Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gặp mặt trong WC, "Quỳ xuống, liếm cho tốt."

Trên thế giới này có một loại người đặc thù, cấu tạo thân thể bọn họ cùng đa số người bên ngoài không giống nhau. Hơn hai ngàn năm trước, xuất hiện một loại người, đám người này có nam có nữ, nam nữ đều có thể thụ thai sinh con, hơn nữa bởi vì kết cấu thân thể sai biệt, số lượng nam tính khác biệt nữ tính.

Trong lịch sử cũng từng ghi lại thông tin của một đám người, sách sử có ghi một đám người là "Mẫn Nhân", bọn họ từng sinh sống với Ngụy Tấn Nam Bắc, đã từng chịu thế nhân truy tìm, nhân số "Mẫn Nhân" xưa nay chưa từng gia tăng mãnh liệt, địa vị cũng được cao lên. Cái gọi là thịnh cực tất suy, vật cực tất phản; "Mẫn Nhân" tồn tại dần dần uy hiếp đến ích lợi của đám người bình thường, chinh phạt chạm vào là nổ ngay, "Mẫn Nhân" bị thế nhân tàn sát, trong một đêm cơ hồ đều bị diệt sạch, may mắn sống sót cũng chỉ còn lại ít ỏi mấy trăm người.

Lợi ích của đám người kia lại lần nữa được đến củng cố, mà "Mẫn Nhân" từ đây cũng chẳng biết tung tích. Như thế yên bình vượt qua vài trăm năm, "Mẫn Nhân" gần như bị mọi người quên đi, nhưng tới Minh triều, trong thế gian dần dần xuất hiện một loại "Mẫn Nhân" giống như người thường. Theo khoa học nghiên cứu phát hiện, Ngụy Tấn hết sức lưu lại mấy trăm vị "Mẫn Nhân", có một bộ phận ngụy trang thành người bình thường, cũng cùng thế nhân kết hợp dựng dục hậu đại.*

*sinh thế hệ sau

"Mẫn Nhân" tính gien đặc thù như thế trải qua trăm năm ngàn năm một đường tồn tại, gien của bọn họ có tính ẩn, trẻ con lúc mới sinh ra là không có bất luận cái gì khác lạ, cùng người thường hoàn toàn giống nhau, nhưng qua mười mấy năm hoặc là là vài thập niên, đặc trưng ẩn tính sẽ dần dần hiện ra, thân thể "Mẫn Nhân" sẽ lặng lẽ không tiếng động mà tiến hành biến đổi......

Thẳng đến 2018 hôm nay, trong lịch sử "Mẫn Nhân" mạch máu bảo lưu lại vẫn kéo dài, bọn họ cùng người thường sinh thế hệ sau, có một phần tư tỉ lệ mang theo ẩn tính gien của "Mẫn Nhân", một phần tư thế hệ sau kia cũng chính là người song tính, song khí quan theo như lời người hiện đại chúng ta. Loại người này tuyệt đối không phải là tàn thứ phẩm của thượng đế, ngược lại, bọn họ là một loại thể hoàn mỹ; đáng tiếc chính là, ở trong chủ lưu xã hội, bọn họ vẫn là dị loại trong mắt con người, giá trị của bọn họ bị che dấu, không thể nào khai phá.

...

Công ty Minh Duyệt có một truyền thống -- mỗi năm đều cử hành một bữa tiệc tối cuồng hoan, mà nay năm tiệc tối còn điên cuồng hơn.

Lê Đan bị một nhóm người tóm lấy chuốc vài ly rượu mạnh, bọn họ đều không phải cố ý, chỉ là Lê đại thiết kế sư ngày thường không uống rượu, y có một gương mặt tuấn mỹ gần như yêu dã, là người khiêm tốn nhĩ nhã, đối ai đều có lễ, chỉ là y như vậy khiến người khác cảm thấy không thể cùng y kéo gần khoảng cách. Đại gia liều mạng cho chuốc rượu cho y, còn không phải là muốn nhìn bộ dạng mỹ nhân ngày thường cấm dục sau khi say liêu nhân bộ đến thế nào sao.

Y là thiết kế trong năm nay được công ty mới lương cao mời đến nhậm chức, ban đầu công ty Lê Đan làm cũng là một khu xí nghiệp nổi danh, nhưng quan điểm thiết kế của y cùng phong cách của công ty không tương xứng, hết một kỳ hợp đồng, y liền quyết đoán xin từ chức. Sau khi từ chức, Lê Đan nguyên bản tính toán nghỉ ngơi một khoảng thời gian thật tốt, khao chính mình, thuận tiện hưởng thụ sinh hoạt một chút. Nhưng người tính không bằng trời tính, Lê đại thiết kế sư ở trong ngành thiết kế tuy không phải "già đời", nhưng cũng có chút danh tiếng, việc y tạm rời cương vị truyền ra ngoài thật nhanh, không đến ba ngày hòm thư công tác của y đã đầy ắp thư mời của các công ty.

Nói đến cũng kỳ quái, Lê Đan nhận được nhiều lời mời gia nhập các công ty, trong đó không thiếu công ty lớn, nhưng đến cuối cùng y lại cố tình lựa chọn công ty mới Minh Duyệt. Lê thiết kế sư sau này cẩn thận hồi tưởng lại cũng không hiểu lúc trước vì sao ra quyết định này, sau này phát hiện, y khi đó...... Đại khái là bị sắc đẹp dụ hoặc đi. Lúc ấy, ở trong thư mời của công ty Minh Duyệt y phát hiện một tấm ảnh chụp, gương mặt một người nam nhân nháy mắt hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của y, trong ảnh nam nhân kia tùy ý dựa vào một góc cửa sổ, mày rậm, mũi cao, môi mỏng khẽ nhếch, xứng với ánh mắt thâm thúy cùng thần sắc bừa bãi, không biết thế nào mà mạc danh khắc sâu vào trong trí nhớ Lê Đan. Kế tiếp, ttựa hồ còn đem ảnh chụp nam nhân kia lưu lại, lưu vào trong một tập tài liệu. Chờ y chân chính tiến vào Minh Duyệt, thích ứng với hoàn cảnh mới, y cũng đem sự tình bé nhỏ không đáng kể này vứt sau não, chưa bao giờ cố tình đi tìm tin tức của nam nhân kia.

Có lẽ, vận mệnh chú định vốn đã an bài.

"Không, không thể uống nữa. Xin lỗi, tôi đi toilet." Lê Đan tránh không được sự nhiệt tình của đồng nghiệp, một ly lại một ly xuống bụng, ý thức y đã bắt đầu mơ hồ, chỉ có thể tìm cái biện pháp bình thường nhất để thoát khỏi đám người.

Lê Đan nhẹ nhàng quơ quơ đầu, bước chân phù phiếm, cũng may y vẫn chuẩn xác tìm được WC, đi vào. Y ở phía trên bồn rửa tay dùng nước lạnh rửa mặt, bọt nước chậm rãi từ khuôn mặt tinh xảo của y lăn xuống, mùi rượu cũng theo bọt nước tan đi không ít. Đôi tay Lê Đan chống ở trên bồn rửa tay vài phút, y nghĩ chờ cảm giác say giảm một chút sẽ quay lại. Y xuất thần mà nhìn tấm gương trước mặt, chuyên tâm, cũng chính vào lúc này, bên trong WC truyền đến áp lực, tiếng vang thấp suyễn đứt quãng không rõ.

"Ân...... Hừ......" Tiếng kêu rên lọt vào tai Lê Đan, tuy rằng đối phương chỉ là phát ra thanh âm đơn tiết, nhưng Lê Đan lại ngoài ý muốn cảm thấy dễ nghe gợi cảm, y như là bị mê hoặc, từng bước một dịch đến gian WC cuối, WC cuối cùng đèn tối sầm một trản, có vẻ dị thường tối tăm. Lê Đan thậm chí vươn tay, cực nhẹ mà gõ cửa WC.

Trong nháy mắt âm thanh khàn khàn kêu rên toàn bộ biến mất, cả WC khôi phục bình tĩnh. Lê Đan vẫn đứng bên ngoài, như si ngốc không có động tác tiếp theo.

Hai bên giống như đang tiến hành đánh lâu dài, không có ai lui bước. Như thế khoảng hai ba phút, Lê Đan cuối cùng ý thức được chính mình đang làm cái gì, y chuẩn bị rời đi, khiến người không tưởng được chính là, cửa WC lạch cạch một tiếng mở ra!

Lê Đan chung quy không có nhịn xuống lòng hiếu kỳ, tầm mắt y tiến vào bên trong, y đầu tiên thấy một người nam nhân, nam nhân kia một nửa thân ảnh đều giấu trong bóng tối, Lê Đan có chút tiếc nuối không có thể nhìn thấy dung mạo đối phương. Tiếp theo, tầm mắt đi xuống là thứ dưới háng nam nhân, một đoàn cực kỳ khổng lồ, một cây nam căn hùng tráng ngăm đen trần trụi đứng thẳng trong không khí, đối phương tay ấn ở trên dây lưng, tùy ý dựa vào tường, tư thế bừa bãi lại dã tính, hắn như là không hề che lấp ý muốn.

Lê Đan cảm thấy tư thế này có điểm quen mắt, y còn không có tới kịp làm gì, nam nhân ẩn ở trong bóng tối nâng lên mặt, đối phương nhìn chằm chằm y, tầm mắt hai người ở trong không gian hắc ám, đối phương khàn khàn mở miệng, thanh âm còn khàn khàn mãnh liệt: "Hoặc là lại đây, hoặc là cút."

Thanh sắc của đối phương gợi cảm sa lệ tựa như một cọng lông vũ, không ngừng khiến tâm Lê Đan ngứa ngáy. Lý trí bảo y hẳn là nên lập tức rời khỏi nơi này, nhưng y lại giống như ma cui quỷ khiến bước về hướng nam nhân kia, căn bản khống chế không được chính mình.

Không gian chật chội dung nhập hai người lại càng có vẻ thêm chen chúc, xạ hương dày đặc tràn ngập không gian. Lê Đan rũ mắt, tầm mắt thẳng tắp dính ở trên cự long đang thức tỉnh của nam nhân, y bắt đầu miệng khô lưỡi khô, trong thân thể y dâng lên vài phần tình triều xa lạ.

Nam nhân cười nhẹ lên, tâm tình tựa hồ thực sung sướng. Hắn vươn cánh tay dài đem Lê Đan kéo đến gần, tiếng nói thuần hậu như rượu lại lần nữa vang lên: "Muốn liếm đại dương vật sao? Vậy quỳ xuống, hảo hảo liếm."

Thanh âm đối phương mang theo dụ hoặc, Lê Đan trước nay không phát hiện chính mình lại khát vọng như thế, tại nơi tối tăm ẩn nấp, kích thích lại cấm kỵ, hết thảy đều làm y mất thần trí, hết thảy đều rối loạn bộ.

Lê Đan tuân theo bản năng, y không chút do dự quỳ xuống, gương mặt yêu dã hoặc nhân nháy mắt dán đến nam căn to lớn của đối phương, khí vị tanh liệt giống đực nháy mắt chiếm cứ khoang mũi của hắn, cảm giác say vốn tan đi không ít lại có xu hướng thu hồi, Lê Đan toàn bộ ý thức đều trở nên hôn hôn trầm trầm, trong hoảng hốt y rất muốn ngẩng đầu nhìn nam nhân kia, suy nghĩ như thế y cũng liền làm thật, chiếu vào trong mắt y chính là một mặt anh khí tuấn dật mặt. Lê Đan bừng tỉnh hiện lên một ý niệm, y giống như ở đâu đã gặp qua này nam nhân này......

Yee: Chưa kịp beta đâu, nhưng tôi hứa rồi nên đăng trước .-. Truyện "Đổi thê" mất rồi QAQ Buồn quạ QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro