Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái tử gia

Hạ Vũ cả người phiền toái ở trong văn phòng đi tới đi lui, ngay cả phó tổ trưởng Từ Văn Quân nói hắn, hắn cũng không có nghe.

An Dật thật sự nhìn không được, tức giận kêu lên: "Cậu không phải táo bón rất nghiêm trọng a? Chớ đi đến đi lui, mọi người xem đến hôn mê!"

Hạ Vũ: "Tôi này không phải đang phiền não sao! Con mẹ nó còn không chút đồng tình, Hạ đại nhân của cậu hiện tại có phiền toái a!"

An Dật: "Cậu hiện tại lại không thể xác định bọn họ có phải hay không tới tìm cậu, cậu buồn lo vô cớ để làm chi?"

An Dật nhắc tới như vậy, Hạ Vũ nháy mắt im lặng .

Đúng vậy, An Dật nói đúng, hắn lại không xác định bọn họ rốt cuộc có phải đến tìm hắn hay không. Tìm người khác cũng có thể.

Hắn đã trả hết năm mươi tám vạn a.

Suy nghĩ một chút, Hạ Vũ lại kiêu ngạo với hai năm tám vạn .

Lão tử mới không sợ các ngươi, trong công ty người nhiều như vậy, hắn cũng không tin ... tên côn đồ này còn có thể làm thế nào.

Lúc này, thân là Trần tổng giám truyền lời đến tiểu Mạch bảo hắn lại một tiếng: "Tiểu Hạ! Trần tổng giám gọi cậu đi một chuyến ,lầu chín!"

Hạ Vũ không hề nghĩ ngợi, trả lời rất có thứ tự: "Lão tử không đi!"

Tiểu Mạch còn cầm điện thoại , nhất thời ngốc lăng: "A?"

Hạ Vũ lúc này mới phản ứng lại, xong đời , Trần tổng giám nghe được!

"Tôi cái này đi ,cái này đi a!" Hạ Vũ lập tức thay đổi thái độ ba trăm sáu mươi độ .

Một bên An Dật phi thường đáng thương cho hắn: "Ai, Hạ đại nhân, cậu nhất định muốn họa từ ở miệng mà ra a! Gọi cậu, miệng không độc mồm như vậy."

Hạ Vũ trước khi rời đi hướng An Dật dựng thẳng một ngón giữa, cộng thêm một cái mặt quỷ.

Hạ Vũ rời văn phòng lầu ba, lúc sau Cường Thuỵ người Mĩ Quốc ngồi bên cạnh An Dật, dùng tiếng tiêu chuẩn Trung Quốc hỏi: "Tiểu An, tiểu Hạ hắn vẫn đều như vậy sao?"

An Dật cười cười: "Đúng vậy, như thế nào cậu coi trọng hắn ?"

Cường Thụy hắc hắc cười: "Tôi chỉ cảm thấy hắn như vậy sẽ có nhiều người thích, hắn trước kia chính là trấn tổ chi bảo chúng tôi. Bất quá cậu đến, liền biến thành hai."

An Dật đem Cường Thụy từ đầu đến chân đánh giá một lần, sau đó lắc đầu: "Thực tiếc nuối a Thước tư chất đặc biệt cường, a Vũ hắn không thích loại hình này."

Cường Thụy: ". . . . . ."

Không thể không nói Hạ Vũ là nam nhân rất có mị lực, trong công ty Lam Đảo quan hệ hội mỹ nữ kỳ thật đối hắn kêu cầu vẫn rất cao.

Các nàng hàng năm đều cử hành bình chọn trong công ty ai là nam nhân tính mị lực cao, Hạ Vũ vẫn đều có trong bảng, đương nhiên còn thua Trần tổng giám, hắn vẫn kém hơn một chút.

Hắn cũng là loại hấp thụ ánh sáng tác phong rất cao, làm cho tất cả mọi người cảm thấy được dễ nhìn như vậy, giống như là ca ca nhà bên, không có gì ngăn cách cảm xúc.

Cho nên ở trong công ty, Hạ Vũ xem như có nhân duyên tốt nhất .

Bởi vì hắn lời nói ác độc, con nhằm vào lưỡng chủng nhân(hai loại người), một loại là bạn tri kỉ hắn, bạn tốt, hảo bạn thân, mặt khác một loại chính là người hắn ghét.

Kỳ thật hắn không có đi tới tầng chín, cũng không biết văn phòng Trần Trăn trần tổng giám ở đâu.

Nhưng rất nhanh có người chủ động vì hắn dẫn đường, người kia chính là bộ quan hệ xã, phó bộ trưởng Mã Lị.

Nàng vẫn thực đáng tiếc Hạ Vũ là đồng chí, bằng không nàng tuyệt đối sẽ theo đuổi người này.

"Tiểu Hạ, có rảnh cùng nhau ăn một bữa cơm. Na Na các nàng mỗi ngày nhắc tới cậu nha." Mã Lị nhân cơ hội mời hắn.

Hạ Vũ gật đầu mỉm cười, vẻ mặt khách khí: "Nhất định nhất định, giúp tôi chuyển cáo tỷ Na Na, nói tôi gần nhất bề bộn nhiều việc a. Các cô cũng biết cuối năm đã đến,trong công ty bận rộn các loại."

Lấy cớ công ty đổ lên trên người, các nàng cũng sẽ không cái gì lý do phản bác .

"Ai nha, thực đáng tiếc." Mã Lị thật cũng thức thời, "Vậy tốt, cố lên nga!"

Hạ Vũ: "Phải a."

Tới trước cửa văn phòng Trần Trăn, Mã Lị phao cái mị nhãn cấp Hạ Vũ lúc sau đi .

Làm Hạ Vũ từ đầu đến chân ác rét lạnh một phen.

Thư kí Trần Trăn lập tức giúp Hạ Vũ thông báo: "Tổng giám, hắn đã đến ."

Thanh âm Trần Trăn truyền đến: "Tiến vào."

Vì thế Hạ Vũ liền đẩy cửa đi vào.

Trần Trăn ngồi ở trước bàn công tác , dùng ánh mắt đánh giá nhìn một hồi Hạ Vũ lúc sau mới thản nhiên mà nói: "Cậu ngồi."

Hạ Vũ có chút không chắc, Trần Trăn đột nhiên gọi hắn đến văn phòng là vì sự tình gì, bất quá có thể gần gũi nhìn thấy hình nam này, Hạ Vũ vẫn cảm thấy được đáng giá.

Lúc trước vừa mới vào công ty Lam Đảo này, Hạ Vũ cảm thấy điều duy nhất có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú cũng chỉ có nam nhân này.

"Tổng giám tìm tôi là có chuyện quan trọng gì?" Hạ Vũ dẫn đầu mở miệng hỏi nói.

Trần Trăn trầm mặc, tựa hồ là ở trong lòng tìm từ phải như thế nào đối Hạ Vũ nói.

Trong chốc lát hắn mới không chút hoang mang mở miệng: "Trong công ty kỳ thật không phản đối đồng tính luyến ái, cậu cũng biết công ty này không hề ít. Nhưng đem người bên ngoài chọc tới trong công ty là không đúng, cậu hẳn biết tôi nói chính là sự tình gì?"

Hạ Vũ ở trong lòng oán thầm: Trần tổng giám cậu nhất định cũng là đồng chí! Trực giác của tôi thực chuẩn!

Nhìn Hạ Vũ có chút thất thần, Trần trăn lại nói một tiếng: "Hạ Vũ?"

"A? Tôi không biết tổng giám nói chính là chuyện gì." Hạ Vũ thành thật đáp, "Tôi không phủ nhận chính mình là đồng chí, nhưng tôi tuyệt đối không có ở trong công ty làm loạn quan hệ."

Trần Trăn thở dài: "Được rồi, tôi đây nói thẳng. Cậu cùng Tiếu Kiệt có quan hệ gì?"

Hạ Vũ sửng sốt: "A? Tiếu Kiệt? Tôi không biết a."

Trần Trăn cẩn thận nhìn con cậu Hạ Vũ, nhìn qua xác định không giống đang nói dối.

Hắn thực cẩn thận không có tiếp tục nói tiếp, mà là đánh số điện thoại Ông tổng Lam Đảo.

"A Kì, hắn nói hắn không biết Tiếu Kiệt." Trần Trăn thẳng hô tên Lam Đảo tổng tài , rất không khách khí nói."Có thể hắn tìm lầm người hay không?"

Đối phương nói một hồi lâu, Trần Trăn lúc này mới đáp: "Tốt, tôi hiểu được."

Treo điện thoại lúc sau Trần Trăn lại đối Hạ Vũ nói: "Tiếu Kiệt hắn nói hắn nhận thức cậu đến nơi."

Hạ Vũ nghĩ thầm oa kháo, cái tên Tiếu Kiệt thật đúng là đến tìm hắn ?

"Tổng giám, tôi thật sự không biết người này, nếu không có chuyện gì hãy để tôi đi về trước ." Hạ Vũ làm bộ nghĩ muốn khai lưu.

Trần Trăn bình tĩnh nhìn hắn, chậm rãi nói: "Tôi không biết cậu vì cái gì lại chọc tới Mĩ Quốc xã hội đen thái tử gia, bất quá khuyên cậu tốt nhất phối hợp chút, hắn là người tâm ngoan thủ lạt(bụng dạ nham hiểm) ."

Hạ Vũ kinh hãi: "Mĩ Quốc xã hội đen ,thái tử gia? !"

Hắn không phải là cái tên côn đồ sao? Nhưng lại có cái tên ngu ngốc !

Trần Trăn theo phản ứng của Hạ Vũ xác định hắn khẳng định là biết Tiếu Kiệt.

"Đừng tưởng rằng công ty sẽ bảo hộ cậu, công ty không có nghĩa vụ này." Trần Trăn tiếp tục đối hắn nói, "Bởi vì cậu là người dưới tay tôi, cho nên tôi mới riêng đối với cậu nói. Công ty sẽ không phải có bản ghi chép đen tối, cậu suy nghĩ cẩn thận."

Hạ Vũ biết ở mặt Trần Trăn là giấu không được, vì thế đành phải thẳng thắn giao đãi sự tình trải qua.

Đương nhiên hắn không đem chuyện lúc Chung Khánh thổi râu trừng mắt kể ra, mà là đem chính mình nói có bao nhiêu đáng thương, có rất nhiều đáng thương hơn, có bao nhiêu vô tội còn có nhiều vô tội. Chỉ sợ so với đậu nga còn oan .

Trần Trăn đương nhiên cũng không phải người thờ ơ, thuộc hạ hắn oan uổng chẳng khác nào là oan uổng hắn, vì thế hắn hiên ngang lẫm liệt nói: "Tốt lắm, tôi đã biết. Cậu đi về trước đi, chuyện này tôi sẽ giúp cậu bãi bình, lần sau không được xảy ra chuyện này nữa."

Hạ Vũ chỉ cảm thấy càng thêm thích nam nhân này, hắn lập tức nói lời cảm tạ: "Cám ơn Trần tổng giám, làm phiền cậu lo lắng ."

Trần Trăn huy phất tay ý bảo hắn có thể ly khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro