Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6

Đến ngày thứ hai, khi nhìn thấy gương mặt nhỏ xinh trắng trẻo của Hứa Tân Nam, tôi thực sự muốn sụp đổ.

Rõ ràng ban ngày biết điều như vậy, sao đến tối lại trở thành một tên điên khùng thế chứ?

Một trắng một đen, đúng là hai phương diện đối lập.

Nửa tháng sau đó, vô luận buổi tối tôi cố gắng trốn như thế nào, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi kết cục bị bắt nạt.

Hơn nữa dường như Hứa Tân Nam rất bất mãn với việc tôi luôn trốn tránh, thủ đoạn của hắn càng ngày càng tinh vi, khiến cho mỗi sáng thức dậy, đuôi mắt tôi vẫn còn đỏ hoe.

Chớp mắt một cái đã đến cuối tháng.

Tôi và Hứa Tân Nam đã kết hôn được một tháng.

Bữa tiệc của Hứa gia cũng đã chuẩn bị xong hết rồi, cơ hồ tất cả các gia đình quý tộc, có mặt mũi ở Bắc Thành đều sẽ đến.

Bữa tiệc lần này, mặc dù bề ngoài là thông báo về chuyện liên hôn giữa Tống gia và Hứa gia, nhưng thực tế lại là để bàn bạc các loại hợp tác thương mại đa dạng, cũng là để chọn vợ cho đại thiếu gia Hứa gia.

Nói cho cùng, trong số những người có mặt ở đây, hôn nhân giữa tôi và Hứa Tân Nam, ngoại trừ mẹ tôi ra thì không ai quan tâm.

Mọi người cũng sẽ không vì gia đình tôi liên hôn với Hứa gia mà coi trọng chúng tôi.

Dẫu sao mọi người cũng đều biết, tam thiếu gia Hứa gia là một tên ngốc.

Gia sản lớn như vậy, dù có xoay chuyển như thế nào, cũng không bao giờ rơi vào tay Hứa Tân Nam.

Ngày diễn ra bữa tiệc.

Hứa Tân Nam ăn mặc rất tinh xảo, một bộ vest màu đỏ rượu, bên trong mặc áo sơ mi trắng, cổ áo tùy ý rộng mở, cơ ngực bền chắc xinh đẹp như ẩn như hiện.

Hắn không đeo phụ kiện thừa thãi, chỉ đeo một chiếc nhẫn vàng đen trên tay, lộ ra khí chất xa hoa sang trọng nhưng tinh tế kín đáo.

Nhìn thoáng qua, hoàn toàn là một quý công tử nhà giàu có.

Nói hắn là tên ngốc, chắc chẳng ai tin.

Nhưng sự non nớt cùng u mê trong mắt người đàn ông đã nói cho tôi biết, người trước mặt thực sự là một tên ngốc từ đầu đến chân.

Tôi yên lặng thở dài.

Thật là đáng tiếc cho một bộ da đẹp như vậy.

Có lẽ ánh mắt của tôi quá nóng bỏng, Hứa Tân Nam đột nhiên ngượng ngùng cười.

Gò má cũng có chút ửng đỏ.

Hắn nắm lấy cánh tay tôi làm nũng nói: "Anh An sao lại nhìn chằm chằm vào A Nam thế? Thật xấu hổ đó!"

"Anh An thật là đáng yêu, muốn hôn hôn."

Nói xong, hắn cũng không cho tôi cơ hội phản ứng, cúi đầu hôn lên má tôi một cái, cả người cực kỳ cao hứng, giống như một con mèo nhỏ đang ăn trộm được thịt vậy.

Ngu ngốc.

Chỉ là, như vậy cũng tốt vô cùng.


"Bộ truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên ỨNG DỤNG FUNHUB/FUHU hoặc truy cập: tinyurl.com/fuhux. Mọi WEBSITE KHÁC đều là ĂN CẮP và GIẢ MẠO. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro