Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

// Vì tôi đang đọc bộ truyện này nhưng vẫn chưa xong mà editor lại drop , nên tôi làm tiếp

// Nếu có thời gian rãnh tôi sẽ cập nhật các chương 1-14 (nhưng chưa biết là khi nào rãnh ;-; )

/* --------------------------------------------------------------------------------*/

Từ Phóng nôn nóng mà sờ sờ cái đầu trọc của mình, nhìn Lâm An không phối hợp, hắn chỉ có thể vũ lực kéo đối phương đi ra, kết quả tiểu Phúc ở bên cạnh thấy vậy liền trở mặt

Tuy rằng buổi sáng chơi rất khá , tiểu Phúc thoạt nhìn cũng thực thích Từ Phóng, nhưng hiện tại nhìn đến hắn muốn " tấn công " chủ nhân của mình, tiểu Phúc lập tức sủa Gâu Gâu lên , còn nhe răng đe dọa làm bộ muốn cắn Từ Phóng.

Từ Phóng vội vàng thu tay lại, đứng sững ở cửa tủ nửa ngày, nhưng lại không có cách nào kéo được tiểu Tang thi ra.

May mắn lúc này Thẩm Tu Trạch đã trở lại.

Đem tị trạng vật trên tay con tang thi biến dị trước mắt chém đứt làm nó mất đi khả năng cảm ứng địch nhân , cho nên sau khi bị Thẩm Tu Trạch dẫn đi xa, chiến đấu thực mau liền kết thúc ,tang thi kia cũng bị đốt thành than đen.

Từ Phóng nhìn thấy lão đại nhà mình, lập tức hô : " Lão đại , kia chỉ tang thi đâu ?"

"Đã chết " Thẩm Tu Trạch thấy Từ Phóng còn đứng ở trước tủ thì nhíu mày.

"Hắn chết sống cũng không chịu đi ra , hơn nữa tay duỗi tay ra muốn kéo hắn thì tiểu Phúc liền cắn ta, hiện tại con tang thi biến dị kia đã chết vậy thì chúng ta không cần kéo theo An ca chạy đi".

Thẩm Tu Trạch nhìn về phía Lâm An đang ở bên trong ngăn tủ, hiện tại tình huống có chút không dễ làm, từ tối hôm qua đến bây giờ đã xuất hiện ba con tang thi chủng loại đặc thù, chúng hẳn là đều hướng về Lâm An mà đến.

Nói đúng hơn là hướng về phía khối thiên thạch kia.

Lúc trước hắn mang theo thiên thạch , cũng bị biến thành trọng điểm công kích của tang thi, sau này lại tìm được một loại kim loại quý hiếm làm thành một cái hộp nhỏ , rồi đem thiên thạch bỏ vào , Từ đó tang thi mới thôi công kích hắn

Hiện tại khối thiên thạch đã bị Lâm An ăn mất , lại lần nữa bắt đầu hấp dẫn tang thi.

May mắn thay, Lâm An chỉ hấp dẫn Tang thi loại đặc thù, những tang thi bình thường dường như không thể cảm nhận được. Nếu không, nơi này đã sớm bị tang thi bình thường vây công.

Tuy nhiên, loại kim loại hiếm này chỉ được phát hiện tình cờ, số lượng rất ít, căn bản không đủ để che chắn cho một tang thi to lớn như Lâm An.

Cho nên hiện tại hắn chính là một cái bia ngắm sống , dù nằm ở bất kì địa phương nào , sớm muộn gì cũng sẽ có tang thi đặc thù tìm tới.

"Chúng ta đi ra ngoài tìm vật tư , vẫn cần thiết mang theo hắn " Thẩm Tu Trạch xoa xoa giữa chân mày.

"A, vì cái gì ? " Từ Phóng thập phần khó hiểu , trong mắt hắn, mang theo một con tang thi không thể đoán trước được hành động thật sự quá nguy hiểm. Làm Lâm An cùng tiểu Phúc đều trốn ở chỗ này không phải tốt hơn sao ? dù sao bọn họ cũng sẽ không chạy đi nơi khác.

"Bởi vì khi chúng ta không ở lại theo dõi , chờ lần sau trở về Lâm An cùng cẩu phỏng chừng cũng không còn".

Ban đầu , Thẩm Tu Trạch không muốn nói với Từ Phóng về chuyện Thiên Thạch, nhưng hiện tại đã biết chuyện Lâm An sẽ hấp dẫn tang thi đặc thù , vậy dọc đường đi nguy hiểm sẽ tăng gấp bội.Làm Từ Phóng không biết gì mà đi theo mạo hiểm,hắn cũng không làm ra được loại sự tình này. Còn không bằng nói cho hắn nguyên nhân trước tiên , lúc sau như thế nào lựa chọn liền xem chính hắn.

Khi Thẩm Tu Trạch nói chuyện về thiên thạch cho Từ Phóng, vốn tưởng rằng Từ Phóng sẽ do dự. Nhưng không ngờ, Từ Phóng chỉ dùng ánh mắt nóng như lửa để nhìn Lâm an , tiểu tang thi chịu không loại ánh mắt nóng rát đó , vội vàng đem đầu vùi vào đầu gối.

"Hắn có thể kết thúc mạt thế ?" Từ phóng thần sắc kích động.

"Chỉ là một cái suy đoán".

"Chỉ cần đem hắn đưa cho Bạch Trạch Thành, là có thể nghiên cứu chế tạo ra biện pháp đối phó tang thi, hoặc là vacxin phòng bệnh! ".

"Khả năng tính phi thường thấp."

"Bảo vệ tốt hắn là được ?"

"Hắn xác thật rất quan trọng, nhưng ta vẫn không thể xác định được khả năng thực sự của hắn, suy đoán của ta có thể là sai lầm. Hơn nữa , dọc theo đường đi bởi vì hắn hấp dẫn tang thi đặc thù , ta và ngươi đều có thể khả năng tùy thời bỏ mạng".

Từ Phóng hướng Thẩm Tu Trạch cười hắc hắc, thần sắc nhẹ nhàng : "Lão đại, có được khả năng này là đủ rồi, dù chỉ một chút thôi cũng đủ cho ta tranh thủ mạng sống. Ít nhất ta biết được mạt thế vẫn có khả năng kết thúc."

Từ Phóng bề ngoài trông có vẻ vô tâm vô phế, nhưng nửa năm qua đối với hắn mà nói, quả thực là một cuộc sống giống như ác mộng.

Tuy rằng hắn có dị năng , còn đi theo một cái lão đại tốt , cuộc sống cũng không tính là kém ,nhưng nhìn đồng loại mình vừa giây trước còn đang nói nói cười cười, giây sau đã bị tang thi từ đâu chui ra cắn xuyên cổ họng, máu tươi phun trào, thịt da bị cắn xé, thậm chí có người khi bị tang thi ăn một nửa vẫn còn sống, vẫn còn kêu cứu mạng, cảnh tượng ấy dù chứng kiến bao nhiêu lần cũng không thể quen nổi, mỗi lần đều khiến người ta buồn nôn.

Vì một cái màn thầu rớt xuống nước bẩn, lại giương dao chém vào người huynh đệ; Người mẹ chết lặng nhìn đứa con đã chết của mình; Vì chạy trốn mà đẩy cha mẹ của mình ngã xuống chặn đường tang thi . Hắn đã gặp qua quá nhièu

Rõ ràng lúc trước sinh hoạt vẫn còn yên ổn như vậy, Mỗi ngày phiên não lớn nhất chính là tóc không xử lý tốt, hoặc là gần nhất không kiếm được tiền, nhưng chỉ cần một buổi tối , toàn bộ thế giới đều thay đổi.

Giống như lập tức từ thiên đường rớt vào địa ngục.

Không biết mạt thế khi nào mới kết thúc,buổi tối mỗi ngày đều hy vọng nửa năm qua chỉ là một hồi ác mộng.

Nhưng mỗi ngày tỉnh lại đều là tuyệt vọng .

"Lão đại , ngươi yên tâm , ta sẽ bảo vệ tốt hắn." Từ phóng thoạt nhìn không giống người tốt, ngay cả lúc cười rộ lên đều có cảm giác không đứng đắn , nhưng Thẩm Tu Trạch biết, hắn câu này hứa hẹn phân lượng rất nặng.

Thẩm Tu Trạch vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Cũng không cần quá lo lắng, còn có ta ở đây."

Hai người chi gian ăn ý đã không cần nói cái gì nữa, cho nên lúc này ánh mắt đều đầu hướng về phía trong ngăn tủ tiểu tang thi.

Hai người nhìn nhau hiểu ý không cần nói thêm cái gì nữa, cho nên lúc này ánh mắt đều hướng về phí tiểu tang thi đang ở trong ngăn tủ.

Tiểu tang thi sắp khóc đến nơi, bị hai ánh mắt tìm tòi nghiên cứu mà nóng bỏng nhìn chằm chằm, trên người như thể có thể bốc cháy lên.

Lâm An: Không cần nhìn hắn chằm chằm như vậy a.

"A a a, ta đôi mắt!" Từ Phóng bị hai tiểu cột nước đột nhiên xuất hiện từ giữa không trung phóng tới đánh trúng đôi mắt , mà Thẩm Tu Trạch lại một lần né tránh.

Tiểu cột nước uy lực không lớn, lại là nước sạch trong veo, nên Từ Phóng bị tấn công bất ngờ cũng không hề hấn gì. Ánh mắt của hắn cũng lập tức rời khỏi người Lâm An.

Từ Phóng: "Hắn còn không bằng đi xem Tiểu Phúc, sao cứ mỗi lần bị thương đều là ta?"

Hiện tại bọn họ muốn đi trung tâm thành phố tìm vật tư, chỉ có thể mang theo Lâm An cùng đi. Bởi vì Lâm An không phối hợp, Thẩm Tu Trạch đem tiểu tang thi kéo ra tới khoác trên vai .

Mà một bên muốn cắn Thẩm Tu Trạch ,Tiểu Phúc bị hắn cho một ánh mắt dọa lui.

Lâm An nằm ở trên vai Thẩm Tu Trạch không ngừng giãy giụa, lúc phát hiện chính mình sắp phải bị mang rời nhà khi, thế nhưng bám chặt lấy khung cửa chết sống không chịu đi.

"Như thế nào ra khỏi nhà lại như muốn chết vậy?" Thẩm Tu Trạch không nghĩ ra này con tang thi này rốt cuộc là bị cái gì, thấy hắn không phối hợp như vậy, lạnh lùng nói: "Đừng náo loạn, lại nháo liền đem ngươi ném ở nhà!"

Thẩm Tu Trạch tự nhận chính mình không phải thực chính xác,lúc hắn cảm thấy chính mình coi như hòa ái dễ gần, nhưng ở trong mắt những người khác lại hoàn toàn không phải chuyện như vậy.

Cặp phượng nhãn kia mỗi khi nhìn người khác , luôn có một loại cảm giác khinh thường và miệt thị, cười rộ lên cũng như là đang trào phúng, đặc biệt là thời điểm mặt vô biểu tình, thoạt nhìn  như đã bị ai chọc giận , chuẩn bị tùy thời trả thù .

Cho nên hắn rõ ràng có diện mạo, dáng người đều thuộc đỉnh cấp, lại không có ai dám leo lên câu dẫn. Thậm chí trong căn cứ , rất nhiều người đều cảm thấy hắn không coi ai ra gì, ngạo mạng cường thế.

Chính bản thân hắn cảm thấy câu nói ka chỉ là giọng điệu chỉ hơi lãnh , nhưng thực tế khi nghe đến tai người khác lại nghe ra sự uy hiếm mạng mẽ , giống như lạnh giọng gầm lên.

Lâm An sợ tới mức cổ co rụt lại, thút tha thút thít nức nở mà khóc lên.

Thẩm Tu Trạch: "......"

"Ngươi khóc cái gì? Ta lại không mắng ngươi." Hắn chỉ có thể đem tiểu tang thi buông xuống, một tay lau nước mắt trên mặt hắn, một cái tay khác đặt trên đỉnh đầu cậu, cúi đầu xuống dịu giọng nói: "Ngươi nghe lời, đến buổi tối là chúng ta có thể trở về."

Tiểu tang thi lại nghe không hiểu, chỉ lo chính mình khóc.

Từ Phóng đã nhìn nơi này vô số lần, mỗi lần đều là vẻ mặt khó tả, bọn họ biết nhau nửa năm, lão đại lại chưa từng dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với hắn

"Chậc" Đối mặt Lâm An căn bản nghe không hiểu, hắn chỉ có thể nhân lúc tiểu tang thi còn đang khóc , không kịp nghĩ đến nắm khung cửa, một tay đem hắn túm lên ôm vào trong ngực.

"Từ Phóng, ra ngoài nhớ đóng cửa cho cẩn thận."

Tiểu tang thi đang định nắm lấy khung của một lần nữa , lại bị Thẩm Tu Trạch cố tình tránh đi, cuối cùng chỉ có thể bắt được một cái thùng tưới màu hồng nhạt trên giá.

Nhìn thấy lão đại cùng Lâm An đều đã đi ra ngoài, Từ Phóng đưa tay sờ sờ tiểu Phúc đầu : "Tiểu Phúc , trung tâm thành phố tang thi quá nhiều, đến lúc đó có khả năng không rảnh lo cho ngươi, ngươi ở lại xem nhà cho tốt, buổi tối trở về ta mang ngươi ra ngoài đi dạo."

Nói xong liền ra ngoài đóng cửa lại.

Còn chưa đi được vài bước, cửa phía sau đã xoạch một tiếng mở ra. Tiểu Phúc ngậm dây dắt chó từ trong của lộc cộc lộc cộc chạy ra, chạy đến bên chân Từ Phóng ngẩng đầu xem hắn.

Tiểu Phúc: "Hừ ân ~"

Từ Phóng:......

Thẩm Tu Trạch đem tiểu tang thi ôm đi xuống, dọc theo đường đi đều cẩn thận không cho hắn chạm vào bất cứ thứ gì có thể cầm nắm được. Xuống đến dưới lầu, hắn mở cửa sau xe và nhét hắn vào trong.

Không có địa phương để trốn tránh, Lâm An chỉ có thể cúi đầu cố nhét mình ở một góc phía sau chỗ ngồi , theo bản năng ôm chặt tiểu thùng tưới màu hồng nhạt trong tay của mình.

Thẩm Tu Trạch ngồi ở trên ghế phụ đợi một lúc , Từ Phóng mới xuống dưới, hơn nữa thời điểm xuống còn dắt theo cẩu.

"Ngươi như thế nào mang theo cẩu?"

"Hắc hắc, lão đại , ngươi không biết đâu, tiểu Phúc sẽ tự mình mở cửa, nếu khi chúng ta đi rồi nó lại chạy ra đi tìm chúng ta , bị tang thi xung quanh phát hiện không phải cảng nguy hiểm hơn sao? còn không bằng chúng ta đem nó theo. "

Mở ra cửa sau xe, Tiểu Phúc liền lập tức nhảy lên dựa vào bên người chủ nhân.

Từ Phóng cũng đem ba lô bỏ vào phía sau xe, lúc này mới đóng cửa xe đi đến vị trí điều khiển.

Nhìn cái ba lô căng phồng ở phía sau, rõ ràng chính là hàng hóa dự trữ trong nhà Lâm An,một chiếc ba lô dành cho việc thám hiểm hoang dã.

"Trong ba lô là cái gì?" Thẩm Tu Trạch hỏi.

"Ta chỉ tùy tiện mang theo tiểu Phúc đồ ăn vặt , chúng ta trên đường có thể tùy tiện tìm ăn , nhưng có rất nhiều loại đồ ăn cầu không thể ăn, cho nên liền mang theo."

Thẩm Tu Trạch " ...... Thôi vậy, vậy trên đường ta nhìn Lâm An , ngươi phụ trách nhìn cẩu, đừng để cho cẩu chạy mất"

Từ Phóng khởi động ô tô, nói một tiếng hảo.

Bọn họ chỉ nói Lâm An sẽ hấp dẫn tang thi đặc thù rất nguy hiểm, trên thực tế hiện tại có thể hấp dẫn tang thi bọn họ bình thường càng nguy hiểm.


Trung tâm thành phố Sơ Thành đã từng có lượng lớn người, cho nên hiện tại trên đường có vô số tang thi đang đi lang thang, ngửi được mùi vị nhân loại liền lập tức chạy tới

Chiếc xe hơi nhỏ màu trắng mà bọn họ đang đi gần như bị đám đông tang thi bao phủ.

Lâm An ngồi ở vị trí ghế sau , càng nhìn gần hơn đám xấu xí dơ bẩn tang thi, nhi, nhịn không được lấy tiểu thùng tưới hướng tới của kính phun.

Bề ngoài nhìn hắn cũng không sợ hãi , chỉ là tang thi bên ngoài quá bẩn, quần áo rách nát cùng răng nanh vàng khè làm cho tiểu tang thi có thói ở sạch có chút không thoải mái . Nhưng dị năng còn chưa khôi phục, nhiều lắm cũng chỉ có thể lấy nước rửa sạch một chút đầu trọc hoặc cho thêm nước vào tiểu thùng tưới, căn bản không thể làm đến cấp độ như Thủy Long Quyền.

Cho nên hiện tại chỉ có thể cầm tiểu thùng tưới hướng tới cửa sổ xe mà tưới, tựa hồ cảm thấy như vậy tưới một chút là có thể trở nên sạch sẽ. Trên đường đi , bốn phía trong xe đều tưới bị một lần. Tự hắn cho rằng bản thân tưới chính là thuốc khử trùng, trên thực tế chỉ là nước bình thường mà hắn dùng dị năng thêm vào.

Tiểu Phúc ngay từ đầu nhìn đến nhiều như vậy tang thi còn rất sợ hãi, dính sát vào bên chân chủ nhân, lúc sau lại phát hiện này đó tang thi vào không được, lập tức phấn chấn lên,nhảy lên ghế, hai chân trước đặt lên cửa sổ xe bên cạnh, sủa gâu gâu về phía bên ngoài.

Tang thi quá nhiều đã không có biện pháp tiếp tục đi, Từ Phóng nhìn về phía lão đại của mình.

Hai người đã quen trường hợp này, Thẩm Tu Trạch ngồi dựa vào ỏ ghế phụ, hướng ra bên ngoài liếc mắt một cái, giây tiếp theo , đám tang thi bên ngoài trên người bốc lên ngọn lửa

Bởi vì quá mức dày đặc, tang thi bị bốc cháy trên người thực nhanh lan sang đồng loại bên cạnh. Không bao lâu, chung quanh một tảng lớn tang thi vây trong biển lửa

Từ Phóng một lần nữa khởi động ô tô, nhấn mạnh ga, hướng tới biển lửa phía trước đâm vọt qua đi.


Edit: LinhLan




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro