Chương 31: Đấu trí (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết quả ngoài dự đoán của mọi người, người phụ nữ theo dõi, quấy rối Tùng Dĩnh, thậm chí đốt phòng giám sát chính là cựu lãnh đạo bộ phận của Tùng Dĩnh, Lang Lệ.

Trước chứng cứ chuẩn xác về kiểm nghiệm dấu chân, phòng tuyến tâm lý của người phụ nữ rất nhanh bị phá vỡ, không ngụy biện, không chống chế, hào phóng thừa nhận chính mình đã từng theo dõi quấy rối Tùng Dĩnh. Nhưng cô ta chắc chắn lực lượng cảnh sát không có biện pháp bắt cô, hời hợt nhún nhún vai, nói tôi không giết người, buổi tối đó tôi chỉ muốn đi xem thử.

Tạ Lam Sơn nói: "Phòng quản lí cùng Tùng gia hậu hoa viên đều để lại dấu chân của cô, hai giờ sáng cô vừa đốt phòng quản lí vừa ở sân sau nhà người khác nhìn trộm, chỉ là nhìn? Điều này không phù hợp lẽ thường."

Người phụ nữ nở nụ cười: "Ngày hôm đó tôi muốn đi giết người, nhưng muốn giết người cũng không phạm pháp đi."

"Phóng hỏa cũng là tội nặng." Đào Long Dược nói chung là khá khí với nữ nghi phạm, không hung tợn trừng mắt, nhưng sắc mặt tái xanh, ánh mắt chăm chăm như phóng ra lửa, "Cô tại sao muốn giết cô ấy?"

Lang Lệ coi mạng người như rơm rác, không nóng không lạnh nói: "Có một thời gian, cô ta bị gia đình gây áp lực phản đối cuộc hôn nhân của họ. Bạn trai cô ta chiến tranh lạnh với cô ta, cô ta cũng bất hòa với gia đình cho nên tôi mời cô ta đến nhà ở chung hơn một tuần, cùng ăn cùng ngủ có thể nói là rất thân thiết. Kết quả là bạn trai vừa quay đầu lại thì cô ta lập tức trở về. Tôi coi cô ta là bằng hữu tốt nhất, thậm chí là bạn lữ tương lai, nhưng không nghĩ cô ta rẻ mạt như vậy, không có đàn ông liền sống không nổi. Tôi cảm thấy tình cảm của mình đã bị lừa dối, một lòng chỉ muốn trả thù."

"Cho nên cô liền muốn giết cô ấy?"

"Cũng không có." Thời gian thẩm vấn hơi lâu, người phụ nữ mất đi vẻ bình tĩnh trước đó, khó chịu hỏi Tạ Lam Sơn một điếu thuốc, "Anh cảnh sát đẹp trai này, có thể cho tôi điếu thuốc không?

Tạ Lam Sơn sờ sờ túi, quên mang theo, thật giống như chứng nghiện thuốc lá của hắn đã phai nhạt lúc nào không hay. Hắn vẫn đang bị phạt, không tham gia vào công tác điều tra sơ bộ trước đó của vụ án này. Hiện tại hắn ngồi đối diện người phụ nữ, tập trung nhìn kỹ, dựa vào kinh nghiệm truy bắt ma túy nhiều năm, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra người phụ này là con nghiện ma túy.

Tạ Lam Sơn hỏi: "Cô đang hít thuốc phiện, phải không?"

Người còn ở trong cục công an, Lang Lệ tự biết không có cách nào chối cãi, đơn giản gật đầu thừa nhận: "Ngoại trừ 'Lão tứ' không động vào, 'Thịt' và 'Con ngựa' đều dính một chút."

Nói đều là từ ngữ trong nghề, vừa nghe liền biết là chuyên gia. Tạ Lam Sơn trầm mặt: "Trước tiên nói vụ án này."

"Ban đầu tôi cũng không muốn giết Tùng Dĩnh, là bạn trai cô ta, Lý Duệ tìm tôi trước." Theo ý Lang Lệ, có thể Lý Duệ phát hiện Tùng Dĩnh vì bị cô quấy rối mà không vui, vì vậy thay mặt bạn gái, hẹn gặp mặt một lần. Cô nói tiếp: "Tôi muốn cô ta thoát bể khổ, cô ta lại nói tôi quấy nhiễu cuộc sống của cô ta, cho nên lúc đó tôi cực kỳ tức giận, liền lừa gạt họ Lý kia, nói Tùng Dĩnh giấu hắn trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài."

"Cô nói hắn liền tin?" Đào Long Dược không tin.

"Lúc tôi và Tùng Dĩnh ở cùng nhau có chụp vài bức ảnh, có cả nam lẫn nữ, quy mô rất lớn, vị Lý tiên sinh kia cũng liền tin. Hắn nhận định mình bị cho đội nón xanh, mặt cũng đều xanh theo, tôi còn tưởng bọn họ sẽ lập tức chia tay, không ngờ sau khi hắn trở về chuyện gì cũng không xảy ra, cư nhiên lại còn cùng nhau tham gia hội chợ đám cưới." Người phụ nữ cười nhạo, nhún vai nói, "Thế nhưng cũng là do Tùng Dĩnh ngu ngốc bị ái tình mê muội che mù con mắt, người bạn trai của cô ta căn bản không có độ lượng như vậy, hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng với vị họa sĩ vô cùng đẹp trai kia."

Tạ Lam Sơn cùng Đào Long Dược liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều nhớ rõ, lúc ở trong công ty thiết kế Quỳnh Lập, Lý Duệ làm ra vẻ lần đầu gặp Thẩm Lưu Phi. Rất hiển nhiên, hắn là xuất phát từ mục đích không thể cho ai biết nào đó mới che giấu việc này.

Tạ Lam Sơn hỏi: "Tại sao cô biết vị hoạ sĩ vô cùng đẹp trai kia?"

Lang Lệ nói: "Họ Lý vô cùng hâm mộ họa sĩ kia, Tùng Dĩnh vốn là vì xin chữ ký cho hớn, mới đi báo danh lớp học. Nhưng không biết vì sao, Lý Duệ cư nhiên cảm thấy bạn gái hắn cùng hoạ sĩ kia có một chân. Có thể là người này tự ti từ trong xương đi, không chịu nổi nam nhân anh tuấn như thế thân mật với người phụ nữ của mình. Cho nên tôi liền lợi dụng, lấy danh nghĩa vị hoạ sĩ kia gửi hoa mấy lần, làm hắn tin tưởng bạn gái hắn thật sự ngoại tình."

Cái gọi là miệng người đáng sợ, một câu ác ý xúi giục càng sắc bén hơn so với lưỡi dao, giết người không thấy máu. Đào Long Dược nhẫn nhịn tức giận hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Sau đó tôi đốt rụi phòng giám sát, muốn thử xem có thể bò từ sân sau nhà cô ta đi vào hay không. Nhưng thời điểm ta đến Tùng gia, nhìn qua khe hở rèm cửa sổ phát hiện thi thể nằm trên mặt đất. Có người hành sự trước tôi một bước, tôi rất hài lòng, liền rời đi."

Ra khỏi phòng thẩm vấn, Đinh Ly đã sớm chờ đợi ở bên ngoài, vừa thấy hai người đi ra liền nghênh đón, nói em còn có manh mối liên mối liên quan tới Lang Lệ.

"Ngươi nói đi." Đào Long Dược nói.

"Lúc đó chúng em không phải thêm Wechat sao, sau đó cô ấy vẫn thường chủ động nhắn cho em, khen em đẹp, còn gọi điện thoại mời em đến nhà cô ấy. Lúc đó em cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi như có thêm một người bạn."

Tạ Lam Sơn hỏi: "Cho nên em đi hay không đi?"

Đinh Ly nói: "Mới đi một lần. Nhà cô ấy thật lớn, như thể là hoàng cung. Thái độ của cô ấy đối với em cũng rất kỳ quái. Dù sao ở cùng em cũng cảm thấy khó xử nên mới kiếm cớ chuồn đi. Sau đó cũng không đi nữa, nhưng thỉnh thoảng cô ấy cũng gọi điện thoại cho em, còn muốn mời em đi một chỗ câu lạc bộ tương tự hộp đêm —— "

"Còn mời ngươi đi hộp đêm?" Đào Long Dược trực tiếp rống Đinh Ly, "Kỳ quái như thế, ngươi cư nhiên không báo cáo lại?"

"Này có gì kỳ quái?" Đinh Ly oan ức, lầm bầm lầu bầu giải thích, "Hiện tại có một đám người gọi thanh niên Slash, chính là sinh hoạt nhiều nghề, nhiều thân phận, ví dụ như ban ngày là nhân viên văn phòng, buổi tối hỗn ở hộp đêm, em không nghĩ nhiều, em cảm thấy rất bình thường."

"Thật sự có cái từ này sao?" Đào Long Dược dựng tóc gáy quay sang xác nhận với Tạ Lam Sơn.

Lười lại lần nữa cười nhạo người này không có văn hóa, lực chú ý của Tạ Lam Sơn hoàn toàn tập trung trên vụ án này, hắn nói: "Một quản lí chi nhánh công ty văn hóa nhỏ, lương cố định không tới 20 ngàn, ở lại là biệt thự, đi lại là xe hàng hiệu, còn có tiền nhàn rỗi chơi ma túy, tiền này rốt cuộc là từ đâu tới?"

Đào Long Dược phụ họa nói: "Ngươi đối với nữ nhân này thấy thế nào?"

Tạ Lam Sơn dùng kinh nghiệm truy bắt ma túy nhiều năm suy tư, nói: "Ta nghĩ người phụ nữ này thân phận khả nghi, phía sau cô ta không chừng còn có 'ông trùm' là nguồn cung cấp ma túy sung túc, nhưng cô ta không liên quan trực tiếp đến án diệt môn."

"Ta cũng nghĩ vậy. Dù sao thì trước tiên đến hội đồng xét nghiệm nước tiểu, tạm giữ rồi tiến hành điều tra tiếp." Đào Long Dược gật đầu, sau đó thở dài, "Nghe khẩu cung của cô ta, Lý Duệ hiếm nghi càng lớn, lần đầu hỏi cung hắn nói mình chưa từng xem "Trắng đen không sai", sau đó còn làm bộ không quen biết Thẩm Lưu Phi. Tên này phù hợp các mô tả ban đầu các ngươi viết, không nghĩ tới quay đi quay lại, nặng nề đảo ngược, hung thủ lại chính là kẻ ngay dưới mí mắt chúng ta."

"Đây chính là một cảnh giới cực đoan của kẻ sát nhân, vừa có được khoái cảm tận tay chém chết kẻ thù, còn có thể thể hưởng thụ sung sướng đem cảnh sát đùa bỡn trong lòng bàn tay. Thú vui vô cùng." Khóe miệng Tạ Lam Sơn hơi cong lên, "Từ góc độ nào đó mà nói, ta còn rất thưởng thức hắn."

Đào Long Dược hỏi: "Nhưng làm sao chứng minh hắn giết người? Gíam sát cho thấy, thời điểm hắn rời khỏi Tùng gia thì Tùng Dĩnh còn sống. Mãi đến khoảng 2 giờ 30 sáng hắn mới quay trở lại Tùng gia, lấy xe rời đi."

"Sau khi thủ pháp mật thất bị phá giải, Tracy là tự sát hay bị giết còn là nghi vấn. Ta đề nghị xem lại video giám sát xung quanh Tùng gia vào ngày gây án. Người phụ nữ mặc váy vàng, vẫn luôn che mặt khóc được ống kính lưu lại chưa chắc đã là Tùng Dĩnh, rất có thể là Tracy sau khi cải trang. Hàng xóm cũng chỉ nhìn thấy một thân váy vàng, có thể không hẳn nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy, chỉ là bị tiếng cãi nhau cố ý lừa gạt."

Đào Long Dược tiếp tục hỏi: "Vậy động cơ giết người của Lý Duệ là gì đây? Coi như bị cắm sừng, cũng không đến nỗi giết sạch cả nhà đi."

"Em biết động cơ giết người của Lý Duệ là gì." Đinh Ly tự nhận mình có tình cảm nữ tính dồi dào, đặc biệt giỏi cộng hưởng với đương sự trong vụ án tranh chấp tình cảm như thế này. Cô nói ra suy đoán của mình, "Các anh ngẫm lại chuyện hắn gặp phải khi còn bé, cha bắt đầu làm ăn sớm như vậy, trở thành nhóm người đầu tiên giàu có trong thời đại đó. Lại phá sản, lừa gạt bảo hiểm, tự sát, từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Hắn tự kiêu lại tự ti, bởi vì tình yêu vẫn luôn chịu đựng sự chỉ trích xoi mói của Tùng gia đối với hắn, khẳng định đã sớm sinh ra không ít cảm xúc tiêu cực, không ngờ còn bị bạn gái phản bội, lần này hận mới thêm thù cũ. Vì thế giết cả nhà bạn gái——"

"Có chút đạo lý, nhưng không chỉ như vậy."

Mọi người theo tiếng nhìn sang, Thẩm Lưu Phi xuất hiện ở cửa.

Đào Long Dược vừa thấy Thẩm Lưu Phi liền không thoải mái, bóp mũi chớp mắt, giọng điệu kì quái nói: "Ngươi không giết Bá Nhân, Bá Nhân vì ngươi mà chết." (*)

(*): Lái ra từ điển cố "Tuy ta không giết Bá Nhân, nhưng Bá Nhân lại vì ta mà chết"

"Ta đến thăm bạn bè năm đó của Lý Hướng Tiền, có một phát hiện mới." Thẩm Lưu Phi nhìn Tạ Lam Sơn, "Một người bạn làm ăn của Lý Hướng Tiền nói, lúc đó ông ấy tìm cho Lý Hướng Tiền một khoản tiền vốn và một dự án mới, Lý Hướng Tiền đối với ông vô cùng cảm kích, hứa hẹn sau khi sự việc thành công tất có cảm ơn hậu hĩnh. Nhưng mà còn chưa cùng bên phía hạng mục kế nối, ông ta đã tự sát. Tự sát vào lúc này, lưu lại vợ ốm con thơ trong nhà, là tình không phù hợp, sự nghiệp còn có khả năng chuyển biến tốt, chưa tới bước đường cùng, là lý cũng không phù hợp."

"Cho nên ý của ngươi là, tai nạn xe cộ năm đó của Lý Hướng Tiền không phải tự sát..." Tạ Lam Sơn khẽ cau mày, trầm ngâm chốc lát, "Ông ấy là bị người mưu sát."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro