dailakimtienc11-12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng hôn buông xuống Ma Thú Rừng , không gian một màu đỏ ối vây bọc . Nơi những người Nghĩa Khí Đoàn mới đến bạt ngàn hoa cỏ ! đây đó , những đóa hồng hoa kì bí rung lên theo gió , thật khiến lòng người xao động .

Đoàn Trường thần tình có vẻ rất căng thẳng cho nên chẳng có tâm trạng nào mà ngắm cảnh . Còn Ty Ni Nhi lại khác , nàng là thiếu nữ , hơn nữa tuổi chưa nhiều , đối với hoa thì rất có lòng yêu thích , liền băng mình đến hái một bó to . Vừa đi vừa thích thú cười , âm thanh như chuông bạc , thật khiến người ta khó kìm nén được lòng !

Chu Vũ đưa mắt quan sát mấy bụi hoa phía xa xa , bụi nào cũng tập trung vô số những bông hồng hoa rất đẹp . Hắn nhác thấy Ny Ti Nhi cũng đang bước về hướng mấy bụi hoa ấy thì nói lớn :

-Ny Ti Nhi , bấy nhiêu là đủ rồi , đừng hái thêm nữa !

Ny Ti Nhi cười duyên :

-Bên kia còn nhiều hoa đẹp quá !

Chu Vũ cười :

-Cô nương hãy quay lại , nếu thích thì hãy để ta hái cho !

Nói xong liền bước đến , vượt qua Ny Ti Nhi đi trước !

Chúng nhân mỉm cười , họ không ngờ giữa chốn nguy hiểm rình rập liên hồi này mà hai người còn có tâm trí thưởng hoa . Chẳng ai để ý đến tâm trạng Chu Vũ có chút biến đổi . Hắn nhìn thấy mấy thứ kia rõ ràng rất giống hoa , nhưng thực ra lại là một loại động vật vô cùng kỳ quái . Trên người kỳ thú này mọc rất nhiều lông nom như bông hoa , đỏ hồng rực rỡ !

Chu Vũ về căn bản không biết loại động vật này , nhưng hắn có linh tính chúng rất nguy hiểm nên mới chặn Ty Ni Nhi lại , tình nguyện lên trước xem thế nào .

Cước bộ ngày càng nhanh hơn , thứ động vật kia dường như vẫn chưa có phản ứng , tuy vậy khoảng không đó có cái gì loang loáng ... Đột nhiên một trận sáng mờ khởi xuất , tiếp đấy dập dìu nhằm hướng Ny Ti Nhi mà tạt đến !

Mọi người giật mình hét :

-Thải Báo ! Mau tránh ra ...!

Chu Vũ khựng người lại , tuy nhiên không làm theo lời mọi người nói mà băng đến như chớp , án trước mặt Ny Ti Nhi ! Cái băng mình của hắn có đến hai trượng , kẻ nào tinh ý thì sẽ phát hiện ra bản lãnh như vậy một du nhân khó mà có được !

Đúng lúc đấy , hai mũi tên xé gió bay đến Thải Báo , nó kinh hãi thu dải hồng sắc , lao vút lên không tránh né . Hình dáng rực rỡ hồng quang , trông đẹp mắt vô cùng . Thải Báo trên không xoay mình , toàn thân như dải hồng vân phiêu phất chuyển hướng , dào dạt trôi về phía Nạp Lan ...

Nạp lan phản ứng cực nhanh , đợt tên thứ nhất vừa xuất đã lên tên bắn tiếp , tuy nhiên chưa kịp xuất tên thì gió vi vút bay đến , Nạp Lan kinh hãi lùi lại .

Cùng thời gian đó kiếm quang vi vút , Đoàn Trường từ bên trái bay đến , vung kiếm đâm thẳng vào sau lưng Thải Báo . Bên phải cũng hai bóng người xuất hiện , tấn công vào sườn phải !

Tuy nhiên Thải Báo chẳng coi vào đâu , tốc độ vọt tăng , những mũi tấn công kia không tài nào theo kịp . Nhưng khi thân hình Thải Báo cách Nạp Lan tầm ba thước thì hắn nghiêng người qua bên tránh được .

Thải Báo vồ hụt liền đáp xuống đất , ngước mắt lại nhìn đối thủ . Đoàn Trường cùng mấy võ sỹ kiếm thế đã hết , không thể truy kích theo !

Tất cả nhanh chóng tập hợp thành vòng vây quanh Thải Báo . Chu Vũ bên ngòai ... âm thầm cổ vũ cho bằng hữu !

Thải Báo tốc độ cực nhanh , toàn thân mang màu đỏ như máu , chẳng lẽ cũng là Ma Thú ?

Ny Ti Nhi có vẻ hiểu rõ tâm trạng hắn nên đáp :

-Đấy là Thải Báo , thuộc tính Hỏa ma Thú !

Thanh âm trịnh trọng khác thường , Chu Vũ đưa mắt qua quan sát thấy nàng chân diện nhợt nhạt , cắt không ra máu . Xem ra vụ "chết hụt" vừa rồi đã khiến nàng ta hết sức sợ hãi !

Hỏa thuộc tính ? Chu Vũ rất hứng thú với điều này ! Quả thật bộ lông Thải Báo cháy rực như lửa , không hiểu tính tình nó có nóng như vậy không ?

Con Báo này đương nhiên tính khí nóng như lửa , trong người lại mang theo hỏa khí không hề nhỏ . Sau khi đáp xuống đất , mắt long lên , cái miệng khổng lồ ngoác rộng , một đám hỏa khí bay dạt thẳng về phía trước , đích thị là hướng của Đoàn Trường !

Đoàn Trường nhanh như cắt né qua một bên , tuy nhiên thân hình còn chưa đứng vững đã thấy ba đạo liệt hỏa nữa bay đến , hắn hét lên một tiếng , quần áo bốc cháy lăn lộn dưới đất . Thải Báo vẫn không dừng lại , tam đại liệt hỏa tiếp tục phóng đến những người còn lại ầm ầm ...

Mọi người bị vây trong trận liệt hỏa dữ dội , ai nấy hoảng kinh không còn lý đến chuyện gì . Chu Vũ ở ngoài , ngón tay lay động , một đạo chỉ phong vượt qua màn lửa bay thẳng đến sau gáy Thải Báo , con vật rơi xuống đất như khối thịt .

Chu Vũ chẳng để tâm , hắn có Kim Cương Hộ Thân Thuật nên tự tin ngọn lửa này chẳng thể làm hại mình , vội chạy đến ôm lấy thân hình đang bốc cháy của Đoàn Trường lăn lộn dưới đất dập lửa ...

Đoàn Trường sau khi được dập tắt lửa trên người thì có chút không bằng lòng với hành động đó , nhưng không tiện nói mà băng đến dập đám hỏa khí đang bốc cao , cứu đoàn viên của mình . Chu Vũ cũng vội chạy theo giúp hắn .

Bên trong đám hỏa khí , ba gã võ sỹ cùng Nạp lan cũng cật lực dập lửa . Cho nên chỉ loáng sau đám cháy đã hoàn toàn tắt ngấm , trên mặt đất chỉ vương vất vài làn khói nhẹ , ai nấy mặt mày nhem nhuốc khói bụi , tóc tai cháy xém hết !

Họ ngước mắt quan sát thấy Thải Báo nằm bất động trên mặt đất như đã chết thì không khỏi ngạc nhiên ! Nhất thời sững hết người !

Chu Vũ cũng giả bộ kinh ngạc , hắn bước đến chỗ Thải Báo nói :

-Con báo này chết rồi , chẳng lẽ xuất xong ngọn lửa thì nó phải lăn ra mà chết ? Như thế khác nào tự tử ? Thật kỳ quái quá !

Đoàn Trường hít sâu một hơi , hắn rút kiếm chọc vào Thải Báo mấy cái , cuối cùng thấy nó không động đậy gì mới an tâm nói :

-Việc này thật quá may mắn , Thải Báo thuộc Hỏa Thuộc Tính , gần với Rồng Lửa và Lang Vương , tự nhiên lại đột tử ! Không lẽ bị người ta ám toán hay sao ?

Nhược Tư gật đầu :

-Nhất định là như vậy !

Đoàn Trường thở dài :

-Thải Báo hành động vô cùng nhanh chóng , chẳng có ai dễ dàng mà đánh trúng . Hơn nữa trong người nó Hỏa Ma Pháp vô cùng vô tận , không thể có chuyện kiệt sức mà chết được ! Nhất định là bị người ta giết thật ! Chúng ta nên bổ đầu mà lấy đi ma Tinh , đề phòng trường hợp nó hấp thụ sinh khí mà sống lại !

Chu Vũ mỉm cười , hắn nhận thấy thuộc tính Phong trong người sau mấy ngày quả nhiên tiến bộ trông thấy ! Vừa rồi hắn bắn ra một đạo kình phong nhằm vào gáy Thải Báo , đúng lúc ấy cũng một cơn gió thổi đến hạp cốc ...

Đạo kình phong của hắn nhân cái cơ hội ấy phát tán vào không trung , trên gáy con dị vật cũng chỉ để lại một vết đỏ nho nhỏ . Bây giờ bọn Đoàn Trường dùng kiếm mà bổ đầu nó ra thì coi như cái vết ấy chắc chắn bị che lấp . Vậy thì sẽ chẳng ai biết được , tốt quá !

Đoàn Trường cầm lên một viên liệt hỏa , mọi người chú mục quan sát sắc quang chói lòa ấy . Chu Vũ nhận thấy trên người Thải Báo cái gì cũng có giá trị , tuy nhiên bọn họ mục tiêu đến Ngũ Thải Sâm Lâm để giết Ma Xà , nếu như mang theo nhiều đồ quá thì cũng chẳng tiện cho cuộc hành trình ...

Cho nên đến khi mọi người rời ánh mắt khỏi viên huyết châu thì lớp da và phần lớn xương thịt của Thải Báo không cánh mà bay !

Buổi tối , tinh quang xán lạn . Sau khi mọi người ăn xong bữa tối liền quây lại thành một vòng nằm nghỉ . Chu Vũ nằm ngửa mặt , trông tinh quang lấp lánh trên bầu trời . Chợt có một thanh âm rất nhỏ vang lên bên màng tai :

-Ban ngày , rất cám ơn ngươi !

Chu Vũ khẽ nghiêng người , khuôn mặt nhỏ nhắn , xinh xắn không tỳ vết hiện ra , cặp mắt sáng lung linh như sao trên trời đêm , hắn mỉm cười :

-Ta chỉ là muốn giúp cô nương hái hoa , không ngờ được vật ấy lại không phải hoa !

Ny Ti Nhi vẫn nói :

-Ta bất kể , chuyện này cứ cám ơn ngươi !

Đoàn Trường nguyên lai hãy còn chưa ngủ , hắn quay sang nói :

-Ngủ đi , đừng cám ơn nữa ! Ngày mai đã vào đến nơi Ma Thú tập trung , vô cùng nguy hiểm , nếu như có thể trở ra bình yên thì ta sẽ cám ơn tất cả các ngươi !

Ny Ti Nhi lè lưỡi , làm mặt xấu rồi chui tọt vào tấm da sói , một chút cũng không hở ra ngoài !

Chu Vũ cũng nhắm hai mắt lại , nhưng hắn đương nhiên không ngủ . Xung quanh trong vòng mấy trăm trượng không có dã thú đi lại . Chỉ xa xa , ngòai tít tắp nào đó có vài cử động của các loài Ma Thú nhỏ , chuyện này chắc mấy người Nghĩa Khí Đoàn cũng không biết được .

Năng lượng trong người Chu Vũ lại nghịch chuyển , trên không trung vô số nguyên tố ma pháp vần vũ rồi tiếp nhập cơ thể hắn , nơi này quả nhiên Ma pháp nguyên tố đại thịnh ! Phải chăng ở những nơi Ma Thú càng mạnh thì Ma Pháp Nguyên tố càng nhiều ? Hay Ma Pháp nguyên tố kia là do Ma thú sinh ra ?

Điều này Chu Vũ cũng chưa được rõ , mà cũng chẳng tiện suy nghĩ , dù sao ngày mai cũng tiến vào vùng Ma Thú đông đảo , lúc ấy tìm hiểu cũng chưa muộn !

Hừng đông , mọi người ăn xong bữa sáng lại tiếp tục lên đường , đi tầm hơn mười dặm thì phía trước hiện ra một cái sơn cốc lớn . Trong sơn cốc cũng như xung quanh đấy tuyệt nhiên không thấy một cành cây , ngọn cỏ nào .

Đoàn Trường đưa tay ra hiệu cho đoàn viên dừng lại .

-Mọi người đề cao cảnh giác , sơn cốc này có cái gì đó rất cổ quái !

Chúng nhân khi đến đây đều có cảm giác quái dị , bây giờ nghe Đoàn Trường nói thì đều đề cao giới bị . Đoàn Trường quét mắt qua Chu Vũ cùng Ty Ni Nhi nói :

-Hai ngươi , đi ở giữa , phải cận thận !

Chu Vũ có chút cảm giác lạ , kể từ ngày hôm qua , sau khi chu Vũ giúp hắn dập lửa trên người thì hắn đối với mình rất lãnh đạm . Tuy nhiên Chu Vũ vẫn cảm thấy được sự quan tâm ấm nống hắn dành cho mình ! Có lẽ Đoàn Trường thuộc hạng người Diện Lãnh Tâm Nhiệt !

Chu Vũ nghe lời hắn , liền nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Ty Ni Nhi bước vào đi ở giữa . Mọi người chia nhau đi quanh bảo vệ cho hai người . Chu Vũ mặc nhiên đón nhận sự che chở , ở cái thế giới mới này , nhận được sự che chở như vậy không phải chuyện dễ ! Hắn thích cái cảm giác đó , và cũng thích luôn mấy con người này .

Hắn nguyện ý sẽ cố hết sức mà bảo vệ cho bọn họ khi vào đến Ngũ Thải Sâm Lâm !

Đột nhiên bầu trời trên cao âm u , mặt trời nhìn không thấy bóng !

Mọi người kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn , thần sắc ai nấy tái nhợt ! Trên ấy không biết khi nào đã xuất hiện vô số mảng đen lượn lờ như những đám mây đầy u khí . Gió lớn theo đó nổi lên , chẳng lẽ trời sắp mưa ?

Chốc lát sau mưa lác đác dội xuống .

Nhược Tư kinh hãi kêu :

-Là Thị Phi Thứu , mau tránh thôi !

Chu Vũ đã sớm nhận ra đấy không phải là mây đen , mà là một bầy chim lớn ! Cái rơi xuống đầu họ cũng không phải mưa ...! Phân ! Đích thị là phân chim !

Mọi người đưa mắt ngó quanh , trước mặt họ có một cái thạch động lớn , tất cả vội băng mình chạy vào thạch động .

Vừa bước vào thì xú khí sốc lên đến tận óc ! Không ai dám mở miệng nói chuyện ! Trên người kẻ nào cũng dính đầy phân chim , Chu vũ tuy rằng có Kim Cương Hộ Thân Thuật , nhưng cái ấy bất quá chỉ bảo hộ hắn trước những đợt phân chim đáp vào , đối với mấy mùi xú khí này , tự nhiên là không có tác dụng !

Ny Ti Nhi một tay gắt gao cầm lấy cái mũi xinh xắn , nét mặt nhăn nhó quan sát , ánh mắt dừng lại rất lâu trên thân hình Chu Vũ , trong bảy người thì chỉ có hắn là sạch sẽ nhất !

Đoàn Trường thì vẫn lạnh nhạt , trên người phân chim dính rất nhiều , nhưng hắn không quan tâm , xem ra tu hành thiền định cũng không tầm thường !

Nhược Tư cau mày , cánh tay trần của hắn bị dính phân chim đang bắt đầu đỏ lên :

-Phân chim này quả nhiên không hề đơn giản , những đốm đỏ này cứ như bị bỏng !

Nạp Lan gật đầu :

-Phân Thị Phi Điểu có tính ăn mòn rất cao , không trách được nơi này cỏ cây không mọc được !

Thật lợi hại ! Chỉ dụng phân mà có thể đánh bại địch nhân !

Chu Vũ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa động . bên ngoài phân điểu vẫn liên tục rơi xuống , nhòa nhập vào cát , mặt đất ở đấy hình như lay lắt có khói nhẹ bay lên ...

Nạp Lan chân diện đổi sắc nói :

-Hy vọng bọn chúng không phát hiện ra chúng ta !

Đoàn Trường chậm rãi lắc đầu :

-Điều ấy là không có khả năng , Thị Phi Thứu thị lực rất tốt , nếu chúng không phát hiện ra chúng ta thì đã đi khỏi đây rồi , đâu cần bay lượn chầu chực trên ấy làm gì ?

Nạp Lan vội la lên :

-Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ ?

Hán Tư trông ra ngoài nói :

-Còn biết làm sao nữa ! Chờ đợi thôi , chúng đông như vậy mình mà ra thì chết là cái chắc !

Nạp Lan mày kiếm xích lại nói :

-Thị Phi Thứu tính nhẫn nại không phải tầm thường , bọn chúng vì con mồi có thể chờ cả mười ngày , chúng ta biết đợi đến lúc nào ?

Đoàn Trường thản nhiên nói :

-May là chúng ta còn có cái thạch động , nếu không tình cảnh hẳn phải thảm hơn !

Chu Vũ hỏi :

-Thị Phi Thứu này cũng là Ma Thú sao ?

Nạp Lan có chút kinh ngạc đáp :

-Ngươi ngay cả Thị Phi Thứu cũng không biết ? Đây chính là một trong những ma thú đáng sợ nhất , thuộc Phong Hệ Ma Thú ! Hầu như không có phương cách đối phó , nhưng quan trọng là một khi Thị Phi Thứu mà ra tay thì không đắc thủ không bỏ qua . Ngay cả Ma Lang hay Liệt Hổ nếu đấu với nó cũng chỉ nắm ba phần thắng !

Chu Vũ trầm ngâm :

-Nếu đã là ma Thú thì trí tuệ tất phi phàm , bọn chúng đã chủ ý thì nhất định phải ép chúng ta lộ diện bằng được mới thôi !

-Đúng vậy !

Đòan Trường nói xong bước đến che ở cái cổng ra vào , đoạn phân phối :

-Nạp Lan , ngươi phòng thủ phía trên ! Nhược Tư , Hán Tư , Tinh Tư và ta bảo vệ phía dưới ! Chu Vũ , đi bảo vệ cho Ty Ni Nhi , tuyệt đối đừng lộ diện !

Mọi người gật đầu tán thành , tam thanh kiếm xuất , thạch động đổ xuống ầm ầm , để lộ trên đỉnh một cái lỗ hổng rộng tầm hai trượng !

Cuồng phong nổi lên dữ dội , vô số bóng đen vượt qua cái lỗ ấy mà bay vào hang . Nạp Lan di chuyển như sóc , tiễn xuất liên hồi , máu tanh chảy thành dòng ... nhưng khốn nỗi , cái lỗ hổng to quá cỡ nên hắn không tài nào cản được hết !

Đầy trời nổi lên gió lớn , Nạp Lan hãi hùng gọi :

-Đoàn Trường , không xong rồi !

Đoàn Trường nhảy mạnh lên , trường kiếm xuất ra , kiếm quang nghi ngút . Những xác chim rơi xuống ầm ầm . Nhưng cũng chỉ cầm cự được một chốc , Đoàn Trường sức lực có hạn , xuất chiêu một hồi thì mồ hôi ướt trán . Thị Phi Thứu tuy rằng chết đi vô số nhưng căn bản điều đấy chỉ làm những con còn lại hăng máu hơn mà thôi !

Nạp Lan vứt cung , hắn xuất kiếm cùng bằng hữu tả xung hữu đột , uy vũ vô cùng . Xác chim chất thành gò , nhưng bọn chúng số lượng kéo đến vẫn không ngừng , xem ra càng ngày càng đông hơn !...

Đột nhiên , một tiếng sáo vi vút ngân lên ! Bầu trời , mây đen như run rẩy ! Tiếng sáo chuyển nhịp , tiếng chim lưng trời ngừng kêu . Không gian một màu bình lặng , Thị Phi Thứu cũng ngừng tấn công !

Tiếng địch xoay chuyển , giống như trăm hoa đua nở , chim chóc hót vang , bọn Thị Phi Thứu đột nhiên bay vọt lên , rồi bắn hết về phương nam , không gian tĩnh lặng !

Đoàn Trường cơ hồ sức cùng lực kiệt , từ trên không rơi xuống , hắn run rẩy chống kiếm đứng lên , ánh mắt ngạc nhiên tột độ :

-Là ngươi ?

Chu Vũ Ngọc Long Địch nhất hoành , mỉm cười :

-Khúc này gọi bằng Bách Điểu Quy Sào , ta cũng không ngờ lại có tác dụng tốt như vậy !

Bách Điểu Quy Sào , tức là chim trở về ổ . Tuy nhiên đối với ma thú này thì không dễ gì linh nghiệm , chẳng qua hắn vận tiên tực vào mà thổi . Cho nên hiệu quả tất nhiên không giống nhau , tiếng sáo chẳng phải gọi chúng trở về , mà mang cái uy vũ xua đuổi , ra lệnh ! Chu Vũ vì là lần đầu tiên dụng tiếng sáo đấu với địch , cho nên có nhiều cái bỡ ngỡ . Nếu thành thục , hắn có thể lợi dụng tiếng sáo mà sai khiến được lũ Thị Phi Thứu này !

Mọi người đồng loạt mở to mắt , dụng tiếng sáo có thể đuổi được Thị Phi Thứu ! Cách làm này quả thực không thể tưởng tượng nổi , nhưng hiệu quả lại như thần . Nếu hôm nay không phải Chu Vũ thổi lên khúc Bách Điểu Quy Sào thì tất cả sáu người bọn họ đều xuống chầu Diêm Vương lão nhân gia rồi !

Nạp Lan chậm rãi lắc đầu :

-Mặc dù chúng ta không biết phương pháp này , nhưng phải thừa nhận rằng mang theo Chu huynh đệ là một lựa chọn vô cùng sáng suốt !

Chu Vũ cười :

-Xem ra ngươi đối với những chính sách anh minh của Đoàn Trường thường có lòng hồ nghi !

Nạp Lan cười to :

-Ta thừa nhận ! Nhưng bây giờ ta xin nhận là mình đã lầm ! Đoàn Trường đích thị anh minh !

Đột nhiên tiếng cười của hắn thu lại , hốt hoảng hỏi :

-Đoàn Trường , ngươi sao vậy ?

Chu Vũ nghiêng người , phía đó Đoàn Trường toàn thân lay động , Chu Vũ vội vươn mình đỡ lấy hắn , quan tâm hỏi :

-Ngươi sao vậy ? Có phải do vận sức quá nhiều không ?

-Để cho ta an tọa một hồi !

Đoàn Trường ngồi xuống , thanh âm rất suy yếu . Hắn công lực chỉ đạt đến Nhị Cấp Kiếm Sư tiêu chuẩn . Nhưng vừa rồi đánh nhau chết sống đã vận dụng những kiếm chiêu của bậc kiếm sư ! Kiếm quang ấy đương nhiên bọn người chưa đạt đến mốc kiếm sư đích thực thì không thể dùng , nếu không sẽ tự làm thương tổn kinh mạch . Đoàn Trường gắng gượng đến bây giờ coi như cũng là nghị lực phi thường !

Chu Vũ giả vờ vô ý chạm hữu thủ lên lưng hắn , cỗ năng lượng từ lòng bàn tay Chu Vũ nhanh chóng phát tán . Đoàn Trường cảm thấy vô cùng dễ chịu , da tay đang xám ngắt cũng hồng hào trở lại .

Chu Vũ thấy hơi thở hắn đều đặn , người cũng hết run lên từng hồi thì thu chiêu lại , bình tĩnh nhìn ra bên ngoài hỏi :

-Thị Phi Thứu không có Ma Tinh sao ?

Nạp Lan mỉm cười :

-Có ! Lần này thu hoạch mấy trăm viên Ma Tinh ! Chúng ta phát tài rồi !

Nạp Lan cũng muốn đi thu Ma Tinh , nhưng trông thấy Đoàn Trường bị thương , lòng hết sức lo lắng nên ngồi lại quan sát . Bây giờ thấy hắn thần sắc tốt hơn rất nhiều thì cũng lấy làm yên tâm !

Đoàn Trường cười nhẹ một tiếng nói :

-Ta đã hoàn toàn bình phục , các ngươi nên đi thu hồi Ma Tinh !

Bốn người xuất thủ , kiếm khí bay dào dạt , những viên Ma Tinh màu đen đen xuất hiện rồi rơi xuống . Ty Ni Nhi lau sạch sẽ còn Chu Vũ chịu trách nhiệm cho vào cái túi lớn . Cái Túi này kỳ lạ thật , không to , nhưng bỏ rất nhiều vật vào mà tuyệt nhiên không thấy đầy . Có lẽ đây chính là Ma Pháp Đại mà Khinh Dương Vũ nói , không vi diệu bằng Vô Sanh Giới nhưng cũng là thứ pháp bảo rất quý vậy !

Đoàn Trường cuối cùng cũng đứng lên , hắn bước đến nhập cuộc với mọi người . Ai nấy trò chuyện hết sức vui vẻ , thoải mái .

Bọn họ bị Thị Phi Thứu tấn công đến nỗi gần rơi vào tuyệt lộ , thế nhưng cũng chính nhờ vào loại chim này mà phát tài .

Loại Phi Thứu Ma Tinh mặc dù không phải thuộc hàng tốt nhất nhưng cũng rất khó kiếm . Nếu như một Ma Pháp sư Phong hệ thu được ba mươi viên thì có thể thi triển Phong Vũ Thuật ( Loại công phu này vốn chỉ có Đại Ma Đạo Sư mới thì triển được ).

Vì vậy đối với Ma Pháp Sư Phong Hệ nó rất quý , bình thường nếu đem bán trong thương điếm cũng được mười lạng vàng một viên . Họ thu được hai trăm viên thì tương đương với hai ngàn lạng vàng . Thật ngoài sức tưởng tượng !

Sau khi thu thập xong , Đoàn Trường có ý cười nói :

-Chúng ta đến phía trước xem có sông suối không để còn tẩy xú khí , khó chịu quá rồi !

Tâm tình hắn có vẻ đã tốt lại , giọng nói cũng trở nên nhu hòa , tự mình có thể ngửi được mùi xú khí thì công phu đã hoàn toàn hồi phục , thật tốt !

Phía trước quả nhiên có tiếng nước chảy róc rách . Lại gần hơn thì một con suối lớn đổ từ trên cao xuống , trông như ngọn thác .

Hán Tư , Tinh Tư , Nhược Tư cùng Nạp Lan để nguyên y phục nhảy sầm xuống lòng nước vùng vẫy , những làn uế khí tan vào nước chảy đi , tâm trạng họ xem ra vô cùng thoải mái !

Đoàn Trường len lén đi lên đầu ngọn phía trên , khuất lấp sau mấy khối đá lớn , có vẻ như hắn ta là kẻ thủ lĩnh nên không muốn cùng vùng vẫy với bọn này ?

Ny Ti Nhi xem ra hâm mộ vạn phần , chỉ đáng tiếc nàng là thân phận nữ nhi , tất nhiên không thể cùng lũ nam nhân tại khê thủy tắm chung cho được . Đáng thương , cả đoàn chỉ có mình nàng là nữ nhi , lẽ ra phải được ưu tiên , đằng này lại bị bỏ lại sau cùng !

Chu Vũ cười :

-Đừng nóng vội , đợi Đoàn Trường tắm xong rồi cô nương lên đó tắm cũng không muộn !

-Ngươi không biết đâu , Đoàn Trường tắm lâu thấy mồ ...

Nàng mở to mắt nhìn Chu Vũ :

-Tại sao quần áo ngươi không dính uế khí ?

Chu Vũ cười :

-Đánh đấm ta đâu có tham gia ? Tất nhiên uế khí cũng khó bám vào !

-Ngươi không tắm ?

-Tắm hay không tắm phải đợi một lát nữa xem thế nào đã !

Ny Ti Nhi đột nhiên cười :

-Dù sao cũng phải chờ , chúng ta nói một chút chuyện nha ?

-Nói gì đây ?

-Nói gì đây nhỉ ?

Ny Ti Nhi suy nghĩ một hồi :

-Nói chút chuyện về những khúc sáo của ngươi đi , ta từng gặp rất nhiều du nhân , bọn họ không biết thổi sáo . Mà cho dù có thổi thì trông cũng rất khó khăn . Còn ngươi thì lại thổi khá dễ , thật khiến người ta ngạc nhiên !

Chu Vũ ngẩng đầu nhìn Ty Ni Nhi , đôi mắt nàng rất chân thật , trên khuôn mặt trắng trong , hiển hiện cái mũi xinh xinh , đôi môi hồng răng trắng thật khiến người ta động lòng :

-Chẳng qua vì ta thích nghe người ta thổi sáo , cho nên mới học thổi , cũng chỉ là thứ tiêu khiển mà thôi !

Đây là lời nói thật , ở thế giới trước đây Chu Vũ sống , hắn thuộc rất nhiều bản nhạc cổ điển nổi tiếng như Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ , Nhị Tuyền Ánh Nguyệt , Không Sơn Điểu Ngữ , Bách Điểu Quy Sào ,... những bản nhạc này có khi là Nhị Hồ Khúc , Cổ Tranh Khúc , Tỳ Bà Khúc hay Ngọc Địch khúc ! Ở thế giới này , hắn không kiếm đâu ra đầy đủ các loại nhạc cụ đó , cho nên mới vận dụng vào cây sáo mà thổi !

Tại cái thế giới kia , hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra mình lại có thể thổi lên những khúc sáo kỳ diệu đến như vậy . Hắn là kẻ tu tiên , đối với âm nhạc tất nhiên có sự mẫn cảm đặc biệt , tuy nhiên để bản nhạc đó có thể đuổi Ma Thú , đánh sập cành cây lớn thì phải nhờ vào Ngọc Long Địch . Bảo vật kỳ tuyệt như vậy mà sư phó hắn chưa lần nào dụng đến , đúng là ông ta chẳng biết cái gì !

Ny Ti Nhi lén lút nói :

-Một ngày nào đó ngươi hãy đem khúc nhạc nào mà ngươi thích nhất ra thổi cho ta nghe , có được không ?

Như vậy là thích âm nhạc ? Chu Vũ có chút nghiêng người nhìn , chỉ thấy Ty Ni Nhi trên má tự nhiên ửng hồng lên !

Hai người nói thêm không ít chuyện nữa Đoàn Trường mới chịu xuất hiện , hắn không nhìn bốn hán tử đang tắm dưới lòng suối , mà nhìn Ty Ni Nhi nói :

-Ngươi lên cái ao trên đó tắm đi !

Ny Ti Nhi gật đầu rồi bay đi , bóng dáng nàng vừa khuất lấp thì dưới lòng suối có tiếng cười đắc ý vang lên :

-Hay quá , đi đi , bọn ta cởi quần áo ra tắm cho sướng , tắm thế này khó chịu quá !

Đoàn Trường quay mình bước sang vùng cây cối âm u bên cạnh , nói vọng lại :

-Ta đi sang kia xem thế nào !

Chu Vũ nhìn theo , hắn mơ hồ cảm thấy trong gió có làn nhu hương phảng phất lại . Đoàn Trường đúng là con người thần bí , nhưng thần bí nhất chính là cái vụ che mặt kia .

Tại sao hắn phải làm thế ? Hắn lập ra cái đoàn mạo hiểm này làm gì ? Phải chăng chỉ là để nổi danh và kiếm tiền bạc ?

Có lẽ là vậy , Đoàn Trường cũng đã từng nói như thế , ngoài nguyên nhân đó ra e rằng chẳng còn nguyên nhân nào khả dĩ có thể xem là hợp lý . Chu Vũ đối với thế giới này hãy còn nhiều điều chưa thông thạo , tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy chuyện này không đơn giản đến vậy .

Đoàn Trường tu hành không thấp , hắn có thể ngang nhiên gia nhập vào một quân đoàn nào đấy , danh lợi cùng tiền bạc đương nhiên chẳng ít , lại đỡ vất vả . Nhưng hắn chẳng làm thế mà đi chọn cho mình con đường đầy mạo hiểm , rốt cuộc là lý do làm sao ?

Mang theo những suy nghĩ không ngừng vận động , Chu Vũ bước xuống lòng suối , hắn cởi quần áo giặt sạch sẽ . Dòng nước chảy trên kia xuống mang theo cái giá lạnh động tâm . Chu Vũ nheo mắt , trong dòng nước lành lạnh ấy cho chút phơn phớt hồng . Đích thị là cánh hoa !

Cánh hoa như mang theo màu ngũ sắc lấp lánh , thật vi diệu ! Chu Vũ vươn hữu thủ ... , hắn nhìn cánh hoa trong lòng bàn tay , ánh mắt nổi lên mấy phần vui sướng !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tetema