Chương 18: Kỳ quái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


["Hôm nay cậu...Hình như có chút kỳ quái?"]

"Sao cậu lại đến nữa." Trần Độ móc móc lỗ tai: "Đã quá trễ, A Nam đã đi cùng người khác."

Biên Kỳ đi bên cạnh cậu ta, một đôi mắt một mí liếc xéo cậu ta: "Tôi sao cảm giác thái độ của cậu giống như sắp mất kiên nhẫn."

"Tôi chỉ là nghĩ không ra, người mà cậu muốn tìm không có ở đây, rồi suốt ngày lẽo đẽo theo tôi làm gì."

Trần Độ cảm thấy người này có chút kỳ lạ, bí mật cùng mình hỏi thăm Tạ Ương Nam, nhìn như một anh đẹp trai lạnh lùng, tại sao có thể lại có hành khắm chó đu bám như vậy, điều này làm cậu ta nghĩ mãi không ra.

"Tôi nói, cậu không phải thích A Nam đi?" Cậu ta cuối cùng đem tâm lý nghi hoặc hỏi.

"Tại sao lại hỏi như vậy." Biên Kỳ nhíu mày.

"Còn không chú hai tìm cậu ấy làm cái gì, tôi có hỏi qua cậu ấy rồi, cậu ấy nói không có biết cậu, trừ việc cậu muốn theo đuổi cậu ấy, thì còn có thể là nguyên nhân gì?" Trần Độ nói.

Biên Kỳ nghe cậu ta nói Tạ Ương Nam không quen biết hắn ta, ngữ khí phai nhạt rất nhiều: "Cậu nghĩ nhiều rồi."

"Hừ." Trần Độ thấy hắn ta không trả lời trọng tâm câu hỏi của mình, cũng không vui: "Gay không phạm pháp, có cái gì mà không nói được, nhăn nhăn nhó nhó, có phải là đàn ông không chứ."

Nghe ra cậu ta cố ý làm mình tức giận, Biên Kỳ nhếch khóe miệng, cố ý đùa hắn ta: "Không phải nói bởi vì thích cậu ấy mà cậu vẫn không tin, cậu không phải đang ghen tị chứ? Bởi vì tôi luôn cùng cậu nói về vấn đề xoay quanh cậu ấy."

Như là bị đạp đuôi mèo, Trần Du trực tiếp nổ tung: "Cậu nói bậy gì đó, cái gì mà tôi ghen tị? Ông đây mới không thích đàn ông!"

"Cậu xù lông như vậy làm cái quái gì, đã nghe qua câu 'kỳ thì người đồng tính là tủ (1)' chưa, cậu phản ứng như vậy thật dễ khiến tôi hiểu lầm." Biên Kỳ không nhịn cười được, trên gương mặt nghiêm nghị trong nháy mắt nhu hòa không ít.

(1): Kỳ thị đồng tính là một cái tủ "là ý kiến ​​cho rằng:" Mặc dù nhiều người nghĩ rằng kỳ thị đồng tính thường phổ biến hơn ở những người dị tính, nhưng thực tế, kỳ thị đồng tính thường phổ biến hơn ở những người có xu hướng đồng tính tiềm ẩn, nhưng lại coi mình là người dị tính, và do đó có tác động tiêu cực đến đồng tính luyến ái. .Hiện tượng sợ hãi, thành kiến, phân biệt đối xử, né tránh và thậm chí chống đối dữ dội. "

Trần Độ chưa từng cảm thấy nói chuyện với một người sẽ khó chịu đến như vậy, không khống chế được sắc mặt nhăn nhó của mình, cậu ta nhanh chóng đi thật nhanh cách người kia càng xa càng tốt.

"Này, chạy nhanh như vậy làm cái gì." Biên Kỳ đuổi theo, ở phía sau cậu ta giả vờ thần bí nói: "Cậu không thấy lạ là tại sao tôi lại cứ luôn tìm cậu hả?"

Bước chân không tự chủ chậm lại, Trần Độ nhịn không được, dựng thẳng lỗ tai: "Khụ. . . Tại sao ?"

"Mời tôi ăn cơm tôi sẽ nói cho cậu biết."

"Nằm mơ!" Trực giác Trần Độ cho thấy hắn ta đang đùa chính mình.

"Là thật, không đùa cậu, lừa cậu làm chó con."

"Ngươi chắc chắn chứ?"

"Đương nhiên."

"OK đi." Trần Độ hỏi: "...Ăn chỗ nào?"

Khóe miệng Biên Kỳ cười cười làm sao cũng không kéo xuống được, người này có chút đáng yêu, vừa nhử mồi đã cắn câu.

Hắn ta nói: "Đi quán cậu thích đi."

...

Tạ Ương Nam người bị bắt cóc lúc này đang ngồi trong nhà hàng ăn cơm.

Cậu liếc nhìn nhân viên phục vụ bưng món lên, nhịn không được lại liếc nhìn người đối diện.

"Làm sao vậy?" Người đối diện hỏi.

Tạ Ương Nam lắc lắc đầu, "Không có gì."

Bỏ qua sự kỳ quái trong lòng, cậu cầm dao nĩa lên ăn gan ngỗng trước mặt, sau đó bị hương vị đặc sắc trong miệng làm cho kinh ngạc mở to mẳt.

"Chỗ này mùi vị cũng không tệ." Người đàn ông đối diện nói: "Hợp khẩu vị không?"

"Ăn rất ngon." Tạ Ương Nam thành khẩn đánh giá: "Lúc trước tôi còn tưởng cậu không thích ăn ở những chỗ này."

"Ồ?" Người đàn ông húp một muỗng canh: "Con người có lúc này lúc kia, sở thích cũng sẽ thay đổi."

"Trì Thanh Diễm, cậu ngày hôm nay... thật là kỳ quá?" Tạ Ương Nam vẻ mặt khó hiểu: "Đầu tiên là đưa tôi đến chỗ như thế này, bây giờ lại nói chuyện kiểu... văn vẻ nho nhã, rõ ràng cậu luôn mắng tôi là hay giả vờ nghiêm túc."

"Khụ." Trì Thanh Yên thần sắc mất tự nhiên, sau đó nhanh chóng thay đổi giọng điệu, "Cũng tùy trường hợp, ăn ở đây theo bản năng nho nhã sang trọng một chút."

Cảm giác quen thuộc rất nhanh ùa về, Tạ Ương Nam lúc này mới không nghi hoặc mà nhìn nhìn anh, đến khi nhân viên phục vụ thay đổi món mới, sau đó mới vui vẻ bắt đầu ăn.

Đêm nay 'Trì Thanh Diễm' nói chuyện hơi ít, nhưng lực chú ý của Tạ Ương Nam đều đặt lên hết tất cả các món ăn Pháp thượng hạng, chỉ có điều đồ ăn nhìn rất đẹp mắt, nhưng một phần có chút ít, chờ ăn xong món ngọt cuối cùng, cậu cảm thấy mới no được khoảng bảy phần.

Nhìn thấy cậu chưa hết thòm thèm, Trì Thanh Yên chủ động đề nghị: "Nếu thích lần sau lại tới."

"Ừm." Tạ Ương Nam ngược lại là không từ chối: "Cậu ăn xong chưa? Tôi đi rửa tay một chút."

"Được, cậu đi đi." Trì Thanh Yên gật đầu.

Chờ người rời đi không lâu, Trì Thanh Yên cảm thấy mình cần phải giải quyết vấn đề sinh lý, cũng đứng dậy, quen thuộc mà rẽ trái quẹo phải đi vào nhà vệ sinh sang trọng.

Anh mới vừa vào cửa, chỉ thấy Tạ Ương Nam từ phòng vệ sinh riêng bên trong đi ra, mới vừa muốn mở miệng, lại bị Tạ Ương Nam chặn lời.

"Sao cậu lại vào đây?"

Tạ Ương Nam cau mày nắm lấy cổ tay anh, quay đầu liếc mắt nhìn sang một bên, phát hiện không có ai, lúc này yên tâm kéo người trở lại phòng vệ sinh riêng, khóa cửa lại quay đầu bất mãn nhìn anh.

"Đang yên đang lành, tại sao lại nứng nữa." Tạ Ương Nam oán giận, tay đặt lên trên đũng quần người đàn ông: "Còn không có cứng? Muốn chịch thì nhanh lên, có người tới sẽ không ổn."

Trì Thanh Yên bị hành động lớn mật của cậu có chút ngây dại.

"Còn lóng ngóng cái gì?"

Bất mãn nhìn người đang ông không phối hợp, Tạ Ương Nam chủ động cởi thắt lưng của anh, thò tay móc dương vật hơi cương ra, xoát hai ba lần làm nó cứng lên.

Độ cứng vừa đủ cắm vào, Tạ Ương Nam cởi toàn bộ quần cũng quần lót chính mình, xoay người chu cái mông mặp lên trước mặt anh: "Đã ướt rồi, địt vào đi, nhưng mà tôi nhắc nhở cậu, đang ở bên ngoài, tuyệt đối cấm tiểu vào bên trong."

Trì Thanh Yên trợn tròn mắt.

Thì ra cậu và A Diễm, chơi lớn như vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro