Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Hoành nhìn nam nhân bị hắn làm mệt đến ngất đi, "Sát, làm một người an phận, mọi chuyện không phải tốt hơn sao?"

Nhìn bộ dáng Lý Phong Niên vô cùng chật vật, nơi khó nói phía sau cùng với vùn bụng đều dính trọc dịch màu trắng, khóe mắt có chút đỏ lên.

Lạc Hoành bất đắc dĩ, trực tiếp ôm lấy Lý Phong Niên đi vào phòng tắm, không thể để cái lão nam nhân cứ như vậy mà ngủ ở đây được. Vạn nhất người khác thấy cảnh này hắn há lại không ném người này đi sao? Mà lại nói trong bụng lão nam nhân đã có con của mình, cũng không được để lạnh tới con trai của hắn đi.

Chuẩn bị tốt nước nóng, nhẹ nhàng đem Lý Phong Niên để vào bên trong bồn tắm lớn, đây vẫn là lần đầu tiên từ nhỏ tới giờ hắn vì người khác phục vụ, còn cái người đang ở trong phúc còn không biết phúc ở đâu thì vẫn ngủ say sưa.

Sau khi tắm xong cho Lạc Hoành, đem Lý Phong Niên để lên giường, đắp chăn ổn thỏa cho hắn, còn chính mình lại tới căn phòng cách vách ngủ.

Lý Phong Niên mờ mịt mở mắt ra, căn phòng tối tăm nhờ có ánh đèn mơ mơ màng màng nên mới thấy rõ được đại thể hình dáng. nhưng là bên trong mấy góc tối vẫn rất âm u.

Lý phong Niên cầm lấy con dao gọt hoa quả  đặt bên trên cái tủ đầu giường, chậm rãi cứa vào cổ tay của mình, thời gian lúc ấy thật giống như ngưng trệ, động tác Lý Phong Niên dừng lại rất lâu, trong đầu là hình ảnh của Lý Kỳ và mẫu thân từng cái hiện lên, cuối cùng con dao trong tay lại buông xuống.

Hắn sống sót không phải chỉ vì mình, mà là sống vì hắn vẫn còn có một loại trách nhiệm với gia đình.

Lý Phong Niên vẫn lựa chọn chịu đựng, cái này là sự lựa chọn của chính hắn, hắn chắc chắn sẽ phụ trách trách nhiệm tương ứng, gánh chịu hậu quả, lúc ký hợp đồng đối phương cũng không có ép buộc hắn.

Lý Phong Niên đặt tay lên bụng, giờ khắc này hắn chỉ hy vọng chính mình có thể thoát khỏi tình cảnh túng quẫn này càng sớm càng tốt.

Ngày thứ hai, Lý Phong Niên đã dậy từ rất sớm, chính mình dọn dẹp lại biệt thự, chỉ có làm như vậy mới để hắn không cảm thấy chính mình đang không khác gì một người bị nuôi nhốt.

Lạc Hoành vừa lên đã thấy Lý Phong Niên bận rộn, lẽ nào là tối hôm qua mình làm chưa đủ tàn nhẫn hay sao? Hắn đang suy nghĩ mình có nên đi tập thể hình luôn hay không...

(Lam: Lão nương đánh chết mày giờ!!!!!!)

Trời mới biết toàn thân Lý Phong Niên chỗ nào cũng đau nhức như mới bị mấy chiếc xe tải cán ngang qua, thế nhưng hắn lại không muốn sống một cuộc sống chán trường, chỉ an phận ngồi trên giường cơm bưng nước rót như lời Lạc Hoành nói, bởi vì như vậy không phải là cá tính của hắn. Ở hoàn cảnh khác nhau, hắn sẽ tìm những phương thức khác nhau để làm phong phú cuộc sống của chính mình.

Sau khi quét dọn xong, Lý Phong Niên yên lặng ăn điểm tâm, lão mụ tử chuyên làm việc quét tước vệ sinh vốn luôn đến sớm cũng lấy làm kinh hãi.

Thời điểm ăn sáng, tầm mắt Lạc Hoành vẫn luôn đặt trên người Lý Phong Niên, nhìn nhất cử nhất động của Lý Phong Niên. Lúc thấy lão nam nhân nhìn qua thì Lạc Hoành ho khan một cái, nói rằng:"Ngươi ăn nhiều thêm một chút, đừng chỉ có húp cháo." Lý Phong Niên dời tầm mắt, yên lặng mà ăn cháo, hoàn toàn ngó lơ Lạc Hoành.

Lạc Hoành có chút buồn bực, "Ta không có nợ tiền của ngươi, đừng có chưng ra cho ta xem cái vẻ mặt 'ngươi đang thiếu nợ ta' như vậy."

(Lam: Ờ thì không thiếu tiền, nhưng tiếu TÌNH!)

Động tác Lý Phong Niên dừng một chút, rốt cục cũng ngẩng đầu lên, "Sau này, căn biệt thự liền giao cho ta phụ trách đi, vệ sinh cùng mấy việc khác cũng tự ta làm."

Lạc Hoành thấy Lý Phong Niên rốt cục nói chuyện, tâm tình có chút chuyển tốt, "Đương nhiên có thể."

Cái lão mụ tử chuyên chăm sóc cùng quét tước bị đuổi đi, Lý Phong Niên liền làm tất cả mọi việc trong căn biệt thự, hết thảy đều rất tốt, nhưng mà Lạc Hoàng hầu như ngày nào cũng ghé qua nơi này.

Hàng đêm, Lạc Hoành sẽ cuốn lấy hắn cầu hoàn, sau khi xong liền trực tiếp rời đi đến căn phòng cách vách ngủ, nhưng mà hiện tại sau khi làm xong đều ngủ ở cái phòng của Lý Phong Niên.

Nhìn bộ dáng chính kinh Lạc Hoành bày ra ban ngày cũng quen, vậy mà buổi tối, tư thế ngủ của tên này còn kém cả hài tử, đương nhiên, Lý Phong Niên khá là dễ liên tưởng đến con trai Lý Kỳ của hắn. Lạc Hoành lúc ngủ trên giường không có khí phách như bình thường mà hai tay hai chân đều chặt chẽ cuốn lấy người Lý Phong Niên.

________________________

Vài lời của editor

Tại sao thúc không cứa tay luôn đi? Cứa xong rồi không những khiến Lạc Hoành hối hận mà còn trân trọng thúc hơn nữa, tất nhiên, với cái định nghĩa thụ là kim thân không hỏng trong đam mỹ thì chắc chắc thúc cũng chẳng bị cái gì. Tại sao thúc không làm?

Ayya, bởi vì thúc không giống cái kiểu cứ tuyệt vọng là đòi chết, thúc thà bị mắng là kẻ ác, bị vu oan giá họa, túng quẫn đến mức phải bán thân nhưng mà thúc vẫn còn gia đình chống đỡ cho thúc. Thúc là một người mạnh mẽ, biết suy nghĩ, và không bị con tim lấn át mất trí lí.

T nhớ luôn câu này của thúc:"Ở hoàn cảnh khác nhau, hắn sẽ tìm những phương thức khác nhau để làm phong phú cuộc sống của chính mình." Vì thế nên đây cũng là bài học cuộc sống của t. T cảm thấy mình quyết định rất đúng khi nhận edit bộ này, rất hay và ý nghĩa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro