Công lược vị khách đến từ đê đô (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Meow

Dã chiến play ( Hạ )
Bắt đầu một hành trình mới

***

Dương Sơn sợ đè lên bụng y, hai tay chống mặt đất, lấy tư thế hít đất địt Hạ Lan Vi, cặc lớn giống như máy đóng cọc từng chày giã vào lỗ lồn, Hạ Lan Vi một tay đỡ bụng, một tay ôm cổ Dương Sơn, bị làm nước bọt văng tứ tung.

"Ừ...... Người tốt...... Địt chết ta......" Hạ Lan Vi mơ hồ kêu thảm thiết, "Người tốt, muốn bắn...... Hừ hừ...... Aaaa...... Bắn......"

" Muốn bắn thì mau bắn đi." Dương Sơn thở phì phò trấn an hắn, kỳ thực đây cũng là lần đầu hắn địt người có thai, không nghĩ tới cảm giác sướng như vậy, nhiệt độ trong lỗ lồn so với người bình thường cao hơn, nước nôi cũng nhiều hơn, tưới toàn bộ lên quy đầu hắn, thoải mái vô cùng.

"A...... A...... A a! A a a!!" Âm thanh của Hạ Lan Vi càng lúc càng lớn, càng ngày càng mơ hồ, biểu cảm đau đớn vặn vẹo, tóc ướt đẫm mồ hôi dán lên mặt, làn da trắng đến gần như trong suốt hiện lên vệt đỏ ửng xinh đẹp, trên thân toàn mồ hôi, da y quá bóng loáng mềm mại , Dương Sơn nhịn không được vuốt ve không rời tay, sờ Hạ Lan Vi đến phát run, làn da nhạy cảm run rẩy, rất nhanh cảm giác run rẩy này lan tràn tới toàn thân, y cố gắng động hạ thể, hai vú trước ngực dao động kịch liệt, bụng bị địt có chút xóc nảy, nhưng y đã không để ý tới, lỗ lồn gắt gao co vào, một mực khóa cặc lớn lại bên trong không cho hắn rời đi, một đại cỗ nước lồn nóng bỏng từ sâu trong đường hành lang tuôn ra, "Phụt" một cái toàn bộ tưới vào trên đầu cặc lớn, y nhịn không được hét ầm lên, "A a a -- Bắn rồi! Lại bắn tinh! A a a! Thật tuyệt! Thật tuyệt! Ha ha a!"

Dương Sơn không để ý đến y,  hắn thở dốc, trong lỗ lồn quá nóng, hắn có chút không chịu nổi, động tác nhanh hơn, đại quy đầu đỉnh lên một chút liền thọt tới một khối thịt mềm mại, Hạ Lan Vi đang lên thét lên bỗng im bặt, thân thể cứng ngắc co quắp,  hơn nửa ngày mới mềm xuống.

“Ách...... Ách......” Ánh mắt Hạ Lan  Vi hoàn toàn tan rã, y nỉ non như nói mê, “Nơi...... Nơi đó...... A a...... Còn muốn......”

Dương Sơn “Sách” Một tiếng,  bị y câu dẫn cũng sắp đến cực hạn, bắt đầu tập trung hỏa lực đỉnh vào điểm dâm của y, lực đạo to lớn khiến cơ thể của Hạ Lan Vi phát run, chỗ nhạy cảm cực độ bị địt, Hạ Lan Vi nói không nên lời, bị địt đến trợn trắng mắt, lúc đầu còn nhớ dùng  một tay che chở bụng, về sau căn bản không để ý tới, bụng bị đụng một chút, thoải mái đến bụng  cũng run rẩy theo, y chưa bao giờ cảm thụ khoái cảm mãnh liệt như vậy, cứ như mình đang ở trên trời,y nhét một tay vào trong miệng mình cắn, một tay ôm eo không ngừng dao động của Dương Sơn, y đang cho rằng đây đã là cực hạn, Dương Sơn lại bất thình lình bóp cái vú trước ngực y.

Thực ra Dương Sơn đã nhịn rất lâu, hắn thích nhất là hai bầu vú trắng nõn to lớn vẫn ở trước mặt hắn không ngừng lay động,  hắn  nhìn không dời nổi mắt, chỉ là cố kỵ cơ thể Hạ Lan Vi, sợ kích động quá lát nữa làm hài tử bị thương, mới không lập tức hạ thủ, bây giờ hài tử thật sự “Rắn chắc” như thế, hắn cuối cùng cũng không nhẫn nại được, bắt đầu xoa bóp hai bầu vú nhạy cảm, thậm chí còn cúi người, đem một viên núm vú ngậm trong miệng.

“Aaaaa...... A ha...... Đừng..... Đừng  mà......” Hạ Lan Vi đột nhiên khóc lóc lớn tiếng kêu lên, “A a! Không thể đụng vào...... Không thể đụng vào ...... Người tốt...... Cầu ngươi  mà...... Ngươi chơi chết ta......  A...... A a......”

Y càng là nói không thể đụng vào, chính là càng muốn đụng,  Dương Sơn đã sớm thông thạo tâm lý của bọn họ, thế là hắn ngậm đầu vú lớn của Hạ Lan Vi, hài lòng vừa cắn vừa liếm, không lâu, vậy mà nếm được vị sữa, thì ra y bắt đầu trướng sữa.

“A a...... Ngực...... Ngực thật to......”  Hạ Lan Vi bắt đầu phóng đãng  vặn vẹo thân trên, hai bầu vú lớn bị y lắc lư giống hai quả bóng nước mềm mại, lắc ra làn sóng vú mê người, núm vú hồng nộn bắt đầu xuất hiện chất lỏng màu trắng bán trong suốt, trong không khí thoang thoảng mùi sữa nhàn nhạt, Hạ Lan Vi muốn  đưa tay sờ vú, lại bị Dương Sơn  vượt trước một bước, vú bị nhào nặn đến không còn hình dạng.

“Ngực cái gì mà ngực, nói cái vú.” Dương Sơn ra lệnh.

“Ha ha a a —— Không muốn!  Không muốn dùng sức nhào nặn như vậy!  A a!  Ta nói...... Ta nói....  Sữa, cái vú thật to...... A  a...... Muốn ra...... Muốn ra sữa......” Hạ Lan Vi say mê đung đưa đầu, sướng đến dở sống dở chết, “Ngươi bú...... Bú một chút nó......  A ha...... Cái vú...... Núm vú...... A ngô...... Lại muốn...... Lại muốn bắn rồi......”

Cơ thể Hạ Lan Vi run càng ngày càng lợi hại, bên trong núm vú chảy sữa ra càng ngày càng nhiều, lỗ lồn càng lúc càng gấp,  bụng bị đỉnh càng ngày càng lợi hại, mắt thấy lại sắp đến cực hạn, nhưng thanh âm của y lại nhỏ, hàm hồ nói, “Ừ...... Ngô a...... A...... Hảo, người tốt...... Muốn bắn, ta muốn bắn rồi...... Làm sao...... Làm sao như vậy thoải mái...... A ha...... Chưa từng có...... A...... Sướng như vậy...... A ha......”

“Bắn, muốn bắn...... Ừ a...... Phun ra...... Phun ra a a a!” Hạ Lan Vi  cắn chặt răng, cơ thể đột nhiên  nhô lên, bụng co quắp một trận,  núm vú trước ngực giống như bị người nắm chặt,vểnh lên về phía trước, run rẩy một lúc rồi đột nhiên phun ra sữa, một ít sữa  cuối cùng chảy xuống ngực y, còn lại trực tiếp bắn lên mặt Dương Sơn, Dương Sơn nhanh chóng hé miệng, sữa thơm ngọt  rơi vào trong miệng của hắn.

Vú của Hạ Lan Vi rất lớn, sữa cũng rất nhiều, Dương Sơn uống  một lúc lâu, sữa mới không phun ra nữa, hắn lại bú bên ngoài núm vú, lại phun ra không ít sữa, bú  Hạ Lan Vi đến phát run, lỗ lồn lũ lụt phun nước ra, bắn nước lồn  hai lần.

“A...... A......” Hạ Lan Vi kêu khóc, “Không được...... Như này không được...... Ha ha a...... Thuốc giải không được...... Thuốc vẫn là......”

Thì ra y mặc dù vừa mới bắn,  nhưng nhiệt độ trong thân thể càng ngày càng cao, thiêu đốt  y thật khó chịu, y khóc cầu khẩn  Dương Sơn: “Van cầu ngươi, bắn vào a...... A a...... Bằng không thì...... Thuốc......”

Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy, kêu khóc cầu xin mình bắn tinh trùng vào trong lỗ lồn y,  hình ảnh kích thích như vậy,  Dương Sơn thân kinh bách chiến, cũng kiên trì không được bao lâu, hắn gầm nhẹ một tiếng,  toàn lực hướng phía trước ưỡn  eo một cái, cặc lớn cắm vào sâu trong lỗ lồn, quy đầu đặt ở tử cung y, tiếp đó buông lỏng lỗ tinh, tinh dịch mãnh liệt đánh vào tử cung hắn!

“A a a! Bắn! Bắn cho ta!” Hạ Lan  Vi hét to một tiếng, bắt đầu khóc lớn, “A a! A! Thật tuyệt, thật thỏa mãn! Không được! A! A! Ta thật sự sướng quá! Ta, ta có phải đang nằm mơ không! Làm sao...... Làm sao sướng như vậy...... A...... A......  Thật tuyệt......”

Quả nhiên là cần tinh trùng làm  giải dược, đợi đến Dương Sơn bắn hết tinh trùng vào, nhiệt độ cơ thể Hạ Lan Vi cuối cùng bắt đầu chậm rãi hạ xuống, y nâng cao bụng nằm trên mặt đất, thở mạnh, hai bầu vú hơi rung động,  phía trên dính đầy sữa, lồn nhỏ  phía dưới cũng không ngừng co vào, từng cỗ tinh dịch đậm đặc chậm rãi chảy ra từ bên trong.

Dương Sơn nhìn y còn thanh tỉnh, không bị ngất, nâng người y dậy, ôn nhu hỏi y: “Ngươi còn tốt chứ? Giải được thuốc chưa?”

Hạ Lan Vi còn đắm chìm trong khoái cảm từ trước đến nay chưa từng có phản ứng có chút chậm chạp, thở hổn hển một hồi lâu, mới nhỏ giọng đáp: “Ừm......”

Y cúi đầu nhìn thân thể trần truồng của mình, cuối cùng ý thức được bộ dáng của mình có bao nhiêu dâm đãng, vội vàng kéo quần áo qua che chắn, có chút khó chịu cúi đầu thật sâu, không dám nhìn Dương Sơn,  y cảm thấy thật là mất mặt,  muốn đẩy người này đi mau,  nhưng dù sao cũng là người cứu mạng mình cùng hài tử, giáo dưỡng tốt đẹp khiến y khó khăn  nói cám ơn, “Cám...... Cám ơn ngươi...... Đã cứu ta...... Ta...... Ta  sẽ báo đáp ngươi......”

Dương Sơn cười cười, “Không cần báo đáp, ta thuận tay làm,  hơn nữa...... Thực ra ta cũng chiếm không ít tiện nghi, không phải sao?”

Hạ Lan Vi nghe thấy hắn nói như vậy, mặt nhất thời đỏ lên,  ngượng ngùng không biết nên  nói gì.

Dương Sơn thấy quần áo y tán loạn, quần áo bị xé rách không che cơ thể được, làn da lộ ở bên ngoài còn có chút phát run, hắn lấy áo ngoài của mình trùm lên người y, Hạ Lan Vi cảm nhận được ấm áp, trong lòng nhịn không được cảm kích hắn.

“Nhà ngươi ở đâu? Ta đưa ngươi  về?” Dương Sơn giả vờ không biết chuyện hỏi y.

Bởi vì Dương Sơn vừa rồi trùm áo cho y, Hạ Lan Vi buông lỏng phòng bị với hắn, vừa vặn y cũng muốn biết mình rốt cuộc chạy tới chỗ nào, liền nói thật, “Nhà ta ở đế đô..... Nơi này là nơi nào?”

“Đế đô?” Dương Sơn làm ra vẻ mặt kinh ngạc, “Đế đô cách nơi này quá xa, ngươi đến cùng là  làm sao lại chạy đến chỗ này?”

Hạ Lan Vi lòng tràn đầy ủy khuất không nói cho ai nghe được, lại thêm y được nuôi dưỡng nói khuê phòng, không rành thế sự, không thể hiểu được cái gì gọi chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, liền nói đầu đuôi sự việc cho Dương Sơn, vừa nói vừa rơi lệ, Dương Sơn không phụ kỳ vọng của y mà an ủi y một phen, sử dụng lí do thoái thác đã suy xét kỹ, hứa hẹn muốn đưa y về đế đô.

“Thật sự?” Hạ Lan Vi ngạc nhiên  hỏi, “Ngươi muốn đưa ta về nhà  thật á?”

“Một mình ngươi đi ta thực sự  không yên lòng, ngươi lại còn  mang thai, tục ngữ nói cứu người cứu đến cùng, tiễn đưa phật đưa đến tây thiên, ta dứt khoát đưa ngươi trở về ổn thoả,” Dương Sơn cười tiêu sái, “Đúng lúc ta cũng chưa qua đế đô lần nào, lần này thuận tiện có thể đi dạo một vòng.”

“Vậy thật sự cám ơn ngươi, ngươi là một người tốt!” Hạ Lan Vi nín khóc mỉm cười, cảm kích nhìn  Dương Sơn.

Dương Sơn trong lòng chửi bậy, mình vậy mà nhận được thẻ người tốt đầu tiên ở thế giới này, trên mặt vẫn đàng hoàng,  hắn đỡ Hạ Lan Vi về nhà mình,  mang quần áo và lương khô cùng với tất cả tiền, chuẩn bị xuất phát.

Hắn lưng đeo bao đứng ở cửa thôn, quay đầu nhìn chăm chú thôn nhỏ đã ở mấy tháng này,  đây là điểm dừng chân đầu tiên khi hắn đi tới thế giới này,  thật ra là có chút tình cảm,  chuyện hắn rời đi không nói cho bất kì kẻ nào, cũng không có ai có thể nói cho, những đối tượng bị hắn công lược kia đều uống Dễ Quên hoàn, quên đi  những đêm cùng hắn triền miên, duy nhất có người có thể nhớ kỹ hắn, là mẹ kế phong tao kia của hắn, nhưng mất đi ký ức  bị hắn thao, liền lại sẽ hồi phục trạng thái hận không thể khiến  hắn chết đi, đối với hắn rời đi  căn bản chính là vui vẻ cực kì.

Kỳ thực suy nghĩ một chút cũng có chút mất mát, Dương Sơn thở dài, xóc xóc bao trên vai, một tay đỡ Hạ Lan Vi, cuối cùng quay đầu rời khỏi nơi này.

Trên đường, hệ thống nói với hắn, “Thực ra kí chủ có thể thử  tìm kiếm một đối tượng mình yêu thích ở thế giới này.”

Dương Sơn lắc đầu, “Tìm được  thì sao, ta cuối cùng cũng phải  trở về.” Nếu có thể, hắn thật sự muốn tìm một tiểu dị nhân ở cùng một chỗ đi qua nửa đời người, dị nhân quá phù hợp với thẩm mỹ của hắn, thế nhưng cuối cùng hắn phải rời đi, đợi đến khi thích lại chia xa, đây không phải là càng thống khổ sao?

Nghe được lời hắn nói, hệ thống đột nhiên mở ra kỹ năng  trào phúng siêu cấp, trong giọng nói tràn đầy khinh bỉ, “Trong đầu kí chủ chẳng lẽ đều là nước sao?  Hay hai mắt ngươi dùng để trang trí thôi? Hệ thống thương thành có một cột ‘Nguyện Vọng’ chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy? Tích lũy đầy đủ tích phân có thể mang một người đi chẳng lẽ ngươi  không biết sao? IQ của ngươi chẳng lẽ hạ thấp sao?!”

Dương Sơn khóe miệng giật giật, hình như...... Thật sự có 'nguyện vọng' như vậy ?

Hắn vụng trộm mở hệ thống  thương thành ra xem, quả nhiên, trong tất cả nguyện vọng, cái này còn là nguyện vọng dễ thực hiện nhất, vậy hắn thật sự có thể thử tìm một tiểu dị nhân?

Dương Sơn lập tức thấy hưng phấn, thậm chí không để ý tới hệ thống trào phúng, cao hứng bừng bừng nói, “Đây quả thực là quá tuyệt vời!”

Hệ thống lại tạt cho hắn một chậu nước lạnh, “Kí chủ đừng vội cao hứng, mở to hai mắt xem  cần bao nhiêu tích phân, mặc dù đem so sánh mà nói đây là  nguyện vọng dễ thực hiện nhất,  dựa vào tốc độ công lược của kí chủ bây giờ, e rằng qua rất lâu nữa mới có thể góp đủ.”

Dương Sơn ngược lại rất lạc quan, “Vậy thì sao, chỉ cần có hy vọng, sớm muộn đều có thể thực hiện.”

Hệ thống lần này không tiếp tục đả kích hắn, chỉ nói một câu: “Kí chủ cố lên nha”, rồi im luôn.

Tâm tình của Dương Sơn tốt kéo dài rất lâu, hắn buông xuống  những phiền muộn trước đây, bắt đầu một hành trình mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro