Chương 30: Gặp Lại Liêu Phi Phàm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Phi buồn cười nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ảm đạm của Tề Duyệt, tiểu gia hỏa này lại làm sao? Thật không biết cậu ăn ra dị năng gì đây? Ngày hôm qua khi hắn cho cậu xem băng dị năng, khuôn mặt cậu không tốt lắm, cũng không thèm cho hắn biết cậu ăn ra dị năng gì.

"Cậu nhận được dị năng gì?"

Tề Duyệt run run cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt sương mù, thần tình thương tâm. Miệng giương lại hợp, hợp lại giương, run run hết nửa ngày mới phát ra âm thanh.

"Tôi có thể đoán được, người trước đây từng trụ trong này bị hôi nách." (:]]) Nói xong miệng cũng run đến lợi hại.

Hàn Phi nghe xong đầu tiên là kiềm nén, nhịn lại nhẫn, nhưng mà thật sự nhịn không được, hắn không thể khống chế phát ra một trận cuồng tiếu, dị năng của Tiểu Duyệt chắc là truy tung đi. (truy tìm dấu vết)

Tề Duyệt thấy phản ứng của Hàn Phi liền muốn tát đối phương, nhưng cậu không dám a...

Kháo! Cậu hung hăng mắng bản thân, như thế nào cậu lại không tưởng một quyền đấm vào mặt đối phương mà lại là tát chứ, thật sự là! Thật sự là! Rất thất vọng a, cậu thế nhưng ngay cả đánh nhau cũng muốn dùng chiêu thức của phụ nữ.

Hâm mộ! Ghen tị! Hận!! Hiện thực thật quá tàn khốc! Tại sao lại đối với cậu như vậy, cậu chỉ muốn có được công kích dị năng thôi, như vậy là sai sao? Cậu muốn biến cường cũng là sai sao? Tề Duyệt không hiểu tại sao lại như vậy, chẳng những trọng sinh một thế lại một thế mà năng lực ngày càng yếu đi. Chỗ tốt duy nhất của cậu là khuôn mặt theo mỗi thế mà ngày càng trẻ, hiện tại ai nhìn cậu cũng nghĩ cậu chỉ mới vị thành niên, trái ngược lại tâm trí cậu ngày càng ấu trĩ. Cậu không biết từ lúc nào, khi ủy khuất sẽ bĩu môi, giống như bộ mặt của cậu hiện tại vậy.

Nhìn Tề Duyệt cúi đầu, vùi mặt ăn cơm, Hàn Phi híp mắt, ăn càng thêm ngon miệng, ân~ ân~ thật là hưởng thụ, trù nghệ của Tề Duyệt đúng là xuất thần nhập hóa, hương vị thật tuyệt vời, cùng người nấu ra những món này giống nhau, thật khiến người ta nhớ mãi không quên...

Tề Duyệt ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy bộ dáng thất thần của Hàn Phi càng thêm vô lực, hiện tại cậu không có năng lực đọc suy nghĩ, muốn biết tâm tư người khác mà không có cách thật là khó chịu.

Ăn xong buổi cơm chiều, Hàn Phi yên lặng mà phóng thích thủy dị năng rửa chén. Tề Duyệt nằm trên giường đưa lưng về phía Hàn Phi, bịt kín chăn, suy nghĩ đến những chuyện thương tâm trong quá khứ, mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.

Hàn Phi từ trong không gian lôi ra một cái bồn tắm cực lớn, dùng nồi của Tề Duyệt đổ đầy nước vào, hắn phóng thích hảo dị năng bắt đầu nấu nước, sau đó đem bản thân tắm sạch sẽ. Xong xuôi, lại tiếp tục nấu nước, sau khi làm đầy bồn tắm mới đi gọi Tề Duyệt.

Tề Duyệt đã muốn ngủ say, mặc cho Hàn Phi kêu thế nào cũng chỉ hừ hừ vài tiếng không mở mắt. Hàn Phi nghĩ nghĩ, tiến lên, cởi bỏ áo của cậu. Cởi áo ngoài, lại tiếp áo trong, lộ ra làn da bạch tạm bất đồng với nam nhân, đường cong hiển nhiên có chút gầy yếu, thắt lưng rất nhỏ. Tay Hàn Phi lại duỗi tiếp về phía quần cậu, rút ra thắt lưng, cởi bỏ nút quần, kéo xuống khóa kéo. Hàn Phi có chút chờ mong, lại có chút khó nhịn, chưa từng có người nào lại làm hắn hao tổn tâm trí đến như vậy.

Hắn nhẹ nhàng cởi quần cậu ra, hiện ra quần lót màu trắng bên trong, hắn có thể xuyên qua quần lót thấy rõ ràng cảnh sắc bên trong. Bất chợt. có dòng gì nóng nóng từ trong mũi Hàn Phi chảy ra. Kháo! Kháo! Hắn thế nhưng chỉ mới nhìn quần lót mà đã bị kích thích đến chảy máu mũi. Nhất định là do đã lâu không phát tiết, bằng không dựa vào kinh nghiệm của hắn, như thế nào lại dễ kích thích như vậy.

Sau khi cởi quần lót của Tề Duyệt, Hàn Phi ôm cậu thả vào bồn tắm. Tề Duyệt vẫn còn mơ hồ, bỗng nhiên thân thể bị vây trong dòng nước ấm áp, giật mình bật dậy, sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy ra ngoài. Cậu đứng giữa bồn tắm, mơ hồ không rõ.

Lặng yên vài giây cậu mới phát hiện mình đang trần truồng, lập tức kinh sợ lấy tay che hạ thân. Thối Hàn Phi, thế nhưng thừa dịp lão tử ngủ mà chiếm tiện nghi lão tử.

Hàn Phi nhìn cái mông tròn tròn vểnh vểnh của Tề Duyệt mà l**m l**m môi, vươn tay cới ra bộ đồ vừa mới bị cậu làm ướt, từng cái lại từng cái, dùng thân thể trần truồng bước vào bồn tắm.

Tề Duyệt đưa lưng về phía Hàn Phi, cảm giác được luồng nhiệt khí phía sau, tim cậu kịch liệt nhảy lên, giống như sắp nhảy ra ngoài. Nhìn thấy tay của đối phương duỗi đến thắt lưng mình, đem cậu kéo về phía sau, gắt gao tựa vào người đối phương. Trên người Hàn Phi rất nóng, Tề Duyệt không ngừng vặn vẹo, muốn thoát khỏi trói buộc của đối phương.

"Nếu còn tiếp tục xoay, tôi liền làm cậu."

Tề Duyệt lập tức không dám lộn xộn. Hàn Phi vừa lòng ôm tiểu nhân nhi ngoan ngoãn ngồi trong lòng ngực mình, dùng tay giúp đối phương tẩy rửa. Người cậu thật mềm mại, phía dưới, ân, cũng thật phấn nộn đáng yêu. (Phi ca biến thái >"<~)

Nước dần dần lạnh, mặc dù không muốn ngừng lại, nhưng hắn vẫn đứng dậy, hắn không thể để cho cậu cảm lạnh. Hàn Phi từ trong không gian lấy ra quần áo mới, đem Tề Duyệt đã muốn cả người vô lực, thở hồng hộc ôm lên, mang về trên giường. Hắn lại áp sát lên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo tia t**h d*c của cậu, Hàn Phi thực vừa lòng. Thỉnh thoảng lại tiến lên hôn môi, khẽ l**m.

"Ngoan, Tiểu Duyệt, mau mặc quần áo, nếu không sẽ cảm lạnh." Hàn Phi l**m vành tai của Tề Duyệt, nhẹ giọng ở bên tai cậu nói, càng dẫn tới đối phương một trận run rẩy, nhìn ánh mắt sương mù mơ hồ cảu Tề Duyệt, hơi thở Hàn Phi trở nên gấp gáp, tay không thể khống chế kéo lấy tay đối phương.

.................

Tề Duyệt vừa rửa tay vừa thấp giọng mắng Hàn Phi, cái tên lưu manh này, thế nhưng lại lấy tay cậu giúp hắn giải quyết. Thật sự là quá vô sỉ, dúng là không biết xấu hổ, đồ tinh trùng thượng não...

Bất quá càng nhiều chính là ảo não, cậu thế nhưng cũng nhất thời ấm đầu nên mới giúp hắn, thật sự là rất dọa người. Cho dù là để giảm bớt d*c v*ng, cậu cũng phải ở mặt trên mới đúng, cậu phải là công a. Vừa rồi thế nhưng lại bị tên lưu manh kia đặt dưới thân, bị hắn sờ sờ mó mó, lần sau tuyệt đối không thể như vậy a. (em ý còn muốn lần sau kà=]])

Ban đêm, sau khi Tề Duyệt kiên trì cũng đem được Hàn Phi ôm vào trong ngực ngủ. Cũng không tất yếu phải ngủ riêng, cậu đều đã bị sờ n lần, cũng không cần phải kén chọn nữa.

Sáng sớm, hai người ăn điểm tâm xong liền rời đi. Thời tiết vẫn quỷ dị như cũ, ban ngày nóng bức giống mùa hè, ban đêm lại lạnh thấu xương. Đây đã là ngày thứ hai mươi kể từ khi mạt thế bùng nổ.

Nhà máy chế biến thịt đông lạnh ở ngoại ô phía nam, trong nhà máy có máy phát điện dự trữ, hy vọng là chưa bị phá hư. Cho dù có người đến trước bọn họ, nếu không có dị năng khẳng định cũng không lấy được nhiều đồ vật, vật tư còn lại bên trong hẳn là vẫn còn khá khả quan.

Trước khi xuất phát, Tề Duyệt đã kĩ càng kiểm tra vũ khí, đạn dược trên người, thức ăn cấp cho Hàn Phi cũng chuẩn bị hảo. Thời điểm bọn họ sắp tới nhà máy, từ xa có thể nhìn thấy rtấ đông tang thi đang tụ tập trước cửa. Xem ra đã có người muốn vào nơi này, những con tang thi nay hẳn đều bị dẫn từ địa phương khác tới đi.

Tang thi quá đông, phải tách ra từng nhóm mới giải quyết hết được. Tề Duyệt phụ trách lái xe, dẫn dụ đám tang thi thành từng nhóm nhỏ, còn Hàn Phi thì phóng thích dị năng giải quyết chúng. Thay phiên vài lần, mới có thể đem tang thi giaỉ quyết sạch.

Đem xe cất vào trong không gian, như vậy tùy thời đều có thể lấy ra. Tề Duyệt ở một bên lấy tinh hạch trong đầu tang thi ra, bỏ vào balô. Còn Hàn Phi thì ở một bên ăn thức ăn bổ sung dị năng, chờ hắn khôi phục hảo bọn họ mới tiến vào. Từ xa thấy mấy chiếc xe, thao a! Mẹ nó! Cũng thật trùng hợp, như thế nào sớm không đến lại đợi bọn họ giải quyết sạch tang thi mới đến.

Tề Duyệt híp mắt nhìn, một chiếc, hai chiếc, ba chiếc, bốn chiếc.

Đối phương có bốn chiếc xe, người rất nhiều đi! Xe chạy hướng về phía nhà máy chế biến thịt đông lạnh, xem ra mục tiêu của những người này cũng giống họ đi, cũng đánh chủ ý tới nơi này. A! A! A! Những cái xe đó nhìn rất quen mắt a! Tề Duyệt thiếu chút nữa phát ra tiếng cười nhạo.

Hàn Phi phát giác cảm xúc của Tề Duyệt, ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Tề Duyệt nhướng lông mày, không đợi Hàn Phi hỏi liền nói: "Xe kia chính là của tôi."

A? Xe của Tề Duyệt? Có chút ý vị sâu xa a.

Xe dừng lại trước mặt Tề Duyệt cùng Hàn Phi, hai chiếc xe đứng đầu mở cửa ra, từ bên trong bước ra vài người, đứng đầu đúng là vị đồng học của Đường Khả, dương quang học trưởng Liêu Phi Phàm. Đứng ở bên cạnh hắn chính là Đỗ Mộng Dao, hai vị béo gầy bảo an cũng có mặt, Chu ca ở lầu trên cũng góp mặt.

"Tiểu Thất Nguyệt, thật là cậu nha, lúc ở trên xe đã thấy quen mắt, quả nhiên là cậu, thật là trùng hợp nha, cậu như thế nào lại tới nơi này?"

"Tề Duyệt, chúng ta thật là có duyên. Vẫn chưa có cơ hội cảm ơn cậu đi." Học trưởng Phi Phàm cũng phi thường nhiệt tình. "Thật cảm ơn cậu lúc trước cho chúng ta xe, trợ giúp chúng ta rời khỏi thành phố."

"Không cần khách khí, dù sao cũng không có gì." Tề Duyệt lãnh đạm nói.

Đối phương căn bản không để ý tới lãnh đạm của Tề Duyệt, "Các cậu cũng tới nơi này thu thập vật tư?" Học trưởng Phi Phàm lại xoay đầu, tươi cười nhìn Hàn Phi, hắn cảm thấy ngươi nam nhân đi chung với Tề Duyệt tuyệt không đơn giản, tinh thần lực cũng rất mạnh, nếu có thể chung đội với hắn, tuyệt rất có lợi.

"n." Hàn Phi xem như trả lời đối phương.

"Vậy chúng ta hợp tác đi. Vật tư tự mình sưu tập. Gặp gỡ nguy hiểm, chúng ta nhiều người sẽ trợ giúp các ngươi."

"n." Dù sao nơi này cũng khá lớn, lượng vật tư tương đối nhiều, Hàn Phi cũng không để ý bọn họ lấy một chút. Hắn lôi kéo Tề Duyệt dẫn đầu đi vào kho đông lạnh .

Béo bảo an phỉ nhổ, "Cái gì vậy chứ, hắn còn không thèm trả lời."

Học trưởng Phi Phàm: "Không cần đắc tội bọn họ, người đi theo Tề Duyệt rất không đơn giản."

Đi vào kho đông lạnh, độ ấm bên trong cùng bên ngoài kém rất nhiều, xem ra máy phát điện ở đây vẫn hoạt động. Bên trong kho đông lạnh rất lớn, thịt dùng để chế biến cũng rất nhiều, tề Duyệt phụ trách tuần tra xung quanh, Hàn Phi phụ trách thu thập vào trong không gian, hắn chỉ lấy những thứ được đóng gói hoặc có màng bảo vệ. Mặt khác, những thứ không được bảo vệ đều bị hắn xem nhẹ, không an toàn, ai biết tang thi có sờ qua hay chưa.

Phanh! Tề Duyệt giải quyết tang thi từ trong ngõ ngách chui ra, nói với Hàn Phi: "Bọn chúng đã vào được, chúng ta mau vào bên trong."

"n." Bên trong chứa hải sản, các loại thịt bên ngoài Hàn Phi đã muốn thu vào một phần lớn, hắn không tính thu hết toàn bộ, như vậy sẽ dễ khiến bị chú ý.

Càng đi vào bên trong lại càng an tĩnh, Hàn Phi ý bảo Tề Duyệt cẩn thận, hắn cảm ứng được bên trong có tinh thần lực không tầm thường, kia hẳn là do cao cấp tang thi phát ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro