Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Mộc bị người cường ngạch áp lên giường , mặt lộ vẻ mộng bức .

 Hệ thống ! Mau ra, ngươi ký chủ sắp mất đi trong sạch thân phận a!!

Nhìn Từ Hạo huy động tay cởi áo chính mình, Lâm Mộc sống chết không thỏa hiệp ôm chặt áo miệng méo đi

- Từ Hạo ! Hạo Hạo ! Ngươi tha ta a! Ta làm cái gì sai thì đánh một đốn không cần lên giường!

Từ Hạo nhìn người này mặt tỏ vẻ , phút chốc cười ra tiếng , cái dáng vẻ này thực cầu người chà đạp đi...

Từ Hạo gợi lên khóe môi cười tà tứ:

- Bằng không đâu? Ta nếu là thích. thượng .ngươi. thì sao?

Lâm Mộc khẽ nuốt ngụm nước bọt lòng khẩn trương

- Bằng không tắm nước lạnh đi?

- Ta không thích , hảo lãnh a~

- Ta ..ta giúp ngươi tìm cái .. nữ nhân?

Lâm Mộc lời ra quả nhiên chọc giận cái này đầu đen Từ Hạo. 

Hắn nghĩ đưa ta cho nữ nhân!

Từ Hạo mặt tối đi mị lời nói

- Ân vẫn là ngươi tới cho ta làm đi.

Lâm Mộc lòng có điểm tạc mao , rõ ràng nam chủ không phải là cái này hắc tính tình a!

Vì cái gì mà băng đâu! vì cái gì đâu!

Hệ thống giả chết tiếp tục im miệng mặc ký chủ nhà mình gào thét.

Nó mới không thừa nhận cái này sai lầm.

Kêu hệ thống không đến Lâm Mộc lòng mắng to , cái này cay gà hệ thống ! Quả nhiên không đáng tin!

Tình cảnh trước mắt , làm Lâm Mộc khó mà nghĩ ra cách thoát khỏi cái này 'nghịch cảnh'

Chính là ông trời đứng về phía Lâm Mộc đâu, ngay lúc này cánh cửa phòng bị đạp khai....

 Từ Hạo , Lâm Mộc ánh mắt đồng loạt hướng về phía cửa đương nhiên là với hai khuôn mặt trái ngược nhau

Từ Hạo: Mẹ nó tên nào chán sống phá hoại chuyện tốt của lão tử!

Lâm Mộc: Cứu tinh a!!

 Cứu tinh trong mắt Lâm Mộc không ai khác chính là Liên Đóa Đóa , cô nhìn cảnh trên giường mặt cứng lại nhận ra mình phá hư chuyện tốt của người ta....

Chính là hảo sảng a!!!

Hahaha nhìn cái mặt tên Từ Họa thúi là tâm tình cô không khỏi tốt đẹp vài phần.

- Mộc ca ca ! Tên này cư nhiên dám cưỡng gian huynh!

Lâm Mộc tỏ vẻ cô cứu tôi, tôi rất vui . Nhưng làm ơn đừng nói toẹt ra cái tình cảnh xấu hổ này chứ!!

Lâm Mộc: Khụ ! cưỡng gian sao? Đúng đấy chứ! Sao lão tử lại rơi vào tình cảnh này!!

Liên Đóa Đóa trực tiếp bỏ qua tên Từ. mặt than.Hạo, đi vào phòng thoải mái ngồi lên ghế.

- Muội nhặt được tên này bên ngoài . Không phải là trộm đi?

Vương Hiên lệ rơi đầy mặt , bị Liên Đóa Đóa lôi vào phòng . Bị cái nữ kéo lê lão tử không phục a!

Lâm Mộc chợt im lặng hình như cậu bỏ quên Vương Hiên ở ngoài đi?

[Ký chủ ! nhiệm vụ a!]





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro