1 - 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Major Keike là một thiếu tá, đáng lo là gần đây cậu hay chán ăn và mất sức. Sau khi mất ngủ hai đêm liên tục, cuối cùng cậu cũng không kìm được mà đến bệnh viện quân y. Ở đây cậu được điều trị bởi Trung úy Jello, một Tiến sĩ Y khoa thiên tài, năm nay mới 25 tuổi, được biết đến là rất đẹp trai và hiền lành.

"Chào bác sĩ."

"Xin chào Thiếu tá. Anh đến đây có chuyện gì không?"

"Dạo này tôi không ăn được gì, lại còn thường hay đau bụng, mất ngủ".

"Anh bị thế bao lâu rồi?"

"Hai ngày liên tiếp trong một tuần." Vị thiếu tá bơ phờ chỉ vào quầng thâm mắt "Trước đây, tôi chưa từng bị như thế!".

"Thật không may" Jello thông cảm nói, "Tôi sẽ khám sơ bộ cho anh, sau đó chúng ta sẽ làm các xét nghiệm cận lâm sàng tương ứng".

Cậu nằm xuống chiếc giường lớn êm ái dưới sự hướng dẫn của bác sĩ.

"Anh ở đây so với cái giường nhỏ trong phòng tôi còn thoải mái hơn nhiều." Thiếu tá cảm thán.

"Xin hãy kéo áo lên"

Jello cười nói, rồi dùng ống nghe nghe tim phổi. Cảm giác lạnh lẽo của ống nghe nhẹ nhàng ấn vào ngực Keike, ngón tay bác sĩ trượt qua núm vú nhạy cảm, không biết là vô tình hay cố ý. Cậu cau mày chống lại sự dao động trong cơ thể .

"Chức năng tim phổi rất tốt."

Jello bắt đầu ấn tay vào bụng dưới của Keike, dưới xương sườn trái, dưới xương sườn phải, bụng trên và bụng trái. Major Keike khịt mũi nhẹ.

"Anh cảm thấy như thế nào?"

"Rất kỳ quái,..."

Jello lại nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng bên phải của Major Keike, và phản ứng của viên thiếu tá trở nên mãnh liệt hơn, cơ thể anh rung nhẹ lên.

"Anh cảm thấy thế nào?"

"Có chút tê dại, không thoải mái lắm."

"Ra vậy" Jello càng cười, "Anh thật sự chưa từng đến bệnh viện?"

"Ừ, tôi chỉ đến bệnh viện khi còn rất nhỏ."

"Cơ thể của anh thật nhạy cảm , đừng lo lắng, anh cứ thả lỏng và nghe theo tôi."

"Được "

Jello tiếp tục ấn, nhưng động tác nhẹ nhàng hơn nhiều. Tay jello chậm rãi trượt xuống bụng dưới của Keike, đột nhiên trượt vào khu cấm địa, cậu sửng sốt, theo bản năng kẹp chặt hai chân.

"Đừng căng thẳng, tôi đang kiểm tra thêm để quan sát tình trạng hậu môn"

Nụ cười của jello rất dịu dàng, cậu đỏ mặt tách hai chân ra, tay trái của anh đã chạm vào cấm địa của Keike. Anh xoa nhẹ lên nếp nhăn mềm mại.

"Thực xin lỗi, nó hơi chắn đường nhìn."

Jello tự nhiên dùng tay phải cầm "nó", Keike rốt cuộc nhịn không được toàn thân run rẩy, người cậu hơi nảy lên. Nhưng thấy bác sĩ đang nhìn mình như nhìn một tên dâm đãng , Major Keike càng xấu hổ hơn:

"Thực xin lỗi, tôi thật sự không có nhiều kinh nghiệm..."

"Không sao" jello nói "Hai chân anh có thể tách ra thêm nữa không?"

"Có lẽ tôi nên cởi quần ra."

"Đợi một chút "

Jello chỉ vào cánh cửa, sau đó đi đến đóng và khóa nó lại, kéo rèm nhung dày và bật đèn huỳnh quang sáng lên. Anh quay đầu lại, thiếu tá đã cởi quần nằm trên giường, đỏ mặt như trái cà chua đáng yêu. Jello đứng bên giường hài lòng nhìn, Keike xấu hổ không khỏi lấy tay che lại những bộ phận trọng yếu, jello không nhịn được cười, cậu đành phải đỏ mặt bỏ tay ra.

"Đều là đàn ông như nhau, anh không cần phải ngại"

Jello an ủi, kê gối vào mông vị thiếu tá.

"Chờ một chút."

Jello đi lấy một bộ thuốc đặt ở trên giường, sau đó đứng giữa hai chân Keike. Đột nhiên anh mở hai chân của cậu ra và nhìn chằm chằm vào cái lỗ bí mật của cậu. Những nếp nhăn màu hồng đang bị cưỡng bức mở ra và đang từ từ co rút lại. Jello khẽ nuốt nước bọt. Lúc này, "nó" cản trở đường nhìn đã từ từ dựng lên dưới ánh nhìn dữ dội của bác sĩ. Thiếu tá xấu hổ đến mức gần như muốn chết.

"Đây là hiện tượng bình thường" jello khô khốc nói.

Jello đặt chân Keike xuống, ngăn anh đang chuẩn bị đứng dậy:

"Chờ một chút, tôi bôi thuốc cho anh, để đo nhiệt độ trực tràng.

Jello mở hộp thuốc, nhanh chóng lấy ra một hộp thuốc viên con nhộng, trước tiên lấy ra hai viên, do dự, sau đó lại lấy ra một viên khác, ba viên thuốc con nhộng lần lượt được nhét vào trong cơ thể của thiếu tá. Khoảng ba đến năm phút sau, thuốc dường như tan chảy, Major Keike cũng không bận tâm, chỉ cảm thấy chỗ khó nói vừa nóng vừa ngứa, ngón chân co quắp lại, hai chân cọ nhẹ vào ga trải giường.

Bác sĩ có vẻ hơi ngạc nhiên: "Hình như tôi để vào hơi nhiều."

Jello có thể thấy hơi tiếc nuối nên dùng ngón trỏ chạm vào thuốc lỏng bị chảy ra rồi đâm ngược lại.

"Ừm ..." Lần này không phải là tiếng kêu hoảng sợ mà là tiếng rên rỉ thoải mái, ánh mắt cậu đờ đẫn.

Đôi mắt jello cũng nheo lại thể hiện sự hài lòng, ngón tay không rút ra mà giật giật bên trong.

"Thoải mái?"

"Ừm... thoải mái... thoải mái."

Cậu đột nhiên tỉnh táo lại một chút, "Tôi... Tôi làm sau vậy?"

"Không sau đâu" jello trấn an, "Tôi chỉ đang làm một bài kiểm tra phản ứng, cậu chỉ cần tập trung cảm nhận là được."

Major Keike nhắm mắt lại một cách thoải mái, cảm nhận khoái cảm từ những ngón tay ra vào của Jello . Ngón tay đột nhiên chạm vào chỗ nào đó, Keike giật tít rên rỉ lớn hơn. Bác sĩ cũng không chịu thua, dùng đầu ngón tay xoa bóp nhẹ nhàng chỗ vừa chạm vào. Khóe miệng Keike chảy ra dòng nước nhỏ

"Dừng lại ... dừng lại, Jello, đừng làm vậy ..."

"Theo ý anh"

Bác sĩ tàn nhẫn rút ngón tay ra.

"Được rồi, tôi... tôi có thể tự làm "

Keike ngượng ngùng duỗi tay xuống phía dưới chậm rãi tiến vào. Phía sau ngứa ngáy đến khó chịu . Keike cuối cùng cũng không kìm được khó chịu nhẹ giọng nức nở.

Jello rút ngón tay Keike ra, nhẹ nhàng lật người cậu lại: "Ở vị trí này, thiếu tá không thể tự với tới."

Kính ngữ bình thường lúc này nghe ra lại mỉa mai không nói nên lời. Vị thiếu tá không thể chống lại động tác của Jello và bị đặt vào tư thế quỳ xuống, nửa thân trên được phủ bằng tấm vải lanh trắng thô ráp. Nước mắt và nước bọt chảy ra không kiểm soát được, một vùng rộng lớn đã bị làm ướt, bộ phận kín đáo bị lộ ra ngoài hoàn toàn. Dưới ánh đèn chiếu mạnh mẽ, loại nhận thức nhục nhã xen lẫn với sự co rút dần dần tăng cường của hậu môn mang đến một làn sóng khoái cảm mới.

Jello đem ngón tay của Keike tiến vào nụ hoa cúc xinh đẹp, Keike rõ ràng cảm nhận được sự ra vào trong đó càng lúc càng mãnh liệt, hậu môn co rút kịch liệt. Jello nắm ngón tay Keike từ từ trượt vào, hậu môn lập tức đem ngón tay cậu kẹp chặt.

"Thả lỏng "

Jello tiếp tục ấn, Keike cảm thấy móng tay của mình nhẹ nhàng chạm vào một chỗ lồi ra nhỏ, khoái cảm khó lường ập đến, Keike mất sức và gục xuống.

Jello lại rút ngón tay của Keike ra. Cao trào đang dần làm mờ đi sự tỉnh táo của cậu.

"Jelo, giúp tôi ...tôi không thể chịu được nữa, làm ơn ... giúp ..."

Một làn sóng co rút mới ập đến từ phía sau, và lời nói của anh như bị bóp nghẹt trong cổ họng. Cơn sướng liên tục khiến Keike muốn ngất xỉu. Trong mơ màng , Keike cảm giác được một đôi tay ấm áp để ở bờ mông rắn chắc của cậu.

"Hừ ..." Thiếu tướng ậm ừ, trong tiêm thức co rút hậu môn.

Hai tay Jello chậm rãi vuốt ve cơ thể mềm mại của Keike, một tay chồm tới trước ngực cậu, vặn nhẹ hai đầu vú săn chắc, lắng nghe tiếng rên rỉ thỏa mãn. Kỹ thuật của Jello rất tốt, vừa phối hợp vừa xoa nhẹ hai hòn dái rắn chắc, vừa ác ý véo đầu khất mẫn cảm của cậu.

"Ah ah ah ah ......"

Cậu không chịu nổi, cuối cùng phóng ra trên tay anh. Không cho cậu thời gian nghỉ ngơi jello đi tới, theo dầu bôi trơn nhẹ nhàng xâm nhập vào sâu bên trong. Trong cơn cao trào anh gần như hoàn toàn không để ý đến cơn đau xé toạc từ phía sau.

Khi cậu vẫn còn chìm trong dư âm của cao trào, cú nấc mạnh bạo của jello dần dần kéo cậu về thực tại. Một làn sóng khoái cảm hoàn toàn khác ập tới nhanh chóng làm cậu choáng ngợp. Keike lắc lư eo và hông yếu ớt theo tần suất dữ dội của jello . Sau nhiều cú nhấp điên cuồng Jello phóng thích vào sâu bên trong Keike. Cậu cảm thấy từng đợt nóng bỏng va chạm trong trực tràng của mình. Sau đợt kích tình mãnh liệt Keike liền ngất đi.

2.
Sau khi thiếu tá Keike tỉnh táo lại, mới nhận ra rằng mình nằm dưới thân Jello trên chiếc giường êm ái. Quần áo của cậu không còn một mãnh trong khi tên bác sĩ quần áo chỉnh tề, chỉ có khóa quần là kéo ra với dục vọng đang thỏa mãn mềm xuống nằm trong người cậu. Đầu óc Keike choáng váng , vừa tức giận vừa xấu hổ bò về phía trước, khi dị vật trong cơ thể bị rút ra, nó mang theo cảm giác bài tiết kỳ lạ và một âm thanh cọ xát tục tĩu. Có thứ gì đó phía sau chảy ra.

Phía sau là một mãnh hỗn hợp tinh dịch và máu. Vị thiếu tá tức giận đỏ bừng nhìn thẳng vào vị bác sĩ đang ung dung nằm nghiêng, đôi mắt xanh ngọc sâu thẳm đang nhìn thẳng vào mặt cậu.

Keike rùng mình mà mặc quần vào, lắp bắp nói: "tại sau anh lại làm như vậy?"

"Tôi xin lỗi" Jello nói một cách thờ ơ, "Tôi không ngờ anh lại có phản ứng nhạy cảm như vậy với thuốc bôi trơn, và tư thế của anh sau đó quá hấp dẫn. Trước đó tôi không đặc biệt quan tâm đến tình dục đồng giới. Sự thỏa mãn lần này là ngoài mong đợi của tôi. Anh rất hấp dẫn. "

Jello đứng dậy, cởi bỏ bộ đồng phục trắng hở hang, cởi cúc quần tây.

"Cậu tính làm gì?" Viên thiếu tá hét lên.

"Để chuộc tội với anh, nếu anh cảm thấy hành vi này làm tổn thương lòng tự trọng của mình, tôi cũng không ngại nếu anh làm đều tương tự với tôi..."

"Không! Đừng!" Keike hoảng sợ bỏ chạy.

Tình dục mãnh liệt kéo dài tiêu hao hầu như hoàn toàn năng lượng của cậu, Keike dễ dàng tiến vào giấc ngủ. Thế sự khó lường.

Nhưng điều đáng kinh ngạc hơn xảy ra. Chứng mất ngủ của Keike đã chữa khỏi mà không cần thuốc men, và cậu cảm thấy hối hận về việc điều trị y tế vô kỷ luật của mình, và điều khiến cậu hối hận hơn về chứng bệnh trĩ mấy ngày gần đây.

Trĩ là một trong những căn bệnh dày vò, ức chế dữ dội và đau tức vùng bụng dưới khiến người bệnh điên cuồng. Sau đó, đừng nói đến việc chạy nhảy, thậm chí đi đứng, ngồi cũng không thể chống lại được cơn đau bụng như vậy.

Thiếu tá Keike đã phải tìm kiếm sự chăm sóc y tế một lần nữa.

Cậu đặc biệt chọn ngày thứ Hai để không có quá nhiều người, lúng túng giải thích tình trạng của mình tại phòng khám hậu môn trực tràng, và bác sĩ khá thờ ơ.

"Anh có bị như vậy lần nào chưa?"

"Lần trước ... tôi có nói với bác sĩ Jello ..." vị thiếu tá bất đắc dĩ rên rỉ.

"Vậy đợi một chút, tôi sẽ gọi trưởng khoa."

"Trưởng khoa?"

"Anh không biết sao, bác sĩ Jello đã được giao phụ trách bệnh viện này vì năng lực xuất chúng và y thuật tuyệt vời của anh ấy ..."

Bác sĩ vừa nghe điện thoại vừa trả lời.

Thiếu tá Keike nhìn anh ta nói chuyện với Jello bằng những từ tâng bốc, ngoại trừ lời hỏi thăm ban đầu, bác sĩ liên tục gật đầu lia lịa đáp: "Đúng, đúng ..." Keike không khỏi có chút khinh thường anh ta.

"Vui lòng đợi một chút," bác sĩ nói với nụ cười trên môi, "trưởng khoa nói rằng anh ấy là bác sĩ riêng của anh, và những rắc rối của anh sẽ do anh ấy tự giải quyết ..."

"Không cần đâu." Keike chỉ cảm thấy sau lưng mình một cơn lạnh buốt, và nhanh chóng đứng dậy, vẻ mặt của cậu méo mó vì cơn đau quặn thắt ở chỗ khó nói .

"Tôi sẽ đi xem trưởng khoa đã đến chưa ..." Bác sĩ lại mang vẻ mặt không quan tâm và vội vàng rời đi.

Vị thiếu tá bị bỏ lại một mình trong phòng , cảm thấy lo lắng không thể giải thích được.

"Nghe có vẻ tình trạng của anh hơi nghiêm trọng," Jello vẫn nhẹ nhàng, "Không vấn đề, chúng ta hãy làm một chút bôi trơn đơn giản, anh sẽ sớm cảm thấy thoải mái hơn ."

"Cậu... tại sao cậu lại đưa bác sĩ đi?" Keike yếu ớt hỏi.

"Tôi nghĩ rằng anh sẽ biết ơn vì sự chu đáo của tôi"

"Mới có vài ngày. Tôi nghĩ vết thương chỗ đó của anh vẫn chưa hồi phục hoàn toàn và không thích hợp để người khác xem. "

Keike mặt đỏ bừng, nhất thời không nói được gì. Jello không lãng phí thời gian: "Anh hãy cởi quần ra và nằm trên ghế tựa. Mông hơi ngửa ra sau."

Keike hành động thẳng thừng, ngoan ngoãn ngồi xuống, Jello đeo một đôi găng tay nhựa màu trắng rồi từ từ tiến lại gần, lần nữa mở hai cánh mông của cậu ra, nụ cúc đã biến thành một màu đỏ thẫm tuyệt đẹp do gắng sức lâu ngày. Hơi mơn trớn phía bên ngoài, ngón trỏ có chất bôi trơn từ từ thọc vào.

Thành ruột không sản sinh ra chất bôi trơn như mong muốn: "Tôi sẽ thử thuốc bôi trơn."

Bác sĩ lấy thuốc bôi trơn , cắt bỏ niêm phong, nhét vào phía bên dưới , Keike cắn mạnh môi dưới, không phát ra âm thanh, nhưng không thể không kẹp chặt mông. Jello dùng một tay tiêm thuốc, tay còn lại bắt đầu xoa bóp cơ mông giúp thư giãn. Một dòng nước nhẹ nhàng từ từ chảy qua thành ruột, cái vỗ mông khiêu khích đánh thức ký ức bi thương của Keike ngày đó, cậu không kìm được mà vùi đầu thật sâu dưới cánh tay của mình. Với hành động của Jello, phần đầu phình to của thuốc đã ép vào vùng nhạy cảm trong cơ thể thiếu tá. Có vẻ như sau một thời gian dài, cuộc tra tấn nhẹ nhàng này cuối cùng cũng kết thúc. Một phần chất lỏng tràn ra, và jello lau sạch nó trên mông của Keike. Sự trơn trượt làm tăng độ nhạy của bề mặt tiếp xúc, và mông của cậu đun đưa trong vô thức.

"Anh thử đi xem còn đau không." Jello cười nói. Keike thất thần đứng dậy, mặc quần vào rồi bước vào nhà vệ sinh bên cạnh.

Cậu ngồi xổm trên bồn cầu, khổ sở nhìn phân thân bán cương của mình, hít sâu mấy hơi, cuối cùng cam chịu đưa tay ra...

Khi Jello vừa mở cửa vào, anh đã thấy cậu đang nhắm mắt lên xuống dục vọng của mình. Jello đột nhiên cầm đầu phần thân Keike, thân thể cậu khẽ rung, mở mắt ra. Anh ngồi xổm trước mặt cậu, há miệng ngậm lấy côn thịt căng cứng , đưa đầu lên xuống, côn thịt hưng phấn nhanh chóng đâm vào rút ra trong miệng anh. Keike hoàn toàn chìm đắm vì khoái cảm bất ngờ,cậu ôm đầu bác sĩ, đột nhiên con cặc trơn tuột nhảy ra khỏi miệng Jello , anh cũng không quan tâm, tiến lên bú liếm, một lần nữa liếm đầu khất, đồng thời duỗi tay ra phía sau, ở mật huyệt bị siết chặt cứng rắn đâm vào hai ngón tay. Mặc dù có găng tay cao su bôi trơn nhưng việc xỏ hai ngón tay cùng một lúc khiến Keike thở hổn hển vì đau. Jello mạnh mẽ khuấy động bên trong, ở tuyến tiền liệt đâm vào kịch liệt, Keike hét lên một tiếng, thành ruột co rút, một cỗ tinh dịch tanh tưởi đồng thời tràn vào miệng.

3.
Hai lần, Keike quyết định không bao giờ đến bệnh viện nữa nhưng lòng người không như ý trời. Thiếu tá Keike vô tình ngã khỏi xà ngang và gãy một chiếc xương sườn. Xe cứu thương nhanh chóng đưa cậu đến bệnh viện. Sự nhanh nhẹn của cậu từ khi còn là một đứa trẻ đã được đánh giá cao, và đây là lần đầu tiên xảy ra tình huống như này. Hàng loạt vụ tai nạn dường như là một âm mưu đen tối chực chờ cơ hội nuốt chửng cậu.

Cánh cửa phòng bệnh nhẹ nhàng mở ra, có người lẳng lặng bước vào, thiếu tá Keike nhắm mắt giả vờ ngủ. Người đàn ông bước đến bên giường và lặng lẽ nhìn xuống, ánh mắt thiêu đốt mà anh ta có thể cảm nhận được ngay cả khi nhắm mắt lại khiến vị thiếu tá cảm thấy khó tả.

Đột nhiên, một đôi môi ẩm ướt áp lên miệng Keike nhẹ nhàng hôn, thiếu tá Keike không dám động đậy. Một bàn tay to vươn ra từng li từng tí dưới chăn bông, lần mò đến bộ ngực trần của cậu mà vuốt nhẹ rồi véo một bên đầu vú rồi vặn qua lại. Thiếu tá Kike khịt mũi hai cái, giả vờ tỉnh dậy, bàn tay dừng lại một chút, không chút do dự chạm xuống, Thiếu tá Kike kinh hãi mở to mắt, đối mặt với một đôi mắt lấp lánh trong bóng tối, đôi mắt màu lục sáng. Vị thiếu tá sững sờ, tưởng mình gặp ác mộng.

Khi đèn bật sáng, bác sĩ Jello đóng cửa căn phòng với cách âm tốt, đi đến chỗ thiếu tá và vén chăn bông lên.

Phần ngực và bụng của thiếu tá được băng bó và cố định rất kỹ bằng khung thép, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc phần thân trên của cậu không thể cử động, phần thân dưới mặc một bộ đồ ngủ đã được bác sĩ xé ra một cách gọn gàng, chỉ còn một cái quần lót bông bình thường. Keike sửng sốt, nhìn về phía Jello, anh khẽ mỉm cười.

"Tôi sẽ không làm gì anh, anh cứ yên tâm."

Bác sĩ trói hai tay bất lực của thiếu tá vào đầu giường và nhét khăn tay vào miệng. Thiếu tá chỉ có thể vừa xấu hổ vừa tức giận nhìn bác sĩ cúi đầu hôn lên ngực mình một cái, nụ hôn nhẹ đầu tiên dần dần chuyển thành liếm liếm đầy màu sắc khiêu dâm, cơ ngực cường tráng của thiếu tá cũng dần hiện lên dấu vết đo đỏ. Tay jello vòng qua bộ phận trọng yếu của Keike, dùng sức tách hai chân của cậu ra, tiến đến mật huyệt đã từng bị tàn phá.

Như đã hứa, vị bác sĩ không làm đến cùng, nhưng sau khi qua được một lúc lâu, vị thiếu tá dường như ngửi được thứ chất lỏng tục tĩu mà anh ta buộc phải tiết ra.

Keike không chơi với lỗ nhỏ của câu như trước nữa. Anh ta chỉ chạm vào nó một cách nhẹ nhàng , sau đó đi vòng qua và nắm lấy cặp mông vạm vỡ của cậu, sau đó ép chặt giữa hai chân của thiếu tá và quỳ xuống trước mặt câu. Jello cúi đầu xuống, Keike cứ như thể phơi bày bộ phận riêng tư trần trụi trước mắt Jello , càng tưởng tượng càng xấu hổ.

Jello cúi đầu, hai lòng bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy mông Keike chậm rãi xoa xoa vài cái, Keike rùng mình đồng thời cảm giác được một đôi môi ấm áp chậm rãi hôn một cái trên đùi của mình, dần dần đôi môi di chuyển đến đùi non mềm mại bên trong. Bắt đầu cọ xát và đột ngột cắn xuống. Cái cắn làm Keike đau hết cả mình. Jello nhân cơ hội chui vào quần lót của Keike và bóp vào cặp mông nhạy cảm của cậu. Sự trêu chọc thô bạo này thực sự làm chiếc quần lót cotton của cậu từ từ phồng lên, bác sĩ chỉ tiếp tục hôn lên đùi y như chưa nhìn thấy gì, Keike chỉ cảm thấy cái lưỡi trơn bóng nóng bỏng của Jello lướt đi lướt lại trên làn da nhạy cảm của đùi trong, hàm răng thô bạo cắn xuống không thương tiếc, vặn vẹo, xé rách, tham lam. đôi môi không tiếc sức để mút, xoa và cắn. Keike rốt cuộc không thể chịu được, khẽ mở hai chân ra. Jello đưa tay phải ra nhào nặn làn da trơn bóng, sờ đến tận cùng.

Mệnh căn sưng lên đỏ thẫm bị sự co giãn của quần lót đè lên bên đùi không thể cương cứng được, jello nhẹ nhàng véo đầu khất xoa hai lần, nó lại sưng to khiến chủ nhân của nó chịu không nổi. Xoay người vào nhau, bác sĩ cảm thấy cặp mông tròn trịa và mịn màng của thiếu tá cọ vào lòng bàn tay mình một cách chặt chẽ, và ngẩng đầu lên với một nụ cười.

Jello không khỏi ngạc nhiên khi thấy vị thiếu tá đầu nghiêng về một bên, mắt nhắm chặt, nước mắt cứ trào ra, nước miếng dính chặt vào miệng gây khó nuốt, chảy ra từ khe hở giữa. khăn tay nhét trong khóe miệng và nước chảy ra ở trên gối ướt đẫm, lồng ngực lên xuống nhanh chóng lộ ra hơi thở gấp gáp rối loạn, Keike hoàn toàn bị làn sóng dục vọng ném vào thiên đường hư ảo.

Jello cởi quần lót của Keike một cách chậm rãi đầy tra tấn. Keike cuối cùng không kìm được mà bắt đầu vặn vẹo người mạnh mẽ. Jello đưa tay chặn lại lỗ nhỏ, ngăn dòng chất lỏng bắn ra.

Bác sĩ Jello khá là ân cần, sau khi chơi đùa với thiếu tá Keike thì không quên lau người cho cậu, thậm chí còn thay gra giường mới.

Keike đã không thể cưỡng lại được ham muốn của tình dục, cậu cảm thấy bất lực sâu sắc.

Sự sung sướng về thể xác và nhục dục khiến cậu không thể cưỡng lại những đụng chạm của Jello mỗi đêm, mỗi lần như vậy Jello lại thích thú khám phá từng vùng nhạy cảm của Keike và tiếp tục trêu chọc cậu cho đến khi cậu không thể chịu nổi nữa.

Sau lần đó, Jello không còn bịch miệng Keike lại nữa. Keike cắn môi dưới đến khi có vết máu để không phát ra âm thanh khi bị chơi đùa.

"Tôi làm thế cũng vì anh" Jello đưa một ngón tay vào khóe miệng Keike trêu chọc chiếc lưỡi của cậu "làn vậy anh sẽ không cắn vào môi của mình nữa." Keike chỉ có thể để cho ngón tay chọc vào miệng của mình.

Jello thường phấn khích hơn khi nhìn thấy những giọt nước mắt của Keike, anh sẽ thủ dâm một cách vô tư lự trước mặt Keike, và cuối cùng bắn thứ tinh dịch trắng bẩn của mình lên ngực hoặc đùi của Keike.

Keike đã nghĩ đến việc phản đối , nhưng đầu tiên Keike thừa nhận rằng cậu quá xấu hổ khi bị một người đàn ông chơi mỗi đêm, và thứ hai, cậu thấy rằng bệnh viện đã hoàn toàn do Jello kiểm soát. Mỗi lần bác sĩ thay băng đều làm ngơ trước những dấu hiệu khêu gợi rõ ràng trên cơ thể, lúc đầu thì còn cảm thấy xấu hổ, sau đó thì vô cùng tức giận với lũ chó này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro