21 - Ngựa gỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian gần đây, Tống Minh đều không để ý đến Chu Phàm, sau khi về nhà liền vào phòng sách. Chu Phàm một mình ở bên ngoài dọn dẹp xong phòng khách hoàn thành xong huấn luyện thường ngày liền quỳ ở cửa phòng sách đáng thương nhìn hắn, hi vọng chủ nhân có thể phân chút ánh mắt cho cậu. Nhưng Tống Minh vẫn hoàn toàn không chú ý đến Chu Phàm, đêm đến liền bảo cậu về nghỉ, ngay cả tiếp xúc tay chân cũng ít đi rất nhiều.

Điều này khiến trong lòng Chu Phàm cực sợ, với cậu mà nói Tống Minh chính là toàn bộ thế giới của cậu, nhưng Tống Minh đột nhiên không để ý tới cậu tựa như lập tức muốn vứt bỏ cậu vậy.

'Chủ nhân có phải có người mới không cần mình nữa', suy nghĩ này không ngừng giày vò Chu Phàm từng giây từng phút.

Tống Minh đã quen với tay nghề của Chu Phàm, thường xuyên để cậu đến công ty đưa cơm, cái này khiến đáy lòng Chu Phàm có chút an ủi: Có lẻ chí ít nhìn trên việc mình có thể làm đồ ăn hợp khẩu vị của chủ nhân, sẽ không lập tức vứt bỏ mình. Nhưng khiến Chu Phàm sợ hãi hơn nữa là, cậu nghĩ rằng cậu đối với Tống Minh mà nói tựa như chỉ có hữu dụng như đầu bếp, bảo mẫu, Tống Minh cũng đã lâu không đùa bỡn cơ thể cậu, ngẫu nhiên phóng thích cũng là đơn giản cắm vào, mặc kệ là trong thân thể hay là dùng miệng, tựa như không hề có hứng thú với cậu.

Chu Phàm muốn biết Tống Minh ở trong phòng sách xem cái gì, thế nhưng không có được sự đồng ý của Tống Minh, cậu không dám nhìn tới phòng sách của hắn. Bình thường lúc ở nhà, cậu sẽ nhịn không được đi trêu chọc Tống Minh, tỉ như bắt đầu từ chân chậm rãi khẽ hôn, liếm thẳng đến đùi hoặc đưa lưng về phía Tống Minh dùng dâm huyệt cọ thân thể của hắn, muốn khơi mào dục vọng của Tống Minh, cho dù là trách phạt cậu tự tiện hành động cũng muốn đạt được, thế nhưng Tống Minh vẫn cứ thế không có phản ứng quá lớn, coi như tình dục đến cũng là trút ra trong miệng cậu.

Bạn hợp tác cùng nhân viên của Tống Minh đều cơ bản biết bọn cậu là cặp đôi đồng tính hoặc nói Tống Minh nuôi cậu, ngẫu nhiên cũng sẽ ác ý trêu chọc cậu, cậu trước kia đều chỉ ngượng ngùng cười cười không đáp lại, mấy ngày nay cũng sẽ lòng vòng dẫn nhân viên về trò chuyện xã giao tiếp ngày thường về Tống Minh, những đồng nghiệp kia đều đã thành tinh tự nhiên sẽ cố ý nói vài lời lập lờ nước đôi, điều này cũng khiến Chu Phàm sầu lo thêm.

Trong phòng khách, Chu Phàm cõi lòng đầy tâm sự đứng ngồi không yên, Tống Minh nhìn cậu một chút nói: "Đừng nghe ngóng linh tinh, tôi nếu không cần cậu nữa sẽ trực tiếp nói với cậu."

Chu Phàm lấy dũng khí hỏi: "Kia, chủ nhân chủ nhân vì sao. . ."

"Ừm?"

"Chủ nhân vì sao cũng không đùa bỡn chó cái ti tiện nữa?"

Tống Minh nhìn cũng không nhìn cậu: "Cậu cũng không phải loại đồ gì tốt, chơi nhiều năm như thế sớm nên chơi chán rồi."

Chu Phàm gấp đến độ sắp khóc, cậu bò qua ôm lấy chân Tống Minh chân: "Chủ nhân. . . Chủ nhân. . . Chó cái ti tirjn cái gì cũng có thể làm. . . Chủ nhân hãy tin tưởng chó cái ti tiện. . ."

Tống Minh lãnh đạm 'A' một tiếng hỏi: "Đưa cậu cho người khác thao thì sao, nói không chừng người khác thấy cậu đủ ti tiện, đủ lăng lơ, thao thoải mái sẽ còn dễ nói một chút."

Chu Phàm cúi đầu, lại nói: "Chó cái ti tiện. . . Là của chủ nhân. . . Chỉ là của chủ nhân. . ."

"Không muốn sao?" Tống Minh nâng cằm Chu Phàm lên ép hỏi.

Chu Phàm nhìn ánh mắt của Tống Minh sợ hãi dựa vào thân thể hắn: "Chủ nhân đương nhiên muốn thế nào đều có thể, chó cái ti tiện. . . Muốn biết chủ nhân còn muốn chó cái ti tiện sao?"

Tống Minh đẩy cậu ra: "Đương nhiên là không muốn" nhìn vẻ mặt lo lắng của Chu Phàm, Tống Minh lại cười, "Cậu cho rằng mình là cái thứ gì hấp dẫn người khác sao."

"Chỉ cần chủ nhân chịu muốn chó cái ti tiện liền tốt. . . Không cần vứt bỏ. . ."

Tống Minh mang bịt mắt lên cho Chu Phàm rồi lấy ra một túi vớ tình thú, vớ kia là mở ra vừa vặn đem dương vật cùng dâm huyệt của Chu Phàm đều lộ ra, tiếp đó lấy giang tắc nhét vào miệng dâm huyệt của cậu, liền nắm xích dắt Chu Phàm vào phòng sách. Bị bịt mắt ngăn cản tầm nhìn, Chu Phàm chỉ có thể va va chạm chạm cảm nhận phương hướng của Tống Minh mà bò, sau đó Tống Minh vỗ vỗ mông cậu bảo cậu quỳ nằm sấp bày đúng tư thế. Trong bóng đêm Chu Phàm không biết chủ nhân muốn làm gì, trong lòng vừa mong chờ chuyện sắp xảy ra lại sợ chủ nhân thật sự đưa cậu cho người khác.

"Mở chân ra. . . Cong người về trước. . ." Tống Minh không nhanh không chậm ra lệnh, giơ chân lên, ngón chân xoay quanh trong hậu huyệt đã sớm ướt của Chu Phàm, ngẫu nhiên dùng sức ấn thịt mềm, chất lỏng dâm mỹ theo chân Tống Minh chảy ra, "Nhóc lẳng lơ thật lâu không có bị thao, nhanh như thế liền không chờ nỗi kịp đã phát tao."

"Ừm. . . Chủ nhân. . . Chủ nhân đừng không cần chó cái ti tiện. . ." Chu Phàm miễn cưỡng duy trì tốt tư thế, thân thể lắc lư theo động tác ra vào của chân Tống Minh, lại không dám làm ra động tác quá lớn, ngón chân Tống Minh ra vào như lướt qua, rõ ràng đụng đến tuyến tiền liệt nhưng lại cố ý lui về, dục vọng kích thích đến nửa liền dừng khiến cậu cực kỳ khó chịu.

Cạch một tiếng, con mắt bị che kín của Chu Phàm cũng có thể cảm nhận được tia sáng mãnh liệt đột nhiên xuất hiện, trong phòng đặt camera cùng một khung ngựa gỗ, Tống Minh đi đến trước camera chỉnh thông số, để lại Chu Phàm bị ném xuống, đáy lòng tức sợ hãi vừa chờ mong.

"Chủ nhân. . ." Chờ thật lâu, Chu Phàm sắp duy trì không nỗi tư thế, thử kêu.

"Ừm, bò về phía trước đi."

Chu Phàm nghe lời bò về phía trước, ước chừng khoảng mười mét liền bị ngựa gỗ chặn lại, mệnh lệnh của Tống Minh lại truyền tới.

"Liếm nó."

Chu Phàm quỳ, từ dưới đáy liếm lên, tiếp đó dần dần cong thân thể lên, lúc vừa chạm đến nó liền đại khái đoán được nó là gì, ngựa gỗ không cao lắm, lúc Chu Phàm đứng lên, rất dễ dàng liền liếm đến đỉnh, đương nhiên cũng bao gồm cây dương vật giả sắp dùng trên người cậu kia.

"Vẻ mặt dâm tiện chút, ngửa đầu bắt đầu liếm từ dưới."

Chu Phàm thế là lại bắt đầu ngửa đầu liếm láp, nước bọt không chịu khống chế chảy ra, từ mặt dưới dương vật giả bắt đầu liếm lên càng cảm nhận rõ hơn kích thước của nó to dài bao nhiêu, bên ngoài lồi lõm không bằng phẳng, nghĩ đến thứ đồ chơi này lập tức sẽ dùng trên người mình, có một trận hoảng sợ lại nuốt ngụm nước miếng "Thích không, lập tức liền muốn bị thao." Đang cầm camera, tiếng Tống Minh trầm thấp vang lên, Chu Phàm khẽ gật đầu với hướng âm thanh truyền đến: "Thích."

"To hơn chút."

"Chó cái ti tiện thích bị thao, cảm ơn chủ nhân ban thưởng."

"Leo đi lên, nuốt cây gậy thịt lớn kia vào đi."

Mông Chu Phàm cọ xát chỗ quy đầu của gậy xoa bóp, tiếp đó thân thể kẹp lấy đỉnh gậy xoa bóp, đỉnh hơi mảnh, tiến vào rất dễ dàng, được một nửa chiều dài liền cảm thấy khó khăn, miệng dâm huyệt cơ hồ bị căng đến mức lớn nhất. Chu Phàm cầu cứu về phía Tống Minh: "Chủ nhân. . ."

"Tiếp tục a, đừng ngừng." Tống Minh tiếp tục ra lệnh, "Nằm lên trên, tay cầm lên trên tay vịn."

Chu Phàm bèn dùng tư thế bị cắm vào nằm lên trên ngựa gỗ, tay nắm chặt tay vịn liền dễ dàng cảm nhận được hai bên tay cầm đều có một cái vòng, cậu thử đưa tay nắm chặt vòng.

"Ừm. . . Đúng rồi, vươn tay vào đi, cảm nhận được cái nút bên trong không, thân thể nghiêng về phía trước, đem cái nút kéo xuống."

Động tác này có chút khó khăn, chiều dài của ngựa gỗ khiến Chu Phàm chỉ có rời khỏi gậy xoa bóp hướng về phần đầu ở trước mới có thể nắm đến, miệng cắn vòng, liếm một vòng rồi xác định được vị trí cái nút rồi kéo xuống, một tiếng đinh, hai tay Chu Phàm liền bị cố định trên ngựa gỗ.

Làm xong Chu Phàm lại lui người về ngồi trên dương vật giả, hai tay bị trói khiến cậu càng có cảm giác bị đối đãi tàn nhẫn mà xem nhẹ cảm nhận của mình, cậu nhìn về phía Tống Minh lộ ra ánh mắt mong chờ, cầu khen ngợi.

"Không tệ." Tống Minh không keo kiệt khen ngợi, không chút lưu tình nào mở chốt của ngựa gỗ.

Ngựa gỗ bất ngờ nâng lên, dương vật giả lạnh băng không lưu tình đâm vào cửa huyệt.

"Sắp đâm tới. . . Đâm tới. . . A a!" Dương vật giả vẫn không thể hoàn toàn tiến vào, Chu Phàm đỏ bừng cả mặt, dụng cụ thô to nhét đầy dâm huyệt, cảm giác chướng bụng khiến cậu cảm thấy hết sức thống khổ, lại xen lẫn khoái cảm tự ngược.

Gậy thịt lớn không có chút quy tắc nào ra vào, khi thì giống như đóng cọc liều mạng va chạm dâm huyệt của Chu Phàm, rất có khí thế không đâm xuyên dâm huyệt thì không dừng, dâm huyệt vốn còn chút chặt dưới cử động ra vào thô bạo của gậy thịt lớn đều bị thao lỏng, dâm thủy văng khắp nơi. Hai tay Chu Phàm bị còng lại, thân thể bị gậy thịt lớn khống chế, thân thể sắp bị cắm đến bay lên trời, hai tay lại bị còng lại vững vàng giữ lấy, siết ra một vết đỏ; khi thì lại ra vào chậm rãi ôn nhu, khiến thân thể bị đỗi đãi thô bạo cảm thấy đói khát.

"Thao chết em. . . Thao lỗ đít em nở hoa. . . Chó cái ti tiện muốn được tinh dịch rót đầy lỗ đít. . . Nhúc nhích trong mông đều có thể phun ra tinh dịch. . ."

Sau khi đối đãi thô bạo một lúc lâu, đối đãi ôn nhu khiến Chu Phàm thậm chí nhịn không được, thân thể đong đưa điều khiển ngựa gỗ như hùa theo cử động ra vào của gậy thịt lớn, sau khi cậu ngồi xuống phía dưới nghỉ ngơi hồi lâu, ngựa gỗ lại như vừa lúc đang chờ đợi cơ hội này, dốc sức chuyển động mạnh.

"A a a. . . Không được, dâm huyệt sắp bị thao lật. . . Sắp bị chơi hỏng. . ."

Dâm huyệt của Chu Phàm phun ra từng đợt dâm thủy, âm hành cũng bắn ra tinh dịch màu trắng. Ngựa gỗ nhưng vẫn không biết mệt, không ngừng vlay động, gậy thịt lớn không chút lưu tình ngay ngắn cắm vào, trong tiếng ba ba ba dâm mỹ còn có tiếng rên rỉ sung sướng cùng đau đớn cực hạn của Chu Phàm. Cậu thậm chí bị thao đến khóc, ôm cổ ngựa từng chút từng chút bị điều khiển.

Trong ruột một mảnh nóng bỏng, dâm huyệt bị ép động không chút lưu tình, sau đó lại bị lực lớn ép tới. . . Nước bọt của Chu Phàm căn bản không khống chế được, từ khóe miệng chảy thẳng đến trên đầu vú. Khoái cảm sắp bức điên cậu rồi, hai chân kẹp chặt lấy thân ngựa, cả người chỉ có thể đong đưa lay động theo ngựa gỗ, trong lỗ đít lại lần nữa bị thao đến cao trào, dịch ruột non một đợt lại một đợt thấm ướt ngựa gỗ. Gậy thịt lớn còn đang đâm rút chẳng biết thời gian, dâm huyệt bị sử dụng quá độ cao trào mấy lần qua đi đau đớn càng ngày càng rõ ràng, tất chân màu đen đều bị kéo rách như sợi dây mảnh lượn quanh trên thân.

"A a a. . . Sắp bị thao chết. . . Chủ nhân. . ." Chu Phàm nước mắt đầy mặt, cậu giãy dụa hướng Tống Minh cầu cứu.

"Thích không?"

"A a a. . . Thích. . . Chó cái ti tiện thích bị lấp đầy. . . Bị chủ nhân bắn đầy một bụng tinh dịch. . . Như mang thai vậy. . ."

Ngựa gỗ ngừng lại, Chu Phàm lung lay thân thể treo trên mặt đất, hai tay còn bị còng lại ấn ra từng dấu vết tàn nhẫn. Tống Minh đem camera tới gần Chu Phàm, bảo Chu Phàm liếm sạch sẽ dâm thủy cùng tinh dịch cậu lưu lại trên ngựa gỗ, cuối cùng dừng lại trên gương mặt khóc lóc phủ đầy dịch lỏng kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro