Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quyển 1 địa cầu

“Cao Hàn nếu mày còn có một chút lương tâm liền đồng ý chuyện này, chớ quên để có được thân phận cùng địa vị như hiện tại là Đường gia cho mày. Không có Đường gia mày cái gì cũng đều không có, chưa nói đến cha mẹ nuôi mày đã phá sản cho dù không phá sản, bọn họ cũng không cho mày được hết thảy như hiện tại. Để tay lên ngực tự hỏi từ khi mày vào Đường gia cha tao có từng bạc đãi mày nửa phần, ông toàn tâm toàn ý chiếu cố mày cho ở nhà tao ăn miễn phí còn cho mày vào Bồng Lai học, chẳng lẽ mày chưa từng nghĩ tới báo ơn? Nếu không phải cha tao, dựa vào ít năng lực kia của cha mẹ nuôi mày đừng nói đưa vào đại học Bồng Lai học, sợ là ngay cả hai chữ Bồng Lai đều chưa từng nghe qua.Tao cho mày năm ngày ráng mà ngẫm lại cho tốt.”

Đường Tâm Ngữ nói xong liền ngưỡng cao cổ ưu nhã như thiên nga xoay người trở lại Thiên Ngu Thành xa hoa truỵ lạc. Cao Hàn nói đúng hơn là Cao Hàn đến từ thế giới tương lai, hắn là một sát thủ vốn dĩ là đang mai phục ở trên một tinh cầu để chấp hành nhiệm vụ, kết quả hai viên tinh cầu chạm vào nhau rồi nổ mạnh, chiến hạm ở gần đó cũng bị nổ thành mảnh nhỏ cho nên hắn cũng không may mắn mà thoát nạn được. Cho rằng chính mình chết chắc rồi vừa mở mắt lại đang nằm dưới sàn nhà vệ sinh của một khu vui chơi, trên mặt đất còn có một bãi máu, ngực giống như bị thiêu đốt vô cùng đau đớn. Cao Hàn vừa ly khai khu vui chơi, Đường Tâm Ngữ liền từ phía sau theo lại đây nói một đống lời hắn nghe không hiểu, sau đó kiêu căng ngạo mạn rời đi. Hoàn cảnh lạ lẫm kiến trúc lỗi thời, trong đầu đột nhiên tiếp thu ký ức xa lạ nói cho Cao Hàn biết hắn sống lại ở địa cầu cổ đại xa xưa. Thân thể này cũng gọi là Cao Hàn, thời điểm tu luyện bị đảo nghịch, đã chết trước khi hắn tới.

Đường Tâm Ngữ là em họ của nguyên chủ, khi nguyên chủ còn nhỏ cha mẹ bởi vì tai nạn máy bay vì bảo vệ hắn đã cùng nhau đi địa phủ báo danh. Bởi vì khi cha mẹ ruột mất đi mà gia tộc lại không tìm hắn, nguyên chủ bị đưa đến cô nhi viện sau đó gặp cha mẹ nuôi hiện tại nhận nuôi.

Thẳng đến khi cậu của nguyên chủ Đường Chấn Bình tìm tới, mang hắn quay về Đường gia sau lại đưa hắn vào đại học Bồng Lai đọc sách. Đại học Bồng Lai tại Hoa Quốc là ngôi trường nổi tiếng danh xứng với thực dạy tu tiên và cũng là ngôi trường duy nhất. Bên trong học sinh không giàu thì cũng có địa vị, học sinh bình thường không phải không có chỉ là rất ít, như nguyên chủ nếu không tìm lại được thân phận lại chưa từng tu luyện thì đại học Bồng Lai đến khe cửa đều sờ không đến.

Đường gia đối nguyên chủ xác thật có ân, chỉ là loại ân tình này thành lập dưới tình huống bọn họ chuẩn bị lợi dụng nguyên chủ. Anh trai Đường Tâm Ngữ, Đường Minh Hạo là độc đinh duy nhất của Đường gia, Đường gia ở Thanh Thị có lẽ rất cao danh vọng nhưng nếu nhìn chung trong cả nước lại bất chỉ là gia tộc hạng hai hạng ba , bởi vì ở trên Đường Chấn Bình còn đè nặng một chủ gia thực lực cùng lực ảnh hưởng đều rất lớn.

Chủ gia cách mười năm sẽ yêu cầu chi nhánh gia tộc phái một thành viên qua đó, yêu cầu người này phải còn trẻ tuổi mặt ngoài là vì gia tộc làm vẻ vang kỳ thật cũng là một loại thủ đoạn để gia chủ sàng chọn thành viên trong gia tộc, mà loại sàng chọn này sẽ lấy mạng người, nếu không Đường Chấn Bình cũng sẽ không để nguyên chủ thay thế Đường Minh Hạo đi. Gia chủ cũng không yêu cầu cần thiết phải là người họ Đường, chỉ cần là chi nhánh thân thích đều có thể, mà thế hệ Đường Minh Hạo này trừ bỏ con trai gã cũng chỉ dư lại nguyên chủ. Đường Chấn Bình không tìm nguyên chủ còn có thể tìm ai, Đường Minh Hạo có bao nhiêu bản lĩnh, cái này người làm cha như gã đương nhiên rõ ràng nhất, đưa con trai gã đi chính là đi chịu chết.

Đường Chấn Bình dùng vại mật nuôi dưỡng nguyên chủ, khiến cho nguyên chủ đối hắn khăng khăng một mực không chút nghi ngờ nguyên nhân Đường gia đem hắn về, nhưng Đường Tâm Ngữ cùng Đường Minh Hạo lại không thích nguyên chủ. Tuy rằng nguyên chủ là thay thế Đường Minh Hạo đi chủ gia, nhưng đây cũng là một cơ hội để trở nên nổi bật, ở trong lòng hai anh em ngược lại cảm thấy nguyên chủ chiếm tiện nghi lớn nên thường xuyên lén Đường Chấn Bình mà nhằm vào nguyên chủ.

Cứ việc bọn họ chỉ có ý muốn làm khó nguyên chủ, lại không biết thứ bọn họ xem là lời nói giỡn lại lấy mạng nguyên chủ. Nguyên chủ cũng là trước khi chết mới biết được chân tướng, bởi vì cậu ở trong nhà vệ sinh tại khu vui chơi nghe lén bạn bè của hai anh em Đường Minh Hạo và Đường Tâm Ngữ nói chuyện, bọn họ biết bọn Đường Minh Hạo không thích nguyên chủ nên cũng đều khinh thường nguyên chủ, lời nói ra tự nhiên sẽ không dễ nghe.

Một năm thân tình chỉ là một âm mưu, nguyên chủ là người xem trọng tình cảm lập tức khí huyết công tâm, hơn nữa Đường Tâm Ngữ đã từng lừa nguyên chủ tu luyện bộ công pháp bị nàng xé xuống một tờ nên tình huống càng nghiêm trọng. Bộ công pháp kia là Đường Chấn Bình đưa cho nguyên chủ nhưng Đường Tâm Ngữ là người chuyển giao, mà Đường Tâm Ngữ không thích nguyên chủ vì thế xé xuống một trang làm nguyên chủ nhìn không ra thiếu sót, nguyên chủ tu luyện trình tự không đúng thân thể tồn tại tai hoạ ngầm cực lớn, chỉ cần một cơ hội liền sẽ hoàn toàn bùng nổ mà cái cơ hội này chính là chân tướng mà Đường Chấn Bình đối tốt với hắn.

Linh hồn nguyên chủ tuy rằng biến mất nhưng nỗi thống khổ bị phản bội vẫn còn lưu tại trong trí nhớ. Cao Hàn mặt vặn vẹo một lát mới đem thống khổ cùng chấp niệm nguyên chủ tạm thời áp xuống được. Chuyện của nguyên chủ kỳ thật cùng hắn có một nửa giống nhau, hắn đã từng cũng có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn sau lại cửa nát nhà tan, hắn biến thành cô nhi chỉ là không có may mắn như nguyên chủ có một đôi cha mẹ nuôi yêu thương, hắn từ nhỏ liền phải tự làm mọi thứ để nuôi bản thân, đừng hy vọng người khác phân cho ngươi cái gì hoặc đối tốt với ngươi, đó chỉ có thể là kẹp độc dược chung với mật đường tựa như cậu của nguyên chủ Đường Chấn Bình.

Cao Hàn lau sạch nước mắt sinh lí trên mặt không tự chủ được tràn ra, cất bước rời đi khu vui chơi tràn ngập ánh đèn noen, đi về Đường gia đồng dạng có những ngọn đèn sáng ngời. Đường Chấn Bình cùng Đường phu nhân ở phòng khách xem tin tức, hình ảnh vợ chồng ấm áp làm Cao Hàn trong đầu không tự chủ được hiện lên hình ảnh bọn họ một nhà bốn người hoà thuận vui vẻ ấm áp, ánh đèn vàng cũng không thuộc về nguyên chủ dù nguyên chủ nỗ lực một năm cũng vô pháp chen vào bầu không khí đó, bởi vì hắn từ lúc bắt đầu đã bị cự tuyệt sự tồn tại.

“Cao Hàn con sao đã về rồi không phải cùng Minh Hạo và Tâm Ngữ ra ngoài chơi sao?” Đường Chấn Bình nghe được tiếng bước chân quay đầu, nhìn đến Cao Hàn một mình một người trở về. Đường phu nhân nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn có tỏ vẻ vị này không cùng con cái nàng ở cùng một nhà, đối với Cao Hàn không tỏ thái độ cũng là bởi vì Đường Chấn Bình dặn dò qua.

“Bọn họ còn ở khu vui chơi với bạn bè, con trở về là có việc muốn cùng cậu nói chuyện.” Cao Hàn nhẹ chỉnh lại cổ áo.

Quần áo trên người hắn không hợp dáng người nguyên chủ, đều là Đường phu nhân gọi người đưa tới không phải lớn một số thì cũng nhỏ hơn một số nhưng nguyên chủ chưa bao giờ nói. Đường Chấn Bình kinh ngạc hạ mi, không phải bởi vì lời Cao Hàn nói mà là bởi vì thái độ của hắn cùng ngữ khí của hắn đột nhiên giống như có sự cao ngạo, mặt mày dường như càng thêm kiên định thiếu vài phần ôn hòa.

“Con muốn cùng ta nói chuyện gì?” Đường Chấn Bình tổng cảm thấy cháu ngoại trai đi ra ngoài một chuyến trở về khí chất đều thay đổi.

“Con muốn dọn ra ngoài.” Cao Hàn nhẹ nhàng bâng quơ hướng về Đường gia nói, lời nói tĩnh lặng như nước nhưng trong nước ném một quả bom.

Đường Chấn Bình bỗng nhiên đứng lên tỉ mỉ mà nhìn Cao Hàn “Vì cái gì đột nhiên có loại suy nghĩ này, có phải ai đối với con nói gì đó không?”

Dứt lời còn liếc Đường phu nhân một cái. Đã làm phu thê mấy chục năm Đường phu nhân lập tức hiểu ý mà đứng lên đi ra ngoài, gọi điện thoại kêu Đường Minh Hạo cùng Đường Tâm Ngữ trở về.

“Không ai cùng con nói cái gì chỉ là cha mẹ từ nhỏ đã dạy con, làm người không được thẹn với lương tâm chính mình. Cậu đối với con rất tốt nhưng con lại không thể vẫn luôn làm phiền cậu, trên thực tế một năm này con làm công để giành được không ít tiền hoàn toàn có thể ra ngoài sống và tự lo cho bản thân.”

Cao Hàn đi thẳng vào vấn đề một quyền đánh thẳng cho Đường Chấn Bình trở tay không kịp.

“Con đi làm công? Mợ con không phải mỗi tháng đều cho con tiền tiêu vặt sao? Không đủ con có thể cùng cậu nói không cần thiết dọn ra đi.” Đường Chấn Bình không ngờ hắn muốn dọn ra ngoài, gã không có thói quen để sự tình nằm ngoài tầm khống chế của mình.

“Mợ cấp tiền tiêu vặt con đặt ở một cái tài khoản chưa từng dùng qua, cha mẹ đã dạy nên con vô pháp yên tâm thoải mái sử dụng tiền người khác cho, cảm ơn cậu nhưng tâm ý con đã quyết.” Cao Hàn bình bình đạm đạm mà nói. Hắn tới chỉ là thông báo chứ không phải dò hỏi.

“Cậu như thế nào sẽ là người khác…” Đường Chấn Bình nhìn ra trong mắt hắn một tia kiên định không tự chủ được nghĩ đến người em gái rời nhà trốn đi năm đó cũng cố chấp như vậy, một khi đã quyết định liền sẽ không thay đổi.

“Con thật sự muốn dọn ra ngoài?” Đường Chấn Bình mặt trầm xuống hỏi.

Cao Hàn gật gật đầu, quyết định này hắn kế thừa từ ký ức nguyên chủ, sau khi về ở Đường gia chuyện gì hắn đều làm không được .Đường gia khinh thường nguyên chủ, không chỉ là anh em Đường Minh Hạo còn có Đường gia quản gia, người hầu vào phòng nguyên chủ chưa bao giờ gõ cửa trước, muốn vào là vào hoàn toàn không có sự riêng tư.

Đường Chấn Bình hít sâu một hơi, “Con nếu dọn ra ngoài chịu khổ chịu cực, cậu trong lòng sẽ không an tâm, về sau đi xuống nhìn thấy cha mẹ con ta như thế nào còn mặt mũi gặp bọn họ?”

“Cha mẹ cũng nói qua người trẻ tuổi ăn chút khổ không tính cái gì, chịu khổ được mới thành tài con đã không còn trẻ con cậu liền không cần lo lắng cho con.” Cao Hàn rũ mắt xuống, cha nguyên chủ quả thật đã từng nói chuyện này, cha mẹ ruột của hắn kỳ thật cũng từng nói qua lời tương tự.

Đường Chấn Bình nhìn ra được thái độ của hắn thực kiên quyết vô luận chính mình nói cái gì đều sẽ không thay đổi, điểm này thật sự rất giống em gái mất sớm kia của hắn.”Được ta đáp ứng con.”

“Lão gia, ông……” Đường phu nhân trở về liền nghe được chồng nói, chau mày không rõ chồng trăm phương nghìn kế mới đem người mang trở về như thế nào lại đồng ý hắn dọn ra đi.

Đường Chấn Bình nhấc tay ngăn lại nàng nói câu kế tiếp, đối Cao Hàn nói: “Cậu tôn trọng quyết định của con nhưng ta có một yêu cầu con dọn đi nơi nào phải nói cho cậu, mỗi ngày hãy gọi cho cậu báo bình an. Hôm nay đã trễ muốn dọn ra nhanh nhất cũng phải chờ ngày mai, cậu giúp con tìm chỗ ở.”

Cao Hàn gật đầu “Vâng.”

Cái gọi là báo bình an bất quá là muốn nắm giữ hành tung của hắn. Được cho phép, Cao Hàn trở về phòng. Lưu lại Đường Chấn Bình sắc mặt âm trầm còn có Đường phu nhân lo sợ bất an, bằng thính lực của Cao Hàn đứng ở lầu hai hành lang cũng có thể nghe được Đường phu nhân hướng Đường Chấn Bình cầu tình cho con gái, sau khi trở về đừng mắng quá tàn nhẫn.Dựa vào tính tình của Đường Chấn Bình đương nhiên không có khả năng thật sự bị hai người dỗ dành cho qua, dù vừa khóc vừa nháo Đường Tâm Ngữ cũng bị Đường Chấn Bình đánh cho một cái tát, đêm đó tiếng khóc la ầm ĩ tràn ngập nhà họ Đường.

Hết chương 1

10.05.2023
TRUYỆN CHỈ CẬP NHẬT HOÀN CHỈNH TRÊN WORDPRESS VƯỜN CÚC CỦA MANH
LINKWP https://miaaa0710.wordpress.com/khi-thieu-tu-tien/
Hoặc tại sốp Cúc Họa Mi https://97cuchoami97.wordpress.com/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro