🌦️[VỆ SĨ LẠNH LÙNG].7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

"Ưm......"

Đèn áp tường che kín camera lỗ kim, chiếu sáng hai người đàn ông dây dưa trên chiếc giường màu xám, hay đúng hơn là một trận hiếp dâm khi ngủ.

Người đàn ông bị xâm phạm đẹp đẽ lạnh lùng, lông mi dài, sống mũi cao, trên môi mỏng dính một chút son hơi mở ra thở hổn hển, gương mặt quạnh quẽ chếnh choáng men say. Chiếc váy đỏ xẻ tà đã bị đối phương đẩy đến bụng dưới, hai chân thon dài trắng nõn mở rộng ra, đùi trong ướt át áp chặt vào háng thanh niên, bị ma sát ửng đỏ một mảng lớn. Một đôi bàn tay to túm chặt lấy eo cậu húc vào dương vật cứng ngắc, cơ thể yếu ớt run lên, cái bụng trắng nõn căng phồng.

Cậu gần như bị đối phương bế lên mà địt, eo và mông nhấc lên khỏi giường, thanh niên xâm phạm cậu cầm dương vật đen đặc dính đầy nước dâm, dập vào giữa hai chân, lập tức chìm hẳn vào cái lỗ đỏ ướt át, sau khi dính đầy nước dâm thì thô bạo rút ra, rồi lại đâm mạnh vào, nước dâm bắn tung tóe khắp nơi, khoang thịt mềm mềm đáng thương co giật, cái khối gồ lên dưới cái bụng trắng nõn vẫn di chuyển qua lại. Dù trải qua thân chinh bách chiến cũng không thể chịu nổi cái này, chân mày của Văn Ngọc Thư nhíu lại, mũi tràn ra vài tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt, hai chân ướt át không khép lại được mà quân vào thắt lưng săn chắc đang đong đưa của đối phương.

Cậu tính tình lạnh lùng, nước da trắng nõn, bộ phận sinh dục cũng hồng nhạt, khoái cảm từ tuyến tiền liệt bị đè ép lan tràn toàn thân, eo cậu run lên, đầu dương vật đã chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt bắn ra tinh dịch.

"A..."

Thanh niên ôm eo đâm dương vật vào người cậu tuy còn trẻ nhưng thân hình lại cường tráng, gương mặt đầy kiêu ngạo nóng tính. Như bị cậu phun nước dâm quá sướng, bắp thịt trên người hắn căng cứng, dương vật to ướt đẫm nước dâm dập vào giữa đôi chân trắng nõn non nớt, nhanh đến mức gần như chỉ thấy được tàn ảnh.

"Váy dính đầy tinh dịch rồi, anh của em ra thật nhiều nước, hít ... co rút thật mạnh."

Lỗ cúc đang cao trào vẫn bị dương vật to bắn phá, bọt nước bắn tung tóe, người đàn ông quạnh quẽ lắc mạnh eo, ngón chân như chuột rút mà co chặt lại, cau mày mà ậm ừ những tiếng từ chối, nhưng thanh niên trẻ tuổi vẫn phấn khởi đưa đầy eo hông, giường lớn phanh phanh phanh rung chuyển liên tục hưởng ứng, ai nhìn cũng biết hắn đang sướng bung nóc.

Đằng sau màn hình máy tính, Liễu Thính Lam thậm chí có thể nghe thấy tiếng nước lóp nhóp, tiếng thở dốc kịch liệt và rên rỉ, đôi mắt đào hoa của hắn tĩnh mịch.

Sau khi Liễu Nhiễm Nhiễm rời đi, Liễu Thính Lam đã ra lệnh cho người gắn camera lỗ kim vào, chỉ đột nhiên hứng thú muốn xem vệ sĩ kia một chút, không ngờ lại chứng kiến ​​cảnh này.

Liễu Thính Lam và vợ cũ là hôn nhân lợi ích, sau khi sinh bé Liễu Trì trong ống nghiệm, hai người đường ai nấy đi, vợ cũ sang Mỹ phát triển sự nghiệp kinh doanh riêng, Liễu Trì theo hắn.

Liễu Trì được hắn tự tay nuôi lớn, Liễu Thính Lam chắc chắn rằng xu hướng tính dục của con trai mình là bình thường, không có sở thích chơi đàn ông, thậm chí còn tỏ ra chán ghét hiện tượng trong giới này.

Hắn không ngờ mất cảnh giác, con trai hắn đã cong, còn biến thái chuốc say nam vệ sĩ, lợi dụng thời cơ mà rong ruổi trên cơ thể người ta.

Liễu Trì không biết Liễu Thính Lam đang quan sát, hắn nhìn chằm chằm Văn Ngọc Thư với đôi mắt đào hoa giống hệt cha mình, nhìn vẻ mặt lãnh đạm của cậu đỏ bừng, thân hình cao gầy đã vô lực bị hắn kéo lên đâm dương vật vào, hai chân lầy lội toàn là nước, lỗ hậu ngây ngô đã bị dương vật lớn thọc vào sưng đỏ, đi ngược lại ý thức của chủ nhân mà chảy lênh láng nước, cả người ướt nhẹp như bánh bao nhúng nước, một luồng nhiệt nóng chạy thẳng xuống bụng dưới.

Giọng nói của hắn xen lẫn khàn khàn, vừa nỉ non vừa dùng sức đẩy vào thật sâu: "Sướng không? Hả? Vách thịt co rút mạnh quá, kẹp chặt em ... thật là thoải mái. "

Gậy thịt to dài màu đen đã tăng lên gấp đôi kích thước cắm sâu đến tận cùng, nước dâm òm ọp vẩy ra, hai chân trắng nõn mềm mại co rút.Lỗ cúc chính giữa đã bị hắn đâm thành một cái động thịt to, miệng lỗ lướt đẫm kẹp lấy một cây hàng thâm đen đang nắc dữ dội mà lấy lòng.

Vệ sĩ có vẻ rất khó chịu, lông mi ướt đẫm run rẩy, khuôn mặt lạnh lùng đỏ bừng, sắp bị đâm đến thở không nổi, vòng eo gầy trong tay Liễu Trì co rút từng cơn, hai chân ướt đẫm nước nhờn cũng run lên, vô thức túm lấy ga trải giường.

"Không, ưm ... đừng ... to quá"

"Run rẩy cái gì? Không sướng à? Không sướng mà lại kẹp chặt như thế!"

Lỗ thịt nhiều nước lại còn rất biết cách cắn, đâm vào hay rút ra cũng đều cảm nhận được lực hút, phải tốn nhiều sức mới có thể kéo ra được, sướng đến tê rần sống lưng.

Liễu Trì căng chặt cơ bắp, cắn răng thở dốc, hắn đè chặt vòng eo run rẩy của vệ sĩ, cố sức đâm thật sâu vào trong, cây hàng thâm đen dính đầy nước dâm lập tức giấu mình hoàn toàn vào lỗ thịt sưng đỏ, căng ra vách ruột bên trong.

Văn Ngọc Thư suýt chút nữa không thở nổi, đầu ngửa về phía sau, eo cong lên,cái bụng trắng đầy mồ hôi nhô ra hình dạng dương vật, run rẩy túm chặt ga trải giường.

"A a..."

"Bụng nhô cả lên, anh trai chơi sướng quá. hưm ... thật sự rất sướng!!"

Hắn còn trẻ khỏe, có thể lực tuyệt vời. Phần hông dán sát vào giữa hai chân nắc dữ dội, mỗi lúc một sâu hơn. Liễu Thính Lam thậm chí có thể nhìn thấy ngón chân của Văn Ngọc Thư đang co rút trên màn hình, nâng eo ngửa người ra sau, suýt chút nữa bị địt đến chết đi sống lại, đôi chân vốn trắng nõn mềm mại bị cọ đỏ hỏn, lông mi dài ướt át, cổ họng mơ hồ có tiếng nức nở nghẹn ngào.

Liễu Trì ngâm nga hưởng thụ, khàn giọng nói cậu lại đạt cực khoái rồi, phun nước đầy chim to của hắn.

Lỗ nhỏ mềm mại của Văn Ngọc Thư đã bị làm sưng lên, miệng lỗ bị một cây gậy nổi đầy gân xanh to cứng ra ra vào vào tê dại. Vách thịt nóng hổi chăm chú co thắt, nước dâm phun ra từng luồng, tất cả đều tưới lên cây hàng đang nắc bành bạch bên trong. Gương mặt cậu lạnh lùng trời sinh, vòng eo khỏe khoắn dẻo dai uốn cong, mông thì nâng lên, ẩm ướt chết đi được, nước từ mông thậm chí chảy xuống ga trải giường.

Gậy thịt to lớn oanh kích điên cuồng trong lỗ thịt mềm mại mọng nước của vệ sĩ lạnh lùng, phát ra tiếng nước nhóp nhép, Văn Ngọc Thư đang lắc lư cũng thấp giọng rên rỉ, lông mi khẽ run rẩy, mở đôi mắt mờ mịt ra.

"Ưm ... a..."

Liễu Trì không ngừng đóng cọc, nhìn Văn Ngọc Thư cười: "Anh Văn tỉnh rồi?" Nhưng sau khi nhìn kỹ hơn hai mắt, Liễu Trì liền nhận ra ánh mắt của cậu vẫn đờ đẫn, có vẻ như vẫn chưa tỉnh táo lại..

"Chưa tỉnh à..."

Hắn bật cười, cuối cùng cũng buông eo cậu ra, vươn tay chạm vào đầu vú nhỏ lộ ra từ chiếc váy xẻ tà, ngón tay nhẹ nhàng vân vê, Văn Ngọc Thư khẽ rên lên một tiếng, có vẻ rất khó chịu co rút lỗ thịt nóng bỏng của mình kẹp chặt hắn. Liễu Trì thở dài một hơi khoan khoái, đưa tay véo cằm cậu lên, nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì dục vọng thẳng thắt lưng đẩy vào trong, nhẹ nhàng hỏi.

"Anh Văn, tôi là ai?"

Hàng lông mi dài của Văn Ngọc Thư ướt đẫm nước mắt, đôi mắt màu hổ phách nhạt ngân ngấn nước rất đẹp bối rối nhìn Liễu Trì.

"Thiếu ... thiếu gia."

Giọng nói lạnh lùng khàn khàn, làn váy đỏ xẻ bên xộc xệch lộn xộn, hai chân trắng nõn mở thật rộng, phần đùi trong non mềm ở giữa bị cọ xát thành một màu đỏ ướt át, ngay cả lỗ hậu cũng bị mở rộng bởi một bộ phận sinh dục nam đồng loại, không còn nhìn ra bộ dáng lạnh lẽo không cảm xúc ngày thường.

Liễu Trì nghe cậu cung kính gọi mình mà lòng tê dại, dương vật hắn cứng ngắc, lồng ngực đầy mồ hôi chập trùng theo cảm xúc, khàn giọng nói: "Ngoan, thiếu gia thương anh." Hắn nhẹ nhàng buông cằm Văn Ngọc Thư ra, hai tay ấn chặt bắp đùi, thứ hàng đen đặc nhanh chóng giã vào lỗ hậu ẩm ướt và mềm mại. "A!! A...thiếu...thiếu gia!!"

Vệ sĩ không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy bụng nóng ran, đau nhói khiến cậu khó chịu, rên rỉ gọi người đang cưỡng dâm mình, eo cong lên đạt cực khoái, tay nắm chặt lấy ga trải giường, hai chân cũng không biết đặt ở đâu, lủng lẳng trên không, các ngón chân sạch sẽ trắng nõn cuộn lại.

"Kêu cái gì? Hả? Sướng không! Sướng hay không!"

Liễu Trì bị vách thịt siết chặt như thúc giục xuất tinh, sung sướng đung đưa eo chó đực điên cuồng rong ruổi như dã thú trên người Văn Ngọc Thư, gậy thịt to sẫm màu bọc một tầng nước dâm thọc vào rút ra nghe òm ọp, lỗ cúc giữa hai chân Văn Ngọc Thư đỏ bừng sưng lên, yếu ớt kẹp chặt bộ phận sinh dục của hắn, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên vẻ đau đớn, một tiếng khóc mơ hồ tràn ra cổ họng, tuy rằng không rõ ràng nhưng động tác này cũng đủ khiến Liễu Trì cảm thấy kích thích da đầu tê dại.

"Khóc à? Anh trai của em sao lại yếu ớt như vậy, rõ ràng cái lỗ nhỏ rất tham lam."

"A ..., thiếu gia, cậu...cậu làm gì vậy..."

Người cậu kịch liệt run lên, đầu khấc đâm thẳng vào tràng đạo vừa tê vừa xót, ngón chân co quắp khó chịu, đứt quãng hỏi vì từng nhịp nắc, ánh mắt còn mê man không biết hắn đang làm gì mình.

"Anh say, em giúp anh ra mồ hôi. Anh trai không cảm ơn em à?"

Vệ sĩ tuy rằng lạnh lùng băng lãnh, nhưng thân thể mềm mại mọng nước như băng tan, biết cắn biết mút. Liễu Cầm vừa thở dốc nói vừa đè chặt bắp đùi ẩm ướt ửng đỏ của cậu, dương vật đen sì bang bang xâm nhập vào trong lỗ cúc ngây thơ múp míp của Văn Ngọc Thư, lực càng lúc càng lớn. Văn Ngọc Thư cổ họng bị nghẹn lại, sắc mặt đỏ bừng, đôi môi run rẩy hé ra thở gấp, hai chân ôm chặt eo của hắn, như sắp bị làm đến chết khô, rùng mình rướn chiếc cổ mồ hôi, cổ họng trào ra những tiếng thở hổn hển mơ hồ, không ngừng lẩm bẩm không, không được. Vách thịt nóng hổi kẹp chặt dương vật đang đánh vào kịch liệt như thúc giục nó xuất tinh, miệng trực tràng siết chặt quy đầu, phun ra một luồng nhiệt. Liễu Trì lập tức hít một hơi, sướng đến mức hồn bay phách lạc, gậy thịt bị vách ruột co thắt của vệ sĩ kích thích sắp không chịu nổi, gân xanh cuồn cuộn nổi lên, nước dâm không ngừng chảy ra từ giao hợp, thấm ướt một mảng lớn ga trải giường. Hắn không nhịn được cúi xuống ôm Văn Ngọc Thư Vũ vào trong lòng, hung hăng cử động eo chó đực lên đỉnh.

Tiếng nước lóp nhóp xen lẫn sự dụ dỗ trầm thấp của người thanh niên: "Anh trai không cảm ơn em à? Hửm? Em đang giúp anh đấy."

Thứ hàng sẫm màu cứng rắn to lớn vô cùng hung tợn, Văn Ngọc Thư tóc ướt, mặt mày đỏ bừng, bị dương vật to nóng hổi như que cời đâm vừa tê vừa trướng căng, đôi mắt màu hổ phách rưng rưng, ​​tiếng thở hổn hển hòa cùng tiếng nức nở, đôi chân trắng nõn ướt át run lẩy bẩy kẹp lấy thanh niên làm cậu cảm thấy khó chịu, xâm phạm vào lỗ hậu của cậu, cuối cùng chịu không nổi lực nắc quá mạnh, cậu lắc đầu, co giật kêu lên.

"Cảm ơn ...ưm, cảm ơn thiếu gia!"

Cái mông luôn được bọc trong quần âu giờ đã mướt nước, lỗ hậu ngây ngô ở giữa bị dương vật lớn của Liễu Trì làm sưng tấy lên, hậu môn bao lấy gốc dương vật đầy lông đen rậm rạp, hai chân bị mài đến đỏ ửng một mảng lớn.

Ngồi sau màn hình máy tính, hơi thở của Liễu Thính Lam càng trở nên nặng nề hơn, hắn nhìn người vệ sĩ có vẻ ngoài lạnh lùng gục bị thanh niên tuổi trẻ đầy sức sống làm sụp đổ lý trí, nước mắt giàn giụa trên má, khản đặc giọng cảm ơn người không ngừng xâm phạm cơ thể mình mà hầu kết lăn lăn.

Trận chiến bên kia đã lên đến cao trào, đốt sống cùng của Liễu Trì tê dại, dương vật cũng cứng đến cực hạn, cảm giác khi được cặp chân dài của Văn Ngọc Thư quấn quanh eo thật sự gây nghiện, hạ thân không ngừng ra vào, ham muốn xuất tinh dấy lên, hắn lắng nghe tiếng khóc và thở hổn hển của vệ sĩ, nói thầm:

"Lỗ dâm nóng quá, ra thật nhiều nước, hít ... thoải mái quá, em muốn bắn vào bên trong anh trai."

Hắn đẩy mạnh thắt lưng thọc sâu vào trong, mở ra lỗ chuông, tinh dịch nóng hổi đậm đặc bắn vào thành ruột sưng đỏ như vòi rồng phun trào, nóng đến nỗi vách thịt cũng phải run rẩy, hắn sung sướng vừa bắn tinh vừa dập mạnh vào tràng ruột, nhất định phải bơm hết tinh dịch vào trong không sót giọt nào.

"A! ! !"

Văn Ngọc Thư tuyệt vọng ngửa chiếc cổ đẫm mồ hôi, gương mặt lạnh lùng đỏ bừng đến bất thường, khóe môi dính đầy son môi nghẹn ngào thở hổn hển, trong cổ họng phát ra một tiếng kêu mơ hồ. Cơ thể chưa từng biết hoan ái bị tra tấn đến chết đi sống lại vì xuất tinh trong và cực khoái liên tiếp, cậu ngã quỵ vì nóng bừng bừng, tay ôm cổ Liễu Trì, hai chân quấn chặt lấy eo hắn, ngón chân xoắn vào nhau như chuột rút.

Họ ôm chặt lấy nhau, thân dưới dính chặt vào nhau, sau ba bốn phút, Liễu Thính Lam nhìn đôi chân trắng nõn ướt át tuột khỏi eo con trai mình, yếu ớt ngã xuống giường.

Dấu vết của năm tháng khó có thể nhìn thấy trên cơ thể Liễu Thính Lam, hắn duy trì sức khỏe rất tốt, mặc âu phục chỉnh tề thư thái ngồi trên bưng tách trà lạnh bên cạnh hắn hớp một ngụm, bình tĩnh tựa như chuyện vừa mới kết thúc trước mắt không phải là một trận xuân cung sống động vậy. Sau khi uống cạn ly trà, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên.

Hắn nhìn vào màn hình máy tính, "hứng thú" bên trong đôi mắt đào hoa giống Liễu Trì càng trở nên mạnh mẽ, dưới bàn làm việc, đũng quần âu phục đã gồ lên.

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro