Chap 36 (H nhẹ, bú sữa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đồng hồ từ từ nhích từng chút, giờ đã là 19h rồi, Chu Dương đã muộn giờ đi làm 3 tiếng. Hơn nữa giờ cậu cũng mệt, không đi làm nổi nữa.

Sau khi nghe lời tỏ tình của Hoàng Cẩm Chính, trái tim cậu đập nhanh kinh khủng. Cậu vẫn luôn thế, luôn không thể cưỡng lại được người đàn ông này. Thật sự lúc đó, Chu Dương muốn ôm lấy Hoàng Cẩm Chính, muốn hôn hắn thật sâu nhưng cậu vẫn cố kìm lại.

Cậu nghe thấy trong giọng nói của hắn có chút nghẹn ngào, cậu nhìn thấy sự chân thành nơi đáy mắt hắn. Nhưng chỉ với một câu nói mà có thể tha thứ ngay lập tức thì Chu Dương không thể, cậu không muốn. Nếu là cậu trước đây, cậu nhất định sẽ liều lĩnh nghe theo trái tim, xà vào lòng Hoàng Cẩm Chính. Cơ mà hiện tại cậu còn có Thuận Phúc bên cạnh nữa, nếu Hoàng Cẩm Chính lại lừa cậu một lần nữa thì thằng bé biết phải làm sao.

Chu Dương im lặng, nhắm hờ mắt, phần vì mệt, phần vì không biết nên đối diện với Hoàng Cẩm Chính như thế nào.

Hắn thấy cậu như vậy cũng không nói thêm, Hoàng Cẩm Chính bế cậu dậy, ôm cậu như ôm bé, để hai tay cậu quàng qua cổ hắn, từ từ đi vào phòng tắm.

Có điều con cặc thô to của Hoàng Cẩm Chính vẫn cắm trong lỗ dâm của cậu. Hắn bước đi làm con cặc bên trong cơ thể Chu Dương chuyển động, như hắn đang nhẹ nhàng địt cậu vậy.

Con cặc của Hoàng Cẩm Chính rất to, dù hắn chỉ vô tình địt thôi cũng khiến Chu Dương phát nứng. Nhất là khi cái lỗ dâm của cậu đã ăn cặc nãy giờ cực kỳ mẫn cảm. Bị cặc chà vào, mị thịt tự giác bú chặt lấy, Chu Dương run rẩy, cất tiếng rên.

"Umm... Cẩm Chính... bỏ ra"

Hoàng Cẩm Chính cũng khó chịu khi phải cọ cặc nhè nhẹ như vậy. Hắn đã cố nhịn xuống nhưng khi tiếng rên của Chu Dương phát ra, hắn liền cương lên ngay.

"Bé con, cặc anh lại nứng mất rồi..."

Giọng nói trầm ấm phả bên tai, làm cơ thể Chu Dương thêm rạo rực. Nhưng cậu mệt quá rồi, con cặc lúc nãy tháo dây thắt ra cũng chẳng thể bắn tinh nổi, giờ Hoàng Cẩm Chính địt tiếp cậu sẽ chết mất.

"Không thể... umm"

Chu Dương gục đầu bên vai hắn, cậu hơi dụi dụi trán y như em bé đang làm nũng.

Hoàng Cẩm Chính mềm lòng không lỡ địt cậu chỉ là con cặc của hắn vẫn còn cương...

Bồn tắm trong nhà khá nhỏ, chỉ có thể ngồi được một người. Hoàng Cẩm Chính ôm Chu Dương ngồi vào bồn tắm. Cũng may là cả hai cả thể vẫn dính chặt vào nhau, Chu Dương ngồi trong lòng hắn, lỗ dâm nuốt cặc hắn. Do ngồi xuống, con cặc cắm càng sâu.

"Ưm... sâu quá lấy nó ra... ư hức"

Hoàng Cẩm Chính hôn lên môi, hắn liếm láp đôi môi nhỏ rồi thầm thì.

"Em tự nhún được không ? Một chút thôi anh đang rất khó chịu..."

Chu Dương sắp kiệt sức đến nơi nhưng lỗ dâm ngậm cặc lại rất ngứa ngáy thôi thúc cậu nhấc mông lên xuống. Nhưng nguyên nhân lớn hơn là do Hoàng Cẩm Chính đang xin cậu... cậu mềm lòng trước hắn.

Chu Dương chậm chạp nhấc cánh mông vừa to vừa cong lại đỏ bừng vì bị dái đập vào cùng Hoàng Cẩm Chính tát. Con cặc từ từ dời xa lỗ dâm tới khi chỉ còn đầu cặc ở mép lỗ thì cậu lại ngồi xuống nuốt trọn con cặc to bự.

Động tác nhanh dần, nước dâm lại bắt đầu tiết ra, tiếng lép nhép dâm mỹ vang lên.

"Umm... sướng... thật thích..."

Chu Dương mơ màng hưởng thụ đợi khoái cảm dịu dàng này, con cặc nhỏ lại hơi ngóc đầu lên.

Cậu cảm thấy thoải mái nhưng với Hoàng Cẩm Chính thì không đủ, nếu nhẹ như này cả tiếng nữa hắn mới ra nổi còn Chu Dương thì chắc chắn không đủ sức nhún mông ăn cặc một giờ đồng hồ. Ánh mắt dâm tà của hắn nhìn cơ thể đỏ hồng của Chu Dương rồi nói.

"Em có muốn thoải mái hơn không ?"

Cậu đang chìm trong khoái cảm vô thức gật đầu. Hoàng Cẩm Chính chỉ chờ vậy mà bế thốc cậu lên, để cậu dựa lưng vào vách tường rồi chủ động địt cậu.

"Áaaa... sao anh bảo... ưnmm em tự nhún... hức aaa"

Hắn không đáp chỉ say sưa đâm chọc cái lỗ dâm hay theo cách gọi của hắn thì là lỗ lồn. Hoàng Cẩm Chính biết rằng miệng trên của Chu Dương thì nói không muốn nhưng miệng dưới thì đói khát cắn con cặc của hắn không muốn nhả ra.

Chu Dương bị địt chân tay co quắp, hôm nay cậu ăn cặc quá nhiều rồi.

"Lỗ đít trướng quá...... trong người còn rất nhiều tinh... không ăn tinh trùng được nữa... aaaa"

Đúng là thế, Hoàng Cẩm Chính đã bắn tinh nhiều lần nhưng không cho tinh trùng chảy ra. Hắn còn nhét cặc vào để tinh trùng trong người không vãi ra đâu một giọt. Vì ăn tinh quá nhiều, bụng Chu Dương căng lên như bầu ba tháng. Nhưng như thế trông vô cùng dâm đãng, Chu Dương biết thành một dâm phu đã có bầu nhưng vẫn vạch mông cho người khác đụ địt.

Sau một hồi ăn cặc, Chu Dương cũng bắn ra nhưng lần này không phải tinh trùng mà là nước tiểu... cậu đã bị địt đái ra rồi... Đái xong, lỗ dâm cũng phun ra một lượng dâm thuỷ lớn y như cái lồn của đàn bà đang triều xuy.

Chu Dương cai trào xong thì suy yếu mà xỉu đi trong lòng hắn. Về phía Hoàng Cẩm Chính hắn vẫn địt. Chu Dương ngất đi nhưng lỗ dâm vẫn xiết chặt, vẫn ấm áp hắn đã nhịn cả năm nay rồi hôm nay phải địt đã mới thôi.

Cuối cùng sau gần một giờ địt không ngừng, Hoàng Cẩm Chính cũng bắn ra. Hắn rút con cặc to lớn của mình ra khỏi cơ thể Chu Dương, không còn cặc bịt lại, tinh dịch trắng đục từ lỗ dâm cậu chảy ra, bụng bầu ba tháng cũng dần xẹp xuống. Lỗ dâm bị địt nhiều giờ lòi cả thịt non ra bên ngoài hiện không khép lại được, nó vẫn mấp máy khép mở không khác gì cái bồn xả tinh mời gọi người đến địt.

Hoàng Cẩm Chính nuốt nước bọt, không thể địt cậu thêm nữa. Hắn xả nước, móc hết tinh trùng còn dư lại trong cái lỗ dâm của Chu Dương ra rồi nhanh chóng tắm rửa cho cả hai...

......

Chu Dương dụi mắt ngồi dậy, cậu nhìn đồng hồ, đã gần 21h rồi...Hiện tại cậu đang nằm trên giường, có lẽ do làm tình quá kịch liệt nên cậu đã xỉu đi. Chu Dương nhìn sang bên cạnh, không thấy Hoàng Cẩm Chính đâu nữa, trái tim cậu chợt đau nhói...

Ký ức cũ ùa về, Chu Dương nhớ một năm trước, vào đêm hội pháo hoa cậu cũng vì làm tình quá mệt mỏi mà ngất đi, lúc cậu tỉnh dậy bên cạnh trống trơn... Hoàng Cẩm Chính không còn ở đó nữa...

Mang theo nỗi thất vọng Chu Dương chậm chạp bước xuống giường vào bếp muốn kiếm gì đó lót dạ. Nào ngờ khi tới gian bếp cậu ngớ người ra...

Hoàng Cẩm Chính đang ở đây !!

Một năm trước đại thiếu gia của Hoàng thị xuống bếp nấu bữa tối cho cậu. Một năm sau vị thiếu gia đó đã trở thành ông chủ đã trở thành chủ tịch của Hoàng thị nhưng vẫn không thay đổi... vẫn đeo tạp dề, vẫn đứng cạnh mấy lọ mắm muối ở gian bếp nhỏ làm bữa tối cho bé con của hắn ta.

Chỉ khác là lúc này Hoàng Cẩm Chính đang vừa xào thịt lại phải vừa bế một đứa nhỏ nữa. Đứa nhỏ lại chẳng ngoan ngoãn chút nào hết véo tai lại kéo áo hắn khiến Hoàng Cẩm Chính loay hoay mãi không xong bữa cơm.

Chu Dương nhìn cảnh tượng đó trong lòng trỗi dậy một vùng ấm áp... Cậu không tự chủ mà mỉm cười... Đây là thứ cậu luôn hằng mong ước... một thứ thật hạnh phúc bình yên...

Cậu vẫn giữ nụ cười đi tới chỗ Hoàng Cẩm Chính rồi vươn tay về phía đứa trẻ.

"Thuận Phúc qua đây với ba nào"

Đứa trẻ nghe được giọng nói quen thuộc bèn quay ra giương mắt nhìn Chu Dương chưa đầy 5 giây sau thì khóc toáng lên.

Hoàng Cẩm Chính giật mình tưởng mình bế con sai cách làm nó đau còn Chu Dương thì vẫn cười cười lắc đầu nhè nhẹ.

Cậu đón lấy Thuận Phúc rồi ngồi xuống ghế, từ từ phanh cúc áo. Đầu vú bị Hoàng Cẩm Chính chơi tới sưng đỏ dần hiện ra, Chu Dương có chút ngại ngùng muốn che chắn lại nhưng không được vì Thuận Phúc quấy quá, cứ kéo áo cậu xuống. Đứa trẻ đang đói đòi bú sữa.

Chu Dương cho con bú nhưng vì đầu vú còn đau nên cậu khẽ rên lên một tiếng. Hoàng Cẩm Chính nóng ruột, hắn nhanh chóng hoàn thành bàn đồ ăn rồi tới chỗ Chu Dương ngồi. Hoàng Cẩm Chính không nói không rằng bế cả Chu Dương đang ôm Thuận Phúc trong lòng lên rồi để cả hai ngồi lên đùi hắn.

"Anh làm cái gì vậy hả !? Lỡ con bị sặc thì sao ?"

"Anh khát..."

"Khát thì uống nước đi !"

Hoàng Cẩm Chính hơi cúi đầu liếm mút xương quai xanh của Chu Dương.

"Anh muốn uống sữa của em"

Chu Dương đỏ mặt muốn đẩy hắn ra.

"Anh biến thái à !! Tránh ra !"

Cậu càng đẩy, hắn càng ôm cậu chặt hơn. Hoàng Cẩm Chính cười dâm.

"Có biến thái cũng chỉ biến thái với mình em thôi !"

Dứt câu hắn bóp lấy bên vú còn lại của Chu Dương. Cú bóp mạnh làm sữa trào cả ra, hắn vội ngậm lấy đầu vú không muốn phí phạn một giọt sữa nào của cậu.

Chu Dương ở giữa hai bên vú một bên cho con bú còn một bên là cha của nó. Không như Thuận Phúc ngoan ngoãn, Hoàng Cẩm Chính cực kỳ xấu xa vừa bú sữa vừa cắn cắn vào đầu vú Chu Dương khiến cậu không khác nào đĩ bị bú vú mà cũng rên dâm. Thỉnh thoảng hắn đang bú thì dừng lại, giữ trong miệng một ngụm sữa rồi hôn Chu Dương, để cậu uống sữa của chính mình.

Sữa từ miệng Chu Dương tràn ra, chảy xuống cằm xuống cơ thể đầy dấu vết hoan ái khiến cậu quyến rũ vô cùng.

Thuận Phúc uống sữa no thì lăn ra ngủ... Lúc này Hoàng Cẩm Chính đã lột sạch quần áo vừa mặc lên không được bao lâu của Chu Dương rồi để cậu ngồi lên con cặc đã cương cứng từ bao giờ của hắn. Tối đó Chu Dương vừa nuốt cặc bằng miệng dưới, vừa được Hoàng Cẩm Chính ngậm thức ăn đút cho ở miệng trên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro