Ch. 9: Biểu ca Thanh Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao mấy ngày nay Phùng Dịch lại bận rộn như vậy?"

Thái tử biểu tình tức giận ngồi sau cái bàn nhỏ, cái mông không an phận nhích tới nhích lui.

A---mặt đất vừa lạnh vừa cứng làm hậu huyệt đau quá

"Thời tiết đầu xuân không tránh được bệnh dịch hoành hành, phùng thái y cũng bận bịu hẳn lên nên xin ngài thông cảm tha thứ ạ"

"Như vậy bổn cung phải chờ đợi hắn nữa sao?"

Cứ mỗi đêm hắn đều thử đủ loại hình thức để an ủi, hồi thì chuỗi tiểu cầu sắt, hồi thì cây roi của tiên sinh dạy học, những thứ xung quanh đều bị hắn đem ra thử cả.

"Thái y viện nhiều người như vậy tại sao lại đẩy hết cho Phùng Dịch? Những người khác đều là ăn hại sao"

"Thưa điện hạ, Phùng thái y y thuật cao minh nên bận rộn nhất cũng là điều đương nhiên "

Ngụy Tây dùng hết công phu mồm mép để dỗ tiểu thái tử

Chợt ngoài cửa một tiểu thái giám hấp tấp chạy vào điện:

" Điện hạ, Hằng Vương thế tử đến"

"Thật sao? Nhanh chân mời vào"Tiểu thái tử kích động đứng dậy làm miệng huyệt phía sau tê đau như bị xé rách

Thật may Hằng Vương thế tử đến đúng lúc nếu không tiểu tổ tông còn muốn ồn ào đến khi nào, Ngụy Tây thở dài an tâm.

"Ngọc nhi" Thiếu niên thanh tú không để ý quy củ một mạch tiến vào cung điện.

"Thanh Quân ca ca! Lần này ngươi ở kinh thành bao lâu?"

Thái tử vừa nói vừa tiến sát vào lòng Thanh Quân, hai người mừng rỡ ôm nhau thành một đoàn, Thái tử nghiêng người liếc mắt thái giám trong cung điện:

"Tất cả lui xuống dưới"

"Vâng ạ" Hai tiểu thái giám vâng lời lui xuống.

"Huynh đến thật là tốt, một mình ta ở trong cung thật là buồn chán"

"Thật sự 'buồn chán' ư?" Có nam nhân mà cũng chán ư? Thanh Quân âm thầm nghĩ. Nhìn dưới đất bề bộn đầy giấy bút, ánh mắt sắc bén nhìn đến trang giấy đông cung đồ lộ ra:

"Một nam không gặp điện hạ đã trưởng thành a, không hài lòng thì liền xốc giấy sao?"

"Bổn cung đây là đang làm việc, hơn nữa thật vất vả huynh mới tiến cung một lần, đừng quan tâm những thứ này nữa, huynh lại đây ta cho xem thứ tốt hơn"

Thái tử túm cánh tay Thanh Quân hướng trong điện kéo đi

"Ngọc nhi chờ một chút, thật ra ta nhìn trúng một thứ khác"

Thanh Quân ngồi xổm người xuống, dùng ngón tay thon dài kéo góc giấy đông cung hoàn toàn lộ ra ngoài.

"Không biết điện hạ có chịu thưởng cho ta cái này?"

"Đây, đây là..."

Mặt Thái tử lập tức căng hồng lên như chỉ nhẹ đụng lập tức sẽ chọc thủng ra nước. Trên tay Thanh Quân là bức tranh Phùng Dịch vẽ khi hắn đang tự sướng, nếu như bị huynh ấy phát hiện người trong tranh là mình thì chẳng phải rất xấu hổ sao?

"Cái này không được nhìn a"

Thái tử động thân muốn giành lại, Thanh Quân cao hơn hắn cả một cái đầu, nâng cao bức tranh khiến thiếu niên không với tới được

"Đưa cho ta a" Thái tử nhướng chân hòng đoạt lại bức tranh

"Chờ ta xem kĩ rồi sẽ trả đệ"

Thanh Quân mở rộng bức trang, tỉ mỉ xem xét

"Ngọc nhi, thành thật nói cho ca ca, ngươi có phải đã hưởng qua tư vị nam nhân?"

Vừa dứt lời ánh mắt Thanh Quân liền toát ra dục vọng, giảo hoạt như một con hồ ly, ngũ quan thanh tú là trái tim Thái tử run lên, mềm nhẹ gật đầu đáp "Ừ"

"Tiểu Ngọc nhi rốt cục đã không còn là xử nữ"

Thanh Quân phát lên lên cái mông nhỏ cong cong của thiếu niên một cái

"Ca ca nói không sai chứ, cho nam nhân làm cực kì thoải mái phải không?"

"Đúng là thoải mái nhưng tiểu huyệt có một chút đau nhức"

Thái tử vặn vẹo cái mông.

"Đừng lo, làm quen thì cái mông sẽ hết đau"

Thanh Quân bị cọ đến lòng nóng rực, lấy bọc vải nhỏ từ trong lòng ra

"Ta có một lọ thuốc mỡ, là phương thuốc dân gian cổ truyền, người lấy dùng thử xem sao"

"Cảm tạ Thanh Quân ca ca"

Thái tử không từ chối nhận lấy, mở ra vải bông lộ ra một thanh dài cỡ như ngọn nến, thiếu niên đưa đến trước mũi ngửi ngửi.

"Đây là cái gì?"

"Mỗi lần sau khi tắm, đệ đem cái này đút vào trong tiểu huyệt, cái này rất có hiệu quả" Thanh Quân cười đến toe toét

"Vâng" Thái tử gật đầu, bọc cất vật kia.

"Nói cho ca ca nghe đã ăn được mấy người? Là tuýp đàn ông như thế nào? Có phải là thị vệ không?"

Thanh Quân vừa nói vừa đưa Thái tử vào nội điện

"Thị vệ đứng trước cửa vừa nhìn là biết dương vật tựu đại, đến ta nhìn còn thấy rạo rực"

"Vậy mai ta cho thị vệ kia vào chơi đùa với huynh, ta chỉ có một một nam nhân thôi"

"Ta thật muốn biết Thái tử thanh cao nằm dưới thân nam nhân sẽ là bộ dáng gì a"

"Đừng đùa nữa"

Thanh âm Thái tử xấu hổ như cô vợ nhỏ thì thầm

"Nam nhân đó là ai?"

"Huynh đã gặp qua a, là Phùng Dịch"

"Thái y họ Phùng kia sao, chỉ một mình hắn có thể thỏa mãn ngươi sao?"

Ánh mắt hồ ly của Thanh Quân nhìn chăm chú thiếu niên như muốn lột sạch quần áo trên người hắn

"Theo ta đệ không phải là một tiểu an phận a"

Thái tử tò mò làm sao Thanh Quân biết rõ hắn, nhưng cũng không chịu thua phản kích

"Huynh cũng không tốt lành hơn ta, huynh cũng là yêu quái chuyên hút tinh khí nam nhân"

"Hút tinh khí nam nhân rất thư thái, đặc biệt vào thời điểm bắn vào"

Thanh Quân biểu tình hưởng thụ, nói những lời này mặt không đỏ tim không đập. Tiểu thái tử nghe vậy không nhịn được kẹp chặt hai chân lại.

"Ôi chao, Nhọc nhi các ngươi đã làm được bao lâu rồi?"

"Hơn ba tháng "

"Vậy hắn có đối tốt với ngươi không?"

Thái tử ngẫm lại bộ dáng quan tâm thường ngày của Phùng Dịch, khóe miệng không tự chủ câu lên

"Cũng không tệ lắm"

Thanh Quân nhướng mi, nhìn tiểu tử tâm nghĩ một đường miệng nói một nẻo.

"Theo ta thấy ngươi thật rất dễ chịu là đằng khác"

Thanh Quân đứng dậy

"Ngọc nhi lại đây, ngươi cởi quần ra nằm lên trên giường"

"Ta---huynh muốn làm gi?" Vẻ mặt Thái tử kinh hoảng.

"Không phải ngươi nói hậu huyệt đau sao, ta đến kiểm tra thương thế cho ngươi"

"Thế nhưng" Thái tử muốn nói lại thôi.

"Cũng không phải lần đầu tiên, ta không thèm thích cây gậy nhỏ của ngươi"

"Đừng xấu hổ, khi còn bé hai chúng ta đều xem qua của nhau rồi mà"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro