06 - Mâu thuẫn xuất hiện (H nhỏ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian nhoáng cái chính là hai năm trôi qua, trong thời gian này văn phòng của Tống Minh đã có quy mô nhất định, Chu Phàm cũng sắp tốt nghiệp. Quan hệ của hai người vẫn như lúc ban đầu, Tống Minh mỗi tuần đều sẽ dành ra một ngày ở cùng Chu Phàm, ngày thường vẫn là bề bận công việc, buổi tối thì trở lại nhà Chu Phàm. Mà Chu Phàm không có tinh thần cầu tiến gì, nghĩ lăn lộn ở trường ra được một bằng tốt nghiệp là tốt rồi, không có lớp liền về nhà.

Ban đầu hai người làm xong, đói bụng liền gọi đồ, Chu Phàm đau lòng Tống Minh mệt mỏi đến gầy đi, liền tự mình đăng ký một lớp nấu ăn, mỗi lần Tống Minh trở về làm đủ các món ăn cho hắn. Vì để tình yêu giữa hai người càng thêm hài hòa vui vẻ, Chu Phàm cũng đi đăng ký một lớp yoga cùng một đám nữ nhân học yoga. Cảm nhận được sự nỗ lực của người yêu, Tống Minh chỉ có thể càng thêm ôn nhu đối đãi cậu, tình yêu cũng càng thêm ôn nhu thỉnh thoảng còn có thể giúp Chu Phàm tuốt bắn ra. Mà kèm theo sự ôn nhu, Tống Minh đồng thời còn khống chế dục vọng của hắn, hắn thường ngày làm quen với công việc lãnh đạo cũng là tự mình lập nghiệp, quen nắm giữ tất cả trong tay mình, coi như là trong ôn nhu cũng mang theo cưỡng chế. Hắn thích thu xếp quần áo cho Chu Phàm, nếu như ngày nào đó lúc làm tình Chu Phàm mặc một bộ hắn chưa thấy qua, hắn sẽ cảm giác cả người khó chịu đem quần áo lột ra để cậu mặc quần áo mình mua; trong nhà có thêm cái ghế hắn thấy sẽ muốn ném nó vào nhà kho; ngày nào đó buổi tối Chu Phàm trở về trễ một chút hắn đều phải hỏi rõ xảy ra chuyện gì ngoài ý, phát sinh chuyện gì đều phải sớm báo cho hắn.

Mà Chu Phàm đương nhiên là mọi chuyện đều theo Tống Minh, hơn nữa cậu vốn là trạch cũng lười đi ra ngoài. Chủ động đen tất cả quyền quản lý đều giao cho Tống Minh,thẻ ngân hàng đều giao ra rồi mỗi ngày đều để Tống Minh phát cho cậu tiền tiêu vặt. Vì vậy trong cái nhà này dấu vết củaTống Minh càng ngày càng nhiều, sắp xếp đồ dùng, phong cách trang trí, quần áo treo trong tủ thậm chí còn cả bản than Chu Phàm, vô hình trung đều bị Tống Minh đánh dấu.

Tốt nghiệp xong Tống Minh biết cũng sắp phải chia tay rồi, hắn biết người nhà Chu Phàm vẫn mong muốn cậu về quê làm việc, khác với bình thường, còn buông bỏ công việc dành thời gian mang theo Chu Phàm cùng đi nghỉ phép. Hai người cùng đi rất nhiều nơi, nhìn mỹ cảnh các nơi, ở trên giường khác nhau mà làm tình. Chu Phàm ấn tượng sâu nhất chính là lúc ở trong lều, phía dưới lót túi ngủ vẫn cứng như cũ, Chu Phàm bị đặt ở dưới thân hắn cộm đến đau lưng, Tống Minh ở phía trên cố sức cậu tựa như bị đè nặng vẫn vui vẻ, đêm đó cuối cùng côn thịt cậu muốn bắn đến phát đau nhưng sau cùng cái gì cũng không bắn ra ngoài.

Coi như là nuôi chó, nuôi hai năm cũng có tình cảm. Huống chi trong hai năm qua Tống Minh vẫn luôn có thể cảm nhận được Chu Phàm đối với hắn thuận theo, nỗ lực và yêu, cho dù lúc bắt đầu là vì khoái cảm và trách nhiệm, nhưng thời gian trôi qua, hắn thật sự thích đàn em thanh tú này, thậm chí còn muốn cùng cậu tiếp tục đi tiếp, hắn tin tưởng làm bạn đời của hắn ngoại trừ không thể sinh con, không ai có thể so với Chu Phàm làm tốt hơn.

Tống Minh nhưng thật ra là một người đàn ông rất truyền thống, bạn gái trước kia cùng hắn quen nhau từ năm nhất đại học, tuy rằng hắn bận rộn với công tác sinh viên không có quá nhiều thời gian cùng cô, nhưng tình cảm của hai người rất tốt vẫn không có xung đột gì lớn, thân mật cũng chính là hôn môi ôm một không hề đột phá cái kia phòng tuyến. Vì vật cuối cùng cô ngoại tình muốn cùng hắn chia tay, hắn không cách nào tiếp thu mà tức giận. Cũng chình bởi vậy một đêm kia mới có thể tạo thành sai lầm, nhưng hắn hôm nay rất cảm tạ cái sai lầm kia. Mà nay thời điểm chia ly càng ngày càng gần, Tống Minh cảm thấy trong công việc đều phiền muộn không rõ.

Chu Phàm suy xét thật lâu liền cho Tống Minh một kinh hỉ, cậu từ chối yêu cầu về quê làm việc của người nhà mà ở lại trường thi nghiên cứu sinh, như vậy cậu có thể ở lại bên cạnh Tống Minh.

"Em nói gì?"Tống Minh sắc mặt phức tạp nhìn Chu Phàm. "Em nói, em nghĩ muốn đi học tiếp tục thi nghiên cứu sinh!" Chu Phàm ngẩng đầu kiên quyết đáp lại. "Anh hiểu em, em cũng không thích hợp tiếp tục học lên." Tống Minh nghiêm túc nói, "Ý của người nhà em hợp hơn."

Chu Phàm bĩu môi: "Em không muốn rời khỏi anh mà, vốn anh mỗi ngày đều bận muốn chết."

Tống Minh không đáp lại lời của cậu.

Chu Phàm nóng nảy, nhón chân quàng cổ Tống Minh: "Em không bỏ được anh, một mình anh không ai nấu cơm cho anh, không có người cùng anh làm tình cho anh đè, đáng thương biết bao a." Cậu dùng tay chọt chọt quần Tống Minh, trần trụi ám chỉ.

Tống Minh rốt cục đành chịu nở nụ cười, chủ động ôm lấy Chu Phàm: "Em cũng là đàn ông sao một chút chí khí cũng không có chứ?"

"Ai nói em không có, chí khí của em chính là ở cùng với anh a." Chu Phàm ngọt ngào nói, "Anh không thích em như vậy sao, chỉ thuộc về anh?"

Ánh mắt Tống Minh tối sầm: "Thích." Sau đó liền ôm cậu đến trên giường, nhéo nhéo lỗ tai Chu Phàm, "Sau này nhớ kỹ khi đưa ra loại quyết định lớn như này phải thương lượng trước với anh." Chu Phàm không kịp chờ đợi gật đầu.

"A... Thật thoải mái a... Thật thoải mái... Nhanh lên một chút... Côn thịt lớn..." Không có làm tiền hí gì nhiều, cùng nhau hai năm hai người đối với than thể song phương quen thuộc không thể quen thuộc hơn nữa. Cỡi quần áo Tống Minh liền cắm vào bên trong thân thể Chu Phàm, Chu Phàm phát ra tiếng rên rỉ hưởng thụ.

"Sau này nên gọi anh là gì?" Tống Minh rút côn thịt ra, nhìn ánh mắt của Chu Phàm hỏi.

"Gọi... Tống Minh thôi... Nếu không thì là học trưởng... A chậm một chút... Đừng... Ông xã chậm một chút..." Chu Phàm đáy long thầm vui sướng, trêu chọc đôi chút lại bị Tống Minh thoáng cái sáp đến chỗ sâu nhất giống như búa sắt từng chút từng chút đóng suốt cây đinh.

Trong không khí đều tản ra mùi vị ngọt ngào.

Trong lúc làm tình, Tống Minh đều ôn nhu, thỉnh thoảng sẽ hơi chút thô bạo một chút, nhưng cũng đều là chút mới mẻ thôi. Hắn càng thích ôn nhu xoa cơ thể Chu Phàm. Chu Phàm yêu Tống Minh, dù cho nội tâm cậu cũng không thích ôn nhu làm tình, vẫn làm bộ tràn đầy vui vẻ giả trang thành bộ dạng Tống Minh thích xem.

Sau đó Chu Phàm đi thi nghiên cứu sinh của trường, nghiên cứu sinh học hành rất ít, cậu phần lớn thời gian vẫn là trạch ở nhà, cậu biết Tống Minh kỳ thực đáy lòng không thích cậu ra ngoài cũng vui vẻ để người yêu cao hứng. Cuộc sống trạch nam khiến thân thể cậu càng trắng nõn, mỹ phẩm bảo dưỡng đắt tiền khiến da càng nhẵn nhụi, duy trì lien tục đến bây giờ mông so với người bình thường còn cong hơn, vóc người thon dài không có chút thịt dư. Tài nấu nướng của cậu giờ đây coi là cao siêu, lớp nấu ăn còn mời cậu đến bên đó dạy thay, tuy rằng cậu đã từ chối. Yoga cũng học thật lâu, nên học cũng đều đã học cậu ở nhà có thể tự mình luyện tập. Tống Minh cũng mua luôn hai gian phòng cách vách cùng tầng, sau khi đả thong ba gian phòng, Chu Phàm chủ yếu sinh hoạt ở gian cũ, một gian chủ yếu dùng để làm việc, một gian khác thì mua một đống lớn máy tập thể hình. Tống Minh công tác bận rộn thậm chí ngẫu nhiên còn có thể đi công tác hơn nửa tháng không trở lại, khi đó Chu Phàm chỉ có một người đợi ở nhà, tâm linh tịch mịch có thể thông qua điện thoại giảm bớt, thân thể tịch mịch cũng không có chỗ giải sầu. Về phần đống đồ chơi tình thú gậy xoa bóp các loại cậu că bản cũng không dám mua nữa, vốn định dùng đạo cụ súc ruột cũng bị Tống Minh ném đi, lắp lại một vòi nước trong phòng tắm để tiện cho Chu Phàm tẩy rửa.

Tống Minh vốn muốn công khai quan hệ của bọn họ, lúc đi công tác mang Chu Phàm, thế nhưng Chu Phàm không đồng ý, Tống Minh hiện tại đang trong giai đoạn phát triển, nếu như công khai sự hiện hữu của cậu nhất định sẽ đối với sự nghiệp của Tống Minh sinh ra ảnh hưởng không tốt. Mà ở nhà một mình chờ đợi, Chu Phàm lại càng ngày càng bắt đầu hoài nghi, hoài nghi như vậy có đáng giá hay không, liệu sự tồn tại của mình có sinh ra ảnh hưởng xấu đối với Tống Minh hay không.

Buồn chán chờ đợi, Tống Minh rốt cục đã trở về, tình ái vui sướng có thể cưỡng chế dời đi tất cả suy nghĩ lung tung, Chu Phàm đặc biệt mong muốn Tống Minh có thể thô bạo một chút, thế nhưng cách xa lâu ngày Tống Minh lại càng thêm quý trọng ôn nhu.

Tình sự kết thúc, Tống Minh ôm đầu Chu Phàm nói: "Xin lỗi, để em chờ lâu."

Chu Phàm vừa nghe lời này sẽ khóc, hai mắt đẫm lệ lắc đầu.

Tống Minh bế cậu thật lâu, sắc mặt bình tĩnh nói: "Bọn anh gần đây cùng công ty XX đạt thành sự đồng thuận ban đầu, bọn họ dự định tuyển dụng bọn anh làm đại lý tại Trung quốc, anh có thể còn phải đi công tác một đoạn thời gian để thương thảo kỹ càng chuyện này."

Tống Minh không có tiếp tục nói nữa , Chu Phàm hỏi: "Phải đi bao lâu?"

"Ít nhất ba tháng."

Đáy lòng Chu Phàm khó chịu, lau nước mắt nói: "Chúng ta lại làm đi, lại phải rất lâu mới gặp được."

Lại là một trận tình sự.

Sau đó, Chu Phàm mỗi ngày đều vì Tống Minh biểu diễn tài nấu nướng của mình và thân thể mềm mại, hai người ở trong nhà tròn 3 thiên, Tống Minh vẫn là đi công tác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro