Chương 8: Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Phiên ngoại 2: Tướng quân bị liên lụy

Dòng dõi hoàng gia là chuyện lớn quốc gia, mà trước mắt hai người Hoàng đế và Tướng quân dính nhau vô cùng, dù thế nào cũng không dự định nạp phi lập hậu.

Tâm lí chúng thần rất gấp đó. Bắt đầu lừa gạt bẩm tấu lên Hoàng đế rằng hiện tại vừa vặn tráng niên, là thời điểm kéo dài huyết thống hoàng thất.

Hoàng đế đem những tấu chương này sao chép thành ba bản, phân ra gửi đi cho đại ca, nhị ca, tam ca – cùng nhau bị mọi người thúc giục.

Tướng quân cũng rất đau đầu.

Hoàng đế bên kia không thể thực hiện được, một vị lão thần – Vương các lão liền đánh chủ ý lên đầu hắn, nhiều đêm gửi tới một bức thư mật, nói là việc hệ trọng, cần phải tự tay đưa cho Hoàng đế.

Tính tình Vương các lão cổ hủ, luôn kín đáo phê bình tình yêu đoạn tụ của Thánh thượng và Tướng quân, thái độ với Tướng quân càng không thể tốt hơn, thường ngày đều phải hừ một tiếng để trút phẫn nộ trong lòng.

Thấy thư tới là của lão, Tướng quân lười mở ra, đánh giá lá thư rồi đi tìm Tiểu hoàng đế.

Hoàng đế hít thở đều đặn, đang ngủ say.

Tướng quân cởi ngoại bào nằm bên cạnh, kéo Hoàng đế vào trong lồng ngực.

Tiểu hoàng đế ngủ liền mấy canh giờ mới tỉnh lại, có chút mơ hồ cọ cọ cằm Tướng quân: "Nóng quá."

Tướng quân ôm y chặt, từ trong lồng ngực lấy ra phong thư mật: "Vương các lão phái người đưa tới, nhờ ta giao cho ngươi."

Tiểu hoàng đế đưa tay nhận lấy, mở ra xem: "Ồ? Chỉ có hai hàng chữ."

Tướng quân: "Chữ gì?"

Tiểu hoàng đế: " Dòng thứ nhất: Thần nghe nói ngoài biên cương có kì dược, nam tử uống có thể mang thai."

Tướng quân: "..."

Vương các lão không còn bất mãn với Hoàng đế, hạ cái mặt già xuống viết phong thư này.

Tướng quân cân nhắc nửa ngày: "Hắn nghĩ ai trong chúng ta sinh?"

Hoàng đế lắp bắp nói: "Dòng thứ hai: Tướng quân thân cường thể kiện, chớ để Hoàng đế hao sức."

Tướng quân: "..."

Một hồi lâu sau, Tướng quân bỗng nhiên nói: "Nếu quả thật có loại thuốc này, cũng không phải không thể..."

Tiểu hoàng đế căng thẳng ngẩng đầu: "Làm sao có khả năng đó, nhất định là tin đồn."

Tướng quân sờ sờ mặt y: "Nếu thật sự có em bé, ta nhất định sẽ cưng chiều thật tốt."

Tiểu hoàng đế cắn chặt môi dưới, không trả lời câu nói nhảm của hắn.

Thư của Vương các lão được gấp lại để qua một bên, Hoàng đế cùng Tướng quân thực hiện việc không có kết quả: "Đại nghiệp sinh tử."

Tướng quân ngồi dựa ở đầu giường, dây dưa một lát mới buông tha Tiểu hoàng đế: "Bệ hạ vất vả rồi."

Tiểu hoàng đế chống tay lên lồng ngực hắn: "Mệt... Ưm làm cẩn thận..."

Gân xanh trên trán Tướng quân nổi lên, hiển nhiên cũng nhịn rất khổ cực, trên mặt dù bận vẫn ung dung, xoa bóp cái mông Tiểu hoàng đế: "Thần thân không mạnh thể không kiện, chỉ có thể để bệ hạ tự mình nhún"

Tiểu hoàng đế thật sự mệt mỏi, nằm nhoài trên lồng ngực hắn không động đậy, giận hờn nói: "Ta cũng không nhún."

Đợi sắc trời vừa sáng, Tiểu hoàng đế đã ngấn lệ đi ngủ.

Tướng quân giúp Tiểu hoàng đế mê mang làm sạch thân thể, nhìn bức phong thư kia suy tư.

Ba ngày sau, sáng sớm.

Vương lão các mở mắt ra nhìn thấy tướng quân mang một thân sát khí, bị hù thiếu chút nữa không thở được.

Vương các lão xoa ngực ho khan: "Khụ, khụ khụ khụ khụ! Tướng quân tới làm gì?"

Tướng quân thay hắn vỗ lưng: "Chuyện kì dược..."

Vương các lão lắc đầu thở dài, đưa cho hắn một phong thư: "Bệ hạ hôm qua hồi âm, Tướng quân xem đi."

Tiểu hoàng đế hồi âm.

"Vương khanh thân khải:

Chuyện kì dược không cần nhắc lại. Kéo dài huyết thống tự có trời định, không cần lo lắng.

Trẫm lòng mang thiên hạ, nhưng lại có tư tình quấy phá. Tướng quân dấn thân vào sa trường nhiều năm, cúc cung tận tụy.

Bây giờ thiên hạ thái bình, chỉ nguyện tận tâm, chỉ thuộc về mình ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro