daihiephon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ nhị chương ( part I ): Nhiều năm ước nguyện một ngày thành

Bạch Quân Nghi kéo lại chiếc thảm nhung màu vàng che tại trên người chính mình cùng Vân Long , mắt đẹp sang ngời, nhu tình vô hạn rơi xuống Vân Long trên người nói :

" Long nhi , sảng không ?"

Hoa Vân Long say mê nói :

"" Mẹ, Thật quá sướng, nghĩ không ra giao hoan lại tuyệt với như thế ."

Bạch Quân Nghi nói :

"Long nhi, mẹ hỏi ngươi một việc, ngươi phải trả lời chi tiết."

Hoa Vân Long xoa bộ ngực mềm mại mà to lớn của Bạch Quân Nghi, nói :

" Chuyện gì, ngươi hỏi đi."

Bạch Quân Nghi bị hắn xoa khiến cho vú ngứa ngáy,khiến nàng giãy giụa, thân thể mềm mại vặn vẹo, duik dàng nói :

" Long Nhi, không nên nghịch, khiến mẹ ngứa , chơi lâu như vậy, còn không có đủ à."

Hoa Vân Long hì hì cười nói :

"Mẹ, vú đẹp như vậy , ta vĩnh viễn chơi cũng không chán."

Nói xong, hắn đùa bớn thích quá không muốn buông tay.Bạch Quân Ngi thấy hắn khen ngơi ngực của chính mình, trái tim ngọt ngào, nàng ngữ ngôn ôn nhu mềm mại nói :

" Vậy ngươi đợi mẹ hỏi xong, lại chơi , được không ? Bảo bối."

Hoa Vân Long dừng lại nói :

" Ngươi hỏi đi."

Bạch Quân NGhi khuôn mặt ngiêm túc, chăm chú hỏi :

" Long nhim ngươi yêu mẹ chứ?"

Hoa Vân Long vừa nghe đến vấn đề này thì, hắn không còn vẻ cười cợt, trịnh trọng nói :

" Đương nhiên yêu, tại trong tim ta, ngươi là người phụ nữ ta yêu nhất. Vậy,mẹ , ngươi yêu ta chứ ?"

Bạch Quân Nghi , một bầu nhu tình, như là nước mưa vào mùa xuân, hạnh nhãn rưng rưng lấp lánh, ản chứa đậm đà tình ý , nhìn hắn nói :

" Long Nhi, ngươi biết không ? Mười năm qua có tên nam nhân vẫn chiến cứ tại trong tim mẹ, mẹ thưong hắn còn hơn chính tính mạng mình."

Đôi mắt Phượng của Bạch Thanh Nghi ,thâm thúy , trong sáng, tiết lộ ra nhu tình mật ý sâu đậm còn hơn hồ sâu, dừng ở Hoa Vân Long , ôn nhu cười với hắn nói :

" Long nhi, mẹ nói người đó , chính là ngươi nha, bằng không mẹ vừa rồi thế nào lại sẽ đem thân thể của chính mình , dâng tặng cho ngươi."

Hoa Vân Long nghe vậy mừng rỡ như điên , hắn cuồng loạn hôn Bạch Quân Nghi , mà Bạch Quân Nghi cũng nhiệt tình hôn trả lại hắn, cuối cùng đôi môi, đầu lưỡi của hai mẹ con quấn quit lại với nhau, đồng thời , tình ý hòa hợp , lại liếm , mút , thưởng thức đầu lưỡi của đổi phương, nuốt lấy nước bọt từ lưỡi của đối phương chuyển sang một cách tân tân hữu vị , Hoa Vân Long, dục hỏa trong long lại tái khởi , bảo bối bành trướng lên , trở lên vừa thô lại vừa to, vừa dài lại vừa nóng, rung lên đặt ở âm phụ múp míp nhiều thịt của Bạch Quân Nghi , khiến cho Bạch Quân Nghị xuân tâm nhộn nhạo , dâm hứng lại cao lên . Hoa Vân Long thở dốc, tinh lực, trừng mắt ngời sáng, nhìn Bạch Quân Nhi nói :

" Mẹ..... ta ...... ta muốn ......"

Bạch Quân Nghi mị nhãn như nước xuân, má ngọc đỏ bừng , mị thanh (*1) nói :

" Bảo bối, ngươi muốn tựu đẩy vào đi, bất quá , cần phải nhẹ nhàng, mạnh mẽ sẽ đau đó". Kỳ thật , nàng không nói, Hoa Vân Long cũng biết phải nhẹ nhàng, bởi vì lần trước trạng thái đau đớn của Bạch Quân Nghi, khi hắn ghi tạc trong long, Hoa Vân Long , dựng thẳng đầu rùa bảo bối đang cuồng nộ, hướng động đào nguyên của Bạch Quân Nghi ,chậm rãi cắm vào, hắn một bên vừa cắm , một bên ân cần hỏi :

"Mẹ, như vậy, không đau chứ ."

Bạch Quân Nghi trong đôi mắt chứa tình ý liên miên nhìn Hoa Vân Long, ôn nhu nói :

" Ân, bảo bối ngoan, cứ như thế, chậm lại."

Hoa Vân Long cảm giác tiểu huyệt của nàng ướt đẫm, một đường cắm vào rất là thuận lợi , càng thêm ngay vừa cắm vào lần hai, Bạch Quân Nghi so với vừa bắt đầu càng thích ứng được với bảo bối tráng kiện của Hoa Vân Long, một lát, Hoa Vân Long thấy Bạch Quân Nghi không có cảm giác đau đớn, đem bảo bối cả cây cắm vào . Hoa Vân Long không có lập tức bắt đầu rút ra , cắm vào , mà là cúi người suống ôn tồn hỏi :

" Mẹ , không làm đau ngươi chứ ?" Bạch Quân Nghi thấy hắn nhu thuận nghe lời như thế , trong long vui vẻ vô cùng, nàng dùng đôi môi hồng hồng thân mật hôn đôi môi của Hoa Vân Long , mỉm cười nói :

" Mẹ một chút cũng không đau, ngươi làm rất tốt , bảo bối ạ."

" Ta liền động đây " Bạch Quân Nghi mi mắt vui vẻ như mùa xuân đến, đỏ mặt thẹn thùng gật đầu . Hoa Vân Long vẫn sợ Bạch Quân Nghi sẽ đau , chống thẳng bảo bối tại động thịt mất hồn của Bạch Quân Nghi không dám dùng sức rút ra cắm vào , chỉ dám nhẹ nhàng kéo nhẹ.Kỳ thật , hắn làm như vậy , sao có thể thỏa mãn Bạch Quân Nghi lúc này đã dục hỏa bám người , Bạch Quân Nghi cảm giác trong động thịt càng ngày càng ngứa ngáy,bảo bối trong động thịt đang rút ra cắm vào , đã không thể giống như vừa mới bắp đầu đem đến cho nàng một khoái cảm dữ dội ,phản lại càng ngứa ngáy khó chụi , ngứa đến cả tim,nàng bây giừ cần gấp Hoa Vân Long dùng sức đâm chọc mạnh để giải cơn ngứa , tuy nói trong long cùng động thịt rất cần, nhưng vì xuất từ nữ xấu hổ cùng thẹn thùng, càng huống chi nàng lại càng không muốn tại trong đầu con mình lưu lại chính mình dâm đãng ấn tượng , cho nên xấu hổ không hướng Hoa Vân Long mở lời . Nàng xoay mông ngọc đầy đặn trắng trẻo, với kỳ vọng mượn mông ngọc xoay động, bảo bối có thể ma sát , giảm bớt ngứa ngáy trong động thịt . Ai ngờ bởi vì Hoa Vân long không dùng sức, khiến nàng như thế nào xoay mông ngọc, bảo bối chỉ như là chuồn chuồn điểm nước, tại đông thịt trái phải, hai bên ma sát nhẹ một chút, chẳng những không giúp được gì, phản lại càng thêm ngứa ngáy. Chính ngứa ngáy đến nàng trái tim như nghìn sâu vạn kiến đang cắn, vô cùng khó chụi , khuôn mặt trắng trẻo cùng vì chụi không được thống khổ mà co quắp, răng ngọc cắn chặt , kêu nhẹ răng rắc, tay ngọc thon gầy gấp đến nỗi cào loạn sàng đan ( ra trải giường ) , đôi chân thon thả gắp gao ép vào nhau , cho nhau cọ sát kịch liệt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#biography