Chương 15: Đột Nhiên Tức Giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Mạc cảm thấy như nằm mơ vậy, đi một vòng cuối cùng trở lại biệt thự đã tạo cho cậu biết bao ký ức đáng sợ.

Khi đang bước vào phòng khách, Diệp Mạc còn cảm thấy hình ảnh Tiếu Tẫn Nghiêm thượng cẳng tay hạ cẳng chân với cậu, tất cả như vừa xảy ra vào ngày hôm qua, cảm giác đau đớn này như hiện rõ rệt trên da thịt cậu.

Diệp Mạc thấy người hầu đem hành lý của cậu vào phòng ngủ dành cho khách, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Tiếu Tẫn Nghiêm đã giữ đúng lời hứa, trong những tháng cậu giả làm người yêu của hắn thì hắn sẽ không chạm vào cậu.

Ban đêm, Diệp Mạc nằm yên trong phòng ngủ dành cho khách, trằn trọc không thể ngủ được, chỉ cảm thấy biệt thự này quá hiu quạnh, những vong hồn vô tội bị Tiếu Tẫn Nghiêm giết chết đang mở to mắt nhìn cậu chằm chằm, còn có nam nhân hiền lành giúp cậu chạy trốn cuối cùng bị Tiếu Tẫn Nghiêm dùng súng bắn chết.

Diệp Mạc cảm thấy xương sống lạnh đến run cả người, nữa đêm rồi nhưng cậu vẫn bật đèn, sau đó ngồi xổm trên giường, cuộn thân thể thành một khối rúc sâu vào phía trong, giông như làm vậy mới có một chút cảm giác an toàn.

Diệp Mạc tin rằng cậu có thể bình an sống qua khỏi 60 ngày này, bởi vì bây giờ cậu là Diệp Tuyền, không phải Diệp Mạc.

Đêm còn dài, Diệp Mạc nữa tỉnh nữa mê đến khi trời sáng.

Không biết Tiếu Tẫn Nghiêm về nhà vào lúc nào, gương mặt vô cảm đang ngồi ăn sáng trong phòng bếp, sau khi Diệp Mạc làm vệ sinh cá nhân xong, chần chừ không dám bước xuống lầu, giống như sắp phải đối mặt với sự tàn phá khủng khiếp của Đại Hồng Thủy.( Đại hồng thủy (hay hồng thủy) là đại thảm họa khủng khiếp được nhắc đến trong truyền thuyết của nhiều tôn giáo và nhiều dân tộc trên thế giới. Nó được miêu tả là một trận lụtcực lớn và là sự trừng phạt của Thiên Chúa do sự suy đồi đạo đức, thoái hóa biến chất của loài người.- theo google.)

Khi đi từ phòng khách vào nhà bếp Diệp Mạc không dám gây ra bất kỳ tiếng động nào, hai người hầu đang đứng phía sau, sát bên sườn Tiếu Tẫn Nghiêm xem như không nhìn thấy Diệp Mạc, nghiêm chỉnh đứng ngay ngắn. Diệp Mạc có chút lính túng nhưng không dám mở miệng nói chuyện, Tiếu Tẫn Nghiêm cúi đầu tiếp tục ăn sáng, im lặng như một bức tranh sơn dầu quỷ dị, ẩn bên trong toàn là sát khí.

Rốt cuộc cũng buông đũa xuống, lúc này Tiếu Tẫn Nghiêm mới liếc nhìn Diệp Mạc một cái, giờ phút này, Diệp Mạc không khác gì một ngươi hầu, lẳng lặng đứng bên bàn ăn, chỉ là hai tay nắm chặt lấy nhau, giống như cậu bé đang hoảng loan, lo sợ, Tiếu Tẫn Nghiêm lười biếng gõ vào tờ giấy trên bàn ăn, âm thanh bình thản không có bất kỳ cảm xúc nào, :" Đến đây, ký tên vào hợp đồng."

Diệp Mạc ngơ ngác hoàn hồn, vội vàng đi đến cầm tờ giấy, nghiêm túc ký tên sau đó mới cầm giấy lên chăm chú đọc sơ qua. Chỉ có thể làm như vậy mới thể hiện được sự kính trọng của cậu đối hắn, trước kia từng sống chung với hắn, chịu đủ mọi sự áp bức, Diệp Mạc hiểu rõ tính khí của hắn.

Giống như những gì Tiếu Tẫn Nghiêm nói ngày hôm qua, trên hợp đồng viết rất rõ ràng, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghiêm túc giả làm người yêu của Tiếu Tẫn Nghiêm trong 2 tháng, Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ trả tiền công cho cậu là 2000 vạn, cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh trong thời gian 2 tháng nào tuyệt đối sẽ không chạm vào cậu.

Cuối cùng là mấy câu nói Tiếu Tẫn Nghiêm tiện tay viết thêm vào, nhưng hắn không biết điều kiện không chạm vào trong 2 tháng mới khiến Diệp Mạc có dũng khí ký vào hợp đồng.

" Xin hỏi Tiếu tổng....." Diệp Mạc vô cùng lễ phép nhỏ giọng khẽ hỏi, :" Hai tháng này......"

" Nên làm như thế nào tôi sẽ nói cho cậu biết." Tiếu Tẫn Nghiêm ngồi dựa vào ghế, âm thanh lạnh băng như đao,:" Chỉ cần làm theo mệnh lệnh của tôi, cái khác cậu không cần biêt." hai mắt sắc bén Tiếu Tẫn Nghiêm nhắm lại, ẩn chứa sát khí mãnh liệt, duỗi tay bưng ly Flute bên trong là rượu vang đỏ, (*Flute: Còn được gọi là ly rượu champagne. Loại ly với hình dáng chân cao, thon nhỏ giống như bông hoa tulip này thường được dùng để thưởng thức các loại rượu sủi như Champagne hay Sparkling, những loại có bọt khí và mùi thơm nhẹ. Ly Flute giúp người uống có thể quan sát các bọt khí bên trong ly, khi rót rượu vào ly Flute thường rót theo tỉ lệ ¾ ly.- theo google), trong giây lát khóe miệng nhếch lên nụ cười đắc ý, đó chính là nụ cười Diệp Mạc sợ nhất, bởi vì ngay tại đây câu nói tàn nhẫn mà hắn có thể phun ra,:" Bên trong cái ly này, chính là máu cậu."

Những câu nói như vậy Diệp Mạc đã nghe quá nhiều lần rồi, cậu chỉ liên tục gật đầu, trong mắt cũng không hiện lên sự sợ hãi kinh thiên động địa, điều này khiến Tiếu Tẫn Nghiêm có chút bất ngờ.

Đột nhiên Diệp Mạc nhớ đến nội dung hợp đồng, muốn cậu phải làm tròn trách nhiệm vai diễn người yêu, nếu là người yêu.....

Nghĩ sao làm vậy, Diệp Mạc kéo chiếc ghế dựa trước mặt chuẩn bị ngồi xuống, trong lòng nghĩ nếu cậu làm như vậy có phải Tiếu Tẫn Nghiêm cảm thấy cậu đã nghiêm túc thực hiện  đúng theo bản hợp đồng.

Chỉ là chưa kịp ngồi xuông, Diệp Mạc liền bị hất ly rượu lên mặt, Diệp Mạc còn chưa định thần đột nhiên bị thứ nước lạnh lẽo tạt lên mặt, tiếp đó bị một chân đá ngã xuống đất.

Sau đó, âm thanh tràn đầy tức giận như khối băng dày 3m vang lên," Ai cho phép ngươi ngồi xuống! Ngươi cũng xứng ngồi chiếc ghế này."

Diệp Mạc không biết làm sao, bừng tỉnh nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, cái bàn ăn to như vậy xung quanh chỉ có hai chiếc ghế, chẳng lẽ điều này không phải chuẩn bị cho cậu khi diễn vai người yêu của hắn? Diệp Mạc cảm thấy oan ức lắm, nhưng không dám thể hiện ra ngoài mặt, nhớ đến trước đây khi bị Tiếu Tẫn Nghiêm giam cầm, toàn bị ép ngồi ở chiếc ghế đó.

Bỗng nhiên, Diệp Mạc biết được nguyên nhân tức giận của Tiếu Tẫn Nghiêm, thì ra là vậy..... Cái ghế đó dành cho Diệp Mạc đã chết.

" Dẫn cậu ta đi thay quần áo." Tiếu Tẫn Nghiêm sầm mặt, trầm giọng nói, ánh mắt như tích lũy oán hận ngàn năm sắp bộc phát, xoay người bước ra khỏi phòng ăn rộng lớn, hắn tức giận không phải vì cậu, mà là giận chính mình, có thể vì một số chuyện nhỏ xíu mà khơi dậy khối cầu gai sâu trong lòng hắn, khiến hắn đau đớn.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy