Chương 3: Sao băng tận thế (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 3: Sao băng tận thế (2)

Edit: Meo Meo Lười Sưởi Nắng

-------

Hai người ngồi trong rạp chiếu phim tối om, Thời Sở mới cảm thấy loại cảm giác lúng túng kia giảm xuống một tẹo, bọn họ cũng không phải kiểu "sau chia tay vẫn làm bạn nhé", ngược lại, là chia tay xong thì bạn bè cũng đừng hòng.

Bộ phim đang chiếu trên màn hình Thời Sở chưa từng xem, thể loại phim hành động, em gái mang kính 3D ngồi bên cứ chốc chốc lại kinh hô, hiển nhiên xem đến nhập tâm.

"... Cậu cũng đổi [Gói tiện lợi] rồi sao?"

"Ừ."

Một gói tiện lợi tốn năm ngàm điểm hiệp nghĩa, đắt lòi, Thời Sở tích cóp thật lâu mới được từng này tiền, nhưng xét lại thì cũng đáng giá, nếu không có cái quỷ này, có lẽ cậu còn chẳng chống đỡ được bất kỳ kịch bản nào.

Gói tiện lợi của cậu tên là [Hành Lý Đại Hiệp], vật phẩm bên trong rất đơn giản, một cái túi nước cổ xưa, một khối bánh hấp cứng tới muốn rụng răng, hai lượng bạc hoặc đại khái là một xâu tiền theo chuẩn tiền tệ của thế giới xuyên qua. Đương nhiên, túi nước kia vĩnh viễn không cạn nước, khối bánh hấp kia đủ lấp đầy bụng, ăn xong lại tự xuất hiện một khối khác trong hành lý. Nước uống thì còn đỡ, chứ cái bánh hấp lạnh lẽo cứng ngắc quá khó nuốt, chỉ là dưới nhiều tình huống, đây lại là chút vốn liếng an sinh lập mệnh, huống chi, còn có chút tiền kia, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng còn tốt hơn là không có xu nào dính túi.

Vì thế, đến thế giới này, kho hành lý của cậu có một trăm khối tiền.

Ừm, lúc này đã mua một vé xem phim cùng một cốc nước chanh quất.

Trương Tông Thụy hỏi câu kia rõ ràng chỉ đang tìm chuyện để nói, cậu có tiền mua vé xem phim giống hắn, hắn còn mua một ly trà sữa hai loại topping, hiển nhiên cũng có cái gọi là "Gói tiện lợi" giống Thời Sở.

"Thời Sở."

"Ừ?"

"Tôi thật sự ngạc nhiên." Trương Tông Thụy thở dài.

Thời Sở: "..." nói cứ như là cậu không ngạc nhiên ý.

Phim chiếu đến náo nhiệt, hai người bọn họ lại chỉ như vậy ngồi xấu hổ, không tìm được đề tài gì để nói, sở dĩ lựa chọn nơi này, cũng chỉ là vì vừa tối vừa ồn, không quá mức lúng túng, kết quả, Thời Sở vẫn là xem nhẹ không khí "Không biết nói gì" khi gặp tình cũ.

"Chúng ta trước hết vẫn nên tìm hiểu nhiệm vụ chút đi." Trương Tông Thụy thở dài, rốt cuộc đề nghị.

Thời Sở lập tức cảm thấy khá hơn nhiều, cậu chăm chú suy nghĩ một lúc mới nói: "Thế giới này nhìn không giống như là có nhiệm vụ gì nguy hiểm."

Có thể vậy, nhìn khung cảnh thái bình, không khác gì thế giới của bọn họ.

Trương Tông Thụy móc di động ra nhìn: "Hơn nữa đến bây giờ vẫn chưa tuyên bố nhiệm vụ."

Bọn họ rốt cuộc cũng không xem hết phim, sau khi ra ngoài khu thương mại đi xung quanh một chút, giống như Thời Sở nói, yên bình đến không thể yên bình hơn được nữa, nhiệm vụ rốt cuộc ở nơi nào?

"Hay là, sau khi đến thế giới ngẫu nhiên, nhiệm vụ sẽ không thông báo nữa, yêu cầu tự mình đi tìm?" Thời Sở suy đoán.

Trương Tông Thụy lắc đầu: "Không biết."

Hai người tiếp tục xem xét bên trong khu thương mại, cẩn thận quan sát rồi mà vẫn không phát hiện nơi nào có manh mối nhiệm vụ.

"...Theo phân tích, lần này sao chổi va chạm địa cầu, sẽ xuất hiện một trận mưa sao băng trăm năm khó gặp, địa điểm quan sát tốt nhất là..."

Thời Sở nghe được tin tức phát ra từ TV trưng bày trong một cửa hàng điện máy, vốn dĩ cũng không để ý, chuyện sao chổi va chạm địa cầu, cùng với sao băng gì đó thật sự là thực tầm thường, trên đời còn có một cái nghề đặc biệt, chuyên môn đi tìm thiên thạch để đầu cơ trục lợi cơ mà.

Trương Tông Thụy lại đứng lại, hơi nhíu mày.

"Làm sao vậy?"

Hắn nhìn thời gian: "Cái này là bản tin trực tiếp."

"Cho nên?"

"Cho nên, cái gọi là sao chổi va chạm địa cầu, đại khái sau nửa tiếng nữa."

Thời Sở gật đầu, sau khi kết thúc thông báo kia, lúc này trên truyền hình là bản tin mừng kết hôn của một nữ minh tinh, đương nhiên, tên nữ minh tinh này Thời Sở cũng chưa nghe qua bao giờ, dù sao đây cũng là thời không song song.

"Hệ thống không thể nào yêu cầu chúng ta đi tìm thiên thạch nào đấy chứ?" Thời Sở thở dài.

Trương Tông Thụy nghiêm túc nói: "Biết đâu lại là thiên thạch mang tới phiền toái? Như phóng xạ gì đó."

"Chúng ta trước hết tìm chỗ nào có tầm nhìn bao quát đi."

"Được."

Ban đầu liên hệ với tin tức cũng chỉ theo suy đoán mà thôi, bọn họ đi ra ngoài trong chốc lát, cũng không phát hiện bất luận hiện tượng khả nghi hay liên quan đến nhiệm vụ nào, cuối cùng, Trương Tông Thụy đề nghị, đi lên tầng cao nhất.

Khu trung tâm thương mại này vốn dĩ chỉ có năm tầng, nhưng bên trên nối với khu văn phòng và nhà ở, lúc thang máy đi đến tầng trên cùng, cửa thông ra sân thượng bị khoá, Thời Sở tiến lên, cầm tay nắm cửa, dùng chút sức, tay nắm cửa kim loại thập phần kiên cố kia bị bẻ xuống không chút tiếng động.

Trương Tông Thụy: "..."

"Thời kỳ đỉnh cao." Thời Sở ngược lại rất tự nhiên.

Vừa bước ra ngoài, gió lập tức nổi lên làm tóc Thời Sở toán loạn, cậu chạy đến bên rào chắn, quan sát cả thành phố, giống như suy nghĩ ban đầu, nơi này cùng thế giới của cậu không khác biệt lắm, mức độ hiện đại cũng thế, thậm chí ngay cả bầu trời mờ sương cũng giống nhau, một mảnh an bình.

"Tới lúc rồi." Trương Tông Thụy nói.

Thời Sở gật đầu, đột nhiên có chút khẩn trương, khi còn đơn độc cậu cũng sớm quen thuộc (ý là việc đối mặt với dị tượng), lúc này lại khẩn trương.

"Mau nhìn!"

Cậu ngẩng đầu nhìn trời, lập tức mở to hai mắt: "Đó là cái gì!"

Không sai, trong tin tức nói sẽ có sao chổi va chạm địa cầu, vì thế, có thể nhìn thấy mưa sao băng khổng lồ kia cũng không phải chuyện gì đặc biệt kinh dị. Nhưng mà, hiện tại nơi này đang là ban ngày, phải tới ban đêm mới có thể nhìn thấy mưa sao băng mới đúng, lại nhìn cảnh tượng trước mặt, liền biết tuyệt đối không bình thường!

Mặt trời bị che lấp, quang cảnh trong nháy mặt trở nên u ám, từng mảnh "Sao băng" màu đen pha đỏ rơi từ không trung ào ào xuống như mưa, xẹt qua bầu trời xám xịt.

Ngay khi Thời Sở vừa dứt lời, cậu đã nghe được tiếng nổ thật lớn, giống như vô số hoả lực phát nổ, như sấm sét ầm ầm vang bên tai.

"Rầm!"

"Một giọt mưa" lúc này vừa vặn đáp xuống sân thượng, đem sân xi măng cốt thép lún xuống thành một cái hố lớn.

Chớp mắt một cái, Thời Sở cũng đã thấy rõ đó là cái gì, tâm cũng triệt để trầm xuống.

Đó là một con quái vật không rõ hình thù, cao tầm hai mét, đen như than, loáng thoáng lộ ra một chút đỏ sậm, không có da lông, bề ngoài giống như có vảy, gồ ghề lồi lõm vô cùng ghê tởm, này còn chưa tính, bọn này thậm chí không có mắt, trái phải hai cái xúc tu khủng khiếp màu đỏ tươi, hơn nữa lực lưỡng như thằn lằn, tứ chi cố tình cong chiết vặn vẹo thành những góc độ dị dạng —

"Đây không phải mưa sao băng." Trương Tông Thụy giọng điệu nặng nề.

Thời Sở gật đầu: "... Đây là một trận mưa Dị Hình." (Em Sở gọi con quái là Dị Hình)

Bọn họ ngẩng đầu, chỉ thấy không trung vẫn dày đặc "Hạt mưa" đỏ đen, theo lực hút của địa cầu rơi xuống nhanh hơn, lúc nhúc, không biết có bao nhiêu con.

Lúc này, Thời Sở cảm thấy di động của mình rung lên.

"Xin mời lựa chọn tiểu đồng đội *^__^*" (Một dạng thành viên phụ trong đội)

Tới lúc này còn muốn bán manh, Thời Sở thật muốn chửi bậy.

Ngay từ khi bắt đầu xuyên qua một đám thế giới tới giờ, cái hệ thống này có thể cung cấp rất nhiều đồ vật, ngoài các loại công pháp đan dược, [Hành Lý Đại Hiệp] cũng tính là một thứ đặc biệt, còn lại, chính là cái hệ thống tiểu đồng đội này. Chỉ cần là đi qua thế giới nào đó xong, một ít nhân vật từ đó sẽ xuất hiện trong cửa hàng hệ thống giống như NPC (non-player character), nhưng có điều, bọn họ cũng không phải NPC chân chính, mà sẽ có tính cách giống như ở thế giới của bọn họ. Họ cũng cách một đoạn thời gian lại bị bức xuyên qua các thế giới, nhưng hệ thống của họ không giống với Thời Sở.

Thời Sở có lần mua một vị cao thủ tính tình cổ quái, kết quả vị này đối với việc "Xuyên qua" vô cùng bất mãn, trực tiếp tự sát, Thời Sở chỉ có thể tự nhận xui xẻo mất trắng hai ngàn điểm giá trị, về sau, cậu lại lấy vị cao thủ này xuất hiện trong khung lựa chọn tại cửa hàng, Thời Sở ăn quả lừa một lần còn chưa đủ sao? Có giảm giá 20% cũng không dám mua lại.

Rốt cuộc cái gì mà càng đắt càng tốt?

Cho đến bây giờ, Thời Sở lựa chọn đồng đội đều thực cẩn thận, cũng không có hoàn toàn chọn theo giá trị sức mạnh, vài tên gia hoả khó bảo tới lúc nước sôi lửa bỏng thì sẽ tốt sao? Đã không hỗ trợ, lại còn vướng chân, tuy rằng hệ thống đối với người chơi cũng cho vài tính chất ràng buộc nhất định, ví dụ đồng đội được triệu hồi đối với người chơi sẽ sinh ra cảm giác bị thuần phục ngay từ đầu, nhưng cũng không phải hoàn toàn, vẫn giữ lại những tính cách cường ngạnh đặc biệt của bản thân. Nên mấy tên như vậy thì đừng hy vọng sẽ nghe lời.

Quan trọng nhất, trong cửa hàng hệ thống có nhắc nhở, "Nghiêm cấm cùng nhân vật triệu hồi nảy sinh ra bất kỳ tình cảm gút mắc nào". Dù là nhắc nhở hay quy định, Thời Sở đều không định thử, cho nên, trong số tám tiểu đồng đội cậu mua, chỉ có một thanh y hán tử dáng vẻ hào sảng, còn lại đều là nữ. Nguyên nhân rất đơn giản, cậu là cong a, tuyệt đối không sinh ra bất kỳ tình cảm gì với nữ giới.

Có điều, mỗi một thế giới chỉ cho phép triệu hồi một số lượng tiểu đồng đội hữu hạn, không được quá bốn người.

"Tôi cảm thấy chúng ta tốt nhất nên thương lượng chuyện phối hợp một chút." Trương Tông Thụy nói.

Thời Sở gật đầu, "Tôi chỉ có toàn người sở hữu tính công kích cao thôi, hệ thống ban đầu của tôi là võ hiệp thăng cấp."

"... Tôi là Tây huyễn." (huyền huyễn phương Tây đó)

Cho nên mới nói hệ thống rốt cuộc là cái quỷ gì!

"Tôi thấy anh là [Bạch Y Tư Tế], đại khái có thể trị liệu?"

Trương Tông Thụy thở dài: "Thực ra chức vị chính của tôi là tư tế chiến đấu, nhưng xác thật có thể trị liệu, ngoại thừ vết thương trí mạng hoặc quá phiền phức, tổn thương bình thường không thành vấn đề. Nhưng mà trong đồng đội của tôi có một vị là quang minh tư tế chân chính, tinh thông các loại thần thuật trị liệu, là một lựa chọn rất tốt."

"Vậy được, một người như vậy là đủ, tôi sẽ chọn bốn người có đặc tính tấn công, những quái vật này xem ra có chút phiền phức."

Lúc cậu đang lựa chọn, di động lại "Ting" một tiếng, giống như âm thanh tin nhắn,

"Nhiệm vụ tuyên bố:

Thời hạn: Ba năm

Nội dung: Giải cứu thế giới."

Ngắn gọn xúc tích, không có giải thích thêm, sau khi thông báo nhiệm vụ, hệ thống cũng chỉ chừa lại mục lựa chọn tiểu đồng đội để tương tác, đương nhiên còn có lời nhắn "Một khi lựa chọn không thể đổi", ngoài ra, di động đã biến thành một cục gạch có công năng điện thoại di động chân chính.

Thời Sở: "......"

Trương Tông Thụy: "......"

CLGT!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro