chương nhạc buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi yêu chị, một tình yêu mơ hồ, một thứ tình mà xã hội đã đánh giá là thật rẻ rúng và đầy trái ngang, giữa những lời phỉ báng, giữa chốn nghiệt ngã của định mệnh, chúng ta vẫn yêu say đắm, vẫn bồng bột mà khước từ tương lai.

Chỉ là điểm xưa trong một xóm tình quạnh vắng. Chị ấy là tình đầu nhưng không phải tình cuối của riêng tôi.

Mặc dù khi đó, chúng ta xem nhau là tất cả, cho đến khi tình cạn rồi buông.

Tôi đã lấy làm hạnh phúc cho đôi mình, bởi chúng ta đã bỏ mặc những lời dèm pha, rồi yêu lấy nhau, thương lấy nhau. Sau đó là vì chúng ta không còn da diết nữa, mới rời đi. Chẳng vì ai cả, chỉ vì chúng ta.

Ngồi nhớ người rồi cười ra nước mắt.
tháng sáu. 2017 gửi lời kết thúc đến 2018.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro