Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Một )
Vừa mới đánh một giấc, Nguyễn Thời Thanh từ kỹ sư nghiên cứu vũ khí, tỉnh lại liền thành nhân viên hốt rác trên hành tinh lạ hoắc.

Nhặt được một đám nhóc, kiếm sống bằng việc nhặt phế liệu.

Nguyễn Thời Thanh:... Được của ló.

Nuôi trẻ nhỏ không phải việc dễ dàng gì cho cam, Nguyễn Thời Thanh quay về nghiệp cũ, chăm chỉ thu nhập đồ phế thải, bắt đầu công cuộc biến đồ bỏ đi thành kho báu.

( Hai )

Trên hành tinh B3024 , có một tiệm sửa chữa ẩn mình trong góc phố nổi tiếng giữa các vì sao, nghe nói chỉ cần ra giá, không có vũ khí nào mà chủ tiệm không làm được.

Mà Nguyễn Thời Thanh thân là chủ tiệm, cơm không có mà ăn, còn chăm thêm năm đứa nhóc, ba thanh niên xuyên không, đùng một phát trở thành người giàu có nhất Hắc bảng.

Anh thu dọn hành lý, lần lượt xách tụi nhóc đặt vào trong khoang tàu, chuẩn bị dẫn tụi nhỏ đi đến hành tinh thủ đô trải đời.

Nhưng mà vừa mới ra bến tàu, nhìn thấy lệnh truy nã dán khắp nơi, trong đầu Nguyễn Thời Thanh có một cầu vòng chấm hỏi vụt qua: ????

Sao hình truy nã năm tên cướp biển vũ trụ, nhìn giống sấp nhỏ nhà anh vậy cà?

...Hình như có gì đó sai sai.

—————

Vào trước đêm lễ kế vị, Dung Hành bị ám sát, phi thuyền rơi xuống hành tinh nhỏ vô danh, hắn bị thương nặng tới tưởng chừng sắp gặp được tổ tiên, còn được khuyến mãi thêm việc biến về thời kì thơ ấu, má tức.

Bộ tộc Yumir thời còn nhỏ: Lông trắng, mắt nâu, hai sừng nhỏ vừa mới lú, yếu như chó con.

Trong hoàn cảnh hận đời hận thế giới, một đôi bàn tay đã ôm ra khỏi đống rác dơ bẩn, giọng nói mềm mại: "Chó con nhà ai đây? Nếu không ai thèm mày thì về ở với tao đi."

Nếu Dung Hành có thể cử động, nhất định cắn nát cổ tay tên này, nói cho hắn biết, Yumir là chủng tộc cao quý nhất vũ trụ này.

Chó con cmn!!!

Nhưng về sau, khi hắn trở thành hoàng đế của đế quốc, chỉ vì muốn độc chiếm sự cưng chiều của người nọ, nguyện dùng hình thái yếu đuối nhất mà hắn từng căm ghét, nguỵ trang thành thú con nhỏ bé để ở cạnh bên anh.

[ Vở kịch nhỏ ]

Từ lúc nhà có thêm một miệng ăn, Dung Hành bắt đầu chống đối kịch liệt.

Nguyễn Thời Thanh sờ cái đầu nhỏ đầy lông của thú con, nhẹ nhàng nói: Nhóc ấy ở cùng với chúng ta thôi mà, không có gây thiệt hại gì đâu.

Sau đó, anh ta lại tiếp tục tha thêm ba con thú nhỏ về nhà, lươn lẹo nói: Dù có mấy đứa nó, nhưng anh vẫn thương cưng nhất.

Cho đến khi nhà lại thêm đứa thứ tư, thứ năm...

Dung Hành: Đúng là miệng lưỡi đàn ông, không nên tin :)

CP: Mao khống đứng đắn Thủy đại sư Thụ x giấm chua nỏng nảy thích tranh sủng xxj công. Công Thụ lươn lẹo, né "trà xanh" chuyện nghiệp level 8

[ Hướng dẫn húp truyện ]

1. 1v1, công thụ đã định, trừ công ra thì còn lại đều là thú con.

2. Truyện theo phong cách nhi đồng, nuôi con là chính, hạnh phúc ngập tràn.

3. Bối cảnh về tinh tế, thiết lập riêng vững như núi. Xin đừng hỏi.

Tag nội dung: Xuyên sách, ngọt, tinh tế, hài.

Từ khoá: Nhân vật chính: Nguyễn Thời Thanh, Dung Hành | Vai phụ: | Khác: Viết tiếp bộ đam [ Cửu Thiên Tuế ( trùng sinh ) ] cầu được bảo tồn =3=

Tóm tắt: Đàn ông đều là lũ lươn lẹo, không nên tin.

Ý là: Phấn đầu làm người tốt, có ngày sẽ được đền đáp.
———
Đào cái văn án rồi đặt gạch cho dui hoi, nào bộ kia được 50c t sẽ triển bộ này...(nghe xa nhở)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro