ lên và mở sẵn miệng nắp thùng rác ra .Nếu thấy có người đi qua thì tắt máy đi , đợi họ đi rồi lại bật lên .

Đúng như lời cô dặn ,Kang In đã tìm được chỗ cần tìm.Cậu bật máy cắt cỏ lên và ngay lập tức thấy ô cửa sổ kia mở ra.HS thò ống nhòm ra nhìn xung quanh,rồi…..Phịch….Cô đã ngồi gọn trong thùng rác nọ.

-Anh mau phủ lên đầu em 1 ít lá đi ,rồi bảo mọi người tiếp tục cắt cỏ trong 20’ nữa –HS nói nhanh.

Ngay khi Kang In vừa hành động xong thì một tên vệ sĩ đi qua ,may là HS đã kịp khép cửa sổ trước khi nhảy xuống nên tên kia hoàn toàn ko biết được những gì vừa xảy ra .

Sau 30’ loay hoay trong khu vườn rộng lớn ,5 hotboy nhanh chóng kéo theo chiếc thùng rác kia ,chất lên phía sau xe tải rồi rời khỏi khu biệt thự rộng lớn.

Ngay khi chiếc xe lăn bánh ,HS đã mừng thầm bởi sự may mắn hiếm có của mình,lần này ,mọi việc diễn ra trot lọt hơn cô tưởng ,ko giống vs lần trước ,khi cô bỏ nhà đi, đã phải đanh nhau vs cả chục tên vệ mới có cơ hội tháo chạy.Có lẽ vì sợ bị cô mua chuộc nên gia đình đã ko bố trí bất cứ ai vào phòng của HS,mà chỉ xếp có 2 tên vệ sĩ đứng bên ngoài cánh cửa kiên cố đã khoá chặt.Và phía bên dưới ,lại chỉ cho bố trí mấy tên đàn em lượn qua lượn lại.Thế nên kế hoạch tẩu thoát nhanh gọn của HS đã diễn ra thuận lợi .

“Hí Hí hí ,Mình phục mình quá” –HS ngồi trong thùng rác đầy lá khô ,cười sung sướng.

Thế nhưng ,người tính ko thể bằng trời tính.

Cô ko ngờ rằng đến khi đã ra đến đường cái ,chiếc xe vệ sinh môi trường vẫn bị chặn lại.

Đau đớn cho HS là 5 tên tiếp viện kia đã để cho Top lái xe.Chưa bàn về trình độ lái xe của super rapper,chỉ cần nhắc đến đôi mắt của hắn thôi thì cũng đủ rắc rối cho HS rồi.

Cái số là khi ra đến đường cái ,dù đã bịt mặt cẩn thận nhưng Ti Âu Pi vẫn ko thể che đi đôi mắt đẹp.Và khi xe của họ đi qua xe của đại công tử Ji Hoon , đôi mắt ấy đã bị nhận ra ngay lập tức và ko cần nói thêm nữa…..

-EM cũng giỏi đấy nhỉ -Đại công tử lôi đại tiểu thư ra khỏi đống lá vụn.

-Anh thả họ ra đi – HS chỉ về phía 5 chàng trai đang bị vây lại bởi 1 đám hộ pháp –Em bảo họ đến đấy.Họ ko có lỗi gì đâu.

-Hừ,mấy tên nhóc này cũng được việc đấy chứ nhỉ - Ji Hoon cười khẩy ,tiến lại chỗ họ.ANh lại gần Top – Tên nhóc này có ánh nhìn giết người lắm,rất có tố chất đấy,chỉ nhìn 1 lần là anh nhận ra nó ngay.

-Mắt anh tinh như cú vọ,ko nhìn ra mới lạ -HS làu bàu.

-Mắt em cũng đâu có kém ,canh phòng cẩn thận thế mà vẫn tìm ra chỗ sơ hở để thoát –Ji Hoon quay về phía cô em –Xem ra đi xa nửa năm mà cũng thông minh thêm nhiều đấy chứ nhỉ.

-Aisss,anh thôi đi – HS giận dữ -Anh thả họ nhanh đi rồi em sẽ về ,nếu ko thì anh cứ giữ họ còn em sẽ chuồn một mình đấy.

-Được rồi – JH nhượng bộ -Mấy cậu đi đi ,và đừng tìm cách quay trở lại đấy.

-Còn em – JH nói vs HS –Tối nay em sẽ đi gặp mặt ở Zhen ,nên về chuẩn bị cho tốt vào.

Nói rồi ,anh kéo tay HS vào chiếc Limo đen bóng ,họ cùng đám đàn em mất hút chỉ trong vòng chưa đầy 1 phút.

-Cái gì cơ ,xem mắt á – HeeChul trợn tròn –Hoá ra là phải lấy chồng thật à.

-Ko được –KyuHyun nắm chặt tay ,nhăn nhó .

-Zhen là chỗ nào – Kang In chợt hỏi.

-Là cách gọi tắt của NaBanZhen ,quán ăn kiểu Nhật ,nơi chuyên tiếp đãi các khách thuộc …-Top chợt ngập ngừng khi nói đến đây.

-Xã hội đen –Jun KI dứt khoát.-Gia đình HyeSun chắc chắn là xã hội đen .

-Chuyện này em cũng đoán đươc –KyuHyun chợt nói -Chỉ cần nhìn qua ngôi nhà là biết.

-Và cả võ công của cô ấy nữa – HeeChul thêm vào.

-Mình ko muốn cô ấy kết hôn –KangIn dứt khoát –Dù thế nào ,mình cũng muốn giúp cô ấy.Anh Ji Hoon ko thể ngăn được mình.

-Ko có vấn đề gì –Top nói -Chỉ cần cô ấy ko kết hôn.

-Tất nhiên là chúng ta ko bỏ cuộc – HeeChul thêm vào.

-Tối nay chúng ta cần gọi thêm người đấy –JunKi cười nhạt –Và cũng phải thay mấy bộ cánh khác .

Và lần này ,ko cần sự chỉ dẫn của HS ,tập đoàn phá hoại cũng tự vạch ra cho mình một kế hoạch hành động khác.Kĩ càng hơn ,quy mô hơn.

Xem chừng,họ ko hề để tâm đến xuất thân của HS , đến những rắc rối nguy hiểm mà họ có thể gặp,chỉ cần….

Chỉ cần cô ấy ko phải chịu thiệt thòi….

End Chap 27.

Chap 28 sẽ có thể có vào ngày mai…..

Sẽ là cuộc giải cứu kì quặc và bất ngờ…..

Ai sẽ là người họ ngăn ko cho cô ấy lấy phải…..là 1 thằng vớ vẩn được gia đình chọn ngẫu nhiên…hay 1 người quen ko ngờ tới…

Chap 28.

6h tối,tại Nabanzhen.

-Huyng có chắc là họ ngồi ở phòng bên cạnh ko – KyuHyun sốt ruột hỏi JunKi.

-Chắc chắn –JunKi gật đầu – Anh đã hỏi kĩ quản lí Kim rồi

-Cậu đừng vội sốt ruột ,giờ hẹn của họ là 6h30 mà – Kang In bình tĩnh nói vs Kyu.

-Liệu anh Ji Hoon có nhận ra chúng ta –Ki Bum chợt nói vs mọi người nhưng mắt vẫn ko rời màn hình máy tính.Bởi trên đó đang hiện lên hình ảnh được quay lén từ căn phòng Đế vương mà gia đình HyeSun đã đặt sẵn.

-Chúng ta có dời phòng đâu ,làm sao anh ta phát hiện ra được –LeeTeuk cãi lại.

-Ý em muốn nói là những người sẽ vào phòng đó cơ –Ki Bum lắc đầu –Anh ta đã gặp hết lớp mình rồi mà .

-Uhm,phải bảo họ hoá trang cho kĩ –Top gật gù –Sáng nay chưa gì mà anh ta đã nhận ra mình rồi .

-Ko cần thiết lắm đâu –Jun ki xua tay –Anh đã điều tra kĩ rồi ,tối nay anh ta sẽ ko đến đâu,vì anh ta đang có buổi họp ở Chungnam kìa.

-Thế thì tốt quá - ,Kang In thở phào ,quay sang nói vs JunKi –Mà công nhận cậu cũng giấu nghề kĩ quá đấy,tôi ko ngờ cha cậu lại là chủ nhà hàng này,chắc cũng ngang ngửa vs nhà HS đấy nhỉ.

-Nếu ngang ngửa thì tôi đã đi cướp cô ấy về rồi , đâu cần lén lút thế này – JunKi bật cười –Cha tôi chỉ tập trung kinh doanh nhà hàng khách sạn thôi,quan hệ vs bên…cũng chỉ là xã giao như kiểu khách quen thôi mà.

-Phải rồi –Top góp lời -Vừa vào đây tôi đã thấy cái tranh bố cậu treo to đùng trên tường rồi.

-Bố tôi vốn là người Nhật mà ,thik thể hiện bản thân theo kiểu đó lắm –JunKI cười cười -Đấy là cậu còn chưa nhìn thấy….

-Đến rồi , đến rồi –Ki Bum chợt reo lên khi thấy 1 đám người xuất hiện ở phòng bên cạnh.

-Đúng giờ ra phết –Kang In khẽ liếc nhìn đồng hồ.Rồi lại tập trung nhìn vào màn hình.

Bước vào phòng trước tiên là 1 đám người mặc đồ đen cao to ,hộ pháp.Họ bước vào rồi đứng dãn ra 2 bên 1 cách nghiêm nghị.Ngay sau đó 1 phụ nữ mặc chiếc váy dài màu đen khoác tay 1 người đàn ông lịch lãm trong bộ vét đen cũng bước vào .

-Người này xinh đẹp quá – KangIn chỉ vào người phụ nữ nọ.

- Nếu tôi ko nhầm thì đó là mẹ HyeSun đó –Jun Ki nói

-Trẻ vậy sao -Mọi người ngạc nhiên .

-Thế đừng bảo đây là bố cô ấy nhé – Kyu chỉ vào người đàn ông bên cạnh .

-Đúng thế , đó là Park lão gia –Jun Ki gật gù.

-Park lão gia gì chứ ,còn đẹp trai trẻ trung phong độ lắm mà-Kyu há hốc.

-Thì cậu chưa nghe HS nói sao –Lee Teuk chen vào -Hồi trước cô ấy chả bảo vs Yoo đại ca là bố mẹ cô ấy chỉ 32 ,33 thôi mà.

-Xem này ,cô ấy vào rồi –Ki Bum chỉ chỉ vào màn hình,nơi xuất hiện hình ảnh của 1 cô gái xinh xắn trong chiếc Yukata cách điệu màu nâu nhạt ,tóc buộc cao và chân đi guốc gỗ kiểu Nhật.

-Aiss,yêu quá –JunKi làu bàu -Thảo nào mà bị bắt đi lấy chồng sớm.Chắc lại bị gả cho lão gangster già nào đây mà.

-Có phải lão này ko –LeeTeuk chỉ vào 1 người đàn ông trung niên vừa bước vào- Trông cái mặt gian tà thấy ớn.

-Ừ,nhìn là biết tâm địa xấu xa mà – KyuHyun cũng hùa theo.

-Chắc ko phải đâu –JunKi lắc đầu –Có khi là người này- Anh chỉ vào 1 chàng trai đi sau người đàn ông nọ.

-Chắc gì,nhỡ đấy là con trai của lão già dê thì sao,lão ấy có con rồi nhưng vẫn muốn lấy vợ nữa –LeeTeuk vẫn tin vào giả thiết của mình.

-Hoặc đấy là đàn em của lão ý –Kyu tiếp tục hùa theo.

-Cũng ko biết được nữa –JunKi nói -Tại mình đâu có nghe thấy họ nói gì.

-Gọi nhóm của Shin Dong vào đi ,trên người cậu ấy có máy nghe trộm đấy –Ki Bum nhắc .

5 phút sau,HS trợn tròn mắt khi thấy Shin Dong và EunHyuk xuất hiện ở cửa phòng trong bộ đồ phục vụ.Vờ như ko quen biết HS ,họ bắt đầu rót trà cho mọi người trong bàn ăn,sau đó lại ngoan ngoãn đứng ra đằng sau.

-Thưa ông , đồ ăn của ông sẽ được đưa đến trong ít phút nữa –EunHyuk lễ phép.

-Hãy cứ từ từ ,nhân vật chính còn chưa xuất hiện mà –“Lão già dê “ phẩy tay,rồi lại tiếp tục nói chuyên vs cha của HS.-Thật có lỗi vs đệ quá ,thằng con của huyng mãi vẫn chưa đến.

-Ko sao đâu huyng – Cha của HS tươi cười -Đều là người 1 nhà cả mà.Huyng xem ,con nhóc nhà đệ chờ chồng tương lai của nó 1 chút thì có ảnh hưởng gì đâu.

-Hoá ra ông này là bố của thằng đó – KiBum gật gù sau khi đã nghe được cuộc đối thoại từ máy nghe lén.

Khoảng 10 phút sau ,”thằng đó” vẫn chưa đến ,gia đình hai bên lại tiếp tục trò chuyện tầm phào,xem chừng có vẻ khá thân thiết,có lẽ là họ là bằng hữu lâu năm.

Trong khi đó , đại tiểu thư HS ,phục vụ bàn Shin Dong ,EunHyuk ,nhóm nghe trộm JunKi,KangIn,Top ,KyuHyun ,LeeTeuk đều cảm thấy sốt ruột,trong lòng thầm **** rủa thằng “chồng tương lai” của HS vì sự chậm trễ của tên này đang làm kế hoạch bỏ trốn bị kéo giãn ra.

-Nhớ này,khi bê thức ăn lên,bắt buộc phải để đĩa xào thập cẩm trước mặt HS đấy –JunKi tranh thủ dặn dò DongHae ,người thuộc nhóm nhà bếp- Còn các thứ khác thì xếp xung quanh,và phải ra hiệu cho HS để nhóc ấy đừng ăn phải các đĩa có thuốc mê nghe chưa.Riêng thằng kia thì phải để đĩa bào ngư trước mặt nó, để cho nó đi gặp Tào Tháo sư huynh luôn.

-Uhm,em nhớ rồi –Donghae đáp –Nhưng thằng đó vẫn chưa đến đúng ko .

-Uh,chưa nhận được tín hiệu từ nhóm thang máy của SiWon.

-Huyng ấy đang đeo kính đen đứng như bảo kê trong thang máy đó hả -Tiếng Donghae cười khúc khích.

-Chuẩn, ấy ,có tín hiệu rồi này – JunKi nhìn vào dòng số nhấp nháy trên di động –Alô,nó đến rồi à ?

-Đúng đên rồi –Si Won có vẻ bối rối – Cậu ko thể tưởng tượng người đó là ai đâu.

-Này ,Si Won nói đó là 1 người gây bất ngờ đó –Jun Ki bỏ điện thoại ra ,nói với đám loi choi trong phòng.

-Ai thế,ai thế -Đám loi choi tò mò.

-Để hỏi đã –Jun Ki lại áp điện thoại vào tai –Là ai thế?

-Đó là…

-Kwon Ji Yong -Tiếng KiBum hét lên ,cậu như bật khỏi ghế khi thấy khuôn mặt vừa xuất hiện trong phòng hoàng gia.

-Kwon Ji Yong –Si Won gần như lắp bắp.

Trong khi đó,HS như muốn hét toáng lên khi thấy Yongie vào phòng ,càng ngạc nhiên hơn khi chính Shin Dong và EunHyuk cũng tỏ vẻ bất ngờ,và gần như ngất xỉu khi…

-Con đến rồi hả Ji Yong ,mau lại chào cô chú Park đi - Người đàn ông trung niên nọ niềm nở khoát tay ra hiệu cho Yongie.

-Cháu xin lỗi đã đến muộn – Yongie cúi người rồi nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.

Dù đang còn bất ngờ nhưng Shin Dong và EunHyuk cũng nhanh chóng rút lui theo tín hiệu của JunKi.Ra tới hành lang,họ gặp HanKuyng và HongKi đang bê thức ăn lên.

-Ko được rồi .Quay lại đi – Shin Dong nói nhanh vs HongKi.Rồi bước sang phòng bên cạnh.

Và ở bên đó ,các hotboy gần như đều đang giữ mắt mình lại để nó ko bật ra ngoài.

-Chuyện quái gì đang xảy ra thế này ? –Jun Ki nhăn mặt thốt lên .

Để giải đáp,chỉ còn cách duy nhất là tiếp tục theo dõi.

-Thời gian HS ở bên ngoài ,Ji Yong đã giúp đỡ nó nhiều – Park Won Bin vui vẻ nói vs Kwon đại gia – Huyng xem ,con trai huyng rất được đấy chứ.

-Chú đừng nói thế -Ji Yong từ tốn nói – HS cũng giúp cháu nhiều mà.

-Cháu thật khéo ăn khéo nói –Madam Lee tươi cười - Nếu ko nhờ cháu thì có lẽ khó mà lôi được con nhóc cứng đầu này về.

-Có gì đâu ạ - Ji Yong mỉm cười lễ phép .

-Kìa,sao con bất lịch sự vậy –Won Bin quay sang trách HS –Hai đứa đã quen nhau lâu rồi mà,sao ko nói câu nào thế.

-Con người nham hiểm này đâu phải người quen của con – HS lạnh lung nhếch môi.

-Hừ,con đừng tưởng con lớn rồi thì có quyền ăn nói linh tinh – Won Bin nhiếc con rồi lại nói vs Yongie –Cháu đừng để bụng nhé.

-Ko sao ạ ,cháu đã quen rồi – Yongie nhẹ nhàng đáp.

-Được lắm – WonBin gật gù , đoạn nhắc mọi người – Thôi,thức ăn đã đưa lên rồi ,mọi người ăn đi.

May cho họ là vì đám loi choi kia sau khi bị hỏng kế hoạch đã bỏ của chạy lấy người,tập trung hết ở phòng bên cạnh nên mấy đĩa thức ăn này mới an toàn vs họ.

-Em không ăn à –Yongie gắp cho HS 1 miếng thịt gà.

-Nuốt ko trôi –HS cười khẩy ,hất miếng thịt ra khỏi bát –Nhìn cái bộ mặt giả tạo của anh tôi chỉ muốn ói.

-Ồ,cá tính lắm – Kwon đại gia chợt lên tiếng,khuôn mặt tỏ ý hài lòng -Rất tốt,rất tốt.

-Huyng đừng nói làm em xấu hổ - Won Bin vội nói -Đứa con gái hỗn xược của em đã thất lễ vs 3 cha con huyng rồi.

-Cậu đừng nói thế -Kwon đại gia vui vẻ xua tay –Huyng thấy con cậu rất có cá tính, đúng là mẫu người nói được làm được ,mạnh mẽ quyết liệt ,nếu chỉ nhìn bề ngoài thì ko thể nào ngờ.Xem ra gia đình huyng đã chọn được con dâu tốt rồi.

-Cảm ơn bác đã quá khen –HS lập tức nói –Cháu chẳng dám làm con dâu bác ,cháu có bản lĩnh đến mấy cũng chẳng thể so được vs con trai bác gian manh xảo quyệt.

Nói rồi ,HS tự động đứng dậy ,cúi đầu chào cha của Yongie 1 cách lễ phép,sau đó ra hiệu cho đám đàn em đưa mình về ,ko thèm quan tâm đến những người còn lại.

Nhưng trước khi đi ,cô dừng lại 1 chút ở hành lang ,chờ đợi….

-Bây h em tính sao -Một đám người lố nhố nhảy ra từ phòng bên cạnh.

-Em ko biêt nữa –HS lắc đầu -Chuyện này phức tạp quá.

-Ji Yong thì sao – Jun Ki nhắc .

-Tên lừa đảo –HS nghiến răng –Em thật ko ngờ….

-Em có định lấy cậu ấy ?–Top xen vào.

-Có lẽ ko ,em vs tên đó....-HS chán nản lắc đầu.-Thôi ,mọi người về đi ,hôm nay mọi người đã giúp e nhiều quá rồi ,có gì em sẽ liên lạc sau.

Rồi ko để họ nói thêm,cô quay lưng bước đi…

Về tới nhà,cô leo ngay vào giường ,trùm chăn kín mít ,ru mình vào giấc ngủ…

Thầm ước những gì mà cô đã phát hiện ra chỉ là 1 cơn ác mộng….

End chap 28.

Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo….

Một cuộc hôn nhân hay 1 mối tình tan vỡ…..

Tất cả sẽ có trog chap 29.

Chap 29.

Những tia nắng sớm xuyên qua cửa sổ ,rọi vào chiếc giường bốn cọc đồ sộ ,nơi 1người đẹp đang ngủ mê man như ko muốn thức dậy.Thế nhưng, ánh nắng quái ác ko tha cho cô ,nó khiến cô nhăn mặt vài cái trước khi uể oải ngồi dậy.

Ngay khi vừa mở mắt ra,cô đã thấy ngay điều mà mình vừa muốn nhìn thấy vừa muốn tránh xa.

-Anh làm cái quái gì trong phòng tôi thế này – HS kéo chăn lên trước ngực , đồng thời tức tối nói vs con người đang ngồi chồm hỗm trên sàn nhà,chăm chú quan sát cô.

-Lúc ngủ trong em rất xinh –Kẻ đáng sợ trong lốt một chàng trai 16 tuổi thản nhiên nói,lờ tịt đi thái độ tức giận của HS.

-Sao anh vào được đây ? Anh vào đây từ khi nào? Anh vào đây làm gì ? –HS tuôn ra 1 tràng câu hỏi.

-Anh vào đây vì anh có chìa khoá - Cậu ta giơ giơ chum chìa khoá ra trước mặt HS –Anh vào từ lúc sáng sớm,vá tất nhiên,anh vào để nhìn lén em –Yongie trả lời rõ ràng..

-Bây h tôi vs anh chẳng khác gì thù địch –HS cười nhạt –Anh đừng nghĩ rằng chúng ta vẫn còn như xưa , đừng tự cho mình cái quyền lảng vảng quấy rối tôi, giữa chúng ta đã hết rồi.

Nói rồi,cô lật chăn đứng dậy ,mặc kệ cái nhìn đắm đuối của Yongie trước bộ dạng bù xù rất quyến rũ của mình.HS đi thẳng ra tủ quần áo,ko them quan tâm đến sự có mặt của Yongie ,loay hoay chọn quần áo ,rồi cứ thế đi thẳng vào phòng tắm.

Khi cô bước ra ,vẫn thấy Yongie còn trong phòng,thậm chí lúc này cậu còn đang nằm lăn lộn trên giường cô ,xí xớn lấy máy ảnh ra tự sướng.

-Nếu là ngày trước thì có lẽ tôi đã bị cái điêu bộ nhí nhảnh chó cảnh này của anh đánh lừa rồi –HS ngồi sấy tóc trước gương,thản nhiên nói ra những lời châm chích cay nghiệt – 1 tháng ko gặp nhau mà xem ra da mặt anh dày lên trông thấy ý nhỉ.

-Em quá khen,nếu da mặt anh ko dày,làm sao chúng ta yêu nhau được –Yongie bình thản nói.

-Cái đó mà cũng gọi là tình yêu ư –HS cười khẩy –Chơi bời vớ vẩn thôi,nhưng hoá ra kẻ cắp lại gặp bà già.

-Em thật đúng là em.Nếu đã ko ưa cái gì thì sẽ lạnh lùng gạt bỏ ngay.-JI Yong nhận xét -Đến cả tình cảm của chính mình em cũng vùi dập ko thương tiếc.

-Thứ tình cảm ngu ngốc đó nếu tôi ko mang ra nghĩa địa chôn thì sớm muộn gì cũng bị chính nó chôn sống thôi.-HS vẫn ko quay lại ,tiếp tục nhìn vào gương,chỉnh sửa đầu tóc -Cứ tưởng mình thông minh lắm nhưng cuối cùng vẫn chỉ là 1 con ngốc,tự đi chui dầu vào rọ.

-Em vẫn nghĩ là anh bẫy em? – Yongie chợt trầm giọng.

-Ngoài anh ra còn ai khác ư , Mr.Giả Tạo – HS nhìn xoáy vào Yongie qua tấm gương sáng loáng.

-Đúng là anh đã biết thân phận của em và mối liên hệ giữa chúng ta từ lâu rồi nhưng anh hoàn toàn ko phải là người sắp đặt tất cả những chuyện này –Yongie giải thik -Sự thực là cha mẹ em biết được việc ba anh gọi anh về đột xuất nên đã lợi dụng việc đó để kéo em về đây.

-Thì sao –HS chợt quay ngoắt lại – Liệu việc anh giải thik như vậy sẽ thay đổi được việc gì?Việc tôi phải lấy anh hay việc tôi sẽ làm Bang Chủ ?Nếu thay đổi được bất cứ điều gì thì mời anh cứ nói đến sáng mai.

Rồi cô đứng dậy,cầm theo túi xách ,toan đi ra cửa.

-Em đi đâu thế ?-JY kéo tay cô.

-Anh ngồi chầu chực ở phòng tôi cả buổi chắc khám phá được nhiều lắm nhỉ ,cứ tự nhiên ở lại mà thăm thú nhé ,tôi đi xem mắt đây –HS đáp.

-Cái gì ? Em đi xem mắt ?- Yongie gần như hét lên –Em biết mình đang nói cái gì ko ?

-Anh tưởng đời chết hết giai rồi hay sao ? Anh tưởng ngoài anh ra ko còn đám nào tử tế nữa chắc?-HS gạt tay Yongie ra –Tôi đã nghĩ kĩ rồi ,nếu bắt buộc phải làm Bang Chủ ,phải kết hôn thì tôi sẽ tự chọn người để kết hôn.Thế nên tôi đã bảo người sắp xếp mấy cuộc hẹn rồi.Anh tránh ra cho tôi đi.

-Ko –Yongie sẵng giọng,lấy chân đạp mạnh cánh cửa,khiến nó vừa hé ra đã lại khép chặt lại –Em đừng dùng cái điệu bộ đó để trêu tức anh,sau này sớm muộn gì em cũng phải lấy anh thôi.

-Tôi lại ko nghĩ thế -HS trừng mắt-Tôi ko phải là con rối mấy người bảo gì thì làm nấy.Tôi sẽ ko lấy anh đâu,anh cứ chờ mà xem.

-Dù cho em có kiếm được thằng nào thì em cũng sẽ ko thể yêu nó như em yêu anh đâu – Yongie vẫn giữ chặt cửa,giọng nói ra chiều đắc thắng.

-Anh chắc ko –HS nhếch môi –Anh nên nhớ rằng trước anh tôi đã từng thích KyuHyun rồi đấy.Xem ra tôi ko yêu cậu ấy lại là sai lầm lớn đấy chứ nhỉ.Tự nhiên lại bỏ 1 người thành thực để yêu 1 kẻ đểu giả.

-Em nghĩ anh ko thật lòng vs em? –Ji Yong nhăn mặt,lòng bàn tay siết chặt lấy vai HS-Em nghĩ rằng những tình cảm của anh dành cho em là giả dối ư,tất cả những gì chúng ta đã có vs nhau em đều xem như ko có gì ư?

-Bây h,dù anh có nói gì đi chăng nữa thì giữa chúng ta cũng ko thể thay đổi –HS lạnh lùng đáp –Anh đã gây cho tôi 1 cú sốc quá lớn,sự xấu xa mà tôi nhìn thấy ở anh đã che lấp hoàn toàn con người trước kia mà tôi từng yêu.Từ giây phút này,tôi chính thức chia tay vs anh.

HS tháo chiếc nhẫn bạc nơi ngón tay áp út ra,ném xuống đất trước sự ngỡ ngàng của Ji Yong.Rồi cô dùng hết sức lực đẩy Yongie ra ,bước nhanh ra ngoài .

Chỉ còn lại 1 mình ,Yongie lặng lẽ nhặt chiếc nhẫn đáng thương nằm trên sàn.Cậu siết chặt nó trong lòng bàn tay , áp lên ngực.

-Anh quyết ko để em rời xa anh-Cậu tự nhủ 1 mình.

******

-Alô,Top Huyng,em đây – Yongie nhẹ nhàng nói vs người trong điện thoại.

-Cậu thật khiến anh ko ngờ -Tiếng Top sa sả -Cậu giỏi che giấu thật đấy,cậu có biết mình đã gây ra chuyện gì ko,aisshi ,anh chỉ muốn đấm cho cậu 1 phát.

-Chuyện đánh nhau để sau đi huyng - JI Yong bật cuời,nhưng ngay lập tức lại trở nên nghiêm túc -Có một chuyện rất nghiêm trọng em cần nhờ huyng giúp đây -KO để Top hỏi lại,Yongie liền nói - Hye Sun đang đi xem mắt.

-CÁi GÌ ??? -Top hét lên - HYE SUN LẠI ĐI XEM MẮT ÁH?????

-Cái gì ,cái gì,Hye Sun đi xem mắt,đi xem mắt á - 1 đống âm thanh hỗn tạp khác vang lên trong điện thoại.

-Huyng đang nghe điện thoại ở đâu đấy -Ji Yong chép miệng hỏi.

-Trên lớp -Top đáp -Đang h học mà,mấy thằng kia nghe được nên đang làm loạn cả lên đây này.

-Biết ngay mà -Ji Yong thở dài -Huyng làm ơn xin lỗi mọi người hộ em,chuyện của em em đã giấu mọi người quá lâu rồi.

-Nhóc biết thế là tốt đây - HeeChul giựt điện thoại từ tay Top,nói -Huyng tha thứ,tha thứ.

-Ko thể tha thứ cho thằng đó được - JunKi giật điện thoại từ tay Chul - Chúng ta quyết ko tha thứ cho cái thằng đi xem mặt kia.Yongie,nói xem HS vs nó hẹn nhau ở đâu.

-Ở Paradise Cafe -Yongie nén cười .

-Paradise cái con khỉ -JunKi làu bàu -Các anh sẽ biến chỗ đấy thành địa ngục cho thằng kia biết tay.

Ngay sau đó là một tràng cười " MUAHHHAHAHAHAHA"đầy man rợ của một số người vẫn được xem là " Hotboy"

****

-Anh chờ tôi lâu chưa - HS mỉm cười vs chàng trai đang ngồi phía đối diện.

-Chưa đâu,tôi cũng mới đến thôi - Chàng trai lịch sự đáp.-Tôi rất thích ngồi 1 mình trong những ko gian yên tĩnh thế này,việc im lặng quan sát Seul cũng rất thú vị mà.

-Anh thật lãng mạn quá nhỉ - HS bật cười -Anh khiến tôi có cảm giác như là anh đã sống ở đây lâu lắm rồi vậy.

-Thỉnh thoảng tôi mới tới đây thôi -Chàng trai mỉm cười -Nhưng tôi rất thik thành phố này,phố xá đẹp,hàng quán đẹp ,cả người cũng đẹp nữa -Anh chàng nhìn HS, cười quyến rũ.

-Đúng là thằng dẻo mỏ -Yongie từ xa quan sát ko khỏi làu bàu khi nghe được cuộc đối thoại từ máy nghe trộm.

-Lãng mạn cái nỗi gì,sến thấy ớn -HeeChul phụ hoạ.

-Làm gì đi -JunKi giục,anh thấy sốt ruột quá.

-Bảo thằng EunHyuk ra rót cà phê đi,cái bình đã bỏ thuốc xổ ý - KangIn ra lệnh.

-Vẫn còn sớm quá ,chờ xem nó nói gì đã -LeeTeuk can.-Nếu mà nó còn tán tỉnh la liếm nữa thì mình cho hẳn 2 gói thuốc xổ luôn.

-Mấy huyng thật trẻ con quá -Ki Bum bĩu môi - Hành động khủng bố vậy kiểu gì cũng bị HS phát hiện.Theo em mình cứ chờ nó đi khỏi rồi xông ra úp sọt là được rồi.

-Cách đấy ko được - Shin Dong lắc đầu -Thằng đó là hoàng tử Thái Lan đó,tuy ko phải Thái tử nhưng cũng là dòg dõi cao quý,mình ko nên sơ suất.

-Thế cuối cùng 9 thằng đầu to chân dài là chúng ta ra đây để làm gì -Top chợt lên tiếng -Rình mò cuộc hẹn của người khác ư?

-Ko,phải gọi 1 cách trịnh trọng là "Bảo vệ HS khỏi các thế lực đen tối" -Jun Ki giải thik .

-Nhưng nếu cô ấy thik tên kia thật thì sao -Shin Dong nói .

-KO có chuyện đó đâu -Yongie lập tức phản đối -Cô ấy yêu tớ,cô ấy là của tớ.

-Đấy là trong lúc này thôi -Kang In ý kiến -Biết đâu sau này em ý sẽ yêu 1 người khác.

-Ý huyng là sao -Yongie đứng bật dậy ,nhìn KangIn chằm chằm -Chẳng lẽ huyng định....

-Nếu cô ấy thik ,cậu cũng chẳng thể cản nổi -Kang In nhếch môi....

-Hai người sờ tốp lại đi ,mình ra đây ko phải là để cãi nhau hay oánh nhau ,muốn oánh tí nữa mình ra bờ sông - KI Bum can - Bây h phải tập trung quan sát 2 người kia.

-Thằng đấy đẹp trai phết -HeeChul nhận xét -Đẹp trai hơn cả Yongie nữa.

-AISHHI ,Hye Sun hám trai - Yongie tức tối -Nói chuyện vs giai đẹp là cứ cười tươi như hoa.

-Chấp nhận đi ,anh mà là nó anh cũng thế thôi - TOP nói.

*****

-Em có muốn đi công viên giải trí ko -Nickhun vui vẻ hỏi.

-Cũng được,ngồi đây lâu cũng hơi chán -HS gật đầu.

Họ vui vẻ đi ra xe ,ko biết đằng sau lưng mình là 1 lũ phá hoại cao cấp.

TO BE CONTiNUED.....

Endchap 30.

Nickhun liệu có quá sai lầm khi hẹn hò vs 1 cô nàng đào hoa.

9 tên phá hoai liệu có tha cho hoàng tử Thái Lan ....

Công viên giải trí liệu sẽ ra sao.....

Tất cả sẽ có trong chap 30...

Chap 30

Thập thò …Lấp ló….

Rình rập….rình rập….

Đó chính là sự miêu tả chuẩn xác nhất về 9 hotboy của chúng ta lúc này.

-Công viên giải trí có gì vui mà lại lôi nhau vào ko biết –HeeChul càu nhàu -Để cả 1 cục mấy thằng đẹp trai ngời ngời thế này cứ phải phơi mặt ra cho bàn dân thiên hạ người ta dòm.

-Huyng cứ nói quá chứ mình nguỵ trang kĩ thế này còn gì –Shin Dong phản đối.

-Kĩ cái khỉ mốc á –Kang In cáu -Tự nhiên lại hoá trang thành 9 thằng lao công , đã thế lại đứng tụm vào 1 góc,cứ quét qua quét lại 1 nhúm lá.Người ta nhìn là phải rồi.

-Tất cả là tại thằng EunHyuk thiểu năng trí tuệ -LeeTeuk góp lời -Bảo đi kiếm đồ nguỵ trang thì lại tha về 9 bộ công nhân môi trường thế này.

-Đâu phải tại em –EunHyuk cãi lại – Lúc đầu e đang phân vân giữa đồ thợ xây với đồ quét rác thì Top huyng bảo là huyng ấy đeo khẩu trang thì đẹp trai nên em mới lấy bộ đồ này đấy chứ.

-Akakak, ko còn lúc nào khác để biểu diễn thời trang hay sao mà tự nhiên lại hành khổ anh em thế này –JunKi quay sang lườm Top.

-Yongie mới là đứa hành khổ bọn mình ý –Top lườm lại Yongie -Người yêu mình ko biết giữ lại để cho thằng khác nó tha đi mất,bây giờ lại phải quay sang nhờ các huyng đi giành về giúp.

-Thôi mấy người cãi qua cãi lại cả trăm câu mà ko thấy mệt sao –KiBum,chàng trai duy nhất luôn bình tĩnh lập tức lên tiếng can thiệp -Mục tiêu chủ yếu của mình bây h là theo dõi 2 người đó cơ mà.Nhưng sao họ vào chỗ xem phim 3D mãi mà chưa thấy ra nhỉ .

-Uh, đúng rồi –Shin Dong gật gù –Bình thường xem cái đấy chỉ 15 phút là ra mà.Thế mà bọn mình đứng quét rác ở đây 25 phút rồi sao chả thấy ai ra cả,thấy mỗi đi vào thôi.

-Hỏng rồi –Yongie và Ki Bum đồng thanh kêu lên –Chúng ta đang đứng ở lối vào ,còn xem xong người ta đi ra lối khác.

Thế là lại…lịch bịch…lịch bịch…9 bạn lao công di chuyển vị trí ko quên vác theo…chổi và thùng rác…

-May nhé –Top hớn hở sau khi đã đi thám thính trở về -2 đứa nó xem phim xong đang ngồi uống nước tâm sự chứ chưa đi tiếp,nghe được là sắp đi đu quay khồng lồ đó.

-Thế hả - Kang In cười gian xảo -Thế thì các anh sẽ cho bé hoàng tử Thái Lan biết thế nào đu quay Hàn Quốc …

-MUAHHAHAHAHAHA -1 tràng cười man rợ của các bạn hotboy lại tiếp tục vang lên 

10 phút sau.

-Anh đã mua vé rồi này,mình vào chơi đi – Nickhun h đã thay đổi cách xưng hô,tươi cười nói vs HS.

-Uhm –HS mỉm cười đáp lại.

Nửa ngày ở bên Nickhun đối vs HS khá là dễ chịu.Anh dịu dàng,lịch sự ,tế nhị nhưng cũng hài hước,thông minh.Thế nhưng anh vẫn ko mang đến cho cô cảm giác vui vẻ,thoải mái như khi ở cùng Yongie ,cảm giác khi gọi Nickhun là “anh” cũng khác khi cô gọi mấy tên phá hoại kia là “oppa” .HS thầm nhủ giữa cô và Nickhun có khoảng cách là lẽ bình thường bởi 2 người mới gặp nhau có nửa ngày.Mà cũng có thể bởi trong lòng cô còn 1 hình bóng khác,hình bóng lẽ ra cô phải quên…..

Một vài suy nghĩ vẩn vơ khiến cô đi chậm mấy bước so vs Nickhun .Thế nên khi anh đã bước vào trong đu quay rồi thì HS vẫn đang ở ngoài.Và ngay khi cô định bước vào thì bỗng dưng bị ai đó đẩy ra đằng sau,và khi HS kịp định thần lại thì đã thấy cánh cửa đu quay khép lại vs Khun và 2 cô gái khác đang ở trong.

-Các cô là ai –Nickhun bị bất ngờ ,vội hỏi.

-Omo,anh trai ,tối qua mình bên nhau mà anh ko nhớ em chút nào sao,em là Yong yong đây mừh – “Cô gái” váy trắng ngồi phía bên phải liền đáp lại ngay.

-Còn em là Junie đây mà –“Thiếu nữ” bên tay trái tiếp lời –Hum qua anh còn khen da em trắng mà,anh ko nhớ sao –“Nàng” nũng nịu.

-Cái gì ,Yong yong nào,Junie nào –Nickhun trợn tròn mắt –Tôi ko quen các cô,các cô nhầm người rồi .

-Nhầm sao được mà nhầm hả oppa ,hôm qua oppa còn hứa đưa em sang Thái Lan làm hoàng phi cơ mà – Yong yong nũng nịu…

-Ứ ừ,em cơ ,em muốn làm hoàng phi cơ –Junie cũng ko buông tha .

-Các cô ăn nói cho cẩn thận nhé,tôi ko hề biết các cô,các cô muốn gì – Nickhun ra sức đẩy 2 “thiếu nữ” ra.

-Oppa ,em còn muốn gì ngoài oppa nữa –Yong yong liền ngọt ngào đáp…

Rồi thì……

-AHHHHHHHHHHHH -Tiếng hét thất thanh của hoàng tử Thái Lan vang lên tới tận mây xanh….

-HOHOHOHOHOHO –Tràng cười phong cách ông già nôen của 7 hotboy vang lên sau khi nghe được âm thanh đó từ máy nghe trộm .

-JunKi vs Ji Yong đúng là làm việc ăn ý mà….-Shin Dong hớn hở gật gù…

-Cơn ác mộng mới chỉ bắt đầu thôi –Lee Teuk cười gian.

Và rồi lại tiếp tục…

-MUAHHAHAHAHA…….

10 phút sau ….

Vòng quay dừng lại….Nickhun bước ra ….

Khuôn mặt bơ phờ …đầu tóc bù xù …áo sơ mi xộc xệch….trên mặt còn vài dấu son đỏ choét...

Theo sau,2 cô gái “e lệ” bước ra ,chuồn lẹ sau khi đã nháy mắt vài phát vs hoàng tử Thái Lan.

Nick chậm chạp bước lại ghế đá nơi HS đang ngồi chờ….

-Chuyện gì vậy ? –HS nhíu mày.

-Anh ko biết – Khun ngơ ngẩn lắc đầu –Anh bị ….

-Quấy rối,thằng ngu,có thế mà cũng ko nói được –Yongie cười đắc thắng tiện thể đưa tay gỡ mái tóc giả trên đầu xuống.

-Đảm bảo là nó đòi về - EunHyuk vừa gỡ tóc giả cho JunKi vừa góp lời.-Bị blah blah như thế thì chắc cả đời chả dám quay lại đây đâu.

-Xì,tại thằng này yếu tim chứ bọn anh cũng đã làm gì nó đâu –JunKi bĩu môi -Mới sờ soạng vs kiss kiss mấy cái lên mặt thôi mà….

-Em thấy ghê bỏ xừ ra ý chứ - Ki Bum rung mình -Nếu em mà là thằng đấy chắc đi tự tử luôn quá.Mà 2 người ko thấy ghê à.

-Ghê gì mà ghê –Yongie nhún vai –Vì tình yêu hi sinh tất cả mà.Với lại cứ xem thằng đấy là đứa con gái là được rồi…

Bỗng một tin nhắn được gửi đến vào máy của mỗi người :

“Em biết chuyện gì đang xảy ra.Chiều nay gặp nhau giải quyết. Ko đến thì đừng bao h gặp nữa. Địa chỉ…..”

End chap 30.

Chap 31.

Hye Sun ‘POV.

Ngay từ khi đặt chân vào quán cà phê nơi đã hẹn với NIckhun,tôi đã biết có người đang theo dõi mình.

Thứ nhất ,tôi là 1 người có dự cảm tốt , đó là khả năng tôi được thừa hưởng từ ông ngoại.

Thứ 2,sự nhạy cảm của tôi giúp tôi phát hiện ra 1 mùi nước hoa rất đặc biệt,mùi nước hoa mà ngày nào tôi cũng ngửi qua khi còn ở kí túc xá.Thứ nước hoa này là sự kết hợp độc đáo từ nhiều loại nước hoa ,chắc chắn là chỉ có 1 trên đời.Ngắn gọn, đó là mùi nước hoa thập cẩm của HeeChul oppa.

Đó chỉ mới là 1 tín hiệu cho thấy HeeChul oppa đang ở đây.Và chắc chắn,anh ấy ko bao h đi 1 mình.

Và khi tôi đang nói chuyện với Nickhun,một vài luồng sát khí tiến đến gần chúng tôi.Nó ko hướng về phía tôi mà hướng về phía Nick.Kín đáo quan sát,tôi phát hiện ra EunHyuk đang thập thò lấp ló trong quầy pha cà phê.

Có Eunhyuk thì sẽ có Kang In và LeeTeuk,3 người này luôn dính chặt lấy nhau như hình với bóng.Bất kể là có chuyện gì,họ đều tham gia cùng nhau.

Vậy là đã phát hiện ra 4 tên gián điệp.

Nói chuyện được 10’,Nickhun có điện thoại và bắt đầu nghe máy.Anh ấy than rằng sóng ở đây yếu khiến cuộc nói chuyện bị rè.

Sóng điện thoại ở trung tâm thành phố sao có thể yểu đuợc,trừ khi có 1 thiết bị gián điệp nào đấy đang ở gần chúng tôi,ví dụ như máy nghe trộm.

Chiếc máy nhỏ xíu gắn dưới gầm bàn đã chỉ đích danh cho tôi người đã lắp nó.Còn ai khác ngoài Kim Ki Bum người sành sỏi công nghệ thông tin nhất mà tôi biết.

Rồi sau đó…..

Hàng loạt những sự cố lặt vặt như được sắp xếp từ trước nhằm vào Khun ở công viên chắc chắn đã được 1 ai đó vạch ra 1 cách tỉ mỉ.Phải là 1 người thông minh và cẩn thận,một người có khả năng dự liệu những tinhg huống sẽ xảy ra.

Là Shin Dong,cộng sự hiểu tôi nhất chăng…..

Đu quay khổng lồ…..

2 người con gái bước ra sau Nick….

Dù họ đã trang điểm cực kì kĩ càng ,gần như là thay đổi khuôn mặt,nhưng tôi vẫn nhận ra…..

1 người là Lee Jun Ki,công tử ăn chơi của NaBanZhen (ko nhớ cái tên này thì xem lại chap 28)

1 người là kẻ mà tôi đã và vẫn đang yêu….

Những việc mà họ làm hôm nay khiến họ thật chẳng khác nào mấy thằng điên,nhưng tôi ko giận họ.bởi họ là những người thực lòng yêu quý tôi 1 cách vô điều kiện,chỉ có điều là họ thể hiện tình cảm của mình bằng những phương thức có phần ko bình thường cho lăm.

Tôi ko muốn để họ bị mất thời gian thêm nữa chỉ vì tôi,họ là những tài năng nghệ thuật,nên dung thời gian của mình để luyện tập chứ ko phải để quan tâm đến 1 đứa con gái ko có khả năng quyết định tương lai như tôi.

Tôi phải giúp họ thay đổi….

Tôi hẹn họ chiều nay gặp mặt….

****************

-Em thật quá nhẫn tâm –HeeChul tức dậy đứng lên,anh ấy bỏ đi 1 mạch ra cửa.

-Trong mắt em anh chỉ là thằng vô công dồi nghề thôi ư? - Lần đầu tiên Kang In nổi nóng với tôi, ánh mắt anh ấy cũng y hệt như ánh mắt mà LeeTeuk và Eun Hyuk đang dành cho tôi,chỉ toàn sự tức giận.

Họ cũng đứng dậy,bỏ đi….

-Xin lỗi vì đã xen vào cuộc sống của em –Ki Bum cũng đi mất.

-Em đã thay đổi rồi –Jun Ki trao cho tôi ánh nhìn ko thể buồn bã hơn trước khi đứng dậy.

Quanh bàn lúc này chỉ còn 4 người.,Tôi.Shin Dong.Top-người duy nhất ko bị tôi phát hiện ra.Và Kwon Ji Yong.

-Tớ biết cậu có nỗi khổ riêng –Shin Dong nhẹ nhàng –Nhưng những lời cậu nói ra hôm nay thật là bất ngờ.Cậu thực sự cho rằng bọn tớ chỉ là 1 lũ dỗi hơi vô dụng cứ bám theo cậu cho vui ư.

Tôi chỉ biết gật đầu.Shin Dong nhìn tôi chằm chằm như bắt tôi phải thể hịên suy nghĩ thực của mình.Tôi quay sang phía khác để tránh ánh mắt đó.Nhưng tôi lại bắt gặp cái nhìn của Top.Anh ấy và Ji Yong ko nói gì từ đầu đến giờ,họ chỉ im lặng nhin tôi.Kiểu nhìn bình thản chết người của 1 phó bang chủ và 1 người có tiềm năng làm gangster (lời nhận xét mà anh Ji Hoon dành cho Top)

-Hai người đi đi –Tôi nói cộc lốc.-Chẳng có việc gì cho 2 người nữa đâu.

-Anh sẽ đi –Top toan đứng dậy –Ko phải vì bị em đuổi mà vì Dara hẹn anh đi ăn tối.-Anh ấy nói như ko có gì xảy ra.Rồi bình thản bước đi.

-Em ở đâu ,anh ở đó –Ji Yong cũng nói rồi vô tư đưa cốc trà lên miệng.

-Để tôi yên – Tôi lườm anh ta.Vết thương mà anh ta gây ra cho tôi ko thể sớm lành ngày một ngày 2.Tôi đâm ghét cái thái độ bình tĩnh đó.Tôi nhắc lại –Tôi ko muốn thấy anh.

-Anh đợi e ở nhà –Anh ta chỉ nói có thế.

-Giờ chỉ còn chúng ta –Shin Dong nhẹ nhàng nói sau khi JY đã đi được 1 lúc-Tớ hiểu việc cậu đang cố làm .Nhưng tớ ko thể ghét cậu được,vì tớ biết,cậu làm tổn thương họ cũng là tự làm tổn thương chính bản thân mình.

Tôi mỉm cười với cậu ấy.Có lẽ người thiểu tôi nhất vẫn là chàng Béo này.

-Người hiểu tôi nhất chỉ có Béo thôi đấy –Tôi nói vs cậu ta suy nghĩ của mình.

-Cậu là người có tài, đừng để bị chi phối bởi hoàn cảnh -Cậu ấy đặt bàn tay mũm mĩm của mình lên tay tôi nhẹ nhàng an ủi.

-Tôi cũng ko biết nữa –Toi chỉ biết lắc đầu,nhìn ra bên ngoài,,.

1 chiều mưa ….

End chap 31.

Chap 32.

-Cháu đi xem mắt chắc vui lắm nhỉ ? -Vừa bước chân vào nhà, đã có người hỏi tôi.Ko ai khác đó chính là Bang Chủ Park Chae Rin ,mẹ anh Ji Hoon và cũng là bác ruột của tôi.-Hoàng tử Thái Lan liệu đã bị cháu làm cho hồn siêu phách tán.- Bang chủ vừa đi xuống cầu thang,vừa nói với tôi bằng 1 giọng ko thể “thân thiện “ hơn.

-Cháu ko phải yêu tinh nên chả có thể hút hồn của ai hết –Tôi hờ hững đáp.-Và hôm nay cháu đã đi chơi rất vui vẻ,cảm ơn bác đã quan tâm.

-Cháu nói chuyện với ta như là kẻ thù vậy -Người phụ nữ ấy cười nhẹ.một nụ cười khiến người khác lạnh sốg lưng.-Ta hỏi để biết cháu gái ta có vui ko thôi mà.

-Từ bao h bác đã coi cháu là 1 đứa cháu gái chứ ko phải là 1 món hàng vậy –Tôi nhếch môi.-Tình cảm của bác thật khiến cháu xúc động quá.Cháu phải đi rửa mặt đây,nếu ko nước mắt cảm động của cháu sẽ cuốn trôi chug ta đi mất đấy.

-Càng lớn càng ghê gớm -Người phụ nữ đó nhìn tôi bằng ánh mắt dao găm,trong khi miệng vẫn tươi cười như 1 đoá hoa.-Thôi cháu đi rửa ráy thay quần áo đi.-Nói rồi,người đó bỏ vào thư phòng.

Tự cho phép mình lờ đi những lời nói đáng sợ của Bang Chủ,tôi lững thững xách túi lên phòng.Nhưng tôi cũng chẳng thể tim cho mình lấy nửa phút tự do bởi ngay khi tôi mở cửa phòng,1 cảnh tượng sexy đập ngay vào mắt tôi.

Là G-Dragon à ko ,Kwon Ji Yong đang nằm trên giường của tôi với 1 bộ quần áo hết sức thiếu vải,trog 1 tư thế có thể dùng từ “mời gọi” để miêu tả.Anh ta mời gọi ai…

Còn ai khác ngoài tôi,người duy nhất có đủ tư cách bước vào phòng này.

-YaHHH, đồ biến thái,anh xuống ngay khỏi giường tôi –Tôi ném chiếc túi xách to uỵch của mình về phía anh ta..Nhưng thật ko may,anh ta lại né được nó,chiếc túi đáng thương của tôi rơi lăn lốc trên sàn.

-Em làm như là em chưa nhìn thấy thế này bao h ý – Anh ta nhổm dậy,bĩu môi vs tôi -Giả vờ giả vịt.

-ANH BIẾN KHỎI ĐÂY ĐI – Tôi hét lạc cả giọng,kể cả lúc trước cãi nhau với JaeJoong tôi cũng ko hét to đến vậy.

Ngay lập tức Ji Yong phụng phịu nhảy khỏi giường tôi rồi bước ra khỏi phòng mà ko nói thêm câu nào.Chắc anh ta cũng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nếu cứ tiếp tục choc tức tôi như vậy.

Khi anh ta vừa đi,tôi liền đóng sập cánh cửa lại, đồng thời kéo thêm cái bàn trang điểm ra chặn cửa , đề phòng trường hợp anh ta nổi hứng muốn quay lại.Nhưng đó cũng chỉ là đề phòng thôi,bởi nếu anh ta đã muốn vào thì có 10 cái bàn trang điểm cũng chả thấm tháp gì với anh ta.Có khi trình độ của anh ta đã vượt xa anh Ji Hoon rồi ấy chứ,mà đáng sợ hơn,có khi anh ta đã ngang ngửa với bố tôi.Cứ nhìn cái cách anh ta nhảy từ giường ra cửa 1 cách êm ái thì cũng có thể thấy được anh ta đã trên cơ anh Ji Hoon rất nhiều rồi.

Tôi thầm thắc mắc,ko hiểu anh ta lấy thời gian đâu mà vừa có thể luyện tập,vừa có thể sáng tác,lại vừa có đủ thời gian đi sắm sửa quần áo giày dép.Quả thực anh ta làm tôi thấy mình khá là ngu ngốc khi đã yêu đương với nhau gần nửa năm mà ko biết tí ti gì về anh ta.Mà ko ,tôi biết đước khá là chắc chắn 1 điều rằng anh ta là 1 ca sĩ,nhạc sĩ và nhà sản xuất âm nhạc tài năng.Chẳng thế mà mỗi giai điệu anh ta viết ra đều khiến tôi lâng lâng bay bổng.

Tôi lại giành quá nhiều thời gian để suy nghĩ về tên đểu cáng đó rồi.Tôi cố gạt khỏi đầu những suy nghĩ tốt đẹp về anh ta,thay vào đó,tôi nhắc cho mình nhớ lại rằng anh ta là tên đểu giả đã lừa bịp và kéo tôi trở lại cái địa ngục này.Chưa hết,anh ta còn khiến tôi yêu anh ta để rồi bây giờ cứ phải nằm lăn lóc nghĩ về anh ta.

Sau khi đã tự nhắc nhở và khiển trách bản thân,tôi vùi mình trong chăn,cố ko nghĩ đến ngày mai và tự ru mình vào giấc ngủ êm ái….

Nhưng những cố gắng của tôi đều là vô ích bởi tới tận rất lâu sau,tôi vẫn chưa ngủ được.Cuối cùng tôi quyết định xuống bếp và kiếm cho mình 1 cốc rượu cho dễ ngủ.

Khi đi qua phòng của Bang Chủ ,tôi khá ngạc nhiên vì đã là 11h tối mà bác ấy vẫn chưa đi ngủ.Bởi như thường lệ ,Bang Chủ vẫn ngủ lúc 10h tối.Vốn định phớt lờ và tiếp tục bước đi nhưng đột nhiên,một âm thanh quen thuộc vang lên khiến tôi dừng bước .

-Cháu hoàn toàn chắc chắn về những điều mình vừa nói -Giọng Kwon Ji Yong vọng ra từ trong phòng.

“Anh ta chắc chắn về điều gì thế”, trí tò mò khiến tôi nán lại bên cửa .Cũng may là giờ này mấy chị giúp việc ko được phép đi qua đây,nếu ko cái trò thập thò lấp ló này chắc sẽ khiến tôi gãy xương vì cái tội rình rập.

-Cháu đừng quên rằng mình là Phó Bang Chủ của Kwon Bang,là người sẽ nắm giữ 1 nửa số tài sản của gia đình mình,liệu cháu có quá nóng vội khi quyết định đổi tất cả những thứ đó để đổi lấy cái gọi là “tự do” cho HyeSun ko ? -Giọng Bang Chủ vang lên trầm bổng nhưng hết sức rõ ràng.

“OMG.họ đang nói về chuyện gì thế?” ,tôi phải lấy tay bịt miệng để ko thở mạnh cũng như ko phát ra bất cứ tiếng động nào.

-Đối với cháu những thứ đó chỉ là phù phiếm -Giọng Yongie chắc nịch -Điều duy nhất quan trọng là HyeSun được làm việc mà cô ấy thik và sống theo cách mà cô ấy muốn.

“Ôi, đáng yêu quá,Yong Yong I love you”

-Cháu nên nhớ rằng nếu như vậy thì cháu phải thay nó quản lí bang của ta ,ta ko ngại khi giao cháu gái ta và cái tập đoàn này cho cháu bởi bố cháu là người đã giúp chúng ta có được ngày hôm nay và theo lời tiên tri của cha ta thì chúng ta nên “để nhà cửa cho cháu rể trông nom”.-Ngừng 1 lát ,Bang Chủ lại nói tiếp –Nhưng liệu cháu có ngại ko khi mà bản thân mình sẽ phải từ bỏ sự nghiệp ca hát của mình,sự nghiệp nghệ thuật mà cháu đã theo đuổi từ lâu.

Im lặng…..

Đứng bên ngoài,tôi cũng hồi hộp nín thở…

-Cháu ko ngại –Yongie nói rõ ràng – Cháu sẽ từ bỏ,chỉ xin người đừng bắt HyeSun phải từ bỏ.

“AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH,KO ĐƯỢC ,KO THỂ ĐƯỢC…..” Tôi cố ko cho tiếng hét bật ra khỏi miệng.

Tôi chạy biến lên phòng ngay lập tức bởi bên trong bỗng có tiếng lục đục như kiểu ai đó đang định rời khỏi phòng.

Lên đến phòng của mình,tôi lập tức chui ngay vào chăn,và 1 đống suy nghĩ bỗng từ đâu ập vào đầu tôi.

Trời ơi,tôi vừa nghe thấy Kwon Ji Yong , à ko G-Dragon à ko người yêu tôi,1 thần đồng âm nhạc nói rằng sẵn sàng từ bỏ con đường âm nhạc của mình chỉ vì tôi,1 đứa gangster 17 tuổi thích viết lách hơn là đánh đấm.

Đúng vậy đấy ,ngoài việc anh ấy sẽ góp hết 1 đống của cải của mình vào cái két sắt nhà tôi ,thì anh ấy sẽ còn vứt luôn sự nghiệp thành công thấy rõ của mình để thay tôi làm cái công việc buôn bán,vận chuyển ,kinh doanh đầy bạo lực kia.Chỉ vì tôi ,vì tôi thôi sao.

Kwon Ji Yong ,con người tài năng đầy mình ,chỉ có 1 niềm đam mê duy nhất là âm nhạc , đã bị âm nhạc làm cho say mê từ khi mới 5 tuổi, đã biết sáng tác nhạc rap từ khi mới học tiểu học.12,13 năm theo đuổi,vậy mà anh ấy đã vứt hết chỉ bằng 1 lời hứa hẹn ư.Tất cả vẫn chỉ vì tôi.

Tôi ko thể ,tôi ko thể đói xử như vậy với anh ấy,ko thể tước đi niềm đam mê ấy chỉ vì bản thân mình.Tôi yêu anh ấy hơn tất cả mọi người ,hơn tất cả những gì tôi đã từng nhìn thấy,hơn tất cả những nơi mà tôi đã đi qua ,hơn cả gia đình này và hơn cả bản thân tôi.

Tôi muốn được ở gần anh ấy,muốn được nghe anh ấy lẩm bẩm bài hát mới,muốn được anh ấy đút cho ăn vào buổi sáng và được nằm trên lưng anh ấy vào buổi chiều.Muốn được giựt tóc anh ấy để thấy anh ấy nhăn mặt nhe răng.Muốn được anh ấy ôm ấp mỗi ngày, được anh ấy hôn, được anh ấy yêu chiều và được anh ấy nghe anh ấy thầm thì.

Đó là người đầu tiên và duy nhất khiến cho tôi cảm thấy mình đang yêu và được yêu thật nhiều,như thể đó là người dành riêng cho tôi,là người được sinh ra để trở thành của tôi.Là người luôn mang đến cho tôi sự vui vẻ và lãng mạn.Kể cả khi anh ấy lừa dối tôi,tôi vẫn ko thể ngừng yêu anh ấy.

Đó là sự thật,một sự thật mà tôi đã từng che dấu…..

Nhưng nay,có lẽ tôi lại phải tiếp tục che dấu nó…..

Bởi tôi ko thể để người tôi yêu hi sinh cả cuộc sống của anh ấy vì tôi….

Bỗng có tiếng mở cửa .Cái bàn trang điểm tôi đã đẩy ra chỗ khác nên bây h,cửa được mở ra khá dễ dàng.

Dù nhắm hờ mắt ,tôi vẫn nhận ra 1 cách rõ ràng người đang ở trong bóng tối….

Anh ấy nhẹ nhàng ngồi xuống sàn nhà,tựa 1 bên cánh tay vào giường và lặng lẽ ngắm nhìn tôi….

-Anh ngồi như vậy ko thấy mệt ư –Tôi lên tiếng ,vẫn khép hờ mắt ,tôi kéo 1 ít chăn của mình ra,lấy tay vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh –Anh lên đây đi.

Anh ấy nhẹ nhàng leo lên,chui vào chăn và ôm lấy tôi.

-Anh sẽ ko làm gì đâu ,chỉ ôm em thế này thôi –Anh ấy dịu dàng nói –Em ko giận anh nữa à ?

-Ko giận nữa-Tôi đáp –Em yêu anh.

Đây có phải là lần đầu tiên tôi nói câu này với anh ấy ko nhỉ.

Có lẽ là đúng rồi bởi tôi thấy anh ấy đang cười ngoác đến tận mang tai.

-Thật hả,thật hả,em nói lại xem nào –Anh ấy toe toét –Em nói lại lần nữa đi.

-Chỉ nói 1 lần thôi.Ko nghe rõ thì nghỉ.

-Thôi mà, thôi mà ,anh nghe rõ lắm rồi ,khắc cốt ghi tâm rồi –Anh ấy ôm siết tôi vào lòng.- Để anh ru em ngủ nhé.

Rồi anh ấy bắt đầu lẩm nhẩm 1 bài gì đấy bằng cái giọng đặc biệt của mình....

Là bài hát mà anh ấy đã lần đầu tiên hát để tỏ tình với tôi (nhưng lúc đó tôi cố lờ đi).

“Hate how much I love you girl..

I can’t stand how much I need you…

And I hate how much I love you girl….

But I just can’t let you go….

Hate that I love you so….”

“Xin lỗi anh,em lại sắp làm tổn thương anh nữa rồi……..”

************************************************** ********

Sáng hôm sau ,khi tôi vừa mở mắt, đã thấy ngay 1 mẩu giấy ở ngay chiếc gối bên cạnh mình.

“Anh đi lấy đồ ăn sáng cho e và sẽ quay lại ngay ,ko thấy anh thì cũng đừng có mà khóc nhè.

Yêu em.”

“Em xin lỗi,em xin lỗi anh hàng ngàn hàng vạn lần……..” Tôi thầm nghĩ rồi cầm điện thoại chạy vào nhà vệ sinh,chuẩn bị làm 1 việc có lỗi với người tôi yêu nhất trên đời.

Tôi nhắn cho Jae oppa ,người vẫn đang còn ở bên Nhật 1 cái tin .

“Oppa ,5 phút nữa hãy gọi lại cho e nhé,và chỉ cần nghe em thôi, đừng thắc mắc những điều em nói có nghĩa gì,làm ơn hãy giúp em “

5 phút sau ,Jaejoong gọi lại thật….

-Có chuyện gì vâỵ em ,em cần anh giúp gì ư –Sau nhiều tháng ko gặp ,Jaejoong đã chin chắn hơn hẳn,ko còn có giọng của 1 đại công tử hung hăng hống hách nữa.

Đúng lúc này,tôi nghe bên ngoài có tiếng mở cửa,có lẽ Ji Yong đã quay trở lại.

-E nhớ anh lắm Jae à –Tôi liền đổi giọng –Anh ko biết mấy tháng vừa rồi e khổ sở thế nào đâu.

-Em đang nói gì vậy ? 

Bên ngoài chợt tĩnh lặng lạ thường…

-Em định sang bên đó với anh nhưng lại bị cản đường –Tôi tiếp tục,chỉnh giọng của mình sao cho đủ nhỏ để giống như 1 cuộc gọi bí mật nhưng vẫn đủ to để người bên ngoài nghe thấy –Jae yêu,em biết rồi mà,em biết rồi,anh chờ em nhé,em sẽ tìm cách để qua đó sớm mà.

-Anh ko hiểu em đang nói cái gì ? -Giọng oppa đầy sự ngạc nhiên –EM làm sao vậy.

-Rồi,rồi,thôi,mình đừng nói nữa nhé,em sợ bị phát hiện lắm –Tôi nói tiếp nhưng tai vẫn hóng ra ngoài –Khi nào được em sẽ gọi lại cho mình mà –OMG,tôi vừa gọi Kim Jaejoong là “minh”.-Thôi nhé,thôi nhé ,em dập máy đây,yêu mình –Tôi gác máy trước khi Jae kịp nói thêm câu nào.

Tôi hít 1 hơi thật mạnh ,lấy lại dũng khí,tôi mở cửa bước ra…..

Bên ngoài ,1 người đang bê trên tay khay đồ ăn thơm phức với 1 bông hồng đỏ, đứng chết lặng trước cửa nhà tắm.

Từ khuôn mặt người đó,chảy xuống 2 hàng nước mắt…..

-Cô ko yêu tôi –Ánh nhìn đau đớn của người đó như lưỡi dao nhọn hoắt cắm vào tim tôi.

Người đó thả cho khay đồ rơi xuống sàn trước khi bỏ đi thật nhanh….

Tôi úp hai tay lên mặt,cố ko cho nước mắt của mình thoát ra ngoài….

Xin lỗi ,em yêu anh…

TBC.

Endchap 32.

Chap 33.

-Cháu đi đi -Người phụ nữ mà tôi phải gọi bằng bác chán nản nói với tôi –Đây là toàn bộ tiền của cháu,thẻ tín dụng,sổ tiết kiệm…tất cả những thứ mà cháu đã tự kiếm được-Người đó đẩy các loại giấy tờ ,thẻ ,tiền mặt ra trước mặt tôi –Cháu hãy cầm lấy hết và đi đi,từ nay ko có việc gì cho cháu ở nhà nữa .Hãy đi thật xa vào.

Tôi tròn mắt ngạc nhiên,gần như ko tin vào những gì mình đang chứng kiến.

Như để trả lời cho thái độ thắc mắc ko che giấu của tôi,người phụ nữ ấy nói.

-Cậu Kwon bên kia đã từ bỏ cuộc hôn nhân với cháu rồi,và như vậy,cháu sẽ ko thuộc gia đình này nữa,ko có trách nhiệm gì với bang hội nữa cả.

-Tại sao lại như vậy ?- Tôi nhíu mày.

-Đây,cháu xem cái này đi –Bác tôi đặt lên bàn 1 quyển sách dày cộp ,bìa da nâu,và chữ trong đó hoàn toàn là viết tay. Đó là di chúc hay giống như là 1 cuốn bí kíp mà ông đã bắt đầu viết từ trước khi chết 2 năm.(dù ông tôi hoàn toàn bị mù) –Theo như trong này có viết,nếu như cháu bị người mà ông đã chỉ định cưới từ bỏ thì cháu sẽ ko phải tiếp quản bang hội nữa,mọi chuyện đều sẽ giao cho Ji Hoon.

Quyển sách này được viết khi tôi còn chưa ra đời (hay chưa có cơ hội ra đời ) ,thế nhưng nó lại ghi 1 cách rất cụ thể về cuộc đời cũng như con người tôi.Thế nên,sách viết thế nào,tôi làm theo như vậy.

-Cháu sẽ lại phải tiếp quản bang hội nếu như trong vòng 3 năm kể từ ngày cháu bị ruồng bỏ,hai đứa lại quay về với nhau –Bác tôi tiếp tục đọc –Sau 3 năm,mọi chuyện đều ko có ý nghĩa gì nữa.

3 hay 4 năm thì cũng thế thôi,tôi nghĩ thầm trong bụng,anh ấy sẽ ko bao h quay lại với tôi nữa đâu. Ý nghĩ đó khiến mắt tôi bắt đầu cay ,tôi nhanh nhẹn ôm hết đống tài sản riêng của mình trở về phòng và bắt đầu thu dọn đồ đạc.Cố giữ cho mình bình tĩnh nhưng tôi ko thể cầm được nước mắt khi nghĩ về Ji Yong,nghĩ về tình yêu của chúng tôi.Tự tay tôi đã phá nát nó 1 cách tàn nhẫn,tự tay tôi đã bóp nát trái tim người tôi yêu,tôi nhận ra rằng ko bao h mình có thể tìm lại những gì đã mất.

Chợt tôi nghe thấy tiếng bước chân ngập ngừng của anh Ji Hoon nơi cửa phòng,trông anh ấy cũng ko vui vẻ hơn tôi là mấy .Anh ấy nhẹ nhàng đến bên,thu xếp đồ đạc cho tôi.Trong cả gia đình,dù rất nghiêm khắc vs tôi nhưng anh Ji Hoon cũng là người quan tâm đến tôi nhiều nhất.Anh ấy cũng là người duy nhất biết việc tôi sáng tác mà ko nói lời nào,cũng là người duy nhất ko ngăn cấm những sở thik âm nhạc và thời trang của tôi.Và internet trong phòng cũng là anh ấy lắp cho tôi.

-Em hãy đi Nhật đi,anh đã gọi điện cho ông thầy của em rồi – Anh ấy từ tốn nói trong khi xếp đồ cho tôi -Thủ tục nhập học cho em ở bên FO2 anh sẽ lo giúp,tiến bạc nếu thiếu cứ bảo anh.Trong 3 năm tới,em hãy cố tránh Kwon Ji Yong, đừng để tương lai của mình bị gián đoạn,em hiểu ko.Mọi chuyện ở đây,anh sẽ gánh vác giúp em.

-Em thật có lỗi với anh…-Tôi nói nhỏ -Bao nhiêu khó khăn đều đổ lên đầu anh hết .Còn về Ji Yong,anh ko phải lo đâu,anh ấy đã ko cần em nữa rồi.

-Em đừng nói thế -Anh ấy dịu dàng nhìn tôi –Anh là anh trai em cơ mà,anh ko giúp em thì giúp ai.-Ngừng 1 lát anh ấy nói tiếp –Kwon Ji Yong yêu em và cậu ta có thể đợi được.

-Ko đâu-Tôi lắc đầu –Anh ấy ghét em lắm rồi.

-Em cứ tin ở anh –Anh ấy nói chắc nịch -Cậu ta sẽ đợi em.Chỉ cần em tin ở cậu ta thôi.

Tôi gượng cười,tôi hiểu rằng anh Ji Hoon đang muốn an ủi tôi.Nhưng thực sự,tôi đã ko còn lòng tin rằng Kwon Ji Yong sẽ quay lại với mình.

3 ngày sau tôi bay sang Nhật,bắt đầu cuộc sống “Không Ji Yong” của mình.

Ngay khi nhận được tin Hye Sun sẽ qua Nhật sống,Jae Joong đã ko giấu nổi niềm vui của mình.Nhưng khi biết chuyện giữa cô và Ji Yong,anh lại ko cảm thấy vui.Bởi ngay khi nhìn thấy cô ở sân bay,anh hiểu rằng chuyện đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng thế nào tới HyeSun.

-Em ko nhận ra chị nữa –Chang Min sau khi ôm chầm lấy HS đã vội hét lên –Trông chị thảm thương quá .

-Nhóc con ,nói gì thế,chị vẫn xinh xắn thế này còn gì –HS cười gượng.

-Xinh thì vẫn xinh –Jun Su nhận xét – Nhưng cái sắc thái u sầu nó vây kín khuôn mặt chị rồi.

-Ai cũng biết chuyện của e với Ji Yong rồi – Yunho chợt nói –Em ko cần phải tỏ ra vui vẻ trước mặt bọn anh đâu.-Lời nói của Yun Ho ngay lập tức nhận được sự đồng tình bằng ánh mắt của YooChun.

-Bọn em chia tay nhau mà nhiểu người biết thế ư ?- HS cười nhạt. Rồi như ko thể kiềm chế được cảm xúc của mình ,tiếng khóc bỗng vỡ oà.

-Hu hu hu…. Đúng rồi…huh u hu ….e với….anh ấy …đã…chia tay rồi –HS ngồi thụp xuống và khóc như 1 đứa trẻ.

JaeJoong im lặng nãy giờ liền lại gần cô,kéo 2 tay cô dậy và nhấc cô đứng thẳng lên.

-Em ko yếu đuối như vậy –Anh cứng rắn nói – Ji Yong có thể chờ em được –Jae vô tình nhắc lại lời của Ji Hoon.

-Ko …anh ấy…ko chờ em nữa đâu – HS lắc đầu,nghẹn ngào nói.

Chẳng biết làm gì hơn,anh đành ôm lấy cô vào lòng,nhẹ nhàng an ủi.

JaeJoong ,HyeSun hay 4 người còn lại đều hiểu cái ôm giữa anh và cô lúc này chỉ là 1 sự động viên giữa những người bạn.Thế nhưng,từ đằng xa có người lại nghĩ rằng đó là cái ôm thể hiện tình yêu.

Người đó lẳng lặng quẳng tấm vé mà mình đã mua sẵn cho người khác vào thùng rác,quay lưng bay về Hàn Quốc,trong lòng anh,mọi hi vọng đều đã tan vỡ,tất cả chỉ còn lại niềm đau.

-Huyng ạ ,em đã như 1 thằng điên vậy – Ji Yong vừa nốc rượu vừa lè nhè nói vs Top,người bạn thân đang ngồi trước mặt cậu.-Em nghĩ rằng cô ấy vì một lí do nào đó mới tìm cách rời xa em,nên em đã bay sang Nhật mà ko hề suy nghĩ,chỉ cần kéo được cô ấy về .Thế mà…-Ji Yong nói ,giọng chua xót -tận mắt em nhìn thấy cô ấy ôm JaeJoong giữa sân bay.Cô ấy thực sự là ko yêu em mà -Cậu chợt hét lên đến lạc cả giọng,bàn tay nắm chặt chiếc cốc.bằng 1 sức mạnh ko tưởng,cậu bóp vỡ chiếc cốc từ bào giờ –Cô ấy thực sự ko yêu em…..

-Anh hiểu –Top ko biết nói gì hơn.

Yongie đưa bàn tay đang rỉ máu của mình lên tự bịt mắt.

-Em ko muốn mở mắt ra nữa,ko được nhìn thấy cô ấy thì em chết mất…Em chết mất……-Tấm thân gầy gò của cậu run rẩy một cách đáng thương,những ngón tay dài vẫn tiếp tục chảy máu.Từng giọt,từng giọt chảy dài trên khuôn mặt như những giọt nước mắt đớn đau.

Ở cách đó rất xa….

-Ko được nhìn thấy anh ấy thì em chết mất…-HS nghẹn ngào –Em muốn gặp anh ấy…nhưng ko thể được nữa rồi…

5 chàng trai cao lớn chỉ biết nhìn 1 cô gái nhỏ bé đang ngồi khóc thút thít trên ghế sôpha nhà mình mà ko thể làm gì hơn.Bởi sau khi nghe cô kể lại mọi chuyện ,họ cũng chắc chắn một điều rằng nếu mình là JI Yong,mình cũng khó có thể tha thứ cho 1 hành động tàn nhẫn như vậy.

Nhưng họ đâu phải là Kwon Ji Yong…..

HS được xếp cho 1 căn hộ ở ngay cạnh căn hộ của DBSK,bởi theo lời thầy YooJaeSuk thì cô nên ở cạnh những người thân thuộc nếu ko muốn trở thành kẻ cô đơn giữa Tokyo rộng lớn này.

Trong tuần đầu tiên đến,HS ko làm gì khác ngoài việc nằm lăn lóc trong nhà đến khi bị 1 trong 5 bạn hàng xóm gọi dậy hoặc khá hơn thì ngồi nghe đi nghe lại 1 cái đĩa ,cái đầu tiên và duy nhất mà Yongie đã tặng cho cô để rồi lại ngồi khóc như 1 đứa dở hơi.

Tuần thứ 2 cũng ko khá hơn là mấy.

Đến tuần thứ 3,cô bị JunSu và Chang Min lôi đến bệnh viện để kiểm tra mắt vì họ sợ rằng nếu cứ tiếp tục cái đà này thì HS sớm muộn gì cũng sẽ bị mù vì khóc quá nhiều.

-2 đứa cứ yên tâm-HS khoát tay nói với Su và Min -từ nhỏ chị chưa khóc bao h nên có nhiều nước mắt lắm, để dành từ lâu rồi mà,ko sao đâu.

-Chính cái thứ nước mắt để dành từ lâu đấy đang khiến cho mắt e trông như 2 cái sủi cảo đấy –Yun Ho sa sả quát HS.Nửa tháng trở lại đây,HS nhận ra rằng Yun Ho đã người lớn hơn và ra dáng 1 ông anh cả giữa 1 bầy e nhỏ.

-Đúng rồi ,em nên uống thêm thuốc bổ ,và ăn nhiều rau củ như cà rốt hay cà chua ,hay là…-Nếu YunHo là 1 ông anh gia trưởng thì YooChun lại là một bố già suốt ngày dạy dỗ.

Còn Jae thì là….

-Này trời đánh,cái áo này tôi thấy cô mặc nửa ngày rồi đấy,sao ko về tắm rửa đi cứ ngồi bên này xem ti vi với ăn chực bỏng ngô của tôi là sao –Y như 1 bà mẹ chồng khó tính –Nhanh lên rồi còn sang ăn cơm ,mà cuối tháng phải đóng tiền đấy chứ tôi ko phải ô sin nhà cô đâu nhé.

-Biết rồi –HS làu bàu đứng dậy,ko quên ném lại 1 cái bỏng ngô rõ to lên đầu Jae.

Chính sự ân cần của Su và Min,sự lên lớp của Ho và Chun cũng như sự khó tính của Jae đã dần giúp HS khôi phục lại tính cách trước đây của mình.

Sang tuần thứ 4,HS bắt đầu sáng tác trở lại ,bắt đầu đi học ,làm quen bạn mới và bắt đầu tìm lại tiếng cười của mình.Nhưng dù thế nào ,cô cũng ko thể chữa lành được vết thương lòng mà cô đã tự gây ra cho mình.

2 tháng sau,Jae bắt đầu thấy lại con người lạc quan ,vui vẻ của HS ,lại thấy cô cãi vã và trêu chọc anh .Anh chợt nghĩ rằng có khi cô đã bắt đầu quên Yong,và có khi trái tim cô ấy đang còn chỗ trống cho 1 ai khác ….

Nhưng 2 tháng sau,trong 1 lần HS rút ví ra trả tiền cà phê,anh đã nhìn thấy thứ mà cô thường vẫn giấu kín. Đó là bức ảnh 1 chàng trai gầy gò,khuôn mặt xương xẩu ,trông thì ko thể nói là đẹp trai nhưng anh ta lại trông khá dễ thương với nụ cười trẻ con cùng đôi mắt biết nói.

Jae chợt nhận ra rằng ko phải cô ấy đã quên mà là cô ấy quyết tâm sẽ chờ,sẽ chờ đến khi mình hoàn toàn tự do,sẽ chờ đến khi mình đủ sức mạnh để có thể tự tin giành lại tình cảm của mình…

Cô ấy hoàn toàn ko hề quên…..

Nhưng liệu người kia có quên cô….

2 năm bên Nhật,HS tiếp tục cho ra đời 2 cuốn tiểu thuyết dài kì và 1 kịch bản phim điện ảnh bằng tiếng Nhật.Sự thành công của tác phẩm đó đã giúp cô trở thành nghệ sĩ Hàn Quốc đầu tiên và trẻ tuổi nhất được trao giải thành tựu của năm về Văn Học Nghệ Thuật tại Nhật Bản.Khi bước lên thảm đỏ nhận kỉ niệm chương,cô mới chỉ 19 tuổi.Sách của cô được xuất bản ở cả Hàn Quốc và Nhật Bản,cô trở thành 1 hiện tượng được nhiều người biết đến.Cùng với đó,HS tiếp tục theo học trường Viết Văn Tokyo trong khi vẫn học tiếp tại FO2.

Về phần Ji Yong,trong 2 năm đó,cậu đã thay đổi hoàn toàn,trở thành 1 trào lưu mới về âm nhạc và thời trang.Cùng với đó là tốc độ nổi tiếng chóng mặt và những cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng,ko ai còn có thể nhận ra Yongie đáng yêu ngày nào.Thay vào đó là 1 G-Dragon ăn chơi trác táng ,kiếm nhiều tiêu nhiều,lạnh lùng trong công việc và trong tình cảm.Những kiều nữ mà anh vẫn đi cùng hàng tối ko thể ở bên anh quá 1 đêm,hết người này đến rồi lại đi.Khó có thể đoán được điểm dừng của chàng trai 19 tuổi đa tài này.

2 năm trôi qua ,mọi thứ đều đổi khác…thế nhưng tình cảm liệu có dễ dàng thay đổi….

-Nuna,em bảo này – Chang Min khều chân dài của mình sang chọc vào lưng HS,người đang ôm bát bỏng ngô ,ngồi khoanh chân dưới sàn,mắt chăm chú nhìn vào TiVi.

-Gì –HS mắt vẫn ko rời khỏi tivi.

-Nu na biết lần này bọn em về Hàn Quốc biểu diễn ,em đã nhìn thấy cái gì ko .

-Ko-HS đáp gọn lỏn.

-Bọn anh hôm đó đã ngồi chung phòng chờ vs BigBang- YunHo tiếp lời –Khi ấy 4 người kia đang thay đồ,chỉ còn mình Yongie đang ngồi làm tóc.Cậu ta ngủ gật.

HS ngước nhìn YunHo và Chang Min bằng cái mắt khó hiểu.Ko để cô phải thắc mắc,Yun Ho nói tiếp.

-Lúc đấy chị stylish đang làm tóc cho cậu ấy như thế này này -Vừa nói Jun Ho vừa cầm điều khiển giả làm máy sấy tóc, đồng thời túm lấy tóc gáy của Chang Min ,diễn lại cảnh mà họ đã nhìn thấy- Chị ấy hất hết phần tóc che gáy của cậu lên ,ngay lập tức bọn anh nhìn thấy 1 hình xăm.

-Hình xăm tên của noona đó –Chang Min láu táu nói ngay –Trong lúc Yong huyng đang ngủ gật,bọn em đã nhìn thấy ở gáy huyng ấy xăm tên chị đấy .Còn thẳng theo sống lưng thì là dòng chữ “My only love”.

HS há hốc mồm,cứng họng ko nói được lời nào,2 mắt mở to nhìn chằm chằm về phía YunHo và ChangMIn.Mãi cô mới lắp bắp được…

-2 người có nhìn lầm ko vậy???

-Sao mà lầm được –Chang Min phẩy tay –Cái hình xăm sau cổ rõ ràng là “HS gangster”,là phần đầu của “My only love” ở dưới lưng,chỉ có điều bình thường thì ko nhìn được cái ở sau gáy,chỉ nhìn thấy cái dưới lưng thôi nên ko hiểu gì cả.-Chang Min giải thik rành mạch và ngay lập tức nhận được mấy cái gật đầu xác nhận của YunHo.

Sau khi đã đờ người ra 5 giây,HS liền đứng bật dậy, để bát bỏng ngô sang 1 bên và chạy ra cửa,xỏ dép định đi về.

-Ko ăn cơm còn chạy đi đâu đấy –Jae gọi với ra từ trong bếp.

-Đi học –HS đáp nhanh –Em sẽ hoàn thành toàn bộ chương trình học trong năm nay,năm sau e sẽ về nước.

Nói rồi cô chạy biến ra khỏi cửa…

Bất giác JaeJoong nở 1 nụ cười,là lần đầu tiên sau 2 năm,anh cảm thấy nhẹ nhõm đến vậy,dường như tình cảm đơn phương kia đã ko thể dày vò anh thêm nữa.Anh biết mình đã sẵn sang để nó ra đi 1 cách thanh thản.

-Vào ăn cơm đi 2 người kia –Jae quay sang nói vs Ho và Min –Con bé đó sẽ tự mua đồ ăn,nó có nhiều tiền lắm rồi.

HS vốn định rút ngắn việc học của mình trong 1 năm nhưng khoảng 2 tháng sau,1 tin tức động trời khiến cô quyết định phải rút ngăn hơn nữa.

Kwon Ji Yong chính thức công khai mối quan hệ tình cảm với SNSD Sunny….

TBC.

Chap 34

Thịch…thịch…thịch….thịch….thịch� ��..thịch…thịch…thịch..thịch.thịch� �…

Có ai nghe thấy cái âm thanh kì quặc đó ko nhỉ,hay chỉ mình tôi nghe thấy con tim bất trị của mình đang đập liên hồi…..

Lý do của sự vận động bất thường đó là….

Park Hye Sun đang đứng trước mặt tôi,bằng xương bằng thịt….

Tôi chớp mắt mấy cái để chắc chắn mình ko nhìn nhầm…..

Tôi lén lút thò tay ra sau lưng tự cấu mình để tự thấy mình đang tỉnh chứ ko phải lại đang chìm vào những giấc mơ thường trực của mình…..

Éc, đau quá,tôi đang tỉnh thật rồi…..

Cô ấy,người con gái tôi vẫn mong nhớ ,chờ đợi trong suốt 3 năm qua đang đứng cách tôi khoảng 5m, đối diện với đạo diễn của bộ phim tôi đang quay….

Cô ấy trông quá dễ thương trong chiếc áo len mỏng màu vàng chanh, quần ống côn đen với giày nâu nhạt,hoàn toàn phù hợp với túi xách cùng màu hiệu Prada và mái tóc dài kiểu cách màu cà phê sữa đang được giấu trong chiếc mũ len màu đen. Ôy,tôi đi chết đây, đáng yêu quá sức chịu đựng…..

Nhưng khoan khoan,tôi cố kiềm chế để bàn tay mình ko đưa lên vẫy,tôi đang giận cơ mà,phải thật lạnh lùng, ko được xúc động.Ngay lập tức,khuôn mặt tôi đanh lại, ý thức về mối quan hệ giữa cô ấy và Kim JaeJoong kéo tôi về thực tại,khi mà dưòng như cô ấy đã ko còn là cô gái của riêng tôi.

Hừ,thế thì cô ấy còn quay trở về đây làm gì nữa,sao ko sống sung sướng bên Nhật luôn đi. Ở đó cô ấy vừa có tiền vừa có danh tiếng lại có cả Kim JaeJoong nữa cơ mà.

Hay là cô ấy đã chia tay với Kim JaeJoong rồi ,nếu thật đúng như vậy thì có lẽ cô ấy về đây chỉ để quên huyng ấy.Như thế thì có còn cơ hội cho tôi ko?

“Tỉnh lại đi,3 năm trước cô ấy đã bỏ mày thì 3 năm sau cũng ko thay đổi gì đâu”,Tôi tự nhắc nhở bản thân “Hãy tự giữ lại cho mình chút tự trọng,năm xưa bị lừa dối còn chưa đủ hay sao”.

Đúng rồi,3 năm trước con người ấy đã nhẫn tâm lừa dối tôi, đùa giỡn trên tình cảm của tôi,cuối cùng là vứt bỏ nó 1 cách ko thương tiếc.Tôi ko thể đếm nổi những đêm thức trắng vì nhớ em,ko thể quên được cái cảm giác trống trải khi thức dậy mỗi sáng,với 1 người xa lạ ko phải em ở trên giường mình,tôi ko nhớ nổi mình đã phóng xe tới Gangu(xem lại chap 18,19) bao nhiêu lần chỉ để tìm lại những kí ức lãng mạn của chúng ta.Mỗi ngày trôi qua như ko thể dài hơn,tôi chỉ ước mình có thể ngủ mãi để được gặp em trong mơ nhiều hơn nữa.Tôi yêu em đến mức có thể chết đi ngay được.

Vậy em lại đối xử với tôi như thế,sao em dám xuất hiện trước mặt tôi thêm lần nữa,e ko sợ tôi sẽ giết chết em sao?

Hình như cô ấy cũng đã bắt đầu biết sợ,tôi có thể thấy 1 tia lo lắng ánh lên trong mắt cô ấy khi 4 mắt chạm nhau.Cô ấy rút từ trong túi một quyển sổ hay quyển lịch bỏ túi gì đó,xem xét 1 lúc.Rồi len lén nhìn tôi, đột nhiên nói nhanh điều gì đó với đạo diễn rồi quay lưng định bỏ đi.

Định bỏ trốn ư??? 

Rất may là đạo diễn đã giữ cô ấy lại và kéo đến chỗ tôi. Đạo diễn Lee,người đàn ông hơn 30 tuổi với cặp kính dày cộp,hồ hởi nói với tôi :

-Hey,Ji Yong,tôi đã tìm được 1 biên kịch xịn cho bộ phim của chúng ta rồi đây này.-Huyng ấy chỉ về phía HS -Chắc cậu cũng biết cô ấy đúng ko,cô ấy cũng từng học FO rồi mà.

-Có biết qua qua –Tôi lạnh lùng đáp .

Cô ấy khẽ liếc nhìn tôi,ko nói gì ,khiến tôi càng thêm bực bội.

-Sao 2 người im hơi lặng tiếng quá vậy,lâu rồi ko gặp nên ko biết nói gì hả-Đạo diễn Lee lên tiếng ,cố phá vỡ ko khí căng thẳng.

-Đúng ,khá lâu rồi –Tôi gật đầu.

Cô ấy vẫn tiếp tục im lặng….

-Lần này HS vừa về nước là tôi liên lạc ngay để có thể cùng hợp tác trong bộ phim mới của chúng ta -Đạo diễn Lee nói –Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Ji Yong,nên HS hãy giúp đỡ cậu ấy nhé ,anh rất tin tưởng vào khả năng của 2 người,bộ phim sẽ thành công nếu 2 người hợp tác tốt đẹp với nhau.HS này,có lẽ e nên dành thêm thời gian với Ji Yong để….

-Xin lỗi –Cô ấy đột ngột ngắt lời –Bây h em đag có việc gấp,chuyện làm phim chúng ta trao đổi sau có được ko ạ.

Nói rồi cô ấy vội vàng bỏ đi….

Tôi tự nhắc mình ko được giữ cô ấy lại,thế nhưng, đó chỉ là mong muốn của não bộ,bởi trên thực tế,chân tôi vẫn cứ chạy theo sau.

***

Ji Yong đuổi theo cô HyeSun đến bãi xe,dường như cô ấy nhận ra được sự bám đuổi của anh nên đã sử dụng 1 số tuyệt kĩ của mình để cản đường ,ví như ném ám khí ra đằng sau ,nhảy nhanh qua mấy chiếc xe hay bước luồn lách qua các xe đang đi trên đường để làm rối mắt anhi…Nhưng thật đáng tiếc cho cô ấy vì người đuổi theo lại là Kwon Ji Yong,người có trình độ hơn hẳn.Và tất nhiên,sau khoảng 30 phút rượt đuổi anh đã tóm được cô trong 1 con hẻm nhỏ vắng người.

-Em đang trốn anh đấy à ? –JY đẩy cô vào tường và hỏi với giọng khá dữ dằn.

Cô ấy hít một hơi dài rồi bình tĩnh nói 

-Việc gì mà e phải tránh anh cơ chứ .-Cô đẩy anh ra và vênh mặt lên –Em đang đi công chuyện thì anh nhảy ra cản đường,thế thôi.

-Đây là tất cả những gì em có thể nói với anh sau 3 năm chúng ta ko gặp nhau à ?-Ji Yong đẩy HS trở lại áp lưng vào tường.

-Chúng ta chưa xa nhau được 3 năm đâu –Cô ấy lắc đầu và cố gạt tay anh ra.-Anh để em đi đi.

-Ko –Anh đáp cụt lủn.Hai tay vẫn nắm chặt vai cô.

-Buống ra –Cô vùng vẫy dữ dội và lấy hết sức đá vào chân anh.

Đau,nhưng anh quyết ko để cô dễ dàng như vậy,tay anh vẫn giữ chặt ko chịu buông.

-Nói đi .Anh muốn gì?-HS bất lực hỏi khi thấy sự chống cự của mình gần như là vô hiệu đối với anh.

-Anh nói ra liệu em có nghe theo ko ? –Yongie hỏi với giọng điệu của 1 tên côn đồ chính hãng.

-Anh thật….-Hye Sun tức nghẹn ko nói nên lời.

-Thứ nhất,anh muốn một cái hẹn đi ăn tôi –Anh phớt lờ thái độ căm phẫn của cô ,tiếp tục -Mầ để đi ăn được thì em phải ngồi lên xe của anh ,mà để thoát ra khỏi đây để có thể leo lên xe,em cần phải hôn anh 1 cái.

-Aishhi,anh là cái đồ…đồ…đồ …-Hye Sun giận dữ -Tôi ko cho .-Cô ấy đã chuyển sang xưng “tôi”, đủ thấy mức độ bực tức hiện giờ.

-Ko cho anh cũng lấy –Ji Yong cười mỉm,rồi ngay lập tức áp môi mình vào bờ môi mềm mại của HS,2 tay khoá chặt tay cô để cô ko thể kháng cự.HS cắn chặt môi,quyết ko chịu hé ra dù chỉ 1 chút.Mặc dù vậy,Yongie cũng nhất định ko buông tha,tiếp tục dùng vũ lực để có thể đoạt được 1 nụ hôn đúng nghĩa.Cuối cùng HS đành phải dùng đến răng,cô cắn mạnh vào môi Ji Yong khiến anh phải lập tức thả cô ra để đưa 2 tay ôm lấy bờ môi rớm máu của mình.

-Em có biết miệng là 1 trong những bộ phận quan trọng nhất của ca sĩ ko ? –Ji Yong tức tối hỏi.

-Anh có biết bàn tay là tài sản vô giá của nhà văn ko –Hye Sun bật lại,giơ đôi tay đỏ ửng vì bị nắm chặt của mình lên.

-Chỉ là 1 cái hôn thôi mà ,em có nhất thiết phải dữ dằn như vậy ko ? –Ji Yong quyết ko kém cạnh.

-Ai bảo anh tự nhiên vồ lấy tôi như vậy,lại còn bóp cho sưng tay tôi nữa ,cho chết –HS cũng ko chịu nhường.

-Này , đại gian ác ,JaeJoong ko dạy em cách sửa tính hung bạo của mình à – Ji Yong chợt cười khẩy.

-Dạy hay ko ko liên quan đến anh –HS nói nhanh rồi bỗng tung 1 đám bột trắng vào mặt JI Yong .Thì ra trong lúc Ji Yong mải ôm miệng,HS đã nhanh tay lấy gói bột cay trong túi, đợi JY ko để ý,cô vội ném vào mặt anh.Nhân cơ hội đó,HS nhảnh tót lên bờ tường sau lưng và chạy như bay qua các mái nhà của người dân.

Vừa bỏ chạy cô vừa nghĩ “May mà mình trốn kịp,nếu bị anh ấy giữ lại thêm chút nữa thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra,thời hạn 3 năm vẫn còn 40 ngày nữa mới hết”.

Còn về phần Ji Yong,trong lòng anh vô cùng khó chịu vì đã để HS chạy thoát.Anh muốn bắt cô phải nói rõ mọi chuyện lúc xưa,phải giải thik cho tất cả những đau khổ cô đã gây ra cho anh,và hơn cả,anh muốn cô lại thuộc về mình.

“Em ko chạy thoát khỏi anh đâu” –Yongie nhìn thẳng vào gương, đưa tay chạm vào vết cắn trên môi,tự lẩm bẩm với chính mình.

Mải mê với những ý muốn chiếm hữu HS của mình,Ji Yong đã quên mất rằng mình vẫn còn đang có quan hệ tình cảm với 1 người khác nữa.

Chính là người này .

-CÁI GÌ,PARK HYE SUN VỀ NƯỚC RỒI Á,LẠI CÒN GẶP JI YONG RỒI SAO ? –Sunny hét lạc cả giọng ngay khi nhận được thông tin nóng hổi từ 1 người bạn làm việc tại trường quay của đạo diễn Kim.

-Sunny,tớ khuyên cậu nên từ bỏ ngay từ bây h – Jessica nghe được mọi chuyện,thản nhiên nói. -Nếu Park Hye Sun đã về thì dù có là Taylor Swiff cũng ko giữ được Kwon Ji Yong đâu.

-Ko thể thế được –Sunny gằn giọng –Cô ta đã bỏ anh ấy rồi cơ mà,và chính tớ,chính tớ đã kéo anh ấy ra khỏi tuyệt vọng.

-Cậu nói thế ko thấy xấu hổ sao –Jess cười khẩy - Cậu chỉ là 1 trong ti tỉ bạn gái của Kwon Ji Yong thôi,mà nếu như ko có báo chí giúp đỡ thì còn lâu cậu mới có thể được biết đến với tư cách là bạn gái G-Dragon.

-Ko phải thế -Sunny quay sang lườm Jess-Tớ mới chính là tình yêu đích thực của anh ấy,Con nhỏ HS chỉ là mối tình đầu vớ vẩn thôi,chắc gì nó đã xinh được như tớ,khéo nhìn thấy nó xong Ji Yong còn thấy thất vọng thêm ấy chứ.

-Cậu nghĩ thế cũng được –Jessica nhún vai,toan bỏ đi –Sau này nhận được hậu quả ko mấy hay ho thì đừng trách tớ ko báo trước nhé.

Tất nhiên,với đầu óc nông cạn của mình,Sunny hoàn toàn ko thể hiểu được ý nghĩa sâu sắc trong câu nói của Jess.

Thế mới bảo ,ngu thì chết chứ bệnh tật gì 

End Chap.

Chap 35.

8h sáng,tại 1 căn hộ cao cấp…

“Hey hey you you I don’t like your girl friend…

No way no way no way I think you need a new one 

Hey hey you you I could be your girlfriend….

No wayyyyyyyyy…..”

Tiếng hát (hét ,hay còn gọi là gào thét ) vang ra từ trong nhà tắm như đang chỉ rõ chỗ mà chủ nhân của căn hộ đang ở.

Bỗng….

“Kiiing…coong…kiing..cong…" chuông cửa kêu lên cắt ngang bài hát (ôi may quá!!!,thêm chút nữa chắc tác giả xỉu tại chỗ quá ).

Hye Sun vội vàng mặc quần áo rồi nhanh chóng chạy ra cửa ,nhìn vào màn hình cạnh cửa.

-Ai đấy???-Hye Sun bật loa rồi hỏi,chiếc camera chỉ quay được phần mũ của người đang đứng trước cửa.

-Pizza -Người đó trả lời ngắn gọn.

“Ờ nhỉ,mình vừa gọi pizza mà”,Hyesun nghĩ thầm rồi chạy đi lấy ví trước khi mở cửa.

Hí hửng mở ra, đóng sập ngay lại…

-AHHHH,sao anh lại ở đây – HyeSun hét ré lên qua loa.

-Anh đưa pizza,em thấy rồi đấy – Ji Yong,lúc này đã đưa mặt ra trước camera,tinh quái nói.

-Thôi đi, đừng nguỵ biện,anh cướp pizza của người ta hả - Vẫn tiếp tục hét.

-Hứ,ai thèm ăn cướp chứ -Ji Yong chu môi –Anh đang đi lên đây thì gặp người đưa bánh,anh kí nhận trả tiền đàng hoàng rồi đó,còn cái mũ thì anh mua luôn,em tự nhiên được mời pizza ko cảm ơn thì thôi lại còn đóng sập cửa vào mặt anh thế hả.

-Ai cần ăn pizza của anh,thik thì anh tự ăn một mình đi,tôi ko rảnh .-HS dứt khoát.

-Hình như em vẫn chưa hiểu tình hình thì phải –Ji Yong bỗng đổi giọng –Bây h em chỉ có 2 lựa chọn thôi,1 là mở của cho anh vào 1 cách đàng hoàng,2 là anh sẽ tự gọi người lên phá cửa và sẽ vẫn vào 1 cách đàng hoàng.Anh cho em 3 giây suy nghĩ.

“Ôi mình quên mất tên này cũng là mafia mà” Hye Sun nhăn nhó nghĩ thầm ,bên ngoài Ji Yong đã bắt đầu đếm.

-Một...

-Từ từ…-Hye Sun hét lên-Tôi mở,tôi mở….

Nói rồi ngoan ngoãn mở cửa nhưng ánh mắt ko hề che dấu sự tức giận.

-Mở ra ngay từ đầu có phải là xong luôn rồi ko,cứ để người ta phải dung đến vũ lực là sao – Ji Yong vừa tháo giày vừa ra rả lên lớp.

-Mới sáng ra anh đã đến ám tôi là sao hả?-HS nhìn JY chằm chằm.

-Phải gọi là đến thăm mới đúng chứ -Ji Yong nói rồi thản nhiên chạy lại ngồi phịch xuống ghế salon , đặt chiếc pizza to đùng lên bàn,quẳng chiếc mũ bán hàng qua một bên rồi với tay lấy điều khiển bật ti vi.

-Anh đang làm cái gì thế -HS quá uất ức,ko biết nói gì hơn,cứ đứng chống tay nhìn Ji Yong.

-Anh cho em lựa chọn – Ji Yong lại đổi qua giọng đáng sợ ban nãy-hoặc là tự mình ngồi xuống ghế,hoặc là để anh kéo em ngồi xuống,nếu em chọn phương án thứ 2 thì chỗ của em sẽ là ở đây này –Ji Yong đập tay lên đùi mình.

-Quá lắm rồi –HS ko chịu được hét lên,chạy lại chỗ ghế salon,với tay lấy cái gối ôm rồi đập túi bụi vào người Ji Yong –Yahhh,Kwon JI Yong,anh biết anh đang nói chuyện với ai không,Park Hye Sun này sinh trước anh 6 tháng đấy,biết lễ độ chút đi, đừng thấy tôi hiền mà bắt nạt nhá.

Nói rồi lại tiếp tục đánh tới tấp vào người Ji Yong bằng chiếc gối hình con heo của mình.

-Thôi đi, đại gian ác-Ji Yog cũng hét lên,nhanh tay chộp lấy chiếc gối ,kéo mạnh về phía mình,khiến người đang nắm đầu kia của gối cũng theo quán tính mà lao tới,bổ nhào vào người anh.

Ngay lập tức,Ji Yong liền đưa tay ôm lấy eo HyeSun và nhấc cô ngồi trên chân mình.

-Sự lựa chọn của em đấy nhé –Yongie cười tinh quái .Hai tay vẫn để nguyên ở eo lưng HyeSun.

-Càng lớn anh càng dê hả ?- Hyesun vừa hỏi vừa cố gỡ tay Ji Yong ra khỏi người mình.

-Đúng, đặc biệt là với em – Ji Yong thản nhiên gật đầu.Hai tay càng kéo sát HyeSun vào người mình.

-Đồ trơ trẽn .Anh đã có người yêu rồi đấy.Có cần tôi nhắc anh nhớ ko ?

-Chia tay rồi,tối qua gọi điện chia tay luôn rồi –Yongie vẫn tiếp tục thản nhiên - Em ở đây rồi anh ko cần ai nữa.

Thịch thịch thịch…Lời nói thẳng thắn của Ji Yong làm tim HyeSun lạc mất mấy nhịp.Cô bỗng im lặng,tay cũng thôi không cào cấu vào người anh nữa.

-Lúc trước anh giận em lắm,anh ghét em muốn chết luôn – Yongie tiếp tục –Nhưng mà anh nhìn thấy em rồi thì ko thể nào kìm lòng được.Anh mặc kệ em với JaeJoong là thế nào,anh ko bỏ em được.

HS mở to mắt nhìn anh,ko tin vào tai mình nữa.

Những lời anh nói là thật sao,sau tất cả những gì em đã làm với anh,sau tất cả những đau khổ mà anh đã phải chịu đựng,anh vẫn ko để tâm ư…

Nhưng…vẫn chưa đến lúc…cái hạn 3 năm vẫn còn 39 ngày nữa kia mà…đã chịu đước 3 năm,lẽ nào lại ko thể chịu thêm 39 ngày….

-Ko được,ko được – HS vội vã bật dậy khỏi lòng Ji Yong,lúc này tay anh đã nơi lỏng nên cô có thể thoát ra dễ dàng.-Anh…anh…tôi…tôi…-HS vẫn còn xúc động,thành ra có chút lắp bắp.

-Em muốn nói gì thế - Ji Yong nhíu mày,chống tay lên cằm,nhìn HS chăm chú.

-Tôi ..tôi..cần phải ăn – HS chỉ vào chiếc bánh trên bàn –Tôi đói lắm,tối qua tôi đến công ti mới của anh Ji Hoon mải làm việc quên cả ăn luôn.

-Em có việc gì ở công ty mới của Ji Hoon ? –Yongie vừa gỡ bánh cho cô,vừa ân cần hỏi.

-À,làm cái Drama nhỏ cho nhóm nhạc mới của anh ấy ý mà – HS cắn miếng bánh to,vừa nhai vừa nói –Cái nhóm mà có cả em trai của Dara ý.Tên nhóm là gì ý nhỉ….Em gì gì đó ý.

-MBLAQ –Yongie bật cười ,nhắc cô.

-Ờ đúng rồi-HS gật gù –Mà công nhận cái nhóm ấy thể hình đẹp phết.

-Sặc,em nhìn gì ko nhìn lại đi nhìn thể hình của người ta là sao – Ji Yong tức tối nói.-Mà sao làm Drama kiểu gì mà lại phô diễn thể hình cơ chứ.

-Thì bọn tôi ngồi trong phòng tập mà – HS cãi lại –Tôi ngồi xem mấy người đấy tập nhảy,toàn cởi trần thôi,tôi ko muốn nhìn thì nó cũng đập vào mắt.Mà đẹp thì tôi bảo đẹp,anh làm gì mà ghê gớm thế.

-Hừ,em thik xem thể hình thế thì sao ko đi làm đạo diễn phim con heo luôn đi-Ji Yong vẫn chưa chịu thôi,cau có nói.

-Này anh đang xúc phạm tôi đấy – HS cáu –Anh bảo ai là đạo diễn phim con heo hả?Anh chưa phải bố tôi đâu nhé,ko phải thích nối gì thì nói đâu ,anh đừng có mà coi thường tôi nhé,Tôi bây h cũng nổi tiếng lắm đó,tiểu thuyết tôi bán ra ko ít hơn album của anh đâu,tôi đi ra đường cũng có nhiều người nhận ra lắm đó,kể cả ViP của anh cũng có 1 đống là fan của tôi đó.Hứ,anh lấy tư cách gì mà ra vẻ với tôi thế.

Sau khi xổ ra 1 tràng,HS vẫn chưa hết tức ,cô còn ném cái gối vào mặt Ji Yong rồi giận dữ quay lưng về phía anh,ko thèm nói thêm 1 lời nào nữa.

Ji Yong thấy vậy liền nhẹ nhàng tới gần rồi choàng tay ôm HS từ phía sau, đồng thời nói nhỏ.

-Anh lỡ lời mà ,anh biết sai rồi ,em đừng giận anh ,tội nghiệp anh mà –Nói rồi lại nhẹ hôn vào tai HS.

-Thôi đi, đừng giở trò dê xồm với tôi nữa –HS vùng ra khỏi vòng tay anh,bỏ vào phòng ngủ, đóng sập cửa lại.

TBC. 

-Này em đi đâu đấy ??? –Yong vội hỏi khi thấy HyeSun bước ra khỏi phòng với tư thế sẵn sàng đi chơi.

-Đi đón Jae,Ho,Su Min với Chun oppa – HS nói 1 lèo.

-Cái gì,sao họ về nước sớm thế -Ji Yong bật dậy khỏi ghế .

-Ở bên đó hơn 3 năm rồi còn gì nữa – HS bước ra tủ giày ,xỏ vào chân 1 đôi giày bệt đơn giản. Đoạn quay sang nói với Yong – Anh về đi cho tôi còn khoá cửa.

“Ko ngờ đối thủ của mình lại về nhanh vậy,mình ko phá ko làm người mà” Yong nghĩ thầm trong bụng.

-Anh đi với em –Yong dứt khoát.

-KO .

-Em ko quyết định được đâu-Yongie giở giọng áp đặt –Em sẽ lên xe của anh vì anh muốn thế .

-Anh sẽ dùg vũ lực với tôi chắc –HS vênh mặt thách thức.

-Anh sẽ làm thế thật đấy nêu em cứ cứng đầu thế này –Ji Yong kiên quyết –Mà em đừng hi vọng sẽ thắng được anh nếu muốn đấu vũ lực.

-Thôi được rồi – HS nhượng bộ -Tôi sẽ đi cùng anh nhưng anh phải hứa là sẽ ko gây rắc rối cho tôi.

-Ý em là sao ?

-Ko gây chuyện,lườm nguýt, đá xoáy hay nói mỉa cũng như châm chọc Jae oppa.

-Em coi anh là hạng người gì vậy – Ji Yong nhăn mặt -Được.

-Ko được ôm ấp hay tỏ ra quá thân thiết với tôi – HS nói tiếp.

-Em sợ huyng ấy ghen hả ?

-Anh có làm theo ko ?

-Okay,okay,anh đồng ý.

-Ko được can thiệp vào những chuyện riêng của bọn tôi.

-Bọn tôi ? những chuyện riêng? – Yongie hỏi lại ngay lập tức -Giữa em và huyng ấy là như thế nào vậy?

-Anh ko cần biết –HS từ chối ko trả lời –Nhanh đưa tôi đi đi .

-Em ko nói thì anh sẽ tự tìm hiểu – Ji Yong làu bàu rồi kéo HS vào thang máy.

***

-Oppa –HS đưa tay vẫy vẫy Yun Ho ngay khi nhìn thấy anh ở sân bay.Yun Ho cũng mừng ko kém liền chạy đến gần và ôm chầm lấy cô.

Jun Su và Chang Min cũng ko kém phần,2 người họ cũng chạy lại và Chang Min nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất.

-Thôi thôi,chào hỏi thế được rồi đấy –Ji Yong đứng ngoài ko chịu được liền nhảy vào giữa,kéo HS ra khỏi vòng tay của Chang Min.

-Ấy huyngnim,làm gì mà nóng thế ,bọn em quen rồi mà –Chang Min xua tay,cười hềnh hệch.

-Em mới về hôm trước mà đã gặp tên này ngay sao hả HyeSUn-Một giọng nói vang lên ở ngay sau bọn họ,còn ai khác ngoài đại công tử Kim Jae Joong.

-Thì sao,có phiền anh ko – Ji Yong lên tiếng đáp trả ngay.

-Phiền chứ,tôi ko thấy vui chút nào khi vợ chưa cưới của mình lại gặp gỡ với người yêu cũ.-Kim Jae Joong thản nhiên nói.

-Anh nói cái gì cơ –Ji Yong trợn tròn mắt lên nhìn Jae.-Hai người là…

-Vợ chồng chưa cưới –Yun Ho tiếp lời ngay -Cậu nghe thấy rõ rồi đấy….

-Cậu có phiền ko nếu anh gặp riêng vợ anh 1 chút – Jae Joong nói rồi lôi HS đi khi JY còn chưa hết ngỡ ngàng.

-Anh đang làm gì thế -HS thì thào khi 2 người đã ra 1 góc khuất.

-Anh đang giúp em chứ còn làm gì nữa –Jae cũng thì thào –Em quên là còn 39 ngày nữa à, đừng để phí 3 năm cực khổ của em như thế chứ.

-Em nhớ chứ,nhưng tại tình cờ gặp anh ấy sớm hơn dự định –HS kể lể -Em đã cố trốn nhưng anh ấy vẫn tìm ra,rồi cứ nhằng nhẵng đi theo em.

-Như vậy anh làm thế là đúng rồi,sẽ giúp em cắt đuôi – Jae Joong hí hửng,lòng tự cảm thấy khâm phục bản thân mình.

-Đúng cái con khỉ á –HyeSun đánh cái bốp vào đầu Jae –Anh nói điêu kinh khủng như vậy thì anh ấy sẽ tin sái cổ luôn đấy,chắc hết 39 ngày rồi cũng chẳng thèm quay lại đâu.

-Úi giời,nhằm nhò gì –Jae phẩy tay –Chẳng phải nó đã đợi em 3 năm mà vẫn sẵn sàng cho qua chuyện ngày xưa hay sao.

-Ừ,hi vọng là thế -HS gật gù –Mà tại sao chúng ta lại phải thì thào nhỉ,kì cục quá.

-Sờ tiu pít – Jae nhân cơ hội đánh lại vào đầu HyeSun 1 cái -Phải thì thào cho nó bí mật.

-Lố bịch thì có –HS lại đánh 1 cái vào người Jae rồi chuồn lẹ ra chỗ bọn Jun Ho đang đứng.

-Ji Yong bỏ đi rồi – Yun Ho thông báo.

-Ko sao,ko sao,sau này tìm lại nó giải thích mọi chuyện cũng chưa muộn-Jae phẩy tay,ra hiệu cho mọi người –Chúng ta về công ti luôn đi,bọn Shin Dong đang đợi mình ở đó –Nói rồi lại quay sang nói với HS –Em cũng đi luôn nhé,thằng mập cũng muốn gặp em đấy .

-Okay-HS gật đầu.

*** 

-Hu hu hu ,mình ko hiểu,mình ko hiểu mình thật sự ko hiểu –Sunny ôm cổ Tiffany,ra sức kêu khóc -Tại sao anh ấy lại làm thế với mình ?Tại sao? Tại sao?

-Mình đã cảnh báo cậu,thế nhưng cậu lại ko tin –Jessica ngồi gần đó điềm nhiên lật giở tạp chỉ thời trang ra xem –Bây h cậu đã sáng mắt ra chưa,anh ta vừa gặp Park Hye Sun vào buổi sáng thì buổi tối đã chia tay với cậu ngay rồi.

- Các cậu thử nói xem mình có điểm nào ko tốt –Sunny vẫn tiếp tục khóc,ngẩng đầu lên hỏi những người ở xung quanh – Trong thời gian mình và G-Dragon yêu nhau,có chỗ nào mình đã cư xử ko phải chưa ? Mọi người thử nói xem tại sao anh ta lại gạt bỏ mình nhanh chóng như vậy ?

-Ko phải là cậu ko tốt – Jessica chép miệng,mắt vẫn ko rời khỏi tờ báo –Mà là cậu ko đủ tốt so với người ta.

-Ko hẳn thế đâu –Yoona ngồi im nãy giờ lên tiếng ,cô quay sang nói với Sunny -Nếu chị có thể chứng kiến quãng thời gian hai người đó yêu đương say đắm thì chị sẽ hiểu ngay tại sao anh ấy lại làm như vậy.

-Nhưng đó chỉ là quá khứ -Sunny phản đối - Họ chia tay nhau đã 3 năm rồi kia mà.Nếu anh ấy còn yêu cô ta,tại sao anh ấy lại qua lại với hàng tá đàn bà con gái như vậy.Có hàng chục người con gái đi qua đời anh ấy,cô ta chỉ là 1 trong số đó mà thôi.

-Sao cậu cứ cố lờ đi sự thật như vậy -Đến lúc này Jess đã ko chịu được nữa,phải đặt tờ báo xuống –Chính vì anh ta quá yêu cô ta nên mới thành ra như vậy,ngoài cô ta ra,anh ta chỉ coi người khác như đồ chơi.Cậu nhìn lại mình xem,cậu có khác nào đồ chơi của anh ta.Cậu mới chính là 1 trong số hàng chục người con gái đã lướt nhanh qua cuộc đời của Kwon Ji Yong.Chấp nhận đi,cậu chỉ là tạm bợ. 

Nghe đến đó,Sunny lại khóc oà lên và chạy nhanh ra khỏi phòng.Tiffany và Yoona nhìn Jess,có phần trách móc.

-Cậu hơi bị nặng lời rồi đó – Tiff khẽ nhăn mặt,nói với Jess.

-Phải nói thẳng ra thì cậu ta mới hiểu được.-Jess bật lại –Ngay từ lúc đầu ,gã kia đã ko nghiêm túc với cậu ấy rồi.Tại cậu ta cứ ko chịu nhìn thẳng vào sự thật,cứ mãi bước đi trong những ảo tưởng của mình. Đấy,các cậu xem,hắn ta vứt bỏ cậu ấy có khác nào vứt bỏ 1 thứ quần áo đã cũ hay ko .

-Nhưng chị ấy đã đặt quá nhiều niềm hi vọng vào tình yêu của mình – Yoona góp lời –Trong 1 thời gian ngắn thì khó mà có thể chấp nhận một sự thật phũ phàng như vậy.

-Dần dần sẽ quen thôi – Jess buông gọn rồi lại cầm tờ báo lên,chăm chú đọc tiếp.

Nhưng con người thông minh là Jess ko bao h có thể hiểu được đầu óc của một người có quá nhiều ảo tưởng như Sunny.Và cô cũng ko thể đoán được chuyện gì sẽ xảy ra khi những mộng tưởng đó bị sụp đổ chỉ sau 1 đêm.

***

Ji Yong ‘s POV

Cô ấy lại làm đau tôi…một lần nữa…

Mà ko đúng…lần này tôi đã tự làm đau mình…

Rõ ràng tôi biết được lí do tại sao khi xưa cô ấy rời xa tôi, đó là vì Kim Jae Joong.

Tôi nhớ rõ mình đã từng đau khổ thế nào khi biết mình đã thua 1 kẻ mà cứ ngỡ rằng đã chiến thắng từ lâu .

“Em thik anh,ko phải là Jae Joong ,mà chính là anh” Lời cô ấy nói năm xưa,tại khu rừng nơi cô ấy đã trao cho tôi nụ hôn đầu tiên vẫn còn theo tôi đến tận bây giờ,vẫn nguyên vẹn ko hề bị xoá nhoà.

Thế nhưng cô ấy đã phản bội lại lời nói đó, phản bội lại tôi,và phản bội lại tình yêu của chúng tôi. Đúng thế,cô ấy đã từng rời bỏ tôi chỉ vì Kim Jae Joong.

3 năm ko có cô ấy là 3 năm đau khổ nhất trong cuộc đời tôi.Tôi nghĩ rằng mình sẽ ko bao h tha thứ cho cô ấy.Nhưng rồi tôi lại bỏ qua tất cả.Tôi quên ngay nỗi đau của mình khi vừa nhìn thấy cô ấy.Tôi vứt bỏ lòng tự trọng,danh dự để được đến gần với cô ấy.Tôi cũng quên luôn chuyện cô ấy đã phản bội tôi thế nào.Tôi quên hết,quên hết ,tôi đánh mất bản thân mình ngay khi 4 mắt chạm nhau.

Nhưng chính cô ấy đã nhắc lại cho tôi nhớ tất cả.Nhắc tôi nhớ rằng cô ấy đã ko còn là của tôi.Nhắc cho tôi hiểu ra rằng cái tình yêu mà tôi ngày đêm tôn thờ rốt cuộc cũng chỉ là 1 cuộc tình đơn phương đầy đau khổ.Và thêm 1 lần nữa,cô ấy giúp tôi hiểu ra rằng cuộc tình đau khổ ấy đã kết thúc từ 3 năm về trước rồi,tất cả những gì có sau đó phải chăng chỉ là do tôi tự dựng nên từ những ảo tưởng của mình.

Em là người con gái mà anh đã yêu 1 cách mù quáng….

Anh sẽ phải làm mọi cách để có thể quên được em…mọi cách….

End POV.

***

-Em xin anh đừng bỏ em – Sunny nức nở , ôm chặt lấy lưng của Ji Yong.Cô ta đã đứng ngoài căn hộ của Ji Yong gần 1 buổi chiều,gào thét tên anh cho tới khi anh chịu mở cửa.

-Em muốn gì ở anh –Ji Yong nói như 1 kẻ mất hồn,ko thèm gỡ tay cô tar a khỏi người mình.

-Em muốn anh,xin anh đừng bỏ em,em yêu anh,em yêu anh lắm…Xin anh hãy ở bên em,em sẽ giúp anh quên cô ta,xin anh đấy….

Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Ji Yong…

“Em đính hôn được thì anh cũng sẽ làm được,chúng ta hãy cùng chơi 1 ván bài xem sao…”

-Chúng ta kết hôn đi – Ji Yong buông 1 câu ngắn gọn với cô gái đang ôm riết lấy lưng mình.

End chap 35.

Chap 36.

-Sáng nay em đã đọc báo mới chưa ? –Ji Yong cười khẩy,hỏi HS khi 2 người chạm mặt ở quán cà phê,lúc này cô đang đi ăn sáng cùng với Hong Ki ,Kang In và Dara.

-À,có đọc qua – HS thản nhiên gật nhẹ ,mặt hoàn toàn ko biểu lộ chút tức giận nào.

“Cô ấy thực sự đã ko để tâm đến mình nữa rồi” ,Ji Yong cay đắng nghĩ thầm trong bụng.

-Ko biết khi nào chuyện của em với Jae mới lên báo –Tuy trong lòng đau đớn nhưng Yongie vẫn ko để lộ ra bên ngoài,tiếp tục hỏi.

-Chắc khi anh lấy vợ xong – HS đáp ngay –Em sợ bọn mình công bố cùng 1 lúc thì cánh nhà báo lại khó bề làm ăn,ko biết nên đưa cặp nào lên trang nhất.

-Hừ,em suy nghĩ chu đáo ghê ý nhỉ - Ji Yong thở mạnh rồi hất hàm cầm cốc cà phê,bước nhanh ra ngoài.

-Chị thật sự ko tức chút nào sao ? – Hong Ki huých nhẹ vai HS,tinh nghịch hỏi.

-Tức muốn chết luôn chứ lại chả ko – HS nhăn mũi – Tức lắm lắm ý,nhưng mà vẫn cố nhịn lại.

-Anh công nhận em giỏi ghê đó nhóc ạ -Kang In cười cười -Suốt 3 năm chịu đựng mà đến bây h vẫn ko thể hiện lấy 1 tẹo cảm xúc nào.

-Nhưng mà cậu phải xem thế nào đi ,chứ 3 tuần nữa là họ kết hôn trong khi cái hạn của cậu còn tới hơn 30 ngày nữa.-Dara góp lời.

Bây giờ thì ai cũng đã biết cái hạn của HS là gì ( trừ Ji Yong),bởi tối qua khi tất cả đến nhà SuJu ăn uống tụ tập thì HS do uống say đã lỡ mồm nói ra hết bí mật của mình. Đến khi cô tỉnh lại thì tất cả đều đã biết lí do tại sao khi trước cô lại đi Nhật và tại sao cô và Jae phải vờ là yêu nhau.Nhưng may thay là mọi người quyết định sẽ giữ im lặng về chuyện này cho tới khi chính miệng HS nói ra.

-Sao chị ko nói thẳng vs Yong huyng luôn đi – Hong Ki thắc mắc trong khi mồm vẫn đang nhồm nhoàm nhai bánh.

-Ko được đâu – HS lắc đầu –Tính Yongie nóng vội và bất thường lắm,nếu nói ra thì có khi anh ấy sẽ vội làm những việc sai lầm khiến chuyện ngày xưa lại tái diễn.Chị định để đến khi nào xong xuôi sẽ nói ra nhưng ai dè tên đó lại….

-Thế bây h phải làm thế nào –Kang In và Dara cùng lên tiếng.

-Em cũng không biết nữa –HS rên rỉ ,cúi gầm mặt xuống cốc cà phê.-Em cần thêm thời gian để suy nghĩ về việc này.Nếu mà em cứ gặp anh ấy liên tục như thế này thì chết mất.

Nhưng ko gặp Ji Yong là 1 nhiệm vụ bất khả thi với HS vì họ vẫn phải cùng làm việc ở trường quay.Mỗi lần như vậy ,HS thường miễn cưỡng tránh ra xa hoặc vạn bất đắc dĩ mới đến gần và nói dăm ba câu với anh.

Dường như Sunny cũng đã biết được nguy cơ bị cho rơi lần thứ hai nếu như Ji Yong cứ liên tục gặp gỡ HS thế này.Bởi vậy,cô ta thường dành nhiều thời gian hết mức có thể để đến nơi mà 2 người làm việc,cố giữ cho Ji Yong ở thật xa HS và thể hiện tình cảm cũng như sự âu yếm càng nhiều càng tốt.

Tất nhiên,mỗi khi nhìn thấy vậy,HS đều chỉ muốn nhảy ngay vào và cho cô nàng kia biết thế nào gangster chính hiệu.Nhưng lực bất tòng tâm, HS chỉ biết ngồi nhìn Ji Yong và cô nàng silicon kia vui vẻ với nhau.

“Kwon Ji Yong,sau này tôi sẽ vứt anh và con nhỏ kia xuống biển cho cá mập ăn thịt chết toi cả 2 người luôn xem lúc đấy còn hú hí với nhau được nữa hay ko” HS rủa thầm trong bụng .

-Ơ kìa,vợ chưa cưới,sao sắc mặt khó coi vậy nè ? –Jae bỗng từ đâu nhảy ra ,dài giọng trêu chọc HS.

-Anh từ đâu chui ra vậy – HS ngạc nhiên hỏi.2 tay vỗ bốp bốp 2 cái vào má Jae theo thói quen.

-Đau –Jae giả bộ nhăn nhó,rồi lại cười hì –Anh vừa đi chụp ảnh quảng cáo về,lượn qua xem vợ chưa cưới yêu quái đang làm gì.Ai ngờ quan tâm vậy mà đến nơi chỉ nhìn thấy cái bộ mặt cau có này.

-Hứ,anh bảo em nhìn thấy cái hình ảnh chướng tai gai mắt kia thì làm sao mà ko cau có cho được –HS bĩu môi,chỉ tay về phía xa xa.

Jae nhìn theo hướng tay HS, đập vào mắt anh là cảnh Ji Yong đang ngồi đọc kịch bản trong khi Sunny ở đằng sau vẫn đang ôm vai bá cổ thắm thiết.

-Có gì mà em phải tức nhỉ,nếu em thik,anh cũng làm cho bọn họ tức nổ mắt luôn – Jae cười cợt –Em lại đây,mình hôn nhau,cho cái thằng tóc vàng kia nó nhảy dựng lên luôn.

-Ha ha –HS bật cười, đạp vào chân Jae 1 cái –Anh lắm trò vừa thôi,em mà làm thế khéo tên kia chưa kịp nhảy lên thì hội fanclub của anh đã xông vào cắn xé em rồi,mấy bả fan gơn của anh mà điên lên thì em có mà chạy đàng trời.

-Nếu như vậy thì chắc là anh ế đến già quá – Jae bĩu môi.

-Thiếu gì,anh yêu Ho oppa cho mấy bả ý vui lòng là được rồi.-HS tiếp tục trêu chọc.

-Aisshi ,lại mang chuyện đó ra giỡn hả,cẩn thận Sulli nghe được là ko xong đâu.- Jae trợn mắt doạ nạt.

-Ho oppa vẫn còn theo đuổi nhóc đó à – HS ngạc nhiên – Nhóc đó mới 16 mà.Ho oppa mà lằng nhằng khéo nhóc đó kiện Ho tội quấy rối trẻ em đó.

-Ha , được đó – Jae sáng mắt -Nếu Ho vào tù thì chức Leader sẽ về tay ta.Ho ho ho,mình phải nhanh giúp Sulli kiện Ho mới được.

-Hi hi hi,chết nhá,em ghi âm giọng oppa vào rồi –HS cười gian –Em sẽ gửi cho Ho xem oppa ý xử lí thế nào nhá.

-Áaaaaaaa, đồ gian xảo có đưa đây ko hả - Jae hét ầm lên rồi nhảy vào định giựt lại chiếc điện thoại trên tay HS.Hai người vui vẻ giằng co mà ko biết từ đằng xa,ko biết có người đang tức nổ đom đóm mắt.

***

-Huyng đến gặp HS hả,2 người vui vẻ quá nhỉ - Ji Yong cười khẩy,nói với Jae qua tấm gương phòng vệ sinh nam.

-Ko,huyng đến tìm cậu đó – Jae chợt nghiêm túc lạ thường.

-Tìm em? –Yong nhíu mày,rồi ngay lập tức lấy lại vẻ mỉa mai sẵn có -Để đưa thiệp cưới ư?

-Ko-Jae đáp lại ngay -Để đưa cái này,HS đã để quên nó ở bên Nhật –Nói rồi rút từ trong túi ra 1 quyển sổ khá dày,bìa màu xanh lá mạ, ấn vào tay Yong.- Đáng lẽ anh mới là người nhận thiệp cưới từ cậu nhưng mà đảm bảo cậu đọc xong cái này thì sẽ ko muốn gửi đi bất cứ cái thiệp cưới nào nữa đâu.

Jae nói rồi ngay lập tức bỏ đi, để lại Yongie ở bên trong với bộ mặt khó hiểu.

Bước vào phòng nghỉ riêng ,Yongie thả mình xuống ghế, đưa tay lật mở từng trang của cuốn sổ nọ.Những nét chữ tròn đều quen thuộc của HS hiện ra trên từng trang giấy.

Đây là 1 cuốn nhật kí.

“Ngày …tháng…năm…

Giờ đã là 1 tuần kể từ khi mình đến Nhật Bản . Đầu óc mình hoàn toàn trống rỗng. Điều duy nhất mình biết được lúc này là mình nhớ Yongie kinh khủng.Mình ko thể kiềm chế được cảm xúc của mình lúc này ,mình khóc, đã 1 tuần liên tiếp mình cứ nằm rũ rượi trong nhà và khóc. Đó là tất gì mình có thể làm để vơi bớt nỗi đau này…”

Ji Yong như không tin vào mắt mình,anh lật nhanh vài trang.

“Ngày …tháng …năm…

Thức ăn ở đây ko hợp với mình,mình ăn ko ngon miệng chút nào.Là do thức ăn chán hay là do mình quá buồn bã,có lẽ là chỉ do mình thôi. Đã 10 ngày kể từ khi mình ko còn được gặp Yongie.Là 10 ngày u ám nhất trong cuộc đời mình,có lẽ những ngày đầy nước mắt này sẽ vẫn còn kéo dài cho tới khi nào mắt mình cạn khô hoặc cho tới khi mình có thể quên được Yongie…”

Lại lật nhanh mấy trang…

“Ngày …tháng… năm…

Mình đã thôi ko khóc nữa,ko phải do mắt mình đã cạn hay do mình đã quên Yongie mà là do mình biết là vì mình ko thể quên được Yongie nên nếu cứ tiếp tục khóc như vậy thì mình sẽ bị mù .Mình ko muốn bị mù,dù nếu mình bị mù thì mình vẫn sáng tác được nhưng như thế thì mình sẽ ko thể nào nhìn thấy được Yongie,mà nếu ko thể nhìn thấy được Yongie thì có lẽ suốt cuộc đời mình sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa…”

“Ngày …tháng…năm…

Tối qua mình lại mơ thấy ác mộng.Mình mơ về buổi sáng hôm ấy,khi Yongie đã khóc trước mặt mình,trái tim mình như muốn vỡ làm trăm mảnh.Nhưng mình vẫn phải cố nén nhịn,vẫn vờ như rằng mình ko yêu Yongie mà yêu Jae, để khiến cả mình và Yongie đều phải đau khổ.Màn kịch do mình dựng nên đã biến tình yêu của mình thành sự dối trá trong mắt Yongie.Nhưng mình ko thể làm khác,mình đã hi sinh tình yêu của mình để Yongie ko phải hi sinh ước mơ của anh ấy…”

“Ngày …tháng…năm….

Thời gian trôi qua như không thể chậm hơn được nữa.Cái hẹn 3 năm cứ như đang đè chặt trên vai mình.Mình phải cố vượt qua 3 năm để có thể ở bên Ji Yong trọn đời mà ko phải chịu bất cứ sức ép nào từ gia đình.Nhưng liệu anh ấy có chờ mình,hay là không,hay là anh ấy sẽ quên mình như quên 1 câu chuyện buồn….”

Tới đây,Ji Yong ko thể đọc tiếp được nữa,cậu nhấc máy gọi cho Ji Hoon.

-Anh hãy nói xem,cái hẹn 3 năm của Hye Sun là gì vậy ? –Ji Yong hỏi ngay khi Ji Hoon vừa nhấc máy.

5 phút sau ,Ji Yong dập máy.Vì anh đang ở trong phòng chờ riêng nên ko ai có thể thấy cảnh 1 người con trai với mái tóc vàng óng đang ngồi khóc,2 tay ôm chặt cuốn sổ màu xanh lá mạ vào lòng.

***

Rời phòng nghỉ,Ji Yong chạy như bay sang phòng nghỉ của HS,ko thèm gõ cửa ,anh đẩy luôn cửa mà bước vào.

HS đang say sưa đọc tiểu thuyết,cô giật mình bởi sự có mặt đột ngột của anh.Gập cuốn sách lại ,cô đang hé môi định hỏi lí do tại sao anh lại bất ngờ vào phòng cô thế này.Thì bỗng dưng,môi cô đã bị chặn ngay lại bởi 1 nụ hôn mạnh bạo của Yong.

-Anh đã biết hết rồi – môi của Ji Yong lại nhanh chóng rời ra,thì thầm trên môi cô -Chuyện 3 năm trước anh đã biết hết rồi,vì sao em bỏ anh,anh cũng đã biết rồi,em sống bên đó thế nào,anh cũng đã biết rồi…

-Em…em…-HS quá bất ngờ,cô lắp bắp ko thành câu.

-Em ko cần nói gì cả - Yong lắc đầu , đưa tay lên bịt miệng cô - Từ bây h chỉ cần nghe theo anh là được rồi.

Nói rồi lại ôm riết cô vào lòng….

-Chuyện quái gì đang xảy ra thế này – Sunny gào lên ở cửa phòng chờ.

-Sunny,tôi có chuyện cần nói với cô – Ji Yong đột ngột trở lại thái độ lạnh lùng thừơng ngày.

-Em cũng có chuyện cần nói với anh – Sunny hét ầm lên.

-Tôi…

Ko để Ji Yong nói tiếp ,Sunny đã chặn họng ngay.

-EM CÓ THAI RỒI!!!!!!!!!!!!!!!!!!

End chap 36.

Chap 37.

(Hye Sun’s POV)

WHATTTTTTTTTTTTTT??????????? O_O.Tôi vừa nghe thấy cái quái gì thế???????

-Em có giấy của bệnh viện đây này –Sunny lôi từ trong túi ra một mảnh giấy màu hồng hồng,nhét vào tay Ji Yong ,dáng vẻ vô cùng chắc chắn.-Chiều nay em vừa đi bệnh viện về,bác sĩ đã khám và siêu âm cho em rồi,con của anh đó.

Tôi có thể thấy khuôn mặt Ji Yong biến sắc khi mắt anh lướt nhanh trên mảnh giấy nọ.

-Tôi ko tin cô – Ji Yong cau có nhìn Sunny, nói rõ ràng.

-Ko tin thì tuỳ anh thôi – Sunny thản nhiên đáp –Nếu cần anh có thể cùng đến bệnh viện để chứng thực với tôi.

AHHHHHHHH,tôi phải nói gì bây giờ,nói rằng “ Sunny,cô phá cái thai đó đi”,oh no,tôi ko phải người nhẫn tâm như vậy.

Chẳng nhẽ nói “ Cô cứ đẻ ra đi để con đó tôi nuôi”,tôi sợ mình ko làm được.

Hay nói “ Ji Yong ah,anh hãy kết hôn với cô ấy đi…”

NO WAYYYYYYYYYYYYY!!!!!!!

-Tôi sẽ kết hôn với cô – Yongie chợt lên tiếng sau khi chúng tôi đã im lặng hồi lâu .

-Có thế chứ anh yêu-Sunny hớn hở rồi đưa tay vuốt má Ji Yong,ra chiều rất đắc ý .-Bây h em đi lựa váy cưới với Tiffany đây.Anh nhớ tới thử lễ phục nhé.

Rồi cô ta quay gót bỏ đi,ko quên ném lại cho tôi 1 cái nhìn khinh khỉnh.Tôi thề là ngay lúc đó tối chỉ muốn nhảy vào cho cô ta ăn 2 cái bạt tai.Nhưng do vốn là người giỏi kiềm chế nên tôi chỉ lặng im đứng nhìn.

-Khi cô ta sinh con xong,anh sẽ li dị - Yongie buồn bã cất lời khi Sunny đã đi khỏi.

Ko biết đáp lời thế nào ,tôi đành thở dài rồi im lặng xách túi bỏ đi, để mặc anh đang đứng như trời trồng ở phía sau.

Trên đường về nhà , đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng,tôi đành tạt vào 1 spa để cố tìm những giây phút thư giãn,tạm thời quên đi mối rắc rối mà tôi đã vướng vào với Ji Yong và con nhỏ silicon kia.

Nhưng thật đúng là oan gia ngõ hẹp,vừa bước vào phòng tắm nước khoáng nóng ,tôi đã gặp ngay con nhỏ silicon nọ.Xem chừng bà mẹ trẻ đang rất hào hứng thuật lại chiến công mà mình đã lập được chiều nay cho Tiffany.Nhìn thấy tôi,cô ta đã thể hiện ngay thái độ coi thường.Xem ra nếu tôi ko sớm dạy cho con nhỏ kia 1 bài học thích đáng thì sớm muộn gì cũng có ngày cô ta nhảy lên đầu tôi mà ngồi.

Tôi cố nhẫn nhịn,xách cái gáo gỗ của mình bước về phía bể nước nóng và ngâm mình vào trong đó,cố lờ đi sự hiện diện đáng ghét kia.Thế nhưng,cô ta lại ko được biết điều cho lắm,tôi nghe thấy tiếng cô ta nói vọng từ phía bên kia bể nước.

-Tiff này,mình tưởng đây là spa cao cấp,chỉ phục vụ khách Vip,nhưng hoá ra chỗ này chả khác gì nhà tắm công cộng, đến cả những đứa nhà văn rẻ tiền cũng có thể ra vào được .

Tôi chỉ muốn lia cả cái gáo gỗ này vào mặt cô ta.Từ trước tới giờ,tôi vẫn căm ghét nhất những kẻ dám mỉa mai hay xúc phạm nghề nghiệp của tôi. “Nhà văn rẻ tiền” ? Con nhỏ kia thật chán sống rồi mà.Tôi quấn khăn đứng dậy , định bụng sẽ ra gọi quản lí chỗ này tới để tống cổ cô ta ra khỏi spa của nhà tôi.

Thấy tôi đứng dậy,bước nhanh về phía đó thì cô ta lại tưởng tôi định gây chiến nên cũng hăm hở đứng dậy,ko thèm quấn lại khăn tắm luôn. “Khiếp,bà bầu gì mà máu thế?”,Tôi nghĩ thầm trong bụng.

Cái thân thể trần trụi của cô ta phô ra trước mắt tôi và đập vào mắt tôi là 1 hình xăm nhỏ bên ngực trái của cô ta.Tôi nhìn ra ngay đó là hình một con công đang ngậm 1 đoá hoa hồng.Bất chợt,niềm vui sướng ùa đến với tôi như 1 cơn lốc.Tôi ko thể nén được nụ cười nhẹ .Sunny nhăn nhó bước lại phía tôi,cô ta nói với tôi bằng thái độ ko thể lỗ mãng hơn.

-Này,cười đểu nhau à ? –Cô ta đưa tay đẩy vào vai tôi.

-Ko có gì đâu –Tôi mỉm cười nhìn cô ta –Chúc mừng đám cưới nhé.

Mặc cho cô ta đang nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu,tôi nhẹ nhàng bước nhanh ra khỏi phòng tắm khoáng nóng,miệng lẩm nhẩm giai điệu yêu thik.

“Hey hey,you you I don’t like your girlfriend…no way…no way…I think you need a new one…”

“Lựa chọn nhầm địch thủ rồi bạn Sunny xinh đẹp ạ!”Tôi thầm nghĩ.

Khi đã tìm được đến tủ đồ của mình,tôi vớ ngay lấy điện thoại và gọi 1 cuộc sang Nhật Bản để làm sáng tỏ 1 vài thắc mắc.

***

-YAHHHH,Park Hye Sun,cậu còn thời gian mà ngồi đây thảnh thơi xem Family Outing ư –Dara hét ầm lên,nhảy ra chắn trước màn hình ti vi của tôi.-Chỉ còn 3 ngày nữa,3 ngày nữa là Kwon Ji Yong kết hôn rồi đó,KẾT HÔN đó,cậu có cần tôi đánh vần và giải thích cho cậu từ đó nữa hay ko???

-Tránh ra đi, đang hay mà –Tôi ném 1 cái bỏng ngô về phía cậu ta.

-Cậu bị làm sao thế,hay là cậu thực sự bỏ cuộc rồi –Dara vẫn ko chịu rời khỏi tầm mắt của tôi.

-Ko phải là tôi bỏ cuộc,mà là cái gì thuộc về tôi trước sau gì vẫn là của tôi thôi – Tôi giải thik.

-Cậu định chờ đến khi hai người đó li hôn hay sao – Dara nhăn nhó -Nhỡ đâu khi họ có con rồi thì sẽ ko li dị nữa thì sao?

-Cậu có muốn đi shopping ko ? –Tôi ko trả lời câu hỏi của cậu ta –Mình đi shopping đi,trong đám cưới của người yêu thì phải xuất hiện thật hoành tráng chứ nhỉ.

-AISSSHI,cậu thật là…-Dara đành chịu thua –Thôi được rồi, để tớ bảo Top lấy xe đưa chúng ta đi.

-Oke babe – Tôi cười cầu hoà ,cố xoa dịu sự tức tối của cậu ta.

***

3 ngày sau….

Hội trường lớn,khách sạn Hilton tại Seoul.

Ngay khi bước vào nơi này,rất nhiều người đã bị khung cảnh xung quanh làm cho choáng ngợp.

Khắp nơi đều được trang hoàng lộng lẫy bằng hoa, đèn và rất nhiều ruy băng,lối đi được trải thảm đỏ và ở khắp nơi đều có những người phục vụ đồ ăn nhẹ hay rượu vang .Những người đi lại trong sảnh cũng đều là những ngôi sao nổi tiếng,những nhà sản xuất lớn,các đạo diễn…Cùng với đó là vô số kể những nhà báo,những tay săn ảnh đang bấm máy lia lịa,cố chụp cho được cái khung cảnh hào nhoáng này.Rất nhiều người trong số đó đã thất vọng khi cố ghi lại 1 khoảnh khắc vui vẻ của chú rể ,gã tóc vàng đang đón khách với bộ mặt không thể hờ hững hơn.

Trong lúc đó,tại phòng trang điểm của cô dâu.

-Omo,chỉ còn hơn 1 tiếng nữa thôi là mình đã chính thức trở thành vợ của G-Dragon rồi.-Sunny vẫn tiếp tục ba hoa về đám cưới của mình -Rồi sau đó bọn mình sẽ đi trăng mật ở Bali.

-Cậu nói điều này cả chục lần mà vẫn ko thấy chán à ? –Jessica,trong bộ đồ phù dâu,nhíu mày khó chịu khi phải nghe Sunny ra rả bài ca hạnh phúc.-Ko chừng chút nữa Park Hye Sun sẽ nhảy vào bất ngờ và cướp luôn chú rể của cậu đó.

-Hứ,ko có đâu.-Sunny cong cớn –Mình đã thuê 1 đám bảo kê đứng chặn cổng rồi ,chỉ cần Park Hye Sun tới là sẽ xử lí ngay.

-Unie làm vậy có phần quá đáng đó –Yoona rụt rè lên tiếng.

-Quá đáng gì mà quá đáng,phải cho cô ta 1 bài học thì cô ta mới sáng mắt ra được.-Sunny đốp lại ngay.

-Hừ,chưa biết ai cho ai bài học đâu – Jess nói nhỏ.

***

-Sao Hye Sun vẫn chưa đến vậy ,còn 15 phút nữa là làm lễ rồi –HeeChul ở bên trong đã bắt đầu sốt ruột.

-Huyng có thấy đám bảo kê hộ pháp đứng ngoài cổng ko ? –Ki Bum đứng ngay bên cạnh quay sang hỏi Jun Ki.-Phải tầm hơn 2 chục gã ấy chứ.

-Uhm,có thấy,xem chừng Sunny đã đầu tư 1 khoản không nhỏ để bảo vệ cái đám cưới này đâu-Jun Ki đáp lời.

-Chỉ sợ đầu tư ko đúng chỗ thôi –Kang In và EunHyuk cùng nhìn nhau cười khẩy.

Rồi EunHyuk nghiêng đầu nói nhỏ điều gì đó khiến cả đám cùng bật cười hô hố ,làm mọi 

người xung quanh quay sang nhìn đám hotboy với ánh mắt đầy ái ngại.

***

Giờ làm lễ…

Cha xứ đứng trang nghiêm bên trong bục làm lễ ở chính giữa hội trường,nét mặt vui vẻ ,hiền hoà.Thế nhưng chú rể đứng ở ngay gần đó lại thể hiện 1 cảm xúc thật u ám,giống như anh đang phải trải qua chính đám tang của mình vậy.

1 bài thánh ca nổi lên,Lee So Man thay mặt cha của cô dâu dắt tay Sunny bước vào.Vẻ mặt 2 kẻ này hoàn toàn đối lập với chú rể đang đứng trên kia.

Khi Sunny đã đến trước bục làm lễ,cha xứ mới đặt cuốn kinh thánh lên trên bục , đưa tay toan lật giở cuốn sách.

Bỗng…

RẦM….

Cánh cửa hội trường bất ngờ bị bật tung…

Sunny tái mặt khi thấy kẻ phá cửa chính là đám bảo kê do mình thuê.

Sau khi đã xử lí gọn nhẹ cánh cửa to uỳnh, đám bảo kê liền đứng dẹp sang hai bên 1 cách rất nghiêm chỉnh,tạo thành 1 lối đi dài.Tất nhiên ,người bước xuất hiện trên lối đi đặc biệt đó ko ai khác.

Chính là Park Hye Sun,người thừa kế sáng giá của Park Bang.

-Ha ha ha,chúng ta quá chuẩn-Kang In cười lớn,quay sang đập tay với Eun Hyuk –Đám bảo kê đó chính xác là thuộc hạ của gia đình Hye Sun mà,Gia huy còn đính trên áo vest kia kìa.

-Hi ,Sunny – Hye Sun vẫy tay với cô dâu –Mình đến phá đám cưới của bạn đây.

Tất cả mọi người trong hội trường đều ồ lên sau khi nghe câu nói này. Đặc biệt,cha của Ji Yong ,người vẫn đang ngồi cau có từ nãy tới giờ bỗng đứng lên vỗ tay thích thú.Bởi từ trươc tới giờ,trong thâm tâm của ông thì ông vẫn luôn cảm thấy quý mến Hye Sun,con bé con hiên ngang dám thách thức con trai của ông.Thấy vậy, đám hotboy kia cũng hùa vào , đứng bật dậy và vỗ tay hưởng ứng.

-Cô không thể làm thế -Sunny tức tối đáp –Tôi đã có…

-Ấy, đừng nói ra,ko thì xấu hổ lắm –Hye Sun cắt ngang lời Sunny rồi bươc nhanh lại gần ,ghé miệng vào tai Sunny và thì thầm điều gì đó với cô ta.

Tất cả mọi người đều nín thở,ko biết HyeSun nói gì với Sunny mà lại khiến mặt Sunny chuyển dần từ màu hồng sang màu xám xịt.

-Sao..sao..cô…-Sunny lắp bắp ko nói thành lời.

-Sao tôi biết chứ gì ?-Hye Sun bình thản hỏi ngược lại –Cô ko cần biết đâu, điều duy nhất cô cần làm bây giờ là trả tên này lại cho tôi thôi.-Hye Sun chỉ về phía Ji Yong.

-Cô…cô…-Sunny vẫn chưa thể bình tĩnh lại được .

-Thâm hiểm chứ gì,biết rồi,khỏi nói –Hye Sun phẩy tay rồi thản nhiên tiến về phía Ji Yong.Cô đưa tay cởi áo vest chú rể của anh ra,vứt xuống chân Sunny,Ji Yong đứng yên cho Hye Sun tháo nốt cà vạt của mình,ném nó xuống chỗ của chiếc áo.

Rồi cô lại gần nơi ông cha xứ đang trợn tròn mắt ngạc nhiên,cười nhẹ và nói.

-Chúa cũng ko chấp nhận đám cưới này đâu thưa cha.

Sau đó,mặc kệ Sunny đứng im như tượng đá,mặc kệ cái nhìn *** mói của 1 số kẻ nào đó,mặc kệ hàng chục kí giả đang cố ghi lại xì căng đan lớn này,2 người dắt tay nhau rời khỏi hội trường.Theo sau là đám bảo kê lực lưỡng.Trước khi đi,Hye Sun vẫn ko quên ném lại cho Sunny cái nhìn khinh miệt và câu nói có phần đắc ý:

-Người như cô đâu thể phá hoại tình yêu của tôi.

-Hai đứa nhỏ này thật quá ranh ma -Người phụ nữ ngồi ở một góc khuất của hội trường cất lời nói vs người em trai đang ngồi cạnh mình –Con gái em và thằng nhóc kia canh đúng lúc hết hạn 3 năm.Giờ chúng ta chẳng thể ép nó quay về bang nữa rồi.

-Tại sao chị lại cố chấp như vậy -Người đàn ông nọ đáp trả -Em thấy Ji Hoon cai quản bang mình rất tốt,hơn nữa,cái công ty giải trí do nó mới thành lập lại là vỏ bọc khá tốt cho chúng ta.Con nhóc Hye Sun nhà em chưa chắc đã bằng thằng Ji Hoon.

-Nó hơn,hơn rất nhiều –Park Chae Rin,bang chủ tiền nhiệm và cũng là mẹ của Ji Hoon xua tay,nói -Tiềm năng của nó vô cùng vượt trội.Chỉ là nó ko có duyên vs công việc gia đình mà thôi.Nhưng dù sao ,nếu nó vẫn tiếp tục quan hệ vs thằng nhóc nhà Kwon thì ta rất hài lòng.Chúng ta nên ra chào hỏi anh Kwon chút đi.

***

-Anh chờ em còn lâu hơn cả công chúa chờ hoàng tử - Ji Yong ôm chầm lấy Hye Sun từ phía sau,vui vẻ trêu đùa khi 2 người đã thảnh thơi nằm dài trên ban công của căn biệt thự gần bờ biển mà anh mới mua–Em giống như hoàng tử đến cứu công chúa khỏi tay mụ phù thuỷ độc ác ý.

-Ko phải mụ phù thuỷ độc ác mà là người chuyển giới độc ác –Hye Sun đáp lại ngay khiến Ji Yong trố mắt vì ngạc nhiên.

-Em nói cái gì cơ? Em nhắc lại xem nào?Có phải em vừa nói là “NGƯỜI CHUYỂN GIỚI” ko?-Ji Yong ngồi bật dậy.

-Ha ha, đúng thế đấy –Hye Sun cười ngặt nghẽo –Lưu manh ơi,suýt nữa thì anh lấy phải cô vợ đã từng là đàn ông đấy.

-AHHHHH,có thật ko đấy ? –Ji Yong hét ầm lên.

-Anh ngủ với cô ta rồi cơ mà –Hye Sun bĩu môi -Lại còn có thể có con vs nhau nữa,chẳng nhẽ anh ngốc đến nỗi ko phát hiện ra.

-Làm sao mà anh biết được cơ chứ - Ji Yong thanh minh - Chỉ có 1 hay 2 lần gì đó thôi và lần nào anh cũng say xỉn bí tỉ hết,chẳng còn biết trời trăng gì nữa,sáng ra đã thấy nằm cạnh nhau rồi.Mà sao em biết cô ta là người chuyển giới vậy.

-Anh thử nói xem cuốn sách giúp em được trao giải thành tựu Văn Học tại Nhật Bản tên là gì nào ?- Hye Sun bỗng hỏi ngược lại Ji Yong.

-“The Third World”,Thế giới thứ 3 –Ji Yong đáp nhanh –Nhưng cái đó thì liên quan gì ở đây?

-Hồi em viết kịch bản phim đó em đã phải tìm hiểu rất nhiều về vấn đề này,về người đồng tính,về chuyện phẫu thuật đổi giới ,blah blah –Hye Sun giải thik -Rồi em quen 1 “chị”, “chị” ấy là chủ của một trung tâm chuyên làm các phẫu thuật kiểu đó đó. Điều đặc biệt là sau khi làm phẫu thuật ở đó xong thì người ta sẽ xăm lên cơ thể khách hàng 1 hình con công ngậm hoa hồng.Em cũng không hiểu tại sao lại có cái lệ kì quặc như vậy ,hiểu mang máng thì đó là quy ước chung về cái đẹp của những người tại trung tâm đó.

Ngừng 1 lát,Hye Sun giải thik tiếp.

-Hôm trước em gặp Sunny ở trong cái spa của nhà em đó,em đã tình cờ nhìn thấy được hình xăm đó ở ngay trên ngực trái của cô ta. Em đã gọi ngay cho cái “chị” kia để hỏi.Bình thường thì ko được tiết lộ danh tính của khách hàng nhưng vì là em nên chị ấy đã xác nhận ngay.Em vui như điên lên được ý – Nói đến đây, Hye Sun lại cười toe toét –Chắc cô ta đã phải bỏ ra rất rất nhiều tiền để có thể có được cái giấy của bệnh viện kia,lại còn can đảm để thách anh đến bệnh viện kiểm tra nữa chứ.Công nhận ghê thật.Mỗi lần em tưởng tượng đến cảnh anh lấy cô ta rồi mới phát hiện ra cô ta vốn là đàn ông thì em lại thấy tức cười.

-Trời ơi,thế mà em ko nói sớm –Ji Yong nhăn nhó –Làm anh lo lắng,bồn chồn,buồn bực hơn 3,4 tuần lễ.

-Để trừng phạt anh đó –Hye Sun nhướn mày-Cho chết cái tội lăng nhăng,chơi bời ,rượu chè này –Hye Sun lấy chân đạp đạp mấy cái vào người Ji Yong.Rồi lại cười hì hì,nói -Với cả em cũng muốn để cuộc vui lên tới cao trào mới nhảy vào phá đám,ha ha ,như vậy mới đúng là kiểu của em đó,em muốn xem anh xử lí thế nào.Xem ra anh cũng có đầu óc đó,biết lùi ngày cưới lại.Ko thì em cũng chả đến cứu anh đâu.Cho anh lấy ẻm kia luôn.

-Đồ xấu xa, đồ nham hiểm.-Ji Yong hét ầm lên –Anh ko trừng phạt em thì không phải là cậu chủ Kwon nữa rồi.

Nói dứt lời,Ji Yong lập tức bế bổng Hye Sun lên, ôm cô chạy vào phòng ngủ trong lúc Hye Sun còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì…..

TBC….

End chap.

Chap 38.

(Hye Sun’s POV) 

Ko xong rồi,ko xong rồi…..

Mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng nghiêm trọng rồi….

Ôi,tôi sợ,tôi sợ,tôi thực sự rất sợ…..

Liệu các bạn có đang phân vân xem điều gì đã khiến cho tôi,1 gangster chính hiệu phải run rẩy như thế này….

Chuyện là…

Ji Yong đang hôn tôi…khi tôi đang nằm bên dưới anh…và dưới tôi…là cái ga giường…

Bạn hiểu chuyện gì đang diễn ra rồi đấy…O__O

Nhưng khoan,mọi chuyện chưa đến mức như bạn nghĩ đâu,vì dù anh đã cởi phăng chiếc sơ mi của mình thì tôi vẫn mặc nguyên quần áo…

Chỉ là…chúng nó cứ tuột dần ra khỏi người tôi…O__O

Nhắm tịt mắt và đơ người ra như 1 pho tượng, đó là tất cả những gì tôi có thể làm lúc này…

- Em thư giãn đi nào –Anh dỗ dành tôi -Đừng sợ,anh có ăn thịt em đâu mà.Thả lỏng đi.

Thư giãn và thả lỏng ư,trời ơi,làm sao tôi có thể,khi mà môi của anh hết chạm vào tai rồi lại chờn vờn trên má làm tôi hồi hộp ko thể tả nổi,rồi tới khi anh hôn tôi thì phổi của tôi lại kêu cứu đòi được thở…

Đấy là con chưa kể tới cái tay của anh…tôi cảm tưởng như thân thể mình đã bị những ngón tay mảnh khảnh ấy khám phá hết cả rồi…..

Tôi cắn chặt môi dưới,cô nén những tiếng kêu nhỏ khi môi anh quấn quýt trên cổ tôi còn bàn tay anh thì ve vuốt nơi eo lưng.

-Anh làm em sợ ư – Tôi cảm thấy môi anh đã rời khỏi cổ mình,tôi hé mắt ra nhìn thì thấy anh đã nhỏm dậy,hai tay chống xuống đệm,chăm chú nhìn tôi.

-Ko…em…chỉ là…-Tôi cố lắc đầu nhưng lại ko nói nên lời.

-Thôi được rồi –Anh thở mạnh,tôi có thể nhận ra rằng anh đang cố kiềm chế bản thân mình.

Anh ngồi dậy và cũng kéo tôi dậy theo.Rồi anh đưa tay chỉnh lại áo xống cho tôi và trong lúc tôi còn chưa hết ngỡ ngàng , anh đưa tay vuốt lại tóc tôi.

-Em làm anh mất hứng hả - Tôi ngước mắt lên,khe khẽ hỏi.

-Uhm-Anh gật đầu.

-Em xin lỗi,tại em…-Tâm trạng tôi bỗng trở nên rối bời.

-Ko sao đâu mà-Anh dịu dàng nói,cười cười với tôi.-Tại anh vội vàng quá.

“Đúng thế đó,anh làm em sợ muốn chết”Tôi nghĩ thầm trong bụng nhưng ko dám nói ra.

- Em đừng căng thẳng như vậy. –Anh lại nhẹ nhàng xoa xoa lên má tôi –Thôi,mình xuống bếp,anh nấu gì em ăn nhé.

Rôi anh đứng dậy và mặc lại áo vào người.

(End Hye Sun’s POV)

***

-Này anh cõng em đi – Hye Sun ngồi trên giường, phụng phịu nói với Ji Yong.

-Uh thì cõng –Anh đành chiều theo cô,cúi người xuống cho Hye Sun trèo lên.

-Tốt lắm –Sau khi đã yên vị trên lưng anh,cô tiếp tục ra lệnh -Giờ đưa em xuống phòng khách để em xem ti vi, rồi vào bếp và làm cơm cho em ăn.

Dường như sau khi được Ji Yong tha cho “cái chuyện kia” thì Hye Sun đã vui vẻ trở lại và ngay lập tức quay lại với tính cách ngang tang của mình.

“Park Hye Sun,ko nhanh thế đâu…” Ji Yong nhủ thầm trong bụng rồi cũng ngoan ngoãn đưa cô xuống nhà.

Vừa nấu ăn,Ji Yong vừa nghĩ lại mọi chuyện và thực sự cảm thấy buồn cười. Hye Sun đủ mạnh mẽ để rời bỏ anh,nhẫn nhịn chịu đựng trong 3 năm, đủ mạnh mẽ để hùng hổ xông tới phá đám cưới của anh,nhưng lại ko đủ mạnh mẽ khi ở trên giường cùng anh.

Cô luôn rùng mình mỗi khi anh chạm vào,bờ môi cô run rẩy đón nhận những cái hôn của anh tay cô ấy luống cuống ko biết để vào đâu,vừa chạm nhẹ vào ngực anh đã vội vàng rụt lại,hai má đỏ ửng lên theo những động chạm của anh,còn đôi mắt thì nhắm tịt lại và sũng nước như muốn bật khóc…

-Anh cười cái gì vậy? – Hye Sun đã xuất hiện trong bếp từ lúc nào,nhíu mày hỏi –Anh nghĩ cái gì mà cứ tủm tỉm một mình vậy ?

-Anh nghĩ đến em lúc nãy đó –Ji Yong nói thẳng ra khiến cô bỗng đỏ mặt xấu hổ.

- Anh toàn nghĩ bậy bạ ko à –Hye Sun lại phụng phịu,chu mỏ ra chữa ngượng.

-Uh,anh bậy bạ vậy đó,em cố mà chịu đi –Ji Yong lại trêu chọc khiến cô càng ngượng hơn, đành bỏ ra ngoài xem ti vi tiếp.

“Làm sao mà thoát được anh cơ chứ”Ji Yong nhìn theo cô ấy,nghĩ thầm trong bụng.

Nhưng quả thực vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Ngay sau bữa ăn tối,khi Ji Yong vừa hí hửng giải quyết xong đống bát đĩa và đang định giải quyết nốt Hye Sun thì bỗng dưng HeeChul gọi điện. Ji Yong đành ngồi tiếp chuyện ông anh già của mình,nhưng mặc cho mọi nỗ lực muốn dập máy của Ji Yong thì HeeChul vẫn cứ blah blo hàng tá chuyện trên trời dưới biển.Phải đến gần 1 tiếng sau,Chul già mới chịu dập máy.Yongie vừa ngừng được 1 chút thì JaeJoong lại gọi đến tiếp.Lần này ,Ji Yong lại phải ngồi hàn huyên tâm sự với Jae bởi cứ mỗi khi Ji Yong định kết thúc thì Jae lại bắt đầu bằng câu “hồi anh với Hye Sun ở bên Nhật…”làm cho Ji Yong ko thể dập máy được.

Hơn 1 tiếng sau,Ji Yong mới dứt ra được khỏi cái máy điện thoại chết tiệt.Ngay lập tức anh tháo ngay pin ra khỏi máy và vứt cái tất cả sang 1 bên.Bước nhanh ra phòng khách,Ji Yong thở phào khi thấy Hye Sun vẫn còn đang ngồi bó gối trên salon ,chăm chú xem “You’re so handsome” của Hong Ki.Chớp lấy thời cơ,anh ngồi sát lại ,nhẹ nhàng đưa 2 tay vòng ra sau lưng cô, đang định ghé môi hôn thì bỗng…

“You’re mah heart heart heart heart heartbreaker…”Lần này là điện thoại của Hye Sun.Chưa bao h Ji Yong thấy căm thù bài hát của mình đến vậy.Nghe giọng của chính mình mà anh thấy như đang nghe tiếng ai gào rú.

-Chờ em chút nhé – Hye Sun nói –Hình như Dara có chuyện buồn.

Và sau khoảng hơn 20 phút nói chuyện,anh bỗng nhận ra cô đã ngồi về đầu kia của chiếc salon từ lúc nào ko hay.

Rồi thêm 20 phút nữa,Ji Yong bắt đầu thấy ghét luôn cả Jang Geun Suk với Park Shin Hye trên ti vi.

Rất may là ngay khi Ji Yong chuẩn bị tới giới hạn của chịu đựng thì Hye Sun đã dập máy.

- Anh mệt chưa,mình đi nghỉ đi – Hye Sun chủ động hỏi.

Ji Yong liền hớn hở gật đầu ngay, tắt phụt ti vi và chạy như bay lên tầng.

Nhưng khi vừa vào phòng, đang định đẩy Hye Sun xuống giường thì cô đã né qua 1 bên ,mỉm cười nói .

-Anh chờ em đi tắm cái nhé - Rồi mở tủ lấy 1 bộ pyjama của anh,chạy biến vào phòng tắm .

-Mất cả buổi tối làm toàn những việc không đâu –Yongie chép miệng,bĩu môi rồi nằm phịch xuống giường,thoải mái lăn qua lăn lại.

Đột nhiên,chiếc di động mà Hye Sun để trên giường bỗng loé sáng,báo có tin nhắn mới.Tò mò ,Ji Yong bật lên xem và trợn tròn mắt khi thấy 2 tin nhắn mới.

1 là của HeeChul

“Thế nào,em thấy anh câu giờ có được không,may cho em là vì hôm nay anh đang ko có việc gì làm nên mới rảnh rỗi gọi điện tán phét với thằng kòi đấy,nhớ đền ơn anh nghe chưa cưng ”

Và 1 là của JaeJoong.

“Này nhóc,vì cái sự nhát chết của em của em mà đại công tử này đã phải tốn rất rất nhiều nước bọt đấy,anh ko hiểu nổi tại sao em lại ngại ngùng như vậy,2 đứa yêu nhau cơ mà,thôi,nói gì cũng bằng thừa,anh nhắn tin chỉ để nhắc là em nợ đại công tử này 1 bữa ăn đấy…”

Đọc tới đây thì Ji Yong đã hoàn toàn hiểu được chuyện gì đang xảy ra,rõ ràng những cú điện thoại kia đều là do Hye Sun 1 tay sắp xếp.Nhưng anh cũng hiểu được lí do mà cô làm như 

vậy,xét cho cùng người yêu của anh vẫn chỉ là 1 cô nhóc con ko có kinh nghiệm thực tế.

“Sự nóng vội của mình làm người ta sợ rồi.”Ji Yong thở dài tự trách mình rồi đến gần cửa nhà tắm ,nói với Hye Sun ở bên trong.

-Tối nay anh sẽ ngủ ở phòng khách,em ko phải lo đâu,nên tắm nhanh lên kẻo bị cảm đó.

Rồi anh ôm một chiếc gối,xuống nằm trên salon ở tầng dưới.

Nhưng chưa đầy 20 phút sau, đã thấy Hye Sun lò dò đi xuống,cũng ôm theo 1 chiếc gối.

-Em làm gì vậy –Ji Yong ngạc nhiên hỏi khi thấy Hye Sun ,trong bộ pyjama màu xanh nhạt của mình, đặt chiếc gối xuống bên cạnh anh rồi nhẹ nhàng nằm xuống , ôm chặt lấy anh.

-Em xin lỗi,em trẻ con quá – Hye Sun lí nhí nói,ko dám thở mạnh.

-Em mà cứ thế này thì anh ko đảm bảo là tối nay em sẽ được ngủ yên đâu đó –Ji Yong cảnh báo ,nhẹ nhàng gỡ tay Hye Sun ra khỏi người mình,ngồi thẳng dậy, rồi cúi xuống nói với cô - Nếu em chưa sẵn sàng thì anh có thể chờ mà . 

-Em ko sao đâu mà –Hye Sun cũng ngồi dậy theo,lắc lắc đầu nói nhỏ -Chỉ tại em hồi hộp quá thôi,em…

Hye Sun chưa kịp nói gì thêm thì Yongie đã bất ngờ hôn cô.Anh ranh mãnh thì thầm trên môi Hye Sun:

-Em phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình đấy nhé.

Hye Sun chưa kịp đáp thì đã thấy mình bị nhấc bổng lên,và nơi tiếp theo cơ thể cô chạm tới chính là chiếc giường 4 cọc đồ sộ của Ji Yong.

-Em có 3 giây để nói không – Ji Yong vừa cởi áo ngủ của mình ra ,vứt sang 1 bên ,vừa nói với Hye Sun -Một…Ba.(chơi đểu ) Em hết cơ hội từ chối rồi đó.Giờ thì đừng hối hận nữa nhé.-Ji Yong cười nhẹ trước khi phủ xuống thân thể Hye Sun một trận mưa hôn và kéo chăn phủ kín 2 người.

***

Ánh nắng từ bên ngoài cửa sổ hắt vào đánh thức đại công tử Ji Yong khỏi giấc ngủ dài đầy những mộng mị.

-Cái này là mơ hay thật nhỉ - Ji Yong quay sang chăm chú nhìn con mèo lười đang ngoan ngoãn nằm bên cạnh,tự mỉm cười hạnh phúc,chạm nhẹ lên cổ áo Hye Sun -Đồ thỏ đế,chưa gì đã vớ ngay lấy quần áo để mặc thế này.Anh có ăn thịt em đâu chứ.

Rồi lại im lặng hồi lâu,đưa tay chạm vào lông mi,vào má vào cằm ,vào tai Hye Sun,nhưng lại thật khẽ khàng vì sợ cô tỉnh giấc.Thỉnh thoảng lại cười toe toét như 1 tên ngốc.

-Ko hiểu sao anh yêu em quá thế này –Tên ngốc ấy tự lầm bầm với mình ,rồi lại say sưa lẩm nhẩm câu hát gì đó…

“And I hate how much I love you girl ,I can't stand how much I need you…”

-Chỉ cần có em anh sẵn sàng đối mặt với cả thế giới…-Tên ngốc ấy lại tự nhủ.

***

-Anh đối mặt với cái này thế nào ? –Hye Sun ngồi vắt vẻo trên ghế,chỉ vào màn hình máy tính.Trên máy tính là trang báo điện tử nhanh nhạy nhất của Hàn Quốc,thông tin được truy cập nhiều nhất hôm nay chính là 

“G-Dragon (Big Bang) bỏ vị hôn phu đi theo người yêu cũ ngay trong đám cưới.”

-Ha ha,lại còn có ảnh Sunny nữa này – Hye Sun cười phá lên chỉ vào bức ảnh cô dâu Sunny đang ngoạc mồm mắng ****,nước mắt nước mũi tèm lem.

Hye Sun chăm chú đọc những dòng bình luận của người viết.

“Đáng ngạc nhiên là ngược với sự bất bình của một số fan SNSD thì cư dân mạng hầu hết lại khá đồng tình với sự việc này,những lời nhận xét khen ngợi ngập tràn trên những trang web cá nhân hay forum giao lưu. Đặc biệt hơn,trên blog cá nhân me2day,một số nghệ sĩ đã bày tỏ sự vui mừng trước sự việc này.

Ngay trong ngày hôm qua,HeeChul(Super Junior) đã viết lên me2day của mình rằng 

“Yongie thật hạnh phúc quá, ko biết bao giờ cô ấy của mình mới mạnh mẽ như Hye Sun nhỉ >”<”

Rất nhiều fan đã com để hỏi rằng “cô ấy của mình” là ai,nhưng vẫn chưa có sự hồi đáp từ anh.

Hay Kang In(Super Junior) cũng đăng 1 tấm hình chụp chung của anh vs nữ tác giả Hye Sun cùng với bình luận .

“Baby của mình giờ đã lớn rồi,ko cần oppa béo này nữa,chỉ cần thằng kòi kia thôi (“_ _)”

Và ngay dưới đó là comment của Hong Ki .

“Noona là baby của em mới đúng,hừm, đành nhường noona cho Yong huyng thôi (_ _”)”

Có thể thấy được việc “nhà văn quốc gia” Park Hye Sun can thiệp vào đám cưới của leader Big Bang G-Dragon đang gây nên nhiều tranh cãi và ý kiến trái chiều ,chúng ta khó có thể nói được gì nhiều hơn vì cho tới thời điểm này,Park Hye Sun và G-Dragon vẫn chưa xuất hiện.Quả thực G-Dragon thật xứng đáng với danh hiệu “Ông hoàng scandal” bởi khi mà mọi người con chưa hết sốc vì đám cưới vội vã của anh với SNSD Sunny thì lại tiếp tục choáng váng khi thấy anh bỏ rơi Sunny ngay trong đám cưới của mình. Ngạc nhiên hơn khi lí do anh từ chối Sunny lại chính là vì Park Hye Sun,nhà văn Hàn Quốc đầu tiên thành danh tại Nhật Bản,và cũng là người đang gây nên nhiều nghi hoặc về những mối quan hệ khó hiểu giữa cô và các nghệ sĩ nổi tiếng như U-Know YunHo,Hero JaeJoong,Kang In SuJu hay nam diễn viên Lee Jun Ki….

Nhưng dù vậy ,album solo và tiểu thuyết của 2 người này vẫn đang leo thang liên tục về số lượng bán ra.Album đầu tay….”

Dạo qua vài trang web khác,Hye Sun nhận ra chuyện của mình đang là chủ đề rất hot, đâu đâu cũng tràn ngập những lời bàn tán,bình luận.

-Bao giờ thì chuyện này dịu xuống nhỉ -Hye Sun quay sang Ji Yong,thắc mắc.

-Cần gì phải để nó dịu xuống –Ji Yong cười ranh mãnh-Anh sẽ cho nó hot hơn nữa ngay bây giờ nè.

Nói rồi đăng nhập vào me2day của mình,post lên 1 bức ảnh chụp GaHo dog.

“Haizz,trông mặt nó thật là buồn đúng ko,chắc nó biết là tôi đã ko còn thuộc về nó nữa,hix, xin lỗi nhóc,huyng đã là người của Hye Sun rồi (“_ _)

-Ak,anh linh tinh quá đi . Đảm bảo 20 phút nữa mấy dòng này sẽ tàn lan trên mạng cho mà xem.Rồi em lại tha hồ nghe người ta nói xấu .-Hye Sun nhăn mũi nói.

-Cố chịu tí đi mờ -Yongie nhõng nhẽo nói –Anh là người của công chúng mờ.Anh…

Ji Yong chưa kịp nói hết câu thì chuông điện thoại đã vang lên,nhấc máy lên nghe,anh thấy tiếng Jessica hoảng hốt trong điện thoại.

-Sunny..cô ấy…đang đứng trên toà nhà YG…đòi nhảy lầu đó.

TBC

End Chap 38.

Chap 39.

7.00 am.

Trên tầng thượng toà nhà YG.

Cảnh tượng nơi này có thể nói là khá lộn xộn ,khi mà có tới hơn mười mấy cô gái ,gồm những người chuyên biểu diễn trên sân khấu và những người chỉ suốt ngày ở sau cánh gà lo cho những người kia,vâng ,là SNSD và quản lí của họ, đang đứng phía dười kêu gào,khóc lóc,van xin ,năn nỉ 1 người khác,cái người mà đang đứng cao hẳn lên so với những người kia,thân hình chao nghiêng như muốn nhảy xuống phía dưới ,vâng là Sunny,cô dâu bị ruồng bỏ hôm trước.

-Unnie,unnie hãy xuống đây đi rồi chúng ta từ từ nói chuyện – Yoona van vỉ.

-Đúng đó,Sunny à,có gì xuống đây chúng ta cùng bàn –Tiffany dài giọng dỗ dành –Ko có chuyện gì là ko thể giải quyết được đâu Sunny à.

-Thôi đi, đừng phí lời nữa –Sunny hét lên.

-Cậu suy nghĩ kĩ đi,việc gì mà phải làm khổ mình như vậy –Taeyeon khuyên can -Chỉ vì 1 gã không ra gì hay sao ?

-Cậu xem thế nào chứ nếu mà cứ nhảy xuống như vậy thì tới khi rơi xuống não sẽ bắn tung toé đó,trông khó coi lắm –Jessica doạ nạt.

-Hừ,chết rồi còn biết gì nữa – Sunny lắc đầu -Giờ mình ko còn mặt mũi nào gặp ai nữa.Ai cũng coi thường mình.MÌnh…

Sunny chưa kịp nói hết câu thì cánh cửa sân thượng bỗng bật mở ,Hye Sun từ tốn bước vào ,vẫy tay với Sunny.

- Hi Sunny,ở trên đấy có mát không ? –Hye Sun mỉm cười hỏi.

-Cô dám đến đây ư –Sunny vừa nhìn thấy Hye Sun đã gào lên –Cô đến để xem tôi đau khổ thế nào ư ?

-Tôi chẳng cần xem cũng biết cô đau khổ thế nào –Hye Sun vẫn tiếp tục mỉm cười –Tôi muốn biết cái khác cơ.

-Cô muốn xem tôi chết thế nào hay sao ? –Sunny nhăn mặt nói –Cô thật là tàn nhẫn mà.

-Người chết thì có gì đáng xem-Hye Sun lắc lắc đầu.

-Vậy cô muốn gì ,cô muốn gì ở tôi ? –Sunny hét lên –Ko phải cô đã có được Ji Yong rồi sao.

Hye Sun ko trả lời mà quay sang nói với mọi người xung quanh.

-Liệu mọi người có thể để tôi nói chuyện riêng với cô ấy ko ? 

-Nhưng…-Tiff định lên tiếng.

-Chúng ta ra ngoài thôi –Jess cắt lời –Hãy để họ ở lại với nhau.

-Thế có được ko ? -Chị quản lí nhíu mày hỏi.

-Nên vậy thôi –Jess thở mạnh –Còn hơn là cứ đứng cả đám thế này mà ko được tích sự gì.

-Đành thế - Taeyeon thở dài,lôi mọi người đi ra và khép cánh cửa sân thượng lại.

Lúc này,trên sân còn có 2 người.

-Giờ ko còn ai chứng kiến sự xấu xa của cô nữa –Sunny vênh mặt nói –Cô muốn gì ?Nói đi.

-Tôi chỉ muốn biết một chuyện…-Hye Sun đút 2 tay vào túi quần,thản nhiên hỏi – Cô làm con gái có hạnh phúc ko ?

-Tất nhiên là có – Sunny gật đầu –Hơn hẳn khi làm đàn ông.

-Cô làm phẫu thuật được 4 năm rồi thì phải?

-Đúng thế - Sunny đáp –Nhưng tại sao cô lại nói đến vấn đề này ,cô muốn đem chuyện quá khứ của tôi ra để mỉa mai ư,vô tư đi,dù sao đây cũng là ngày cuối cùng của cuộc đời tôi,từ mai ai nói gì cũng ko quan trọng nữa rồi.

-Cuộc đời của cô vừa bắt đầu được 4 năm mà đã vội kết thúc ư ? - Hye Sun cười khẩy –Cô thật là 1 cô gái thừa thãi đấy nhỉ,thừa thãi tiền bạc ,thừa thãi thời gian và thừa thãi cả thể xác nữa.

-Tôi ko hiểu ý cô –Sunny nói ngay – Nhà văn các người thường ăn nói văn hoa quá mà.

-Là tôi văn hoa hay cô quá ngu xuẩn ? – Hye Sun nhếch môi - Những ngôn từ đơn giản như vậy mà cô cũng ko thể thẩm thấu đc hay sao.Hừm, để tôi nói rõ hơn nhé.Tôi biết rằng 1 cuộc phẫu thuật chuyển giới đòi hỏi rất nhiều thứ.Trước tiên là tiền bạc,rất rất rất nhiều tiền mới có thể giúp cô từ 1 gã đàn ông lực lưỡng biến thành 1 cô gái có thân hình nhỏ nhắn thế kia.Sau đó lại cần 1 khoảng thời gian không nhỏ để tiến hành làm việc với dao kéo ,rồi thì thuốc thang,...thời gian để hồi phục ,chữa chỗ nọ chỗ kia và còn cả thời gian để làm quen với cái thân thể mới nữa.

Ngừng 1 lát Hye Sun nói tiếp.

-Và thứ mà cô phải bỏ ra nhiều nhất chính là cơ thể của mình,tôi chưa từng trải qua 1 cuộc phẫu thuật cầu kì như vậy bao h –Hye Sun nhún vai –Nhưng tôi có thể tưởng tượng nỗi đau mà cô phải trải qua ,từ trong ra ngoài,theo đúng nghĩa đen. Đó là chưa kể đến 1 thứ nữa mà có thể cô đã phải hi sinh ,là gia đình cô,là bố là mẹ của cô.Cô đã bỏ ra từng đấy thứ mà chỉ để đồi lấy 4 năm hạnh phúc,quả thực ko tương xứng,thế ko phải là cô đã thừa thãi những thứ đó và dùng chúng 1 cách quá phí phạm hay sao ?

Sunny nghe đến thế chỉ đứng ngây ra như 1 bức tượng đá ,2 mắt mở to nhìn Hye Sun chằm chằm .

Biết mình đã nói trúng chỗ yếu lòng của Sunny,Hye Sun liền nói tiếp .

- Cô muốn nhảy ? Cứ việc nhảy. Để kiếp sau hoá thân làm con bọ chét hay sâu róm ,lợn ỉn gì đó hoặc tệ hơn là tiếp tục lại làm 1 gã đàn ông thô kệch , ồ ,tương lai coi bộ sáng láng tuyệt vời quá ha.

-ĐỪNG NÓI NỮA!!! ĐỪNG NÓI NỮA!!! –Sunny nghe đến đây ko chịu được phải hét lên,nước mắt đã chảy ròng ròng từ lúc nào.

-Sao,sợ rồi hả - Hye Sun cười nhạt – Tôi tưởng cô chỉ sợ mất Yongie chứ ko sợ gì nữa cơ mà.Sao,giờ lại thấy G-Dragon chỉ là 1 gã trai vớ vẩn,ko đáng để mình chết ngu như vậy chứ gì.

-Tôi…tôi…-Sunny ko nói thành lời.

-Nếu cô thấy như vậy thì hãy chùi nước mắt đi,bước xuống đây,rồi đi ra ngoài kia ,thản nhiên như ko có chuyện gì và tiếp tục sống tiếp cuộc đời superstar của mình – Hye Sun bình thản chỉ dẫn.

Suy nghĩ một hồi,Sunny cũng làm thế thật,cô ta lau sạch nước mắt trên mặt mình,phủi lại áo,vuốt thẳng váy,sửa sang đầu tóc rồi bước ra ngoài.Trước khi đi,cô ta vẫn nói với Hye Sun mấy câu.

- Khi tôi còn là đàn ông,nếu tôi ko phải là người đồng tính,có lẽ tôi sẽ thik cô.Nhưng tôi là 1 cô gái chứ ko phải là đàn ông nên tôi vẫn căm thù cô như thường.

-Tôi chẳng mong gì hơn .-Hye Sun nhún vai,cười nhẹ,nhìn Sunny bỏ đi.

-Tại sao em lại cứu cô ta ? -Sau khi Sunny đi được 1 lúc ,anh mới xuất hiện trên sân thượng,nhẹ nhàng hỏi cô.

-Là anh khờ thật hay là giả vờ khờ đó ?- Hye Sun mỉm cười,hỏi lại -Nếu cô ta nhảy xuống,em sẽ được lợi gì,hay là sẽ chỉ chuốc thêm 1 mớ rắc rối và 1 đống những cản trở ngăn em đến với anh.

-Cuối cùng là em cũng chỉ lo sẽ phải rời xa anh thôi ư –Ji Yong tinh quái hỏi.

-Anh nghĩ em còn nỗi lo nào khác ư ? – Hye Sun ko phủ nhận.

-Em chết mê chết mệt anh rồi hả ? – Ji Yong toe toét.

-Anh đang tự miêu tả cảm xúc của mình với em đó hả ? –Hye Sun nhanh nhẹn nói.

-Ừ,anh chết mê chết mệt em rồi – Ji Yong vòng 2 tay ôm eo Hye Sun ,cọ má mình vào gò má hồng hồng kia,môi chạm nhẹ lên vành tai cô,thừa nhận.

-Này ,anh nói đi,sao anh thích em – Hye Sun bất chợt đẩy nhẹ Ji Yong ra,hỏi.

-Nếu anh nói là tự nhiên nhìn thấy là anh thích ngay thì sao ? –Ji Yong nhướn mày.

-Thì em sẽ ko tin –Hye Sun lắc đầu –Anh dễ dãi đến vậy sao.

-Này em,cái đó người ta thường gọi là tình yêu sét đánh đó – Ji Yong bĩu môi.

-Đó là 1 cách gọi khác của việc dễ dãi và nhạt nhẽo .Em biết anh ko như vậy ,Nói đi,chỉ 1 lí do thôi.

-Thua em luôn-Ji Yong đầu hàng- Nếu em nhất định muốn biết thì anh sẽ cho em thấy cái này .

Nói rồi anh rút ra từ trong ví 1 tờ giấy đã xỉn màu ,có phần nhàu nát và được gấp gọn rồi cất kín bên trong.

- Em có nhận ra cái này ko – Ji Yong phẩy phẩy tờ giấy ,giơ ra trước mặt Hye Sun.

Hye Sun cầm lấy tờ giấy,mở ra xem .Trên góc trên cùng bên trái của tờ giấy có ghi.

“Park Hye Sun ,8 tuổi.

Bài tập quốc văn.”

Ngay dưới đó là đề bài.

“Em hãy viết một đoạn văn ngắn để nói về cuộc sống của mình.”

“Cuộc sống của em chẳng có gì vui vẻ.

Giống như 1 con gà bị nhốt vào lồng và phải đánh nhau với 1 con gà khác.

Đáng lẽ 2 con gà có thể là bạn ,nhưng lại phải đánh nhau tới khi 1 con chết.

Nếu con gà có thể hoá thành con đại bàng,mọc cánh phá lồng,tự do bay đi.

Nhưng gà chẳng bao giờ hoá thành đại bàng.

Tất nhiên,em không phải gà.

Cuộc sống của em chẳng có gì vui vẻ ….nhưng…đến 1 ngày….”

Đoạn văn bị gạch chéo bằng bút đỏ.

-Đây là bài tập hồi nhỏ của em – Hye Sun ngỡ ngàng nói -Tại sao anh lại có cái này ?

-1 lần,anh đến nhà em chơi, đi lang thang trong vườn và nhìn thấy nó – Ji Yong từ tốn giải thích- Anh cảm thấy nó rất hay nên đã mang về và giữ lại cho đến bây giờ.

-Lúc em viết ra,em cũng đã rất thích nó – Hye Sun cười buồn ,nhớ lại .–Nhưng gia sư của em lại cho rằng nó thật ngông cuồng,kì quặc và ko phù hợp nên đã gạch bỏ và vứt ra cửa sổ.

Rồi Hye Sun lại hỏi lại.

-Đừng nói anh thik em chỉ vì cái này thôi đấy nhé.

-Lúc đó anh đã định bỏ học nhạc và tiếp tục làm công việc của gia đình,nhưng khi đọc cái này,anh lại nghĩ khác,anh cảm thấy mình ko nhất thiết phải sống như cách mà bố và anh trai anh đã sống.Thế nên anh đã quyết tâm theo đuổi việc học nhạc.-Ngừng 1 lát ,anh nói tiếp – Sau này khi gặp em anh mới biết rằng em chính là người viết ra những dòng đó,thế nên anh…

-..yêu em hả ? - Hye Sun mỉm cười hỏi.

Gật đầu.

- Hi Hi – Hye Sun chợt cười toe toét – Em cũng yêu anh.

- Sao em lại đột xuất hớn hở như thế - Ji Yong mở to mắt ngạc nhiên.

-Hi Hi -Vẫn toe toét –Vì anh là độc giả đầu tiên của em đó.Người đầu tiên đọc những thứ mà em viết ra theo sở thích.

- Nếu vậy em hôn anh 1 cái để bày tỏ sự cảm kích đi – Ji Yong chu mỏ.

-Yep. – Hye Sun cũng chu mỏ .

-Này em ,mai mình cưới nhau đi.- Ji Yong chợt nói.

- Hả ???

-Em ko thấy chỗ mình đang đứng rất là lãng mạn hay sao,thích hợp để nói chuyện này đó.

-Hả???

-Anh đang cầu hôn em đó – Ji Yong cáu - Hả cái gì mà hả .

-Anh bắt em phải chịu trách nhiệm vs đứa con trong bụng anh đấy hả ? –Hye Sun lém lỉnh.

-Anh nghiêm túc đó – Ji Yong ko hưởng ứng trò đùa của Hye Sun.

Thấy vậy,Hye Sun liền cười nhẹ rồi chạy nhanh khỏi sân thượng .

-Này,em đi đâu đấy – Ji Yong hét ầm lên -Đứng lại ngay,mình chưa nói xong mà.

-Em ko thik kết hôn sớm – Hye Sun vui vẻ hét lớn –Anh cố mà chờ nữa đi.

-YAHHH !!! ANH KO THIK CHỜ !!! EM CÓ ĐỨNG LẠI KO THÌ BẢO !!!

Ji Yong hét lên trước khi phóng người đuổi theo Hye Sun.

End......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro