Chương 10 - 11 - 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trộm sữa uống

Tác giả: Trái Dừa Trên Mây (Vân Thượng Gia Tử)

Editor: Sặc Fructose

____________________________


Chương 10:

Thiếu niên tức giận.

Điều này vô cùng rõ ràng, trước đây luôn tìm cơ hội dính bên người Lương Uẩn, bây giờ đã một ngày rưỡi rồi không thấy bóng dáng đâu.

Cho dù hắn vẫn ở trong nhà này, nhưng một lâu đài với kiến trúc to lớn mà nói, chỉ cần không muốn gặp mặt, thậm chí có thể cả đời không cần nhìn mặt đối phương.

Lương Uẩn không thể không tự mình đi dỗ hắn.

Ở sân tập bắn dưới lòng đất.

"Bùm --"

"Bùm --"

"Bùm --"

Viên đạn bén nhọn bắn thủng mục tiêu, phát ra tiếng nổ vang dội.

Trong thời gian đình chỉ sử dụng các loại vũ khí xạ kích khác, chỉ có thể rèn luyện khả năng ngắm bắn với súng lục.

Một tay thiếu niên giơ súng ngang người, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía trước, bóp cò.

"Bùm --"

Lại một súng trúng ngay giữa vòng điểm 10.
Sau khi Lương Uẩn bước vào liền đứng phía sau hắn, yên lặng nhìn thiếu niên lại bắn ra mười mấy phát đạn, đối phương vẫn không quay đầu nhìn cậu một cái.

Bất kể là thính giác hay khứu giác, Alpha đều sớm nhận ra Lương Uẩn đã đến, nhưng hắn vẫn giả vờ không nhìn thấy, tiếp tục bắn.

Lương Uẩn chỉ có thể ngồi xuống trước.

An tĩnh nhìn thiếu niên huấn luyện, nhìn thân thể đĩnh bạt của hắn, hình như lại cao thêm một chút? Lúc mới về đến nhà chỉ cao bằng Lương Uẩn, bây giờ nhìn thế này tựa hồ cao hơn Lương Uẩn một chút rồi. Hắn giống như một cây trúc xanh, mỗi thời khắc đều tích tụ năng lượng, chờ đợi trưởng thành là có thể trở thành một Alpha ưu tú.

Lục Trạch nạp thêm đạn giữa chừng, lúc khom lưng cầm thấy một viên đạn, ánh mắt lơ đãng liếc Lương Uẩn một chút: "Anh ở đây làm gì?"

Hắn hỏi thực thản nhiên, như thể đang hỏi một người hầu, tại sao còn đứng chỗ này chướng mắt.

Lương Uẩn nói: "Bé cưng, đã một ngày rưỡi không gặp cậu, tôi muốn đến nhìn cậu một lát."

Lục Trạch cười nhạo, ngữ khí cố kiềm chế, lễ phép nói: "Tôi không cần anh bên cạnh, anh vẫn nên đi tìm cha tôi đi."

"......" Lương Uẩn nói, "Cậu vẫn giận tôi sao?"

Thiếu niên không nói, hắn cũng sẽ không thừa nhận bản thân mình chính là hẹp hòi như vậy, hắn giận Lương Uẩn bỏ mình đi lựa chọn cha hắn, này giống như con nít giận dỗi, khiến hắn có vẻ ấu trĩ buồn cười, hắn mới không thèm bàn sâu về đề tài này với Lương Uẩn.

Không tính mở miệng nữa, xoay người đi, ánh mắt kiên nghị nhìn mục tiêu phía xa, nhấc tay nâng súng, "Bùm" một tiếng, chợt đánh vỡ bình tĩnh.

Lương Uẩn bị âm thanh súng vang này làm giật mình một chút, thiếu niên Alpha có chú ý tới, cơ mà hắn kìm chế không xoay đầu lại.

Nhưng hắn cũng chỉ tiếp tục mười lăm phút thì buông súng, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Lương Uẩn đứng dậy đi theo phía sau hắn, nói: "Buổi tối ăn cơm chung, được không?"

Đã vài bữa rồi thiếu niên không có xuống lầu cùng nhau ăn cơm.

Thái độ Lục Trạch lạnh lùng: "Không cần, anh vẫn nên đút cho con anh ăn cơm đàng hoàng đi."

Hai bé con tuy rằng chưa thể ăn cơm, nhưng mỗi lần ăn cơm đều sẽ ngồi ở trên ghế dựa, một bên nhìn baba bọn chúng, một bên cắn đồ gặm nướu. Thỉnh thoảng Lương Uẩn cũng cho các bé nếm thử hương vị nước sốt thức ăn hoặc tự mình đút cháo dinh dưỡng, Lục Trạch ngồi ở vị trí đối diện nhìn, vẫn luôn không quá thích hình ảnh như vậy.

Lương Uẩn còn muốn nói gì đó, nhưng Lục Trạch chọn đi thang bộ, thiếu niên chân dài bước lên vài bước, liền biến mất ở chỗ rẽ thang lầu.

Lương Uẩn chỉ có thể nhìn thang lầu trống trải, khẽ thở dài một hơi.

Cậu vẫn không đành lòng Lục Trạch giận dỗi mình lâu.

Buổi tối trước khi ngủ, lại tự mình đến trước cửa phòng ngủ của Lục Trạch, gõ gõ cửa.

"Bé cưng, cậu ngủ chưa?"

Bên trong không có tiếng động.

Nhưng bên trong vẫn có mùi pheromone, mặc dù Alpha ngủ rồi, tiếng gõ cửa nhỏ như vậy cũng đủ cho hắn tỉnh dậy.

Chính là như vậy lại không có tiếng động.

"Cậu còn giận tôi đúng không?" Lương Uẩn cũng không nề hà, đêm nay cậu mặc một cái váy ngủ màu hồng nhạt, tóc đen dài có hơi uốn lượn xõa xuống bờ vai. Bộ ngực của cậu có hơi phồng lên, tản ra mùi sữa mẹ thơm nồng.

Đây là trạng thái thành thục, căng mọng, mê người của Omega.

Nhưng bên cạnh cậu lại không có một Alpha mạnh mẽ. Bên cạnh cậu chỉ có hai bé con còn bú sữa, và một thiếu niên Lục Trạch ngây ngô chen vào.

Lương Uẩn yên lặng đứng ở bên ngoài một lúc lâu, còn muốn gõ cửa tiếp, nhưng không đành lòng quấy rầy đối phương. Cuối cùng chỉ có thể chịu đựng xấu hổi, mở miệng nói: "Bé cưng, tôi... tôi có hơi căng sữa... nếu cậu chưa ngủ, giúp giúp tôi một chút, được không?"

Sau ba giây lặng im, cửa phòng ngủ cuối cùng cũng mở ra.

 
Chương 11:

Bên trong cánh cửa là ánh trăng và thiếu niên.

Ánh trăng sáng ngời, rọi lên sô pha, thảm và giường màu xám đậm.

Thiếu niên còn lại là đen tối không rõ, khi Lương Uẩn giương mắt nhìn hắn, bỗng phát hiện đứng trước mặt cậu đã không phải là một thiếu niên, mà là một người đàn ông ngây ngô. Khi mặt hắn lạnh lùng, có một chút khí thế khiến người khác sợ hãi.

"Đứng ở chỗ này làm gì, không phải anh muốn vào cho tôi bú sao?" Hắn trào phúng nói.

Lương Uẩn im lặng không nói, nhưng bộ ngực của cậu hình như lại càng căng.

Thậm chí cậu đang do dự có nên quay người rời đi hay không, nhưng giây tiếp theo đã bị Lục Trạch bế lên.

"A... cậu..." Cậu chỉ kịp la lên, lại không kịp giãy giụa, bản năng sợ hãi mình sẽ ngã xuống, cậu còn đưa tay câu cổ Lục Trạch.

Lục Trạch bế cậu xoay người, "Bang –"một tiếng, cửa phòng ngủ phía sau hắn đóng lại.

"A Trạch, cậu thả tôi xuống đi." Lương Uẩn lắc mông muốn thoát khỏi cái bế như bế con nít này. Dép đi trong nhà của cậu còn rơi ở góc cửa.

Nhưng Lục Trạch không dao động.

Vẫn luôn bế cậu đến phía sau tường ngăn mới để hai chân Lương Uẩn chạm đất.

Đó là một bức tường ốp gương, đối diện vị trí phòng tắm.

Nếu tắm rửa xong, đi ra là có thể nhìn đến bản thân mặt áo tắm dài.

Nhưng hiện tại trước bức tường kính này, Lục Trạch cởi quần áo Lương Uẩn. Hắn chỉ cần nắm gấu váy ngủ, là có thể cưỡng ép Lương Uẩn cởi toàn bộ từ dưới lên. Nhưng váy ngủ bị nhấc đến háng, đã bị Lương Uẩn đè lại mu bàn tay.

"A Trạch, cậu đang làm cái gì..." Khuôn mặt trắng nõn của Lương Uẩn ửng đỏ, cậu không dám nhìn thẳng mặt Lục Trạch, nhưng tay đè lại có hơi dùng lực.

"Không phải anh đưa bản thân đến cho tôi đụ sao? Giả vờ thanh cao cái gì."

Lương Uẩn nghe vậy run rẩy, gục đầu xuống nói: "Tôi..."

Cậu không nói nên lời.

Quần áo cậu bị Lục Trạch cởi ra hết, lộ ra thân thể hoàn mỹ như tượng tạc bằng ngọc. Bộ ngực hơi hơi phồng lên, đường cong phía dưới đầy đặn mượt mà. Vòng eo gầy nhưng rắn chắc mềm dẻo, cặp mông đầy đặn, bởi vì tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ, dù 1m7 mấy cũng thấy rõ chân dài thon gầy. Rõ ràng không phải xử nữ, khắp nơi trên thân thể đều lưu lại dấu vết bị đàn ông tưới lên thành thục, nhưng da thịt trắng nõn hồng hào, khuôn mặt đoan trang thánh khiết, tất cả làm cậu nhìn đặc biệt sạch sẽ, đặc biệt thiếu thao.

Cậu còn mặc quần lót màu hồng nhạt, một mảnh vải mỏng manh vừa đủ che đậy bé trym phấn nộn, cặp mông đẫy đà lộ ra, chỉ có một sợi dây dính sâu vào khe mông quyến rũ.

"Thì ra dưới áo ngủ của anh dâm như vậy." Lục Trạch niết cằm Lương Uẩn, ép Lương Uẩn đối mặt với gương. "Tùy thời tùy chỗ đều chuẩn bị để Alpha đụ vào có phải không?"

"Không phải..." Lương Uẩn có hơi kích động, đại khái lời nói lộ liễu này đã kích thích đến Omega, khóe mắt cậu đỏ lên, lắc đầu phủ nhận nói: "Không phải tôi muốn mặc như vậy..."

Là chồng của cậu yêu cầu cậu mặc như thế.

Lục Trạch ý thức được điều này. Sự kiềm chế và lý trí nhiều ngày qua nháy mắt sụp đổ, vốn dĩ hắn chỉ định trêu đùa vợ mới của cha hắn, nhưng lại bị sự ôn nhu của Lương Uẩn bắt lấy. Hắn có thể kiềm chế, chỉ cần Lương Uẩn không đồng ý, hắn sẽ không làm khó dễ một "người vợ hiền", làm Lương Uẩn khó xử trước mặt chồng mình.

Nhưng cậu chỗ nào cũng câu dẫn hắn!

Mặc kệ là cố ý, hay là vô tình.

Hoặc là, một ánh mắt dịu dàng của Lương Uẩn, đối với Lục Trạch niên thiếu mà nói đều là câu dẫn.

 
Chương 12:

Lục Trạch đứng phía sau Lương Uẩn, đôi tay của hắn xuyên qua mạn sườn, trực tiếp bắt lấy bầu vú non mềm tuyết trắng. Núm vú trên đó đã tròn tròn đứng thẳng, ướt át kiều diễm, tay Lục Trạch dùng chút sức, thịt vú trắng nõn tràn qua các khe hở ngón tay. Núm vú càng không thể tự chủ mà bị niết thay đổi hình dạng, lỗ sữa bị kích thích mở ra, xì xì phun ra vài tia sữa. Lương Uẩn hét lên, đôi tay bắt lấy cổ tay Lục Trạch, lại cản không được đối phương làm ác, núm vú phun càng lúc càng nhiều sữa trắng ngà, dâm loạn phun tung tóe lên mặt gương, lập tức làm ướt mặt gương.

Trong gương, hình ảnh Lục Trạch ôm chặt Lương Uẩn trở nên nhão nhão dính dính, bí ẩn mà sắc tình.

Vú của cậu bị đè ép, bị hung hăng xoa bóp.
Lương Uẩn nhịn không được khóc, hốc mắt chứa đầy nước mắt.

Cậu chưa từng bị như vậy, giống bò sữa, nhìn mình bị vắt sữa. Eo cậu mềm nhũn, phía dưới cũng cứng rắn, bị quần lót ren thít chặt, cảm thấy thẹn muốn dùng tay che lại. Rõ ràng là một trò đùa xúc phạm, nhưng thân thể cậu lại sướng run từng cơn, thậm chí kẽ mông cũng ướt nhem, chân động đậy đè ép kẽ mông trơn trượt. Lục Trạch xấu xa vắt sữa một vú khác cho cậu, bắp đùi Lương Uẩn dính nhớp vô cùng, cậu biết là dâm thủy hậu huyệt bị giữ lại, một dòng lại một dòng chảy qua phần đùi trong, ngứa đến đầu gối cậu cong run lên, quả thực muốn quỳ xuống.

"A... A Trạch, cậu dừng tay..." Lời nói của cậu cũng mềm như bông, không một chút sức lực, âm cuối hơi ngân lên phiêu tán, chui vào lỗ tai Lục Trạch, vẫn rất là câu dẫn.

Hai tay Lục Trạch đang đặt trên hai bầu vú Lương Uẩn, bắn sữa vị vani ấy khắp nơi.
Đôi môi còn liếm vành tai Lương Uẩn, thấp giọng nói: "Không phải anh căng sữa sao? Tôi giúp anh vắt ra hết là được."

"A Trạch... không muốn ... ưm... vú, vú đau...."
Nước mắt Lương Uẩn chảy xuống, mày cậu hơi nhăn lại, đầu không tự chủ tựa vào vai Lục Trạch, vú xì xì, đứt quãng bắn sữa tươi, cằm, cổ của cậu đều bị sữa làm ướt, dâm loạn giống như một con hươu cái cao quý, giãy giụa ngửa đầu, lộ ra cổ thon dài, đá chân muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của Lục Trạch.

Cậu cảm thấy xấu hổ tựa hồ như chỉ còn lại một đôi vú, không ngừng phun sữa, âm thanh đáng xấu hổ vang bên tai cậu, cậu hu hu khóc.

Lục Trạch dời tay xuống bụng dưới của cậu, kéo quần lót ren xuống, cầm dương vật cứng ngắc của cậu, hai chân Lương Uẩn hoàn toàn không đứng được trượt xuống, nhưng ngay sau đó cậu bị Lục Trạch kéo vào trong lòng, cả người dính đầy sữa trắng, như là vừa tắm bằng sữa bò xong.

Lục Trạch hôn hôn gương mặt cậu, giọng nói khàn khàn: "Mẹ nhỏ, hôm nay trinh tiết của anh không giữ được nữa, hôm nay con riêng muốn đụ anh."

Lương Uẩn nghe vậy nghiêng nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt như sói như hổ của Lục Trạch, khóe mắt cậu đỏ lên, thở hổn hển nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: "Ôm tôi lên giường đi... tùy cậu muốn làm gì thì làm."

......

Trên giường lớn màu xám đậm, bóng dáng hai người chồng chéo lên nhau. Quần lót trên người Lương Uẩn đã bị cởi ra, cậu quỳ gối trên giường, tóc thật dài từ bên vai buông xuống, che lại vẻ mặt của cậu.

Lục Trạch cũng cởi quần áo của mình, lộ ra thân hình cường tráng trẻ tuổi. Hắn cầm lấy bắp đùi Lương Uẩn, trực tiếp kéo người áp dưới thân. Lục Trạch vuốt vú Lương Uẩn, khi nhéo đầu vú đùa giớn, một tay khác cũng cắm vào hậu huyệt ướt mềm của Lương Uẩn, chỗ đó đã sớm giống như một cái miệng nhỏ, khép mở co rút lại, sau khi bị ngón tay xâm nhập càng cắn chặt lấy.

"Ưm..." Tiếng rên rỉ vốn nhẹ nhàng, theo ngón tay không ngừng gia tăng, trở nên dồn dập. Lương Uẩn nắm chặt ga trải giường, trán đỉnh vào đệm giường, mắt khép hờ, nhìn đến Lục Trạch còn đang đùa giỡn một bên vú của mình, ngón tay nhéo đầu vú đã đỏ tươi, lại nhỏ ra vài giọt sữa.

"Ư..."

"Chờ không kịp rồi sao?" Lục Trạch ngoài miệng chọc ghẹo, thực chất bản thân cũng nhịn muốn điên rồi. Đại mỹ nhân trần như nhộng dán dưới thân mình, đây là một Omega thành thục, cũng là mẹ kế của hắn, là vợ của cha hắn.

Lục Trạch thay ngón tay bằng dương vật đã vận sức chờ phát động, không nhiều lời thêm nữa, mạnh mẽ cắm vào.

"A!......"

Cắm đến Lương Uẩn hơi ngửa cổ, bé trym phía dưới bắn ra một dòng dịch trắng. Cậu khát khao bị Alpha cắm vào, từ sau khi sinh đến giờ vẫn không được thỏa mãn thân thể, mỗi đêm đều đang tra tấn lý trí của cậu.

Pheromone ngây ngô lại gợi cảm của Lục Trạch hấp dẫn cậu, làm cậu một bên nhìn thanh niên chưa thành thục, khát khao được hắn cắm vào, bị hắn xâm phạm, một bên tràn ngập tội lỗi.

Hiện giờ hậu huyệt non mềm đói khát ăn vào côn thịt của Lục Trạch, sẽ không bao giờ nguyện ý nhả ra, mỗi khi đâm vào, linh hồn hân hoan của cậu đều đang phát run, mỗi khi rời khỏi, lại hư không hoảng hốt muốn khóc lóc đòi giữ lại.

Omega động dục.

Sau khi bị Alpha cắm vào, tình nhiệt cứ một đợt lại một đợt ào tới, thiêu hủy lý trí của cậu, khiến cậu trở thành nô lệ của dục vọng.

Cậu ghé vào bên giường, giống một con chó cái động dục đón nhận từng cú thúc. Mông trắng nõn mềm mại bị ngón tay Alpha xoa véo đùa giỡn, theo một chút thâm nhập va chạm, mông cũng lắc qua lắc lại, cổ họng phát ra tiếng kêu ư ư, nước mắt không ngừng rơi xuống.
 
Khuôn mặt cậu đẹp như đóa hồng nở rộ, mặt trên dính đầy sương sớm tình dục, khiến cậu có vẻ mơ hồ mà dịu dàng.

Vú non mềm căng lên của Lương Uẩn cọ lên ga trải giường, mông vểnh cao cao lên, theo từng chút va chạm của Lục Trạch, mỹ nhân dâm đãng mà lắc eo, không ngừng lắc lư về phía trước, giống như một làn sóng biển đang lay động.

"Mẹ nhỏ, bộ dáng anh bị đàn ông đụ bây giờ cũng thật là xinh đẹp." Lục Trạch nói điều này một cách tàn nhẫn. Phần eo cường tráng của hắn phủ đầy mồ hôn tinh mịn, côn thịt đỏ thẫm thô tráng ẩn trong đám lông mu rập rạp, từng chút từng chút va chạm vào sâu trong huyệt mềm kia, mang ra dâm dịch nhớp nháp, chà đạp hậu huyệt Lương Uẩn muốn nở hoa.

Âm thanh dấp dính cùng âm thanh va chạm giòn giã vang trong căn phòng yên tĩnh, xen lẫn tiếng thở dốc và rên rỉ của Lương Uẩn.

Lục Trạch không biết mệt mà đụ Lương Uẩn. Chỉ cần nhìn hình ảnh dưới thân, liền hưng phấn đến không kìm chế được. Nhưng hắn lại không nhịn được nghĩ đến Lương Uẩn lúc này mỹ lệ như vậy, cũng đã từng bày ra dưới thân cha hắn.

Thậm chí là cậu bị cha hắn chơi thành dâm như vậy.

Lục Trạch không khỏi càng thêm ác liệt, rõ ràng vô cùng thích, thích đến đau lòng, lại càng thêm biến thái mà dán đến bên tai Lương Uẩn, hỏi cậu: "Lúc cha tôi đụ anh có phải anh cũng dâm như thế này đúng không? Vú cọ ga giường, mông nở giống như đóa hoa?"

"Hu...Không... A Trạch..." Lương Uẩn nghe vậy, thân thể càng thêm phản ứng kịch liệt, hậu huyệt kẹp chặt, khiến Lục Trạch suýt chút nữa đầu hàng.

Hắn càng thêm tức giận vỗ mông Lương Uẩn, bạch bạch rung động.

"Vừa nhắc đến chồng anh anh liền động dục đúng không? Hắn đụ anh sướng lắm à? Đĩ dâm!"

"A!..." Cổ khoang sinh sản của Lương Uẩn bị đâm đến, nhịn không được phát ra một tiếng rên ngắn ngủi, nước mắt ngăn trở tầm mắt cậu, là câu chồng anh từ miệng Lục Trạch lôi thần trí của cậu trở về, cậu xác thật càng thêm mẫn cảm, vú cũng ngứa không chịu được. Hai đầu vú vô cùng muốn ngón tay người đàn ông vân vê đùa bỡn, càng muốn ép ra một ít sữa mới có thể sảng khoái, nhưng tay Lục Trạch đang vạch khe mông của cậu ra, để lộ u huyệt đỏ hồng, khiến cho dương vật thọc vào rút ra càng thêm hung mãnh.

Lương Uẩn nhân lúc hắn đang chơi cậu mà trộm dùng vú cọ ga giường, trước khi lúc bị chồng làm, đối phương cũng sẽ không để tâm đến tâm ý của cậu, cậu cũng sẽ làm như vậy.
Bây giờ lại lập tức bị Lục Trạch phát hiện. Đối phương trực tiếp ôm lấy bờ vai của cậu, để Lương Uẩn dựa vào thân thể hắn ngồi quỳ lên, từ dưới cắm lên trên, Lương Uẩn bị làm đến run rẩy, ư ư rên rỉ, trong miệng không khỏi xin tha: "Chậm một chút..."

Lục Trạch một bên điên cuồng đụ Lương Uẩn, một bên dùng tay xoa bóp vú của cậu, lại véo khiến quả nho sữa sưng tấy kia nhỏ ra vài giọt sữa, mái tóc thật dài của Lương Uẩn cọ vào vào ngực hắn, bị hai người điên cuồng làm hơi rối lên, mẹ kế trong lòng hắn cứ thế bị đụ thành một đại mỹ nhân dâm loạn.

Khóc kêu, rên rỉ, hậu huyệt lên đỉnh trào ra từng luồng dâm thủy, một lần lại một lần xoắn chặt dương vật Lục Trạch. Lục Trạch không biết mình đâm rút bao lâu, cuối cùng cũng bắn trong hậu huyệt chặt nóng ấy, tinh dịch đặc sệt một dòng lại một dòng bắn mạnh vào trong thân thể Lương Uẩn, làm cậu dính đầy mùi của hắn.

Xong việc giống như một con sư tử nhỏ no nê, ôm chặt Lương Uẩn vào lòng.

Lục Trạch hôn Lương Uẩn.

Cắn cắn môi, đưa đầu lưỡi mình vào, tựa như xâm phạm phía dưới của cậu, làm cho người ta dâm thủy đầm đìa, thở hồng hộc, mới hài lòng rời khỏi.

Nghỉ ngơi một lát lại đẩy ngã người ta, Lương Uẩn còn đang hưởng thụ sau cao trào không sức phản ứng, Lục Trạch cầm một chân của cậu gác lên vai, lại đem khúc thịt vừa mới lại cứng lên của mình đâm vào hậu huyệt.

Lương Uẩn bị hắn đâm đến cắn ngón tay của mình, thế nhưng cũng không hề bảo hắn ra ngoài, bản thân nhắm mắt lại yên lặng chịu đựng, bị cắm đến từng đợt run lên.

Cậu vẫn là một người dịu dàng.

Ở trên giường cũng dung túng đối tượng đùa bỡn, rõ ràng là Omega có xuất thân cao quý, lúc này lại cam nguyện trở thành nam kỹ dưới thân Lục Trạch.

Một bên chảy sữa, một bên bị hắn đụ làm.

Lục Trạch cúi người xuống ngậm một bên vú vào trong miệng, ngậm núm vú, dùng sức mút vào. Dưới háng cũng không ngừng là thọc vào rút ra, trong tiếng dính nhớp của dâm thủy mà lại đưa Lương Uẩn lên cao trào.

Sau đó Lương Uẩn lại bị làm đến hôn mê, cũng không biết Lục Trạch bắn trong cơ thể mình bao nhiêu tinh dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro