Chương 6: Top1 nhiệt độ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Vũ Hà cảm thấy vô cùng hoang mang.

Cậu chẳng qua chỉ là sửa một người máy sinh học thôi mà, tại sao người xung quanh lại kỳ quái như thế.

Kiều tiên sinh đã chết máy.

Lộ Cao Thành sắc mặt trắng bệch như gặp quỷ, Tô Vũ thì cúi đầu im lặng không lên tiếng.

Tống Vũ Hà đi vòng quanh Kiều tiên sinh vài vòng, không nhận được bất kỳ phản ứng nào của hắn đành phải đi tìm Lộ Cao Thành và Tô Vũ, xem thử bọn họ có thể cho cậu một cái giấy phép hay không, nhưng cả hai người đều không lên tiếng.

Cậu gấp đến độ xoay vòng, chỉ thấy người máy sinh học đã được sửa chữa hoàn chỉnh kia đi đến bên giường nhìn chăm chú Ứng tiên sinh đã mất hơi thở, trong đôi mắt xinh đẹp chậm rãi chảy ra một dòng nước mắt.

Khán giả xem livestream đã rời đi được hơn phân nữa, toàn bộ đều đi kiểm tra xem " trái tim" của người máy sinh học thật sự là có cơ quan để sửa chữa hay không, phần còn lại đều đang chờ kết quả rồi mới quyết định về đội nào.

Dù sao thì đầu năm nay chuyện gì cũng có thể quay xe, cho nên ăn dưa cũng phải cẩn thận.

Mặc dù cũng có một bộ phận nhỏ người ầm ĩ nói Tống Vũ Hà là một kẻ lừa đảo, nhưng so sánh với bình luận hỗn loạn vừa rồi thì đã hài hòa hơn rất nhiều.

Nhìn thấy người máy sinh học thế mà lại rơi lệ, một bộ phận khán giả còn đang phân tích:

[ Người máy này nhìn thấy Ứng tiên sinh thì lại khóc... còn có bức tranh mà Tống Ngũ Thất vừa mới phân tích vừa rồi..., có ai nghĩ giống tôi không?]

[ Đại sư, tôi đã ngộ ra rồi, người máy sinh học này... tám chín phần mười thật sự là tự sát.]

[ Tự sát cái quỷ gì, Tống Ngũ Thất chỉ đang xạo sự mà thôi! Người máy này nhất định là đã được tổ chế tác thiết lập tốt, chỉ có những người không biết gì về máy móc như các ngươi mới tin tưởng hắn ta]

[ Đây là tam quan chạy theo ngũ quan sao?]

Tống Vũ Hà nhìn thấy nước mắt của người máy sinh học thì sửng sốt, cậu chậm rãi tiến lên phía trước, cầm con dấu của mình lắc lư, nói: " Cô có thể cấp giấy phép sửa chữa cho tôi không?"

Người máy: "...."

Khán giả: "...."

Không biết tại sao, khán giả vẫn luôn cố gắng duy trì lý trí khi nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của cậu thì thật sự không nhịn được nữa, trực tiếp nở nụ cười.

[ Ha ha ha ha ha ha ha, ôi trời ạ, tôi còn tưởng cậu ấy bị nước mắt của người máy sinh học đả động chứ, thì ra chỉ là muốn xin giấy phép sao?]

[hhhhhhhhhhhh]

[ Cười chết tôi rồi.]

[ Tìm người máy sinh học để xin giấy phép của nó, ha ha ha ha ha , không hổ là cậu a]

Trên màn đạn tất cả đều là " ha ha ha ", bầu không khí rốt cuộc cũng bởi vì sự việc hài hước này mà hài hòa hơn chút.

Trong kịch bản người máy sinh học cũng có phân cảnh, tổ sản xuất đem phần cốt truyện kia đặt vào hồi ức khi giải đố, bất quá nhiều năm như vậy cũng không ai giải thành công được câu đố cho nên không ai biết chân tướng rốt cuộc là cái gì.

Sau khi người máy sinh học được sửa chữa, cô không có lựa chọn phản ứng tương ứng để trao đổi với người chơi cho nên tự động bước vào cốt truyện cuối cùng.

Nhìn thấy Ứng tiên sinh yên lặng không một tiếng động, người máy sinh học yên lặng ngồi bên cửa sổ chăm chú nhìn khuôn mặt đầy bệnh tật nhưng vẫn tuấn mỹ như cũ của anh, cô vươn những ngón tay mảnh khảnh muốn vuốt ve nhưng lại nhanh chóng rụt về.

Trong nháy mắt đó, mệnh lệnh hệ thống của cô dường như hiện lên vô số mã nguồn sắp sụp đổ.

Ở trước mặt cô là người chủ nhân sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Phía sau cô là bức chân dung còn đang dở dang.

Đạo diễn của trò chơi này là một quỷ tài, cảm giác ống kính của ông vô cùng tuyệt diệu—nếu không phải do Kiều tiên sinh thì trò chơi này khẳng định có thể nổi tiếng một thời.

Chỉ là một cảnh quay nhưng khán giả không kìm được mà nín thở, như thể đang xem một bộ phim buồn.

Ngay khi mọi người đang chìm đắm trong đó, mạn đạn cũng quên phát, Tống Vũ Hà đột nhiên tiến lên một bước gắt gao giữ chặt tay người máy sinh học.

Khán giả sửng sốt, nhìn kỹ mời phát hiện tay của người máy đang treo ở trước ngực, lưu ngân ở đầu ngón tay hóa thành lưỡi đao cứng rắn chỉ thiếu một centimet là đã có thể đâm vào ngực.

Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng nhớ đến câu nói của Tống Vũ Hà lúc trước bị trào phúng nặng nề nhất.

" Người máy sinh học này tự sát."

" Vết thương trên ngực cô là từ bên trái tiến vào dùng sức đào bộ ổn định lưu ngân ra, cái loại lực đạo và góc độ này chỉ có chính cô mới có thể làm được."

Mà bây giờ, căn bản là không cần bất kỳ manh mối gì, bản thân người máy đã một lần nữa cho mọi người thấy cô rốt cuộc là chết như thế nào.

Cảnh tượng này có thể khiến cho người ta tin phục hơn so với bất kỳ loại chứng cứ nào, những người lúc trước ồn ào bảo Tống Vũ Hà ngu xuẩn mặt đều đỏ cả lên, nhất thời vừa xấu hổ lại vừa áy náy.

[ À thì.... Xấu hổ ghê, sau này dưa chưa ăn xong mà đã xếp hàng thì tôi chính là thằng ngu.]

[ wow ! Thế mà thật sự là hung thủ !]

[ Tôi quỳ ! rốt cuộc thì cậu ta có ngu xuẩn hay không ?]

[ Ngu cái quỷ, người ta là thiên tài !]

[ Người máy sinh học sinh ra cảm xúc, biết yêu con người, cô ấy nhận ra chủ nhân đã chết nên mới tự sát. Đây đại khái là thiết lập của tổ chế tác đi, aizz, khó chịu ghê, không nghĩ tới chân tướng lại là như vậy.]

[ Tống Ngũ Thất ! Ngưu bức !!!]

Tống Vũ Hà dùng sức muốn ngăn người máy sinh học đang muốn tự sát lần nữa, nhưng có vẻ như hành động "tự sát" đã bị người cấy vào mạng thần kinh của cô, mặt cô vô biểu tình mà rơi lệ dùng toàn lực muốn đem tay cắm vào ngực, muốn đem "trái tim" phá hư lần nữa.

Sức lực của con người thì làm sao có thể so sánh với máy móc, mắt thấy tay người máy sinh học sắp đâm thủng ngực, một bàn tay đột nhiên duỗi tới, sạch sẽ lưu loát đặt ở trên nút tắt nguồn sau gáy người máy.

Đôi mắt của người máy sinh học hơi ảm đạm, giữ nguyên tư thế này bất động.

Lúc này Tống Vũ Hà mới thở phào nhẹ nhõm, cậu quay đầu nhìn lại thì phát hiện ra người giúp cậu thế mà lại là vị Kiều tiên sinh nãy giờ vẫn đang bận chết máy ở bên cạnh.

Cũng không biết vì sao trong phản ứng thiết lập của Kiều tiên sinh lại có lựa chọn tắt nguồn người máy, nhưng dù sao thì nguy cơ cũng đã được giải trừ, khán giả đang theo dõi cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, màn hình livestream đột nhiên bùng nổ rất nhiều màn đạn che trời lấp đất, cơ hồ như muốn đánh sụp cả trang web.

[ A a a a a a! Người máy sinh học đó!! Bộ ổn định lưu ngân thật sự là bị hỏng hoàn toàn!! Căn bản là không có cách nào sửa được!!]

[ Tôi phải chịu đựng cái diễn xuất đáng sợ của Kiều tiên sinh suốt mười phút đó ô ô ô! Thật đáng sợ, đêm nay chắc chắn sẽ gặp ác mộng mất, rốt cuộc là tên ngu xuẩn nào nói người máy sinh học có cơ quan sửa chữa đấy, tôi muốn đánh chết hắn a!]

[ Thật đáng sợ, tôi muốn nhìn vợ Ngũ Thất của tôi thêm một lát]

[ Bóng ma quốc dân quả nhiên là danh bất hư truyền, Kiều tiên sinh giới giải trí quả thật là rất tuyệt vời khi có được anh.]

[ Ngũ Thất Ngũ thất! Thiên tài a! Lúc trước tôi còn nói cậu ấy không xứng vào viện nghiên cứu, ô ô ô người không xứng chính là tôi mới đúng.]

Những người vừa phải chịu đựng diễn xuất đáng sợ của Kiều tiên sinh đã nhanh chóng từ bên trong trò chơi đi ra, kêu trời khóc đất mà chứng minh bộ ổn định lưu ngân của người máy sinh học kia thật sự đã bị hủy đến không thể hủy thêm được nữa.

Tống Vũ Hà thật sự đã sửa chữa bộ ổn định lưu ngân một cách triệt để.

Nhìn màn đạn rậm rạp đang chứng minh cho Tống Vũ Hà, một vài người vốn còn đang chờ xem kịch vẻ mặt tê dại, trong lúc nhất thời không biết phải làm ra phản ứng thế nào.

Khi tùy ý chửi rủa phát thiết tức giận của bản thân thì chỉ là chuyện động động ngón tay một chút, vô cùng dễ dàng, thế nhưng khi tình thế đảo ngược rất nhiều người đối với nạn nhân vô tội đưa ra một lời xin lỗi đơn giản lại cảm thấy rất khó làm được.

Bất quá qua một hồi, vẫn có người yếu ớt phát đạn.

[ Lúc trước tôi nói cậu là đồ ngốc xinh đẹp, thật xin lỗi, là tôi quá võ đoán, tôi thật lòng xin lỗi cậu.]

[ Tôi cũng vậy.]

[ Mặt có chút đau.]

Lời nói trên màn đạn cái nào cũng có, thế nhưng Tống Vũ Hà hoàn toàn không biết gì về những lời chửi rủa trước đó cũng như những lời xin lỗi hiện tại, cậu buông tay xuống đang định nói thêm vài câu với Kiều tiên sinh thì bất giác nhận ra Lộ Cao Thành và Tô vũ không biết từ khi nào đã biến mất.

Ngay cả hoàn cảnh trang viên xung quanh cũng bắt đầu tản đi như mây mù.

Rất nhanh, sương mù bao phủ hoàn toàn bóng dáng của Kiều tiên sinh.

Lúc trước, Lộ Cao Thành và Tô Vũ đã tìm ra được manh mối Ứng tiên sinh đột tử, hiện tại người máy sinh học cũng đã lộ ra chân tướng tự sát vậy nên trò chơi coi như kết thúc.

Trò chơi tự động phát ra một đoạn phim về sự thật.

" Muốn dùng cánh tay lạnh như băng ôm ngươi."

Người máy sinh học ngồi ngay ngắn bên lò sưởi, bên trong đôi mắt long lanh như hạt thủy tinh của cô phản chiếu ánh sáng của lò sưởi.

Nhưng cho dù là lửa ấm áp đến đâu cũng không làm ấm được lưu ngân lạnh lẽo cứng rắn.

Bút vẽ rơi xuống đất.

Máu đỏ ngừng chảy.

Lưu ngân biến thành đao đoạt mệnh, phá vỡ trái tim, máu bạc chảy ra.

Em yêu anh

Muốn ôm anh."

***

Sau khi trò chơi kết thúc, phòng trực tiếp đương nhiên cũng đóng cửa, vô số khán giả không có chỗ phát tiết cảm xúc đành phải chen chúc vào tinh võng.

[Tinh Hà] công ty truyền thông mạng lớn nhất tinh tế bởi vì lưu lượng đột nhiên bùng phát mà trực tiếp sụp, nhân viên công tác vô cùng hoảng sợ còn tưởng rằng có vị ảnh đế nào đó trong giới giải trí come out, vội vội vàng vàng đăng nhập vào hậu trường.

Tiêu đề #Kiều tiên sinh# chễm chệ ngồi trên vị trí đầu bảng, thậm chí còn bỏ xa top2 #Thịnh ảnh đế xuất quỹ# vài con phố.

Nhân viên: "???"

--Kiều tiên sinh là vị ảnh đế mới nào sao?

Đầu trang của từ khóa #Kiều tiên sinh# là một đoạn video vừa được chỉnh sửa ra.

[ Lấp lánh lượng lượng: #Kiều tiên sinh #Heart# Tống Ngũ Thất #Bộ ổn định lưu ngân #Mười năm rồi 《 Heart》 rốt cục cũng bị người ta thông quan, không nghĩ tới chân tướng lại như vậy. {VIDEO} ]

Tất cả các bình luận đều là hahaha và với tốc độ vô cùng nhanh chóng tăng vọt, chỉ trong vòng năm phút đã vượt quá năm triệu bình luận.

[ Hảo lãng a Hảo lãng: Ha ha ha ha ha ha đời tôi lại có thể nhìn thấy # Bóng ma quốc dân tiên sinh# lần thứ hai đăng cơ, quá sảng khoái! {Kiều tiên sinh mất trí nhớ.jpg} ]

[ Trung gian: Nói một câu công bằng, nếu mấy người là Kiều tiên sinh thì còn có thể ngồi đấy cười được sao? Ha ha ha ha ha ha ha]

[ Thiết bị di động online: Ha ha ha ha Kiều tiên sinh hẳn cũng không thể nào ngờ tới trôi qua mười năm hắn lại một lần nữa chiếm bảng đầu Tinh Hà đâu nhỉ.]

[ Tống Ngũ Thất vợ tôi: Ngũ Thất Ngũ Thất! Tôi muốn reoreoprpr* a ha a ha]

(reoreoprpr: âm thanh phát ra khi lưỡi 'liếm' một cái gì đó, là một thuật ngữ rất thân(hen) sĩ(tai).)

[ Bệnh nhân nặng của Mạng lưới làng: Cái gì? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao Kiều tiên sinh của tôi lại đột nhiên đứng đầu hot search? Tống Ngũ Thất là cái gì??]

Có người nhanh chóng ở dưới phổ cập khoa học:

[ Tống Ngũ Thất! Thần nhan tiểu thiên sứ, tiểu khả ái xinh đẹp, hơn nữa còn là thiên tài đầu tiên có thể sửa chữa hoàn chỉnh bộ ổn định lưu ngân.]

[ Đúng, lúc trước tôi còn cảm thấy viện nghiên cứu bị mù mới nhận Tống Ngũ Thất vào làm thực tập sinh, nhưng hiện tại tôi chỉ muốn nói, để vợ Ngũ Thất của tôi làm thực tập sinh là quá phí phạm của giời!]

[ Ngũ Thất, Ngũ Thất, Ngũ Thất!]

Chỉ chốc lát sau, độ hot của từ khóa #Tống Ngũ Thất# đã đuổi sát phía sau.

Nhưng bởi vì càng ngày càng có nhiều người vì video của Tống Ngũ Thất mà đi chơi 《Heart》, vậy nên độ hot của #Kiều tiên sinh# vẫn thủy chung đứng ở thế bất bại, bị người ta hahaha mấy vạn lượt.

***

Cách nhau một thiên hà tại Nam Hoài tinh

Đã là đêm khuya, nhưng tòa nhà trung tâm thương giới lớn nhất Nam Hoài vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ.

Tầng cao nhất của tòa nhà là văn phòng tổng giám đốc tập đoàn dược phẩm Bồ Tấc, kim đồng hồ đã điểm ba giờ sáng, hội nghị video thực tế ảo kéo dài cả ngày rốt cục cũng gần kết thúc.

Nhìn ghế ngồi ba chiều của từng người biến mất, trợ lý lúc này mới bưng cà phê tiến lên.

" Bạc tổng."

Đằng trước khung cửa sổ sát đất trong suốt khổng lồ, một người đàn ông thân hình cao lớn cởi áo khoác tây trang ra, khuỷu tay anh gập thành đường cong lưu sướng tùy ý nới lỏng cavat trên áo sơmi, dáng vẻ ngông cuồng lại mang theo quý khí tự nhiên.

Nghe được âm thanh, anh hơi nghiêng đầu, cặp kính viền vàng trên mắt phản xạ một đoàn ánh sáng sau đó lộ ra một đôi mắt trong trẻo lạnh lùng lại mang mũi nhọn.

Người nắm quyền của Bồ Tấc thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, có khi ngay cả ba mươi cũng không tới, nhưng khí chất vừa xa cách vừa cường thế trên người anh lại làm cho người ta không dám tới gần.

Bạc Kiệu khẽ gật đầu, thanh âm đạm mạc lại mang theo uy nghiêm vì đã ở vị trị thượng thừa từ lâu, trên khuôn mặt tuấn mỹ đều là vẻ hờ hững, giống như cho dù phải hội nghị liên tục cả ngày cũng không làm cho anh cảm giác được một chút mệt mỏi nào.

" Ừ, để đó đi."

Trợ lý vừa vào làm không bao lâu vẫn có chút sợ anh, cẩn thận đặt cà phê lên bàn làm việc, sau đó xoay người rón rén muốn rời đi.

Chỉ là, hắn vừa đi tới bên cạnh giá gỗ gần cửa thì chuông báo trên cổ tay đột nhiên vang vọng khắp cả văn phòng.

Trợ lý: "..."

Trợ lý sợ đến mức cả người giật mình, luống cuống tay chân ấn tắt máy truyền tin, không ngờ khuỷu tay trong lúc vô tình đụng phải một chiếc cúp thủy tinh trên giá gỗ, thiếu chút nữa thì trực tiếp rớt xuống.

Hồn trợ lý đều muốn từ trong cổ họng bay ra, kinh hoảng thất thố đỡ lấy chiếc cúp, động tác của hắn khiến cho logo ở bên trên lộ ra, hình như là chiếc cúp của mạng [ Tinh Hà.]

Trợ lý tay run rẩy nâng chiếc cúp sau đó dùng ánh mắt gần như sắp khóc nhìn về phía Bạc Kiệu.

Bạc Kiệu hơi nhíu mày nhưng không nói nhiều, chỉ cho hắn một ánh mắt để hắn mau chóng rời đi.

Trợ lý như được đại xá vội vàng chạy ra ngoài.

Trước cửa văn phòng, trợ lý đặc biệt đi tới nhìn thấy cậu trợ lý ngay cả đứng cũng dứng không vững, nghi hoặc nói:

" Làm sao vậy?"

Trợ lý run rẩy nói: " Tôi.... Tôi xém chút nữa làm vỡ chiếc cúp của Tổng giám đốc Bạc."

Đặc trợ: "...."

" Cậu thật là có tiền đồ đó nha, cũng may Bạc tổng tính tình tốt nếu không có khi bây giờ cậu đã bị khai trừ rồi."

Đặc trợ sâu kín nhìn hắn: " Cả cái bức tường kia đều là huân chương chấp chưởng của dược phẩm Bồ Tấc từ trước tới nay, vỡ một cái thì mạng nhỏ của cậu đền cũng không nổi đâu."

Trợ lý khóc không ra nước mắt: " Tính tình Bạc tổng... tốt hả?"

Cái loại mà chỉ cần một ánh mắt cũng có thể nuốt chửng người khác ấy hả? Trợ lý hoài nghi nếu như khi nãy mình chạy chậm một chút thì có khi Bạc Kiệu sẽ mắng hắn một trận.

Đặc trợ vỗ vai hắn: " Thời gian cậu tới Bồ Tấc quá ngắn nên không hiểu rõ Bạc tổng."

Đặc trợ đĩnh đạc nói, liệt kê từng ưu điểm của Bạc tổng.

" Bạc tổng của chúng ta! Dốc hết tâm huyết vì kinh doanh của tập đoàn Bồ Tấc, tiểu thương không hạ tuyến!!"

Trong phòng làm việc, Bạc Kiệu cầm lấy tách cà phê nhấp một ngụm, sau đó cầm lấy quang não, nhìn thấy tin tức liên lạc có phần nhiều hơn so với bình thường, anh cũng không nghĩ nhiều, trước tiên mở một cái ra.

[ Đạo diễn Lý: Bộ phim này chỉ cần tài trợ đúng chỗ, khẳng định sẽ hót hòn họt!!]

[ Bạc Tam Kiều: Tài trợ.]

[ Đại diện Mạnh: Nghệ sĩ nhà chúng tôi là xuất thân chính quy, Bạc tổng yên tâm đi.]

[ Bạc Tam Kiều: Tài trợ.]

Bạc Tam Kiều sau khi " tài trợ" một hàng cảm thấy vô cùng mỹ mãn tắt phần mềm hệ thống.

" Bạc tổng của chúng ta! Cho dù có hoàn thành công việc cũng sẽ không bao giờ lơi lỏng, chỉ cần tỉnh giấc một giây cũng sẽ đều làm việc."

Bạc Kiệu trả lời xong tin tức, lại mở Tinh Hà.

Trên trang web còn đang dừng lại ở bài viết #Ảnh đế xuất quỹ#, anh làm mới một loạt tiếp tục bổ sung dưa chưa ăn xong, thỉnh thoảng còn dùng acc nhỏ bình luận một chút.

[ Mộng tưởng làm ảnh đế: Bây giờ dưa tới mức nào rồi? Tôi có bỏ lỡ cái gì không?]

[ Mơ ước làm ảnh đế: Năm ngoái còn thấy Thịnh Lâm đến thánh địa hẹn hò kia chụp ảnh, xem ra là hắn ta có để lại dấu vết a]

Bạc tổng ăn xong dưa, cảm thấy mỹ mãn uống nửa tách cà phê.

Trợ lý đang nghe đặc trợ " Bạc tổng của chúng ta" , " Bạc tổng của chúng ta" nửa ngày, lúc định đi vào thang máy thì đột nhiên nhớ lại "A" một tiếng kêu thảm thiết: " Tôi quên mất!"

Đặc trợ đang nói đến : " Tính tình của Bạc tổng chúng ta trong sáng lạnh lùng", nhìn thấy bộ dạng gặp quỷ của hắn thì nghi hoặc nói: " Cái gì?"

" Chiếc cúp đó!" Trợ lý lại muốn khóc : " Hình như tôi đặt logo xoay vào tường!"

Đặc trợ "Ha" một tiếng nói: " Chiếc cúp kia vốn đặt xoay về phía tường, không cần để ý đâu. Lúc trước tôi từng nghe Bạc tổng vô tình nói qua, chiếc cúp đó bị anh ấy xem là sỉ nhục, đặt ở đó hoàn toàn là vì muốn thúc đẩy bản thân trở nên ưu tú hơn. À, Bạc tổng của chúng ta...."

Trợ lý: "..."

Trợ lý vô cùng mờ mịt.

Nếu như hắn không nhìn lầm mà nói, cái kia hình như là cúp Tinh Hà đệ nhất nhiệt độ.

Theo như tin tức của phía chính phủ, chỉ có những tiêu đề được treo top đủ bốn mươi tám tiếng và không thể rơi xuống dù là một lần thì mới có thể nhận được, trong những năm gần đây cũng không có quá một trăm người đạt được.

Cái thứ này gọi là sỉ nhục?

Lòng tự trọng của người giàu, hắn ta không hiểu.

Trong văn phòng.

Bạc Kiệu bắt chéo đôi chân thon dài, mang theo tư thái lười biếng không bao giờ lộ ra trước mặt người ngoài , ngáp dài một cái đi làm mới bảng xếp hạng nhiệt độ.

Hôm nay không biết vì sao mà Tinh Hà lại làm mới chậm hơn bình thường, Bạc Kiệu nhấp một ngụm cà phê, bảng xếp hạng mới hiển thị ra.

Bạc Kiệu hài lòng tiếp tục tìm dưa để ăn, tầm mắt đột nhiên dừng lại ở vị trí top đầu.

#Kiều tiên sinh# bùng nổ.

*

*

Tác giả có điều muốn nói:

Bạc Kiệu: Nhìn từ xa là dưa, nhìn gần là nhà sụp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro