Past 1: Fon x Mammon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có dính đến ngôn tình, chủ yếu tạo drama cho Fon và Mammon coi.

Tic không biết thả thính đâu nha! Tha cho Tic đi mà....

___________

"Ngươi mệt sao, Mammon?" Fon ôn hòa hỏi, thời tiết không quen thật dễ làm con người mệt.

"Mu, không." Mammon lắc đầu "Ta chỉ thắc mắc, tại sao ta lại phải mặc thế này."

"Không phải rất đẹp sao?" Fon híp mắt cười, đưa ông tay áo lên che miệng. Âm thầm đánh giá Mammon.

Bộ sườn xám màu đen tuyền bó sát cơ thể. Vòng eo, hay thậm chí là cả tay chân đều thật thon gọn, mềm mại. Vòng một còn được dùng ảo thuật nâng lên. Mái tóc màu tím được búi gọn ra sau, ghim lên bằng cây châm bạc lấp lánh. Xuống dưới là đôi tất nịt trắng cao tới nửa đùi.

Mọi thứ thật quyến rũ, thật hoàn hảo và... thật ngon mắt!

Fon chăm chú nhìn vào đôi mắt tím hẹp dài của Mammon, mặt hắn vô thức đỏ lên như cậu thiếu niên mới biết yêu lần đầu. Bộ dạng ngây ngốc của hắn khiến Mammon không khỏi cau mày, cuối cùng cầm quạt gõ nhẹ vào đầu hắn rồi mở ra che nửa mặt mình, nhỏ giọng.

"Phát ngốc cái gì hả?! Làm cho nhanh lên ta còn về thay đồ. Mặc thế này khó chịu lắm đấy, tất cả là tại ngươi bắt ta quấn cái thứ khó chịu này lên người!"

"Mammon... " Fon giật mình tỉnh lại, ánh mắt u oán, hình ảnh nhưng ngón tay trắng nõn đưa tới gần mình lặp lại trong óc như một vòng tuần hoàn. Trong vô thức hắn nâng tay Mammon lên, liếm nhẹ, rồi gặm cắn từng đầu ngón tay, cho chúng ướt nhẹp bởi nước bọt của hắn. Trông Fon lúc này như một đứa trẻ đang thưởng thức loại kẹo nó yêu thích.

"Giữ lễ nghĩa!!" Mammon giật bàn tay mình ra, đỏ mặt nói. Tuy hắn cũng rất thích được Fon đụng chạm, nhưng mà... ở một nơi thế này thì rất ngượng ngùng.

Họ đang ở bữa tiệc lớn của nhà họ Long - một Mafia Fosso mới nổi gần đây, mục tiêu của họ lần này là ám sát người thừa kế mới của gia tộc này - Long Hạ Phong. Đồn rằng anh ta rất tài giỏi, IQ 500/500. Chủ tịch công ty lớn nhất Trung Quốc. Đẹp trai lạnh lùng không tỳ vết.

Nghe nói, anh ta đang cùng một số chỷ tịch công ty khác tranh dành một cô gái có tên Dương Hà Băng. Cô gái này là con lai Anh, Hàn, Pháp, Nhật, Bỉ, Đức, Nhật, Trung, Hà Lan, Nga.... Tên thật là Dương Brasil Dias Jesus Silva Costa Victoria Cruz Nascimendo Santos Conceicao Matta Souza Cavalcante  Cavalcanti Freecss Carvalho Menezes Neves Vasconcellos .... Hà Shetty Rai Trivedi Ravulapalli Pandey Kamboj.... Băng.

Đặc điểm ngoại hình của cô ta khá giống sát thủ Điệp Huyết Đêm - cũng là thủ lĩnh tổ chức Ác Mộng Bỉ Ngạn đang tranh chấp vị trí đứng đầu với Vongola, Cavallone, Simon và Millefiore nhưng không thành công.

Mọi sát thủ nhỏ đều kể cô ta đẹp không tỳ vết, vòng 1 hơn bò sữa, vòng 2 thon gọn, vòng 3 căng tròn. Tóc và mắt cô ta có thể biến đổi, dài ngắn tùy theo cảm xúc. Cô ta có thể điều khiển nguyên tố tự nhiên, thời tiết. Có giọng nói mê hoặc lòng người, ôn nhu, dịu dàng mà không kém phần lãnh huyết...

Tic: Mợ nó, kể conme này nữa có mà hết cả chương. Fuck! Mỏi tay bà!!! Dell kể nữa, đm

Cả hai nắm tay nhau, bước ra khỏi
góc khuất, hòa nhập vào chốn đông đúc.

Bữa tiệc mang phong cách Tây âu thực sự thình soạn và sang trọng. Những món sơn hào hải vị, vàng bạc châu báu được sử dụng như vật trang trí. Bữa tiệc trải rộng hết trong nhà rồi ra ngoài sân... đúng là phong cách của nhà giàu mới nổi.

"Lamony tiểu thư, ngài Hiang, rất vui được gặp." Tiếng nói vang lên, là Long Hạ Phong, mục tiêu lần này.

Đối phương đã tự tiếp cận mình thế thì sao phải mệt a...

"Nihao, Long thiếu gia"

"Chào ngài"

Mở đầu bằng lời chào và kết thúc bằng vài câu xã giao. Cả ba uống một ngụm rượu vang đỏ, chào tạm biệt.

Mammon và Fon giả làm tiểu thư Lamony và thiếu gia Hiang - đối tác của công ty thành công dụ được Long Hạ Phong tới 'bàn luận nhân sinh'. Bước đầu thành công.

Hả? Mọi người hỏi sao Mammon không dùng ảo thuật hay Fon tung cho một quyền chết luôn mà còn vòng vo thế á?

Làm vậy cho vui chớ, không thì chả lẽ toàn xôi với xôi... không có lửa sao nấu được xôi? Thôi thì ăn xôi không cho thêm thịt, vậy là ta đã xong chap này UvU

Đùa đấy:)

Trời đã tối, đã 8 giờ những vẫn có vô số khách khứa ra vào. Họ ở đây chỉ muốn nịnh bợ Long gia, Dương Hà Băng không chịu nổi cảnh tấp nập ở đại sảnh liền đi ra ngoài sân.

"Em sẽ nhảy cùng tôi một điệu chứ?" Một giọng nói vang lên từ phía sau, Hà Băng quay lại. Thấy là ai nên khéo léo từ chối.

"Là vinh hạnh của em mới đúng . Chỉ sợ bạn nhảy của anh nhiều quá không tới lượt em thôi"

" Dù có bao nhiêu cô gái , anh vẫn dành cho em quyền ưu tiên mà"

Long Hạ Phong nắm lấy tay Dương Hạ Băng, bắt đầu nhảy. Fon và Mammon ở gần đó cũng thấy mục tiêu của mình như vậy cũng nhìn nhau, quyết định ngồi ăn uống.

Được rồi, một người chỉ biết làm nội trợ, một người thì cắm mặt vào tiền xong cứ rảnh lại đi 'vận động một chút' cho nóng ngưòi thì đâu có biết nhảy. Nhảy kiểu này kiếm được xu nào đâu mà nhảy với chả chảy.

Vẫn là hai người đó, một người đút, một người ăn. Một người ngồi chơi, một người đấm bóp cho người kia. Toát ra hoa cùng màu hồng phấn chọc mù trăm mắt chó hợp kim titan xung quanh. Tất cả cũng vội đi tìm bạn nhảy của mình. Cẩu lương không ngon, dù nhai nhiều.

Tiệc nhảy kết thúc, tiếp là chủ tịch cũ thông báo trao quyền thừa kế cho con trai độc nhất của mình - Long Hạ Phong.

"Chị Băng, em chào chị!"

Tiếng cô gái vang lên không to, nhưng bởi vì họ đang đứng cạnh bàn ăn nên vẫn nghe thấy rất rõ ràng. Fon và Mammon tò mà quay qua, nhìn qua liền thấy một cô gái đang trút một ly rượu vang lên váy của Dương Hà Băng nhưng cô gái lại không có phản ứng nào cả, lạnh lùng.

Hạ Băng chưa kịp lên tiếng, cô gái vừa đổ rượu đã khụy xuống, nước mắt tuôn trào, hét to.

"Chị Băng!!! Em xin lỗi, đừng đánh em mà!!!"

Một chàng trai bước tới, hắn đỡ lấy cô gái đang khụy xuống, giọng lo lắng "Cậu không sao chứ?" Rồi tức giận nhìn người kia "Dương Hạ Băng, cô Làm gì Tinh nhi vậy hả?!"

"Tôi làm gì thì liên quan tới anh sao?! Trương Lưu Minh, cậu bớt lo chuyện bao đồng đi!" Hạ Băng mỉa mai nhìn hai người.

"Dương tiểu thư, cô nên nhớ mình đang ở đâu đi!" Trương Lưu Minh càng tức giận. Mai Ngọc Tinh vốn là bạn học cùng hắn, lại là người hắn thích. Sao có thể nhìn cô bị uất ức như vậy ?

"Không phải cô thích làm gì thì sẽ làm cái đó . Cái giá phải trả sẽ rất cao!" Hạ Băng không quan tâm đến hắn, quay sang nói với Mai Ngọc Tinh.

"Em làm gì em tự biết . Còn chị nên suy xét lại việc mình làm . Đừng bởi vì xúc động mà ảnh hưởng tới gia đình, lại bị đuổi đi không biết chừng..."

" Tôi làm gì cũng còn chưa vi phạm tới pháp luật . Nhưng nếu để người ta biết, Mai tiểu thư thuê người cố ý gây tai nạn , nhằm mưu sát người khác. Lúc đó mọi người sẽ nghĩ ra sao?"

"Khụ, khụ... Làm ăn kiểu gù vậy hả ngu ngốc!" Mammon khẽ quát, cậu đang xem drama thì Fon lại đút ăn. Không sặc mới là lạ.

"Mam... Lomony, anh xin lỗi mà... uống miếng nước cho nguôi giận..." Fon đưa nước tới gần, ánh mắt hơi trầm xuống "Em đúng là quá bất cẩn a..."

"Bất cẩn gì hả?! Ngu ngốc! Biến thái ngầm! Chỉ được mỗi cái đẹp mã!!" Mammon hơi gắt lên.

"Không ngờ Lomony lại quan tâm anh thế a, con gì nữa sao?" Fon hạnh phúc nói, thấy Mammon mấp máy môi, lộ ra nộn nộn cái lưỡi liền nuốt nước bọt hỏi.

"Ta thích ngươi nhiều lắm đấy! Làm gì được nhau nào?! Đánh nhau hả?!"

"Anh cũng thích Lomory a, còn nhiều hơn nữa!"

"Im ngay! Ngốc!!! Ta yêu ngươi nhiều hơn!!"

"Vậy anh sẽ yêu em nhiều hơn cả em yêu anh~"

Mọi người: Chúng ta đang coi drama, đừng nhét cẩu lương vào họng chúng ta chứ!!!!

Cuối cùng, bữa tiệc cũng kết thúc êm xuôi. Long Hạ Phong ngồi trong phòng riêng, chuẩn bị đón tiếp người sẽ ký hợp đồng với mình.

Cạch-

Cánh cửa được mở ra, Fon và Mammon bước vào. Hạ Phong quay qua, cũng chưa kịp nói gì, đôi đồng tử đã co rút lại, hoảng sợ nhìn xuống dưới ngực mình.

Nơi đó, vài ngón tay đang thò dần ra, duỗi thẳng tắp, nhuốm máu.

Hắn ngơ ngác quay ra sau, trước khi chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn, hắn thấy một nụ cười ôn nhu. Cùng câu nói khó hiểu:

"Tôi mượn dùng căn phong cậu chút nhé~ thật làm phiền rồi."

Bịch--

Cả người Long Hạ Phong đổ sạp xuống, máu dần nhuộm đỏ tấm thảm trắng tinh dưới sàn.

"Thật bẩn..." Mammon ngồi trên giường liếc qua bàn tay đầy máu của Fon, lẩm bẩm. Hắn kéo bỏ cái châm bạc trên búi tóc của mình rồi tháo mấy cái khuy trên cùng của chiếc sườn xám ra. Đồ mặc không quen, thật khó chịu.

Fon vừa rửa tay xong, nhìn thấy cảnh 'Mammon tự cởi trang phục' bắt mắt thế này, khóe mắt cong lên, mỉm cười ôn hòa, đầu lưỡi hơi đưa ra liếm khóe môi khô khốc rồi không nói không rằng, hắn đè Mammon xuống giường, áp môi mình lên.

_____________

Ít nhất một tuần 1 chương!!!

Trời ơi nấu xôi khó qué...

Nếu tiến triển tốt trong tuần này sẽ xong FM...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro