【 Chương 116 - Không bằng hợp tác 】 Rốt cuộc cũng gặp được Lục công tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Diêu Tiểu Đào gả cho một nam tử tên là Thư Nhất Dũng, nếu nghiêm túc mà nói, là Thái Tử Nô Nguyệt Quốc trong truyền thuyết. Bất quá thì danh tính này cũng là vừa mới gặp liền ngoài miệng nói ra, hải đảo mênh mông ngoài kia, hiện giờ tuy mang danh hào là "Quốc" nhưng lại như là một bang phái giang hồ, do Thư lão thái gia mang theo mấy ngàn bá tánh cùng nhau bắt cá làm ruộng, ngày qua ngày sống một cuộc sống an ổn, không tranh với đời. Hơn nữa cũng không hề giống trong truyền thuyết thần bí như vậy, cũng sẽ có thương thuyền ra biển mậu dịch để đổi lấy một ít nhu yếu phẩm hằng ngày, cùng những vật hiếm lạ. Thư Nhất Dũng chính là người dẫn đầu đội tàu, hắn rất thích Đại Sở, cũng thường xuyên tới Đại Sở, tức phụ cũng là Nguyệt Lão se duyên ngàn dặm, từ Đại Sở dắt đến cho hắn một dây tơ hồng - xinh đẹp động lòng người lại hoạt bát linh động, mặc áo đỏ ngồi ở chỗ đá ngầm ca hát, như trong chuyện xưa của các cô nương trung hải, duy nhất không tốt đó là ba không năm lúc sẽ đem hai vị công tử giết người đêm kia đọng lại ở bên miệng, nghe thật đau đầu.

Diêu Tiểu Đào hờn dỗi không hề để ý đến hắn nữa.

Thư Nhất Dũng ngồi dậy: "Được được được, đợi đêm nay A Chương trở về hỏi một chút tình hình, ta liền mang ngươi đi xem Lục Minh Ngọc kia."

"Thật sự nha?" Diêu Tiểu Đào mắt liếc nhìn hắn.

Thư Nhất Dũng vừa tức vừa cười, lại lần nữa nằm trở về.

Diêu Tiểu Đào níu chặt ống tay áo của hắn, quơ quơ nịnh nọt, vui rạo rực.

Qua một chút thời gian, quả nhiên từ bên ngoài đã trở lại một gã nam tử, mặc y phục ngay ngắn màu xanh lam, làn da ngăm đen, vừa nhìn liền biết là thường xuyên ở dưới mặt trời chói chang ngâm mình ở trong biển. Hắn chính là A Chương theo lời của Thư Nhất Dũng, võ công cao cường, làm người ít nói, làm việc cực kì đáng tin cậy.

"Như thế nào?" Thư Nhất Dũng hỏi.

A Chương nói: "Có người hạ độc Lục công tử."

"A?" Thư Nhất Dũng còn chưa nói chuyện, Diêu Tiểu Đào đã hoảng sợ trước, "Ai muốn hạ độc?"

"Đại tẩu không cần lo lắng, Lục công tử không có việc gì." A Chương chặn lại nói.

Thư Nhất Dũng vỗ vỗ bả vai Diêu Tiểu Đào: "Thấy không, hiện tại tất cả mọi người đều biết, ngươi thích tên Lục công tử kia."

"Không phải thích, không đúng, là không giống thích, ngươi...... Không nói nữa, nói ngươi cũng không hiểu." Diêu Tiểu Đào tức giận vung khăn, "Nói chính sự!"

A Chương nhẫn cười, dùng ánh mắt có chút đồng tình nhìn Thư Nhất Dũng, mới nói: "Lục công tử vào ở phủ thống lĩnh chưa được mấy ngày, liền có một người xông vào hậu hoa viên của Thiết gia, nửa đêm bắt cóc Thiết đại tiểu thư."

"Bắt cóc Thiết tiểu thư làm cái gì?" Thư Nhất Dũng khó hiểu.

"Người nọ công phu cũng không thấp, ta không dám đến quá gần, cũng không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì." A Chương nói, "Bất quá hắn ngược lại là không có đem người mang đi, ngày hôm sau Thiết tiểu thư liền phái nha hoàn ra ngoài mua mứt hoa quả, nói muốn tặng cho Lục công tử, nhưng đặt trong phòng bếp không bao lâu, người lúc trước liền đi vào hạ độc."

Diêu Tiểu Đào có chút khẩn trương, thứ nhất khẩn trương là vì có người hạ độc, thứ hai là vì có người mơ ước Lục công tử.

"Không biết là độc gì, bất quá ta đã lấy một cái từ trong mứt quả kia." A Chương từ trong lòng ngực lấy ra một bao giấy dầu nhỏ, "Đại ca đã từng nói qua, tạm thời không để Lục công tử biêt sự hiện diện của chúng ta, cũng không tiện nhắc nhở, nên dưới tình thế cấp bách chỉ có thể để lại một chút Hạc Đỉnh Hồng phía trên mứt hoa quả kia, dấu vết cực kỳ rõ ràng, nhắc nhở mứt quả có vấn đề."

Thư Nhất Dũng gật đầu: "Làm không tồi."

"Sau đó hắn quả nhiên nhìn ra manh mối, đi tìm Thiết Hằng." A chương nói, "Bất quá bọn họ như là nhận định người hạ độc là Thiết tiểu thư, đem nàng nhốt lại trong Tú Lâu."

Thư Nhất Dũng lắc đầu: "Xem ra cũng chẳng ra gì, thế nhưng lại là một người ngu dốt, vẫn là tạm thời đừng hợp tác."

Diêu tiểu đào ở sau lưng véo hắn một cái.

Thư Nhất Dũng nhíu mày: "Việc này không thể hồ nháo."

"Nhưng ngươi......" Mới vừa rồi rõ ràng nói qua muốn mang ta đi. Diêu Tiểu Đào nắm chặt khăn tay, người này nhưthế nào lại lật lọng.

"

Đại ca vẫn là nên đi gặp hắn đi." A Chương nói.

"Vì sao?" Thư Nhất Dũng không vui.

"Lục Vô Danh Lục đại hiệp, người của hắn mấy ngày trước đây đi Yểm Tiên Sơn." A Chương nói, "Tuy nói chúng ta biết cửa vào địa cung không ở nơi đó, nhưng hắn tất nhiên cũng là phát hiện bí mật của Nguyệt Nhi Loan, một khi đã như vậy, không bằng hợp tác."

"Tốc độ ngược lại là rất nhanh." Thư Nhất Dũng lắc đầu.

"Huống hồ bá phụ cùng lão thái gia, đều nói qua có thể cùng người của Lục gia hợp tác." A Chương lại nói, "Chúng ta dù sao cũng là khách, trời xa đất lạ, có Lục công tử tương trợ, sự tình sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều."

Diêu tiểu đào nhỏ giọng bổ sung: "Đúng vậy."

Thư Nhất Dũng như cũ ôm nghi hoặc: "Ngươi xác định hắn gia nhập là hỗ trợ, không phải thêm phiền?"

"Ai nha...ta xác định." Diêu Tiểu Đào lôi kéo tay của hắn, "Cũng không thể vì ta thời thời khắc khắc đều nhắc tới, ngươi liền đối với hắn mang đầy thành kiến, hắn là hạng nhất hạng nhì Đại Sở - Minh Ngọc công tử, thanh danh hiển hách, chẳng lẽ lại chỉ bởi vì lớn lên đẹp mắt? Tất nhiên cũng là có bản lĩnh sự."

Thư Nhất Dũng thành tâm nói: "Cái này sai rồi, nghe ngươi thời thời khắ khắc  nhắc mãi nội dung này, chính là bởi vì lớn lên đẹp mắt." Cùng bản lĩnh thật sự gì đó không có một văn tiền quan hệ.

Diêu Tiểu Đào: "......"

Diêu Tiểu Đào nói: "Ta bị ngươi làm cho tức khóc."

A Chương ở một bên xem đủ náo nhiệt rồi, mới nói: "Vậy đêm nay liền đi Thiết phủ tìm hiểu?"

Diêu tiểu đào thanh thanh hắng giọng.

A chương chợt hiểu: "Tự nhiên muốn mang theo đại tẩu, nếu không ngươi và ta đều là người xa lạ, đến lúc đó muốn lấy được tín nhiệm, lại phải giải thích nửa ngày."

Diêu tiểu đào ánh mắt tràn ngập khen ngợi, tốt, lần này trở về ta nhất định ngăn cha cùng lão thái gia, ai cũng không cho phép mai mối cho ngươi, ngươi thích ở bên ngoài lang thang bao lâu, liền ở bên ngoài lang thang bấy lâu!

A Chương thấy được ý tốt, rất muốn chắp tay hành lễ.

Thư Nhất Dũng dở khóc dở cười, cũng không nghĩ lại có ngày hai người này cùng tiếng nói, xoay người nhóm lửa lau chùi ngân đao, thuận tiện nghĩ đến việc thăm dò đêm nay.

Bên ngoài trời rất nhanh liền đen lại, mà ba người cũng rất nhanh liền phát hiện, thanh danh hiển hách Lục công tử, cũng không phải muốn gặp là có thể gặp.

Hắn ở trong tiểu viện xung quanh, trong ngoài nói ít cũng có mấy chục người, bó đuốc trường đao trắng đêm tuần tra, so với thủ thâm cung công chúa còn quý giá hơn.

"Ây da" A Chương nói, "Không biết, còn tưởng rằng nơi này là núi vàng núi bạc."
Phát hiện bí quyết khắc phục vô sinh hiếm muộn đơn giản

"

Cái này phải đi vào như thế nào?" Diêu Tiểu Đào khổ mặt.

"Ta đi." Thư Nhất Dũng nói.

A Chương gật đầu, Thư Nhất Dũng từ nhỏ đã luyện Thủy Thượng Phiêu, khinh công vô cùng tốt. Trận này ba người cùng nhau đi vào có chút khó khăn, chỉ đi vào một người, mới là có khả năng.

"Nhưng Lục công tử không quen biết ngươi a." Diêu Tiểu Đào có chút lo lắng, vạn nhất đánh nhau thì làm sao bây giờ.

"Ngươi đây là đang quan tâm ai?" Thư Nhất Dũng hỏi trước.

"Đương nhiên là ngươi." Diêu Tiểu Đào dở khóc dở cười véo hắn một phen.

Thư Nhất Dũng vỗ vỗ mặt nàng: "Yên tâm đi."

Hai người gật gật đầu, nhìn theo hắn lặng yên không một tiếng động đến gần sát tiểu viện, sau đó thừa dịp thủ vệ không chú ý, nháy mắt liền rơi vào trong tường viện. Đợi hồi lâu, nghe bên trong cũng không có truyền đến tiếng đánh nhau, cũng không có tiếng gọi ầm ĩ, Diêu Tiểu Đào cùng A Chương lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Trong phòng, Lục Truy đang nhìn người trước mặt: "Diêu Tiểu Đào?"

"Ta là trượng phu của nàng." Thư Nhất Dũng nói, "Nàng nói ngươi đã từng cứu nàng."

Lục Vô Danh nghi hoặc nhìn về phía Lục Truy, có chuyện này?

"Ta nhớ rõ, là ở Thành Hồi Sương Diêu cô nương." Lục Truy gật đầu, cười nói, "Nhưng nếu ta nhớ không lầm, lúc ấy Diêu đại bá nói thông gia là một nông hộ giàu có, nghe không giống như là các hạ, có thể vượt nóc băng tường ban đêm xông vào dân trạch."

"Tiểu đào không gả cho gia đình lòng dạ hiểm độc kia, nàng theo ta." Thư Nhất Dũng nói, "Bất quá ta tới không phải vì chuyện này, là có chính sự."

"Ra là như vậy." Lục Truy vui vẻ nói, "Tiểu ca cứ nói đừng ngại, chỉ là không biết nên xưng hô như thế nào?"
"Ta họ Thư, đến từ hải đảo." Thư Nhất Dũng nói, "Lục công tử cứ gọi ta là A Dũng đi."

Hải đảo? Lục Truy trong lòng khẽ động, cùng Lục Vô Danh đồng thời nhớ tới ban ngày vừa mới thảo luận qua, Nô Nguyệt Quốc.

Thư Nhất Dũng tiếp tục nói: "Ta không quanh co lòng vòng, nghe nói Lục công tử là người thông minh hạng nhất hạng nhì Đại Sở, chắc là đã sớm nghe qua tin đồn mỹ nhân trong mộ?"

Lục Truy nói: "Bạch Ngọc phu nhân?"

Thư Nhất Dũng gật đầu: "Đúng vậy"

Lục Truy lại nói: "Nô Nguyệt Quốc?"

Thư Nhất Dũng lúc này lại có chút kinh ngạc, hắn là trăm ngàn lần không dự đoán được, đối phương thế nhưng sẽ biết đến chuyện này.

Thấy thần sắc của hắn, Lục Truy cười cười: "Tiểu ca mới vừa rồi đã nói, ta là người thông minh hạng nhất hạng nhì Đại Sở, mặc dù không đuổi kịp đại tẩu ta, nhưng đem đi doạ một vài người vẫn là có thể."
Trong Vương thành "Ôn đại tẩu" bị vô cớ nhắc tới, trong giấc mộng chép chép miệng, tiếp tục ăn chân giò.

Thư Nhất Dũng cuối cùng đối với hắn đã đổi mới cách nhìn một chút, gật đầu nghiêm mặt nói: "Đúng vậy."

"Gần đây trong thành cùng Thiết phủ, đều đã xảy ra không ít chuyện cổ quái, hẳn là cùng tiểu ca có quan hệ", Lục Truy nói, "Lần này chắc hẳn không phải một mình tới, nếu có những bằng hữu khác, không bằng cũng gọi vào đi, bên ngoài lúc nào cũng có người tuần tra, miễn cho lại khiến cho hiểu lầm." Lời nói không nhanh, biểu tình nhu hòa, thanh âm dễ nghe, một thân bạch y đứng ở dưới ánh đèn, đích xác có vài phần siêu phàm thoát tục, tư thế của tiên nhân.

Thư Nhất Dũng do dự một lát, nói: "Tiểu Đào cũng tới, còn có đệ đệ ta."

"Đi thôi." Lục Truy nói, "Ta tự mình đi nghênh đón."

Thư Nhất Dũng: "......"

Trong nội viện hộ vệ thấy hắn ra cửa, đều có chút buồn bực, trước nay Lục công tử đều rất an phận, giờ đang nửa đêm muốn đi đâu, hơn nữa vì sao phía sau lại nhiều người hơn bình thường?

Mọi người trên mặt nóng lên, ngàn vạn lần đừng nói là dưới nhiều con mắt như vậy, còn có người có thể ra vào tự nhiên, vậy cũng có chút mất mặt.

Bất quá sự tình mất mặt hơn còn ở phía sau, bởi vì Lục Truy khẽ vươn tay, lại từ trên cây gọi ra hai người, một trong số đó còn là nữ nhân mặc hồng y, nhan sắc quá lóa mắt.

Vì thế trên trán liền đổ mồ hôi, chột dạ nhìn một nhóm năm người một lần nữa trở lại viện.

"Chư vị không cần tự trách." Trước khi đóng cửa, Lục Truy cố ý nói, "Đều là bằng hữu trong giang hồ của ta, vốn là cao thủ."

......

Diêu Tiểu Đào đáy mắt sáng lên: "Lục công tử, ngươi còn nhớ rõ ta sao?"

Thư Nhất Dũng trong lòng thở dài, đã biết sẽ là như thế.

"Tất nhiên, cô nương xem ra là gả cho người rất tốt." Lục Truy cười nói, "Thật sự chúc mừng."

"Ân, ta gả rất khá, A Dũng ca của ta rất tốt." Diêu Tiểu Đào có chút ngượng ngùng, "Ta ầm ĩ muốn gặp công tử, ầm ĩ suốt một ngày, hắn cũng không chê ta phiền."

Lục Vô Danh thực sự buồn bực, đều đã thành thân, vì sao còn ầm ĩ muốn gặp nhi tử nhà ta.

Lục Truy cười lắc đầu: "Cô nương trước ngồi đi, ta còn có việc muốn cùng A Dũng thương nghị."

Diêu Tiểu Đào đáp ứng một tiếng, ngoan ngoãn tìm bên cạnh A Dũng ghế dựa ngồi xuống, nghe mọi người nói chuyện.

Lục Truy hỏi: "Nô Nguyệt Quốc cùng Bạch Ngọc phu nhân có nguồn gốc sâu xa?"

Thư Nhất Dũng gật đầu: "Nô Nguyệt Quốc chỉ có duy nhất gia tộc Thư gia, đó là hậu duệ của Bạch Ngọc phu nhân."

"Hậu duệ?" Lục Truy trong lòng hơi giật mình, theo những gì được ghi lại, Bạch Ngọc phu nhân chỉ là một vũ nương, lại không dự đoán được, cư nhiên còn ở trong cuồn cuộn loạn thế, để lại con nối dõi.

Thư Nhất Dũng nói: "Cho nên chuyến đi này của ta mục đích chỉ có một, đem pho tượng của Bạch Ngọc phu nhân mang về hải đảo, để hồn phách nàng có thể quay về tự do, không bị vây khốn trong mộ, chịu chủ cũ sở khinh, nghĩ đến cũng không sẽ quấy rầy Lục công tử hành động kế hoạch, cho nên không bằng chúng ta hợp tác?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro