Ngoại Truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc của các mỹ thụ....
Ngoại truyện 2
***
"Ưm...nhanh...nhanh lên... " "Huh...bà xã...thoải mái không... "
Thuyên Trần cưỡi trên thắt lưng Hai Nô mặc sức nhún thả. Đôi môi hồng vì dục vọng sung sướng hé mở, hai mắt nhắm lại ẩm ướt tầng sương đục. Bàn tay đặt trên lồng ngực tráng kiện của người tình phía dưới mà chống đỡ.
"Huh...Thuyên...Thuyên Trần...nghỉ...nghỉ thôi. Anh mệt rồi"
Thuyên Trần mặt ngửa lên cao hai bên má ửng hồng vì tình đến khi nghe Hai Nô nói cậu bất chợt dừng lại cúi mặt lạnh quát.
"Anh bị yếu sinh lí à. Mới có mấy bận mà đã than mệt.... "
"Hả...này. Chúng ta đã làm mấy tiếng rồi. Nói tôi yếu sinh lí sao không xem lại bản thân trâu như thế đi....Hai Nô tôi là con người nha...em....ưm"
"Tôi nhún chết anh, chơi cho anh tinh tẫn nhân vong....huh..."
Hai Nô quả thực rất sợ Thuyên Trần, không biết khi nào cậu ta mới thỏa mãn....
Đưa đẩy phun ra nuốt vào đến khi cao trào, ngọn lửa khoái cảm bùng lên Hai Nô hừ một tiếng bắn ra bạch dịch, phía trên Thuyên Trần cảm nhận chất lỏng nóng sệt bắn lên cậu cong mình cổ ngửa ra rên rỉ hét.
"Thật...sướng....ưm..."
Ngã xuống lồng ngực đầy hình xăm của Hai Nô tay gác trên vai cậu, Thuyên Trần miệng vẫn ô ô rên rỉ.

Hai Nô phía dưới mệt mõi miệng vẫn thở dốc buông mình tận hưởng.
Mặc dù sức Thuyên Trần rất trâu, rất dai nhưng Hai Nô yêu chết dáng vẻ của cậu.
Dáng người thon gầy, da trắng, gương mặt xinh đẹp....ah...lại còn có bờ mông to quyến rủ này nữa..
Hai Nô vừa ngẫm tay đã mò đến sờ nắn cánh mông của Thuyên Trần, bạch dịch theo đó lại chảy ra xấu hổ.
Mái tóc vàng vì mồ hôi mà bết lại từng lọn rủ trên vai, trên ngực cậu. Còn có cả hương thơm của cậu...Hai Nô mắt nhắm lại một tay xoa mông một tay xoa đầu Thuyên Trần.
"Nếu còn sờ soạng tôi mà hưng phấn thì đừng trách tôi lại cưỡi anh đấy Hai Nô... "
Bàn tay xoa mông bất chợt khựng lại, trên trán một giọt mồ hôi lăn dài. "Mấy giờ rồi nhỉ? "
"Gần tối rồi! "
"Em không tắm sao Thuyên Trần "
"Chưa. Muốn nằm thêm một chút..."
"Tối nay chúng ta còn phải đến Lạc Giang đấy. Đêm nay có tiệc... " "Anh nói nhiều quá, tên đầu bò này"
"...."
Hai Nô mắt nhìn đồng hồ, nếu cứ như vậy cậu ta sẽ nằm ì ở đây đến tối mắt. Con heo lười biếng này...
Nghĩ nghĩ gì đó Hai Nô lên tiếng.
"Jun..cậu ta bảo em đến sớm kìa. Định thế này mãi sao... "
Nghe đến Jun Thuyên Trần bật người dậy, tay xoa xoa tóc thân đứng lên bước vào phòng tắm.

Hai Nô trơ mắt nhếch môi nhìn.
"Này. Đám đồ chơi tình dục đó là của cậu ta phải không. Thuyên Trần em và cậu ta đúng là biến thái mà...."
Hai Nô vừa dứt lời, một cái dương vật giả màu hồng hồng liền bị ném tới đập vào miệng cậu.
Cậu quên Thuyên Trần là bậc thầy phi dao, cũng may đây không phải dao....
***
Đêm nay mọi người tầng tầng lớp lớp vẫn ra vào quán bar lớn này vui chơi. Nhưng đặc biệt tối nay anh em Hồng Ngọc một phen tụ tập lại phê pha.
Có Lương Nhật Nam cùng Nhĩ Đoan, Thuyên Trần cùng Hai Nô còn có cả Lục Tân cùng Hoàng Thinh....quy tụ.
Nhắc đến Hoàng Thinh mọi người trong Hồng Ngọc lần nữa bất ngờ nhớ lại.
Ban đầu là cựu đại ca La Vũ có hứng thú với nam nhân thì không nói đi nhưng sau đó Lương Nhật Nam người kế nhiệm cái ghế này lại cũng là người giống La Vũ thích nam nhân. Sau đó...người được xem là quyền lực thứ hai Hoàng Thinh lại có mối tình đầu cũng là nam nhân mà hiện tại Hồng Ngọc có thêm một thành viên mà người đó lại chính là tình nhân của Hoàng Thinh.....bảo sao cả đám thuộc hạ không ngạc nhiên cho được.
Họ nghĩ có lẽ việc kết giao yêu thích nam nhân đang là mốt.
Nhớ lại đêm giao chiến với La Đinh, khi còn bị kẻ thù bao vây không ngờ lại nhận được sự giúp đỡ của Lục Tân.
Sau khi mọi chuyện êm xuôi Hoàng Thinh cũng không biểu cảm gì nhiều trước mặt Lục Tân...miệng chỉ rống to mắng cậu.
Mắng Lục Tân là kẻ ngốc...
Khi đó Lục Tân nở nụ cười rất tươi.
Nhẹ bước lại Hoàng Thinh hỏi cậu còn nhớ mình sao.

Khi đó lồng ngực lại bị Hoàng Thinh đấm vài cái.
Cứ nghĩ cậu ta biến mất rồi.
Cứ nghĩ mối tình đầu thời đại học đã phai tàn rồi. Nhưng cuối cùng....thật hạnh phúc.
"Này Hai Nô...bên này"
Hoàng Thinh vẫy tay mắt nhìn Hai Nô cùng Thuyên Trần đang đến.
Chổ cậu đang ngồi từng là ghế VIP của La Vũ nhưng hiện tại ai kia phải sắm vai người chồng đảm đang, người cha tốt nên từ bỏ chốn vui chơi hoan lạc này.
"Chào anh Hoàng Thinh...Lục Tân. Mọi người đến sớm nhỉ? "
Hai Nô hớn hở đặt mông xuống sofa hoàng gia kéo tay Thuyên Trần ngồi cạnh.
"Hôm nay không say không về! "
"Đương nhiên!"
"Tại sao không thấy Lương Nhật Nam nhỉ. Đại ca đến trễ thật..."
"Kia kìa"
Lục Tân tay chỉ hướng lối chính mi mắt nhướn lên. Cảnh này rất quen thuộc đi.
Nhĩ Đoan tay ôm khư khư cánh tay rắn chắc của anh Nam, mỗi khi có ai đó nhìn Lương Nhật Nam, nháy mắt đá tình, cậu sẽ trừng lớn trợn mắt cảnh cáo, lực tay lại siết chặt. Không khác gì tuyên bố cho cả Lạc Giang biết rằng "anh Nam là của bà đây, cấm nhìn!!! "
Hoàng Thinh khẽ thở dài. Nhìn qua Lục Tân bộ dáng khí suất anh khẽ tự nhủ mình may mắn. Lục Tân của anh không có nguy hiểm như vợ của Lương Nhật Nam đâu.
"Đến. Ngồi đi.. " "Sao trễ vậy... "

Jun tay cầm khay thức uống chủ yếu là rượu mạnh õng ẹo bước đến hỏi hai người vừa tới.
"Ah. Phải chờ cậu ta lựa chọn quần áo, tắm, chải tóc, lựa giày rồi ah"
Lương Nhật Nam đang liệt kê liền bị ánh mắt sắc như dao của ai kia lườm, lặng thở dài không kể nữa.
Thật ra họ đến trễ vì Nhĩ Đoan đến thăm mộ của La Đinh. Dù gì tám năm trước nhờ có La Đinh chiêu mộ vào tổ chức cậu may mắn có nơi dựa dẫm tập luyện thân thể chờ ngày đứng trước Lương Nhật Nam tỏ tình lần hai.
Chỉ là không ngờ rằng La Đinh có mối hận thù với La Vũ đại ca của Lương Nhật Nam sâu như vậy.
Cậu ấy chết, Nhĩ Đoan đương nhiên có chút buồn nhưng không lâu.
Bởi vì đối với cậu chỉ có một mục đích, mà hiện tại đã đạt được.....Lương Nhật Nam.
Hai Nô bên này cảm thán Nhĩ Đoan vẫn còn hiền.
Cũng may cậu giục Thuyên Trần chuẩn bị trước hai tiếng nếu không bây giờ lãi nhãi kể lại thế nào cũng bị Thuyên Trần lốc thịt. Nghĩ đến sống lưng bỗng thấy lạnh.
Hai Nô chỉ mong Thuyên Trần một ngày nào đó cũng ghen cũng bám dính chồng như Nhĩ Đoan thì tốt.
Hazzz!
Hôm nay quán bar khác hẳn, DJ không chơi loại nhạc EDM như mọi thường.
Hôm nay giai điệu của Modern Talking vang lên sôi động. Không khí trở về thập niên 80 nhưng đâu đó vẫn là nét hiện đại ăn chơi sa đọa, hoan lạc .
Điều này chứng tỏ nhạc thời nào Lạc Giang vẫn chơi được, khách vẫn đông.
Nơi ngồi của nhóm Lương Nhật Nam có thể nhìn được cả một sân khấu cũng không bị khách qua lại lấn áp.
"Em không chạm anh một phút thôi cũng không được à? " - Lương Nhật Nam nhíu mày tay nâng rượu nhìn Nhĩ Đoan tay vẫn ôm thân mình.

"Đáng ghét. Anh còn than em phiền coi chừng em tiêm kim tê liệt vào người anh đấy..."
Nhĩ Đoan mặc kệ anh, tay trái cầm ly rượu đỏ tu uống, gương mặt rất vô tư lự.
Hoàng Thinh bên cạnh tay vỗ vỗ bờ vai Lương Nhật Nam động viên. Từ khi Lương Nhật Nam trở thành thủ lĩnh của Hồng Ngọc và...có vợ, hai người thân hơn lúc trước nhiều. Cậu hiểu nổi khổ của anh mà.
"Nhĩ Đoan cậu đáng sợ thật đấy. Cũng đâu ai dám cướp anh Nam đâu... " Jun chân vắt chéo mắt vừa nhìn nam nhân hảo soái đằng xa miệng vừa cảm thán.
"Kệ tôi. Ai bảo tôi có chồng"
Thuyên Trần nghe câu này giật mình nhìn sang Jun. Ây da...chạm vào nổi đau thầm lặng của Jun rồi. Cậu tặc lưỡi.
Jun trợn mắt, cũng không biết nên biểu cảm gì.
Quả thực cậu là mỹ thụ ở đây, muốn bạn giường liền có bạn giường, muốn kim chủ có kim chủ nhưng.....nhưng chồng chính thức thì chưa nha .
Mặt vẫn nghênh ngang sang chảnh, hất cằm lên không yếu thế.
"Ở không như tôi mới tự do không bị ràng buộc... Lại...lại muốn câu dẫn ai thì câu dẫn nha...."
Vừa nói vừa đá lông nheo anh chàng phía bên kia Jun tự đắc..
Rõ ràng bản tính của Nhĩ Đoan không bao giờ yếu thế nhường nhịn, cậu lên tiếng.
"Cậu nhầm rồi. Mặc dù có anh Nam bên cạnh nhưng mị lực tôi vẫn rất cao nha..."
"Gì cơ...."
"Thôi...thôi. Đừng cãi nữa" - Lương Nhật Nam bên cạnh nghe đến rối mù, tay vỗ vỗ bảo dừng lại.
Jun im lặng tay nốc thêm ly rượu.

Bên kia mặc mọi người cãi nhau tranh co chỉ riêng cặp đôi Hoàng Thinh cùng Lục Tân là ngồi nói chuyện an nhàn hưởng thụ.
Nhĩ Đoan nghe chồng mắng cũng uất ức không nói gì nhưng sau đó nhớ ra gì đó, mày nhướn lên nắm cánh tay anh hỏi rõ.
"Anh Nam...nếu...nếu em câu dẫn nam nhân khác...anh anh có ghen không? "
Nhìn ánh mắt mong chờ kia Lương Nhật Nam thở dài môi cười nói. "Tại sao phải ghen...ai bị em câu dẫn không phải quá xui xẻo sao? "
Nhĩ Đoan nghe thấy mặt đỏ lên dỗi, Jun bên đó nghe thấy tay che miệng cố ý cười lớn.
"Thấy chưa...haha. Nhĩ Đoan...mị lực của cậu không lớn bằng tôi đâu.. " "Cậu!! "
Hai người này lại um sùm cãi cọ. Thuyên Trần bên cạnh thấy thế tay tu xong ly rượu cố ý đặt mạnh xuống nói lớn.
"Vậy sao không thi đi..." "Hở? "
Cả đám đồng thanh.
Mọi người nhướn mày thắc mắc.
Thuyên Trần thì miệng cười nham hiểm tay trắng chỉ thẳng lên sân khấu ngay mấy cây cột tròn.
Cả hai đã hiểu ý cậu.
Hai Nô cùng Lương Nhật Nam nhất thời không biết chuyện gì xảy ra.
"Được!!! " - bỏ lại một chữ Jun uống cạn ly rượu đỏ lần cuối rồi đứng dậy bước thẳng đến sân khấu múa cột.
Nhĩ Đoan mĩm cười vuốt tóc mái về sau chân cũng đứng lên theo bước Jun thì bị Lương Nhật Nam nắm cổ tay ngăn lại.

"Này. Em định làm gì vậy... " "Anh...anh bảo sẽ không ghen mà. Xá! "
Lương Nhật Nam lần nữa không hiểu chuyện gì xảy ra. Đến khi thấy vợ mình chân dài bước lên sân khấu lượn lờ.
"Ây dô. Xem ra có trò vui rồi. Em cũng phải đến tham gia mới được"
Thuyên Trần đứng lên cởi phăng áo khoác da báo ném vào mặt Hai Nô, lộ ra bả vai trắng gầy tình thú.
Hai Nô lúc đó cũng mù mờ y như Lương Nhật Nam.
Tiếng nhạc bất chợt thay đổi.
Đám diễn viên con trai ưỡn ẹo múa cột trên sân khấu bỗng chốc bị Jun cùng Nhĩ Đoan đuổi xuống nhường chổ cho hai người.
Bỗng dưng có hai người đẹp lên biểu diễn, đám sói phía dưới nhốn nháo bắt đầu tia ánh mắt thèm thuồng thưởng thức.
Jun dựa theo giai điệu thực hiện trước, uốn éo kẹp lấy múa. Thao tác nhẹ nhàng uốn lượn.
Mọi người trong Lạc Giang đương nhiên đều biết đến Jun vì cậu làm ở đây mà. Nhưng về khoản múa cột thì rất ít thấy, nên hôm nay bọn họ trố mắt đứng nhìn hò hét.
Múa xong một đoạn Jun giơ ngón giữa lên nhìn qua Nhĩ Đoan.
Nhĩ Đoan lúc này mới hành động.
Chân bước chậm đến cột múa, ngón tay vuốt ve thanh cột.
Động tác quá mức quyến rũ khiến đám đàn ông phía dưới thích thú tiến lại gần.
Chờ đến đoạn nhạc trung tâm cậu mới ném mình múa cột đến điêu luyện.
Lúc xoay người áo trượt xuống lộ ra cái eo tinh tế, có vài ba tên trong đầu nảy lên những hình ảnh đồi bại.
Cố ý vểnh mông tròn khiêu khích. Jun bên cạnh cũng không thua kém uốn lượn xung quanh bày ra bao nhiêu đường cong đẹp mắt.

"Anh Nam. Jun thì khỏi nói nhưng không ngờ vợ anh cũng biết múa cột đấy... "
"Chính tôi cũng không biết"
Lương Nhật Nam nhíu mày nhìn hai người đó đứng giữa đám đông làm trò, vẻ mặt lạnh băng chỉ nhếch môi bảo rắc rồi rồi ngoảnh mặt xoay qua nói chuyện với Hoành Thinh.
Nhìn Lục Tân một tay uống rượu, tay kia gõ phím cạch cạch trên laptop. Thật siêng năng đi, đến thời gian uống rượu vui chơi cũng có thể làm việc... Hoàng Thinh thật sướng.
Nhĩ Đoan nhà anh được một phần như thế thì tốt rồi.
Mắt lại nhìn qua Nhĩ Đoan đang đung đưa uốn lượn trên cột cao anh thở dài tay nâng rượu nốc hết một ly không quan tâm tới.
Hai Nô bên cạnh đương nhiên thích thú nhìn bọn họ biểu diễn, anh thầm may Thuyên Trần không biết múa cột nếu không.....mà cậu ta đâu rồi.
Cầm áo khoác da báo trên tay, Hai Nô nhướn mày mắt đảo trên đám đông.
Phát hiện ra bóng hình ai kia đang cùng tiếng nhạc cùng đám đàn ông nhảy nhót vui vẻ, Hai Nô mắt trừng lớn ngọn lửa ở đâu phừng lên trong con ngươi .
"Quá đáng. Bỏ mình ở đây bản thân không biết xấu hổ dám nhảy nhót gần bọn nam nhân đó... "
Thuyên Trần hòa mình đến nổi áo tung bay lộ ra đầu ngực nhỏ. Lúc này Hai Nô tức giận đứng lên quyết định chen vào đám đông.
Rõ ràng trong đầu nghĩ phải lôi kéo vợ ra nhưng vừa thấy Thuyên Trần bị cậu tay khoác vai nhảy nhót, Hai Nô men theo cùng cậu. Thế là đám đông liền có thêm một thành viên.
Nhĩ Đoan và Jun thi múa cột với nhau nhưng sau đó lại trở thành cùng nhau câu dẫn đám sói đói.
Đã rất lâu mới đứng giữa đám đông biểu diễn múa cột, cảm thấy ánh mắt thèm khát kia cả hai cũng không còn nghĩ đến chuyện đấu đá vừa rồi.

Nhĩ Đoan kết hợp múa với Jun, tay còn lượn lờ trượt xuống mông cậu khiêu khích mọi người.
Nhìn bàn tay men theo đường cong, đám đàn ông phía dưới vừa hò hét vừa trừng trừng nhìn theo.
Thật thích đi.
Nhĩ Đoan đi quanh cột sau đó dựa theo điệu nhạc ám muội tay cầm nhẹ vạt áo vén lên, vén lên chậm rãi.
"Chút nữa...chút nữa đi...anh muốn thấy ngực... "
Nhĩ Đoan không quên mục đích thực sự nhìn qua Lương Nhật Nam đang tự tại nói chuyện với đàn em, nhìn khung cảnh đó cứ y như tách biệt không gian bên đây cậu thầm mắng.
Uốn lượn khoe cơ thể thêm vài lần, Nhĩ Đoan quỳ xuống gần mép sân khấu vươn cánh tay xuống đám đông chọn một nam nhân điển trai mà vuốt ve câu dẫn. Cả bọn lại hú hét.
Jun bên kia cũng đã rời xa cây cột thả mình lượn lờ cùng đám đàn ông khác.
Khuôn mặt cả hai đã đỏ ửng, đỏ vì lúc nãy uống rượu mạnh hay đỏ vì mệt cũng không biết nữa.
Nam nhân may mắn được Nhĩ Đoan vuốt ve bên mặt thích thú cong môi, tay cũng đáp trả lại trượt trên eo cậu.
Nhĩ Đoan có lẽ bắt đầu say rồi nên cũng không quan tâm. Thậm chí còn có bàn tay nào đó sờ mông tròn của cậu.
Mặc dù biết không nên nhưng trong lòng hiện tại rất bực dọc nên Nhĩ Đoan nhận hết thảy những ly rượu đưa đến, uống đến quên trời quên đất.
"Lương Nhật Nam, không định đem vợ về à"
Hoàng Thinh nhíu mày nhìn phía dưới nhốn nháo, tay trái đặt trên đùi Lục Tân, tay phải cầm ly rượu nhếch môi hỏi.
Lương Nhật Nam nảy giờ không thèm nhìn đến, miệng chán chường không quan tâm.
"Kệ cậu ta. Hiếm lắm tôi mới không bị đeo bám...."

"Ơ. Nhưng mà...tôi thấy ngày càng căng rồi. Anh định để vợ mình thành mồi ngon à? "
Không hiểu ý Hoàng Thinh cho lắm, Lương Nhật Nam rốt cuộc mắt mới chuyển hướng xuống sân khấu bị một màn kia đánh rối.
Nhĩ Đoan ở mép sân khấu tay uống rượu mặt câu tình, bị những tên đàn ông thích thú vuốt ve sàm sỡ cũng không quan tâm. Quá đáng.
Sau đó cả đám nhìn Lương Nhật Nam đứng lên bỏ lại một câu. "Anh em cứ chơi đi, tôi về trước"
Bọn họ biết anh Nam sẽ không bỏ về một mình.
Lương Nhật Nam mặt lạnh băng, sát khí ngất trời tựa như một La Vũ thứ hai bước đến sân khấu.
"Chơi đủ chưa? "
Mắt nhìn xuống Nhĩ Đoan hỏi, Nhĩ Đoan hiện tại đầu ong ong ngước mặt lên làm bộ dạng không hiểu.
Lương Nhật Nam không nói nhiều một tay bế Nhĩ Đoan lên vắt trên vai.
"Điên à. Đang chơi vui, thả tôi xuống..."
Nhĩ Đoan rõ ràng thành ra thế này đều do nổi bực dọc tính lạnh lùng của Lương Nhật Nam mà ra. Cậu nghĩ anh ta vẫn không yêu mình, chấp nhận mình có lẽ vì lời hứa thôi. Thấy xót xa, giọt nước mắt ở đâu lặng rơi xuống.
Thật may mắn, không ai thấy.
"Gì vậy. Đang chơi vui mà...anh ta bị sao thế... "
Mọi người hơi bất ngờ với hành động cướp mỹ nhân này, đám đông này đa số là khách của Lạc Giang rất ít người là đàn em Hồng Ngọc nên bọn họ không biết Lương Nhật Nam là ai.
"Này. Đừng làm mất hứng như vậy"
Nam nhân vừa rồi được Nhĩ Đoan vuốt ve còn nghĩ sẽ vui vẻ được sau đêm nay không ngờ lại bị người này cướp. Trong lòng nghĩ có lẽ anh ta cũng thích thú mê đắm Nhĩ Đoan mới bạo gan làm thế.

Đứng đối diện với Lương Nhật Nam, nam nhân nhìn Nhĩ Đoan khêu gợi da thịt trắng nõn xinh đẹp.
"Anh là có ý gì, đang vui như thế...."
Chưa hết câu mọi người lẫn nam nhân này trố mắt tim giật thót nhìn Lương Nhật Nam tay cầm khẩu súng chĩa thẳng đầu người đối diện.
Lạc Giang là bar của giang hồ, chuyện cầm súng vẫn là bình thường đi nhưng xét theo tình huống lúc này cả đám đương nhiên sẽ kiêng dè im lặng.
"Cậu ta là vợ tôi, tôi đưa em ấy về làm tình...còn phải chờ cậu cho phép à? "
Lương Nhật Nam rút súng ra rất nhanh, sau đó miệng lại chầm chậm lạnh băng nói.
Nhĩ Đoan bị vác trên vai không biết nghe rõ lời kia không mà hai tay nắm chặt áo Lương Nhật Nam siết lại.
Nam nhân bị khí thế cao ngạo nguy hiểm này đe dọa, vai nhếch lên bỏ đi.
"Giải tán thôi"
Nhĩ Đoan vẫn bị vác trên vai mông tròn vểnh lên, miệng nhỏ xíu nói.
"Anh cũng có ngày tuyên bố trước đám đông em là vợ anh....cũng có ngày anh ghen..."
"Đừng có vui mừng....hôm nay dám để bọn nam nhân đụng chạm xem lát sau tôi phạt em thế nào"
Nhĩ Đoan im lặng không nói nữa. Dường như rất vui mừng...hạnh phúc.
Hai bàn tay nắm chặt lại, sau đó còn sủng ái vuốt ve mái tóc nam tính của Lương Nhật Nam.
"Được. Được. Lát về cho anh phạt em đến sập giường..." ---

Bên kia trong Lạc Giang, Hai Nô kiệt sức nằm trên đùi Thuyên Trần ngáy.
Rõ ràng ba mươi phút trước còn mang ý định kéo Thuyên Trần ra khỏi đám lang sói không ngờ lại chuyển thành cùng đám đông hòa mình cuối cùng Thuyên Trần lại là người phải đưa Hai Nô về nhà. Cái đồ tửu lượng kém.
Không biết có nghe vợ chửi không Hai Nô vừa ngáy tay luồn ra đằng sau theo thói quen bóp mông vợ.
--
Jun hiện tại cũng mệt lả lơi, tai nghe bao nhiêu lời gọi mời ra giá ngủ với cậu.
Nhưng đêm nay hầu như không có hứng thú. Có lẽ Nhĩ Đoan nói đúng, có chồng tuyệt hơn có chồng để còn ghen, còn giận.
Nhìn lại số phận bản thân cảm thấy đáng thương.
Vỗ vỗ mặt cho tỉnh lại lần nữa phất tay từ chối bọn nam nhân đòi bao cậu, sau đó rời nhanh khỏi quán bar.
Vừa bước ra phạm vi Lạc Giang, gió lạnh đã thổi tới tấp. Lạnh quá. Nhìn các cặp đôi trên hè phố, lần nữa tâm trạng lại lắng đọng.
Cậu cũng đã từng thích một người... Nhưng đã qua rồi, lặng rồi.
Mặc dù cậu biết mọi người nghĩ cậu lẳng lơ, chỉ giỏi câu dẫn, xài tiền đàn ông nhưng không ai nghĩ cậu rất cô đơn đi.
Cõ lẽ cả đời sẽ phải sống thế này mãi.
"Này Jun... "
Jun khựng bước nhìn người đàn ông chặn trước mặt. Nhướn mày nghi vấn.
"Jun...ngủ với anh đêm nay đi. Bao nhiêu cũng được cả... "
Người đàn ông này lúc nãy trong đám đông trầm trồ thèm muốn cậu. Vừa nãy đã ngõ lời nhưng nghĩ có lẽ do nhiều người quá Jun không chấp nhận nên hiện tại cố ý theo dõi tiếp tục bày tỏ lần nữa.

Jun thở dài, mắt đảo hướng khác. Thật mệt mõi... "Tôi đã nói không muốn. Anh phiền quá...."
"Đêm nay không được, vậy ngày mai. Anh thực sự rất muốn ngủ với em... ".
"Đã nói không. Anh tránh ra... "
Biết cậu khó chịu vẫn từ chối nam nhân bất chấp bay đến ôm Jun, tay sờ mó.
Ây, da dẻ thật mịn...sờ thật thích!.
"Má nó"
Jun mắng thầm từ ống tay áo trượt ra con dao định ra tay thì...
"Anh làm gì vậy. Người ta không muốn lại bỉ ổi ép buộc... "
Một nam nhân ở đầu bay ra xô người kia ngã xuống lòng đường. Jun bất ngờ nhẹ nhàng thu con dao trong tay lại nép về sau.
Jun bình thường thì không nói nhưng khi dám đụng trúng chọc vào, cậu sẽ lặng thầm giơ móng vuốt đem ra các tuyệt chiêu mà ngày xưa Lương Nhật Nam dạy cho cậu nhưng tình hình hiện tại có lẽ không cần rồi.
Quan sát nam nhân cao lớn, dáng người săn chắc cơ bắp Jun nhếch môi.
Cứ như kịch bản phim truyền hình người thắng đương nhiên là nam nhân mới đến này rồi.
"Nhìn cậu gầy yếu như thế, ra đường ban đêm phải cẩn thận. Đám Gay này ngày càng loạn... À mà xin lỗi, tôi cũng là Gay..... "
Không ngại nói ra tính hướng, Jun bắt đầu thấy thích thú với nam nhân này rồi.
"Cảm ơn anh...."
"Không có gì. Cậu đang về nhà sao, có cần tôi đưa cậu về không...."

Jun lần nữa nhếch môi cười. Chân dài bước chậm lại nam nhân vươn người lên miệng kế sát tai ám muội nói.
"Tôi muốn nếm thử kỹ xảo trên giường của anh! "
Cậu là người như thế, thấy vừa mắt sẽ trực tiếp câu dẫn.
Bất ngờ đương nhiên bất ngờ. Nam nhân rất nhanh trở lại cũng nhếch môi cười.
Làm trong nghề lâu năm Jun biết nụ cười này là câu trả lời gì, cậu hỏi.
"Vậy...tôi là Jun. Anh tên gì?"
Nam nhân đi bên cạnh, trầm thấp nói ra tên mình.
"Tôi tên Hồ Lâm.... "
*****
Khảo sát một chút:
Trừ cp chính ra, mọi người thích cp phụ nào nhất...
Còn về cặp Hoành Thinh - Lục Tân tôi nghĩ là cường công cường thụ, riêng ai công ai thụ vẫn là vấn đề đáng quan ngại.....
TRUYỆN CHÍNH THỨC KẾT THÚC RỒI NHA. cấm đòi hỏi thêm....
Lần nữa cảm ơn mọi người... 💋 •••••••••LuuDun•••••••••

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro