CHƯƠNG 236 - Tin tức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì đã đánh mất thanh đoản đao kia, La Tiểu Lâu ngủ đều ngủ không được. Sau khi Nguyên Tích biết chuyện, sắc mặt y còn khó coi hơn cả La Tiểu Lâu, nhưng cũng không nói gì thêm cả, chỉ vỗ vỗ La Tiểu Lâu "Anh sẽ bảo La Đức đi điều tra, đừng lo lắng."

Tốc độ của chiếc mẫu hạm rất nhanh, đảo mắt đã rời xa tinh hệ của đế quốc. Trong ba ngày nay, vị thiên kim tiểu thư Nhã Phỉ Nhĩ đến từ gia tộc Just kia đã hai lần mời Nguyên Tích đi qua uống trà, nàng đã cố ý học qua lễ nghi của đế quốc mới đưa ra lời mời này, nhưng đều bị Nguyên Tích dùng các loại lý do cự tuyệt, sau đó thì triệt để không nhắc tới chuyện này nữa, ngược lại thường xuyên chạy qua chỗ Nguyệt Thượng ngồi.

Buổi chiều ngày hôm sau, La Đức cùng Hạ Tá, tại phòng của Nguyên Tích.

La Đức có chút khó xử mà nhìn Nguyên Tích đang ngồi trên ghế, nói "Điện hạ, chúng tôi đã dùng rất nhiều biện pháp, đã mang hai người lợi hại nhất của tổ thông tin đến đây nhưng vẫn không có cách nào xâm nhập được vào mạng nội bộ của bọn họ." Xét trình độ theo đuổi của bà lão kia mà nói, nếu Nguyên Tích điện hạ tự thân xuất mã, nói không chừng có thể dễ dàng có được tình báo... Nhưng vì tiền lương cùng tiền đồ của bản thân, La Đức hắn tuyệt đối không dám nói ra cái đề xuất này.

Nguyên Tích nhíu nhíu mày "Hừ, khẳng định là bọn họ đã sớm đề phòng, cậu tận lực đem những tin tức có thể thu thập được chỉnh sửa lại cho tôi."

Hạ Tá liếc nhìn kẻ vì không hoàn thành nhiệm vụ mà có vẻ uể oải –La Đức– nói "Tôi đã cùng bọn họ giao thủ, lúc bọn họ tiến hành huấn luyện."

La Đức có chút ghen tị mà trừng Hạ Tá một cái, vẫn tận tâm tận lực hỏi han "Thế nào?"

"Thể lực của bọn họ rất mạnh, là bẩm sinh cường hãn, cộng thêm thời gian dài rèn luyện. Nếu so với chúng ta thì hơn một chút." Hạ Tá châm chước nói.

La Đức do dự một chút, tận lực bình thản mà hỏi han "So với cậu?" Tên biến thái này chỉ chút nữa là có thể sánh bằng vương tử điện hạ...

Hạ Tá tuy rằng không quay sang nhìn hắn, khóe miệng lại kiều lên, giọng nói lãnh đạm lại vang lên "Cậu yên tâm, tôi đã tính đến rồi, đây là kết luận dựa theo trình độ tổng thể tương đối."

Một lần nữa La Đức lại nghiến răng nghiến lợi, hắn quả nhiên không thể hợp tác làm việc cùng với cái tên đáng ghét này! Quay đầu nhìn về phía vương tử cùng vương tử phi điện hạ "Điện hạ, sự chênh lệch giữa chúng ta cùng văn minh cấp hai, đại đa số là ở phương diện văn minh cùng khoa học kỹ thuật."

Nguyên Tích ừ một tiếng "Tiếp tục chúý, có tình huống gì là báo cáo ngay cho tôi, cũng chú ý giữ liên lạc cùng với quân bộ."

Hai người gật gật đầu, La Đức do dự một cái nói thêm "Điện hạ, liên bang có vẻ có liên hệ trước với cái gia tộc Just kia, nói chính xác hơn là tựa như đã sớm quen biết nhau. Nhưng mà, chuyện này có vẻ khó lý giải..."

Nguyên Tích lạnh lùng mà nở nụ cười "Ừ. Cậu cũng phái người theo dõi bọn họ. Tôi không hy vọng vì một cái quyết định ngu xuẩn của bọn họ mà làm liên lụy đến đế quốc."

"Rõ! Điện hạ!" La Đức cam đoan. Hắn nhìn nhìn đồng hồ, chuẩn bị mang theo cái tên phiền phức kia cáo từ.

Đúng lúc này, La Tiểu Lâu bưng đồ uống đến cho bọn họ. Lúc đi ngang qua bàn, nhìn thoáng qua 125 đang chúi mũi vào cái gì đó, nghi hoặc hỏi han: "...Mày đang làm cái gì thế?"

125 hiển nhiên có tật giật mình, hoảng sợ, cái đuôi đều cứng ngắc lại, nó lắp bắp nói: "Không...không có gì. Tôi chỉ là xem cái phim... Nếu cậu thấy không tiếp thu được, cậu cứ nghĩ đến trong thế giới động vật, bọn thú ấy cũng có nhu cầu. Dù sao bây giờ cũng là mùa xuân rồi, bất kì loài nào đều có thời kỳ động dục..."

"Mày có thể lên mạng sao?" La Tiểu Lâu kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên, dễ mà, mấy hôm nay tôi đều lên rất nhiều lần" 125 cẩn thận mà trả lời, đáng tiếc là tài khoản của người ba nuôi này không thể dùng được... Nó đã nhìn trúng vài thứ vừa hoa mỹ lại tinh xảo, là những tiểu bảo bối mê người nhất trên đời, không thể đăng kí mua về được.

La Tiểu Lâu quay đầu lại nhìn La Đức đang trợn mắt há mồm, khẽ cười nói: "Tôi thấy, vấn đề của anh có thể giải quyết rồi."

La Đức kinh hỉ vô cùng, lại có chút không dám tin. Bọn họ đã dùng người lợi hại nhất cùng máy tính công nghệ cao nhất mà vẫn không thể xâm nhập thành công.

Nguyên Tích trực tiếp đưa tay nhấc 125 –vđang cứng ngắc đến nỗi một cử động nhỏ cũng không dám – giao cho La Đức "Được rồi. Sáng mai, đưa tất cả tư liệu thu được cho tôi."

La Đức lập tức đáp ứng một tiếng, mang theo con thú máy màu xanh biếc mà Nguyên Tích đưa cho, cùng tên rắc rối Hạ Tá ly khai khỏi phòng.

Ra cửa, 125 lập tức phẫn nộ mà nhảy khỏi tay La Đức, sắc mặt khó coi nói với La Đức: "Nếu anh còn dám túm gáy tôi thì đừng hòng nghĩ tới chuyện tôi giúp các anh." Vừa nói vừa ưỡn ngực, biểu hiện ra tự tôn cực cao.

La Đức há to mồm nhìn 125 đứng trên mặt đất. Ban nãy ở trong tay Nguyên Tích điện hạ, nó không hé răng nói câu nào, ngay cả cái đuôi đều ngoan ngoãn rũ xuống...

Nguyên Tích trầm ngâm mà nhìn cửa, vừa lòng nói: "Có lẽ nó hữu dụng hơn anh tưởng. Về sau có thể thường xuyên phái nó đi hiệp trợ thủ hạ của anh." Cái bóng đèn chướng mắt cuối cùng cũng bớt đi một rồi.

Ngày hôm sau, mới sáng sớm, La Đức đã mang theo mấy người đứng trước cửa phòng Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu. Trong đó một cái chuyên gia còn vui tươi hớn hở ôm 125 đang cau mày không kiên nhẫn. Nguyên Tích cho bọn họ đi vào, câu đầu tiên hỏi lại là: "Kẻ lấy con dao kia đã điều tra được chưa?"

La Đức ngẩn người, lắc lắc đầu "Thần đã phái không ít người đi thăm dò, nhưng vẫn không có manh mối. Nhưng mà nhờ 125 giúp đỡ, chúng thần đã lấy được video thu hình ngày hôm ấy, con dao của vương tử phi điện hạ bị mất sau khi ra ngoài trả bàn ăn. Không phải là Nhã Phỉ Nhĩ kia thì chính là Nguyệt Thượng." Hắn thật không ngờ vương tử điện hạ lại coi trọng thanh dao găm kia hơn chính sự.

Nhìn rõ sự thất vọng trên mặt La Tiểu Lâu, La Đức quan tâm hỏi "Nhị vị điện hạ, cái con dao kia rất quan trọng sao? Chẳng lẽ nó có kỹ thuật cao cấp?"

La Tiểu Lâu lắc lắc đầu, cũng chẳng có kỹ thuật gì hết, chẳng qua đó là thứ đầu tiên mà Nguyên Tích tự tay làm vì cậu.

Mặt Nguyên Tích đầu tiên là đỏ lên, sau đó hung hăng lườm La Đức một cái, cũng chẳng thèm nói gì.

La Đức biết tính tình Nguyên Tích, lập tức cũng không nhắc tới chuyện con dao nữa, đem tài liệu trong tay giao cho Nguyên Tích.

May mà có 125 hỗ trợ, nếu trước khi đàm phán mà bọn họ không điều tra được những thứ kia, hậu quả chắc chắn không thể tưởng tượng nổi.

Nguyên Tích tiếp nhận tư liệu, nhanh chóng xem xét, La Tiểu Lâu ở bên cạnh ngó sang nhìn một lát, không theo kịp tốc độ giở trang của Nguyên Tích, thành thật ngồi ở một bên, chờ kết quả tổng hợp của Nguyên Tích.

"Điều lệ bảo hộ của vũ trụ văn minh?" Nguyên Tích hỏi.

"Đúng vậy, đây là phát hiện quan trọng nhất. Dựa theo phân loại, đế quốc cùng liên minh đều thuộc nền văn minh cấp một, mà vũ trụ có không chỉ là văn minh cấp hai, trên nữa còn có cấp ba, cấp bốn, thậm chí còn có cả văn minh cấp năm. Ở một khu vực nhất định, cấp văn minh càng cao, tỉ lệ xuất hiện càng ít." La Đức lập tức nói.

"Hơn nữa, văn minh cấp thấp có thể phụ thuộc vào văn minh cấp cao, một loại thuộc địa trá hình. Nhưng căn cứ theo điều lệ bảo hộ, nhất định phải do cấp thấp văn minh chủ động xin bảo hộ, nếu không thì văn minh cấp cao tuyệt đối không được can thiệp vào văn minh cấp thấp, gồm cả về phương diện chính trị quân sự."

"Cho nên bọn họ mới phải phát ra lời mời?" Khóe miệng Nguyên Tích kiều lên, buông tài liệu trong tay ra. "Nhưng mà, ngược lại, văn minh cao cấp cũng chẳng muốn cung cấp công nghệ kỹ thuật cao cho văn minh cấp thấp."

"Đúng vậy thưa điện hạ, chiếu theo tư liệu chúng ta có được, khoa học kỹ thuật của nhị cấp văn minh quả thực cao hơn rất nhiều so với của chúng ta." La Đức còn thực tình nói.

Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn về phía La Tiểu Lâu "Còn việc mà lần trước vương tử phi điện hạ nói, rằng nơi này có người có tinh thần lực cấp đại sư, chúng ta phát hiện, nền văn minh cấp hai này quả thực có chiến sĩ tinh thần hệ. Nhưng là, loại chiến sĩ này số lượng ít hơn chiến sĩ cơ giáp hoặc là thể thuật chiến sĩ rất nhiều."

Nguyên Tích cầm ly rượu đỏ trong tay uống một ngụm, lập tức nói "Không có gì phải sợ cả, chúng ta rất nhanh sẽ trở về, chuẩn bị chiến đấu."

Lời của Nguyên Tích không thể nghi ngờ là đã đề cao sĩ khí của mọi người. Tâm tình của La Tiểu Lâu cùng những thuộc hạ trung thành đều tốt hẳn lên.

Một vị chuyên gia thông tin kỹ thuật đi theo báo cáo xoay người nhìn về phía La Tiểu Lâu, cung kính hỏi han: "Vương tử phi điện hạ. Tôi muốn thỉnh giáo ngài một điều. Quang não của sủng vật của ngài là thuộc cấp bậc nào vậy?"

"Sao? Quang não của nó á? Có vấn đề gì sao?" La Tiểu Lâu liếc 125 một cái. Tên này chính là sản phẩm cao cấp hàng thật giá thật của dị thú mà.

Chuyên gia kia lập tức nói" "Không...không có. Đương nhiên không có. Chỉ là, quang não cấp 9 của chúng tôi đều không xâm nhập thành công mạng của văn minh cấp hai. Quang não của sủng vật của ngài thì lại không chút lao lực mà làm được. Chúng tôi vừa áy náy, vừa thực sự kinh hỉ."

La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, chần chờ nói: "Thực tế tôi cũng không rõ lắm, con này là do thân nhân của tôi tặng cho tôi, nhưng bây giờ nàng đã mất..."

La Tiểu Lâu cũng không nói hết câu, vị chuyên gia kia thì đã mồ hôi đầy đầu, vội vàng tỏ vẻ xin lỗi. Toàn bộ đế quốc đều biết, sự sủng ái của vương tử điện hạ với vương tử phi, quả thực là tới cái trình độ gọi là si mê... Tuy rằng đây là điều làm toàn bộ đế quốc phải kinh ngạc.

Chờ đến khi La Đức dẫn đám người kia ra ngoài, La Tiểu Lâu mới quay lại phía Nguyên Tích đang lười biếng dựa vào thành ghế nhìn cậu cùng 125, ho khan một tiếng giải thích: "Em thật không biết mà. Thực ra em còn không biết 125 là cơ giáp cấp mấy nữa."

Nguyên Tích hừ một tiếng nói: "Anh nghĩ, em có thể bảo nó khai báo một chút. Ngay bây giờ."

125 hiện tại đã không thể trông cậy vào việc La Tiểu Lâu phản kháng Nguyên Tích. Nó tính toán một chút rồi nói "Nếu dựa vào tiêu chuẩn phân chia của đế quốc, đại khái tôi là cơ giáp sinh vật cấp 15."

Tay của La Tiểu Lâu run lên một cái, Nguyên Tích thì trừng lớn mắt. Nguyên Tích nhìn nhìn vẻ ngây ngô vô số tội của 125, lại nhìn kẻ có kỹ thuật điều khiển làm người người phải 'khâm phục', La Tiểu Lâu, cuối cùng thở ra mà nói một câu: "Có lẽ hai các ngươi đúng là tuyệt phối."

125 đắc ý "Đương nhiên, chắc chắn tôi là người thích hợp nhất với cậu ấy." Từ khi cấp bậc gen của La Tiểu Lâu thay đổi, 125 đã từng lo lắng La Tiểu Lâu có thể sẽ tự làm cho bản thân mấy cái cơ giáp. Nhưng, may mắn là, đến tận bây giờ, cơ giáp của La Tiểu Lâu chỉ có một mình nó.

Sau khi Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu được đến tư liệu, bọn họ cuối cùng cũng tới văn minh cấp hai –Teles đế quốc.

Thời điểm bọn họ xuống khỏi mẫu hạm, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu mới lại nhìn đến Nguyệt Thượng cùng Tô Lan. Tuy rằng Tô Lan thực sự muốn chạy tới, nhưng lại bị ánh mắt của Nguyệt Thượng bức đứng tại chỗ.

Phổ Uy Nhĩ của Lai Y gia tộc nói "Các vị, đêm nay hãy hảo hảo nghỉ ngơi. Ngày mai, quốc vương của đế quốc chúng tôi sẽ tiếp kiến các vị."

Vào ban đêm, La Tiểu Lâu rốt cục liên lạc được với Nguyên Triệt đang ở tiền tuyến. Lâu như vậy Nguyên Triệt mới gọi lại cho cậu, có thể thấy được tình huống của tiền tuyến đang phi thường khẩn trương.

La Tiểu Lâu không dám nhiều chuyện mà chậm trễ việc quân, đem tình huống đại khái nói ra, nhất là về gia tộc Just của cô gái kia.

Nguyên Triệt trầm mặc một hồi mới hỏi: "Cậu xác định đúng là cái dấu hiệu đó sao?" Cho dù là cách xa vạn vạn dặm, chỉ thông qua thông tin liên lạc, nhưng La Tiểu Lâu vẫn có thể nhận thấy được hàn ý tỏa ra từ câu nói kia.

"Chắc chắn. Bởi vì cái ký hiệu đó thực sự đặc biệt. Hơn nữa, em lo lắng có liên quan đến dị thú, cố ý nhìn đi nhìn lại vài lần, tuyệt đối sẽ không nhớ sai." La Tiểu Lâu nói.

"Cậu trước cùng Nguyên Tích thương lượng, để nó giúp cậu, tận lực điều tra về cái gia tộc kia." Nguyên Triệt lạnh lùng mà nói. Nếu chuyện này thực sự là do nền văn minh cấp hai đứng trong bóng tối khống chế thì không còn là việc tư nữa, mà đã là âm mưu cấp quốc gia."

"Được rồi..." La Tiểu Lâu nói. Cậu hy vọng Nguyên Tích đừng truy cứu việc cậu giấu giếm bí mật.

Vào ban đêm, La Tiểu Lâu nhìn cái lưng trần sau khi tắm rửa và đang chuẩn bị đi ngủ của Nguyên Tích, bu lại, từ phía sau ôm lấy thắt lưng người kia.

Nguyên Tích sửng sốt một lát. Bởi vì tình huống đặc thù, mấy ngày nay y cũng chưa chạm vào La Tiểu Lâu. Vì khống chế bản thân, y cũng chưa dám ôm La Tiểu Lâu lúc ngủ. Lúc này La Tiểu Lâu tự dưng chủ động, ý chí lập tức lung lay.

La Tiểu Lâu phát hiện Nguyên Tích có ý quay người lại, vội vàng ôm chặt hơn, thấp giọng nói "Nguyên Tích, em muốn nói cho anh biết một việc. Anh đừng quay lại, cứ để thế đi."

Nguyên Tích bất động, truyền đạt mệnh lệnh tới "Nói đi."

La Tiểu Lâu sửa sang lại ngôn từ, bắt đầu nói tới cuộc nói chuyện giữa cậu cùng Nguyên Triệt lần đó, đem cả chuyện về chủ nhân của 125 cùng cái dấu hiệu kia.

La Tiểu Lâu càng nói càng cảm giác được thân thể của Nguyên Tích cứng lại, biết y đang tức giận, vội vàng nói: "Bởi vì Nguyên Triệt đã nhờ em giữ bí mật nên em không thể nói cho anh, cũng không phải là em cố ý giấu giếm đâu..."

Nói xong, La Tiểu Lâu còn kiễng chân, từ đằng sau thì thầm vào tai Nguyên Tích "Anh đừng nóng giận, cưng à, anh biết là cái gì em cũng không gạt anh mà..."

"Anh tuyệt đối sẽ không để cho cái đồ vô liêm sỉ kia cùng với anh trai anh!" Nguyên Tích bỗng nhiên phẫn nộ quát.

La Tiểu Lâu ngây người, Nguyên Tích từ khi nào thì mẫn cảm đối với chuyện tình cảm vậy nhỉ. Đến cậu còn chẳng dám xác định chuyện giữa Nguyên Triệt cùng Ly Mạch nữa.

"Con dị thú kia nhất định là có mục đích mới tiếp cận anh của anh. Cái loại dị thứ hung tàn mà giảo hoạt đó..." Lời nói của Nguyên Tích tràn ngập thống hận.

La Tiểu Lâu lại tiếp tục ngây người, khóe miệng run rẩy, khó khăn nói "Ừm... Nhưng trọng điểm của em không phải là nói về Ly Mạch, Ý em là, chúng ta có phải nên điều tra một chút về gia tộc Just kia hay không?"

"Đương nhiên, nếu bọn họ dám bắt cóc anh của anh, anh chắc chắn sẽ sai bọn Hạ Tá đi điều tra." Nguyên Tích nói.

La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, vô lực mà từ trên người Nguyên Tích tụt xuống, xoay người, trèo lên giường, đưa lưng về phía Nguyên Tích.

Không quá ba giây, Nguyên Tích từ trong phẫn nộ mà tỉnh táo lại. Sao lại thế này? Y có cảm giác như là mình bị lừa.

"Em ban nãy nhiệt tình mà ôm anh, lại còn bám chặt anh là để làm cái gì vậy?"

La Tiểu Lâu vô cùng bình tĩnh mà nói "Cưng. Cái loại vừa hung tàn lại giảo hoạt giống em, có định làm gì thì chắc chắn cũng chẳng phải là chuyện gì tốt, anh không cần biết đâu."

Nguyên Tích ngơ ngác mà nhìn bóng lưng của La Tiểu Lâu, mới ý thức được lời nói của bản thân ban nãy cũng bao gồm cả vợ y. Nhìn bóng dáng chọc người trìu mến kia, Nguyên Tích đi lại gần mà nghĩ, cái gì mục với chả đích... Ừm... Kỳ thực y cũng chẳng để ý lắm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro