End.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi kết quả của bài hát chủ đề được công bố và ghi hình, một lần nữa tổ đạo diễn đã triệu tập mọi người để công bố kết quả trò chơi.
"Không ngờ Đặng Hiếu Từ lại lợi hại như vậy."
"Xem hắn thường ngày không nói gì, hóa ra trong tay ẩn chứa rất nhiều bức ảnh kinh ngạc."
"Cậu ta có tâm lý tốt thật, nếu tôi mà là cậu ta, tôi đã báo cáo nó từ lâu rồi."
"La Nhất Châu và Đường Cửu Châu là kẻ hung hãn."
"Lương Sâm và Từ Tử Vị không sao chứ?"
"Được rồi, đến giờ thông báo kết quả cho mọi người rồi." Tổ đạo diễn bắt đầu thông báo, mọi người đều trầm mặc. "Sau ba ngày báo cáo, có tổng cộng 10 cặp đôi ở Dachang bị báo cáo. Mười tts đứng đầu ở bảng xếp hạng có thể nhận được thêm phiếu bầu, trong khi những người có hơn 10.000 điểm sẽ bị mất phiếu bầu."
Cả La Nhất Châu và Đường Cửu Châu tâm trạng đều không tốt lắm.
Đây có lẽ là cái giá phải trả của việc chỉ yêu đương, không quan tâm đến sự nghiệp của bạn.
Lúc này, Đặng Hiếu Từ giơ tay lên, có chuyện muốn nói, tổ đạo diễn yêu cầu nhân viên đưa cho mic cho Hiếu Từ.
"Cảm ơn đạo diễn Trần. Tôi muốn hỏi, nếu tôi không muốn được cộng thêm phiếu, tôi có thể đưa số phiếu này cho thực tập sinh đã bị cắt phiếu bầu không?" Anh ta vừa dứt lời, mọi người đều quay đầu nhìn anh ta, mọi người không tin được rằng anh ta lại từ chối việc cộng thêm phiếu.
"Chuyện này ... không công bằng với chín tts kia a?"
Chín người còn lại lập tức giơ tay đồng ý.
Vì vậy, La Nhất Châu, Đường Cửu Châu, Lương Sâm, Từ Tử Vị, những người vốn bị trừ phiếu bầu, đã thoát khỏi khu vực nguy hiểm thành công.
"Tôi rất muốn biết, Đặng Hiếu Từ, điểm của cậu cao như vậy, tại sao lại chọn cách cho phiếu a? Cậu phải biết rằng cuộc bình chọn này có thể ảnh hưởng đến thứ hạng đầu tiên của cậu." Đạo diễn khó hiểu.
"Tôi hy vọng rằng số phiếu của tôi sẽ giành được ngay chính trên sân khấu, không phải là kiếm được bằng cách bán đứng bạn bè." Bài phát biểu của Đặng Hiếu Từ đã nhận được sự tán thưởng của mọi người. "Tôi sở dĩ báo cái là vì cảm thấy thú vị. Đồng thời mong một số bạn hiểu rằng dù có che giấu kỹ đến đâu thì cũng không bao giờ biết được khi nào mình bị chụp ảnh".
Đường Cửu Châu gật đầu tán thưởng, quả nhiên là hắn bất cẩn.
"Tốt lắm, sau đây tổ đạo diễn cũng sẽ nói lý do tại sao chúng tôi đặt ra quy tắc không được phép yêu đương và báo cáo lẫn nhau này. Đầu tiên nói một chút, chúng tôi rất tôn trọng cảm xúc của mọi người và tôn trọng tình yêu của mọi người. Nhưng trong vòng giải trí này nhất là idol, hẹn hò chính là tự hủy hoại bản thân mình. Nhưng nếu không cho phép mọi người yêu đương thì sẽ không có được trải nghiệm này. Tương lai sau này dù có hát hay diễn xuất các ngươi cũng không cách nào rút kinh nghiệm sống từ sinh hoạt thường ngày cho mình ".
"Vì vậy, các bạn quyết định yêu đương,chúng tôi không phản đối. Chỉ là gia đoạn này tình yêu sẽ mang lại cho các bạn sự vui vẻ,hạnh phúc hay cũng có thể chính nó hủy hoại các bạn? Đây là điều các bạn cần phải suy nghĩ kĩ. Trò chơi lần này đã cho bạn trải nghiệm đầu tiên về cẩu tử. Sau này khi các bạn ra ngoài sẽ luôn có những cẩu tử vây quanh. Trò chơi chụp ảnh ở Dachang lần này nhẹ là sẽ bị trừ điểm, nặng nhất là bị trừ phiếu bầu. Tuy nhiên sau này nếu như các bạn bị chụp lại thì các bạn có thể là người bị dư luận đem ra bàn tán và sự nghiệp sẽ hoàn toàn sụp đổ. "
"Những gì chúng tôi có thể làm là để bạn hiểu những rủi ro của sự lựa chọn ngày nay. Nếu bạn muốn hỏi liệu có cách nào hoàn hảo để tránh những bức ảnh chụp lén của các tay săn ảnh hay không, tôi có thể nói với bạn rằng chỉ có một cách, và đó là không làm điều đó."
Mọi người im lặng lắng nghe những gì đạo diễn nói, đặc biệt là các cặp đôi.
"Chúng tôi đã thực hiện chương trình này được bốn năm, và chúng tôi đã chứng kiến ​​nhiều cặp đôi yêu nhau chết đi sống lại trong Dachang. Họ mất liên lạc sau khi rời Dachang, và cuối cùng đã tự đi trên con đường mình chọn. Vì vậy, hãy trân trọng thời gian của các bạn trong Dachang!"
Lời nói cuối cùng của giám đốc đã đâm vào trái tim của mọi người. Đặc biệt là những đôi tình nhân trẻ, có người cúi đầu, có người an ủi nhau.
"Chúng ta sẽ ở bên nhau rất lâu, rất lâu phải không?" Tôn Diệc Hàng hỏi Liên Hoài Vĩ.
"Chỉ cần em không làm anh tức giận, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau." Liên Hoài Vĩ kiêu ngạo đáp, nắm chặt tay Tôn Diệc Hàng hơn.
"Nếu chúng ta không ra mắt, liền ra mắt với danh nghĩa là một nhóm hai người." Tôn Oánh Hoạ thì thầm vào tai Thường Hoa Sâm.
"Được, đến khi đó , tên nhóm của chúng ta sẽ là Hoa Oánh Nguyệt Hạ." Thường Hoa Sâm mỉm cười.
"Đừng lo lắng, chúng ta nhất định có thể cùng nhau ra mắt." Dư Cảnh Thiên vội vàng an ủi Lưu Tuyển bên cạnh.
Lưu Tuyển hoàn toàn không quan tâm, "Dù sao anh vẫn là thầy biên đạo của em."
La Nhất Châu nhận thấy tâm trạng của Đường Cửu Châu không ổn, lập tức đưa tay ôm vai anh. "Đừng lo lắng, chúng ta nhất định có thể cùng nhau đi đến cuối cùng. Dù không debut thì anh và em sẽ không bao giờ thay đổi."
Đường Cửu Châu cảm thấy hy vọng ra mắt của anh ấy thực sự rất nhỏ. Nếu anh không thể ra mắt, thì anh chẳng còn bao nhiêu ngày nữa là đươc ở bên La Nhất Châu một cách vô âu vô tư nữa. Anh muốn trân trọng khoảng thời gian bên cạnh La Nhất Châu, để lại những kỉ niệm đẹp đẽ và thuần khiết nhất.
" Đừng lo lắng, nếu em không ra mắt, em sẽ trở lại Mạch Duệ."
"Cùng nhau đưa về"
Đường Cửu Châu bổ sung thêm một câu.
"Dachang không được phép yêu" / End.
————————————————
Đến đây là truyện end rồi nha mọi người. Lúc trans đến đoạn gần cuối tự nhiên cảm thấy hơi buồn vì đêm ck cũng chỉ có 9 suất debut thôi. Mong sau này nếu các anh không debut thành công nhưng sẽ có con đường sự nghiệp thành danh của mình.🥳
Gặp mọi người ở một bộ khác nha!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro