Chương 8: Tiểu lang ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều, em trai Quý Quân Quý Ngạn Hi đến.

Quý Ngạn Hi vừa tròn 18 tuổi, là giống đực có thiên phú cao nhất ở Quý gia trong thế hệ này, cũng là sinh viên năm nhất của học viện quân sự hàng đầu ở đế quốc lam tinh.

Ở đế quốc không thiếu những gia tộc như Quý gia, số người đông đảo, vì 1/100 khả năng gặp được giống cái cấp A, mỗi năm đều sẽ chọn một đứa trẻ 6-10 từ trong tộc đến "Thần Hi" làm giống đực cộng sinh.

Mà Quý Quân chính là người được chọn vào năm đó.

Nếu giống cái làm bạn với Quý Quân thức tỉnh thiên phú cấp A trở lên, thì sẽ thông qua Quý Quân làm giống cái kia nhanh chóng tiếp nhận giống đực cấp A khác trong tộc, vì tạo cơ hội dựng dục đời sau.

Nếu giống cái là cấp A, bọn họ tất nhiên sẽ không lỗ vốn!

Vừa lúc hưởng ké chút vinh quang.

Đưa tất cả giống đực cấp A trẻ tuổi còn độc thân đủ điều kiện đến bên cạnh giống cái.

Có Quý Quân, giống cái sẽ càng dễ tiếp nhận các anh em Quý Quân.

Hậu quả của việc này mang lại là: thông thường trượng phu bên người một giống cái, 2/3 đến từ gia tộc của ba giống đực cộng sinh.

Mà các giống đực cộng sinh, 90% đều đến từ các gia tộc lớn ở 10 tinh hệ.

Nói cách khác, giống cái bị coi như tài nguyên, bị các quý tộc khống chế trong tay.

Chỉ có giống cái có thiên phú dưới cấp C, mới bị đưa đến thế giới bình dân.

Nói trắng ra, tất cả đều vì sinh sản.

Các quý tộc đương nhiên muốn đời sau có gien cường đại.

Dưới quy tắc ngầm khôn sống mống chết, phần lớn giống cái cấp A đều ra đời từ các gia đình quý tộc.

Trong gia đình bình thường xuất hiện giống cái đẳng cấp cao gần như là không có khả năng.

Mặc dù đế quốc gom tất cả giống cái về một chỗ, nhưng cũng không ngăn người nhà thăm, vậy nên sinh ra hiện tượng giống cái trong các gia tộc luôn được cưng chiều từ nhỏ.

Từ đó làm tính cách nhóm giống cái càng ngày càng kiêu ngạo, mà đế quốc lại rất khoan dung các giống cái ở nhiều phương diện —— không cần học tri thức quá cao, cũng không cần giá trị quá vũ lực quá mạnh.

Đến bây giờ, nhóm giống cái dần dần biến thành bình hoa không não.

Quý Ngạn Hi là một thiếu niên cao lớn, nhìn qua cao trên 2m, tóc đen mắt đen như Quý Quân, gương mặt anh tuấn, lúc đến còn mặc đồng phục trường quân đội, đồng phục bao lấy thân thể rắn chắc, hai chân thẳng tắp hữu lực, dưới chân mang ủng, cả người tỏa ra hormone giống đực.

Nhìn qua rất giống người nghiêm chỉnh, nếu như không tính ngữ khí khẩn trương kia.

"Anh, giống cái của em —— á, em đang nói Thời Dĩ Thiên —— y, y thật sự đồng ý sao? Hai bọn em còn chưa gặp lần nào......"

Quý Ngạn Hi nhìn lỗ tai không thể thu về trên đầu anh mình, cố khắc chế khẩn trương, lắp bắp hỏi.

Trên đường đến cậu đã xem qua video phát sóng trực tiếp kỳ động dục của Thời Dĩ Thiên trên Tinh Võng.

Thời Dĩ Thiên cũng là tóc đen mắt đen, chỉ điểm này thôi đã khiến Quý Ngạn Hi vô cùng thích.

Quý Quân nói: "Anh sẽ đưa em đi gặp Dĩ Thiên, em nhất định phải cẩn thận, đừng làm em ấy bị thương."

"Em mặc thế này được chứ? Y có thích quân trang không? Hay giờ em đi thay bộ khác?"

Chris ở một bên trào phúng nói: "Cậu nghĩ nhiều rồi, đằng nào cũng cởi sạch. Trước khi tới tắm rửa sạch sẽ chưa? Bảo bảo của chúng tôi không thích giống đực ở dơ đâu đó."

"Tắm rồi!"

Một câu của hắn làm mặt Quý Ngạn Hi đỏ bừng.

Ở trường quân đội gần như đều là giống đực, chỉ có một ít thầy giáo giống cái lớn tuổi, trừ thư phụ và nhóm giống cái trong nhà, Quý Ngạn Hi chưa từng nhìn thấy giống cái khác.

Lần đầu gặp mặt, đã phải làm làm với Thời Dĩ Thiên, cho dù thân là giống đực cấp SS, Quý Ngạn Hi cũng cực kỳ khẩn trương.

"Đi theo anh." Quý Quân đi trước dẫn đường, hai người một trước một sau vào phòng Thời Dĩ Thiên.

Để không khiến Quý Ngạn Hi mất tự nhiên, Chris không có đi theo.

Vừa vào cửa, Quý Ngạn Hi liền cảm giác được một cổ tin tức tố nồng đậm.

Như một loài thực vật dựa vào mùi hương để bắt giữ con mồi, biết rõ nó xinh đẹp rồi lại nguy hiểm, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện nhào vào.

Trong không khí có mùi hoa nhàn nhạt, ngọt ngào thấm người, nhưng đợi khi người muốn ngửi nhiều hơn, mùi hoa kia lại dần tan đi, đến khi người cho rằng không thể ngửi được, nó lại nghịch ngợm xuất hiện.

Thời Dĩ Thiên bị tình dục tra tấn vài tiếng đồng hồ, giữa đường cũng có dùng dụng cụ tự an ủi, nhưng vẫn không đủ.

Vì để tránh tình cảnh Quý Quân và Chris không nhịn được, Kier cấm hai người vào phòng.

Thời Dĩ Thiên vừa thấy Quý Quân, hốc mắt lập tức đỏ lên, y bọc thảm mỏng, xụi lơ trên giường, dùng ánh mắt lên án nhìn Quý Quân.

Nhưng trong miệng lại kiều mị kêu tên hắn: "A...... Ưm...... Mau đến đây......"

Y trực tiếp xem nhẹ Quý Ngạn Hi bên cạnh Quý Quân.

Quý Quân nửa quỳ lên giường, cúi người hôn Thời Dĩ Thiên, Thời Dĩ Thiên gấp gáp đáp lại, cánh tay gắt gao vòng qua cổ Quý Quân.

Thời Dĩ Thiên chủ động vói đầu lưỡi vào miệng Quý Quân, giây tiếp theo liền bị Quý Quân hút lấy, đầu lưỡi mềm mại bị đùa bỡn, liếm láp, hơi thở mãnh liệt giống đực bao vây lấy Thời Dĩ Thiên, làm hai cái miệng nhỏ dưới thân mấp máy co rút, chảy ra dâm dịch.

Mùi hương trong không khí bỗng nùng lên, như là một loại rượu ngon, khiến người mê say.

Quý Ngạn Hi nhìn bọn họ hôn môi, lại bị tin tức tố Thời Dĩ Thiên vây quanh, làm cậu mặt đỏ tai hồng, dương vật cũng đứng thẳng, dưới quần căng thành một lều trại nhỏ.

Quý Quân gian nan tách ra, trấn an hôn hôn trán y, "Đây là em trai anh Quý Ngạn Hi, bảo bảo, đừng sợ, anh sẽ vẫn luôn ở cạnh em."

Hắn ôm lấy Thời Dĩ Thiên từ phía sau, để Thời Dĩ Thiên dựa vào ngực mình, tách ra hai chân y, hai ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa âm đế, rồi cắm vào thư huyệt y.

"A...... Còn muốn......" Thời Dĩ Thiên hơi hơi ngẩng đầu, một bên nghiêng ra sau gặm cổ Quý Quân, một bên thở hổn hển, "Muốn côn thịt lớn......"

Hô hấp Quý Quân dần dồn dập, hắn nhẫn nại đến trán nổi gân xanh, nhìn thoáng qua Quý Ngạn Hi, cắn răng nói: "Còn chờ gì nữa? Nhanh lên!"

Quý Ngạn Hi nghe vậy giật mình, luống cuống cởi quân trang, lộ ra tám khối cơ bụng hoàn mỹ, còn có dương vật lớn khiến người kinh hãi.

Quý Ngạn Hi kích động bò lên giường, quỳ gối giữa hai chân Thời Dĩ Thiên, cầm dương vật cắm vào thư huyệt, nhưng vì khuyết thiếu kinh nghiệm, quy đầu lập tức trượt qua một bên.

"Ưm....." Thời Dĩ Thiên theo bản năng rên rỉ, nhưng y cũng không quay đầu nhìn Quý Ngạn Hi, vẫn tiếp tục hôn môi với Quý Quân.

Dù thế vẫn làm Quý Ngạn Hi thoải mái kêu một tiếng.

Quý Ngạn Hi hít sâu một hơi, cuối cùng vào lần thứ hai cũng đem quy đầu cắm vào thư huyệt.

Tiểu huyệt hút đến da đầu Quý Ngạn Hi tê dại, suýt nữa thì không quỳ nỗi.

Dừng chốc lát, Quý Ngạn Hi thẳng eo, đem nguyên cây dương vật cắm vào.

"A......!"

Quý Ngạn Hi thoải mái kêu lên, giây tiếp theo thế nhưng biến thành một con sói trắng lớn.

"Quý Ngạn Hi!!" Quý Quân cả giận nói.

Sói lớn ghé nửa người lên Thời Dĩ Thiên, phát ra thanh âm ủy khuất lại hổ thẹn.

"Xin, xin lỗi, em không nhịn được, đã, đã bắn, em bảo đảm lần sau sẽ không thế nữa! Dĩ Thiên em tin tưởng anh, anh rất lợi hại!"

Thời Dĩ Thiên "Phụt" cười ra tiếng.

Y vốn có chút không thể tiếp thu việc làm tình với một giống đực xa lạ, cả nhìn cũng không muốn nhìn mặt đối phương, không nghĩ đến thiếu niên này lại đáng yêu như vậy.

Thời Dĩ Thiên quay đầu lại nhìn sói lớn trước mặt, khá giống với bản thể Quý Quân, đều là màu xám bạc, nhưng lỗ tai lại là màu trắng.

Quý Ngạn Hi biến thành lang tộc không giống với Thuỵ Nặc biến thành điệp tộc lúc trước, Quý Ngạn Hi còn có ý thức, cậu chỉ do quá kích động không khống chế được, chờ cậu bình tĩnh lại là có thể biến trở về.

Sói lớn lúc này gục lỗ tai, đứng lên, cúi đầu mắt trông mong nhìn Thời Dĩ Thiên, khẩn cầu y tha thứ.

Nếu bỏ qua hình dáng con người chỉ nhìn dạng sói mà nói, Thời Dĩ Thiên cảm thấy cậu thật sự rất đáng yêu.

Cũng có thể là do y trời sinh đã không có sức chống cự với động vật xù xù lông.

Thời Dĩ Thiên giơ tay xoa xoa lỗ tai sói lớn, cười nói: "Tôi tin cậu, tiểu lang."

Sói lớn tức khắc mở to hai mắt, "Anh không nhỏ! Nếu so ra anh còn lớn hơn em hai tuổi đó, không được kêu anh là tiểu lang! Anh muốn để em cảm thụ một chút anh lớn hay không lớn!"

Quý Ngạn Hi giây tiếp theo biến về hình người, dương vật vừa bắn giờ đã đứng thẳng, cậu cầm đùi Thời Dĩ Thiên, động thân cắm vào.

Thịt trụ làm thư huyệt căng ra, phình lên, Thời Dĩ Thiên phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, cảm giác tê dại làm y kích thích đến ngón chân đều cuộn tròn.

Tầng tầng thịt mềm bao lấy dương vật, tựa như vô số xúc tua không ngừng mút vào.

Da đầu Quý Ngạn Hi tê dại, cảm thấy dương vật mình như bị ăn luôn, còn chưa bắt đầu động động, cậu cũng đã muốn cao trào.

Lần này nhất định không thể bắn nhanh thế nữa.

Quý Ngạn Hi nỗ lực nhịn xuống, thong thả rút ra, mãi đến chỉ còn quy đầu còn ở trong thư huyệt, mới hung hăng đâm vào.

Quá thoải mái.

Thư huyệt Thời Dĩ Thiên sớm đã chảy dâm thủy tràn lan, làm nơi hai người giao hợp ướt dầm dề.

Cuối cùng cũng ăn được côn thịt lớn.

Thời Dĩ Thiên bị dục vọng kích đến tràn ra nước mắt, trong miệng đứt khoảng rên rỉ.

"Tiểu lang...... Thật nóng......"

Quý Ngạn Hi một mặt thở hổn hển, hung tợn nhìn chằm chằm Thời Dĩ Thiên: "Nói, không được gọi anh là, tiểu lang!"

Thời Dĩ Thiên hai mắt mê ly, củng eo về phía Quý Ngạn Hi, "Tiểu lang...... A ha...... Nhưng tôi thích tiểu lang......"

Ý trong lời Thời Dĩ Thiên là thích hình sói Quý Ngạn Hi, nhưng khi vào tai Quý Ngạn Hi, lại trở thành thuốc kích thích nhất, làm côn thịt chôn sâu trong cơ thể Thời Dĩ Thiên trướng lớn một vòng, eo thon điên cuồng đĩnh động, mỗi lần thọc vào rút ra đều mang theo phần lớn dâm dịch.

"A a a...... Chậm một chút...... Tiểu lang...... Ô...... Chịu không nổi......"

Tốc độ như vậy khiến Thời Dĩ Thiên vô pháp thừa nhận.

Y mất kìm chế mà phun nước, dương vật cũng bắn ra.

Quý Ngạn Hi còn đang nhanh chóng thọc vào rút ra, thở hổn hển hỏi: "Anh lớn hay không lớn?"

Thời Dĩ Thiên lâm vào trạng thái liên tục cao trào, "Ha a...... Lớn......"

Quý Ngạn Hi cố chấp truy vấn: "Anh và anh hai ai lớn hơn?"

Quý Quân ở một bên vô ngữ trừng mắt nhìn cậu, thật là một thằng nhóc.

Quý Ngạn Hi hung hăng nghiền nát chỗ sâu trong thư huyệt Thời Dĩ Thiên, khoái cảm quá mãnh liệt, làm Thời Dĩ Thiên khóc ra.

"Từ bỏ...... Quá kích thích......"

Quý Ngạn Hi không định tha cho y, cậu cố ý lộ ra hai lỗ tai màu trắng xù lông, cúi đầu đến gần lòng bàn tay Dĩ Thiên, dùng lỗ tai cọ xát y.

"Nói đi mà, Dĩ Thiên."

Ngón tay thon dài Thời Dĩ Thiên theo bản năng bắt lấy lỗ tai xù xù lông, khóc nức nở nói: "...... Tiểu lang, tiểu lang lớn......"

Tác gia có lời muốn nói:

Thiếu chút nữa lại ngủ quên, thời tiết thật lạnh, mọi người chú ý giữ ấm nga.

Còn có cầu cmt ~ hắc hắc ~ cảm ơn mọi người thích!!!

Editor: Manh công thật manh quá đi(●♡∀♡). Có ai bán loại mặt hàng này không, cho yêm một tá!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro