Chương 10 + 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Phóng khách


“Ông, ông xác định chắc chắn chứ?” Ngao Mục đè nén hưng phấn mình xuống, muốn như trước bày ra biểu tình nghiêm túc lạnh như băng, nhưng là ‘Phá công’, còn không phát hiện hô to,“Thật là ba đứa? Ha ha! Vật nhỏ của tôi quả nhiên là…… “Điện hạ……” Đang lúc Ngao Mục vì bảo bối mình, một lần mang thai ba đứa nhỏ, trong phòng không gian từ trường phát sinh dao động, thời không chi môn mở ra, Á Ni vẻ mặt kích động theo cửa bên trong chạy ra! Ngao Mục nhìn Á Ni đình chỉ không nói hoàn, Á Ni vội vàng báo cáo, Ngao Mục mặt mày nhăn càng ngày càng gấp, chờ Á Ni nói xong, trong phòng chỉ còn lại Ngao Mục nồng đậm sát khí! “Tề Lam! Có thể ủy thác ông giúp tôi bảo hộ tiểu bảo bối của tôi vài ngày không?” Tề Lam mỉm cười nói:“Đương nhiên, ngài cho rằng còn có nơi nào an toàn hơn nơi này sao?” Ngao Mục nhắm mắt lại, áp lực một lúc lâu, mới chậm rãi nói:“Lúc này đây, tôi phải yếu phong bế lực lượng ma tộc sở hữu, làm cho ác lựu này ở mình quen thuộc không gian, bị hoàn toàn diệt trừ. Ông mang bảo bối đi nơi ở của con người đi!” Cúi đầu xem Trầm Bối Dực vẫn đang ngủ say, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn,” Bảo bối! Chờ tôi!” Tề Lam cười nói:“Ha ha! Ngài yên tâm, ma vương điện hạ! Xem cha ngài cùng toàn bộ ma tộc tương lai phân thượng, tôi nhất định đem hắn hoàn hảo trả lại cho ngài, hắc hắc! Kỳ thật tôi đang muốn đi chỗ đó bất ngờ gặp lệnh của tôi! Lần này đúng là cơ hội tốt!” Ha ha! Rốt cục có lý do chính ngôn thuận! Hắc hắc!!!!! Ngao Mục ôm chặt lấy Trầm Bối Dực, như thế nào cũng luyến tiếc buông ra, hắn nghĩ sẽ không có lần thứ hai, nhất định hắn không bao giờ rời khỏi báo bối một giây. Nhưng lúc này đây trong ma tộc tạo phản, hắn không cho bất luận kẻ nào có cơ hội xúc phạm tới bảo bối hắn! Cho nên hiện tại hắn chỉ có thể cùng bảo bối hắn ngắn ngủi chia lìa! Tề Lam ở một bên chịu không nổi liệt miệng nói:“Không cần như vậy! Cũng không phải không thấy mặt! Ngài chẳng lẽ chuẩn bị cùng bang người quyết đấu mấy trăm năm? Ha ha! Vậy ngài lại càng không dùng lưu luyến không rời như vậy, bởi vì khi ngài trở về, tiểu bảo bối của ngài đã hóa thành bụi đất !……” “Câm miệng!” Ngao Mục theo hàm răng bài trừ hai người,“Ông hiện tại dài dòng, đừng lo, đến lúc đó không thể đem bảo bối tôi hoàn hảo đuổi về, cái gì cẩu bảo bối của ông, tôi sẽ giúp ông tặng người!” A –! Tề Lam há to miệng, không phát ra nổi âm thanh! Tái như thế nào cùng người yêu mình nổi giận, nhưng, cũng không nghĩ tới đem hắn…… Tặng người a!!! “Tôi, tôi, tôi sẽ hảo hảo giúp ngài chiếu cố” Ngao Mục áp lực phiền táo,“Ông muốn làm chuyện gì, bổn vương cũng sẽ giúp ông nhớ kỹ. Chính là, đến lúc đó cẩu cục cưng của ông trừng phạt ông như thế nào, tôi cũng không biết!“ “Nhưng, nhưng, cũng không thể làm cho làm cho cẩu cẩu theo tôi a? Mọi người đều biết nói, nó không tôi liền ăn không ngon, nếu vãn trở về, hoặc là ngài chậm, nó chết đói!” Hắn vẫn là không bỏ hắn được a…… Á Ni một bên đào đào lỗ tai, nhịn không được nói:” Cẩu đi ngàn dặm ăn thỉ, ông thật đúng là nghĩ nó rời đi ông sẽ đói chết! Nó là ma tộc chiến thần, tôi thấy là người nào đó sợ mình khát chịu không nổi a!” Trầm Bối Dực tỉnh lại, nhìn chung quanh, thì ra mình là ở trong phòng mình a! Nhưng hắn không nhớ rõ, hắn bỗng nhiên đau bụng, chính nam nhân kia cầu cứu sao? Như thế nào lại tới nhà? Chẳng lẽ trước hết thảy đều là mộng? Sờ sờ bụng! Trong mộng hắn cùng mình có đứa nhỏ a! Ân a! Đau quá! Trầm Bối Dực nhẹ nhàng ấn bụng! Thì ra vật nhỏ trong bụng là thật. Đại khái hiện tại nói hắn này cũng không phải mộng, mình tồn tại ! Hắn cũng là tồn tại, hơn nữa đứa nhỏ bọn họ thật ở trong bụng hắn! Ha ha! Thật sự là tiểu quỷ đáng yêu! Không biết tương lai bộ dáng ra sao? Trầm Bối Dực bỗng nhiên trong lúc đó thực chờ mong đứa nhỏ sinh ra! Nhưng mình vì cái gì đột nhiên trở lại? Đã xảy ra chuyện gì? Hay là hắn! Tuyển mình cái gì phi tử a? Không hề cần hắn! Cũng là, vốn ngay từ đầu chính là xem mình mạc danh kỳ diệu mang thai phân thượng mới thích hắn! Nay có phi tử, làm sao còn muốn nam nhân như mình sinh đứa nhỏ! Nam nhân mang thai? Nghe liền cảm thấy biến thái! Lại kinh thế dọa tục…… “…… Kế tiếp công thức giá trị là……” Giáo viên ở bục giảng nước miếng bay tứ tung, trong phòng học đám sinh viên ngủ có, xem tiểu thuyết có, như thế nào đều có đại học giống trung học đâu! Đương nhiên trừ bỏ đoạn thời gian thi thì không phải như vậy! Trầm Bối Dực hôm nay ngồi trên dãy bàn thứ ba, nằm lăn ra bàn, hắn ít nhất đã muốn điếu bao tải to(chắc là cái mặt như cái bánh bao a*tớ chém gió a*)! Giáo viên hiện tại cho hắn ngồi chỗ này, chỉ để ý mình đi học, tuyệt đối mặc kệ đám học trò kia có nghe lão sư hay không! Bằng không lấy trường học Trầm Bối Dực như vậy người vật phong vân, lập tức khẳng định toàn giáo đều biết hắn đi học ngủ! Gần đây không biết sao lại thế này, luôn muốn ngũ! Mặc kệ ở tình huống nào đều có thể ngủ, vận động một chút cũng cảm thấy mệt muốn chết! Chẳng lẽ cái gọi là bệnh lý của thời gian mang thai xuất hiện? Tính toán đã hơn hai tháng! Ân! Hai tháng! Mẹ nó, muốn làm mình thành con gái a! Nhưng là…… Bất quá may mắn, nghe nói nôn nghén thực đáng sợ hắn dường như không có! Hắc hắc! Trầm Bối Dực đang nghĩ tới, nói xong giáo viên đi ra ngoài! Ban đạo ngay sau đó đi đến! Sau lưng đi theo một nam hài tóc thiển nâu! “Mọi người xin đợi một chút, chậm trễ thời gian mọi người một chút!” Ban đạo ngay lúc đám sinh viên còn chưa hoàn toàn đi ra phòng học, vội vàng hô:“Hôm nay trường có sinh viên mới về khoa ta, hắn về sau ở ban học tập chúng ta, thỉnh mọi người biết một chút! Anh bạn làm một chút tự giới thiệu đi!” “Tôi gọi là Dư Thư!” Nam hài đơn giản mà lạnh lùng nói, sau đó không nói nữa! Nhưng Trầm Bối Dực cảm thấy thiếu niên kia có một ánh mắt lại lãnh lại lanh lợi, vừa mới vào cửa đến giờ chưa từng rời mắt khỏi người hắn! Thật lâu sau! Thiếu niên kia thu hồi ánh mắt nhìn chằm chằm Trầm Bối Dực, hồi đầu hướng thầy giáo nói:“Ai là Trầm Bối Dực?” Ách! Trong phòng học ánh mắt nháy mắt tụ tập trên người Trầm Bối Dực ngủ vừa mới dậy! “ Cậu chính là Trầm Bối Dực?” Tên đó trong ánh mắt tìm không thấy cảm tình nào! “Ai a?” Trương Phong nhỏ giọng nói thầm! Là ai? Tôi như thế nào biết? Trầm Bối Dực ngáp! Chống cánh tay bắt đầu ngủ, hắn hiện tại hảo khốn, vì hạ chương khóa suy nghĩ, hắn hiện tại trước hết nghỉ ngơi một chút! Tôn Nghi nhếch miệng, dị nghị long trọng hướng Trầm Bối Dực sắp ngủ nói:“Cậu hôm nay ngủ ít nhất khóa! Còn có thể ngủ sao?” “Ai cần anh lo……!” Trầm Bối Dực mơ mơ màng màng nói vô nghĩa! Người này rõ ràng đều đang ngủ vẫn là tuyệt đối không cho mình chịu thiệt! “…… Mục……” Trầm Bối Dực……!! Nơi này là phòng học mà? Cậu ngủ như thế nào còn nói mớ? Hai nâng quyền đạo xã viên xấu hổ một bên! Trên bục giảng, ban đạo đã rời đi, chỉ có học sinh chuyển trường kia vẫn không nhúc nhích đứng ở xa nhìn về phía này! Tôn Nghi cố ý hướng Trương Phong nói:“Mày xem hắn như muốn đưa Trầm Bối Dực ăn! Chẳng lẽ là ghen?” “Được rồi đi mày! Không cần thêm rối loạn nữa!” Trương Phong bất đắc dĩ ngăn cản! Bất quá nói thật, tên sinh viên xinh đẹp mới chuyển đến kia, vì cái gì vẫn cừu hận trừng mắt nhìn Trầm Bối Dực? A! Đến muộn, muộn rồi! Trầm Bối Dực liều mạng chạy! Ngày hôm qua hắn rõ ràng bật đồng hồ báo thức, vì cái gì đồng hồ báo thức không có vang,[ tinh: Vang rồi, cậu bắt nó im mà......] thao! Tới cửa trường, nhìn đồng hồ, còn một phút! Nhìn xem đối diện phòng học lầu ba, hôm nay nhất định không thể đến muộn! Tái muộn, này đối giáo viên tốt hắn không gặp trở ngại, chính hắn phải gặp trở ngại ! Một tuần bốn buổi đều muộn, cũng thật sự là cả trường ghi lại, hít sâu một chút, Trầm Bối Dực quyết định trong vòng một phút chạy tiến phòng học lầu ba! “A ân……” Bụng! Đau quá! Trầm Bối Dực dưới chân mềm nhũn, quỳ gối, chẳng lẽ là ăn sai cái gì dơ á? Cắn chặt răng, không rõ bụng mình không có gì động tĩnh, như thế nào bỗng nhiên đau đớn, đau hắn ngay cả chân đều nhuyễn! “ Này em? Cậu không sao chứ?” Nhóm viên hội trực nhật cửa trường đi tới rồi! Lấy thanh danh Trầm Bối Dực ở trường học, khi nào thì có thể không có người chú ý? Cho nên, khi hắn đau bụng không dậy nổi thắt lưng, ngồi xổm ở trước cửa, trước cổng trường lập tức giao thông bế tắc. “ Này em, không sao chứ?” “Trầm Bối Dực làm sao vậy?” “Nhìn qua dường như bộ dáng rất đau thì phải……”“Mau gọi xe cứu thương, các cậu còn thất thần làm gì?”“Tiểu Dực……” Tựa hồ có người quen thuộc đến! …… Trầm Bối Dực chỉ biết bên tai có rất nhiều người tranh cãi ầm ĩ, nhưng tinh thần cùng ý thức suy yếu làm cho hắn không có cách nào đáp lại! Có người ôm lấy Trầm Bối Dực, trên người hắn phát ra hương vị, Trầm Bối Dực biết hắn là người quen thuộc, cho nên không có phản kháng! Rên rỉ nói cho đối phương,“Đau quá! Cứu cứu tôi……” “Tôi biết cậu rất đau, ai kêu cậu sáng sớm liền vận động kịch liệt như vậy, ân! Hoàn hảo không có việc gì, bằng không tôi đã bị phiền toái!” Nam nhân tự cố nói. Tệ gặp đối diện có một nam sinh lạnh lùng nhìn chăm chú hắn! Ha ha! Không phải ghen tị sao? Nhưng tiểu bảo bối trong lòng mình không phải của hắn sao? Tề Lam ôm lấy Trầm Bối Dực hướng phòng y tế đi, vừa đi vừa hướng sau lưng những người hoặc kinh dị, hoặc mê gái nói:“Giúp hắn coi thử sao đi! Hắn trong lúc nhất thời không có khả năng tỉnh lại!” “Người này là ai vậy? Đúng giờ thật nha!”…… “Cậu không biết, mới tới làm ở phòng y tế a!” “Oa! Mày xem động tác hắn ôm thiên sứ thật sự rất thoải mái nha!” “Hắc hắc! Tôi vẫn hoài nghi thiên sứ không có khả năng trở thành thụ a, hiện tại xem ra, định rồi!” ……“Chúng ta không phải không có hi vọng?” “Hắc hắc! Thiên sứ bộ dáng đáng yêu thật muốn nhìn.” “Không cần hoa mắt ngây ngốc! Nước miếng đều chảy ra rồi kìa! Ha ha!”


Chương 11: Đứa nhỏ bướng bỉnh khủng bố!

Phòng y tế. “A a……, thích quá, khặc khặc, ha ha! Dùng sức……, ân ân…… Không được…… Ôi ôi……, không được, không…… Ân, bên trong đó nữa đi, bên trong, liền, nơi đó……Bác sỹ, bác sỹ, ở trên, ở trên a……, tái thâm một chút, thâm một chút……. Aha…… Ân ân……” Ách! Đây là cái gì?!!! Người dâm đãng rên rỉ kia đang ồ ồ thở dốc, trường hợp kịch liệt như vậy không bị người ta kiểm tra xem có phải là người đang nằm liệt giường không cũng chính xác a! Hắc hắc! “Ha ha……, nhanh lên, bảo bối, em như thế nào có thể nhanh như vậy……, ôi ôi, dâm đãng làm tôi nhịn không được, em thật sự thật đẹp , so với các nữ sinh xinh xắn kia thật sự đẹp hơn nhiều, ân! Cho em, a a…… nhanh lên, nhanh lên…….” Trầm Bối Dực bị lỗ tai truyền đến rên rỉ dâm đãng làm bừng tỉnh, mở to mắt, phát hiện mình đang bị một người con trai xa lạ ôm, tránh ở cửa sổ phòng y tế, mà tên đó hiện tại đang, dĩ nhiên là –‘Rình coi’…… Cái quái gì thế, còn có người thích rình coi, thật sự là không thể dễ dàng tha thứ! Trầm Bối Dực giật giật thân thể! Muốn rời đi người trong lòng! Tề Lam xem kích động nào làm cho Trầm Bối Dực tỉnh, sợ hắn kêu ra tiếng quấy rầy đến mình cùng bọn người bên trong, vội vàng ra dấu im lặng. Nhỏ giọng nói:“Bọn họ kịch liệt thật nha! Cậu muốn nhìn xem hay không? Hắc hắc! Mỹ thiếu niên cùng sắc lang thầy thuốc phòng y tế, thật sự là rất dâm đãng nha! Hắc hắc! Chắc là hưng phấn lắm a?”(ê ê ông làm bác sỹ hay ông dụ hoặc ngta thành quỷ á >.<) Hãn! Trầm Bối Dực trong lòng nói thầm, ông hiện tại biểu tình so với bọn hắn còn dâm đãng hơn nữa a. Còn hưng phấn? Đi chết đi! Tề Lam sợ Trầm Bối Dực không kiên nhẫn, nói:“Đợi lát một chút nữa thôi, chờ một chút nữa à! Cũng sắp xong rồi! Quân tử có giúp người thành đạt sao( hiểu dc câu này chêt liền a =.=), không thể làm hỏng không khí, cậu nói có phải hay không? Đợi lát nữa!Được hay không?” Này, nói như thế nào mà toàn là ái muội không vậy? Trầm Bối Dực lạnh lùng nhìn Tề Lam, nói:“Ông buông tay cho tôi, ôm tôi thực thoải mái có phải không?” Ánh mắt giết người, lập tức làm cho Tề Lam không thể không cúi đầu nhận sai buông ra, ủy khuất cảm thán! Nhẹ nhàng đem người trong lòng thả trên mặt đất. Tề Lam ngây ngô cười nói: “A! Aha cáp! Không có, sao lại như vậy? Tiểu Trầm không cần nhỏ mọn như vậy!” “Hừ!” Trầm Bối Dực vừa đứng lên, liền đẩy Tề Lam ra, nói,“Ông cứ chậm rãi thưởng thức, tôi đi học !” “A! Chờ một chút, tôi còn chưa kiểm tra cho cậu mà?” Tề Lam lớn tiếng hô mỹ nhân phía trước cũng không quay đầu rời đi! Chút không phát hiện mình thanh âm quá đại, mà đem hai người trong phòng y tế đang kịch liệt, sợ tới mức nhất thời động tác ngưng lại.( =)) bó tay…) Buồn bực! A! Thật là vật hợp theo loài a! Có nhiều lão công sẽ có lão bà! Người ta chỉ muốn thưởng thức một chút phim av miễn phí mà? Keo kiệt!!! Đều là thối tính tình…….! Chính là khổ hắn là một bác sỹ thiện lương, thành thật, thuần khiết, thiên chân vừa đáng yêu……[ tác giả: A...... Tôi muốn điên rồi! Trên đời này có loại người tối không biết xấu hổ a, chớ quá cho mỗi cá nhân, vì cái gì hắn còn muốn nói mình như vậy a? Lam: Hắc hắc! Tôi có cái gì không biết xấu hổ? Bà xem, không phát hiện sẽ không nói lung tung, nhà chúng ta cẩu cẩu có thể nói tôi là vừa đáng yêu, lại thuần khiết ! Tác giả: Đó là bởi vì cẩu cẩu ông, so với ông còn dâm đãng hơn, bằng không ông trước tới nơi này, như thế nào một tuần nằm ở trên giường...... A! Không cần giết tôi, tôi chỉ là nói sự thật mà thôi a --!... ...] (=))má ơi… xỉu a… thiện lương thuần khiết a….)a! Thật muốn cẩu cẩu nhà bọn họ a! Khi nào thì cẩu cẩu nhà bọn họ mới có thể trở về a! Vì cái gì cẩu cẩu là chiến thần, không phải, không phải có thể cùng hắn nghỉ ngơi sao? Ách! Tề Lam đang oán tự ai, một bóng người theo đối diện trước đường mòn đi tới! “Hắn? Ông trời a! Không tốt! Con cá lớn nhất lọt lưới rồi a!” Tề Lam nghĩ. Hắn kế sách cải biến, địch nhân ma vương Ngao Mục ngưỡng mộ giả kiêm cuối cùng cũng xuất hiện ! Thiết! Ngu ngốc! Thời điểm như thế nào không kiểm tra một chút, tiểu tử kia ma lực cường đến cực điểm, ở trong ma tộc sắp xếp trước năm tên, chính hắn một chỉ biết ma lực thái điểu chữa bệnh như thế nào có thể đối phó! Tề Lam đứng bên ngoài phòng học Trầm Bối Dực, lạnh lùng đảo qua Trầm Bối Dực trong phòng học đang ngủ, tiếp theo gắt gao nhìn chằm chằm Dư Thư. Trả thù sao? Tề Lam nghĩ, bất quá hắn sẽ không vì tình địch mình trả thù mới đúng! Dư Tháp đã chết chính là vừa lúc giúp hắn diệt trừ một địch nhân, cho dù cô ta là tỷ tỷ của hắn! Chính là như vậy! Hừ hừ! Tề Lam lại nhìn về phía Trầm Bối Dực, hắn dường như cũng không phải trản thặng du đăng( O_O?)! Bao gồm bụng cái kia, cái vật nhỏ kia thế nhưng đem hơi thở mình ẩn tàng, còn thông minh tản mát ra hơi thở con người! Hừ hừ! Tề Lam đang nghĩ tới, chỉ thấy Dư Thư phân thân đến bên người Trầm Bối Dực! Người kia vi phạm ước định, ở trong thế giới con người vận dụng ma lực? Ách! Đương nhiên, vốn tới giết người, còn nói ước định cái gì, mình thật sự là ngu ngốc! Dư Thư bổ về phía Trầm Bối Dực ngủ say, cho dù Trầm Bối Dực tỉnh cũng không nhìn thấy phân thân của hắn! Đồng thời còn tà ác đứng đối Tề Lam bên ngoài phòng học đắc ý thị uy! Tề Lam sở dĩ đứng bên ngoài là vì Dư Thư dùng ma lực tạo kết giới không cho hắn đi vào, hiện tại làm sao bây giờ? Tề Lam tuyệt vọng vừa muốn nhắm mắt lại, chỉ thấy Dư Thư bổ về phía Trầm Bối Dực ngủ say thân thủ ngăn trở! Kinh ngạc! Không hổ là Tề Lam! Ngay cả thân là ma tộc tướng quân Dư Thư đều kinh hách lập tức lui ra phía sau vài bước! “Quấy rầy người khác ngủ thực không đạo đức, chẳng lẽ người này ngủ say quái dị không hiểu sao?” Trầm Bối Dực phân thân đứng dậy! Trong ánh mắt lóe yêu dị tím quang, kia bộ dáng cùng khí thế cùng ma vương đương nhiệm rất giống! “Ngươi?” Dư Thư bị ngôn ngữ đối phương khiêu khích, hoàn toàn quên quan sát đối phương khác thường! “Như thế nào? Nói ngươi xấu ngươi còn nổi giận sao? Người phải tự mình hiểu lấy, không có mặt, liền ngay cả quỷ đều đã sợ hãi! Aha cáp! Ta đã quên, ngươi thích nhất quỷ sợ hãi ngươi sao?” “Ngươi, ngươi là ai?” Dư Thư rốt cục tỉnh táo lại, phát hiện quái dị,“Ngươi không phải Trầm Bối Dực? Hắn không có khả năng có ma lực như vậy!” Trầm Bối Dực phân thân tà tà cười rộ lên, càn rỡ không phải bình thường! Nhưng xem cặp ánh mắt màu tím kia không có một chút gợn sóng! Mà là tản ra khốc máu sát ý! Kia ý niệm khốc giết làm cho Dư Thư giết người không chớp mắt sợ hãi ! Trầm Bối Dực vành mắt màu tím đồng, mạnh mẽ tới gần Dư Thư, hắn còn chưa phản ứng kịp, làm động tác dâm loạn, thân thủ vào trong quần áo Dư Thư! Hô hấp hàn ý phun trào ra đến xương, động tác thẳng lủi tiến không vội vào lỗ tai Dư Thư, trong thân thể, tái đến bên trong thân thể hắn! Trong cơ thể trong nháy mắt thành tượng bị đóng băng! “Thế nào?” Trầm Bối Dực phân thân tiếp tục bên tai Dư Thư thổi lãnh khí,“Ngươi không phải thực thích nam nhân đối đãi ngươi như vậy sao?” Thủ tinh thần đối phương mê ly không chắn chậm rãi vói vào nụ hoa đối phương, mạnh mẽ nhất kháp, đối phương cắn răng hớp không khí thanh! “Đem ngươi biến thành con gái thế nào? Dù sao ngươi thích bị người thượng, ân! Đầu vú đã cứng rắn a! Bên này là vị trí trái tim đi? Ta lần đầu tiên a, không biết có thể làm đau ngươi hay không, chắc là rất nhiều máu a!……“ “A! Đúng rồi, ngươi vừa mới hỏi ta là ai có phải hay không? Ha ha! Thật là ngượng a, người ta trong lúc nhất thời quên, bất quá, ta chưa có danh tự, ngượng ngùng a! Nhưng mẹ ta bảo ta cục cưng, chờ ta có chân chính tên mình ta nhất định nói cho ngươi đầu tiên nha! Ân! Bất quá, thời điểm đó nhĩ hảo tượng đã cùng thế giới này cúi chào!” “Ngươi……” Dư Thư hoảng sợ muốn tránh khai người đang ôm mình, nhưng lại như thế nào cũng tránh không ra, trái tim bị người nắm trong tay, chỉ cần động, sinh mệnh dường như sẽ hút ra ngoài! “A! Làm sao vậy, kích động như vậy, đã chờ không nổi sao? Mẹ ta nói con chuột trước khi bị mèo ăn, mèo trước cùng nó làm một chút trò chơi! Ha ha! Ta cũng muốn như vậy? Nhìn đối phương sinh tử bên cạnh giãy dụa, ai giãy dụa, có phải làm cho người ta thực hưng phấn hay không, có phải gọi người thực kích động hay không!……” “Phải không?” Dư Thư lập tức lui cách cục cưng khoảng cách rất xa, lạnh lùng nhìn toàn thân hắn phát ra tà khí, nhưng lại hồn nhiên đòi mạng người! Gặp cục cưng bởi vì hắn đào tẩu, nhất thời bối rối lại kỳ quái biểu tình, đắc ý phản bác,“Đó là ngươi nói! Hừ hừ! Bất quá, ai là mèo hả?” Cục cưng nháy ánh mắt màu tím, động tác xinh đẹp trên gương mặt Trầm Bối Dực, thế nhưng không có chút hài, ngược lại làm cho người ta cảm thấy đó là ác ma chuyển hóa thiên sứ. “Ta a!” Cục cưng suy tư, thấy đúng lý hợp tình nói,“Chẳng lẽ ngươi còn là người quái dị bất thành? Khả năng có sao. Bất quá, người ta làm con chuột cũng không có gì không tốt, dù sao không thể kỳ thị động vật nhỏ yếu? Ha ha! Nhưng cuối cùng biến thành con chuột ăn mèo, mèo càng đáng thương a?” “Ha ha……” Dư Thư chợt cười,“Đừng cười chết người a, thân thể còn chưa có thành hình, ngươi cho là có thể hơn ta sao? Ở ma tộc, trừ bỏ ma vương hiện tại Ngao Mục, không có người là đối thủ của tôi!” “Aha cáp! Như vậy cười không phải rất kỳ quái sao!” Cục cưng học Dư Thư bộ dáng nở nụ cười hai tiếng,“Dường như, dường như mẹ xem điện thị a, diễn viên hành động Tam Lưu, ngươi không biết là thân thể không khỏe mạnh sao? Hơn nữa, nói như vậy tượng càng xấu ! Ọe! Tôi muốn ói! A!…… Không phải đâu! Tôi không giống mẹ mà? Ô ô! Không được, không được, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Đúng rồi, nam tử mang thai cảm xúc rất hay thay đổi, ngươi nói có phải không bác sỹ ngu ngốc!” Ngu ngốc? Là hắn sao? Tề Lam nháy mắt mấy cái, bất quá cho dù hắn cũng biết, thật vất vả a! Rốt cục đợi mình xuất trướng, tên đạo diễn chết tiệt kia a! “A! Này, tôi cho rằng, không đúng! Không ăn khớp, trên thực tế, hẳn là, có lẽ, có thể, như vậy đi! Ân! Đối, là như vậy!” Ha ha! Nhiều lời vào! Hắc hắc! “Kia, nam tử mang thai bởi vì cảm xúc không bình thường nên giết người xấu, có phải có thể không truy cứu trách nhiệm pháp luật? Ta xem điện thị nói, giết người ngồi tù, ta không cần đi!” Cục cưng thật sự hỏi! A! Này a! Tề Lam trảo trảo tóc! Hắn không học luật a! Không quen, nhưng nếu không nói, liền rất hợp cơ hội làm đạo diễn! “Pháp luật con người ngươi không cần tuân thủ. Về phần ma tộc pháp luật chúng ta a! Đều là ma vương mình định mỗi giới, hiện tại ba ba ngươi định. Ta nghĩ có trách nhiệm hình sự cũng sẽ không đem ngươi đưa đến đại lao! Ngươi yên tâm! Này ta dám cam đoan! Làm sao có lão tử đem bảo bối con mình đưa vào đại lao !” “Vậy là tốt rồi! Ngươi có thể nói ba ba ta, ta bởi vì rất đói bụng, mới đem hắn lọt lưới thành con cá lớn cho lọt lưới mà ăn a! Ai kêu hắn không cho ta ăn no ! Mẹ lại vất vả như vậy! Haizzzz –, người ta hảo đáng thương nga! Tiểu bảo bối đau a!”(mèn ơi bé ăn hết đống ma lực của cái cây mà còn đói hả @_@, phàm ăn quá đi a) Ách! Hãn! Phải không? Ngươi là bảo bối may mắn nhất thế giới này! Tề Lam có điểm không ủng hộ, muốn ma tộc bọn họ người nào lúc còn là đứa nhỏ chưa được sinh ra chỉ có thể hấp thu đến thần thụ ma lực, ngươi chẳng những ăn, còn đóng gói để dành nữa a! Còn nói mình đáng thương, rất không có thiên lý! “Ân! Tôi cũng hiểu được.” Tề Lam cắn rứt lương tâm nói!“Ngươi có thể đem ma lực hắn toàn ăn luôn! Một chút cũng không sao! Không ai trách ngươi, dù sao ngươi là tiểu bảo bối ‘Đáng thương’, có phải hay không? Nhỏ như vậy không hiểu chuyện, có thể tha thứ! Tốt lắm, đi thôi đi thôi! Buông tay làm đi? Tôi hai tay hai chân tán thành!” Ân! Lúc này đây, ngươi hẳn là ba tháng, như vậy kế tiếp chính là kỳ hôn mê của ngươi! Đem lực lượng sở hữu dung hối thành mình, chính là mẹ của ngươi đáng thương, tiểu thiên sứ yếu yếu tai ương! “A! Ngươi thật sự quá tốt! Tôi nhất định sẽ không nói cho cẩu cẩu nhà ngươi, ngươi đi rình coi người khác xxoo, ân! Cám ơn ngươi a!” Cục cưng hưng phấn, lại đem Tề Lam dọa choáng váng! A! Thối tiểu tử! Như thế nào có thể uy hiếp, trêu đùa hắn thuần khiết, thiên chân, đáng yêu đại nhân a!( =)) phải thế thôi không không có ai ức hiếp ông, ông bác sỹ a ) [ ông trời a! Trên thế giới như thế nào còn có người không biết xấu hổ như vậy a! Chết cũng không hối cải a! Phát điên! Phát điên! Phát điên! Hắn vẫn ở lại bên bệnh viện kia xem bệnh cho người ta tốt nhất, ít nhất sẽ không cho người ta thấy trò hề hắn hiện tại! Tề: Khinh bỉ! Tôi đây là đáng yêu, nguyên hình lộ được không! Tinh: A! Ha ha! xác thực!] “Tốt lắm! Cho dù ngươi thực xấu, nhưng vắng vẻ người, cũng là thực không lễ phép. Cho nên hiện tại ta sẽ rất nhỏ tâm, lần trước ăn cái quả thực gì, cái thụ kia nói ta hảo thô lỗ, dám chích cho ta một phát, ô ô! Cho nên lần này ta sẽ tận lực cẩn thận, cam đoan không hư hao thân thể của ngươi!, ân! Ta nói nhiều lắm![ hiện tại mới phát hiện! Hãn!] không tốt, về sau nhất định sửa lại! Hắc hắc!” Cục cưng cười, bắt đầu đi hướng Dư Thư,“Như vậy hiện tại ăn cơm!” Ma tướng quân Dư Thư, nghe thấy cục cưng dĩ nhiên là ăn vụng 50% ma lực thần thụ người, lập tức biết mình đã không có phần thắng! Chỉ sợ là đương kim ma vương mình cũng không thể là đối thủ của hắn! Trước còn nghe nói hắn ăn tiền ma vương nửa thành lực lượng, Ngao Mục căn bản là cưng chiều đứa nhỏ này đến điên cuồng rồi! “Ta có thể thấy tâm của ngươi nha!” Cục cưng nháy mắt đến bên người Dư Thư,“Ngươi nói đúng vậy, phụ thân ta thực sủng ta, ha ha! Thế giới này hiện tại đã không ai là đối thủ của ta! Ngươi còn muốn phản kháng sao? Trò chơi bắt đầu! Hiện tại ta cùng ngươi chơi! Hắc hắc……” Dư Thư chỉ cảm thấy trước mắt tím quang chợt lóe, thân thể đã bị đánh sâu vào xuyên thấu, căn bản không có đường sống lẫn phản kháng! Không có khả năng! Hắn không tin! Nhưng cho dù hắn không tin nữa, hắn biết mình vẫn là thua! Ngồi ở hàng Dư Thư, bỗng nhiên đứng lên, đem mọi người trong phòng học làm cho thất kinh, ngay sau đó, chỉ thấy hắn phun ra một ngụm máu tươi! Cắn răng hung hăng xoay người! Trầm Bối Dực cũng bị giáo sư vừa mới xôn xao cứu tỉnh, vừa mở to mắt, chỉ thấy học sinh chuyển trường đầy người là máu âm lãnh hướng hắn đi tới. Ách! Sao lại thế này? Hắn vừa mới không phải hảo hảo sao? Dư Thư trước mặt Trầm Bối Dực ngừng lại, toàn thân tản ra hàn khí, làm cho người trong phòng học không thể di chuyển! “Ngươi, ngươi…… Khụ khụ……! Vì cái gì?” Nước mắt theo ánh mắt Dư Thư xinh đẹp chảy xuống,“Vì cái gì đuổi tận giết tuyệt! Vì cái gì, ta thương hắn như vậy? Vì cái gì……, ngươi, đều là bởi vì ngươi, thật tàn nhẫn!…… Ta nguyền rủa……,….. Khụ khụ…… Ách! Ân ân…… Ngươi, ngươi, ngươi vĩnh viễn…..!” Vô hình trung có người kháp cổ hắn, đã không có ma lực hắn, bất quá là nhận thức xâm lược sơn dương!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro