Phần 24: Hơi Ấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gió lạnh thổi gào thét ngoài cửa sổ, từng đợt hoa tuyết chậm rãi rơi xuống, nét mệt mỏi buồn ngủ thoáng hiện trong hai mắt, Mộ Dung Hi Lâm mang theo hồi ức một ngày chậm rãi đi vào giấc ngủ..........

Một thanh âm bất chợt vang lên, thành Lạc Dương bầu trời sáng lạn, không khí yên tĩnh bỗng trở nên sáng lạn, Mộ Dung Hi Lâm theo mộng đẹp ngọt ngào bừng tỉnh lại, vỗ vỗ cái đầu hỗn độn, thế giới mông lung chậm rãi rõ ràng lại.

" Ca Ca" Sau khi đi dạo về, Hiên Viên Hạo liền nói muốn cho mình nghỉ ngơi, liền yến hội tối nay cũng không cần đi, nhưng là ca ca thế nào cũng không đi?

Không nghĩ tới Mộ Dung Hi Lâm sẽ tỉnh giấc, Mộ Dung Cận Tắc không kịp tránh né, xấu hổ trong ánh mắt chợt lóe mà qua.

" Thật lâu không gặp muội muội, nên liền muốn đến nhìn xem một chút."

" Huynh không đi yến hội, không sợ phụ thân sinh khí sao?"

" Có đi, nhưng là phụ thân cùng với hoàng thượng trò chuyện rất vui vẻ, sẽ không chú ý tới ta."

  "Ca ca học xấu ~~" Gặp lại ca ca, Mộ Dung Hi Lâm thực vui vẻ, nên liền nổi tính trẻ con muốn trêu đùa.

"Muội muội ngốc, ca ca nhưng là vẫn rất xấu ." Mộ Dung Cận Tắc nói xong liền ngồi xuống,rót một ly trà nóng.

Mộ Dung Hi Lâm tiếp nhận ly trà, che tay uống, uống xong mùi trà thơm ngát cùng dạ dày ấm lên không ít, dị thường thoải mái.

" Muội muội tuy rằng không còn ở bên cạnh ca ca nữa, nhưng vẫn là một đứa trẻ ngoan đi."

Tiếp nhận lấy ly trà không, hết sức không để tiểu thiên hạ bị lạnh.

" Ca ca sẽ đem ta nuông chiều hư mất"Mộ Dung Hi Lâm nhỏ giọng nói thầm , trong lòng cũng là tư vị ngọt ngào, từ khi còn nhỏ ca ca đã luôn chiếu cố chính mình, sợ chính mình phải chịu ủy khuất gì, hoàn hảo ca ca không vì mình tự quyết định mạo danh hoàng hậu gả vào trong cung mà bất hòa với mình.

  "Bướng bỉnh."  Nhịn không được liền khẽ niết cái mũi nhỏ của Mộ Dung Hi Lâm, muội muội ngốc, có thể sủng ngươi chính là may mắn của ca ca a~

" Ca Ca ta muốn đến thăm mẫu thân một chút"

 " Đại nương vẫn còn đang dự yến hội, đợi một chút lại đi."

  "Ân, hảo." Mộ Dung Hi Lâm sợ lạnh liền hấp hấp cái mũi, ai ngờ cả người run lên, liền lùi lại ổ chăn. Đột nhiên như là nhớ tới cái gì, lại xốc chăn lên, xỏ vào đôi giầy nhung lông dê, lại phủ thêm áo choàng bạch sắc điêu mao.( Áo lông chim màu trắng, ta thấy để này thì hơi kỳ, nên để hán việt)

  "Ca ca, chúng ta đi ra ngoài xem yên hoa đi." ( là hoa khói, và t del bk là hoa gì)
"Ân."  

Trời mặc dù đã tối, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng, Yên hoa vươn cao, như rời khỏi hết thảy sự ồn ào náo nhiệt của hồng trần, yên tĩnh tốt đẹp. Ở trong tuy rằng cũng không có người quấy rầy, như lại không tìm được ca,r giác thoải mái như vậy, vẫn là ở nhà tốt nhất.

" Muội muội là lại suy nghĩ đến cái gì?"

  Biết chính mình thất thần , Mộ Dung Hi Lâm cười xin lỗi,có chút giống như cảm khái nói:"Suy nghĩ, về nhà thật tốt." 

Lời nói nhẹ nhàng, nhưng lại ở trong lòng Mộ Dung Cận Tắc tạo nên vô vàn trận sóng. Nhà sao? trong lòng của nàng nơi này mới là nhà sao? Ức chế tâm tình không ngừng rung động, Mộ Dung Cận Tắc nhất thời nói không nên lời.

Đột nhiên im lặng Khiến Mộ Dung Hi Lâm không khỏi muốn quay về, không ngờ lại bất chợt bị ôm lấy, cơ hồ là phản xạ có điều kiện liền đẩy ra, nhìn đến tia ảm đạm chợt lóe mà qua trong mắt Mộ dung Cận Tắc,Mộ Dung Hi Lâm cũng là kinh ngạc, khi nào thì chính mình chỉ quen hơi ấm kia?

  "Muội muội?"
"Ca ca, thực xin lỗi, muội muội không phải cố ý , ta chỉ là, chỉ là......" Chỉ là cái gì, Mộ Dung Hi Lâm cũng nói không nên lời, chỉ có thể ấp úng.
"Đi thôi, Đại nương cũng hẳn là đã trở về rồi đi."

  "A, nga, đi thôi."
Mộ Dung Hi Lâm cúi đầu chậm rãi thong thả bước theo phía sau Mộ Dung Cận Tắc, mười ngón tay không được tự nhiên nắm lại một chỗ, âm thầm ảo não nghĩ: Ta thực ngốc, lại chỉ biết khiến ca ca sinh khí.

Yên hoa không biết khi nào đã ngừng đong đưa, sương khói lượn lờ không biết khi nào tán lui, loáng thoáng lộ ra một dây chu hồng( ở đây chỉ cái dây cột tóc của anh hoàng), không gian có chút trở nên u ám.

Edit: Cmn thằng hoàng thượng như âm hồn bất tán vậy.... kiểu gì riêng tư cũng gặp nó đứng sau 

HaHa các ngươi thấy hôm nay ta thế nào, năng xuất không... làm hai chương liền nha... muahahaha 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro