Chương 4: Hồ sơ thực hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lộ Cao Thành không nghe rõ: " Cậu nói cái gì?"

Lúc này Tống Vũ Hà mới phản ứng lại, mê mang nhìn hắn: " A?"

Cảm giác nắm đấm đánh vào bông quá khiến người ta nghẹn khuất, Lộ Cao Thành buồn bực quay đầu đi không còn mặt mũi để hỏi thêm một lần nữa.

Đúng lúc này, Kiều tiên sinh đã phát huy xuất sắc hoàn thành cảnh khóc thảm thiết của mình, phẫn nộ xoay người: " Các người rốt cuộc là ai? Có phải là mấy người đã giết anh trai của tôi không? Hung thủ là người nào?!"

Mọi người: "..."

Dựa vào cái biểu hiện đáng kính này của ngài, hung thủ tám phần mười chính là ngài.

Lộ Cao Thành đang muốn đi trấn an hung thú ăn thịt người họ Kiều này, thì lại nghe được Tống Vũ Hà ngồi xổm trên mặt đất nâng má nghi hoặc hỏi: " Hóa ra là muốn tìm hung thủ sao?"

57 đọc cho cậu nghe là kịch bản lấy từ góc nhìn của Kiều tiên sinh, bên trong chỉ có giới thiệu bối cảnh cùng các loại cốt truyện đương nhiên sẽ không có nhiệm vụ tìm ra hung thủ thực sự.

Lộ Cao Thành lườm cậu một cái, qua loa giới thiệu thân phận trong kịch bản của bản thân với Kiều tiên sinh sau đó liền bắt đầu dựa theo quy trình của trò chơi đi phá giải manh mối tìm ra hung thủ là ai.

Tống Vũ Hà đối với cái chết đột ngột của vị Ứng tiên sinh kia không hề có hứng thú, cậu ngồi xổm trên mặt đất đánh giá người máy sinh học.

Lộ Cao Thành và Tô Vũ lăn qua lộn lại trong ngăn kéo đầu giường, nhỏ giọng thương lượng cái gì "hung thủ".

Tống Vũ Hà nghi hoặc hỏi 57: " Tìm được hung thủ là ai thì chúng ta có thể trở về à?"

57 : " Có lẽ."

Tống Vũ Hà vội vàng đứng lên, đi đến trước mặt Kiều tiên sinh đang hờ hững nhìn anh trai mình, cậu khoanh tay lại giơ lên như một nhóc học sinh tiểu học nói: " Tiên sinh, tôi biết hung thủ là ai rồi."

Trong thiết lập của hệ thống, đại khái là không có trường hợp phá giải thành công nhanh như vậy, cho nên cũng không có bất kỳ kịch bản nào phù hợp với câu này.

Kiều tiên sinh đứng yên tại chỗ, sau đó hệ thống mới mô phỏng ra thiết lập nhân cách của hắn đưa ra lời đáp tương ứng.

" Cút đi." Kiều tiên sinh nở nụ cười ăn thịt người và nói: " Trò chơi chỉ mới bắt đầu chưa được năm phút."

Tống Vũ Hà vừa giơ tay vừa nhảy nhót một chút: " Tôi thật sự biết mà."

Kiều tiên sinh khoanh hai tay lại, một bộ dạng định nghe cậu ngụy biện: " Được rồi, cậu nói đi người máy sinh học và Ứng tiên sinh đã chết như thế nào."

Tống Vũ Hà mờ mịt: " Hả? Còn phải biết Ứng tiên sinh chết như thế nào nữa à?"

Kiều tiên sinh tức giận đến mức cười dữ tợn

Tống Vũ Hà cho dù thần kinh có thô hơn nữa thì cũng bị nụ cười kinh dị kia làm cho rùng mình, chỏm tóc trên đầu run run, cậu nhỏ giọng lẩm bẩm: " Dù sao thì người máy sinh học cũng là tự sát."

Kiều tiên sinh còn chưa phản ứng, màn đạn ngược lại cười thành một đoàn.

[ Người máy sinh học chỉ là một khối sắt, tự sát cái rắm? Họ còn biết tự tử à ? Không hiểu gì về máy móc thì đừng có mà đoán mò, không thấy mất mặt à]

[ Khi nãy hắn còn lấy robot hút bụi làm ghế ngồi, đã thế còn hỏi cái gì mà " Sao cái ghế này lại chạy được?" cái loại mỹ nhân ngu xuẩn như này có IQ để giải đố không đấy?]

[ Ha ha ha chính là, nếu như trò chơi đơn giản như thế, thì lúc trước những người chơi kia cũng không cần phải chịu đựng diễn xuất của Kiều tiên sinh ở lại thăm dò như thế nào cũng không tìm được manh mối quan trọng để phá giải.]

[ Aii, bất quá người có đẹp đến đâu cũng không thành cơm ăn được.]

Ngay khi mọi người đang bận rộn chế giễu, thì có lẽ như từ khóa " Tự sát" đã chạm vào thiết lập của hệ thống, Kiều tiên sinh thay đổi thái độ của mình nói: " Manh mối."

"Cái gì?"

" Cho tôi manh mối" Kiều tiên sinh: " Cậu nói người máy sinh học tự sát vậy thì hãy tìm ra tất cả manh mối cho thấy cô ấy có khuynh hướng tự sát cho tôi."

" Vết thương trên ngực của cô ấy là từ bên trái tiến vào, dùng sức đào bộ ổn định lưu ngân ra, loại lực đạo và góc độ này thì chỉ có chính cô ấy mới làm được. Hơn nữa, trong phòng cũng không có vũ khí sắc bén nào khác."

Có thể phát hiện ra những thứ này, có thể xem như là đỉnh cao chỉ số thông minh củaTống Vũ Hà.

Kiều tiên sinh im lặng không nói, khán giả cũng có chút trầm mặc.

Nói được đạo lý rõ ràng, chẳng lẽ thật sự là tự sát?

Lúc trò chơi vừa mới lên kệ, rất nhiều người đều không phá giải được câu đố ---có lẽ bởi vì ngay từ đầu đã không có hung thủ nào ở đây.

Nhưng người máy sinh học chỉ là một đống đường dây cơ giới hình người, trong hệ thống lại không có thiết bị tự bạo, làm sao lại có thể tự sát, điều này căn bản không thể giải thích được.

Trong khi khán giả đang tranh cãi, một cái bình luận màu đỏ đột nhiên xẹt qua màn hình.

[ Đây không phải là người đã cướp danh ngạch thực tập sinh viện nghiên cứu cơ khí sinh học của người khác trong Đại học Vohenry sao?]

Mọi người sửng sốt.

Tin nhắn này ẩn chứa lượng tin tức quá lớn, một hồi lâu sau mới có người trả lời.

[ Đại học Vohenry? Viện nghiên cứu cơ khí sinh học? Cướp danh ngạch? Cái quỷ gì vậy?]

[ Tống Ngũ Thất không phải là không biết gì về máy móc sinh học hay sao? Hắn ngay cả robot hút bụi là cái gì cũng không biết mà, có phải nhận nhầm người rồi không?]

[ Có dưa, có tôi đây, rắc rắc]

Sau khi bình luận kia lướt qua thì không còn ai đáp lại nữa, có vài ngươi chờ dưa đến sốt ruột gầm gừ cũng không chờ được cái gì, đành phải tiếp tục quan sát.

Tống Vũ Hà có thể xác định 100% người máy sinh học kia chính là tự sát, nhưng Kiều tiên sinh lại giống như người máy vô cảm, một lời không hợp liền " cho tôi manh mối" , " không cho manh mối thì cậu cút đi."

" Cái này thì phải cần manh mối thế nào?" Tống Vũ Hà ngồi xổm trở lại bên cạnh người máy sinh học, cau mày nói với 57: " Chẳng lẽ phải biết lý do vì sao cô ấy tự sát à?"

57: " Có lẽ."

Người máy sinh học đã bị hỏng nặng, lưu ngân chảy ra ngoài quá nhiều, toàn bộ căn phòng đều ngập mùi vị mỏng manh có vẻ giống như mùi rỉ sắt.

Robot hút bụt ở cửa đã ngưng hoạt động, tầm mắt của Tống Vũ Hà nhìn đông nhìn tây vô tình rơi vào bức tranh ở góc tường còn đang dở dang chưa vẽ xong.

Trên bức tranh là đường nét của một người đàn ông, đường cong duyên dáng lưu loát, thông qua vài nét phát thảo ngũ quan tướng mạo ít ỏi có thế nhìn ra---chính là Ứng tiên sinh đang nằm trên giường.

Tống Vũ Hà nhìn vào lạc khoản, chính là ngày hôm nay: " Ứng tiên sinh lại tự luyến đến thế à? Anh ta còn có thể tự vẽ ra chân dung của bản thân?"

Vốn đang cố gắng biểu diễn tình huynh đệ thâm sâu, không biết từ khi nào Kiều tiên sinh đã đi đến bên cạnh cậu, cùng cậu xem bức chân dung kia, nhíu mày nói :

" Anh trai tôi từ sau khi sinh bệnh tới nay, ngoại trừ người máy sinh học chăm sóc anh ấy thì trang viên này đã hai ba năm nay không có ai khác."

Tống Vũ Hà thuận miệng nói: " Là anh ta tự vẽ."

Kiều tiên sinh: " Anh trai tôi bị hội chứng Hurt, không thể cầm bất kỳ một vật nặng nào từ một năm trước."

Tống Vũ Hà: " Hội chứng Hurt?"

Kỳ thật hiện tại gọi là hội chứng Hera, là loại bệnh nan y duy nhất không có cách nào chữa khỏi, một khi mắc bệnh thì cho dù có sử dụng loại thuốc đắt tiền đến đâu nhiều nhất cũng chỉ có ba năm sinh mệnh.

Tống Vũ Hà thoàng liên tưởng sau đó lại giơ tay lên: " Tiên sinh, tôi biết..."

Kiều tiên sinh lạnh lùng nhìn cậu: " Cho tôi manh mối."

Tống Vũ Hà: "...."

Tống Vũ Hà suy nghĩ, vận động cái não không linh hoạt lắm một chút: " Chỉ có mỗi người máy sinh học chăm sóc anh ấy? Vấy nếu như sửa được người máy sinh học là có thể biết được chân tướng đúng không?"

Kiều tiên sinh sửng sốt.

Trong phản ứng đối thoại căn bản là chưa bao giờ có loại tình huống thế này, sau khi Kiều tiên sinh liệt kê vô số hành vi thế nhưng lại không thể tìm được phản ứng nào thích hợp để đáp lại, hoàn toàn đờ đẫn đứng tại chỗ, tròng mắt cũng bất động.

Tống Vũ Hà thấy hắn ngơ ngác, giơ tay lắc lắc trước mắt hắn: " Tiên sinh? Kiều tiên sinh? Tôi cần giấy cho phép sửa chữa, tiên sinh, anh có thể cấp nó cho tôi không ?"

Người thấy dẫn dắt của cậu vô cùng nghiêm khắc, hắn từng cảnh cáo cậu không thể tùy tiền phá dỡ máy móc sinh học trừ khi có giấy phép chính quy.

Kiều tiên sinh chết lặng nhìn hư không, bảo trì một biểu tình ngây người ngu ngốc.

Chết máy.

Tống Vũ Hà: "???"

Rõ ràng là livestream của mấy người Lộ Cao Thành , nhưng khác giả rõ ràng là thiên vị Tống Vũ Hà hơn, cho dù có một đại ma vương Kiều tiên sinh có kỹ năng diễn xuất lóa mắt đứng ở đây cũng không ảnh hưởng đến bọn họ liếm nhan.

Nhìn thấy một màn này, màn đạn thiếu chút nữa đã cười phát điên.

[ ha ha ha ha ha ha, hắn ta bức điên Kiêu tiên sinh rồi à?]

[ Lần đầu tiên tôi được chiêm ngưỡng cái biểu tình ngu xuẩn này của Kiều tiên sinh, điên cuồng chụp màn hình, biểu tình bao get.]

[ Sảng khoái, cảm ơn vợ tôi đã báo thù tên bóng ma thời thơ ấu cho tôi.]

[hhhhh]

Ngay khi mọi người đang vui vẻ ha ha ha, thì lại có một bình luận đỏ bay qua.

[ Hắn ta vừa nói gì ? sửa chữa người máy sinh học? Hắn nhìn không ra bộ ổn định lưu ngân đều đã hỏng hết rồi à? Thật là mất mặt Đại học Vohenry.]

Mọi người vừa thấy dưa lập tức thẳng lưng lên.

[ Vừa rồi đã muốn nói, vị huynh đài lầu trên có thể thả hết dưa ra không? Đừng có mà lúc hiện lúc ẩn, rất phiền.]

[ Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, Tống Ngũ Thất thật sự là học khoa cơ khí của Đại học Vohenry sao? Thật không nghĩ tới hôm nay chẳng qua là xem một cái livestream lại có thể thấy thần nhan tiểu ngốc, còn có thể nhìn thấy đại ma vương ăn thịt người, bây giờ còn có dưa để ăn, chậc chậc chậc, biến đổi bất ngờ a]

[ Kích thích, hóng dưa hoàn chỉnh.]

Lần này người đặt dưa không thèm thả nữa mà trực tiếp đặt một liên kết: [ Trang chủ của tôi có búa "Liên kết"]

Mọi người vội vàng nhấp vào.

[ Thâm Uyên: Không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy bạn học Tống trong trò chơi, thấy nhiều người bị khuôn mặt của hắn ta mê hoặc như vậy tôi thực sự là nhìn không được.

Tống là nửa tháng trước đến Đại học Vohenry, tôi có nghe lão sư nói qua, địa phương trước kia hắn sinh sống ngay cả Tinh Võng cũng không có, chữ thì không nhận mặt được bao nhiêu, thế nhưng hắn lại có thể đá bay đại lão học thần đứng đầu lớp, đặc cách tiến vào viện nghiên cứu cơ khí sinh học.

Một học trưởng trong viện nghiên cứu đã từng gặp qua hắn vài lần , nói hắn ta suốt ngày ở trong viện nghiên cứu chỉ toàn quấy rối, nhìn thấy một cái máy truyền tin cũng hô to gọi nhỏ, rặc một tên quê mùa.

{Hình ảnh} {Hình ảnh} {Hình ảnh} {Hình ảnh}.]

Tài khoản này đăng tất cả các hình ảnh chụp từ một bên mặt, một số bức không quá rõ nét chỉ có thể nhận ra khuôn mặt kia thật sự rất diễm lệ.

Chẳng qua là để cho một người hoàn toàn không hiểu gì về máy móc đặc cách tiến vào viện nghiên cứu cơ khí sinh học, Đại học Vohenry làm việc quả thật khiến người ta không thể nào tưởng tưởng nổi.

Nghiên cứu học thuật mà lại có thể đi cửa sau, đây là chuyện mà công chúng cực kỳ không thể nào chấp nhận được,chỉ trong một chốc lát bình luận phía dưới đều tràn lan.

[ Nước chanh : Xác định rồi sao ? Nếu là thật, cái mặt đẹp như thế sao lại có thể làm ra chuyện như này ? Không có hiểu biết về máy móc lại đi lột danh ngạch của người khác ? yue*.]

(yue : ngôn ngữ phổ biến trên mạng, cụ thể là "yo", trong quan thoại trung nguyên có nghĩa là nôn mửa, trên Internet phải đối mặt với một tình huống tương đối xấu hoặc làm cho mình cảm thấy tức giận, thường sử dụng "cười yue" để thể hiện cảm giác ghê tởm của họ.)

[ Cự Long Viễn Cổ : Vừa rồi có hỏi hắn ta có từng tham gia khóa học máy móc sinh học hay không, là chính miệng hắn trả lời " không có", hắn chưa từng sửa qua người máy sinh học thì đi viện nghiên cái rắm, cố ý kéo chân sau thì có.]

[ Một thanh âm: Để tôi xem có quay xe hay không.]

[ Sfkhs màu xanh lục: Thật là phiền muốn chết, muốn dựa vào mặt ăn cơm thì đi mà vào giới giải trí đấy, làm náo loạn chỗ người ta nghiêm túc nghiên cứu để làm cái quái gì, không dám tưởng tượng nếu loại người này mà cướp danh ngạch của tôi thì tôi phải ứng phó thế nào.]

[ Phát ô ô ô : chỉ cần nhìn mấy tấm ảnh này là có thể kết luận à? Không chừng người ta là thiên tài, cách một cái tinh võng cũng có thể ngửi thấy mùi chanh.]

Những người khác đổ xô vào trang web chính thức của Đại học Vohenry bắt đầu la hét đòi một lời giải thích.

Đại học Vohenry vẻ mặt mộng bức nhìn bọn họ quát to quát nhỏ, vội vàng liên hệ với đạo sư dẫn dắt của Tống Vũ Hà trong viện nghiên cứu.

Vị thầy giáo họ Tần lúc này đang cầm dù cũng đang vẻ mặt mộng bức mắt to trừng mắt nhỏ với người máy sinh học gác cổng đã được sửa chữa hoàn hảo, một bộ dáng đi vào cõi thần tiên, mờ mịt hỏi người phía bên kia máy truyền tin:

" A? Cậu đang nói cái gì?"

" Tôi đang nói về đứa nhỏ tiểu Tống kia! Chỗ cậu có tiếng gì thế? Sấm sét ?"

Thầy Tần dời chiếc dù đi muốn dầm mưa để bình tĩnh hơn một chút, nhưng lại bị mưa to xối xuống khiến cho giật cả mình đành phải mặt mày xám xịt che dù lên.

Hắn xoa xoa mi tâm, trong lúc nhất thời vừa ảo não vừa khiếp sợ.

Nếu như sớm biết Tống Vũ Hà ngay cả bộ ổn định lưu ngân cũng có thể sửa được, thì ngay từ đầu hắn đã không ngăn cản cậu luôn đòi phá đông phá tây.

Về sau đứa nhỏ này muốn phá cái gì thì phá cái đó!

Phá luôn cái viện nghiên cứu cũng được!

Sau khi biết rõ ngọn nguồn, Thầy Tần thở dài một hơi, nói: " Không cần đáp lại."

" Ha? Nhưng còn web chính thức của chúng ta...."

Thầy Tần thở dài : " Rất tốt, học tập thì cần phải có thái độ nghiêm ngặt như thế này."

" ?? Cậu.... Cậu có chuyện gì à? Mấy ngày trước cậu còn bởi vì chuyện của tiểu Tống mà chiến tranh lạnh với nhóm đại lão trong viện nghiên cứu, còn bây giờ là bị kích thích quá lớn hay là bị sét đánh vào não?"

Tần lão sư: "..."

" Tôi thật sự không rõ, đứa nhỏ Lục Kính kia tốt như vậy, rõ ràng là cậu trước khi đi lữ hành tinh tế đã quyết định cậu ta vào viện nghiên cứu, sao trở về một chuyến lại thay đổi suy nghĩ vậy? Thôi quên đi, trước tiên cậu đưa tôi tên trường học trước đây của tiểu Tống đi, tôi phải đi ổn định tình hình cái đã."

Thầy Tần : " Nó chưa đi học bao giờ."

"...."

" Thế còn báo cáo thí nghiệm về người máy sinh học thì sao?"

" Cũng không có, nó không biết nhiều chữ."

".....Còn hồ sơ thực hành thì sao?! Cái này thì phải có đúng không?!"

" Cũng..." Thầy Tần đang muốn nói" không có" thì đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cổ quái nói: " Cậu nói Vũ Hà tham gia trò chơi nào?"

"《Heart》, nhớ năm đó còn đi học, cậu thâm chí bị dọa ra bóng ma tâm lý với trò chơi"

Bóng Ma Quốc Dân Kiều tiên sinh?

Thầy Tần đầu tiên theo bản năng run rẩy một chút, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại, trong trò chơi kia hình như là có một người máy sinh học bị hư bộ ổn định lưu ngân?

" Hồ sơ thực hành! Bất kỳ cái gì cũng được! Sáng nay không phải là nó bị đuổi đi kiểm tra người máy sinh học gác cổng bị báo hỏng kia sao, loại này cũng được trước tiên ổn định dư luận cái đã, đưa cho tôi nhanh!"

Thầy Tần cùng với người máy gác cổng mắt to trừng mắt nhỏ, vô tội nói: " Nếu không cậu chờ một chút đi, hồ sơ thực hành...."

Có thể một lát nữa sẽ có đấy.

Trong khi đó, trò chơi vẫn còn đang được phát sóng trực tiếp.

Lộ Cao Thành nhìn màn hình tràn đầy bình luận mắng chửi Tống Vũ Hà, không dấu vết nhếch khóe môi.

Sau khi bọn họ lục soát hết manh mối trong phòng thì thấy Tống Vũ Hà xách theo một hộp công cụ nhỏ, khoanh chân ngồi bên cạnh người máy sinh học đã hỏng, bắt đầu gõ gõ.

Đại khái là đã đạt được mục đích. Tâm tình của Lộ Cao Thành vô cùng tốt, đi lên phía trước chủ động bắt chuyện với cậu: " Cậu đang chơi cái gì vậy?"

Tống Vũ Hà lắc lắc cờ lê nhỏ: " Tu sửa người máy sinh học." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro