#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 226

Vợ chồng người nọ trên núi gặp nạn, người vợ đang hấp hối nói với người chồng:

"Ông xã, sau khi anh được cứu, nhất định phải cùng huấn luyện viên đẹp trai phòng tập gym kia hạnh phúc bên nhau."

Người chồng khóc thảm nói:

"Đến lúc này rồi, em còn nói bậy bạ gì thế."

Người vợ trước khi chết nói:

"Huấn luyện viên thầm ngưỡng mộ anh đã lâu, đem anh giao cho anh ấy em rất yên tâm. Không được tìm người khác! Nếu anh dám, em và mẹ anh ở trên trời nhất định cùng nhau nguyền rủa anh!"

Nói xong, người vợ tắt thở.

♡ 227

Bọn họ chia tay ba lần.

Lần đầu tiên sau khi quay lại với nhau, Y nói "Đều tùy theo em, chỉ cần không phải chia tay! Anh không nỡ rời xa em!"

Lần thứ hai, Y nói: "Về sau không được như vậy nữa! Đừng khóc, anh không nỡ rời xa em!"

Lần thứ ba, Y nói: "Bất hiếu thì bất hiếu! Dù sao anh cũng không nỡ rời xa em!"

Ngày đó cậu phải ra đi, khóc hỏi Y: "Chúng ta chia tay từ đây sao?"

Y trừng mắt với cậu nói: "Anh không ở bên cạnh, em nhất định phải tự chăm sóc mình cho tốt. Đừng có nói mấy lời ngu ngốc như chia tay! Anh đã nói rồi, anh không nỡ rời xa em!"

♡ 228

"Đàn ông chinh phục thế giới, đàn bà chinh phục đàn ông!"

"Câu này của cậu đã lỗi thời rồi."

"Hả?"

"Hiện tại a, là hủ nữ chinh phục thế giới, gay chinh phục hủ nữ!"

"Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lời của cậu quả thật cũng có lí... Nhưng, theo logic, cuối cùng vẫn là chúng ta chinh phục thế giới?"

"Hửm? Lão tử không muốn chinh phục hủ nữ, chinh phục cậu thôi đã đủ mệt lắm rồi."

♡ 229

Cậu theo đuổi một người con gái hai năm mà vẫn chưa thành công, ngày đó cậu uống say không biết gì nữa đi về nhà, chỉ vì nhìn thấy người con gái kia cùng một chàng trai ôm hôn ở dưới đèn đường, cười ngọt ngào như thế, cười khiến cậu thấy đau lòng.

Sau khi nôn vài lần, không khí lực lại say đến mơ hồ, cậu gọi điện cho bạn thân: "Tớ rất khó chịu..."

Hắn chạy đến nơi đã thấy cậu ngủ mất rồi, hắn cười khổ, nắm chặt tay cậu: "Hai năm nay, tớ biết cậu chịu nhiều đau đớn, bởi vì... Tớ cũng giống như cậu thôi..."

♡ 230

Khoảng cách xa xôi nhất thế giới, không phải là khi em nói yêu anh, anh lại nói anh chỉ thích phụ nữ, mà là nhiều năm sau, khi anh phát hiện ra anh đã sớm yêu em mất rồi, em lại vui mừng đến trước mặt anh nói, vì anh, em đi phẫu thuật.

♡ 231

Hắn vuốt ve đầu em trai đang nằm bên cạnh, trong mắt đầy dịu dàng, cười nói: "Như vậy, em sẽ vĩnh viễn thuộc về anh, cũng vĩnh viên không thể yêu người nào khác."

Thực ra hắn nào đâu biết trên chiếc nhẫn em trai hắn nói dự định tặng cho người yêu nhất khắc tên của hắn.

♡ 232

Hôm nay cảm thấy hắn không phải là hào phóng bình thường, chỉ thấy hắn từ trong ví tiền rút ra vài cái thẻ, ấn vào tay mình, chân thành nói: "Thích cái gì thì mua cái đấy, mua nguyên một tầng cũng được."

Nhìn khắp xung quanh nửa ngày mới co quắp nói: "Này..."

Hắn thấy mình do dự, định gọi nhân viên cửa hàng đem tất cả đóng gói.

Rốt cuộc nhịn không được, đem thẻ ném vào tay hắn: "Nguyên một tầng toàn nữ trang, anh muốn mua về làm cái gì? Em, em mới không thèm đeo!"

♡ 233

Y nhìn hắn tiến về phía mình, trong lòng thấy lạnh buốt đến tận xương cốt, y cố gắng làm cho thanh âm của mình không run, hỏi: "Tại sao?"

Người trước mắt đem họng súng đen ngòm hướng vào y, nói: "Tôi là cảnh sát."

Cuối cùng, y cũng cầm lấy súng, hướng về phía hắn bóp cò.

Tiếng súng vang lên, người trước mặt thẳng tắp đổ về phía y, y không thể tin được, bên tai chỉ còn lại giọng nói mỏng manh của hắn: "Súng, anh đã đổi lại rồi, anh yêu em..."

♡ 234

Cùng anh em đi tương thân (blind date), bên phía con gái chậm chạp mãi không xuất hiện, trong lúc chờ đợi tán gẫu —

"Hắc hắc, lúc đại học tiểu tử anh thế mà dũng cảm dám cướp bạn gái của tôi, thế nào, không sợ hôm nay tôi trả thù à?"

"Không sợ."

....

"Tôi nói này, có phải bên kia định cho anh leo cây không đấy? Đã ba giờ rồi!"

"Đã sớm đến rồi."

"Hả? Anh sao lại không mang người ta ra đây?"

"Không phải mang cậu đến đây rồi sao?"

♡ 235

Trên mặt hắn có chút đỏ vì say rượu, một tay cầm bầu rượu, một tay nắm vai y nói, "Thừa tướng, ta thích ngươi."

Y giãy giụa, mặt lạnh lùng nói: "Đại chiến sắp tới, thỉnh tướng quân chớ mang tạp niệm trong lòng."

Tướng quân ngạc nhiên buông tay ra, thừa tướng dừng một chút rồi xoay người rời đi, y nghe được tướng quân bi thương cười lớn: "Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỉ nhân hoàn." ("醉臥沙場君莫笑,古來征戰幾人回?" Tạm dịch: "Say khướt nơi sa trường người chớ cười. Xưa nay chinh chiến mấy ai trở về.")

Đại quân chinh chiến chiến thắng trở về, thừa tướng đứng ở cửa thành tương nghênh (đón chào), cũng không thấy cố nhân trở về.

_____

* Hai câu Đại tướng quân nói trích trong "Lương Châu Từ" (凉州词) – là bài thơ thất ngôn tứ tuyệt nổi tiếng của Vương Hàn (王翰) được sáng tác từ tên gọi của một điệu hát cổ của người Trung Hoa nói về chủ đề trận mạc, biên ải.

(theo Wikipedia)

♡ 236

"A..."

"A... Không, không cần..."

"Ưm..."

【 tiếng cửa mở 】

"A!"

"Em! ..."

"Ha hả... Ha hả... Sao anh lại quay về?"

"... Anh đã nói với em cái gì?"

"... Ách..."

"Hử?"

【 nhíu mày 】

"Hắc hắc hắc..."

【 giả ngu 】

"Không được phối cao H kịch truyền thanh nữa!"

"Nhưng..."

"Phải phối cũng là phối với anh!"

【 tiến hành XXOO】

♡ 237

"Con chuột chết tiệt, con chuột thối, mình nhất định phải bỏ trốn! Mình mới không cần cùng một phúc hắc quấn lấy nhau!"

Triển Chiêu oán hận nắm chặt tay, lại không phát hiện Bạch Ngọc Đường vừa mới ra ngoài đã lặng yên đứng bên salon một lúc lâu, nghe không sót lời nào của y.

"Miêu Nhi, là tôi vẫn chưa hết sức sao, cậu vẫn còn khí lực bỏ trốn? Hửm?"

"A! Cậu về lúc nào? Cậu... Cậu đừng có lại đây..."

"Ô... Đừng...."

♡ 238

27 tuổi, đẹp trai, nhiều tiền, độc thân, tinh anh liên tiếp xem mắt không có kết quả.

Lần đầu tiên, ở một nhà hàng cao cấp bị một phục vụ úp một đĩa mì Ý lên đầu.

Lần thứ hai, ở trong quán bar, bị bartender phun rượu vang lên mặt.

Lần thứ ba, ở trong công viên trò chơi bị một chú hề dính đầy kẹo bông lên người.

Lần thứ tư, ở đâu không quan trọng, đối phương là hủ nữ...

Tinh anh mệt mỏi đẩy cửa nhà, thấy thú cưng bổ nhào về phía mình.

Hắn xoa xoa cái đầu đầy lông mềm mại trước ngực mình, "Mày đừng làm thuê khắp nơi, tao nuôi mày."

(Nhân thú?)

♡ 239

Hắn gặp tai nạn máy bay, toàn bộ hơn một trăm người trên máy bay chỉ còn một mình hắn sống sót.

Khi đội cứu hộ tìm thấy hắn, bác sĩ liên tục nói hắn bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sống được, đúng là một kì tích.

Sau đó, y hỏi hắn, rốt cuộc làm sao mà kiên trì được thế.

Hắn mỉm cười: "Anh lúc ấy luôn nghĩ, nếu anh chết đi, ai sẽ mang cho em hạnh phúc."

♡ 240

Y lái xe thích vượt tốc độ, một ngày bị cảnh sát giao thông chặn lại, cảnh sát giao thông nói với y ba câu: "Dừng xe, biển số, căn cước."

Gần một năm sau, mỗi khi y có ý muốn vượt tốc độ trong đầu, vị cảnh sát giao thông kia sẽ kịp lúc xuất hiện, vì thế, từ từ, thói quen vượt tốc độ của y cũng sửa được.

Một ngày, y lại bị chặn lại, khó hiểu.

Cảnh sát giao thông nói với y ba câu: "Ngân hàng, tài khoản, mật mã."

"Anh có ý gì?" Y hỏi.

Cảnh sát giao thông trả lời: Cầu hôn.

♡ 241

Giáo viên Số học đang giảng bài, bỗng nhiên giáo viên Ngữ văn ngốc ngốc ngếch nghếch đi vào, trực tiếp sờ túi quần y.

"Này, anh làm gì? Em còn đang lên lớp!"

Giáo viên Ngữ văn bình tĩnh từ trong túi quần lấy ra một chùm chìa khóa, "Anh quên mang theo!"

Trước khi đi còn vô tình nhéo thắt lưng y một cái, "Anh về trước, nhớ về nhà ăn cơm."

Thầy, các thầy ở cùng với nhau sao...

Đối mặt với câu hỏi của học trò, giáo viên Số học đem tiết học biến thành giờ tự học.

♡ 242

"Bạn học này lại không khỏe à, em gần đây thường xuyên tới đây nha" Vị bác sĩ trong phòng ý tế hỏi, vẻ mặt cậu khi bị hỏi bỗng đỏ bừng, chẳng lẽ bị phát hiện rồi?

"Hơi ho một chút ạ, khụ khụ"

"Vậy ~ Cởi áo ra"

"Dạ? Cởi áo làm gì ạ?" Cậu bối rối.

"Đương nhiên là để kiểm tra, không thì em nghĩ là làm gì chứ?" Vẻ mặt đẹp trai bỗng tiến gần lại khiến cậu chân tay luống cuống.

"Em không, khụ, khỏe rồi, em đi đây"

"Đi? Vẫn là chờ tôi kiểm tra toàn thân rồi hẵng đi"

"Ưm..."

♡ 243

Sinh thần của thái y đã gần đến, tiểu vương gia hỏi y muốn lễ vật sinh thần gì, thái y hí mắt suy nghĩ một lát "Không bằng nấu món gì cho vi thần là được lắm rồi".

Tiểu vương gia vui vẻ đáp ứng.

Đến hôm sinh thần thái ý, tiểu vương gia cao hứng đưa từng đĩa thức ăn lên

"Ma Cô Ổi Kê!"

"Không ăn được!"

"Phù dung đản!"

"Không ăn được!"

Nhìn bộ dáng tiểu vương gia mất hết ý chí, thái y mỉm cười nâng cằm tiểu vương gia lên, nhẹ nhàng hôn "Vi thần cảm thấy, cái này vẫn là ăn ngon nhất."

♡ 244

Bạn học A: "Nghe nói lớp trưởng thích cậu đấy!"

Cậu bình tĩnh làm bài tập.

Bạn học B: "Nói cho cậu một bí mật, lớp trưởng thích cậu."

Cậu giả vờ bình tĩnh lật sách.

Bạn học C: "Lớp trưởng từ chối bạn gái đang theo đuổi cậu ta, bởi vì cậu ta thích cậu."

Trong lúc nhóm học tập tự do thảo luận, lớp trưởng "Thế nào, mấy tin đồn tôi thích cậu gần đây, cậu tin không?"

Cậu đỏ mặt không nói lời nào.

"Mặc kệ cậu tin hay không tin, dù sao thì tôi cũng tin."

♡ 245

"Thưa thầy, đề này giải như thế nào ạ?"

"Thưa thầy, ví em bị mất, trưa nay có thể ăn cơm với thầy không ạ?"

"Thưa thầy, nhà em đêm nay không có ai, thầy cho em ở nhờ một đêm đi!"

"Thưa thầy, thầy đừng đi, cái gì em cũng làm được, thầy chỉ cần nhìn thôi ~"

Người nọ rốt cuộc không chịu nổi bùng nổ:

"Em đủ chưa? Mặc đồng phục hồi trung học vào để diễn lại cảnh mười năm trước em quyến rũ tôi như thế nào sao?! Tôi thấy em là bị đè chưa đủ hả!"

♡ 246

Trong cửa hàng sách,

"Chết tiệt, tôi tuy học văn thật, nhưng bắt tôi viết đam mỹ, tôi biết viết như thế nào?"

"Xin hỏi ngài có cần giúp gì không?"

"A, kia... cái kia, tôi chỉ muốn tìm một quyển đam mỹ, này... tôi là tác giả, chỉ là muốn tham khảo sáng tác chút thôi."

"À? Vậy... Vị tác giả này, ngài cần tự thể nghiệm một chút không. Đảm bảo ngài sẽ vừa lòng."

"Ngô... Ách a... Anh Hồn Đạm?"

"Hắc, ngượng ngùng, thứ cho không lùi được."

♡ 247

Một ngày, đang ở trên đường nói chuyện với bạn thân, hai người đàn ông phía trước ai công ai thụ.

"Người áo xanh nhất định là thụ."

Chữ "thụ" kia nói rất lớn, áo xanh quay đầu lại: "Cô mới là thụ (受 /shòu/), cả nhà cô đều là thụ!"

Người bên cạnh quay sang nói: "Vợ, đừng kích động, người ta nói là nói gầy (瘦/shòu/) trong béo gầy mà."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản