dai vien vuong q9 c1-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐẠI VIÊN VƯƠNG

Tác giả: Lưu Lãng đích Cáp Mô

Quyển 9: Ngũ Thức Thần Thông.

Hồi 1: Thắng cũng là bại, bại cũng là thắng.

Dịch: Dạ Vũ

Nguồn: kiemgioi

Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần Biến là một trong những môn tuyệt học trấn tự của Lạn Đà tự, cũng là một trong vài loại võ học vương đạo cao cấp nhất của Trung thổ Thần Châu. Người trở thành cao thủ nhờ tu hành Đại Nhật kinh thì đều đứng hàng đầu trong giới võ học ở Thần Châu.

Ngay sát dưới Đại Nhật kinh và có không ít người tu hành trở thành cao thủ là Thập Phương Đống Ma Đạo. Mà Lạn Đà tự thu đồ đệ thì có thể nói là không hề lựa chọn, chẳng những có người của đủ các tộc mà cũng không quyết giữ những hủ tục của mình. Thập Phương Đống Ma Đạo lại là võ học hoàng tộc của Ngọc Lê vương triều, rất ít người có thể học được toàn bộ. Bởi vậy kỳ thật Thập Phương Đống Ma Đạo xếp trên Đại Nhật kinh về mặt dễ tu luyện.

Cũng bởi vậy, võ công của Vương Phật Nhi đầu tiên là Thập Phương Đống Ma Đạo đột phá cảnh giới tứ phẩm mà tu vi Đại Nhật kinh gần đây mới miễn cưỡng đuổi kịp, hơn nữa còn phải dung nạp vào trong Đại Nhật chân hỏa cả phần chân khí do một nhánh của môn tâm pháp này là Vô Hạn Quang Minh Hỏa rèn luyện nên.

Việc tu hành võ đạo ở Trung thổ Thần Châu có một quy luật bất thành văn là chỉ cần có một môn võ học đạt tới một mức độ công lực nhất định thì không lâu sau các môn võ học còn lại cũng sẽ từ từ tăng tới cảnh giới tương đương với môn võ học mạnh nhất kia, thậm chí là dù không có tầng tâm pháp cao hơn để tu luyện thì cũng vẫn xuất hiện loại tình trạng này.

Nhưng mà loại võ công tăng trưởng kiểu nước lên thì thuyền nổi như vậy sẽ mất đi tính đặc sắc vốn có, uy lực trở nên yếu kém.

Vương Phật Nhi gần đây cũng xuất hiện loại tình huống này, nếu không phải Đại Nhật kinh có căn cơ thật sâu thì Thập Phương Đống Ma Đạo cũng đã chuyển hóa Đại Nhật chân hỏa của hắn lên cảnh giới tứ phẩm từ lâu rồi.

Nếu xuất hiện loại tình huống này thì là tổn thất cực lớn đối với Vương Phật Nhi, bởi vậy gần đây hắn ngừng tu hành Thập Phương Đống Ma Đạo mà chuyên tu Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần Biến.

Trong hoàn cảnh cực tĩnh, Vương Phật Nhi chợt cảm ứng được vầng mặt trời đỏ trong thức hải đột nhiên nổ ầm một tiếng rồi vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ, bùng lên ánh sáng như ngọc chói loá mắt. Đủ loại khẩu quyết tâm pháp Đại Nhật kinh trở nên thông suốt ở trong lòng hắn, mọi trở ngại liên quan đến việc tu hành tựa hồ hoàn toàn biến mất.

Ngay trong nháy mắt, Đại Nhật chân hỏa quấn quanh tinh hồn pháp thân của Vương Phật Nhi ở trong thức hải đột nhiên phát sinh biến hóa kỳ dị, ngọn lửa vốn chập chờn đã ngưng tụ trở nên giống như một thực thể. Sau khi hấp thu hết những tàn lửa từ vầng mặt trời đỏ trong thức hải do Đại Nhật kinh biến thành, bên ngoài thân thể hắn đã xuất hiện thêm một vầng sáng đỏ chói mắt.

Hình tượng Tam Trảo Kim Ô ở trên đầu hắn cũng trở nên uy mãnh hơn, trên đầu cũng có thêm một túm lông chim đẹp lạ tường, khi dang hai cánh ra thì ở bên trong đám lông vũ màu vàng có chứa vô số kinh văn chú ngữ khó hiểu, vừa hung dữ mãnh liệt vừa chứa đựng Phật lực mênh mông vô bờ.

Đại Nhật chân hỏa của Vương Phật Nhi đột nhiên đột phá bình cảnh lên cao hơn một tầng.

" Tại sao lại như thế này?"

Vương Phật Nhi thu chân khí và rời khỏi thức hải, không nén nổi cười khổ. Trong doanh trướng lúc này chỉ còn lại có một mình hắn. Nhạc Sư Đà đã đi ra ngoài cùng với Khuynh Thành nên dù Vương Phật Nhi có làu bàu cái gì thì cũng không sợ bị ai nghe được.

" Đại Nhật chân hỏa vốn chỉ có công lực ngũ phẩm, tại sao giờ lại vượt qua cảnh giới tứ phẩm mà đạt tới uy lực tam phẩm. Như vậy thì ta lại cần khổ tu Thập Phương Đống Ma Đạo, tạm thời phong ấn Đại Nhật chân hỏa ."

Cảm thấy chân hỏa trong cơ thể mãnh liệt mênh mông, uy mãnh không thể chống nổi, Vương Phật Nhi không rõ nên vui hay nên buồn. Hắn nhớ lại một câu thượng thường nghe được ở kiếp trước rằng trong họa có phúc, trong phúc chứa mầm họa, trên đời vĩnh viễn không có bữa ăn nào không phải trả tiền. Võ học tiến bộ nhanh như vậy lại khiến Vương Phật Nhi thầm thấy lo âu khó có thể diễn tả nổi.

Sau một hồi tĩnh tâm suy nghĩ, Vương Phật Nhi mới đột nhiên giật mình nhớ tới một chuyện nằm ngoài ý muốn." Bạch thái giám tiền bối đã từng ghi lại trong thức hải của ta một thứ gì đó mà tại sao giờ lại không thấy đâu cả? Hơn nữa, tại sao cũng không thấy người áo trắng do hai đoạn kinh văn biến thành xuất hiện nữa?"

Vương Phật Nhi cảm thấy rất không ổn, vội vàng chìm vào thức hải một lần nữa.

Trong thức hải, hình tượng của Vương Phật Nhi có biến hóa thật lớn, trông giống như một người đàn ông lửa có thể nhìn xuyên qua được, chẳng những trên đầu có Tam Trảo Kim Ô bảo vệ mà bên ngoài cơ thể còn có thêm một lồng khí như vầng mặt trời đỏ rực.

Tiến vào thức hải lần này, Vương Phật Nhi hoảng sợ phát hiện thấy vùng hư ảo ở sâu trong ý thức của hắn đã trở nên khó hiểu. Tầng mây bụi vốn xoay chuyển không ngừng giờ đã hoàn toàn biến mất mà trong nháy mắt quang cảnh cũng đã thay đổi trở nên vô cùng vô tận.

Hoặc là lục địa mây xanh bát ngát, hoặc là biển rộng sóng biếc chập trùng, hoặc là sa mạc mênh mông cát vàng, hoặc là nhà cao tầng chót vót, thế giới của kiếp trước và của kiếp này giao hòa với nhau. Vô số nhân vật trong ký ức, cũng có những người không biết lai lịch đi lại như đèn kéo quân ở trong thức hải.

Vương Phật Nhi biết những thứ này đều là do ý thức của hắn biến thành nên cũng không kinh ngạc. Điều duy nhất khiến hắn kỳ quái là cảnh tượng trong thức hải phải bị ý thức của hắn khống chế mới đúng, tại sao lại trở nên loạn tùng phèo lên như vậy?

Trong lòng có vô số nghi hoặc, Vương Phật Nhi liền tìm đến hỏi tinh thần ấn ký của sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa ở trong thức hải, bất chợt phát hiện thấy thức hải đã biến đổi rất nhiều, thế giới trở nên rộng lớn vô biên khiến hắn không tìm thấy chỗ tinh thần ấn ký mà trước đây chỉ cần gọi là đến này.

Vương Phật Nhi lại rời khỏi thức hải, trong lòng kinh hãi khiến cho hắn thẫn thờ không biết nên làm gì.

Cơ Lạc Hồng thu binh rồi cũng ngồi một mình trong soái trướng trầm tư suy nghĩ." Vương Thập Phương võ công kém hơn ta rất nhiều mà tại sao ta lại không có cách nào đánh bại được chứ? Nếu cảm giác của ta không sai thì hắn cũng đạt đến cảnh giới Ấm thức Dương thần hợp nhất, bằng không dù cho võ công sở học có kỳ diệu đến đâu thì cũng làm sao mà vận dụng được đến mức độ tinh ảo như thế?"

Cơ Lạc Hồng khẽ thở dài, đưa tay nắm lấy thanh họa kích, nhớ lại trận chiến hôm nay thì không khỏi nghĩ:" May mắn là cảnh giới Ấm thức Dương thần hợp nhất của Vương Thập Phương tựa hồ còn chưa vững chắc. Nó vốn phải dung hợp chặt chẽ với tu dưỡng tâm ý nên hắn vẫn có chút sơ hở, bằng không với thủ đoạn của hắn thì ta thực sự không có cách nào nắm chắc phần thắng. Hôm nay đại chiến một hồi, ta cũng thăm dò khá rõ về hắn, nếu lại khổ đấu một trận nữa thì ta chắc chắn đánh bại hắn trong vòng trăm chiêu."

Cơ Lạc Hồng suy đi tính lại trận chiến đấu với Vương Phật Nhi, dần dần trở nên cực kỳ tự tin rằng nếu lại đánh lần nữa thì việc đánh bại kẻ địch là chuyện không phải bàn.

Cơ Lạc Hồng đột nhiên nhớ tới một chuyện, bèn vỗ tay gọi. Một thân binh tiến vào hỏi:" Tướng quân có gì phân phó?" Cơ Lạc Hồng điềm nhiên ra lệnh:" Giải tên Thành chủ Thanh Mộc thành Mộ Dung Thôn đến đây, ta muốn thẩm vấn hắn."

Tên thân binh không dám hỏi nhiều, lập tức lui ra, không bao lâu sau đã áp giải Mộ Dung Thôn đến.

Cơ Lạc Hồng lấy bộ mặt lạnh lùng tàn khốc, một loại khí phách bá đạo ngập trời từ trên người phát ra khiến cho Mộ Dung Thôn không dám ngẩng đầu lên." Mộ Dung thành chủ, ngươi với ta ai vì chủ nấy, cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt nhau. Lần này ngươi thành tù binh của ta, ta hy vọng ngươi sẽ nói thành thật chứ đừng để cho bản nhân không vừa ý."

Dưới khí thế ngập trời của Cơ Lạc Hồng, Mộ Dung Thôn miễn cưỡng ngẩng đầu lên ương ngạnh đáp:" Mộ Dung Thôn ta không phải hạng người sợ chết, nếu Cơ tướng quân muốn hỏi việc thực hư liên quan đến Hoang Mộc quân thì không phải phí lời."

Cơ Lạc Hồng khẽ cười lạnh, quát:" Quân dân thành Thanh Mộc của ngươi đã lọt vào tay ta thì còn gì thực hư đáng nói nữa. Ta muốn hỏi là toán quân dẫn đại bộ phận dân chúng thành Thanh Mộc bỏ chạy ngày hôm ấy là binh mã phương nào? Ta thấy bọn họ không mang cờ hiệu Hoang Mộc quân các ngươi!"

Mộ Dung Thôn lạnh lùng đáp:" Điều này thì không cần dấu ngươi. Nhóm binh mã đó là Thỉ Phong Doanh, một trong tám đạo quân tiên phong của Ngọc Lê vương triều chúng ta, hiện do đệ tử ký danh của trụ trì Đại Lôi Âm tự là Vương Thập Phương làm chủ soái."

Cơ Lạc Hồng nổi giận đùng đùng, quát:" Mộ Dung Thôn, ngươi chớ có ăn nói lung tung. Hôm nay Vương Thập Phương vừa mới đại chiến một trận với ta, binh lính thủ hạ khác hẳn với ngày hôm ấy. Nếu hắn là thống soái của Thỉ Phong Doanh thì tại sao quân đội của hắn bây giờ lại đến?"

Mộ Dung Thôn không biết chuyện Vương Phật Nhi đã thu phục tàn quân của Đại Lương Vương, nghe vậy cũng tỏ vẻ kinh ngạc." Nếu đổi là người khác thì ta nhất định bảo hắn nói bậy. Vương Thập Phương dẫn một toán binh mã nhân đêm tối tập kích doanh trại Đại Lương quân, hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi, làm sao được gọi là quân đội chứ?"

Cơ Lạc Hồng thấy Mộ Dung Thôn có vẻ không phải là nói dối, lại lần nữa rơi vào trầm tư.

Mộ Dung Thôn hơi máy động tay chân, nghĩ thầm trong lòng:" Chẳng may gặp phải binh mã của Cơ Lạc Hồng, ta đã giấu Hoang Mộc đại tướng vào trong Thỉ Phong Doanh để cho hai người Lý Huyền Cảm và Khương Công Vọng dẫn đi. Tuy ta khổ chiến bị bắt nhưng chỉ cần đại tướng có thể trốn thoát thì Hoang Mộc quân vẫn còn hy vọng."

Cơ Lạc Hồng vốn định hỏi lại những chuyện này nhưng Thỉ Phong Doanh của Vương Thập Phương lại trở nên điên đảo như thế làm cho hắn cũng không biết phải hỏi cái gì nữa, đành phất tay bảo thân binh dẫn Mộ Dung Thôn ra ngoài. Cơ Lạc Hồng truyền quân lệnh:" Lập tức đốt lửa nấu cơm, sau một canh giờ nữa quân ta sẽ phát động tấn công quân địch."

Chiến Kích quân của Cơ Lạc Hồng là đạo quân tinh nhuệ nhất của quân đội Tây kỳ, hắn truyền lệnh xuống chưa quá một khắc thì khói bếp trong doanh trại quân đội đã nổi lên, binh lính thì tranh thủ thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức.

Ngay khi quân đội của Cơ Lạc Hồng mới nấu xong đồ ăn vừa bắt đầu ăn cơm thì đột nhiên tiếng trống trận vang trời, hai đạo binh mã từ hậu phương lao vào chém giết. Cơ Lạc Hồng gặp nguy không loạn, vội vàng chỉ huy binh mã thủ hạ chống cự nhưng trong lòng lại rất kỳ quái không biết địch nhân từ đâu đến.

Vương Phật Nhi vừa thoát khỏi thời gian tu hành phiền khổ, đang đi tuần tra thì phát hiện thấy quân doanh của Cơ Lạc Hồng có rối loạn, lập tức gọi binh lính tuần tra đến bẩm báo. Vương Phật Nhi nghe xong cũng thấy lo lắng không biết quân đội phương nào tấn công Cơ Lạc Hồng.

Hắn cũng không phải không nghĩ đến chuyện đây là quỷ kế của Cơ Lạc Hồng giả loạn nhưng thật ra là bày mai phục để chờ hắn sa vào cạm bẫy. Nhưng nghĩ lại thì thấy sức chiến đấu của quân đội của Cơ Lạc Hồng mạnh hơn hẳn, căn bản không cần thiết phải lập loại mưu kế thất sách như thế này.

" Truyền lệnh xuống, tất cả binh mã lập tức xuất trận, nhân cơ hội này đánh cho Cơ Lạc Hồng sáng mắt ra!"

Đối với hàng binh Đại Lương quân,Vương Phật Nhi là người nói một là một, hai là hai, cho dù là Lệ Khuynh Thành, Nhạc Sư Đà hay là hàng tướng Đại Lương quân cũng không ai dám phản đối quân lệnh của hắn.

Không quá một lát, hàng binh Đại Lương quân đã lập thành trận thế đi đến sát trận doanh Cơ Lạc Hồng đánh lén.

Cơ Lạc Hồng vốn đã dần dần ổn định trận tuyến, chỉ chờ thời cơ là có thể chuyển sang phản kích đánh tan hai toán binh mã đến xâm phạm nhưng giờ lại thêm đạo quân của Vương Phật Nhi đến tham chiến. Hắn nhìn ba nhóm quân địch đánh tiêu hao với Chiến Kích quân của mình thì cũng chỉ biết thầm thở dài rồi hạ lệnh toàn lực phá vây.

Nếu tiếp tục chiến đấu thì Cơ Lạc Hồng cũng biết mình chưa chắc đã thất bại nhưng mà cho dù có thắng lợi thì tất nhiên cũng là thắng một cách thảm hại. Quân địch quân ta cuốn chặt lấy nhau, cuối cùng lại thành trận chiến tiêu hao. Đây là cái loại tình huống mà hắn cực lực muốn tránh.

Vương Phật Nhi dẫn binh đuổi theo sau quân đội của Cơ Lạc Hồng, dốc sức truy kích, nhặt được không ít vật nặng và đồ quân nhu và cả phần lớn tù binh Hoang Mộc quân bị quân của Cơ Lạc Hồng đại bắt giữ cũng rơi tay Vương Phật Nhi.

Thấy Chiến Kích quân của Cơ Lạc Hồng bại trận rút lui được hơn mười dặm thì quân dung đã lại chỉnh tề, Vương Phật Nhi hiểu nên thu quân và lập tức rút lui về hướng Đại Lôi Âm tự.

Hai nhóm binh mã kia cũng tập hợp lại với hắn.

Toán Đại Lương quân này vừa mới thu phục nên Vương Phật Nhi cũng không thể nào chỉ huy được như ý, giờ thấy binh mã của ba phương hợp lại một chỗ thì hắn cũng chỉ biết cười khổ. Sau khi rút đi được năm mươi dặm, Vương Phật Nhi kiểm điểm quân số, thấy quân dung rối loạn khiến hắn cực kỳ đau đầu.

Hai gã kỵ sĩ từ trong quân đội của mình chạy tới. Vương Phật Nhi từ xa trông thấy liền rất mừng rỡ. Trong đó một người là Khương Công Vọng, người kia thì lại khiến hắn bất ngờ vì đó là Tinh Võ của thôn Long Thứu.

Khương Công Vọng trông thấy Vương Phật Nhi bèn vội vàng hành lễ, lớn tiếng nói:" Chủ công, tướng sĩ Thỉ Phong Doanh nhờ có Mộ Dung tướng quân liều mạng cản hậu nên mới an toàn rút lui, chạy thẳng về Đại Lôi Âm tự. Trong chùa nghe nói chủ công gặp nguy hiểm liền phái binh mã đến cứu viện, nhờ trời cũng đánh lui được quân Tây kỳ." Vương Phật Nhi hỏi han kỹ lướng mới biết được đại khái trận chiến đấu ngày hôm đó.

Về phần vì sao Mộ Dung Thôn lại có lòng tốt đem Hoang Mộc quân cản hậu để cho Thỉ Phong Doanh dẫn đại bộ phận dân chúng thành Thanh Mộc rút lui như vậy thì Vương Phật Nhi có nghĩ đủ trăm bề cũng không thể giải thích được. Tuy nhiên sau trận chiến này với Cơ Lạc Hồng, hắn đoạt lại không ít tù binh từ Hoang Mộc quân.

" Quân ta trước hết hãy lui vào Nam Thiên Môn quan chỉnh đốn lại đã, sau đó mới xem trận chiến này được mất thế nào!" Tuy có ba đạo binh mã hợp nhất, binh lực tăng nhiều nhưng Vương Phật Nhi lại càng không tin tưởng về sức chiến đấu của quân đội của mình.

" Nếu mà lúc này Cơ Lạc Hồng dẫn binh đánh tới thì tám chín phần mười là chúng ta sẽ bị đánh cho tơi bời hoa lá cho tới khi tránh được tới Nam Thiên Môn quan!"

Vương Phật Nhi nghĩ không sai chút nào. Cơ Lạc Hồng chỉnh đốn binh mã của mình xong, phát hiện thấy bên Vương Phật Nhi hỗn loạn thì lập tức dẫn tinh binh đuổi giết. Vương Phật Nhi chỉ có thể sai Tinh Võ dẫn thi binh ra làm vật hi sinh cản hậu, vừa chiến vừa lui.

Chữ Ký của minhchinh555 ©2010 4vn.eu™. Phát triển dựa trên sự đóng góp tích cực của tất cả các thành viên.

Hãy nhấn nút 'Cảm Ơn' để gửi lời cảm ơn đến người viết bài - Click quảng cáo ủng hộ 4vn

Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555

hoa_co, manhen

#257

17-11-2010, 12:18 AM

minhchinh555

Phi Thăng Chi Hậu

Tham gia: Mar 2008

Đến từ: USA

Bài gởi: 2,347

$4vn: 10

Thanks: 261

Thanked 3,738 Times in 273 Posts

ĐẠI VIÊN VƯƠNG

Tác giả: Lưu Lãng đích Cáp Mô

Quyển 9: Ngũ Thức Thần Thông.

Hồi 2: Lệ Khuynh Thành đích nan đề.

Dịch: Dạ Vũ

Nguồn: kiemgioi

Long thứu thôn tuy nhiên hữu vạn dư thôn dân, đãn thị khứ điệu lão ấu phụ nhụ, thanh tráng niên dã bất quá tam thiên chi chúng, nhân thử tinh vũ huề đái xuất lai liễu vạn dư thi binh giáp tạp tại đội ngũ chi trung, hoạt nhân phản nhi một hữu đa thiểu, chích hữu bất túc thiên nhân, huyết hải ma trư vương cân Đồng Thi Kinh Qua đô tùy quân xuất chiến liễu.

Giá nhượng vương phật nhân phi thường kì quái, tha bả hỏa ngọc đoản xích lưu cấp liễu phật đà thập chưởng ác, giá vị trường lão chẩm yêu dã bất hội bả lưỡng đầu thi yêu đích chưởng khống quyền, nhượng cấp long thứu thôn đích nhân tài thị?

Giá ta nghi vấn, vương phật nhân dã vô hạ tại chiến trận trung khứ phân tâm, đẳng tha thả chiến thả tẩu, dĩ chiết tổn liễu tam thiên dư thi binh vi đại giới thối nhập liễu nam thiên môn quan chi hậu, cơ lạc hồng ngoan ngoan ác quyền, không tự tại địa diện kích xuyên nhất cá cự khanh, khước dã vô khả nại hà.

Vương phật nhân dụng binh, tựu như đồng ngưu bì đường nhất dạng, miên mật niêm thật, nhượng tha giá trung thổ hữu sổ đích kiệt xuất tương lĩnh, dã như đồng lão thử lạp quy nhất bàn vô tòng hạ thủ. Xuất thân vu điện não khoa kĩ phi tốc phát triển đích thế giới, tòng vô sổ chủng loại đích tức thì chiến lược du hí trung, đắc lai đích thao tác tâm đắc, tuy nhiên bất năng nhượng vương phật nhân thành trường vi xuất sắc tương lĩnh, khước khả dĩ nhượng tha ủng hữu trung thổ thần châu nhâm hà nhất cá tương lĩnh, sở bất cụ hữu đích đối chiến trường thượng tế vi xử đích khống chế năng lực.

Thì khắc chú ý tự kỷ đích nhân mã, cân địch nhân đích binh tại thập yêu phương vị, xử vu thập yêu trạng thái, giá cá kỉ thành tự nhiên đích dụng binh tập quán. Thị tha năng bả lai tự tam chi bất đồng quân đội, kỉ hồ nhất bàn tán sa đích đại lương quân, thỉ phong doanh, long thứu thôn dân binh, triệt hồi đại lôi âm tự đích tối đại công thần.

" khương công vọng, nhạc sư đà, khương văn lễ, khương ô cữu, lí huyền cảm......"

Nhất đạp nhập nam thiên môn quan. Vương phật nhân lập khắc nhất liên thoán địa mệnh lệnh phát liễu hạ khứ, dĩ thỉ phong doanh nguyên bổn đích biên chế, bả đại lương hàng quân, Hoang Mộc quân tàn bộ, thanh mộc thành đích thanh tráng niên nam tử, long thứu thôn đích nhân thủ thiết cát phân sách. Bổ sung liễu tiến liễu các bộ.

Thanh mộc thành nguyên bổn hữu cửu vạn dư cư dân, gia thượng Hoang Mộc quân tiếp cận thập dư vạn nhân khẩu, tuy nhiên bị cơ lạc hồng thư kích nhất trường tổn thất liễu bất thiểu, y cựu hữu lục vạn dư nhân, tiến nhập liễu nam thiên môn quan. Gia thượng thỉ phong doanh đích vạn dư nhân mã, lưỡng vạn đa đích đại lương quân.

Đại lôi âm tự tòng vị hữu quá như thử đỉnh thịnh nhân khẩu, nhất cá hoang vu sổ bách niên địa địa phương, cánh nhiên tại đoản đoản thì nhật biến thành liễu ủng hữu thập dư vạn nhân đích phồn thịnh chi địa.

Vương phật nhân hồi tự, lục đầu tiểu long thứu hân hỉ chi cực, phi tường tại vương phật nhân đích đầu đính. Oa oa đại khiếu. Nhi tự trung nguyên bổn đích vũ tăng, lưu dân, long thứu thôn thôn dân, diệc thị đối đột nhiên dũng nhập liễu như thử đa đích nhân mã, cảm đáo cật kinh phi thường.

Tại như thử hỗn loạn đích cục diện trung. Vương phật nhân diệc một chú ý đáo, lệ khuynh thành đích kiểm sắc phi thường cổ quái, tiễu tiễu đích thoát li liễu đội ngũ, hướng đại lôi âm tự hậu tự nhi khứ.

Hảo dung dịch an đốn hảo liễu giá phê nhân thủ, vương phật nhân trạm tại nam thiên môn quan thượng. Vọng trứ dĩ kinh tại thành ngoại trát hạ liễu doanh trại đích cơ lạc hồng, biệt hữu ý vị đích hắc hắc nhất tiếu, tâm trung mạ đạo:" tựu bằng nhĩ địa kỉ vạn nhân mã. Ngoạn xuất thiên đại đích hoa dạng, dã biệt tưởng phá liễu ngã đích nam thiên môn quan. Cơ lạc hồng nhĩ biệt vong liễu, linh cữu sơn đại lôi âm tự, thị thiên hạ gian duy nhất năng cú tụ khởi sổ vạn thi binh đích sở tại. Bằng ngã thủ lí đích thất thất hắc giáp huyền kỵ, tam đầu thổ trứ thi yêu, ma dã ma quang liễu nhĩ na điểm quân đội."

Bất quá phiến khắc, mộc liên, phật đà thập, linh sơn đẳng bát đại trường lão liên mệ nhi lai. Vương phật nhân tài đột nhiên tưởng khởi:" tự kỷ địa thân phân thượng thị vương thập phương lí. Biệt nhân đảo dã bãi liễu, lệ khuynh thành khả bất thị hảo ứng phó đích." tha du mục tứ cố, khước hoa bất đáo y nhân thân ảnh, chính yếu khứ tầm hoa.

Linh sơn kiến đáo vương phật nhân tiên thị cung thân thi lễ, nhiên hậu tựu bột nhiên đại nộ, khai khẩu xú mạ liễu khởi lai. Nhượng vương phật nhân đốn thì một pháp thoát thân.

" trụ trì nhĩ tại biến hóa liễu tương mạo, xuất ngoại sấm đãng dã tựu bãi liễu, chẩm địa lộng hồi na yêu nhất cá quái vật lai? Na cá bạch thái giam đáo liễu đại lôi âm tự bất quá sổ nhật, tựu nháo đích thiên phiên địa phúc. Cân long thứu thôn kỉ danh cao thủ nhất trường ác chiến, tương giá ta kiệt ngao bất tuần đích long thứu thôn dân, tẫn sổ áp phục liễu dã toán hảo sự tái nhiên hậu, tha thính đáo kiến đáo bổn tự đích lục đầu tiểu long thứu, thập phân hân hỉ, tựu tưởng yếu tuần hóa vi tọa kỵ. Giá nãi thị trụ trì nâm hoạn dưỡng chi vật, ngã đẳng chẩm khẳng? Kỉ phiên tranh luận, kháp hảo cản thượng na lưỡng đầu hắc sắc long thứu tiền lai xâm phạm, giá bạch thái giam đốn thì vong liễu giá lục đầu tiểu địa, truy trứ na lưỡng đầu đại đích, tòng ngã môn tự lí, nhất trực sát đáo liễu long thứu thôn nguyên chỉ......"

Linh sơn vô sổ thổ mạt, tùy trứ thần thiệt hoành phi, vương phật nhân thính đắc tự lí xuất liễu giá yêu đa đích tinh thải sự kiện, đối giá linh sơn hòa thượng địa nhẫn nại, dã tăng cường liễu kỉ phân. Ám tự khiếu đạo:" quái bất đắc linh vũ đại thúc cư nhiên hội đái binh xuất viên, phật đà thập trường lão hựu bả hỏa ngọc đoản xích giao phó cấp tha, cư nhiên đô thị bạch thái giam tiền bối cảo đích phong vũ."

" linh sơn trường lão, bổn tự chi sự ngã dĩ kinh tri đạo, hiện tại đại lôi âm tự chư sự phồn tạp, kỉ vị trường lão hoàn thị khứ chiếu ứng tự trung bãi. Phượng sồ tiên sinh tối cận khả hảo? Hậu tự khai hoang hiện tại chẩm dạng liễu?"

Vương phật nhân vấn khởi giá ta tha quan tâm đích sự tình, kỉ vị trường lão đảo dã như thật bẩm báo." hậu tự đích nam hoang thành dĩ kinh khoách kiến liễu sổ bội, long thứu thôn đích nhân dã gia nhập liễu khai hoang chi liệt, như kim dĩ kinh khai xuất hoang điền lục thiên dư mẫu, đô dĩ kinh bá chủng hạ khứ. Chích thị, bổn lai bổn tự đích lương thực tựu bất túc cú, nhất hạ tử dũng nhập liễu giá yêu đa đích nhân, chích phạ thập thiên bát thiên tựu hội nháo cơ hoang lai."

Vương phật nhân vi tiếu thuyết đạo:" tạm thì đảo dã bất phương, bạch thái giam tiền bối kí nhiên khứ đối phó na lưỡng đầu hắc sắc long thứu, tưởng tất long thứu thôn na biên tạm vô nguy hiểm, nhĩ khả dĩ an bài long thứu thôn đích nhân, đái trứ nhất phê thanh mộc thành đích nan dân hồi khứ. Long thứu thôn nam phương, hữu tọa Thương Nhĩ hồ, diện tích pha vi quảng đại, ngư sản phong phú, diệc khả tại na biên an hạ nhất tọa thành trại."

Đả phát tẩu linh sơn đẳng bát đại trường lão chi hậu, vương phật nhân tâm trung vi vi trầm tư, hoán quá nhạc sư đà đạo:" nhĩ khứ cân linh vũ đại thúc yếu hồi hỏa ngọc đoản xích, dĩ hậu huyết hải ma trư vương cân Đồng Thi Kinh Qua, tựu tạm do nhĩ khống chế, suất lĩnh bổn tự thi binh, trấn thủ nam thiên môn quan."

Nhạc sư đà thính đắc vương phật nhân ủy dĩ như thử, đốn thì hưng cao thải liệt, bão oản củng thủ, đại thanh khiếu đạo:" chúc hạ định đương thủ hảo nam thiên môn quan, bất nhượng địch nhân đạp nhập bán bộ."

Cương tài bát đại trường lão tiền lai oa táo liễu hứa cửu, tựu toán tái trì độn địa nhân, dã hiểu đắc liễu vương thập phương tựu thị vương phật nhân, vương phật nhân tựu thị vương thập phương. Nhạc sư đà đối tự kỷ đích chủ công, thân phân nhất dược tòng kí danh đệ tử, biến thành liễu sư phụ bổn nhân, tuy nhiên hữu ta táp thiệt, khước chích hữu canh gia hân hỉ. Giá cá chủ công ngận hợp tha vị khẩu. Tha tài bất tưởng đột nhiên đa xuất lai nhất cá lục tuế địa mao hài, cân tha lão tam lão tứ bàn chỉ thủ họa cước.

Vương phật nhân khiếu quá khương thị tam huynh đệ, đối khương công vọng thuyết đạo:" dĩ nhĩ giá tam bộ binh mã vi căn cơ, tòng kì dư kỉ bộ đa thiêu tuyển ta tinh duệ, thấu túc tam vạn nhân, trọng tổ thỉ phong doanh. Công vọng nhĩ tạm thả thống lĩnh giá tân đích thỉ phong doanh bãi. Văn lễ, ô cữu nhĩ môn lưỡng cá tiện vi thỉ phong doanh phó tương! Trấn thủ đại lôi âm tiền tự."

Khương công vọng đẳng tam huynh đệ, diệc thị như thích trọng phụ, đối vương phật nhân đích nhâm mệnh, tái vô bán phân đam tâm. Bổn lai tha môn hoàn bất tri hồi đáo liễu đại lôi âm tự, ngộ đáo na lục tuế chủ trì, hội xuất hiện thập yêu tình cảnh. Hiện tại kí nhiên tri đạo, na cá lục tuế mao hài bất hội xuất hiện liễu, diệc thị đại đại tùng liễu khẩu khí. Tha môn tuy nhiên nghi hoặc, vi hà vương phật nhân giá bàn niên kỉ, hội truyện xuất vô sổ lục tuế ngoan đồng chi loại đích truyện văn. Đãn thị dã một tâm tình khứ vấn liễu.

" lí huyền cảm! Nhĩ đích truy trọng doanh, dĩ hậu cải vi long thứu doanh, công vọng tha môn thiêu thặng hạ đích, toàn đô quy tại nhĩ địa danh hạ, na ta thanh mộc thành nan dân. Cân tùy ngã môn nhất lộ tòng bạch nguyệt thành nhi lai đích bách tính, diệc tạm thì quy nhĩ quản hạt! Tạm cư đại lôi âm tự trung tự."

Lí huyền cảm thị vương phật nhân thủ hạ lí, tối vi phác thật đích nhất cá, não cân lí thập yêu tưởng pháp đô một hữu, tựu lập khắc đáp ứng liễu nhất thanh. Tiếp hạ liễu nhâm mệnh. Tại tha tâm lí vương phật nhân vô luận khiếu tha khứ tố thập yêu, đô khả dĩ phó thang đạo hỏa.

" hiện tại nhĩ đẳng lập khắc khứ thống chúc bổn bộ nhân mã, lập khắc hồi quy trú địa. An bài hảo nhất thiết, đẳng ngã mệnh lệnh!"

Vương phật nhân hạ liễu mệnh lệnh chi hậu, nhất chiêu thủ, lục đầu tiểu long thứu phiên nhiên phi hạ, tha nhất dược thượng liễu kì trung nhất đầu đích hậu bối, dã vãng hậu tự phi khứ. Long thứu thôn đích nhân, tại hậu tự cư trụ thậm cửu, dĩ kinh bả hậu tự phá bại đích kiến trúc, tu bổ đích thậm thị chỉnh tề.

Nhất lộ thượng. Bị vương phật nhân hạ lệnh, khu cản đáo nam hoang thành đích các lộ nan dân, lạc dịch bất tuyệt. Giá ta nan dân, kiến đáo đại lôi âm tự hữu ta phòng xá, chẩm khẳng khứ nam hoang thành na chủng chích hữu kỉ tọa mộc trại đích địa phương. Nam thiên môn quan đích thủ tương nhạc sư đà hung hãn vô bỉ, thủ hạ hựu hữu sổ vạn thi binh, giá ta nan dân đảo dã bất cảm la toa, tiền tự địa thủ tương khương công vọng diện đối giá ta nan dân tựu một na yêu ngoan tâm.

Bất quá khương văn lễ, khương ô cữu vũ công tuy nhiên bất cao, chính lược đảo dã thiện trường, kỉ phiên khuyến trở, nan dân đảo dã khai thủy hoãn hoãn tưởng hậu diện di động.

Bả thủ trung tự đích lí huyền cảm, mang đích tiêu đầu lạn ngạch, bất khả khai giao, nhi long thứu thôn đích thôn dân diệc thậm thị bưu hãn, căn bổn bất hi vọng giá ta nan dân lai cân tha môn thưởng đoạt trụ trạch. Đại đa sổ đích nan dân, tựu tại trung tự cân hậu tự chi gian, ủng tễ tố nhất đoàn.

Vương phật nhân dã bất lí giá ta nan dân, nhược thị tha giá khắc tâm nhuyễn, bất bả giá sổ vạn nhân tẫn khoái nạp nhập đại lôi âm tự địa sinh sản trật tự, tiếp hạ lai đẳng tha đích, tựu thị vô lương vô mễ, hoạt hoạt ngạ tử nan dân đích cục diện.

" bất kháo tự kỷ đích song thủ, hà lai trụ phòng, ẩm thực? Giá ta nhân yếu phân khứ long thứu thôn nhất phê, Thương Nhĩ hồ nhất phê, ngã đại lôi âm tự khước thị dưỡng bất liễu giá yêu đa đích nhân khẩu. Khai hoang chi sự, tu du bất khả tùng giải."

Viễn viễn địa khán đáo liễu nam hoang thành, vương phật nhân nhất dược lạc địa, phượng sồ giá hội chính mang trứ tiếp nạp phong ủng nhi lai đích nan dân, nam hoang thành mỗi nhất xử phòng xá, đô ủng tễ liễu thập dư nhân, tựu giá dạng hoàn hữu ta bất phu sử dụng.

Kiến đáo vương phật nhân chung vu xuất hiện, phượng sồ đốn thì khiếu khổ liên thiên." trụ trì, nhĩ bào đích đảo thị hảo khoái, giá yêu đa nhật tử, ngã mỗi nhật an bài giá ta bách tính khai hoang, kiến tạo phòng xá, khổ bất kham ngôn."

Vương phật nhân nhất tiếu thuyết đạo:" giá ta sự tình, ngã dĩ kinh tẫn tri, phượng sồ nhĩ đại thị tân khổ, như kim ngã đại lôi âm tự nhân khẩu phồn thịnh, nhĩ giá nam hoang thành dã yếu thiên di cá địa phương liễu."

Phượng sồ kinh nhạ, vấn đạo:" giá thị vi hà?"

Vương phật nhân thân chỉ tại địa diện thượng xuy xuy họa xuất liễu nhất phó giản lược địa đồ, đối tha thuyết đạo:" ngã sổ thứ khứ long thứu thôn, cân Thương Nhĩ hồ. Phát hiện, giá lí hữu nhất xử sơn phong, địa thế hiểm yếu, sơn phong chu vi địa thế khước bình thản địa đa. Nhược thị sơn thượng lập trại, khả tác vi nhất xử yếu tắc, chu vi đích thổ địa diệc khả dĩ khai hoang thành lương điền. Tối diệu đích thị, giá lí kháp hảo tại long thứu thôn, Thương Nhĩ hồ, ngã môn đại lôi âm tự tam giả trung gian. Nhược thị tại giá lí kiến thành, khả dĩ tu nhất điều đại lộ, thông vãng đại lôi âm tự, khoái mã bất quá bán nhật khả đạt. Lánh ngoại tái tu lưỡng điều đại lộ, phân biệt thông vãng long thứu thôn, Thương Nhĩ hồ. Giá lưỡng xử địa phương, khả dĩ tích vi ngã đại lôi âm tự sản lương chi địa, cung cấp quân trung ứng dụng."

Phượng sồ khán liễu vương phật nhân sở họa địa đồ, sầu mi khổ kiểm đích thuyết đạo:" ngã môn đại lôi âm tự thậm thị bần cùng, na hữu kiến thành sở nhu đích tư tài?"

Vương phật nhân tiếu đạo:" giá yêu đa đích bách tính, tự nhiên thị thượng hảo đích khổ lực, chí vu kiến thành sở nhu đích mộc tài, thạch liêu, chính hảo tựu địa thủ tài. Ngã môn chích nhu cung cấp cật phạn, dã tựu cú liễu."

Phượng sồ thính đắc vương phật nhân đích thoại, tâm trung đảo dã bàn toán liễu kỉ hồi, cân tha thuyết đạo:" nhược thị giá bàn kiến thành, hoa phí tự nhiên thậm thiểu, bất quá trụ trì tưởng yếu bả giá nam hoang thành kiến địa đa đại ni?"

Vương phật nhân lược vi trầm ngâm, thuyết đạo:" bất dụng thái đại, khả dã bất năng thái tiểu, nhĩ tựu bỉ chiếu trứ ngũ vạn nhân sở cư đích thành trì quy mô lai kiến tạo bãi, y sơn nhi kiến, yếu tạo nhất tọa sơn thành. Thành trì đích chu vi, đa tạo ta cao đại đích mộc trại, dĩ hậu bách tính canh tác, ngộ đáo dã thú dã hảo đóa tị. Bất quá, thử sự tịnh bất cấp nhu, nhĩ yếu thể tuất nhân lực, bất yếu tạo thành thập yêu vô vị đích chiết tổn."

Phượng sồ đại đại đích thán khí, kiến thành chi sự, na hữu thuyết đích na yêu dung dịch, vương phật nhân giá thị bả tha phát phối liễu nhất bàn. Chích thị thủ thượng hữu liễu sổ vạn dân phu, bỉ khởi sinh bình đại chí, tố thiên hạ đệ nhất quân sư, tuy nhiên hoàn soa đích viễn, khước bỉ thử tiền bán sinh đích nhâm hà thì hậu, đô canh tiếp cận mục tiêu.

" chích thị, tưởng yếu dưỡng hoạt giá thập dư vạn nhân khẩu, trừ phi hữu thập yêu kì tích, đoản thì gian thị một thập yêu pháp tử liễu. Nhược thị tam ngũ niên đích mạn mạn tăng gia đáo giá yêu nhân, vô tẫn lâm hải tẫn đa khả dĩ khai hoang chi xử, đảo dã bất sầu giá cá."

Phượng sồ khổ não nhất hội, tâm đạo:" giá cá vấn đề hữu trụ trì vương phật nhân tại, ngã hoàn thị thiểu yếu thao tâm." tha khán vương phật nhân cân tha thuyết thoại chi hậu, lăng lăng đích vọng trứ viễn xử, tri thú đích thối liễu khai khứ.

" ngã thỉ phong doanh thị đệ nhất cá li khai bạch nguyệt thành đích, bất tri các đại yêu tộc đích quân đội, hiện tại thống hợp đích chẩm yêu dạng liễu, chinh phạt đại kiền vương triêu đích quân đội hà thì lục tục khai bạt. Cơ huyễn thân vi đại kiền vương triêu tối cường đích tiết độ sử, thủ hạ binh mã diệc thị tối đa, viễn chinh đại quân chích phạ đệ nhất cá mục tiêu tựu thị tha liễu."

Vương phật nhân tưởng liễu nhất hội, tư tự tựu nhiễu đáo liễu lệ khuynh thành thân thượng." khuynh thành bất tri hiện tại na lí khứ liễu? Nhược thị tha tri đạo ngã tựu thị vương phật nhân, hội phủ bột nhiên đại nộ? Hựu hoặc giả......"

Vô luận vương phật nhân như hà thông minh, giá cá vấn đề, quang kháo tưởng thị tuyệt vô đáp án đích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro