Tập 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Thu Ngân đến nhà họ Châu xin mượn tiền trả nợ cho chồng
*Xin chào, Bà Châu Hà! tôi có thể xin mượn bà 500tr để chửa bệnh cho chồng tôi đang mắc căn bệnh ung thư được ko?*

Bà Châu Hà nhàn nhã uống nước cam rồi đáp:

*Được thôi, sau 3 tháng bà phải trả 1 nữa số tiền cho tôi!*

*Được được, dĩ nhiên rồi, tôi cảm ơn bà!*
Bà Thu Ngân mừng rỡ cầm lấy số tiền vừa mượn được, liền chạy về nhà chở ông Thu Tấn đến bệnh viện.Tại bệnh viện trong phòng cấp cứu....

*Bác sĩ chồng tôi ông ấy sao rồi!?*

*Chồng bà đã bị ung thư giai đoạn cuối e là ko thể sống được đến 1 tháng...* Bác sĩ chầm chậm đáp

Bà thu Ngân nghe như sét đánh ngang tai liền ngất xỉu đi.

Thu Hồng lo lắng:

*Mẹ, mẹ mau tỉnh lại đi, bác sĩ mau cứu mẹ tôi với!!*

Thu Hồng đỡ mẹ và đi tìm Bác sĩ. Ngồi trên giường bệnh

bà Thu Ngân như người mất hồn cầm tay Thu Hồng nói:
*Ba con ông ấy ko qua khỏi rồi, hức...*

Thu Hồng ôm mẹ vào lòng an ủi :
*Mẹ đừng quá đau buồn, cuộc đời người ai rồi cũng phải chết thôi!*

Bà vừa khóc vừa ôm con gái mình, Thu Hồng an ủi mẹ rồi chở ba mẹ về nhà. Một tháng sau đám tang của Ông Thu Tấn, ánh mắt đượm buồn đau thương của Bà Thu khi chồng vừa mất đã bao trùm lấy ngôi nhà, vừa tiễn tang chồng đi chôn cất xong. Nhang khói bay nghi ngút trong ko khí đau thương

Bà Thu Ngân thấy ông hạ huyệt xong xuôi, thì thắp 1 nén nhang, mà khóc rống lên
*Trời ơi, ông ơi là ông!Sao ông nỡ nhẫn tâm bỏ mình tôi cô đơn, lẻ loi suốt quãng đời còn lại chứ, hức...huhuhu...*

Thu Hồng vỗ về an ủi mẹ:

*Chúng ta quay về nhà thôi mẹ, cũng đã trễ rồi!*
Bà Thu khóc 1 trận thật lớn, như trút hết những nỗi lòng đau khổ của bà ra bên ngoài. Bây giờ bà cảm thấy tinh thần đã  ổn định hơn, bà và cô lên xe quay về nhà.

Bên nhà họ Châu...

*Nhà ta chỉ có 2 đứa con trai yêu quý, 1 đứa thì đã lập gia đình còn 1 đứa thì còn trẻ tuổi. Châu Ngôn à con có dự định lấy vợ chưa?*
Bà Châu Hà ngồi nhìn 2 đứa con trai nói.

*Bà nó à, khi nào con nó muốn cưới thì nó nói, giờ nó vẫn còn trẻ mà!*
*Bà cứ ép nó làm gì?*
Ông Châu Lục vừa uống trà vừa nhàng nhả trả lời.

*Khụ khụ, thưa mẹ con cũng vừa mới 20 tuổi thôi. Con vẫn chưa muốn lấy vợ!* Châu Ngôn yếu ớt trả lời

*Haizz, em trai à! Nhìn em cũng đã bệnh yếu ớt thế này rồi. Nếu ko cưới thì ai chăm sóc cho em đây. Em cũng đã 20 rồi chứ có nhỏ nữa đâu. Cái tập đoàn công ty này của em cũng ko gánh vác hết công việc được!*
Châu Dương nhìn em trai rồi thở dài

Châu Ngôn mỉm cười :
*Cảm ơn lòng tốt của anh hai. Em tự lo liệu được, vốn dĩ công ty này là của anh mà. Em ko xen vào đâu*

Châu Duy xoa đầu em trai:

*Đứa trẻ này cũng đã hiểu chuyện rồi! Thật đáng thương vì em mắc căn bệnh tim. Nếu ko thì em có thể cùng anh gánh vác tập đoàn công ty Châu Gia rồi..*

Châu Duy cười nhẹ mà ánh mắt đượm buồn:
*Cảm ơn anh hai, em biết mình sức khỏe ko được tốt. Làm gánh nặng cho anh rồi*

*Haha, đứa trẻ này vẫn ngoan như vậy, thôi em vào phòng nghĩ ngơi đi!* Châu Duy vỗ vai em trai

*Vậy em xin phép vào phòng*

Nói xong rồi Châu Ngôn xoay người bước vào phòng mình. Ánh mắt đượm buồn của cậu hiện lên 1 chút đau thương, nếu như anh ko bị bệnh tim hiểm ác này thì anh sẽ ko làm gánh nặng cho gia đình

Từ nhỏ đến lớn sức khỏe của anh yếu ớt, toàn anh Châu Duy bảo vệ anh. Anh rất yêu quý anh trai của mình, đang ngồi ngẩm nghĩ nhìn ngắm qua bên ô cửa số thì đột nhiên anh lại lên cơn đau tim

*Aaaa thuốc của...mình đâu, khụ...hộc...hộc. Khó thở quá!*

Châu Ngôn cố gắng chạy ra ngoài kêu ba mẹ chở đi bệnh viện. Vừa mở cửa phòng ra anh chạy qua phòng anh hai yếu ớt kêu lên:

*Anh Châu Duy ơi....hộc...hộc...anh ơi...hộc...mau cứu em...hộc hộc*

Mồ hôi trên trán anh chảy ra đầm đìa, anh ôm lấy ngực mình như đang bị thắt lại rồi cậu ngất xỉu.

*Châu Ngôn, em mau tỉnh lại đi! NGƯỜI ĐÂU MAU GỌI XE CẤP CỨU!!*
ò e ò e ò e....tiếng xe cấp thương vang lên, Bác sĩ vội đặt Châu Ngôn lên trên xe rồi dùng máy thở chụp vào mũi anh. Chiếc xe cứu thương lao nhanh như gió đến bệnh viện

Hết Tập 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dị#kinh