Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tan học, Tần Nhi Nguyệt dẫn Triều Vương Phong đi đến một quán bar nhỏ cách trường khoảng 3-4 ngôi nhà.

- " Phàm Tân Thiên toàn ở đây? " - Triều Vương Phong bắt đầu hỏi.

- " Hm...Đúng a! " - Tần Nhi Nguyệt thở dài, đáp.

[ Đẩy cửa vào quán bar ]

Tiếng nhạc trong quán bar vang lên rất ồn ào, y bắt đầu khó chịu, nghĩ:" Khó chịu quá! Ồn ào kinh! Ta muốn nhanh nhanh xem mặt hắn rồi biến khỏi nơi này! ".

Thật sự rất ồn ào, đây là lần đầu tiên trong đời ý bước vào chỗ ồn ào đến nỗi điếc cả tai như vậy.

Hồi cấp 1, y rất ít bạn, có khi còn không có...Tại vì y ghét nhưng tiếng nói chuyện to nên y toàn ngồi vào 1 góc lớn yên tĩnh.

Hồi cấp 2, y cũng có một vài người bạn nhưng rồi cũng không chịu được y. Bởi vì y rất ít nói chuyện với bọn nó mà toàn...bơ bọn nó mới là 1 chuyện.

Đến bây giờ Triều Vương Phong rất muốn nhanh nhanh đi khỏi chỗ ồn ào bởi tiếng nhạc, xì xào bởi tiếng nói chuyện.

-" Triều Vương Phong bên này." - Cô nàng Tần Nhi Nguyệt vẫy tay về phía y. Y liền chạy đến đó.

Đến gần quầy rượu, thấy một người đang ôm " mỹ nhân", vừa uống rượu mà Tần Nhi Nguyện chỉ.

-" Ngươi...!!" - Y hoảng hốt nhìn về phía mà người đó đang ngồi vừa ôm "mỹ nhân", vừa uống rượu.

Hắn quay lại, hai mắt chạm mắt,hắn nói, cười thành tiếng.

-" Heh!? Haha...Đây chẳng phải người mà mình đụng sáng nay sao? Tại sao lại ở đây vậy? Giải thích coi Tần Nhi Nguyệt? Hahaha... - Nói xong liền quay sang Tần Nhi Nguyệt.

Ngước mắt lên nhìn Triều Vương Phong.

-" Ngươi đã gặp Tân Thiên sáng nay? "

- " Ta..có biết là hắn đâu..."

Tự nhiên Phàm Tân Thiên xem vào:" Hm...Sáng nay nhìn mặt ta rất buồn cười. Hahaa..."

Triều Vương Phong nghe thấy tiếng cười và tiếng nói nhạo y liền tức giận, lấy chân đá vào hắn. Hắn cũng đâu phải dạng vừa a~ Chỉ vì 1 cú đá của y mà không đỡ được thì nói gì mà làm " boss" của trường?

Hắn liền cúi xuống né cú đá của y nhưng rồi lại nhanh chóng xông ra lấy 1 tay bóp cổ y.

- " C-Cái gì...?!! Khụ...Khụ..." - Y ngạc nhiên

- " Mày vừa làm gì anh Thiên vậy!? " - Cái cô "mỹ nhân" mà lúc đầu được Phàm Tân Thiên ôm thì sau cái hoạt động của hắn liền đứng dậy, quát to làm nhiều người quay lại nhìn.

( Ju: AAAAAA...!! Đồ con bánh bèo!!! Ngươi có ý kiến gì mà lên ý kiến quát mỹ thụ nhà ta chứ!!! )

Phàm Tân Thiên quay lại nhìn cái cô "mỹ nhân", tay vẫn bóp cổ Triều Vương Phong, rồi nói:" Tiểu Hân, em về trước đi."

-" Anh Thiên, em..."

-" Nhi Nguyệt, phiền cậu đưa Tiểu Hân về hộ tớ." - Chưa để cô " mỹ nhân " đó nói xong hắn liền nói ngày. Liếc mắt sang Tần Nhi Nguyệt.

-" Hừ...Được! Vọng Hân, đi thôi!" - Cô liền đi trước để Vọng Hân đi sau.

-" Anh Thiên..." - vừa đi theo cô vừa quay lại nói nhỏ nhìn Phàm Tân Thiên

Khi cả 2 đều đã ra ngoài, hắn mới quay sang nhìn y đang bị bóp cổ. Chưa kịp quay sang nhìn thẳng vào mặt đã thấy chân của chuẩn bị đá mình. Hắn lúc đấy liền thả tay ra khỏi cổ Triều Vương Phong.

Y rất ít khi tiếp xúc, nhưng lúc tiếp xúc xã giao y ghét những ai ĐỘNG CHẠM vào y!!

-" Xem ra ngươi không phải là yếu" - Hắn nhìn vào người y, cười nói.

-" Hừ!!!" - Y thực sự rất tức!! Coi thường y? Rồi một ngày y sẽ cho tất đó xuống địa ngục!

Không còn gì để nói nữa, y liền nhanh chóng bước ra khỏi quán bar.

-" Ấy~Ấy đừng đi~ " - Hắn dù nói vậy nhưng y lại coi như chưa nghe thấy, vẫn bước đi bình thường ra khỏi quán bar.

-" Ngươi...thực sự rất thú vị a~ Ngươi là người đầu tiên nghe tên tôi mà không sợ. Vậy nên tôi muốn cậu làm thú vui của tôi! Chỉ riêng tôi! " - Phàm Tân Thiên quay lại chỗ cũ uống nốt li rượu rồi cười, nghĩ thầm.

Y lúc ra về đến phòng ở của mình càng nghĩ thì càng nhiều sát khí bay quanh người y...
-------------------------------------------
Ta nói đúng mà a~ =3= Chuyện " tình cùm " của 2 đứa xuất từ đây •w• °v°

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro