Chương 5-A

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương thứ năm thứ nhất

Bị một trận tiếng nước chảy đánh thức, mở mắt nhìn bên cạnh không thấy Phương Nguyên Tùng. Nhìn cửa phòng tắm đang đóng lại, y biết hắn đang tắm.Cao Vũ lập tức nghiến răng nghiến lợi tỏ thái độ với cửa phòng tắm, tính mắng chửi Phương Nguyên Tùng nhưng vừa mở miệng lại phát hiện cái miệng rất đau, cổ họng càng rát, nóng vô cùng, biểu cảm trên khuôn mặt càng trở lên căm hận hơn.

Cao Vũ tức đến nghiến răng nghiến lợi thầm than miệng đau quá! Nhất định là tối hôm qua giúp lão dâm ma kia khẩu giao, cái miệng nhỏ bị lộng thương rồi, lão dâm ma cái kia to như vậy, lại dùng sức sáp cái miệng của y, không bị thương mới là lạ! Cũng không biết cái miệng nhỏ xinh đẹp của y có bị biến dạng hay không?

Lão biến thái kia kể từ tuần trước ép y giúp hắn khẩu giao liền như bị nghiện, mỗi ngày đều ép y khẩu giao cho hắn, hại cái miệng của y ngày ngày phải chịu giày xéo.Mặc dù cái mông nhỏ phía dưới tạm thời an toàn, nhưng cái miệng nhỏ phía trên rất thảm a, Phương Nguyên Tùng thật không phải là một tên biến thái bình thường, ngày ngày ép y khẩu giao, mỗi lần còn ép y uống tinh dịch của hắn, hại y lúc nào miệng cũng đầy mùi tinh dịch, lão biến thái kia căn bản muốn y không có biện pháp ăn cơm, nghĩ đến lại muốn nôn.

Con mẹ nó, một ngày nào đó y nhất định phải đem nỗi nhục hiện tại trả lại gấp vạn lần cho lão súc sinh Phương Nguyên Tùng, để cho hắn sống không bằng chết, so với mười tám tầng Địa Ngục còn thảm hơn! Bất quá, trước hết phải nghĩ cách thoát khỏi lão biến thái này, mới có thể nói đến chuyện báo thù.

Cao Vũ oán hận đánh xuống gối của Nguyên Tùng, trước mắt tình huống của y rất thảm, chạy trốn là con đường sống duy nhất, nếu không y sớm muộn cũng bị Phương Nguyên Tùng hành hạ chết, hơn nữa sẽ chết kiểu rất hạ lưu, nhất định là bị làm đến chết. Nếu như lúc này Tiểu Lam cùng Viên Viên có thể tới cứu y thì thật tốt, lão ca ca chết tiệt kia y cũng không hi vọng gì nữa.

"Ngươi đã tỉnh." Cao Vũ đang cau mày trầm tư nghĩ biện pháp chạy trốn,tiếng nước chảy trong phòng tắm đã ngừng từ khi nào, Phương Nguyên Tùng thoải mái đi ra.

Nghe được tiếng Phương Nguyên Tùng, Cao Vũ lập tức giương mắt lên, phát hiện Phương Nguyên Tùng đi tới trước giường, toàn thân chỉ quấn một chiếc khăn tắm, để lộ da thịt cường tráng bền chắc, những giọt nước từ mát tóc ướt vô tình rơi xuống làn da màu đồng cổ. Phương Nguyên Tùng mặc dù đã hơn ba mươi tuổi, tuy nhiên bảo dưỡng thân thể vô cùng tốt, so với những tiểu tử trẻ tuổi hấp dẫn hơn vạn phần, cơ thể hoàn mỹ không có một vết sẹo lồi cùng vóc người hoàng kim có thể khiến tất cả nữ nhân đều mê say.

Cao Vũ ngẩn người ngắm nghía cơ thể Phương Nguyên Tùng, đối với hắn càng hận. Đáng ghét, ông trời thật là không công bằng, tại sao lại cho loại người biến thái kia vóc dáng hoàn mỹ như vậy, thật là phí của trời, tại sao y lại không được như hắn. Trời mới biết y nằm mộng cũng muốn có một giống như vậy, y bởi vì lớn lên quá đơn bạc luôn bị nữ sinh chê cười, nói hắn là tiểu bạch kiểm. Mặc dù y có cùng Viên Viên, Tiểu Lam đi phòng tập thể thao rèn luyện, nhưng làm sao cũng không nặn ra một khối thịt , thật là tức chết.

Cao Vũ không cam lòng hừ một tiếng, mới hướng Phương Nguyên Tùng nói:

"Chủ nhân, buổi sáng tốt lành"Phương lão biến thái, muốn y biết điều một chút làm một hiểu đầy tớ thủ tiết, nếu như không ngoan sẽ cho y ăn "Sảng méo mó" . Mẹ kiếp , một ngày nào đó y cũng muốn để cho Phương Nguyên Tùng làm đầy tớ, đem hắn làm đến chết.

" tiểu nô lệ, cũng đã xế chiều. Thật là một đầy tớ hết ăn lại nằm, mỗi ngày đến xế chiều mới tỉnh ngủ." Phương Nguyên Tùng không khen ngợi Cao Vũ "biết điều", còn không khách khí mắng.

Cao Vũ giận đến thiếu chút nữa mở miệng mắng người , lời hắn nói còn là tiếng người không? Nếu như không phải hắn mỗi ngày hành hạ y đến quá nửa đêm, thấy y mệt mỏi gần chết cũng không cho ngủ, thì y làm sao ngủ đến quá trưa?

Cao Vũ mặc dù tức chết, cũng là giận mà không dám nói gì, y rất rõ hiện tại đối đầu với Phương Nguyên Tùng tuyệt đối không có chỗ tốt, y cũng không ngu đến mức tự tìm đường chết, miệng nhỏ cùng với cúc hoa của hắn còn đang đau đây.

Cao Vũ nghĩ xong, ngước mắt lên nhìn liền phát hiện Phương Nguyên Tùng đi tới tủ treo quần áo, vừa mở cửa tủ liền giật phăng khăn tắm, toàn bộ phần thân dưới của hắn lộ ra ngay trước mắt y, mặt y lập tức đỏ bừng. Thật không biết xấu hổ, không nói một tiếng nào đã tự nhiên khỏa thân, cái kia xấu xí chết đi được, thật là hạ lưu.

Mặc dù đều là nam nhân, Phương Nguyên Tùng có Cao Vũ cũng có, hơn nữa Cao Vũ đã sớm xem nam nhân trần truồng vô số lần, nhưng dù sao Cao Vũ vẫn cảm thấy rất mắc cở, hai mắt không biết nên nhìn đi đâu.

Phương Nguyên Tùng coi như Cao Vũ không tồn tại, hào phóng để lộ thân thể ung dung chọn lựa quần áo.

Cao Vũ mặc dù rất xấu hổ, nhưng ánh mắt lại giống như không nghe lời, làm sao cũng không thể rời mắt khỏi thân thể Phương Nguyên Tùng, mặc dù y đã cùng hắn cọ xát da thịt rất nhiều lần, nhưng để nhìn kỹ hắn trần truồng như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Cao Vũ giống như bị ma pháp khống chế, nhìn Phương Nguyên Tùng đến không chớp mắt, cẩn thận thưởng thức từng bộ phận trên thân thể hắn, y đột nhiên cảm thấy lỗ mũi nóng lên, cổ họng thật kì lạ.

Cao Vũ không nhịn được muốn chảy máu mũi , chọn lựa hồi lâu Phương Nguyên Tùng cuối cùng từ trong tủ treo quần áo lấy ra một bộ quần áo, ở trước mặt Cao Vũ mặc vào, từ từ che đi thân thể làm cho người khác muốn phạm tội

Cao Vũ lúc này mới phục hồi tinh thần, phát hiện mình thế nhưng bởi vì nhìn Phương Nguyên Tùng trần truồng mà thiếu chút nữa chảy máu mũi, thoáng chốc vừa thẹn vừa giận, hận không tự đào cái hố chui vào.

Cao Vũ ở trong lòng hung hăng tự chửi mình, ngươi điên rồi, tại sao lại có cảm giác với thân thể Phương Nguyên Tùng, con mẹ nó, ngươi là người bình thường, chỉ hứng thú với các mỹ nữ xinh đẹp, vóc dáng nóng bỏng. Thân thể trước mắt có cái gì đẹp mắt , muốn ngực không có ngực, muốn cái mông không có cái mông.

( Viên: *bĩu môi khinh bỉ* không có cái gì? Vậy chú em lúc nãy không tiếc lời khen người ta, còn suýt nữa phun máu mũi là vì cái gì? Không phải là vì ghen tị sao?)

Phương Nguyên Tùng rất nhanh mặc xong, xoay người nhìn vẻ mặt ảo não của Cao Vũ, khẽ nhếch khóe môi trêu chọc nói:

"Tiểu nô lệ, như thế nào? Chủ nhân vóc người không tệ đúng không? Nhìn xem ngươi chảy nước miếng rồi kìa. Thật không ngờ, tiểu nô lệ của ta rất háo sắc, còn nhỏ tuổi đã học nhìn trộm rồi"

Thì ra là Phương Nguyên Tùng đã sớm biết Cao Vũ nhìn lén hắn, cho nên mới cố ý từ từ chọn y phục.

"Thúi lắm! Ta khi nào chảy nước miếng, ngươi mới nhìn trộm" Cao Vũ mắc cở chết được, thẹn quá thành giận mắng.

"Tiểu nô lệ, ngươi thật to gan, lại dám mắng chủ nhân. Xem ra ngươi đã quên thân phận của mình rồi, làm sao đây ngươi thật không ngoan a" Nam nhân lạnh mặt, nhìn chằm chằm Cao Vũ.

"Thật xin lỗi, chủ nhân, ta sai rồi,chủ nhân đừng giận ta. Tiểu nô lệ làm sao dám mắng chủ nhân, tiểu nô lệ chỉ là cùng chủ nhân nói giỡn" Thấy nam nhân nổi giận, Cao Vũ thầm kêu không ổn, vội vàng nói xin lỗi. Mới vừa rồi nhất thời quá mức kích động, thiếu chút nữa đã quên tình cảnh hiện tại. Đáng ghét, tại sao y lại phải chịu ủy khuất như vậy.

"Nói giỡn?" Nam nhân lạnh lùng cười một tiếng, vẻ mặt vô cùng kinh khủng.

"Chủ nhân, tiểu nô lệ biết sai rồi. Chủ nhân đại nhân đại lượng tha cho tiểu nô lệ lần này. Tiểu nô lệ lần sau không dám nữa" Cao Vũ bị dọa sợ đến vội vàng bò xuống giường, ôm lấy bắp đùi Phương Nguyên Tùng khóc cầu khẩn, sợ bị hắn trừng phạt, bộ dáng kia thật là buồn cười.

"Hừ!" Nam nhân khinh thường hừ lạnh một tiếng, đá văng Cao Vũ, khom lưng đi giày, chờ một chút mới hảo hảo dạy dỗ tiểu tử thúi này.

Thấy Phương Nguyên Tùng không nói gì, Cao Vũ cho rằng hắn không tức giận, liền thở phào nhẹ nhõm, không chú ý trong mắt hắn chợt lóe hàn quang.

Nam nhân mặc chỉnh tề xong, nhìn lại trong gương, hài lòng gật đầu một cái, lại mở ra hộc tủ lấy chiếc đồng hồ bạch kim mình thích nhất đeo lên tay.

Cao Vũ khinh thường nhìn Phương Nguyên Tùng. Thật là một tên coi trọng nhan sắc, một đại nam nhân thế nhưng lại giống như nữ nhân ở trước gương ngắm ngắm vuốt vuốt.Cũng không phải đi xem mắt, có cần khoa trương thế không? Đã ở trước gương cả tiếng rồi, thật làm cho người khác chịu không nổi.

Cao Vũ đột nhiên thấy Phương Nguyên Tùng lấy một nó nước hoa ra xịt, nhíu mày nghi ngờ, sao lại xịt nước hoa? Ở nhà thì phun nước hoa làm gì, chả nhẽ..... Hắn muốn ra ngoài? Nghĩ đến khả năng này, hạnh mâu xinh đẹp liền sáng lên. Nếu nam nhân ra cửa thì y không phải có cơ hội chạy trốn rồi sao? Ha ha ha ha như vậy thật là quá tuyệt vời.

"Chủ nhân, ngươi muốn đi ra ngoài sao?"

"Đúng, ta có việc muốn đi ra ngoài, buổi tối mới trở lại." Phương Nguyên Tùng gật đầu.

Cao Vũ lập tức cười rạng rỡ, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Thật sự là quá tốt, y rốt cục có cơ hội đào tẩu, mười ngày này tự như đã một năm, so với sống ở địa ngục còn thảm hơn, chờ hắn đi xem y làm sao thu thập lão biến thái Phương Nguyên Tùng.

Phương Nguyên Tùng nhìn y mặt mày hớn hở, giấu không được vui sướng tình, lập tức đoán ra ý định của y, trong mắt hiện lên một tia khinh bỉ cười lạnh. Thật là ngu ngốc, muốn thừa dịp hắn ra ngoài để chạy trốn, y cho là mình sẽ có cơ hội chạy trốn sao?

Khóe miệng vung lên độ cong tà ác, Phương Nguyên Tùng không biết từ đâu lấy ra một cái hộp màu đen, hắn nhìn cái hộp, cười càng tà ác hơn.

Cao Vũ còn không biết mình sắp có nạn, cười híp mắt hướng Phương Nguyên Tùng nói:

"Chủ nhân, ngươi đi thong thả. Tiểu nô lệ chờ chủ nhân trở lại , chủ nhân yên tâm làm chuyện của mình đi." Đi càng lâu càng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn không trở lại, bất quá khả năng này rất nhỏ, cho nên chờ hắn vừa đi, y tốt nhất nên nhanh chóng nghĩ biện pháp rời đi.

"Thật là một nô lệ ngoan ngoãn." Trong mắt Phương Nguyên Tùng hiện lên một tia giễu cợt không dễ dàng phát giác.

"Thật biết nghe lời, chủ nhân trước khi ra ngoài muốn thưởng cho ngươi một lễ vật." Phương Nguyên Tùng cười đến ôn nhu mê người, nhưng là chẳng biết tại sao lại làm cho người khác có loại cảm giác tay chân rụng rời.

"Lễ vật gì? " Cao Vũ đề phòng nhìn hắn, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm không tốt. Phương Nguyên Tùng lão biến thái này lại có lòng tốt tặng hắn lễ vật? Đây có phải là 'chồn cho kê chúc tết' không? Không biết này hắn lại có âm mưu gì.

" Là đồ tốt. Ta bảo đảm ngươi nhất định sẽ thích." Phương Nguyên Tùng cười đến không thể tà ác hơn được nữa, đưa cho Cao Vũ chiếc hộp màu đen kì quái.

Cao Vũ mở chiếc hộp, nhìn thứ bên trong, thiếu chút nữa té xỉu, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt vô cùng. Chỉ thấy trong hộp chứa một đống đồ kì quái cùng đôi tai thỏ, còn có bộ đồ nữ bộc, rồi hạng quyển, còng tay, xiềng chân, kinh khủng nhất chính là bên trong còn có một đống dụng cụ điều giáo, kẹp nhũ, nhảy đản, kéo châu, giang nhét, ống chích, gậy xoa bóp.

"Này. . . . . . Những đồ này không phải cho ta dùng chứ? " Cao Vũ ngước mắt sợ hãi địa nhìn Phương Nguyên Tùng, thanh âm run rẩy hỏi. Bồ Tát phù hộ, ngàn vạn đừng để Phương Nguyên Tùng thừa nhận, nếu không y nhất định sẽ điên mất .

"Bingo! Đã đoán đúng! Những đồ này tất cả đều là ta đặc biệt tỉ mỉ vì tiểu nô lệ ngươi chuẩn bị, tiểu nô lệ thật là thông minh một lần liền đoán được." Phương Nguyên Tùng gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Cao Vũ, trong lòng không khỏi cao hứng.

" Không được. Tên biến thái nhà ngươi, những thứ này để lại cho một mình ngươi dùng đi."

Cao Vũ đem hộp ném về phía Phương Nguyên Tùng, tức giận chửi ầm lên, xoay người muốn chạy. Con mẹ nó, Phương Nguyên Tùng quả nhiên là siêu cấp đại biến thái, y có chết cũng không để hắn như ý nguyện. Y là người bình thường, không cần mặc những thứ đồ kỳ quái kia, bị hắn hành hạ đây. Y đã khuất phục nhiều lần lắm rồi, lần này y nhất định phải phản kháng, không thể để cho hắn được như ý, nếu không hắn càng ngày càng được voi đòi tiên.

"To gan tiểu nô lệ, thế nhưng muốn chạy!" Phương Nguyên Tùng làm sao có thể sẽ làm hắn chạy trốn, lập tức tựu đưa tay bắt được hắn, đem hắn kéo trở lại.

" Biến thái, buông. . . . . . Mau buông, khốn kiếp. . . . . ." Cao Vũ liều mạng giãy dụa, nhưng làm sao cũng không thoát khỏi cánh tay sắt của hắn, Phương Nguyên Tùng khí lực rất lớn, Cao Vũ gầy yếu căn bản không phải đối thủ của hắn, hai ba cái vật lộn đã bị hắn đặt trên mặt đất.

"Lại dám mắng chủ nhân, uổng công chủ nhân mới vừa rồi còn khen ngươi là một đầy tớ ngoan ngoãn. Xem ra ngươi còn cần dạy dỗ lại một chút." Phương Nguyên Tùng từ trong hộp lấy ra một bộ còng tay, đem hai tay mảnh khảnh của Cao Vũ khóa lên.

"A a! Lão súc sinh, ngươi muốn làm gì? Không cho ngươi đụng ta, mau buông tay! Lão dâm ma, lão đầu heo, lão vương bát đản. . . . . ." Cao Vũ hai tay bị còng, bị làm cho sợ đến kêu to. Y không đáng, không đáng bị lão biến thái khóa đứng như vậy, hắn không nên bị lão biến thái điều giáo a.

"Ngươi mỗi lần há miệng đều thật bẩn, còn rất ầm ĩ." Phương Nguyên Tùng nhíu mày, từ trong rương tìm ra một miệng cầu thô to nhét vào miệng Cao Vũ.

"Ngô ngô. . . . . . Ngô ngô ngô. . . . . . Ngô ngô. . . . . ." Không cách nào mắng chửi người Cao Vũ hung hăng nhìn chằm chằm Phương Nguyên Tùng, hận không được đem hắn chém thành tám khối, nếu như ánh mắt có thể giết người, Phương Nguyên Tùng khẳng định đã sớm chết, chết một trăm lần.

"Ngươi trừng ta cũng vô dụng, ai kêu ngươi không ngoan. Không ngoan sẽ phải tiếp nhận trừng phạt." Phương Nguyên Tùng không nhìn ánh mắt phẫn nộ của y, đem hai chân y đẩy tới trước ngực, lấy ra một chiếc máy trứng rung màu hồng phấn, không bôi dầu bôi trơn liền trực tiếp nhét vào trong cúc huyệt.

"Ngô hừ. . . . . . Ừ. . . . . . Ngô ngô. . . . . ." Cao Vũ bị làm cho sợ đến đá loạn xạ, nếu như không phải miệng bị nhét khối cầu, y đã sớm đem tổ tông mười tám đời nhà Phương Nguyên Tùng ra mắng.

"Xem ra ngươi đúng là đã chuẩn bị phản kháng, thật là làm cho ta hao tổn tâm trí." Phương Nguyên Tùng nhíu mày, bắt được hai chân vẫn loan đá của y, cầm lấy một bộ xiềng chân đem hai chân y khóa lại, để cho y không còn có nửa biện pháp phản kháng, chỉ có thể biết điều một chút mặc hắn xâm lược.

Cao Vũ thấy tay mình, chân mình bị xích lại, muốn phát điên, nhưng y như vẫn không chịu khuất phục, y kẹp chặt cái mông, để cho Phương Nguyên Tùng không có cách nào đem trứng rung nhét vào cúc huyệt của y.

Cao Vũ nhìn vẻ mặt ảo não của Phương Nguyên Tùng, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý. Hừ! Đáng đời lão biến thái, hiện tại không có biện pháp đi? Hắn cho rằng khóa tay chân y lại, y sẽ không có biện pháp phản kháng sao? Nằm mơ, y sẽ không để cho hắn tự ý chơi đùa cái mông của mình, y sẽ tự bảo vệ nó, cái mông của y không phải là món đồ chơi, y tuyệt đối không thể để hắn đem những dài vật biến thái kia nhét vào.

Phương Nguyên Tùng nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của Cao Vũ, khóe miệng vung lên vẻ cười lạnh. Y cho rằng làm như vậy hắn sẽ không có biện pháp sao? Muốn cùng hắn đấu, y còn non lắm.

"Tiểu nô lệ, ngươi còn như vậy chủ nhân sẽ tức giận đó. Ngươi tốt nhất biết điều một chút mở cái mông, để chủ nhân cho thứ này vào, nếu không chủ nhân đành phải đổi vật khác." Phương Nguyên Tùng lấy ra một dương vật giả dài thô, bề ngoài nổi nên những gân màu đen.

Cao Vũ mở to mắt khiếp sợ nhìn thứ đò vật kia, thiếu chút nữa bị hù chết. Lão biến thái không phải muốn đem thứ khủng bố như vậy, cắm vào mông y chứ?

"Ngươi đoán đúng rồi. Nếu như ngươi không chịu nghe lời, phối hợp với chủ nhân, chủ nhân sẽ đem dương vật giả nhét vào cúc hoa của ngươi. Nói cho ngươi biết, vật này là đạo cụ điều giáo mới nhất của quán Đại Hoa, dùng để điều giáo những tiểu nô lệ không chịu nghe lời, nó rất đặc biệt, chỉ cần đưa vào thân thể con người cảm giác được trực tràng nhiệt độ của nó tăng lên, kích cỡ cũng trở lên lớn hơn"

Cao Vũ bị làm cho sợ đến toàn thân phát run, lưng ứa ra mồ hôi lạnh. Con mẹ nó, lời Phương Nguyên Tùng là sự thật sao? Cái thứ quỷ quái này khủng bố như vậy, bất quá chỉ nhìn kích thước cùng hình dáng của nó, y tin rằng cho dù nó không to lên, cũng có thể đem cúc huyệt của y đâm nãy, đâm đến nở hoa luôn. Để cho hắn cắm cái kia vào người, còn không bằng trực tiếp một dao giết y, ít nhất có thể chết thống khoái một chút.

(Viên: *dụ dỗ* tin chị đi, nhét cái này vào Tiểu Vũ sẽ càng thống khoái hơn đó)

"Như thế nào, nghĩ được chưa? Là muốn ăn trứng rung khả ái, hay là muốn ăn đại cơ bắp ' đặc biệt ' này?" Phương Nguyên Tùng mỉm cười hỏi, cố ý đung đưa dương vật giả trước mặt y. Thật ra thì không cần hỏi cũng biết đáp án là cái gì, người ngu ngốc cũng biết nên chọn cái kia.

Cao Vũ còn có thể làm gì, chỉ có thể nuốt nước mắt mở cái mông, để cho Phương Nguyên Tùng đem trứng rung vào cúc hoa của y. Nhìn Phương Nguyên cầm trứng rung, hạnh mâu xinh đẹp đầy sợ hãi. Mặc dù trứng rung không phải là rất lớn, nhưng y vẫn cảm thấy sợ, mặc dù cúc huyệt y được nghỉ ngơi gần một tháng đã khôi phục hoàn toàn, nhưng phải đem thứ giống quả trứng gà lớn này nhét vào, nhất định sẽ đau chết .

Ô ô ô, Cao Vũ lần thứ N ở trong lòng khóc than vận mệnh của mình, y tại sao lại bị lão biến thái Phương Nguyên Tùng hành hạ, giày xéo. Thiên Lý ở đâu ?

Phương Nguyên Tùng đẩy khe mông trắng nộn của Cao Vũ, lập tức thấy trong thâm cốc , một đóa u cúc, tiểu hoa cúc phấn hồng hiện ra thật mê người, rất thích hợp ở chung một chỗ, hồi phục tốt lắm.

Phương Nguyên Tùng mê luyến nhìn phấn cúc động lòng người, không nhịn được miệng lưỡi khô khan, ca ngợi nói:

"Tiểu nô lệ, cúc huyệt của ngươi thật xinh đẹp, bị ta làm cho thảm như vậy, không nghĩ mới nghỉ ngơi mấy ngày lại trở nên giống như trước. Cúc hoa ngươi quả nhiên trời sanh chính là để cho nam nhân thao !" Vì trừng phạt Cao Vũ, cho nên lộng thương y, sau đó hắn cũng không cho y dùng thuốc điều trị, hắn cố nén dục vọng chờ cúc hoa của y từ từ khép lại. Vốn cho rằng cúc hoa sau khi hồi phục sẽ biến dạng, không còn xinh đẹp như trước, thật không nghĩ tới nó vẫn giống như trước hoàn mỹ không tì vết. Không, phải nói là so với trước kia hấp dẫn hơn nhiều. Tiểu tử thúi này đúng là có thiên phú, không giống người khác. Quả nhiên là tiểu lẳng lơ trời sanh để bị thao.

Cao Vũ không có cách nào nói chuyện, chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm Phương Nguyên Tùng, trong lòng thầm mắng: hạ lưu, tên háo sắc, nhìn bộ dạng mê đắm của hắn. Mẹ kiếp , cả ngày y đều nổi da gà.

Phương Nguyên Tùng không rảnh quản tâm trạng Cao Vũ, tất cả lực chú ý đều bị cúc huyệt khả ái thu hút rồi. Hắn đưa tay chọc chọc cúc huyệt, lập tức thấy cúc hoa hồng phấn ngọ nguậy một chú, khẽ mở cái miệng nhỏ nhắn, nhưng trong chớp mắt lại chóng khép lại, nhìn thấy cảnh này hắn hận không thể lập tức cởi quần xông vào. Con mẹ nó, nhưng hắn đã hẹn Lưu Ngọc Tuấn cùng Đại Hoa có chuyện quan trọng cần phải bàn, đành phải cố gắng nên một trận nhộn nhạo phía dưới.

Phương Nguyên Tùng không cam lòng ở trong lòng mắng một câu, cầm trứng rung từ từ nhét vào cúc huyệt khả ái, Cao Vũ đã nhiều ngày không sử dụng cúc huyệt, nó đã sớm khép chặt lại như xử nữ. Trứng rung mới vừa vào một chút xíu, Cao Vũ lập tức đau đến kêu to, nhưng bởi vì trong miệng ngậm cầu, tiếng kêu thảm thiết liền biến thành kêu rên nuốt xuống bụng .

Phương Nguyên Tùng tàn nhẫn luôn luôn không biết thương hoa tiếc ngọc, hắn không thèm nhìn Cao Vũ thống khổ, thô bạo dùng sức đẩy, vốn là mới vào được một chút, hiện tại đã toàn bộ biến mất ở cửa huyệt.

Cao Vũ đau đến muốn ngất đi, nhưng không có biện pháp kêu ra tiếng, nước mắt trong suốt theo hốc mắt chảy ra bên ngoài. Cao Vũ mặc dù đã trải qua dương vật lớn hơn mấu lần so với thứ này, nhưng huyệt sau của y thật sự quá nhỏ, quá chặt, dù vật thể có nhỏ nhưng khi tiến vào không có bôi trơn cũng trở lên đau nhức.

Dị vật lạnh như băng xông vào dũng đạo hẹp hòi, khô khốc, thật là khó chịu nói không ra lời, Cao Vũ theo bản năng muốn đem nhảy đản đẩy ra, Phương Nguyên Tùng rất nhanh đoán ra ý đồ của y.

" Tiểu nô lệ hư đốn, không ngươi phun ra, nếu ngươi dám phun ra, ta lập tức dùng dương vật giả kia chơi cúc huyệt ngươi. Cúc huyệt ngươi mới hồi phục, bây giờ lại làm hư nó, rất có thể sẽ biến thành chậu to đầy máu a???" Phương Nguyên Tùng lập tức cảnh cáo y, tức giận đánh mạnh vào cánh mông trắng nõn của y...

💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕
Viên: xin chào mọi người, tôi đã quay trở lại rồi đây a. Hơn nửa năm rồi mới ra chương mới, thật có lỗi với mọi người *cúi đầu*, do chương trình học lớp 12 của mình che kín lịch lên không có thời gian để edit (ngụy biện), mong mọi người thông cảm. Bây giờ mình đã thi xong rồi nên sẽ cập nhật truyện thường xuyên hơn. Do chương truyện hơi dài nên mình sẽ chia ra làm hai chương nhỏ, như vậy sẽ tăng tốc ra chương hơn * xoa đầu cười*. Và cuối cùng, mong mọi người ủng hộ chuyện mình edit.
💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro