Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả có lời muốn nói: Một tác phẩm mới nha, lại một hành trình đồng hành cùng nhau, vỗ tay ba ba ba

Băng sơn mặt than công đối với học bá biến học tra thụ vô cùng sủng nịch, điểm thi cao nhất, người thân yêu nhất!  

Từ quan trạng nguyên trở thành vợ quan trạng nguyên, một câu chuyện về "Ta cảm thấy sự thông minh của ta đã đủ cao, không ngờ chồng ta còn thông minh hơn ta."

Công có một chút biến thái, thụ có một chút đáng yêu.

Cuộc đời này là duy nhất, tình yêu thời niên thiếu là chân thật nhất.

Lục Giai Ý lần đầu tiên khiến Thích Dương chú ý là vào đợt thi tháng đầu tiên của năm lớp 11, vẫn luôn nắm vững danh hiệu học sinh mũi nhọn đệ nhất của toàn trường Lục Giai Ý thế mà lần này lại xếp thứ nhất từ dưới lên.  

Thích Dương vẫn luôn nắm chắc danh hiệu đứng nhất từ dưới lên bây giờ lại bị người đoạt đi a!

Trước đó, hai người đi trên hai con đường hoàn toàn khác nhau. Thích Dương thích học thể dục, chơi bóng rổ, chiều cao gần một mét chín, cao cao tráng tráng không thích nói chuyện, ngồi hàng cuối cùng gần cửa sau của lớp học. Lục Giai Ý là học sinh mũi nhọn, người cũng như tên xuất thân từ gia đình đảng viên, chỗ ngồi là hàng thứ ba chính giữa, ngồi liên tiếp với top 3 học sinh giỏi, lần nào thi đứng thứ hai toàn trường, về đến nhà liền nằm trên giường khóc!  

Học sinh mũi nhọn như vậy lại có thể thi đứng thứ nhất trong lớp từ dưới lên!  

Câu chuyện kinh hãi về việc Lục Giai Ý thi đứng thứ nhất từ dưới lên này đều là đợi đến khi chuyển chỗ ngồi thì mọi người mới biết.  

Trung học Phú Xuyên mỗi tháng đổi chỗ ngồi một lần, dựa theo thành tích mà sắp xếp, như giáo viên chủ nhiệm của bọn họ luôn luôn nói chuyện không nể mặt mũi Lưu Hồng Dân nói, "Thành tích tốt để lựa chọn, thành tích kém chỉ có thể đi lấp chỗ trống" : Mọi người thống nhất đứng ở bên ngoài phòng học, sau đó đọc tên theo xếp hạng của bài kiểm tra, từ người thứ nhất đến người cuối cùng, từng người từng người đi vào. Khi tên đầu tiên được đọc lên không phải là Lục Giai Ý, các bạn học có chút mất bình tĩnh.  

"Tôi nghe lầm sao, người thứ nhất là Chu Dương Liễu, không phải Lục Giai Ý? !"  

"Tôi nói rồi, buổi sáng lúc phát bài thi tiếng anh, Lục Giai Ý còn vẽ lên bài thi một quả trứng vịt to, các người còn không tin, cậu ấy ngồi nép một bên đều thấy được a."

"Lục Giai Ý thi được không điểm, chẳng lẽ cậu ấy không muốn thi?"

"Nhất định là vậy đi? Không thì làm gì đến nỗi thi được zêrô? Cho dù là tùy tiện khoanh bừa đi nữa thì cũng không đến nỗi zêrô đi?"

"Oa, mười người đứng đầu cũng không có cậu ấy, ôi chao. Cậu ấy không phải là đệ nhất toàn trường lên lớp 11 sao."  

.

Trong lúc đó Lục Giai Ý đứng ở hành lang dưới ánh nắng mặt trời xen lẫn một chút bóng râm, khuôn mặt bị mặt trời phơi nắng đến ửng hồng, tuy đã tới thu, nhưng mấy ngày nay nhiệt độ đặc biệt khác thường, nóng vô cùng, tất cả mọi người đều ăn mặc mát mẻ, chỉ có cậu là mặc quần dài áo sơ mi trắng, khuy áo trên cùng được cài cẩn thận, đoan chính thận trọng.

Học bá của lớp bọn họ cũng chính là hotboy của trường, từ tiểu học sơ cấp đã là mũi nhọn học sinh, khai giảng sắp xếp chỗ ngồi thì  là người đi vào đầu tiên, lần này đừng nói đi vào sau, năm mươi hai đồng học, mắt thấy đã có hơn bốn mươi người đi vào, mà cậu còn đứng ở bên ngoài.

Lưu Hồng Dân lười biếng ngồi ở trên bục giảng, hướng về phía bên ngoài gọi tên. Giang Triều đụng cánh tay Thích Dương một cái, nói: "Ai, Lục Giai Ý kia phải ngồi cùng một chỗ với nhóm mình rồi." 

"Giang Triều." Lưu Hồng Dân kêu lên.  

Giang Triều đáp một tiếng liền đi vào, Lưu Hồng Dân lại gọi: 

"Tiếp theo, Thích Dương." 

Không phải thứ nhất từ dưới lên.  

Thích Dương sửng sốt một chút, liếc mắt nhìn Lục Giai Ý, tay cắm ở trong túi quần, mặt không đổi sắc đi vào, hắn rất cao, lúc đi vào không liếc mắt, đi thẳng đến hàng cuối cùng gần cửa sau, liền có ba nữ sinh đỏ mặt.  

Cuối cùng Lưu Hồng Dân từ trên bục giảng đi xuống dưới, đi tới trước cửa phòng học, nhìn trên mặt Lục Giai Ý đều là mồ hôi hột nói: "Lục Giai Ý, em cũng đi vào đi."

Ngữ khí vẫn rất hòa ái, dù sao cũng là hạt giống số một trong lớp, một lần thi kém cũng không đến nỗi phải xóa bỏ, ông đối với Lục Giai Ý ấn tượng rất tốt: "Lần này không phát huy tốt a, lần sau phải thật cố gắng." Lưu Hồng Dân nói.

Lục Giai Ý đỏ mặt bừng bừng đi vào, mọi người đã ổn định tại chỗ ngồi mới, tất cả đều đồng loạt nhìn hắn. Đang lúc mọi người nhìn chăm chú thì Lục Giai Ý ngẩng đầu lên, nhìn lớp từ đầu đến cuối, nhìn thấy vị trí trống cuối cùng, không nhanh không chậm đi tới.  

Tên cuối cùng là Lục Giai Ý, từ vị trí hoàng kim của lớp lưu lạc tới hàng cuối cùng, ngồi xuống bên cạnh Thích Dương.  

Hai hotboy của trung học Phú Xuyên, vậy mà lại ngồi cùng nhau nha.

.

Không giống với các trường học khác, trung học Phú Xuyên có tới hai hotboy.  

Sở dĩ có hai là bởi vì hai nam sinh này đều đẹp ngang nhau, các nữ sinh ở ký túc xá thảo luận hơn nửa ngày, cũng không quyết định được là ai đẹp hơn. Hết cách rồi, hotboy học bá và hotboy học tra, ai cũng đẹp cả nha.  

Lục Giai Ý ở cấp ba Phú Xuyên chưa từng thấy cũng đã nghe nói là một học bá cực kỳ đẹp trai, còn chuyện "Lúc tan học một đám người chen lấn, chỉ cần liếc mắt một cái là đã  có thể nhìn thấy cậu", năng lực nghiệp vụ rất mạnh, từ tiểu học đã bắt đầu liên tiếp nằm trong top 3 học sinh ưu tú nhất và trở thành cán bộ lớp, cũng chính là nhân vật "Con nhà người ta" trong truyền thuyết.

Còn Thích Dương thì lại là học tra, cao ngạo không hòa hợp với mọi người, thế nhưng lớn lên lại cực kỳ đẹp trai, tay dài chân dài, nghe đâu trong nhà còn có tiền, từ thành phố chuyển trường tới đây, là một cao phú soái điển hình. Hắn là thể dục sinh, chơi bóng rổ, chiều nào sau bữa cơm cũng có một đống nam nam nữ nữ vây quanh sân tập nhìn hắn chơi bóng rổ. Đã đẹp trai kỹ thuật chơi bóng lại còn tốt, hiện tại chính là nhân vật nổi tiếng ở trung học Phú Xuyên.

Một trường học chỉ chứa được một hotboy, đây lại có hai, đương nhiên sẽ có cạnh tranh, truyền thuyết truyền rằng hai hotboy này không hợp nhau, là tình địch!  

Trường học bọn họ nghiêm cấm yêu sớm, chuyện này đều là nghe đồn đương nhiên không có chứng cứ cụ thể, đại khái chính là lời đồn đãi, Lục Giai Ý thích một nữ sinh thích Thích Dương, vì vậy Lục Giai Ý đố kị, tìm mấy tên côn đồ ở bên ngoài trường chặn Thích Dương.  

"Sau đó thì sao sau đó thì sao?"  

"Sau đó đương nhiên là Thích Dương một đấu mười, đem những tên lưu manh kia đều đánh ngã nha! ! Hắn chơi bóng rổ, mặt lại thúi như vậy, vừa nhìn là biết không dễ chọc!"  

"A? Nếu như là sự thật, hai người kia lại làm bạn cùng bàn, chẳng phải là có trò hay để xem rồi? !"

Thật ra ngay từ đầu, tất cả mọi người đều cho là Lục Giai Ý và Thích Dương không hợp nhau.  

Cho nên ngày nào đó bọn họ ở trên sân tập luyện nhìn thấy Lục Giai Ý ăn kem que ngồi trên lưng Thích Dương, lúc Thích Dương ở đó chập trùng lên xuống mà chống đẩy, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến rớt cằm.

.

"Yên lặng một chút yên lặng một chút, " Lưu Hồng Dân ở trên bàn gõ một cái nói nói: "Thi qua liền qua, thi tốt thì không nên kiêu ngạo, không phát huy tốt, cũng không cần nản lòng, lớp 11 cùng với lớp 12 đều quan trọng, mới vừa phân khoa, mới thi lần thứ nhất, tất cả mọi người xem như là bắt đầu lại từ đầu, học cho thật tốt, tranh thủ lớp 12 lúc chia lớp đều được vào lớp trọng điểm đi!"  

Trung học Phú Xuyên lớp 10 tất cả mọi người đều như nhau, lớp 11 vào ban khoa học tự nhiên, lớp 12 phân ra lớp trọng điểm và lớp phổ thông, Thanh Hoa bắc đại phần lớn là ở lớp trọng điểm được tuyển vào, năng lực giáo viên cũng tốt nhất, tất cả mọi người đều chen vỡ đầu muốn được vào.  

"Được rồi, mọi người mở sách ra tự học đi, lớp bên cạnh vẫn còn đang học, đừng mất trật tự."

Hai ngày nay nắng gắt cuối thu thời tiết rất nóng, Lưu Hồng Dân nói xong cũng tới phòng làm việc mở máy điều hòa.  

Lục Giai Ý nghĩ chính mình cần phải cùng bạn cùng bàn mới chào hỏi, liền cười với Thích Dương gật gật đầu, nói: "Chào cậu."  

Bạn cùng bàn mới "Ừ" một tiếng, cũng không cười với cậu, khuôn mặt lạnh băng, nhưng thực sự rất đẹp, mày rậm, khuôn mặt góc cạnh sắc bén, sống mũi cao thẳng.

Vị anh chàng đẹp trai này, nhìn có chút quen mắt, hình như là đã gặp ở đâu rồi.

Giang Triều vẫn ở vị trí cũ, ngồi phía trong dựa vào tường bàn thứ hai từ dưới lên, ngồi đằng trước Thích Dương, Lưu Hồng Dân vừa đi, hắn lập tức quay xuống nói: "Lục Giai Ý, cậu lần này sao lại thi kém như vậy!"

Mồ hôi trên mặt Lục Giai Ý chảy ròng ròng, nói: "Không phát huy tốt."

Giang Triều nằm nhoài trên bàn của cậu cười, nói: "Hiếm được cùng học bá một đời của Phú Xuyên làm bạn bàn trên bàn dưới, vinh hạnh vinh hạnh."  

Học sinh giỏi có khác, mặc dù ngồi cùng một đám học tra, nhưng vẫn có cảm giác "Hạc đứng trong bầy gà", sống lưng vừa thẳng khí chất vừa đoan trang chính trực, nói chuyện không nhanh không chậm, ngoan ngoãn biết điều liền tăng thêm điểm cho hình tượng học sinh kiểu ngạo.  

Nhưng cậu là đang kiêu ngạo cái gì đây, không những là thi đứng thứ nhất từ dưới lên mà thậm chí cậu còn không tốt bằng!  

Giang Triều rất hưng phấn, từ lâu hắn đã không ưa Lục Giai Ý. Hắn và Lục Giai Ý cùng ở trong một tiểu khu, từ nhỏ đã sống trong cái bóng của Lục Giai Ý, nghe nhiều nhất chính là: "Mày nhìn Lục Giai Ý ở bên cạnh kia kìa!"  

Hôm nay về nhất định hắn sẽ đem chuyên Lục Giai Ý thi đứng thứ nhất từ dưới lên nói cho cả nhà!  

Lưu Hồng Dân sau khi đi ra ngoài, mọi người liền đứng dậy từng người rời khỏi chỗ ngồi đi chuyển sách. Lục Giai Ý chảy mồ hôi hột đi đến đằng trước, lần thi này hạng nhất Chu Dương Liễu ngồi vào chỗ cậu ngồi, nhíu nhíu mày, khuôn mặt nhỏ đắc ý, cười nói: "Lục Giai Ý, cậu phải chuyển đi rất xa nha, có muốn tôi giúp cậu không ?"  

"Không cần, tự tôi có thể làm được."  

Cậu từ chối ý tốt của bạn cùng bàn cũ Từ Lâm: "Tự tôi chuyển đi."  

Từ Lâm không rõ tâm tình của cậu, cũng không dám mạo muội giúp đỡ.

Cấp ba việc học nặng nề, mọi người chuyển sách, đa số đều là một chồng trực tiếp ôm vào trong ngực, mồ hôi đầm đìa chuyển đi, chỉ có Lục Giai Ý, ôm từng chồng nhỏ từng chồng nhỏ, không nhanh không chậm.  

Chuyến đầu tiên còn không có người chú ý, sau thấy cậu đi tới đi lui mấy chuyến, mọi người xung quanh liền chú ý tới.  

Thích Dương nằm nhoài trên bàn, mang ống nghe nghe nhạc, đôi mắt nhàn nhạt nhìn vị cùng bàn mới này chuyển sách một chuyến lại một chuyến, Lục Giai Ý trên lưng đã ướt đẫm, xương vai đều lộ ra, thoạt nhìn gầy vô cùng, cằm thật nhọn cùng với mồ hôi hột trong suốt, mang theo ửng hồng.

Mỗi lần quay lại, đều có thể nghe thấy được một cỗ mùi thơm thoang thoảng, vị bạc hà.

Ngày nắng to mà ở trong đám nam sinh có thể nghe thấy được mùi này quả thực khiến người ta bất ngờ, mọi người đều chảy mồ hôi tương đối nhiều, đặc biệt là ở hàng sau của bọn thể dục sinh còn có chút thum thủm.  

Đại khái là do quá nóng, Lục Giai Ý cởi khuy áo trên cùng, ngón tay trắng nõn giữ lấy đường viền cổ áo, trên cổ ửng hồng mang theo vệt đỏ. Những ngày nóng thế này bình thường luôn cảm thấy cả người dinh dính, thế nhưng dáng dấp gầy gò và mảnh khảnh của Lục Giai Ý dường như đã bị bao phủ bởi mùi bạc hà mát lạnh, ra hôi cũng cũng cảm thấy sạch sẽ.          

Trên thực tế cậu quả thật cũng thích sạch sẽ, thật vất vả mới chuyển xong sách, cậu cầm khăn giấy lau đi vết mực mà cậu để lại trên bàn cũ.

Sau khi lau xong quay trở lại, cậu cũng lấy khăn giấy ướt lau bàn mới hết lần này đến lần khác, mỗi góc cạnh bàn đều lau một chút, không cẩn thận đụng phải củi chỏ của Thích Dương.    

Vị ngồi cùng bàn với cậu lớn lên thật là cao, bởi vì cái đầu cao, chân dài tay cũng dài, nằm úp sấp trên bàn, cánh tay cũng chiếm hơn nửa cái bàn, Lục Giai Ý liền đem sách của mình di chuyển sang bên phải một chút.          

Vì thay đổi chỗ ngồi nên trong lớp rất ồn ào, Lục Giai Ý lau bàn xong, muốn cùng bạn cùng bàn mới nói chuyện, kết quả thấy bạn cùng bàn hướng mặt vào tường nằm nhoài trên bàn, chỉ để lại cho cậu một cái gáy, tóc đen và dày, một cái tay lộ ra, ngón tay thon dài thẳng tắp, khớp xương rõ ràng, có thể do đầu gối lên cổ tay mà các đường gân ở mu bàn tay nổi lên, rất mạnh mẽ.

Lục Giai Ý ấn tượng đầu tiên đối với  Thích Dương là cao lãnh.          

Đã cao.          

Lại lãnh.          

.          

Đổi xong chỗ ngồi thì đã bốn giờ, nhóm thể dục sinh bắt đầu lục tục đi ra ngoài, Giang Triều ngồi phía trước gõ bàn của bọn họ một cái: "Thích Dương, đi tập luyện đi!"          

Thích Dương lúc này mới gỡ ống nghe  xuống, xoay người lại lấy bóng rổ trong góc tường, Lục Giai Ý quay đầu nhìn hắn, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, vẻ mặt hờ hững mang theo chút lười biếng, một tay nâng bóng rổ, một tay ôm cái túi giấy đi ra ngoài.          

Lớp sáu nằm ở phía tây của tầng một, bên ngoài chính là sân luyện tập, ở trên đường có một ông lão chậm chạp đẩy cái xe nhỏ. Trên bức tường xa hơn, năm vòng tròn Olympic được vẽ với dòng chữ màu đỏ bên cạnh "Mỗi ngày rèn luyện một giờ, khỏe mạnh công tác năm mươi năm".          

Lục Giai Ý nhìn bọn họ đi xa, thuận lau tiện bên kia bàn của bạn cùng bàn mới, sau đó lật qua lật lại chồng sách trước mặt mình, do dự không biết nên bắt đầu từ quyển nào.       

Lần đầu tiên đi thi sau khi xuyên đến thế giới mới, thế mà lại thứ nhất từ dưới lên, thực sự là vô cùng nhục nhã!          

Hắn vốn tên là Phương Thanh Diễm, chữ đêm rõ ràng, là quan trạng nguyên trẻ tuổi nhất, từ nhỏ chính là thần đồng, xem qua là nhớ, đặc biệt thông minh, còn là nổi danh mỹ nam tử, mới vừa trúng trạng nguyên, đường làm quan rộng mở, không muốn quá đắc chỉ, không cẩn thận ngã từ trên ngựa xuống. Cậu xuyên qua đã được hai tháng, hai tháng này cậu dường như đều không ngủ, cả người đều gầy hẳn đi. Cậu phải bỏ ra thời gian rất lâu, mới có thể tiếp nhận chuyện mình xuyên đến một thế giới khác.          

Đối với cậu mà nói, thế giới này hết thảy đều là xa lạ, sinh hoạt xa lạ, cậu thiên tư thông minh, cũng sẽquen thuộc, nhưng chờ cậu đến trường học, mới phát hiện...     

    
Tiếng anh... Nghe không hiểu...  
        
Thể dục... Theo không kịp...          

Sinh vật vật lý chính trị là cái gì a!          

Đau buồn nhất chính là, cậu thậm chí ngay cả ngữ văn cũng học không tốt, chữ giản thể cậu vẫn không thể nhận thức được một nửa!          

Cho nên thi tháng lần này, tổng điểm của cậu chỉ được mấy chục điểm, một đời quan trạng nguyên, vậy mà chỉ sau một đêm lại trở thành học tra, quả thực là vô cùng nhục nhã!          

Lần thi này điểm kém không quan trọng lắm, đường đường quan trạng nguyên, theo như bây giờ mà nói thì là người thứ nhất toàn quốc, vậy mà lại không thi được số một toàn trường? !          

Lục Giai Ý sờ sờ sách giáo khoa trong tay, nghĩ thầm cậu nhất định phải thi được thành tích tốt, tương lai phải vào được Thanh Hoa bắc đại!






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro