Chương 8. Nắm tay bị bạn trai cũ nhìn thấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8. Nắm tay bị bạn trai cũ nhìn thấy

Mười ngón tay đan vào nhau, tay Alpha vừa dày vừa rộng, nhiệt độ xa lạ ở trong lòng bàn tay giao hòa với nhau, khiến Giang Thanh Hàn có chút kích động, sau đó cậu cảm nhận được đầu ngón tay của Alpha vuốt nhẹ lên mu bàn tay cậu như muốn nói "không sao đâu", chỗ được chạm qua không khỏi ngứa ngáy.

Giống như đang gãi một con mèo con.

Dòng suy nghĩ của Cung Hoài Thanh nhất quán với cậu một cách đầy kinh ngạc: "Con chào chú và dì. Con xin lỗi vì bận việc quá, không thể bỏ được nên đã đến muộn."

Có lẽ sẽ không có một bậc trưởng bối nào lại ghét bỏ một Alpha lễ phép hiểu chuyện như Cung Hoài Thanh.

Vừa giải thích, Cung Hoài Thanh vừa đưa qua hai hộp trà thơm do Giroflée sản xuất.

Bao bì của hộp trà được thiết kế tinh xảo, Giang Thanh Hàn chưa từng thấy trên thị trường bao giờ, không biết có phải là sản phẩm được sản xuất riêng cho nhà họ Cung hay không.

Tay hung không đánh mặt cười, huống chi "mặt cười" này còn là con rể mà mình nhắm đến.

Trên mặt mẹ Giang và cha dượng đều không nhìn ra chút bất mãn nào, thậm chí mẹ Giang còn cười rạng rỡ, cao hứng đến độ đứng bật dậy.

"Không sao đâu, không sao đâu." Mẹ Giang vừa nói vừa nhìn vào bàn tay đang nắm chặt của họ.

Sự hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt bà.

Giang Thanh Hàn: "..." Cậu luôn có cảm giác ánh mắt của mẹ có thể đem cậu với Cung Hoài Thanh đến thẳng nơi đăng ký kết hôn ngay lập tức.

Giang Thanh Hàn khó chịu, nhưng lúc này cậu phải phối hợp diễn trò với Cung Hoài Thanh.

Nhìn khuôn mặt tươi cười của mẹ, Giang Thanh Hàn lại yên lặng nhích gần Alpha thêm chút nữa.

Thân mật khắng khít.

"..." Cung Hoài Thanh suýt chút nữa quên mất mình muốn nói gì.

Cánh tay của Omega dán sát vào người hắn, bờ vai chạm vào nhau. Thật ra đối với những cặp tình nhân bình thường thì sự tiếp xúc này chẳng đáng gọi là thân mật, thế nhưng người vừa chủ động lại chính là Giang Thanh Hàn.

Alpha vô thức cảm thấy cổ họng khô khốc, tốc độ máu lưu thông trong cơ thể cũng trở nên nhanh hơn.

"Lần này dì dự định ở lại Hoa Thành bao nhiêu ngày ạ?" Cũng may hắn không thất thố.

"Dì chỉ muốn tận mắt nhìn thấy con. Hôm nay..." Mẹ Giang mới nói được nửa câu, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào hai người, tâm tình vui sướng khó giấu, liền đổi lời: "Lịch phẫu thuật của dì là vào tuần tới, còn khoảng sáu bảy ngày gì đó nên muốn đến nhìn Thanh Hàn một cái."

Cung Hoài Thanh thuận nước đẩy thuyền: "Vậy dì hãy ở lại chơi thêm mấy ngày nữa, con sẽ thu xếp chỗ ở."

"Ừ." Mẹ Giang đương nhiên muốn ở lại: "Không cần đâu, chúng ta tự sắp xếp được, đừng lãng phí thời gian của con. Thanh Hàn bận quay phim, hai con đã không có nhiều thời gian dành cho nhau rồi..."

Giang Thanh Hàn nghe vậy, ý tứ của mẹ là sợ trì hoãn thời gian hai người ở chung.

"Không sao đâu." Cung Hoài Thanh quay đầu nhìn Giang Thanh Hàn mỉm cười, có lẽ để khiến cho cha mẹ cậu tin tưởng hơn, Alpha dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay của Giang Thanh Hàn một cách rất thân mật: "Quá trình quay bộ phim này cũng đủ thời gian cho chúng con bên nhau."

Tuy rằng nụ cười của Cung Hoài Thanh vẫn ôn nhu không tìm được sơ hở, nhưng giác quan nhạy bén của Giang Thanh Hàn vẫn đánh hơi được lời nói của Alpha còn mang hàm ý khác, hình như không ổn chút nào.

—-truyện được đăng tải tại wordpress tên và vân vân thật khó

Mẹ Giang đã vượt đường xa đến Hoa Thành, đương nhiên phải mời bà một bữa cơm, huống chi Giang Thanh Hàn cũng muốn ở cùng mẹ. May mắn là hôm nay không có cảnh quay đêm, cho nên bốn người họ thảo luận nên ăn gì trước khi lên đường vào nội thành.

Sau khi ra khỏi lều, Giang Thanh Hàn và Cung Hoài Thanh tự nhiên buông tay ra. Dù sao thân phận của Giang Thanh Hàn luôn phải chú ý cái nhìn của người ngoài để tránh tai tiếng, mẹ cậu hiểu được. Nhưng bốn người cũng không cố gắng che giấu quan hệ, lúc họ cùng lên một chiếc xe, đã có khá nhiều người trong đoàn tận mắt nhìn thấy.

Mọi người khá ngạc nhiên: "Cung tổng và Giang Thanh Hàn quen nhau từ trước hả?"

"Mẹ kiếp, bọn họ có gian tình?"

"Không thể nào, bọn họ rõ ràng không thân quen lắm. Thái độ của Giang Thanh Hàn vẫn luôn lạnh nhạt, mấy ngày nay giữa hai người cũng không hề có tiếp xúc gì khác. Còn Cung tổng thì đối xử với mọi người đều trước sau như một, luôn là bộ dáng ôn hòa."

"Đúng vậy, tuần trước Giang Thanh Hàn vừa bị chụp ảnh ra vào cùng với một rock boy."

"Tôi vừa nghe nói Cung tổng gọi điện thoại cho bố mẹ anh ấy, hỏi có muốn cùng nhau ăn cơm không, gia đình hai bên nhất định là quen biết nhau."

"Có thể là họ hàng chăng?"

Có người vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra tìm kiếm, nhưng không ai tìm thấy tin tức Giang Thanh Hàn chia tay người yêu cũ. Chưa kể, cho dù Giang Thanh Hàn đã nhanh chóng chia tay bạn trai sau hôm bị chụp ảnh hôn môi cùng "tân sủng" rồi bắt đầu yêu đương với Cung Hoài Thanh bằng tốc độ ánh sáng thì cả hai cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi đã nhảy đến bước hai bên cha mẹ gặp mặt nhau.

Rốt cuộc Cung Hoài Thanh có bối cảnh thế nào, người muốn kết hôn với hắn có thể xếp hàng dài từ đây đến Nam Phi, gia đình Giang Thanh Hàn thậm chí còn không cùng đẳng cấp.

"Chắc là họ hàng đi."

Cùng lúc đó, trợ lý nhỏ nhận được cuộc gọi từ quản lý Triệu Bình. Ban đầu Triệu Bình dự định hôm nay sẽ đến phim trường để kiểm tra Giang Thanh Hàn, thuận tiện làm công tác thăm hỏi đoàn phim. Tuy nhiên, Triệu Bình vừa đến cửa đã nghe nói Giang Thanh Hàn cùng ông chủ Cung đã ra ngoài, trong giây phút bùng cháy cơn thịnh nộ mà chẳng biết xả đi đâu.

Triệu Bình: "Giang Thanh Hàn cùng ông chủ Cung nào đó ra ngoài chơi? Tên này lại yêu rồi?! Hay là nhà đầu tư?! Cậu ta bị nghiện tìm cặn bã hả? Anh bảo cậu trông coi cậu ta, vậy mà cái quái gì đang xảy ra vậy?!"

"Anh ấy ra ngoài với Cung tổng." Trợ lý nhỏ bị cơn giận của Triệu Bình làm cho hoảng sợ, nhưng vẫn thành thật nói ra những gì mình biết: "Anh Triệu, anh nghe em nói, Cung tổng không phải là loại người như vậy. Hơn nữa em nghe anh Giang nói Cung tổng là người quen của mẹ anh ấy, có thể không có quan hệ gì, chỉ là dùng bữa với họ hàng xa mà thôi..."

-

Giang Thanh Hàn cùng cha mẹ ngồi trong xe của Cung-họ-hàng-xa-Hoài-Thanh.

Đây là lần thứ hai Giang Thanh Hàn ngồi trên xe của Cung Hoài Thanh. Cậu nhìn qua một vòng, không khỏi cảm thán Cung Hoài Thanh quả thực là "Alpha ba tốt": lễ phép, ân cần, sạch sẽ.

Nội thất trong xe được bày biện chỉnh tề, không có một hạt bụi nào.

Giang Thanh Hàn và mẹ là Omega nên cực kỳ nhạy cảm với mùi hương, nhưng trong xe của Cung Hoài Thanh không có xịt mùi nước hoa công nghiệp nồng nặc, chỉ treo vài túi trà thơm cùng với vài bông hoa tươi và mảnh vỏ cam đặt ở trong một cái hộp, tạo hương thơm tự nhiên thoang thoảng dịu êm trong không khí.

Giang Thanh Hàn cảm thấy cả thể chất và tinh thần đều thoải mái, cậu nhìn mẹ mình qua gương chiếu hậu, sự hài lòng của bà đều thể hiện hết lên trên mặt.

Đến nhà hàng, đích thân Cung Hoài Thanh đi gọi đồ ăn. Giang Thanh Hàn nhân cơ hội này tìm cớ thoát khỏi tầm mắt "rực lửa" của mẹ mình.

Dù cậu cũng rất nhớ bà nhưng nếu suốt dọc đường đều phải đối diện với ánh mắt nhiệt tình như lửa ấy cũng sẽ có chút không rét mà run. Cậu thật sự không dám ở một mình trong phòng với bà, sợ giây tiếp theo bà sẽ thúc giục cậu và Cung Hoài Thanh đi đăng kí kết hôn, ba năm hai đứa ngay lập tức.

"Suýt chút nữa lưng tôi đã bị ánh mắt nóng bỏng của mẹ nhìn đến bốc cháy luôn." Giang Thanh Hàn nói trong sự đau khổ bất lực.

"Ừm." Cung Hoài Thanh nghe xong cũng mỉm cười: "Dì quả thực rất vui vẻ."

Nơi này cách phòng riêng khá xa, không có ánh mắt mẹ thiêu đốt, Giang Thanh Hàn không khỏi dựa vào tường thở phào nhẹ nhõm.

"Ngài Cung, xin vui lòng xác nhận thực đơn."

Nghe vậy, Giang Thanh Hàn quay đầu kiểm tra các món ăn. Chỉ thấy một nửa là ẩm thực của Tô Châu và Hàng Châu, một nửa là đồ ăn Tứ Xuyên trộn lẫn cùng một ít món Âu.

Chẳng trách Cung Hoài Thanh muốn tự mình gọi món, nếu không quen biết với đầu bếp thì sẽ không có nhà hàng nào chấp nhận làm theo thực đơn này.

"Tại sao anh lại đặt những món này?" Giang Thanh Hàn tò mò hỏi.

"Món ăn Tô Châu và Hàng Châu thanh đạm, tốt cho sức khỏe, thích hợp cho chú và dì. Còn súp phô mai và đồ ăn Tứ Xuyên..." Cung Hoài Thanh nhìn cậu: "...là những món em thích."

Giang Thanh Hàn sửng sốt: "...Sao anh biết?"

"Dì nói cho tôi biết."

Mẹ ở sau lưng đã đem bán cậu bao nhiêu lần? Giang Thanh Hàn không nói nên lời.

Lúc này, Cung Hoài Thanh nhẹ nhàng chớp mắt nhìn cậu như có điều muốn nói.

Lão hồ ly chớp chớp mắt, nhất định là có nguyên nhân, Giang Thanh Hàn lập tức nắm lấy cánh tay của Cung Hoài Thanh, bản thân theo phản xạ nhanh chóng đứng sát lại gần hắn.

Sau đó Giang Thanh Hàn hơi nghiêng đầu, cẩn thận quan sát xung quanh.

Không thấy hình bóng mẹ hay cha dượng đâu.

"Vừa rồi có một Alpha ăn mặc rất ngầu nhìn em chằm chằm." Cung Hoài Thanh ghé lại gần bên tai, nhẹ nhàng giải thích: "Hình như là bạn trai cũ của em đấy."

"..." Này thật cmn.

Hết chương 8.

Tác giả có lời muốn nói:

Ông chủ Cung: Tâm trạng đúng như tiêu đề.

Không có viết sinh tử văn, tất cả chỉ là một phép ẩn dụ phóng đại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro