Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8

Lý Giác nhìn bàn tay mình bị đánh ra, đột nhiên cười khẩy một tiếng, hứng thú trong mắt càng đậm.

"Chậc, còn là một bé hạt tiêu (nóng tính), tính khí thật bạo nha."

Nói xong, hắn ta còn cố tình đến gần một chút, dùng giọng nói không lớn không nhỏ, vừa đủ để Hứa Tân Nam nghe thấy, khiêu khích nói: "Chỉ là không biết, tiểu mỹ nhân khi ở trên giường, có phải cũng bạo như vậy hay không?"

"Cưng nghĩ mình và Hứa Tân Nam có cái gì? Cưng nhìn đi, cho dù bây giờ anh trêu đùa cưng ngay trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không giúp cưng, vẫn ngu ngốc như vậy, không biết đã xảy ra chuyện gì cả."

"Bằng không cưng có thể đi với anh, anh sẽ thỏa mãn cưng thật tốt."

Mấy chữ cuối cùng hắn ta còn đặc biệt nhấn mạnh, mấy tên công tử bên cạnh nghe xong, đều ha ha cười to, mặt đầy dâm tà nhìn tôi.

Tôi cũng tức giận đến bật cười.

Hứa gia này dù sao cũng là gia tộc hàng đầu ở Bắc thành, Hứa Tân Nam dù có là một tên ngốc, cũng không đến mức bị một người ngoài làm nhục như vậy chứ. Những người này, không sợ bị Hứa gia trả thù sao?

Trong lòng tôi nghĩ như vậy, ngoài miệng cũng nói như vậy.

Nhưng không ngờ, khi bọn Lý Giác nghe, giống như nghe được một câu chuyện cười gì đó vậy, cười càng lớn tiếng hơn.

Lý Giác vừa cười, vừa vỗ một cái vào mặt tôi.

"Ôi chà, tiểu bảo bối, sao cưng lại ngây thơ như vậy hử?"

"Cưng cho rằng Hứa gia thực sự coi trọng tên ngu ngốc Hứa Tân Nam này sao? Nếu thực sự coi trọng, vậy hắn tại sao lại biến thành ngu ngốc, lại còn ngu ngốc nhiều năm như vậy? Hử? Cười chết tôi."

"Anh đây không phải là người đầu tiên, cũng không phải là lần đầu tiên bắt nạt hắn, cưng xem Hứa gia có xía vào không?"

Lúc này, một người phục vụ bưng khay rượu đi ngang qua.

Lý Giác vẫy vẫy tay với người phục vụ, đặc biệt lấy một ly rượu cao độ, giơ lên trước mặt tôi.

"Uống chút đi, say rồi thì dễ "làm việc" hơn."

Ánh mắt mang theo ám chỉ đó, cho dù tôi là một tên ngốc cũng có thể nhìn ra là ý gì.

Tôi không muốn uống, nhưng nhìn tình thế này, đoán chừng cho dù tôi không uống, bọn họ cũng có thể cứng rắn ép tôi uống vào.

Tôi mím mím môi, nhất thời không biết nên làm cái gì.

Tay áo đột nhiên bị kéo một chút, Hứa Tân Nam phía sau lại đến gần, đôi mắt trong suốt, nhìn chằm chằm vào ly rượu trong tay Lý Giác.

"Anh An, cái này là đồ uống phải không? A Nam cũng muốn uống."

"Bình thường bác quản gia không cho A Nam uống, bây giờ bác ấy không có ở đây, cho em uống một ly đi, em đảm bảo, chỉ uống một ly thôi."

Nói xong, còn sợ tôi không tin, vươn tay ra muốn cướp ly rượu.

Tôi vừa định kéo hắn lại, thì bị Lý Giác ngăn cản.

"Đến đây, anh An của cậu không cho cậu uống, để tôi cho cậu uống."

"Ha ha ha, đợi lát nữa tiểu ngu ngốc say rồi, chắc chắn chơi còn vui hơn."

"Chờ lát nữa chúng ta "làm việc", sẽ để tên ngu ngốc này ngồi bên cạnh nhìn, nghĩ thôi cũng đã thấy thú vị, ha ha ha."


"Bộ truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên ỨNG DỤNG FUNHUB/FUHU hoặc truy cập: tinyurl.com/fuhux. Mọi WEBSITE KHÁC đều là ĂN CẮP và GIẢ MẠO. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro